Việt Nam Cần Chuẩn Bị Chiến Tranh
Dân Việt News – Tình
hình Biển Đông mỗi ngày mỗi căng thẳng, phức tạp rất dễ bùng nổ thành
một cuộc chiến nên chúng ta cùng bàn luận với nhau để tìm lối thoát cho
dân tộc Việt Nam chúng ta, một dân tộc đã hứng chịu quá nhiều đau thương
trong thế kỷ vừa qua vì các mưu đồ của các cường quốc. Trước khi tìm đi
tìm một lối thoát, chúng ta nên bỏ ngoài tai những lời tuyên truyền của
các cường quốc mà cần tìm hiểu để biết các cường quốc mưu đồ cái gì ở
Biển Đông.
1.- Biển Đông: Là một vùng biển nằm về phía Đông của
Việt Nam, Phía Nam của Trung Quốc, phía tây Phi Luật tân, rộng
3.500.000 km vuông có hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa.
Vùng này được xác định có một trữ lượng dầu mỏ khoảng 28 tỷ thùng và
trữ lượng khí đốt là 7.500 km khối, chính là lý do thúc đẩy lòng tham
của các đại Hán vào 50 năm trước nên các đại Hán đã vẽ ra cái bản đồ
lưỡi bò để tìm đủ mọi cách chiếm đoạt.
Nếu các đại Hán đến Hoa Kỳ trong tháng vừa qua để nhìn thấy 2 công ty
Sandridge Energy inc. và Penn Virginia Corporation là 2 công ty khai
thác dầu trên đất liền khai phá sản thì các đại Hán sẽ hiểu được tiền
nhân của các đại Hán đã đặt lòng tham không đúng chỗ và trời không giúp
kẻ gian vì khai thác dầu ở độ sâu 5,000 mét ở Biển Đông vào thời điểm
ngày nay là… lỗ nặng.
Vậy thì Biển Đông còn có cái gì khác hơn để hấp dẫn lòng tham của các
đại Hán ngày nay mà các đại Hán dám giữ nguyên ý định chiếm hữu để trở
ngại lưu thông 1 vùng biển có lưu lượng hàng hóa trị giá 5.000 tỷ đô mỗi
năm tấp nập đứng thứ nhì thế giới, làm đụng chạm đến các nước trong
vùng và các cường quốc liên quan?
2.- Mưu đồ của Trung Quốc: Trung Quốc sợ nhất là 2
quốc gia nhỏ nhưng thiện chiến nằm sát nách mình là Việt Nam và Triều
Tiên nên mưu đồ của Trung Quốc là xé hai quốc gia thành 4 nước nhỏ và
trang bị tận răng cho Bắc Việt Nam và Bắc Triều Tiên dùng người của 2
quốc gia này đánh xuống miền Nam để diệt chủng và làm suy yếu 2 quốc gia
này.
Riêng Việt Nam, nhờ thành công trong việc gài được tên chệt tình báo
Hồ Tập Chương và tô son trét phấn cho nó thành cha già dân tộc Việt Nam
là Hồ Chí Minh nên Trung Quốc đã thành công trong việc diệt chủng được 6
triệu dân Việt bằng 2 đợt.
– Đợt thứ 1: Gây nên nạn đói năm Ất Dậu làm diệt chủng được 2 triệu dân Việt
– Đợt thứ 2: Xô đẩy dân Việt vào những trận chiến không cần thiết làm diệt chủng được 4 triện dân Việt.
Nếu trong nay mai chính quyền cọng sản Việt Nam tìm được thêm những
chứng cớ chính Trung Quốc rải chất độc dọc bờ biển Miền Trung Việt Nam
thì đó là là việc mở màn cho đợt diệt chủng thứ 3 cho toàn dân Việt để
Hán hóa số còn lại trước khi biến Việt Nam thành 1 tỉnh của Trung Quốc
Theo những bài báo mà tôi đọc được cho thấy Trung Quốc hiện là nước
đang dự trữ nhiên liệu và quân dụng nhiều nhất thế giới. Trung Quốc đang
chuẩn bị chiến tranh. Chiến tranh với ai? xin trả lời :
Trung Quốc đang chuẩn bị chiến Tranh với Việt Nam vào năm 2020 nếu
Việt Nam không chịu thi hành mật ước Thành Đô để biến Việt Nam thành 1
tỉnh của Trung Quốc. Mưu đồ của Trung Quốc ở Biển Đông chỉ là Diện nhưng
Điểm chính là Việt Nam vì khi Việt Nam thành 1 tỉnh của Trung Quốc thì
Biển Đông dĩ nhiên không cần nói cũng là của Trung Quốc.
3.- Mưu đồ của Hoa Kỳ: Mưu đồ của Hoa Kỳ là hạ bệ và
chia Trung Quốc thành 5 nước nhỏ để tiếp tục làm bá chủ toàn cầu lãnh
đạo thế giới nhưng Hoa Kỳ không bao giờ dám khai chiến với Trung Quốc vì
tài sản của Hoa Kỳ đang đầu tư rất nhiều ở Trung Quốc.
Hoa Kỳ đang dùng Biển Đông để dụ Trung Quốc khai chiến với bất cứ
quốc gia nào ở Đông Nam Á nhất là với Việt Nam để có cớ lôi kéo các quốc
gia liên quan vào giúp một tay và theo đóm ăn tàn thực hiện mưu đồ chia
nhỏ Trung Quốc của mình.
4.-Mưu đồ của Do Thái: Thoạt nhìn không thấy Do Thái
có liên hệ gì với Biển Đông nhưng phân tích sâu mới thấy được Do Thái
là nguồn gốc tạo ra cuộc khủng hoảng ở Biển Đông (1) vì các nhà tư bản
Do Thái tại Hoa Kỳ và tại Trung Quốc đang kiểm soát hai lãnh vực truyền
thông và tài chánh tại Hoa Kỳ và cả tại Trung Quốc. Hay nói cách khác là
đang điều khiển cả Hoa Kỳ và Trung Quốc để thực hiện mưu đồ của mình.
Vậy mưu đồ của Do Thái là gì?
Mưu đồ thứ 1: Dùng Trung Quốc tạo căng thẳng ở Biển Hoa Đông và Biển
Đông làm các nước ở châu Á lo sợ mua vũ khí của Hoa Kỳ chạy đua vũ trang
để các tập đoàn tư bản tài chánh Do Thái sản xuất vũ khí ở Hoa Kỳ kiếm
tiền.
Mưu đồ thứ 2: Dùng Trung Quốc phá nát vùng Đông Nam Á để tạo một địa
điểm đầu tư lý tưởng cho tập đoàn tư bản tài chánh gốc Do thái ở Hoa Kỳ
bỏ tiền vào đầu tư.
Tóm lại các cường quốc đều muốn có một trận chiến xảy ra ở Đông Nam Á
để thực hiện mưu đồ của mình mong kiếm lợi. Trong những mưu đồ này thì
mưu đồ của Trung Quốc được đánh giá là nham hiểm độc ác nhất.
Trung Quốc sẽ giành được lợi lớn khi chiếm được Việt Nam và Biển Đông
nhưng nếu đảng CSVN không chịu giao nước Việt Nam cho Trung Quốc và xảy
ra chiến tranh thì Trung Quốc sẽ là nước bị thiệt hại nhiều nhất. Đúng
là tham thì thâm vì xác xuất chiến tranh do tranh chấp Biển Đông đang
được các chuyên gia đánh giá là “không thể tránh được”.
5.- Tại sao đảng CSVN không chịu thi hành mật ước Thành Đô.
Đảng CSVN thỏa thuận với Trung Quốc ở Thành Đô là kế hoãn binh vì
Liên Xô sụp đổ mất nguồn yễm trợ mà Trung Quốc vẫn đánh phá không ngừng
phía Bắc Việt Nam. Nay đảng CSVN chỉ cần hô lên một tiếng là có nguồn
yễm trợ từ Mỹ và Nhật nên đó là cơ hội rất lớn để “say no”.
Mọi người Việt Nam, nhất là những người đã từng cầm súng giữ nước,
đều biết địa hình núi rẽ quạt đã giúp cho dân Việt Nam giữ nước mấy ngàn
năm nay đánh bại bất cứ tên xâm lược nào dù hùng hỗ cỡ nào. Tên xâm
lược Trung Quốc chỉ là loại nhí.
6.- Tại sao Trung Quốc chịu thiệt hại nhiều nhất khi xảy ra trận chiến vì Biển Đông.
Tôi có đọc một bài báo của một cô em nào đó ở Hà Nội nói địa trục của
Trung Quốc tựa cái bánh Hamburger dễ bị chuồi ra nên nước Trung Quốc
rất khó giữ yên. Là quân nhân tôi lại nhìn thấy cả bốn phía nước Trung
Quốc đều bị hở không thể phòng thủ được khi bị tấn công và nội loạn
trong nước đang chực bùng lên khi có một mồi lửa.
Phía Đông nước Trung Quốc bị họa ngọn gió Nồm từ biển Hoa Đông nên cả
miền duyên hải rộng dài của Trung Quốc, vùng sản xuất, là mục tiêu dễ
thực hiện Hỏa Công. Chỉ cần vài chiếc tàu nhỏ với vài triệu khinh khí
cầu chứa chất cháy là đủ gây cho Trung Quốc nạn đói.
Phía Tây, chính quyền Trung Quốc có trang bị vài chục quả bom nguyên
tử đã gắn sẳn ngòi nổ tại chỗ (các đập nước, nhất là đập Tam Hiệp), Chỉ
cần vài chiếc máy bay đến tháo giùm các ngòi nổ, thực hiện Thủy Công, là
đủ gây lụt lội thúc đẩy lòng căm phẩn cho dân Trung Quốc nổi loạn.
Phía Bắc nước Trung Quốc là bình nguyên vùng đất lợi thế cho kẻ thù
Trung Quốc tiến công, Thiết vận xa chạy dễ dàng mỗi ngày 100 km vào Bắc
Kinh không gì cản trở nổi.
Phía Nam của Trung Quốc là núi non hiểm trở, vùng đất Trung Quốc đã
bao lần tìm cách chiếm đoạt và bị đẩy lui, nay lại mon men mưu mô thực
hiện thêm lần nữa.
Cả thế giới ngày nay đã nhỏ lại, các quốc gia cần dựa vào nhau trong
bình đẳng để tiến lên. Tư tưởng đại Hán, âm mưu xâm lược đều đã lỗi
thời. Nếu Trung Quốc không thay đổi cách nhìn và lối đối xử với quốc tế
mà tạo chiến tranh thì Trung Quốc đã tạo cơ hội cho Hoa Kỳ thực hiện mưu
đồ của mình: Chia Trung Quốc thành 5 nước nhỏ.
7. Phần việc của đảng CSVN hiện nay
Phần việc của đảng CSVN hiện nay là phải chuẩn bị chiến tranh, chuẩn
bị chiến tranh không phải để đi xâm lược hoặc để gây chiến mà để cho kẻ
thù thấy Việt Nam khó nuốt mà ngừng tư tưởng xâm lược nên ta có hòa
bình.
