SƠN NỮ TẮM TIÊN
Ký ức một thời chinh chiến!
Các em gái hậu phương Sài Gòn trước năm 1975 ' khói lửa chiến trường vùng 2 chiến thuật '. Thường trách người yêu là lính, và buông ra lời nói vô tình... trúng trái tim đen, người lính chiến...QLVNCH :
" Nhất quỷ nhì ma...thứ ba lính chiến QL. VNCH?! "
Đi tìm sơn nữ tắm tiên!
Những ngày tìm diệt 'địch...thù!'
SƠN NỮ TẮM TIÊN!
Thi vị cảnh sơn nữ vùng cao tắm tiên ở mó nước thần.
Những sơn nữ lần lượt trút bỏ xiêm y để lộ làn da trắng ngần rồi từ từ ngâm mình dưới dòng nước. Tiếng cười đùa xôn xao cả núi rừng...
Và cũng chính nhờ mó nước thần kỳ mà chúng tôi được mục sở thị cảnh sơn nữ tắm tiên, cảnh mà nhiều người ngỡ chỉ còn thấy trong ký ức.
Khi mặt trời vừa khuất dần sau đỉnh núi, những sơn nữ trở về từ nương rẫy quây quần bên mó nước nóng. Hàng chục sơn nữ bỏ công cụ lao động trên những tảng đá lớn, rồi hồn nhiên trút xiêm y, như thể là chốn không người....
Thi vị cảnh sơn nữ vùng cao tắm tiên ở mó nước thần.
Những sơn nữ lần lượt trút bỏ xiêm y để lộ làn da trắng ngần rồi từ từ ngâm mình dưới dòng nước. Tiếng cười đùa xôn xao cả núi rừng...
Xem thêm
*Sơn nữ tắm tiên
http://maidayhoabnh.blogspot.com/2013/11/son-nu-tam-tien.html
*Một thoáng Pleiku- Thành phố mây bay
http://maidayhoabnh.blogspot.com/2014/09/mot-thoang-pleiku-thanh-pho-may-bay.html
Được đăng bởi
Mai Huỳnh Mai St.8872
vào lúc
04:00
Các em gái hậu phương Sài Gòn trước năm 1975 ' khói lửa chiến trường vùng 2 chiến thuật '. Thường trách người yêu là lính, và buông ra lời nói vô tình... trúng trái tim đen, người lính chiến...QLVNCH :
" Nhất quỷ nhì ma...thứ ba lính chiến QL. VNCH?! "
Đi tìm sơn nữ tắm tiên!
Thơ,
Pleiku Còn Mãi Trong Tôi!
Huỳnh Mai St.8872
Dạ Lệ Huỳnh
Thác Ngàn…Sơn Nữ tắm tiên!
Tôi nhớ Pleiku chiều trời nắng tắt,
Nắng vàng tung tóe thác ngàng tây nguyên,
Sơn nữ Pleiku trầm mình tắm suối,
Một tòa vỉ đại núi rừng thiên nhiên,
Tiếng cười hòa lẩn âm vang thác đổ,
Sóng nước đa tình in bóng nhân ngư,
Sương núi mông lung tỏ mờ nhân ảnh,
Lồ lộ hình nhài một chốn thiên thai,
Chinh nhân đứng lặng tạc hình sơn nữ,
Hoa rừng khoe sắc nắng vàng ngừng trôi,
***
Tôi hiện diện tự nhiên như bóng núi,
Lặng im soi bóng nước chảy xuôi dòng,
Sợ vở tan bọt bóng bầy cá lội,
Mất húc vĩnh hằng vào cõi hư vô,
Em là hoa núi trời cho em đẹp,
Dã Quỳ thời loạn sắc hoa màu vàng,
Anh đâu dán hái dọc đừng chinh chiến,
Lở bước quân hành lở hẹn tình quê,
Pleiku hây nắng ửng hồng đôi má,
Gió bụi mưa buồn vạn cổ sầu lên,
Huỳnh MaiNhững ngày tìm diệt 'địch...thù!'
SƠN NỮ TẮM TIÊN!
Thi vị cảnh sơn nữ vùng cao tắm tiên ở mó nước thần.
Những sơn nữ lần lượt trút bỏ xiêm y để lộ làn da trắng ngần rồi từ từ ngâm mình dưới dòng nước. Tiếng cười đùa xôn xao cả núi rừng...
Và cũng chính nhờ mó nước thần kỳ mà chúng tôi được mục sở thị cảnh sơn nữ tắm tiên, cảnh mà nhiều người ngỡ chỉ còn thấy trong ký ức.
Khi mặt trời vừa khuất dần sau đỉnh núi, những sơn nữ trở về từ nương rẫy quây quần bên mó nước nóng. Hàng chục sơn nữ bỏ công cụ lao động trên những tảng đá lớn, rồi hồn nhiên trút xiêm y, như thể là chốn không người....
Thi vị cảnh sơn nữ vùng cao tắm tiên ở mó nước thần.
Những sơn nữ lần lượt trút bỏ xiêm y để lộ làn da trắng ngần rồi từ từ ngâm mình dưới dòng nước. Tiếng cười đùa xôn xao cả núi rừng...
Xem thêm
*Sơn nữ tắm tiên
http://maidayhoabnh.blogspot.com/2013/11/son-nu-tam-tien.html
*Một thoáng Pleiku- Thành phố mây bay
http://maidayhoabnh.blogspot.com/2014/09/mot-thoang-pleiku-thanh-pho-may-bay.html
Phản ứng: |
pleiku - xưa & nay
( pleikucafe 11:28:52 24-01-2011 )
Những
năm 60 của thế kỷ trước, nhà thơ Kim Tuấn sống tại Pleiku và đã sáng
tác nhiều bài thơ cho miền đất thơ mộng này. Sau đó, anh về Sài Gòn rồi
mất năm 2003. Kỷ niệm là bài thơ anh viết cho Pleiku, được Y Vân phổ nhạc và trở nên nổi tiếng…
Bài: Xuân Trường
Ảnh: N.Q.T
Ngày
ấy, nhà ở đường Phan Bội Châu, buổi chiều anh thường lang thang ra
ngoại ô. Những khu vườn làng đồng bào dân tộc được trồng những cây vông
rừng (cây gòn rừng), mỗi khi nó nứt trái thì bông bên trong màu trắng
bay lả tả theo gió, rơi rơi nhẹ nhàng như từng miếng nhạc chạm vào cuối
chiều xa nhớ đến tận cùng hoàng hôn, khiến anh nghĩ đến Pleiku có tuyết
trắng:
Từng bước từng bước thầm
Hoa vông rừng tuyết trắng
Rặng thông già lặng câm
Hai đứa nhiều nuối tiếc
Tình
yêu trong bài thơ dù có nguyên mẫu hay không, nhà thơ cũng đã tinh tế
hòa nhịp cái tình trong cái cảnh, như một bức tranh Pleiku hoàng hôn,
thanh thản nỗi buồn trong veo mà người ta dễ cảm nhận ở cái xứ sương mù
và quanh năm mùa đông này.
Những
năm tháng ấy, Pleiku còn nhiều cảnh chiến tranh và bắt lính. Có lẽ vì
thế mà tuổi trẻ buồn cho thân phận, buồn cho tương lai như những hàng
thông lặng câm, hay mây núi chụm đầu thủ thỉ. Tác giả đã điệp khúc nỗi
buồn của tuổi trẻ ngày ấy nhiều lần:
Từng bước từng bước thầm
Cuối đầu in dấu mỏi
Tuổi trẻ buồn lặng câm
Núi nghiêng đầu thủ thỉ
Từ bài thơ Kỷ niệm của Kim Tuấn, nhạc sỹ Y Vân ở Sài Gòn đã phổ nhạc thành ca khúc Những bước chân âm thầm
mà đến nay nhiều người Pleiku, Sài Gòn hoặc hải ngoại đã hát thuộc
lòng, nhưng ít có người biết đó là bài hát liên quan đến Pleiku, được
sáng tác tại Pleiku.
Từ
những năm 90, người ta ồ ạt khai thác gỗ vườn để xẻ ván xuất khẩu, làm
vắng bóng những cây gòn rừng, bay tuyết trắng chiều ngoại ô Pleiku. Biết
bao giờ mới có lại cái không gian cây xanh ấy.
Kim Tuấn và Y Vân không còn nữa nhưng Kỷ niệm – Những bước chân âm thầm vẫn đang bềnh bồng khắp mọi nơi, không chỉ có ở Pleiku thân yêu. Thêm một lần nữa, chúng ta hãy cùng đọc lại bài thơ này:
KỶ NIỆM
Từng bước từng bước thầm
Hoa vông rừng tuyết trắng
Rặng thông già lặng câm
Hai đứa nhiều nuối tiếc
Sương mù giăng mấy đồi
Tay đan đầy kỷ niệm
Mưa giữa mùa tháng năm
Dật dờ cơn gió thổi
Một tháng không trăng rằm
Mây núi ôm trời thấp
Giá rét về căm căm
Cao nguyên mù đất đỏTHỬ THÁCH THẦN LINH…núi rừng Tây Nguyên!!?