4 năm nửa đủ dài cho đảng CSVN giăng thiên la địa võng ở biên giới
phía Bắc để đợi đoàn quân xâm lược, thanh toán lũ nội tuyến tình báo Hoa
Nam, dọn dẹp những đóa hoa China mong nở trong lòng nước Việt Nam và
thay đổi chiến lược “không cấu kết với nước này để chống lại một nước
khác” thành “làm bạn với nước xa dè chừng với nước gần” để tìm kiếm đồng
minh mà giữ nước.
Đảng CSVN cũng nên bỏ tiền ra trang bị thêm vũ khí của Mỹ để dằn mặt
mầy anh Tàu Khựa, làm 1 cuộc đảo chánh thiệt được là tốt nếu không thì
làm 1 cuộc đảo chánh giả để có cớ mà “say no” với mật ước Thành Đô. Có
được hòa bình thì con em chúng ta khỏi đổ máu đất nước chúng ta không bị
tàn phá nhưng chiến tranh thì có vẽ tốt hơn, cơ hội giành luôn Biển
Đông và có thể dành luôn cả Lưỡng Quảng khi Trung Quốc bị chia thành
nhiều nước.
Đảng CSVN thoát Trung được thì cũng giống con đĩ thoát được tay thằng
ma cô. Đảng CSVN nên về trét phấn tô son lại để ngạo nghễ với nhân dân 1
nụ cười. Nhân dân Việt vốn hay cười, Người Việt Hải Ngoại là dân Việt
cũng có tính hay cười. Họ sẽ nở nụ cười và tha thứ mọi lỗi lầm xưa của
người cọng sản để xây dựng lại nước Việt Nam.
Nào ai ngờ nụ cười của dân Việt Nam khởi nguồn từ nụ cười của TT
Barack Obama, nụ cười của ông ta không đẹp bằng nụ cười của của ông Ấn
Độ trong kem đánh răng Hynos ở Sàigòn ngày xưa nhưng lại đem niềm tin
cho toàn dân Việt Nam có được một con đường thoát được bàn tay của kẻ
thù truyền kiếp lắm mưu nhiều kế. Nụ cười của ông Obama không thể định
giá.
Nhất Hướng Nguyễn Kim Anh
Breaking News
Tâm tư người Việt trước vận nước gian nguy.
Dân Việt News – Nhà cầm quyền Việt Nam gắn bó với
Trung cộng (TC), VC bị ràng buộc bởi 16 chữ vàng! Ngược lại, VC luôn hô
hào căm thù “Đế quốc Mỹ”. Thế mà, khi Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama
công du Việt Nam để củng cố chính sách xoay trục sang châu Á; muốn thắt
chặt mối quan hệ về an ninh với Việt Nam là một đối tác có vị trí chiến
lược quan trọng trong khu vực Đông Nam Á. Phải chăng, bị sức ép nặng nề
của TC, đã làm cho nhà cầm quyền Việt Nam từ thù hận Mỹ lại quay ngược
180 độ, thế là Việt-Mỹ ký kết hàng loạt hợp đồng, thoả thuận giữa các
doanh nghiệp trong chuyến thăm Việt Nam của TT Obama?. Trong khi đấy,
“Tâm tư người Việt trước vận nước gian nguy”, người Việt chỉ nghe theo
lý trí và tình cảm trong sáng của mình là sắt son bảo vệ đồng bào và quê
hương.
Trong bài viết này, dân tôi dùng chữ VC để chỉ kẻ hay chế độ: Tam
vô, tham lam, tăm tối!. Vì sao dùng chữ VC, xin thưa, cụm từ: “Việt Nam
Cộng sản” đồng bào đã gọi vắn tắt là Việt Cộng và viết tắt là VC, bằng
cách lấy hai chữ Việt và Cộng là đủ hiểu; chữ VC còn trùng hợp với cách
gọi của người Âu-Mỹ, họ gọi: “Vietnamese Communist” cũng viết tắt là VC.
Vì vậy, nếu chúng ta dùng chữ VC sẽ gọn gàng, thông dụng mà nghĩa vẫn
đầy đủ. Cũng vậy, Tàu cộng hay Trung cộng, dân tôi sẽ viết là TC.
Lời phát biểu của TT Obama khi viếng thăm Việt Nam, đã gây cho đông
đảo người Việt xôn xao vì hâm mộ. Điều đó, đã thôi thúc dân tôi xem lại
lời phát biểu thâm thúy của TT Obama, quả là có nhiều điều đáng lưu ý.
Để bài viết không làm phiền độc giả vì quá dài, hôm nay, dân tôi chỉ nêu
2 điều:
a- Chủ tịch Hồ Chí Minh của Việt Nam đã trích tuyên ngôn độc lập
của Mỹ, để hình thành bản Tuyên ngôn độc lập cho mình. Trong đấy, có ẩn ý
là VC lại không thực thi theo “Bản Tuyên ngôn Độc lập” ấy và VC không
biết hay cố quên lời của Tổng thống Abraham Lincoln đã tuyên bố “The
Government of the people, for the people and by the people” (Chính phủ
là của dân, chính phủ lo cho dân và chính phủ bởi dân mà có). Còn ẩn ý
khác mà TT Obama ngại nói ra sự thật là ông Hồ là kẻ đạo văn?!
b- TT Obama nhắc đến 2 câu thơ của Việt Quốc công Lý Thường Kiệt (1019-1105):
“Nam Quốc Sơn Hà Nam Đế Cư”
Tuyệt nhiên định phận tại thiên thư”
TT Obama đã thẳng thắn nhắn nhủ Trung cộng đừng hung hăng quen
thói: “nước lớn ăn hiếp nước nhỏ” và nhắc nhở người Việt ghi khắc lời
hào hùng của tiền nhân mình là Lý Thường Kiệt, để noi gương gìn giữ quê
hương mình được toàn vẹn.