Căn cứ hàm Rồng- Nơi đóng quân Trung đoàn 47/ S Đ 22.BB
Trẻ con trong khu gia binh căn cứ.
THỬ THÁCH THẦN LINH…núi rừng Tây
Nguyên!!?
Huỳnh Mai St.8872
Rừng núi cao nguyên
Pleiku, nổi tiếng huyền bí thiêng liêng, với cảnh sắc thiên nhiên đẹp mê hồn!
đã cuốn hút và ru hồn người chiến sĩ
QL.VNCH, phải đem thân bảo vệ, và chết cho xứ sở Tây nguyên yêu dấu này!
Đơn vị tôi tiếp nhận căn cứ Mỹ và đóng quân trên núi Hàm Rồng cách thành phố Pleiku 5 Km. Mỗi khi hành quân về dưởng quân tại căn cứ, cũng là khu gia binh Trung đoàn 47/SĐ.22 BB. Các trẻ em, của vợ con lính trong trại gia binh- Như ảnh minh họa trên, thường rủ rê những người lính độc thân xa nhà, đi ra phía cổng sau trại Hàm Rồng, và hái trộm cây trái trong buông làng Thượng… Đúng là: “ Nhất Quỷ, nhì ma, thứ ba học trò và thứ tư là lính chúng tôi.
Thư- yếm bùa ngải Thượng- Tây Nguyên
Chúng tôi bồng bế nhau đi xuống làng buông
Thượng, có dẩn theo, người lính Thương thông ngôn khi bị bắt quả tang hái trộm
cây trái trong nương rảy bản làng Thương và xin lỗi bồi thường.
Người lính Thượng
cho biết, cái rẩy bắp và vườn thơm nơi đây có yểm bùa Ma Xó, của người Thượng
giử của cải, tài sản dân làng và tránh heo rừng về phá làng… Nên không để cho
bọn trẻ nít này vào hái trộm được, thần linh núi rừng sẽ vật và bẻ cổ chết ngay
tại chổ, làm các cu cậu xanh máu mặt đòi về…! vì sợ thần vặn cổ !? Đó là hù dọa
trẻ con đừng phá phách… Chớ lính tôi cũng có cách hái trộm cây trái buông làng.
Vì chúng tôi nghiên cứu kỹ như đọc bản đồ hành quân về phong thủy và tập tục,
tập quán buông làng Thượng Plei ku này.
Bùa ngải & Thần linh, người Thượng là có thật, và chỉ tác dụng khi có đủ bàn chứng: như dấu tay và dấu chân của kẻ hái trộm cây trái và phá tán nương rảy trong buông làng, thì thần linh mới quyền bẻ cổ, hoặc đền bù như luật ở trần gian. Theo như người lính Thượng cho biết: Các “ Ông Thầy… cứ việc hái!? “ vì lính là “ Con của Ngọc hoàng Thượng đế, sai xuống trần gian giúp đời; giúp nước “ nên thần linh không có quyền bắt tội con Thượng Đế, như các ông.
Lính- con trời của Thượng đế!
Nghe lời khuyến
khích, như mở tất lòng, bảo trẻ con đứng bên ngoài rào thu nhật chiến lợi
phẩm…Còn 6 lính chúng tôi, chia nhau 3 cặp; cỏng nhau trên lưng, chạy vào nương
rảy hái trộm trái dứa, là trái thơm- người Nam hay gọi- và hái bắp đem về
nướng…! Tình huynh đệ chi binh, sống chết có nhau, nên không sợ bất cứ ông thần
nào cả !? Là vì dấu chân của một người, mà dấu tay lại là người khác, có thể
dấu chân của người chăm sóc vườn, còn cây trái là thú rừng tàn phá, nên không
hội đủ yếu tố kết tội con ngươì là thủ phạm. Thế là đám trẻ con thích thú
trải qua một mùa hè thú vị… Còn lính
chúng tôi vội vã lên đường hành quân xa, mà không hẹn ngày về… Nhưng vẫn là kỷ
niệm khó quên trong vui, buồn đời lính chúng tôi…!!!
Chúng tôi chiến
thắng cả thần linh núi rừng Tây nguyên; nhưng chiếm bại trước quân tham tàn
Cộng Sản Bắc Việt Hà Nội, muốn chiếm đất cả vùng Tây nguyên, lẩn miền Nam VN,
không còn đất sống cho các thần linh, và hồn thiêng sông núi Việt Nam cũng phải
đầu hàng Cộng Sản miền Bắc vô Nam…!!!
Huỳnh Mai St. 8872
{ Vui
buồn…chinh chiến!}
III- Di tản chiến thuật ra khỏi tây nguyênQuân đoàn II- Pleiku, cung đường quốc lộ 14: komTum- PleikuMột thoáng Pleiku
Phạm Ninh
09.04.2013
Thật lòng, tôi không có nhiều gắn bó với Pleiku. Và dường như
cái phố núi buồn hiu ấy đã cho tôi nhiều nỗi buồn hơn là niềm vui. Vậy
mà khi đã xa - thực sự vĩnh viễn xa - Pleiku rồi, tôi lại thấy da diết
nhớ, trăn trở với cái cảm giác mình có tội với Pleiku, và mãi mãi sẽ còn
nợ phố núi này một lời xin lỗi.
Tôi chưa (và có thể không) có dịp về thăm lại Pleiku, nên cái xa cách ấy lại càng thấy mịt mùng. Cái phố núi vốn đã bé nhỏ, như một ông nhà thơ đã ví von “đi dăm phút trở về chốn cũ” ấy, giờ với tôi dường như chỉ còn là chút sương khói trong lòng. Điều kỳ lạ là chút khói sương mờ ảo ấy cứ luôn lãng đãng trong ký ức và trái tim già cỗi của tôi, như những mảng mù sương từng bao phủ, giăng mắc trên phố núi Pleiku ngày trước. Nếu không có cuộc chiến Kontum, có lẽ sẽ không có dấu chân nào của tôi trên bùn lầy đất đỏ Pleiku. Dẫu là dấu chân của người lính chiến. Chợt đến chợt đi, hay có khi nằm lại vĩnh viễn trên núi rừng heo hút vô danh. Thống thuộc một đại đơn vị có bản doanh tại Ban Mê Thuột, nhưng đơn vị tôi có hậu cứ tại Sông Mao (Phan Thiết) và đảm trách một vùng hành quân khá rộng lớn dọc theo miền duyên hải. Đúng ngày cuối năm âm lịch 1972, khi cả đơn vị đang chuẩn bị cho quân sĩ ăn Tết tại doanh trại Lý Thường Kiệt - Sông Mao, chúng tôi nhận lệnh di chuyển khẩn cấp lên An Khê, thay thế cho một đơn vị của Sư Đoàn 101 Không Kỵ Hoa Kỳ rút quân về nước, và tăng cường cho mặt trận Bình Định, khi một số đơn vị của Sư Đoàn 22BB hoạt động ở đây, vừa di chuyển lên mặt trận Dakto, Tân Cảnh. Loanh quanh ở An Khê chưa được hai tháng, cùng với Thiết Đoàn 3 Kỵ Binh tăng phái, đánh vài trận, giải tỏa một số căn cứ của Sư Đoàn Mãnh Hổ Đại Hàn nằm dọc trên đèo An Khê bị Cộng quân tạo nhiều vòng đai vây hãm, đơn vị chúng tôi được lệnh di chuyển khẩn cấp lên phi trường Pleiku để được không vận lên Kontum. Bộ Tư Lệnh HQ Sư Đoàn 22BB vừa bị tràn ngập tại căn cứ Tân Cảnh và vị Tư lệnh đã ở lại để vùi thây nơi chiến địa cùng với quân sĩ dưới quyền. Địch quân đang trên đà tràn xuống trong ý đồ chiếm lấy Kontum. Tôi đến Pleiku như vậy đó. Thời gian chưa đủ nhìn một dãy phố và núi đồi chạy dọc theo con đường dẫn ra phi trường Cù Hanh. Tôi có cảm giác chưa đến thì đã rời khỏi Pleiku. Hơn tám tháng sống chết với chiến trường và giữ vững Kontum, chúng tôi được kéo về Pleiku dưỡng quân và bổ sung quân số. Đây là phần thưởng đặc biệt cho một đơn vị tạo nên kỳ tích trong trận chiến đẩm máu để có một “Kontum Kiêu hùng”. Một tháng đóng quân trên Đồi Đức Mẹ. Lại là một tháng “gió lạnh mưa mùa”. Cả núi đồi và thành phố Pleiku mờ mịt và lầy lội trong mưa. Hình ảnh của bao nhiêu bạn bè đồng đội vừa mới hy sinh trên chiến trường Kontum lúc nào cũng hiện ra trước mặt, đau đớn tựa hồ như những nhát chém còn rỉ máu trong lòng. Muốn tạm quên chốc lác đã là một điều không dễ. Bọn tôi cần được say. Mỗi ngày chỉ ra phố để uống rượu. Thỉnh thoảng đi nhận đám lính bị Quân cảnh của ông đại úy Hiển bắt. Khi đó tôi đâu có biết ông đồn trưởng Quân cảnh này là nhà thơ Hoàng Khởi Phong, cũng chịu chơi, nhậu nhẹt, lãng mạn (và vi phạm quân phong quân kỷ?) như ai. Pleiku có nhiều quán cà phê và nhiều khuôn mặt mỹ nhân, nhưng chúng tôi chỉ chọn các quán rượu. Dường như cà phê không đủ ấm, không đủ để quên, và cái say của rượu cũng chóng phôi pha hơn cái say đàn bà, con gái. Hơn nữa chỉ được có một tháng, mà trước mặt là những trận chiến đẫm máu đang chờ. Chẳng ai muốn vương vấn nợ tình. Riêng tôi còn có một anh bạn, Liên Đoàn Trưởng BĐQ trú đóng ở Biển Hồ. Vợ và hai đứa con chết thảm tại Quảng Đức vì xe bị VC giật mìn, nên bây giờ anh chỉ làm người tình với rượu. Tôi bị anh kéo theo cái vòng “tục lụy” này. Lúc trước anh là một cấp chỉ huy nổi tiếng trong BĐQ, thời gian binh chủng này mới thành lập. Nhưng sau đó do ảnh hưởng từ các phe nhóm chính trị, anh đã bị bắt đi tù một thời gian, ngưng thăng cấp và sau đó chuyển đến đơn vị tôi, với cái lệnh “không được giữ chức vụ chỉ huy nào.” Biết anh là một niên trưởng và từng dạn dày lửa đạn, tôi tận tình giúp đỡ an ủi anh. Thời gian sau anh bỗng dưng được “vô tội”, trở lại binh chủng, thăng cấp và chỉ huy một Liên Đoàn BĐQ tại QK2. Do cái ân tình đó, nên những ngày không hành quân, anh đến kéo tôi ra quán rượu. Tôi chỉ nhìn Pleiku qua những cơn say. Vì vậy Pleiku với tôi càng nhỏ hẹp hơn, chỉ là không gian của một quán rượu trong khu Chợ Mới. Một tháng, tôi chưa hề biết tên một con đường, thì làm sao biết được tên của một mỹ nhân, để “may mà có em đời con dễ thương!” Tôi rời khỏi Pleiku một ngày sau khi thành phố Ban Mê Thuột vừa lọt vào tay giặc. Sáng ngày 13/3/75, theo những toán quân đầu tiên của đơn vị được trực thăng vận từ Hàm Rồng đổ xuống Phước An, quận lỵ duy nhất còn lại của tỉnh Darlac, nằm cách BMT khoảng 30 cây số trên QL 21 về hướng Nha Trang. Khi một nửa đơn vị vừa xuống Phước An, thì Pleiku có lệnh di tản. Một nửa quân số còn lại phải di chuyển theo đoàn quân di tản trên Tỉnh Lộ 7B. Một cuộc triệt thoái sai lầm, tệ hại và bi thảm nhất trong chiến tranh. Một nửa đơn vị của tôi gần như bị xóa sổ. Hai người bạn thân của tôi đều là tiểu đoàn trưởng đã tự sát, nhiều đồng đội đã chết trong đớn đau tức tưởi. Hình ảnh cuối cùng của Pleiku trong mắt tôi là dãy núi Hàm Rồng, nhưng trong trí óc tôi chỉ còn đọng lại những cái chết bi tráng của đám bạn bè đồng đội cùng với những người Pleiku mà tôi chưa kịp biết mặt, làm quen. Và trong lòng tôi, dường như Pleiku chỉ có thế. Không phải là những con đường, góc phố, là rạp ciné Diệp Kính, Thanh Bình, hội quán Phượng Hoàng, quán cà phê Dinh Điền, cà phê Văn, cà phê Lính, Bắc Hương, Thiên Lý, và lại càng xa lạ với những ngôi trường mang tên Pleime, Pleiku, Phạm Hồng Thái, Minh Đức, Bồ Đề… mà những cô học trò ngày ấy bây giờ đang mang theo cái hồn Phố Núi đi khắp muôn phương. (Giờ nghĩ lại, tôi thấy mình khờ khạo biết bao nhiêu!) Ngày ấy, tôi là thằng lính bộ binh, một thứ lính “hạng bét”, chỉ có khốn khổ gian truân và chết chóc. Tháng năm lặn lội trong núi rừng, chỉ còn biết có súng đạn và mục tiêu trước mặt. Được chút thời gian không đủ cho một cơn say, thì đâu còn biết gì tới thơ với thẩn (mặc dù tôi vốn mê thơ - nhưng rất dốt về thơ). Ngoài bài hát nổi danh được phổ từ thơ Vũ Hữu Định, tôi chưa hề được đọc thơ các thi nhân nổi tiếng một thời của Pleiku hay viết về Pleiku. Sau này đọc Nguyễn Bắc Sơn, Nguyễn Mạnh Trinh, Kim Tuấn, Nguyễn Xuân Thiệp, Võ Ý, Cao Thoại Châu, Hoàng Khời Phong…, tôi thấy hối tiếc quá chừng. Pleiku đẹp quá, dễ thương, thơ mộng quá. Nguyễn Bắc Sơn, nhà thơ một thời hành quân đánh giặc ở Mật khu Lê Hồng Phong, Sông Mao, nơi đơn vị tôi trú đóng, từng viết những câu thơ hào sảng: Ngày mai đánh giặc may còn sống Về ghé Sông Mao phá phách chơi, Uống rượu tiêu sầu cùng gái điếm Đốt tiền mua vội một ngày vui …. cũng từng bị “đày” lên Phố Núi, nhưng giờ thì đắm say ánh mắt của một nàng thiếu nữ Pleiku: Ðứng trên núi thấy hàng đèn thị trấn Là thấy mình buốt lạnh mấy nghìn năm Vì đêm nay trời đất lạnh căm căm Nên chợt nhớ chút lửa hồng bếp cũ Nên phải nhớ mắt một người thiếu nữ Ðã nhìn mình rất ấm một ngày xưa Dù mai sau ngày nắng tiếp ngày mưa Nhưng vĩnh cửu chút mơ màng thuở đó …. Vậy mà hơn một tháng ở Pleiku tôi đã ngu ngơ, lãng phí. Không nhìn ngắm, mơ mộng với Pleiku mà chỉ biết say với rượu. “Ta say, trời đất cũng say.” Tôi đã bắt Pleiku say với tôi, mà đáng lý ra tôi phải say đắm với Pleiku mới phải. Đôi khi tôi cũng tự gạt để an ủi mình “Có thể chính mấy ông nhà thơ này đã làm cho Phố Núi đẹp hơn, thơ mộng và lãng mạn hơn những gì nó có?” Nhưng có lẽ tôi đã nhầm, sau này được dịp làm quen với những người Phố Núi, tôi chợt nhận ra rằng Pleiku đâu chỉ có những ông thi sĩ tài danh ấy, mà dường như cứ mỗi người Pleiku đã là một nhà thơ, hay ít nhất cũng là một bài thơ chưa được viết thành lời. Dẫu gì, tôi cũng có tội với Pleiku. Ba năm hành quân ở Kontum và Pleiku, nhiều đồng đội, bạn bè tôi đã nằm lại nơi này. Võ Anh Tài, Đặng Trung Đức, Trần Công Lâm, Đỗ Bê ... những tiểu đoàn trưởng nổi danh, những người anh, người bạn thân thiết như tình huynh đệ cùng một đơn vị từ ngày tôi vừa mới ra trường, đã vĩnh viễn ở lại với Kontum, với Pleiku. Khi tất cả - có lẽ cũng như tôi - chưa biết rõ mặt Pleiku cùng những vần thơ tuyệt vời ca tụng phố núi thơ mộng một thời. Tôi vẫn mãi đau đớn khi hình dung cuôc di tản bi thảm trên Tỉnh Lộ 7B vào những ngày giữa tháng 3. Cùng với những đổng đội của tôi, còn có biết bao nhiêu người Pleiku đã không đi hết đoạn đường kinh hoàng đẫm máu ấy. Trong đó chắc chắn có rất nhiều “em Pleiku má đỏ môi hồng” của nhà thơ Vũ Hữu Định, những bông hoa dại đã làm cho những thằng lính “bị đày” lên phố núi thấy đời dễ thương hơn. Thiếu những bông hoa ấy, Phố Núi sẽ không còn đẹp, không còn lãng mạn, để cho bao thi nhân cảm xúc, để cho nhà thơ Không Quân Võ Ý vẫn mãi còn tiếc nhớ khôn nguôi một thời “Xưa Trên Đó”: Xưa trên đó sương nhòa hơi thở đượm dốc cũng vừa ta bước xuống vô biên mê cho lắm cho tay dài với mộng mặt trời lên chiếu rạng tới ưu phiền … Một dạo bay qua nhìn qua trên đó đồi như vương cây như vấn chân nàng phố cũng xưa và tim thì đau nhói quạt nồng đâu qua đó để cơ hàn…” Chúng tôi ra đi, cũng (rất vô tình) bỏ lại các cô gái Thượng. Những cô gái chân chất hồn nhiên mà đẹp đẽ như những cánh lan rừng. Họ mới thực sự là những người chủ Phố Núi, nên không đành bỏ núi đồi, buôn bản. Và chắc không hề biết đã từng là niềm vui, là nỗi khát khao của những thằng lính trẻ xa nhà, khi rủ nhau ẩn nấp sau những gốc cây, bờ đá để nhìn (trộm) các cô vô tư khoe mình bên các dòng suối biếc. Tuyệt vời! Thuở ra đi, lòng dạ rối bời, chưa kịp nhận ra những điều gắn bó, giờ hồi tưởng, trong lòng bỗng chợt dấy lên bao nỗi bâng khuâng. Thì ra, tôi đã mắc nợ phố núi quá nhiều. Nợ những người đã ở lại với Pleiku trong cơn đổi đời khốn khó, nợ người Pleiku nằm lại đâu đó trên tỉnh lộ 7B kinh hoàng, và nợ cả những người Pleiku ra đi mang theo bóng dáng mờ ảo mù sương và cả cái hồn Phố Núi. Nợ ân tình thì không thể nào trả cho hết được. Đành viết mấy dòng này xin tạ lỗi Pleiku. - Phạm Tín An Ninh Ý kiến
bởi: hai
từ: saigon
12.04.2013 03:39
Cám ơn tác giả đã cho độc giả một bài viết thật hay.