Ngoài ra, dân tôi còn nghĩ TT Obama có lẽ đã biết rằng trước đây
không lâu, VC đã manh tâm muốn bỏ môn học Việt sử, bởi vì tối tăm nghe
theo chỉ thị của thiên triều (TC) nên nhỏ nhẹ bảo VC đừng xem nhẹ tiền
nhân?!.
Vì sao TT Obama nhắc đến bài thơ “Nam quốc sơn hà”, vì những chiến công lẫy lừng:
– Ngô Quyền diệt quân Nam Hán ở Bạch Đằng Giang vào tháng Chạp Mậu Tuất (31-12-938).
– Hưng Đạo Vương đánh tan tác 50 vạn quân Nguyên (Tàu) vào tháng 5 năm 1285.
– Vua Quang Trung đánh đuổi trên 20 vạn quân Thanh (Tàu) tại thành Thăng Long vào đầu Xuân Kỷ Dậu (1789).
Nhưng các chiến công hiển hách ấy, quân Đại Việt diệt giặc ngoại
xâm trên quê hương mình, chỉ có Đại nguyên soái Lý Thường Kiệt (mời xem
link số 1, ở ghi chú) đem quân diệt giặc trên đất Tống (Tàu); trước khi
phạt Tống, ông cho bá cáo “lộ bố văn” (bài văn nói rõ lý do đánh Tống),
cho dân Tống biết lý do phạt Tống lần này là trừ chính sách sai lầm của
Vương An Thạch để giúp dân Tống. Vì vậy, quân Đại Việt viễn chinh lúc
bấy giờ được sự ủng hộ cả nhân dân Việt và Tống, nên quân ta chiến thắng
giòn giã: Ngày 30-12-1075, chiếm thành Khâu Châu, ngày 2-1-1076, hạ
thành Liêm Châu (Quảng Đông)…
Việt Quốc công của Đại Việt là một chính trị gia kiệt xuất, nếu
Khổng Minh thời Tam-Quốc còn sống, chắc chắn phải bái phục Lý Thường
Kiệt, vì Khổng Minh 6 lần xuất quân (lục xuất Kỳ Sơn: năm 228 đến 234)
đánh Ngụy, Khổng Minh đều bị thất bại, vì không biết dùng mưu lược tài
tình như thế?! Tưởng cũng cần ghi lại toàn bài thơ “Nam quốc sơn hà”:
Nguyên văn – Nghĩa là
Nam quốc sơn hà nam đế cư – Phương Nam là đất của vua Nam
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư – Khẳng định “Sách Trời” ghi rõ ràng
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm – Nếu giặc hung hăng qua quấy nhiễu
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư – Lẹ làng đánh đuổi, chốc tiêu tan.
Tiền nhân Lạc Việt đã hào hùng và sắt son bảo vệ Tổ quốc, thì ngày
nay hậu duệ người Việt lẽ nào lơ là trước cảnh “Tổ quốc lâm nguy”?!.
Trong thời gian TT Obama công du Việt Nam từ ngày 23 đến 25 tháng 5
năm 2016, được đông đảo người Việt tại 2 thành phố lớn là Hà Nội và Sài
Gòn nồng nhiệt đón chào. Được vậy, là do TT Obama giao tiếp hài hòa,
bình dị mà còn yếu tố cốt lõi là người Việt hận bọn bá quyền, độc địa TC
đã chồng chất, nên mới thể hiện mạnh mẽ tâm tình của mình khi có dịp.
Cho nên, khi Chủ tịch TC là Tập Cận Bình đến Việt Nam vào cuối năm
ngoái, nhà cầm quyền Việt Nam đã hô hào dân chúng đón chào, thì dân
chúng lại đả đảo họ Tập khắp nơi?!. Chẳng những vậy, mà các giới chức VC
(dù cấp cao hay thấp) dân chúng cũng ngán ngẩm không muốn nói là khinh
khi ra mặt! Do đấy,Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng thấy rõ ràng sự thật bẽ
bàng này, nên vào ngày 27-5-2016, tại Hà Nội trong buổi hội nghị thực
hiện nghị quyết Đại hội Đảng, ông Trọng đã thành khẩn thốt lên rằng:
“Một số người có chức quyền giữ tác phong gia trưởng, phụ trách địa
phương nào thì như một ông vua con ở đấy. Thậm chí có cá nhân và tập thể
trù dập, ức hiếp quần chúng (2)”.