bởi: Hồ Sinh Từ
từ: Ba Đình - Hà Nội
11.04.2013 21:48
Tây Nguyên
Mùa hè 1972, Sư 320 ( mang danh Sư Đoàn Thép) bị đánh tan tác gần như phái xóa sổ. Cả 3 Sư Đoàn và nhiều đơn vị tăng cường mà vẫn không chiếm được Kontum . Tướng Hoàng Minh Thảo, tư lệnh MT B3/ Tây Nguyên bị cách chức. Thật tội nghiệp cho hàng vạn thanh niên miến Bắc, bị ép buộc (và cả ngu muội) nghe theo lời Đảng "Sinh Bắc Tử Nam" đã chôn thây trên rừng núi Tây Nguyên. Đau đớn tủi nhục hơn, sự "hy sinh lầm lỡ" đó cuối cùng chỉ để tạo nên một nhóm chóp bu CS, ngồi trên đầu trân cổ nhân dân,làm giàu trên xương máu và nước mắt của chiến sĩ, hèn với giặc mà ác với dân. Các lãnh tụ "tư bản đỏ" tha hồ chiếm đất, cướp tài sản của quốc gia, bán nước bán đảo cho Tàu để được vinh thân. Bao nhiêu chiến sĩ từng "đi B" năm nào, giờ chỉ còn đau đớn, uất hận nhìn đám chóp bu cùng con cháu ăn chơi, phung phí trên đất nước không còn chiến tranh mà đầy những tai ương, đĩ điếm, xã hội băng hoai đến mức thê lương không thể nào cứu chữa! Đoàn Văn Vượn cũng lá "chiến sĩ phục viên" đấy, vừa bị cướp sạch đất , vừa bị tù 5 năm ! Một quân đội chỉ biết cuối đầu mê muội phục vụ cho Đảng , quay mặt lại với Nhân Dân, một đám cầm quyền dốt nát, tham ô thối nát và hèn mạt nhất trong lịch sử dân tộc, nhất định không thể tồn tại lâu dài, khi lòng dân đã đầy những căm thù!
bởi: Nhô
từ: Hoa Kỳ
11.04.2013 17:52
Pleiku trước 1975
Pleiku trước 1975 bé tẹo, đi dăm phút đã về chốn cũ. Pleiku ngày ấy là thị xã của những dãy nhà trại gia binh lợp tôn, dây kẻm gai chạy xéo chạy xiên buồn rã rượi. Pleiku, ngày thì đường phố buị đỏ mịt mờ. Buồn hiu hắc! Pleiku, đêm thì lạnh ơ hờ, như môi quả phụ nhạt nhòa phấn son. Pleiku, chiều thì mây trời bàng bạc mang đầy xót thương. Pleiku trước 1975, thị xã của những người lính thú thời đại, miệng ăn cơm sấy Mỹ bón. Thị xã Pleiku, toàn lính thú và vợ con lính thú. Thi thoảng, nhưng không ít và rất thường xuyên, chuyện xãy ra hàng ngày ở thị xã Pleiku với những đoàn người khách lạ, những thiếu phụ VNCH "đi nhận xác chồng". Pleiku buồn lắm, thê lương lắm! Ngày mai đi nhận xác chồng Say đi để thấy mình không là mình. Ngày mai đi nhặt xác anh Cuồng si thuở ấy hiển linh bây giờ... (thơ Lê thị Ý) Qua rồi, qua lâu rồi Pleiku của cái thời: "Chiếc quan tài phủ cờ màu Hằn lên ba vạch đỏ au phũ phàng Em không thấy được xác chàng Ai thêm lon giữa hai hàng nến trong?" Qua rồi, qua lâu rồi cái thở Pleiku của mấy anh lính thú sư đoàn 23, Biệt Động Quân Cọp Đen đánh đâu thua đó. Đánh với FULRO - Thua! Đánh với Việt Cộng, bị ông tướng nông dân chân đất Việt Cộng Hoàng Minh Thảo tiêu diệt và xoá sổ trên chiến trường. Vậy mà cũng bày đặc "Nam Bình Bắc Phạt Tây Nguyên Trấn". Bình ai? Phạt ai? Trấn cái gì? Plây cu ngày nay: Plây cu ngày nay là một thành phố hoà bình, trên đà phát triễn toàn diện. Phố phường lúc nào cũng vui như trẫy hội. Phố xá rộng mở thênh thang, ô tô biển số 81 chạy chật cứng phố phường. Plây cu có Cung Văn Hoá, không còn là chổ núp danh tôn giáo chống cộng tới khùng. Chừ là tháng tư, mùa hoa Pơ Lang vẫn đang nở. Plây cu ơi....Tây nguyên ới..... Quê hương ời.... Em là đóa hoa Pơ Lang. Các bạn dân chủ, có nhớ người con gái Plây cu đẹp như cánh hoa Pơ Lang hông? Về đi thôi. Về Plây cu quê nội của Nhô ngắm hoa Pơ Lang. Về uống cà phê Dinh Điền với Nhô dưới bóng cây Kơ Nia.
bởi: Doan Du
từ: Saigon
11.04.2013 00:45
Doc bai Pho nui xua. Chot nho mau ao tran cua Pho nui cao ma buon qua .Oi! pho nui cao pho nui ...mit mung xa tham.
bởi: Tuấn PB/22BB
từ: SG
10.04.2013 21:50
Cám ơn Bạn, Tôi đọc bài viết không sót một chữ nào vì thời
gian đó tôi cũng Tân-Cảnh ,Dakto , Kontum ,Pleiku. Nhớ quá đi thôi và
mong được đọc nhửng bài viết về nhửng ngày tháng đó.
Trả lời
bởi: Em Pleiku
từ: USA
13.04.2013 05:38
Pleiku
ngày nay không còn lãng mạng và có nét đẹp tự nhiện" một
nhan sắc đằm thắm không dao kéo..." như nhà thơ Du Tử Lê đã
viết(http://www.dutule.com/D_1-2_2-44_4-4994_5-10_6-1_17-82_14-2_15-2_10-pleiku_12-3/pleiku-nhung-dieu-dong-lai-trong-ky-uc.html)
Pleiku đã ở trong tâm tưởng của những người đã một thời sống hoặc chỉ ghé qua đó, không thể nào quên! Xin giới thiệu trang web rất nhiều bài viết về Pleiku http://phonuipleiku.org/
bởi: Đức
từ: Gia lai
10.04.2013 21:07
Pleiku sau cuộc chiến , 1 điều còn thấy cho đến hôm nay là nhà
thờ Công giáo chợ mới biến thành cung văn hóa , nhà chơi ,nơi nhảy
múa..cho mọi người ( dù đựoc gọi là " cung thiếu nhi " ) ! .lấy lý do
ông Cha cũ ở đây là tuyên úy CG quân đội VNCH , ngay sau 30-4-75 nhà thờ
bị trưng thu , đổi thành " sân chơi....", khi đi qua khu chợ mới Pleiku
ngày nay , bạn vẫn còn thấy " cung thiếu nhi" này là hình ảnh nhà thờ
và tháp đài thiên chúa giáo cũ.
bởi: HVT
từ: Saigon
10.04.2013 20:22
Một lần nữa cảm ơn NINH- Tôi rất nhớ về Linh , vợ của tôi ,nhưng
không biết bây giờ ở đâu, còn con, cháu tôi nữa... trong khi quỹ thời
gian tôi không còn. Ôi Pleiku đẹp như mơ, anh hùng lắm bây giờ chỉ còn
trong tâm trí- Biết bao giờ mình trở về Pleiku được hét to hai tiếng
"Tự do " .Nhớ về em LINH.
bởi: lamson
từ: U.S
10.04.2013 12:27
Cam on may chu va bac da thuong lay Pleiku. Phai noi Pleiku
rat dep, nhe nhang va cung rat tho. Nguoi dan thi rat hien hoa, va chiu
kho' lang nghe...nhieu hon la noi, va tam hon ho cung rat dep. Va cho
den nay da pha^`n dan Pleiku ph^`an nhieu van vay. Co ai o Pleiku ma
khong biet den bai hat "Con chut gi de nho va de thuong". Toi nay bac da
cho con nho lai nhung ngay o que con. Mot bai viet rat dep khien cho
long nguoi ai da tung o va ghe qua Pleiku chot thay chanh long. Cam on
bac.
bởi: Dap loi Song Nui
10.04.2013 08:25
Không phải tôi là người "chống cộng đến khùng", nhưng nói về tôi không thể quên câu nói:
"Trị Thiên vùng dậy, Kontum kiêu hùng và Bình Long anh dũng" trong khi Mùa Hè Đỏ Lửa Rất may la Nhô va T Chau không thích vào đây để phá hôi cái đẹp tuyệt vời của "thành phố sương mù"
bởi: LeHang
từ: Germany
10.04.2013 03:45
Rất cám ơn chú Hoàng đã kể lại một kỷ niệm quí báu ở Pleiku cho
giới hậu bối chúng cháu. Chúng cháu khi xưa chỉ đón nhận tin tức triệt
thoái khỏi vùng II từ báo chí và truyền hình số 9, trong lòng cũng rất
hoang man, bởi vì ba của cháu cũng trong đoàn quân triệt thoái khỏi
Pleiku lúc đó, mong sao là sự triệt thoái khỏi Pleiku tốt đẹp, nhanh
chóng không bị tổn thất nhiều, để trở về Quân Khu 3 lập phòng tuyến
chống lại sự xâm lăng của csvn.
Thời bé cháu chỉ có một lần đến Pleiku, khi cháu cùng mẹ và em đáp Air Vietnam đến Pleiku để thăm ba sau khi QLVNCH lấy lại Kontum, trú ngụ trong Bộ Tư Lệnh Quân Đoàn II thì cháu cũng có có 3 lần xuống phố Pleiku. Đối với người Sài Gòn như cháu thì Pleiku lúc đó chưa bằng một cái gì đó ở Sài Gòn, nhưng lính cháng VNCH lại yêu Pleiku như vậy. Dù muộn màn nhưng cháu vẫn luôn yêu quý chú Hoàng, cho dẩu là chú vẫn yêu thích quý nữ Pleiku hơn là gái Sài Gòn. Bỏ lại rồi quyến luyến với gái Pleiku vì lệnh bên trên đưa ra, tình yêu của chú với người thôn nữ Pleiku là rất đáng kính trọng. Tình chỉ trọn khi trái tim còn thổn thức, con gái Pleiku ấm lòng với những chàng trai Việt còn nghĩ về Pleiku thời chinh chiến trước bọn bần cùng vô học thức csvn. Là gái Sài Gòn thì cháu cũng ghen lắm nha chú Hoàng, hổng yêu gái Sài Gòn mà lại yêu gái Pleiku, tội này là để các cô Gia Long thịt chú, chia ly với Biệt Động Quân luôn đó.
Trả lời
bởi: BỐ Th...NHÔ(NPCN)hoàng kỳ
11.04.2013 03:13
Chú Hoàng yêu "SƠN NỮ PHÀ CA" thôi.Gaí Sè-Ghềnh quậy lắm!Thôi
thì "đói lòng ăn nưả trái Sim..." ấy mà.Xuống câu "vọng cổ" đi tìm người
thương,chaú Lệ Hằng ơi!!!
Trả lời
bởi: An-nam
từ: Không-gian
11.04.2013 00:56
Ngày xa xa nào thì còn ..."khi rủ nhau ẩn nấp sau những gốc cây,
bờ đá để nhìn (trộm) các cô vô tư khoe mình bên các dòng suối biếc."
Hôm nay i' à! nhà nào ngôì nhà â'y và xem v.ê- tinh truyê`n-hình soi
xuyên qua nu'i cao rư`ng già mà xem "các cô vô tư khoe mình bên các dòng
suối" câ`n gì xem gái Sài Gòn trên blogg!
Duy chỉ còn mùi càphê là internett chưa sa'ng ta.o thôi!
bởi: BỐ Th...NHÔ(NPCN)Hoàng kỳ
10.04.2013 02:53
Em Pleiku má đỏ môi hồng,ở đây buổi chiều quanh năm muà
đông....Ai baỏ Đà lạt thành phố sương mù.Sương mù ở PLEIKU còn đậm đặc
hơn.Nhưng buổi chiều nơi Buôn,Bản người ta mới thấm thiá cái "CHIỂU TRÊN
BẢN THƯỢNG" cuà muà chinh chiến cũ.Lại nhớ anh VŨ HỮU ĐỊNH lúc ấy trong
biệt đoàn Xây dựng nông thôn,và những ngaỳ chở anh Trần quang Lộc trên
những nẻo đường Đà nẵng, tác giả những bản nhạc "Về đây nghe em","Đêm
hồi động" ...những lần ra PLEIKU sương mù,đất đỏ.Cái buồn nẫu người
trong những đêm mưa,trong thành phố tù mù đèn đêm những năm chiến
tranh.Pleiku vẫn là nỗi nhớ trong đời.
bởi: Oan Khiên
10.04.2013 00:04
Bài viết hay thật cảm động...Cám ơn tác giả đã cho thế hệ đàn em
chúng tôi - những người chưa từng đặt chân đến Pleiku biết thêm về
thành phố này với những tháng ngày lịch sử đầy bi hùng...
bởi: Vô danh
10.04.2013 00:01
Pleiku xưa và nay
www.youtube.com/watch?v=ImDpcft-wv0
bởi: BTN -HVT
từ: Saigon
09.04.2013 21:02
Đọc NINH viết noi về Pleiku , tôi khóc.. khóc vì tôi đã mất
Pleiku.. tất cả những gì NINH nói tôi đã đi qua.. tôi là người lính
Không quân ở Pleiku - .. Tôi ngày nào cũng nhớ pleiku - Vì pleiku có vợ
và con gái của tôi... mà nay không sao gặp được.... Tôi buồn lắm..
Pleiku chỉ còn trong tâm , trong não tôi ... Chớ bây giờ Pleiku nghe
nói phố núi bây giờ chỉ là bê tông thôi... Tất cả gì NINH nói đều đúng..
Tôi buồn vì quỹ thời gian không còn mà không được về thăm chiến trường
xưa - Ôi Phi trường, Ôi chợ Cù hanh.....Ôi Dinh điền, Ôi Diệp Kính mi
còn không ... Nhớ bạn bè .khi ngồi dưới hầm uống cà phê ... Cảm ơn NINH
-Xin cảm ơn thành phố có em..
Trả lời
bởi: Hưng
từ: Saigon
12.04.2013 09:55
Chào bạn, tôi la Hưng cũng là Không quân ở Pleiku nam 71 . Hân hạnh được biết bạn
bởi: Tra Dao
từ: Australia
09.04.2013 18:14
Nhạc sĩ Phạm Duy chấp cánh cho thơ Vũ hữu Định, để người yêu
nhạc yêu cả thơ và phố núi có chút xíu xa lạ Pleiku. Hôm nay đọc bài
viết nầy chắc chắn Pleiku đã là một kỶ niệm đẹp và vô cùng quen thuộc
với tất cả mọi người. Bên cạnh Pleiku còn có một chốn đèo heo hút gió
khác nữa tên là Quảng Đức, mà ông Phạm Tín An Ninh có nói sơ qua trong
đoạn vợ và con của một người bạn ông đi xe đò bị VC giụt mìn chết. Có ai
biết rõ về địa danh nầy ? Hoặc có ai còn sống sót sau trận chiến đẩm
máu trên đồi của tiểu khu Đức lập mở màn cho chiến dịch xâm lấn cao
nguyên ngàY 9 tháng 3 năm 1975 dạo đó? Xin vui lòng cho đọc thêm chi
tiết thành thật cảm ơn.
Trả lời
bởi: H.
từ: Nha Trang
10.04.2013 06:15
Tôi ở Quảng Đức, đóng trên sân bay, nằm trên đỉnh đồi Gia Nghĩa.
Những năm chiến tranh, nỗi buồn da diết, nhất là những trận đánh giải
tỏa Quảng Đức, rồi đoàn convoi 80 chiếc phá vòng vây vào thị trấn của
trận chiến Bắp răng. Đêm ấy pháo sáng cả bầu trời. Thị trấn Gia nghĩa
chỉ có 1 quán phở, và tôi hay uống cà phê của HS1 Trường, tiếp liệu xăng
cho máy bay L19... tất cả những năm tháng ấy luôn nằm trong tâm trí
tôi, một B1 của Tiểu Đoàn 5 Nhiên Liệu KBC4312...