Những công phẫn do VC gây ra, như: “ức hiếp quần chúng”; “dâng hiến
đất đai, biển đảo của ta cho giặc Tàu”, “Hơn 4.000 tàu cá Việt Nam gặp
nạn với hơn 2.300 ngư dân thương vong, mất tích trên biển chỉ trong hơn
hai năm qua (3)”; “Trung Quốc chiếm trọn Việt Nam chỉ là vấn đề thời
gian(4)?!. Riêng vụ xả độc của Formosa, không biết bao nhiêu Ngư dân
Việt Nam lại ngẫu nhiên bị khó khăn, điêu đứng?! Thế mà, VC cả hai tháng
qua vẫn loanh quanh không cho biết sự thực về thảm họa này, phải chăng
VC đã nhận tiền hối lộ của Formosa hay tác giả gây ra nhiễm độc biển
miền Trung, chính chủ nhân là TC nên VC mãi ấm a ấm ớ?! Thật là:
“Biển Đông hải sản biết bao
Cá tôm chết sạch, nghẹn ngào Ngư dân!”…
VC đã/đang gây nước nhà và đồng bào điêu đứng, khiến cho “Tâm tư
người Việt trước vận nước gian nguy” phải tự lo toan cho chính mình và
quê hương mình. Thế nên, người Việt cả trong và ngoài nước phản ứng mạnh
mẽ và đây là một trong những điều mà chính VC vô tình đã/đang thôi thúc
toàn dân Việt Nam không thể im lặng mà phải đấu tranh để bảo vệ xứ sở
của mình.
Mong hồn thiêng sông núi phù trì cho nước Việt, như danh tướng Do
Thái (Israel) là Moshe Dayan sang thăm Việt Nam vào năm 1973, sau khi
quan sát tình hình đã khẳng định rằng: “Muốn thắng Cộng sản, phải để cho
Cộng sản thắng trước” và nhà chiến lược Nguyễn Trãi đã bảo rằng: “Đẩy
thuyền đi là dân mà lật thuyền cũng là dân”.
Ngoài ra, dân gian có sấm truyền rằng:
“Chừng nào cá nổi lên trên
Đồng khô hồ cạn, búa liềm ra tro (*)”
“Cá nổi lên trên”, đấy là ven biển 4 tỉnh (Hà Tĩnh, Quảng Bình…)
miền Trung, cá chết đã nổi lên trên mặt nước. Hiện nay, sông hồ ở Việt
Nam đang bị khô cạn: Hồ Hoàn Kiếm ở Hà Nội nước khô cạn, Hồ Xuân Hương ở
Đà Lạt nước cũng khô cạn. Đồng bằng sông Cửu Long bị khô khốc, sông Cửu
Long đang cạn dòng?! Có phải lời sấm đã ứng nghiệm “Đồng khô hồ cạn,
búa liềm ra tro?!” mà “búa liềm” là biểu tượng của Cộng sản hay VC.
Ngày 7-6-2016
Nguyễn Lộc Yên
_____________
Ghi chú: Các link dưới đây, nếu độc giả muốn xem toàn bài đã tham khảo, mời click vào link.
(*)- Tương truyền Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm (1491-1585), đã để lại câu sấm từa tựa với câu sấm dân gian vừa thượng dẫn:
“Chừng nào đá nổi lông chìm.
Đồng khô hồ cạn búa liềm ra tro”.
Câu sấm này, đã được nhiều người bàn rằng: đá chỉ về Tưởng Giới
Thạch, lông chỉ về Mao Trạch Đông. đồng chỉ về Phạm Văn Đồng và hồ chỉ
về Hồ Chí Minh, khi những kẻ này mất thì búa liềm ra tro. Giải câu sấm
cho đúng với ý của nhà tiên tri thì rất khó, vì “Thiên cơ bất khả lậu”
nên giải sấm không phải dễ dàng, đôi khi sự giải thích có thể còn mơ hồ
hay bị ngộ nhận!.
Nguồn: http://danvietnews.com/2016/06/08/tam-tu-nguoi-viet-truoc-van-nuoc-gian-nguy/
Trung Quốc chuẩn bị cho chiến tranh trên Biển Nam Trung Hoa (Biển Đông), quần đảo Trường Sa.
Một cuộc chiến tranh có khả thi dẫn đến thế chiến thứ III,mà Việt Nam CS
chính là ngòi nổ chiến tranh bùng phát giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc, đang
tranh chấp quyền lợi kinh tế,bằng sức mạnh quân sự, để tạo ảnh hưởng cho
vị trí số 1 toàn cầu của Mỹ,đang trong thời kỳ kinh tế Hoa Kỳ suy
thoái,và mắc nợ Trung Quốc.Đây là thời điểm thuận lợi,để Trung Cộng-Đảng
CSTQ- dứt điểm và hắt cẳng Mỹ ra khỏi vùng Biển Đông Á/TBD.Và để lập
một khu vực:"Kinh Tế Định Hướng XẢ Nghĩa" của Cộng Sản dân tộc cực đoan
TQ,làm bá chủ Đông Nam Á/TBD;thay thế cho khối tự do mậu dịch tư bản
Asean,và khối mậu dịch Xuyên Thái Bình Dương TPP của Hoa Kỳ.Chiến tranh Kinh Tế toàn cầu sẽ xẩy ra không ngoài ý nghĩa Thế Chiến Thứ III sắp hình thành tại Biển Đông Á/TBD
Trong chiến tranh, Việt Nam là tiền đồn chống cộng, be bờ Cộng Sản
TQ tràn biển ĐNÁ,đã làm cho Hoa Kỳ thất bại,rút quân và để lại hậu quả:
bất ổn an ninh trật tự trong vùng có tranh chấp chủ quyền biển đảo,đưa
đến sự mất tin tưởng vào lãnh đạo ổn định khu vực của đồng minh Hoa
Kỳ.Và nay cũng chính Việt Nam là điển xuất phát,có đầy đủ dữ liệu và
chất liệu hàm chứa bên trong của nó,có thể là nguyên nhân đem lại sự ổn
định,trật tự và hòa bình cho khu vực Đông Á/TBD,nếu đem nó ra mổ xẻ và
giải quyết dứt điểm vấn đề Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam bằng con
dao mổ của LHQ:Thi hành H Đ Paris/73 và Hội Nghị Sanfranccisco,theo Hiệp
Ước Pháp Thanh.Và trả lại Hoàng Sa,Trường Sa là của Việt Nam- Không có
bất cứ nước nào tranh chấp chủ quyền với Việt Nam,được quyết định bởi
những công ước quốc tế nêu trên,thì mới mong thoát ly vòng kiềm tỏa của
CSTQ buông tha cho CSVN,để LHQ: Quốc Tế hóa hàng hải tự do mậu dịch Biển
Đông Á/TBD.
Trung Quốc không dễ dầu gì buông tha cho Việt Nam ra khỏi khối Cộng
Sản TQ và sẵn sàng dùng VNCS làm ngòi nổ chiến tranh để bảo vệ khu vực
lưỡi bò 9 đoạn, chiếm 80% biển đông Á cho mục đích xăm lăng bá quyền và
làm chủ biển Đông thay thế cường quốc hàng hải thái Bình Dương Hoa Kỳ
Hoa Kỳ.
Đồng bào dân tộc Việt Nam đứng lên, giành quyền tự quyết dân tộc, lập
lại nền Tự Do, dân chủ cho chính mình, không nên dựa hơi và ỷ lại nơi
người Mỹ phản bội sẽ đem lại tự dovà hòa binh dân tộc, nếu chúng ta
không tự đứng lên từ nơi té ngả của mình,thì sẽ không bao giờ có tự do
và hạnh phúc tương lai cho con cháu thế hệ Mai sau!!!.Nên nhớ câu châm
ngôn phản bạn Hoa Kỳ:”Không ai cho không Tự Do cho ai bao giờ!”
Người Mỹ thật lòng trở lại Việt Nam, và tự nhận đem đến tự do,dân
chủ, nhân quyền cho Việt nam,thì chớ vội tin là tự do có chính nghĩa
Người Việt Quốc Gia,mà là thứ tự do giả hiệu đổi màu Cộng SảnVN do Hoa
Kỳ dàn dựng,bắt tay nhau: “Diễn biến hòa bình” cho Việt Nam để đổi lấy
các giếng dầu trong khu vực Hoàng Trường Sa VN.nếu Hoa Kỳ làm chủ được
nguồn năng lượng chiến lược này của Việt Nam, sẽ là bá quyền Biển Đông
Á/TBD,và có quyền thay đổi nền an ninh,hòa bình thế giới.Nhưng phải trải
qua một cuộc chiến tranh với TQCS,mà VNCS là con cờ thí và cũng là vật
xúc tác của ngòi nổ chiến Tranh tại Châ Á Thái Bình Dương!!!?
Nguồn: http://maidayhoabnh.blogspot.co.id/2012/05/hoa-ky-tro-lai-viet-nam.html
Biển Đông: chuẩn bị chiến tranh?
Việt-Long, RFA
2012-08-02
Hôm nay 9 ngàn tàu cá của Trung Quốc lại tràn xuống biển Đông vào
ngày lệnh hoãn đánh cá của Bắc Kinh chấm dứt. Việt Nam lại gánh thêm
một đòn nữa của nước láng giềng”16 chữ vàng”, sau một loạt hành động của
Trung Quốc trắng trợn và ngang nhiên xâm phạm chủ quyền lãnh thổ lãnh
hải Việt Nam.
Screen capture
Tàu ngầm Kilo của Nga, sẽ giao hàng cho Việt Nam vào cuối năm nay- Screen capture
Bắc Kinh đã thiết lập hệ thống hành chánh, quân sự và tư pháp cho
thành phố Tam Sa trên đảo Phú Lâm thuộc Hoàng Sa của Việt Nam. Hạm đội
Nam hải rục rịch tập trận bắn đạn thật ở Trường Sa. Hôm thứ ba phát
ngôn viên bộ quốc phòng, đại tá Cảnh Nhạn Sanh, tuyên bố hệ thống tuần
tra sẵn sàng chiến đấu thông thường đã được thiết lập tại vùng biển
thuộc quyền tài phán của Trung Quốc. Bộ quốc phòng Trung Quốc không quên
nhắc lại rằng Bắc Kinh có chủ quyền không thể tranh cãi tại khu vực
Biển Đông, và phản đối bất cứ sự can thiệp quân sự nào vào vùng này.
Hàng không mẫu hạm Thi Lang của Trung Quốc - Screen capture
Một chuỗi liên hoàn
Cần nhắc lại thêm là trước đó, hôm 23 tháng 6, Trung Quốc đã gọi thầu
9 lô dầu khí ước đoán, nằm hẳn trong lãnh hải đặc quyền kinh tế của
Việt Nam. 12 tháng 7, 30 tàu cá Trung Quốc gồm cả tàu tiếp vận đã đến
tận Đá Chữ Thập ở Trường Sa để đánh cá. Trung Quốc làm rầm rộ cho việc
thiết lập các cơ sở của Tam Sa ở đảo Phú Lâm cùng lúc với lời loan báo
chuẩn bị tập trận bắn đạn thật ở Trường Sa, và 26 tháng 7 thì tàu cá của
Việt Nam bị “tàu lạ” đâm chìm…
Tất cả những hành động đó cùng với cuộc ra quân đánh cá hôm nay đều
nằm trong kế hoạch của một chuỗi hoạt động liên hoàn để tỏ phản ứng
quyết liệt với bộ luật biển của Việt Nam được ban hành ngày 21 tháng 6.
Trong những hành động đó thì việc thiết lập các cơ sở cai trị từ cái
gọi là thành phố Tam Sa là việc nghiêm trọng nhất, không khác nào một
“cú đạp lịch sử” như Hà Nội từng làm với dân mình. Thử nghĩ tại sao Bắc
Kinh phải rêu rao ngay việc bổ nhiệm tư lệnh quân sự và chính uỷ Tam Sa,
nhất là việc xây nhà giam để nhốt ngư dân Việt Nam? Bắc Kinh nhất
quyết làm mất mặt Hà Nội là để chà đạp luật biển của Việt Nam, và cương
quyết xác định chủ quyền sai trái của họ ở biển Đông.
Thách thức Mỹ
Chẳng những thế, Bắc Kinh còn có mục đích không kém quan trọng là phản ứng đáp trả những hành động của Hoa Kỳ về Việt Nam.
Hoạt động ngoại giao của Hoa Kỳ với Việt Nam khởi đầu vào đầu năm,
với chuyến thăm của 4 nghị sĩ, trong đó có hai nhân vật nhiều thế lực
trong chính trường lưỡng đảng của Hoa Kỳ là ông John McCain và Joseph
Lieberman, đến Việt Nam để thảo luận với Hà Nội về quan hệ song phương
Mỹ-Việt.
Bộ trưởng quốc phòng Việt Nam và Hoa Kỳ, tháng 6 2012- Screen capture
Kế đó đến lượt Trợ lý Ngoại trưởng Mỹ đặc trách Đông Á-Thái Bình
Dương, Kurt Campbell, thăm Việt Nam và xác nhận Washington muốn nâng
quan hệ song phương lên hàng đối tác chiến lược.
Sau đó, bộ trưởng quốc phòng Leon Panetta đến Việt Nam hồi tháng sáu,
rồi đến những chuyến thăm viếng công tác của các tàu hải quân Mỹ, và
nổi bật nhất là chuyến công du sang Việt Nam và châu Á của Ngoại trưởng
Hillary Clinton, với những lời tuyên bố ngụ ý bênh vực Việt Nam tuy xác
định không đứng về bên nào trong cuộc tranh chấp biển Đông.
Phản ứng của Việt Nam
Chính quyền Việt Nam đã có phản ứng mạnh về mặt ngoại giao, người dân
cũng sôi sục tinh thần chống Trung Quốc bằng những cuộc biểu tình và
những lời phát biểu trên hệ thống truyền thông giao tế xã hội, gọi là lề
trái.
Trong khi đó thì tập đoàn dầu khí Ấn Độ ONGC đã có một hành động rất
ngoạn mục là tuyên bố quay lại tiếp tục thăm dò lô dầu khí ước đoán số
128, là lô bị Trung Quốc mời thầu chồng lấn cho tới lô 132. Chủ tịch
Trương Tấn Sang đi Nga nói chuyện kinh tế, và từ đó có tin đồn về việc
Nga có thể trở lại Cam Ranh.
Sợ mất nước hay sợ mất quyền?
Tuy nhiên những sự kiện vừa nói lại cho thấy thái độ khá lạ lùng của
chính quyền Việt Nam, mà nói là lưng chừng cũng chưa đủ nghĩa.
Hà Nội đã cho biểu tình một cách đầy miễn cưỡng, trong khi Sài Gòn
chỉ được một lần ngắn ngủi rồi sau đó dứt hằn. những người bị giam tù và
bị hành hạ vì chống Trung Quốc cũng vẫn bị giam nhốt không nương tay,
trong khi những người bất đồng chính kiến tiếp tục ra toà lãnh án nặng
nề.
Ách đàn áp vẫn ám ảnh khủng khiếp khiến xảy ra vụ tự thiêu của thân
mẫu blogger Tạ phong Tần. Rõ ràng là ngoài mặt, trên bình diện ngoại
giao, thì tỏ ra chống Trung Quốc mạnh mẽ, nhưng bên trong vẫn nể sợ sự
giận dữ của Bắc Kinh và đề phòng nghiêm ngặt đói với cái gọi là “diễn
biến hoà bình”.
Người ta không hiểu được cách hành xử đó của Hà Nội. Trong khi đang
cần một lòng đoàn kết, ít nhất Việt Nam cũng cần chứng tỏ toàn dân mình
sôi sục chống Trung Quốc xâm lược dưới mọi hình thức và sẵn sàng hy sinh
như giới truyền thông yêu nước “lề trái” ở trong nước vẫn thường đòi
hỏi.
Nếu trước đây nói là phải trấn áp công luận để vuốt ve Trung Quốc và
giải quyết ngoại giao hoà bình, thì người dân nghe đã khó lọt tai nhưng
còn miễn cưỡng tìm hiểu; nay đã ở vào thế không thể lùi bước nhưng Hà
Nội vẫn khống chế người dân thì để làm gì?
Khó lòng giải thích được gì hơn rằng đó là sự bối rối mất phương
hướng về chiến lược, vì dùng dằng giữa lợi ích chủ quyền lãnh thổ của
quốc gia và lợi ích thống trị của đảng cầm quyền.
Nước ngoài còn lưỡng lự
Trong khi đó trên bình diện quốc tế, MátX-Cơ-Va đã cải chính lập tức
những điều mà tướng Tư lệnh hải quân Nga Vikttor Chirkov nói vào hôm Chủ
tịch Việt Nam Trương Tấn Sang đến thủ đô Nga ngày 26 tháng 7. Tướng
Chirkov nói là “Nga đang tìm cách để hải quân Nga đồn trú ở những căn
cứ tại nước ngoài trong đó có Việt Nam, Cuba và Seychelles”.