Trả lời
bởi: TD
từ: Australia
10.04.2013 16:02
Hình như ở Quảng Đức, Đức Lập còn có một quán khác nữa tên là
quán Mai, chuyên bán cà phê phin... nhưng không rõ có bán thêm phở hoặc
cơm hay không? Mai là tên cô con gái của ông chủ quán, mà ông thường
đem dấu trong bếp để cô phụ mẹ rửa chén bát ly tách. Mẹ cô thường đi đi
về về giửa Quảng Đức và Ban mê Thuột để lấy mối sỉ và bán lẻ cà phê cho
bạn hàng. Tôi cũng nghe kể vậy thôi, chứ hoàn toàn chưa có dịp nào đến
nơi nầy, mặc dù đó là nơi mà mỗi năm, vào mỗi tháng ba về là một lần rơi
nước mắt khi nhớ lại. Ông H ( Hoàng? ) có biết, vì đã từng uống cà phê
tại quán nầy, hoặc quen với gia đình ông bà chủ quán Mai không? Cám ơn
ông H đã cho đọc thêm một chút chi tiết về Quảng Đức, vô cùng cảm ơn.
bởi: xuan anh
từ: thu duc saigon
09.04.2013 16:51
truoc nam 1975 gia dinh toi o pleiku thi xa nho dep lam nha toi o
duong su van hanh ben canh truong thieu sinh quan vao nam 1968 toi nhin
thay cuoc chien qua khoc liet ben kia doi tra ba thi xa pleiku luon bi
phao kich hoi do toi moi 8 tuoi hang ngay toi di bo di hoc truong nam
tieu hoc nhung hinh anh toi thay nam do tieng khoc tham thuong cua gia
dinh bi trai phao nha chay do la thoi tho au cua toi voi thi xa pleku
toi luon nho thanh pho suong mu
bởi: bao hoai bao
từ: hcm
09.04.2013 13:23
Bố tôi ở Phú bổn cậu tôi ở Pleiku quân cảnh ,cậu tôi ờ sư 23 bb
chú tôi cân vệ tướng BMT tôi ra Pleiku nhiều lần mê lắm sương mù giờ vẫn
thế mời bác về thăm
bởi: dpa
từ: canada
09.04.2013 07:36
Tôi nghĩ, đây là một trong những đoản ký hay nhứt của anh. Mấy
bài anh viết thường trùng phùng trước, rồi cứ hội ngộ tình cờ sau mấy
mươi năm, mà cả chục bài rập như thế làm tôi cứ nghi nghi gì đó ở bút
lực của anh. Bài này khẳng định anh là một nhà văn hẳn hoi, theo tôi
thấy.
bởi: duong bui
từ: Saigon
09.04.2013 07:20
Về đi mà thăm lại,mơ màng lắm.Vẫn còn đó 'má đỏ môi hồng'..;Ông ạ.
bởi: Hung
từ: Texas
09.04.2013 06:31
Tôi cũng có tâm ý giống anh, tôi cũng nhớ Pleiku nhiều, vì tôi
là một người thuộc binh chủng Quân-vận, Liên-đoàn 2 Vận-tải. Tôi thường
tạm dừng chân lại tại ngã ba Pleiku [gần dốc Cầu ông Phú], hướng Quốc-lộ
19 từ Qui-nhơn lên. Tôi hơn Anh, vì tôi đã đi khắp nơi của vùng đất đỏ
này.Từ Phú-bổn, Đức-cơ, Kontum và đến tận các làng của Đồng-bào
thiểu-số. Và mùa hè Đỏ-lửa 1972, một lần nữa tôi bị cộng-sản bao-vây tại
Phi-trường Kontum. Sau đó được được Liên-đoàn Du, Biệt-động-quân và
Sư-đoàn 23 Bộ-binh đến giải tỏa được. Cũng nhờ Thượng-Đế ban-ơn nên tôi
mới đọc bài viết của anh hôm nay. Sau tôi được chuyển về hẵn ở hậu-cứ
Qui-nhơn, và tiếp-vận cho cuộc tái chiếm Bắc Bình-định. Mặc dầu Chúng ta
không gặp nhau, nhưng chúng ta thông qua trong các bài viết, là điều
quí giá vô cùng. Chúng ta là những Người lưu-lạc bốn Phương, nghĩ ngày
ấy, nghĩ đến Quê nhà, thật vô-vàng đau-xót. Chào bạn !!!.
Hiệp định Paris 1973
nguồn: LẬP LẠI HÒA BÌNH Ở VIỆT NAM Các bên tham gia Hội nghị Pa-ri về Việt Nam, Nhằm mục đích chấm dứt chiến tranh, lập lại hòa bình ở Việt Nam trên cơ sở tôn trọng các quyền dân tộc cơ bản của nhân dân Việt Nam và quyền tự quyết của nhân dân miền Nam Việt Nam, góp phần củng cố hòa bình ở châu Á và thế giới, Đã thảo luận, cam kết tôn trọng và thi hành những điều khoản sau đây: Mục lụcChương I: CÁC QUYỀN DÂN TỘC CƠ BẢN CỦA NHÂN DÂN VIỆT NAMSửa đổi
Điều 1:
Hoa Kỳ và các nước khác tôn trọng độc lập, chủ quyền, thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ của nước Việt Nam như Hiệp định Giơ-ne-vơ năm một nghìn chín trăm năm mươi tư về Việt Nam đã công nhận. Chương II: CHẤM DỨT CHIẾN SỰ - RÚT QUÂNSửa đổi
Điều 2:
Một cuộc ngừng bắn sẽ được thực hiện trên khắp miền Nam Việt Nam kể từ hai mươi bốn giờ (giờ GMT), ngày hai mươi bảy tháng giêng năm một nghìn chín trăm bảy mươi ba. Cùng ngày giờ nói trên, Hoa Kỳ sẽ chấm dứt mọi hoạt động quân sự của Hoa Kỳ chống lãnh thổ Việt Nam dân chủ cộng hòa bằng mọi lực lượng trên bộ, trên không, trên biển bất cứ từ đâu tới, và sẽ chấm dứt việc thả mìn tại vùng biển, các cảng và sông ngòi của Việt Nam dân chủ cộng hoà. Hoa Kỳ sẽ tháo gỡ, làm mất hiệu lực vĩnh viễn, phá huỷ tất cả những mìn ở vùng biển, các cảng và sông ngòi ở miền Bắc Việt Nam ngay sau khi Hiệp định này có hiệu lực. Việc chấm dứt chiến sự nói trong điều này là vững chắc và không thời hạn. Điều 3: Các bên cam kết giữ vững ngừng bắn, bảo đảm hòa bình lâu dài và vững chắc. Bắt đầu từ khi ngừng bắn: a) Các lực lượng của Hoa Kỳ và của các nước ngoài khác đồng minh của Hoa Kỳ và của Việt Nam cộng hòa sẽ ở nguyên vị trí của mình trong lúc chờ đợi thực hiện kế hoạch rút quân. Ban liên hợp quân sự bốn bên nói trong Điều 16 sẽ quy định những thể thức. b) Các lực lượng vũ trang của hai bên miền Nam Việt Nam sẽ ở nguyên vị trí của mình. Ban liên hợp quân sự hai bên nói trong Điều 17 sẽ quy định vùng do mỗi bên kiểm soát và những thể thức trú quân. c) Các lực lượng chính quy thuộc mọi quân chủng và binh chủng và các lực lượng không chính quy của các bên ở miền Nam Việt Nam phải ngừng mọi hành động tấn công nhau và triệt để tuân theo những điều quy định sau đây:
Hoa Kỳ sẽ không tiếp tục dính líu quân sự hoặc can thiệp vào công việc nội bộ của miền Nam Việt Nam. Điều 5: Trong thời hạn sáu mươi ngày kể từ ngày ký Hiệp định này, sẽ hoàn thành việc rút hoàn toàn khỏi miền Nam Việt Nam mọi quân đội, cố vấn quân sự và nhân viên quân sự, kể cả nhân viên quân sự kỹ thuật, nhân viên quân sự liên quan đến chương trình bình định, vũ khí, đạn dược và công cụ chiến tranh của Hoa Kỳ và các nước ngoài khác đã nói ở Điều 3(a). Cố vấn quân sự của các nước nói trên cho tất cả các tổ chức bán quân sự và lực lượng cảnh sát cũng sẽ rút trong thời hạn đó. Điều 6: Việc huỷ bỏ tất cả các căn cứ quân sự ở miền Nam Việt Nam của Hoa Kỳ và các nước ngoài khác đã nói ở Điều 3(a) sẽ hoàn thành trong thời hạn sáu mươi ngày kể từ khi ký Hiệp định này. Điều 7: Từ khi thực hiện ngừng bắn cho đến ngày thành lập chính phủ quy định trong Điều 9(b) và Điều 14 của Hiệp định này, hai miền Nam Việt Nam không được nhận đưa vào miền Nam Việt Nam quân đội, cố vấn quân sự và nhân viên quân sự, kể cả nhân viên quân sự kỹ thuật, vũ khí, đạn dược và dụng cụ chiến tranh. Hai bên miền Nam được phép từng thời gian thay thế vũ khí, đạn dược, dụng cụ chiến tranh đã bị phá huỷ, hư hỏng, hao mòn hoặc dùng hết từ sau khi ngừng bắn, trên cơ sở một đổi một, cùng đặc điểm và tính năng, có sự kiểm soát của Ban liên hợp quân sự hai bên miền Nam Việt Nam và của Ủy ban quốc tế kiểm soát và giám sát. Chương III: VIỆC TRAO TRẢ NHÂN VIÊN QUÂN SỰ BỊ BẮT, THƯỜNG DÂN NƯỚC NGOÀI BỊ BẮT VÀ NHÂN VIÊN DÂN SỰ VIỆT NAM BỊ BẮT VÀ GIAM GIỮSửa đổi