Ngay hôm sau bộ quốc phòng vội vã cải chính là ông tướng hải quân
chưa bao giờ nói như vậy trong cuộc phỏng vấn với phóng viên hãng thông
tấn Ria-Novosti, còn nói rằng phóng viên đã đưa tin giật gân thất thiệt.
Giới quan sát ước đoán là tướng Viktor Chirkov hẳn là đã có nói một
điều nào đó về các căn cứ nước ngoài, nhưng tiết lộ kế hoạch như vậy có
thể khiến Trung Quốc và nước khác có đối sách ngăn chặn, bất lợi cho Nga
về ngoại giao và chính trị, cho nên bộ quốc phòng buộc lòng phải cải
chính.
Dù sao chăng nữa việc Nga có thể trở lại Cam Ranh cũng là một việc có xác suất xảy ra rất thấp.
Về phía Hoa Kỳ, Washington tuy mong muốn đối tác chiến lược nhưng lại
có vẻ chưa quyết định kết hợp liên minh vững chắc với Việt Nam, trong
khi Việt Nam cũng còn phân vân lưỡng lự.
Chiến hạm có hoả tiễn điểu khiển đầu tiên của Việt Nam, Nga giao hàng hồi tháng ba- Screen capture
Hoa Kỳ tuồng như còn chờ xem đường lối chính sách của Việt Nam ra
sao, giữa ngã ba đường; một ngã là hy sinh quyền lợi riêng để bảo vệ chủ
quyền lãnh thổ, vì quyền lợi thiêng liêng của tổ quốc, còn ngã đường
kia là quyền lợi của đảng Cộng Sản Việt Nam muốn được “muôn năm trường
trị” trên dải đất Việt Nam.
Việt Nam lúc này khó lòng ngồi yên mà “phân vân” để trông chờ ở nước
ngoài, mà phải siết chặt đoàn kết toàn dân để chuẩn bị một trận chiến ở
biển Đông vào giữa năm tới trở đi, khi mà Bắc Kinh rục rịch dồn quân
xuống trên biên giới phía bắc. Từ giờ phút này lúc nào cũng có thể xảy
ra những hành động vũ lực nhỏ lẻ của Trung Quốc để thăm dò phản ứng của
Việt Nam và thế giới. Không thể tránh khỏi đụng chạm khi Bắc Kinh cố
tình tung ra những hành động ức hiếp bằng vũ lực trên biển Đông, nói là
bảo vệ chủ quyền “không thể bàn cãi” để cho hằng ngàn tàu cá của Trung
Quốc ngang nhiên và hỗn hào xâm phạm lãnh hải 200 hải lý của Việt Nam
như ao nhà của Bắc Kinh.
Vận dụng đồng minh, thu phục nhân tâm
Trong tình cảnh này Việt Nam phải vận động mọi sự trợ giúp của nước
ngoài, từ Hoa Kỳ, từ Ấn Độ, từ Nhật Bản, từ Liên Bang Nga. Những nước đó
đều có quyền lợi thiết yếu ở biển Đông, như Nhật Bản, Hoa Kỳ, hay quyền
lợi thiết thực ở nơi đó, như Ấn Độ, Liên Bang Nga. Ngoài ra còn có
Hưng Đạo Vương với Hội nghị Diên Hồng- tranh của web vietnam.vn
Australia rất quan tâm đến Thái Bình Dương.
Khi thế trận sẵn sàng thì có hy vọng mong manh là Trung Quốc sẽ chùn
tay. Nhưng môt khi Bắc Kinh nhất quyết tiến tới chiến tranh, thì điều
khẩn thiết và quan trọng nhất là chính quyền phải thu phục được nhân
tâm, để vận dụng toàn lực quốc gia bảo vệ đất nước.
Lịch sử nhiều lần chứng minh rằng khi toàn dân một lòng và quốc gia
có đủ lực lượng vũ trang hùng hậu để đương đầu thì Việt Nam thường chiến
thắng,
Tuy nhiên lịch sử Việt Nam cũng từng cho thấy nhà Hồ đã làm mất nước
váo tay quân Tàu khi lòng dân không quy phục, trăm họ không muốn liều
thân bảo vệ ngai vàng cho những quân vương gian xảo bất chính, dù cha
con Hồ Quý Ly, Hồ Nguyên Trừng đều là những nhân vật tài ba xuất chúng,
cơ trí hơn người.
Nguốn: http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/it-s-about-time-of-war-08022012135236.html
Ngồn:http://nhanquyenchovn.blogspot.co.id/2016/10/xon-xao-ve-viec-lanh-tho-viet-nam-bi.html
Tèo Ngu Khìn - Nếu truy cập vào trang
dữ liệu của Ngân Hàng Thế Giới
(World Bank) để tìm thông tin về diện tích đất liền của Việt Nam, bạn
sẽ nhận ra diện tích đất liền của nước mình vào năm 1999 World Bank được
ghi nhận là: 325.490 (km2).
Và từ 2003 trở đi, diện tích đất liền của Việt Nam chỉ còn: 310.070 (km2).
Vì sao có chuyện lạ lùng này? Vì sao diện tích của Việt Nam đột ngột
giảm vào năm 1999, từ 325,490 km2 xuống còn 311,060 km2? 14.430 (km2)
bỗng nhiên mất tích chỉ trong một năm, trong khi 1999 là năm chẳng hề có
đại thiên tai hay đại hồng thủy để có thể nghĩ rằng do thiên nhiên
“gặm” mất đất liền.
Vậy là từ 325.490 (km2) năm 1999 giảm xuống còn 310.070 (km2) từ năm 2003 