Điều 8:
a) Việc trao trả những nhân viên quân sự của các bên bị bắt và thường dân nước ngoài của các bên bị bắt sẽ tiến hành song song và hoàn thành không chậm hơn ngày hoàn thành việc rút quân nói trong Điều 5. Các bên sẽ trao đổi danh sách đầy đủ những nhân viên quân sự và thường dân nước ngoài của các bên bị bắt nói trên vào ngày ký kết Hiệp định này. b) Các bên sẽ giúp đỡ nhau tìm kiếm tin tức về những nhân viên quân sự của các bên và thường dân nước ngoài của các bên bị mất tích trong chiến đấu, xác định vị trí bảo quản mồ mả của những người bị chết, nhằm tạo điều kiện dễ dàng cho việc cất bốc và hồi hương hài cốt và có những biện pháp khác cần thiết để tìm kiếm tin tức những người còn coi là mất tích trong chiến đấu. c) Vấn đề trao trả các nhân viên dân sự Việt Nam bị bắt và giam giữ ở miền Nam Việt Nam sẽ do hai bên miền Nam Việt Nam giải quyết trên cơ sở những nguyên tắc của Điều 21(b) của Hiệp định đình chỉ chiến sự ở Việt Nam ngày hai mươi tháng bảy năm một nghìn chín trăm năm mươi tư. Hai bên miền Nam Việt Nam sẽ làm điều đó trên tinh thần hòa giải và hòa hợp dân tộc, nhằm chấm dứt thù hằn, giảm bớt đau khổ và đoàn tụ các gia đình. Hai bên miền Nam Việt Nam sẽ gắng hết sức mình để giải quyết vấn đề này trong vòng chín mươi ngày sau khi ngừng bắn có hiệu lực. Chương IV: VIỆC THỰC HIỆN QUYỀN TỰ QUYẾT CỦA NHÂN DÂN MIỀN NAM VIỆT NAMSửa đổi
Điều 9:
Chính phủ Hoa Kỳ và Chính phủ Việt Nam dân chủ cộng hòa cam kết tôn trọng những nguyên tắc thực hiện quyền tự quyết của nhân dân miền Nam Việt Nam dưới đây: a) Quyền tự quyết của nhân dân miền Nam Việt Nam là thiêng liêng, bất khả xâm phạm và phải được tất cả các nước tôn trọng. b) Nhân dân miền Nam Việt Nam tự quyết định tương lai chính trị của miền Nam Việt Nam thông quan tổng tuyển cử thật sự tự do và dân chủ, có giám sát quốc tế. c) Các nước ngoài sẽ không được áp đặt bất cứ xu hướng chính trị hoăc cá nhân nào đối với nhân dân miền Nam Việt Nam. Điều 10: Hai bên miền Nam Việt Nam cam kết tôn trọng ngừng bắn và giữ vững hòa bình ở miền Nam Việt Nam; giải quyết các vấn đề tranh chấp bằng thương lượng và tránh mọi xung đột bằng vũ lực. Điều 11: Ngay sau khi ngừng bắn, hai bên miền Nam Việt Nam sẽ:
a) Ngay sau khi ngừng bắn, hai bên miền Nam Việt Nam sẽ hiệp thương trên tinh thần hòa giải và hòa hợp dân tộc, tôn trọng lẫn nhau và không thôn tính nhau để thành lập Hội đồng quốc gia hòa giải và hòa hợp dân tộc gồm ba thành phần ngang nhau. Hội đồng sẽ làm việc theo nguyên tắc nhất trí. Sau khi Hội đồng quốc gia hòa giải và hòa hợp dân tộc nhậm chức, hai bên miền Nam Việt Nam sẽ hiệp thương để thành lập các hội đồng cấp dưới. Hai bên miền Nam Việt Nam sẽ ký một hiệp định về các vấn đề nội bộ của miền Nam Việt Nam càng sớm càng tốt, và sẽ làm hết sức mình để thực hiện việc này trong vòng chín mươi ngày sau khi ngừng bắn có hiệu lực, phù hợp với nguyện vọng của nhân dân miền Nam Việt Nam là hòa bình, độc lập và dân chủ. b) Hội đồng quốc gia hòa giải và hòa hợp dân tộc có nhiệm vụ đôn đốc hai bên miền Nam Việt Nam thi hành Hiệp định này, thực hiện hòa giải và hòa hợp dân tộc, bảo đảm tự do dân chủ. Hội đồng quốc gia hòa giải và hòa hợp dân tộc sẽ tổ chức tổng tuyển cử tự do và dân chủ như đã nói trong Điều 9(b) và quy định thủ tục và thể thức của cuộc tổng tuyển cử này. Các cơ quan quyền lực mà cuộc tổng tuyển cử đó sẽ bầu ra sẽ do hai bên miền Nam Việt Nam thông qua hiệp thuơng mà thỏa thuận. Hội đồng quốc gia hòa giải và hòa hợp dân tộc cũng sẽ quy định thủ tục và thể thức tuyển cử địa phuơng theo như hai bên miền Nam Việt Nam thỏa thuận. Điều 13: Vấn đề lực luợng vũ trang Việt Nam ở miền Nam Việt Nam sẽ do hai bên miền Nam Việt Nam giải quyết trên tinh thần hòa giải và hòa hợp dân tộc, bình đẳng và tôn trọng lẫn nhau, không có sự can thiệp của nước ngoài, phù hợp với tình hình sau chiến tranh. Trong số những vấn đề hai bên miền Nam Việt Nam thảo luận có các biện pháp giảm số quân của họ và phục viên số quân đã giảm. Hai bên miền Nam Việt Nam sẽ hoàn thành việc đó càng sớm càng tốt. Điều 14: Miền Nam Việt Nam thực hiện chính sách đối ngoại hòa bình, độc lập. Miền Nam Việt Nam sẵn sàng thiết lập quan hệ với tất cả các nước không phân biệt chế độ chính trị và xã hội trên cơ sở tôn trọng độc lập, chủ quyền của nhau và nhận viện trợ kinh tế, kỹ thuật của bất cứ nước nào không kèm theo điều kiện chính trị. Vấn đề nhận viện trợ quân sự sau này cho miền Nam Việt Nam sẽ thuộc thẩm quyền của chính phủ được thành lập sau tổng tuyển cử ở miền Nam nói trong Điều 9(b). Chương V: VẤN ĐỀ THỐNG NHẤT NƯỚC VIỆT NAM VÀ VẤN ĐỀ QUAN HỆ GIỮA MIỀN BẮC VÀ MIỀN NAM VIỆT NAMSửa đổi
Điều 15:
Việc thống nhất nước Việt Nam sẽ được thực hiện từng bước bằng phương pháp hòa bình trên cơ sở bàn bạc và thỏa thuận giữa miền Bắc và miền Nam Việt Nam, không bên nào cuỡng ép hoặc thôn tính bên nào và không có sự can thiệp của nước ngoài. Thời gian thống nhất sẽ do miền Bắc và miền Nam Việt Nam thỏa thuận. Trong khi chờ đợi thống nhất: a) Giới tuyến quân sự giữa hai miền tại vĩ tuyến thứ mười bảy chỉ là tạm thời và không phải là một ranh giới về chính trị hoặc về lãnh thổ như quy định trong đoạn 6 của Tuyên bố cuối cùng của Hội nghị Giơ-ne-vơ năm một nghìn chín trăm năm mươi tư. b) Miền Bắc và miền Nam Việt Nam sẽ tôn trọng khu phi quân sự ở hai bên giới tuyến quân sự tạm thời. c) Miền Bắc và miền Nam Việt Nam sẽ sớm bắt đầu thương lượng nhằm lập lại quan hệ bình thường về nhiều mặt. Trong các vấn đề sẽ được thương lượng, có vấn đề thể thức đi lại dân sự qua giới tuyến quân sự tạm thời. d) Miền Bắc và miền Nam Việt Nam sẽ không tham gia bất cứ liên minh quân sự hoặc khối quân sự nào và không cho phép nước ngoài có căn cứ quân sự, quân đội, cố vấn quân sự và nhân viên quân sự trên đất mình, như Hiệp định Giơ-ne-vơ năm một nghìn chín trăm năm mươi tư về Việt Nam quy định. Chương VI: CÁC BAN LIÊN HỢP QUÂN SỰ, ỦY BAN QUỐC TẾ KIỂM SOÁT VÀ GIÁM SÁT, HỘI NGHỊ QUỐC TẾSửa đổi
Điều 16:
a) Các bên tham gia Hội nghị Pa-ri về Việt Nam sẽ cử ngay đại diện để thành lập Ban liên hợp quân sự bốn bên có nhiệm vụ phối hợp hành động của các bên trong việc thực hiện các điều khoản sau đây của Hiệp định này:
c) Ban liên hợp quân sự bốn bên sẽ bắt đầu hoạt động ngay sau khi ký kết Hiệp định này và chấm dứt hoạt động trong thời gian sáu mươi ngày, sau khi việc rút quân của Hoa Kỳ và quân của các nước ngoài khác đã nói ở Điều 3(a) và việc trao trả nhân viên quân sự của các bên bị bắt và thuờng dân nước ngoài của các bên bị bắt đã hoàn thành. d) Bốn bên sẽ thỏa thuận ngay về tổ chức, thể thức làm việc, phương pháp hoạt động và chi phí của Ban liên hợp quân sự bốn bên. Điều 17: a) Hai bên miền Nam Việt Nam sẽ cử ngay đại diện để thành lập Ban liên hợp quân sự hai bên có nhiệm vụ bảo đảm sự phối hợp hành động của hai bên miền Nam Việt Nam trong việc thực hiện các điều khoản sau đây của Hiệp định này:
c) Sau khi Hiệp định này được ký kết, Ban liên hợp quân sự hai bên sẽ thỏa thuận ngay những biện pháp và tổ chức nhằm thực hiện ngừng bắn và giữ gìn hòa bình ở miền Nam Việt Nam; Điều 18: a) Sau khi ký kết Hiệp định này, thành lập ngay Ủy ban quốc tế kiểm soát và giám sát. b) Cho đến khi Hội nghị quốc tế nói ở Điều 19 có những sắp xếp dứt khoát, Ủy ban quốc tế kiểm soát và giám sát việc thi hành những điều khoản sau đây của Hiệp định này:
c) Cho đến khi Hội nghị quốc tế có những sắp xếp dứt khoát, Ủy ban quốc tế kiểm soát và giám sát sẽ báo cáo với hai bên miền Nam Việt Nam những vấn đề về việc kiểm soát và giám sát việc thi hành những điều khoản sau đây của Hiệp định này:
d) Ủy ban quốc tế kiểm soát và giám sát sẽ gồm đại diện của bốn nước: Ba Lan, Ca-na-đa, Hung-ga-ri, In-đô-nê-xi-a. Các thành viên của Ủy ban quốc tế sẽ luân phiên làm Chủ tịch trong từng thời gian do Ủy ban quốc tế quy định. e) Ủy ban quốc tế kiểm soát và giám sát thi hành nhiệm vụ của mình theo nguyên tắc tôn trọng chủ quyền của miền Nam Việt Nam. f) Ủy ban quốc tế kiểm soát và giám sát làm việc theo nguyên tắc hiệp thương và nhất trí. g) Ủy ban quốc tế kiểm soát và giám sát sẽ bắt đầu hoạt động khi ngừng bắn có hiệu lực ở Việt Nam. Đối với các điều khoản liên quan đến bốn bên nói trong Điều 18(b), Ủy ban quốc tế kiểm soát và giám sát chấm dứt hoạt động của mình khi nhiệm vụ kiểm soát và giám sát của Ủy ban đối với các điều khoản đó đã hoàn thành. Đối với các điều khoản liên quan đến hai bên miền Nam Việt Nam nói ở Điều 18(c), Ủy ban quốc tế kiểm soát và giám sát chấm dứt hoạt động của mình theo yêu cầu của chính phủ được thành lập sau Tổng tuyển cử ở miền Nam Việt Nam nói ở Điều 9(b). h) Bốn bên sẽ thỏa thuận ngay về tổ chức, phương tiện hoạt động và chi phí của Ủy ban quốc tế kiểm soát và giám sát. Mối quan hệ giữa Ủy ban quốc tế và Hội nghị quốc tế sẽ do Ủy ban quốc tế và Hội nghị quốc tế thỏa thuận. Điều 19: Các bên thỏa thuận về việc triệu tập một Hội nghị quốc tế trong vòng ba mươi ngày kể từ khi ký Hiệp định này để ghi nhận các Hiệp định đã ký kết; bảo đảm chấm dứt chiến tranh, giữ vững hòa bình ở Việt Nam, tôn trọng các quyền dân tộc cơ bản của nhân dân Việt Nam và quyền tự quyết của nhân dân miền Nam Việt Nam; góp phần vào hòa bình và bảo đảm hòa bình ở Đông Dương. Hoa Kỳ và Việt Nam dân chủ cộng hòa, thay mặt các bên tham gia Hội nghị Pa-ri về Việt Nam, sẽ đề nghị các bên sau đây tham gia Hội nghị quốc tế này: Cộng hòa nhân dân Trung Hoa, Cộng hòa Pháp, Liên bang Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Xô-viết, Liên hiệp Vương quốc Anh, bốn nước trong Ủy ban quốc tế kiểm soát và giám sát và Tổng thư ký Liên hợp quốc, cùng với các bên tham gia Hội nghị Pa-ri về Việt Nam. Chương VII: ĐỐI VỚI CAM-PU-CHIA VÀ LÀOSửa đổi
Điều 20:
a) Các bên tham gia Hội nghị Pa-ri về Việt Nam phải triệt để tôn trọng Hiệp định Giơ-ne-vơ năm một nghìn chín trăm năm mươi tư về Cam-pu-chia và Hiệp định Giơ-ne-vơ năm một nghìn chín trăm sáu mươi hai về Lào đã công nhận các quyền dân tộc cơ bản của nhân dân Cam-pu-chia và nhân dân Lào: độc lập, chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ các nước đó. Các bên phải tôn trọng nền trung lập của Cam-pu-chia và Lào. Các bên tham gia Hội nghị Pa-ri về Việt Nam cam kết không dùng lãnh thổ của Cam-pu-chia và lãnh thổ của Lào để xâm phạm chủ quyền và an ninh của nhau và của các nước khác. b) Các nước ngoài sẽ chấm dứt mọi hoạt động quân sự ở Cam-pu-chia và Lào, rút hết và không đưa trở lại vào hai nuớc đó quân đội, cố vấn quân sự và nhân viên quân sự, vũ khí, đạn dược và dụng cụ chiến tranh. c) Công việc nội bộ của Cam-pu-chia và Lào phải do nhân dân mỗi nước này giải quyết, không có sự can thiệp của nước ngoài. d) Những vấn đề liên quan giữa các nuớc Đông Dương sẽ do các bên Đông Dương giải quyết, trên cơ sở tôn trọng độc lập, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ của nhau và không can thiệp vào công việc nội bộ của nhau. Chương VIII: QUAN HỆ GIỮA HOA KỲ VÀ VIỆT NAM DÂN CHỦ CỘNG HÒASửa đổi
Điều 21:
Hoa Kỳ mong rằng Hiệp định này sẽ mang lại một thời kỳ hòa giải với Việt Nam dân chủ cộng hòa cũng như với tất cả các dân tộc ở Đông Dương. Theo chính sách truyền thống của mình, Hoa Kỳ sẽ đóng góp vào việc hàn gắn vết thương chiến tranh và công việc xây dựng sau chiến tranh ở Việt Nam dân chủ cộng hòa và toàn Đông Dương. Điều 22: Việc chấm dứt chiến tranh, lập lại hòa bình ở Việt Nam và việc thực hiện triệt để Hiệp định này sẽ tạo điều kiện thiết lập quan hệ mới, bình đẳng và cùng có lợi giữa Hoa Kỳ và Việt Nam dân chủ cộng hòa, trên cơ sở tôn trọng độc lập, chủ quyền của nhau và không can thiệp vào công việc nội bộ của nhau. Đồng thời, những việc đó sẽ bảo đảm hòa bình vững chắc ở Việt Nam và góp phần giữ gìn hòa bình lâu dài ở Đông Dương và Đông Nam Á. Chương IX: NHỮNG ĐIỀU KHOẢN KHÁCSửa đổi
Điều 23:
Hiệp định này sẽ có hiệu lực khi đại diện toàn quyền của các bên tham gia Hội nghị Pa-ri về Việt Nam ký. Tất cả các bên có liên quan sẽ thi hành triệt để Hiệp định này và các Nghị định thư của Hiệp định. Làm tại Pa-ri ngày hai mươi bảy tháng giêng năm một nghìn chín trăm bảy mươi ba, bằng tiếng Anh và tiếng Việt Nam. Bản tiếng Anh và tiếng Việt Nam đều là những văn bản chính thức và có giá trị như nhau.
Ngồn: https://vi.m.wikisource.org/wiki/Hi%E1%BB%87p_%C4%91%E1%BB%8Bnh_Paris_1973 HIỆP ĐỊNH PARIS 1973 CHẤM DỨT CHIẾN TRANH VIỆT NAM HAY SỰ PHẢN BỘI HÈN HẠ CỦA CSVN
Xuất bản 3 thg 7, 2014
HIỆP ĐỊNH PARIS 1973 CHẤM DỨT CHIẾN TRANH VIỆT NAM HAY SỰ PHẢN BỘI HÈN HẠ VÀ NHỤC NHÃ CỦA CỘNG SẢN VIỆT NAM
Xin mời đọc tiếp theo: DI TẢN CHIẾN THUẬT- QUÂN ĐOÀN I & II http://mainguyenhuynh.blogspot.com/2016/07/tiep-theo-di-tan-chien-thuat-quan-oan-i.html |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét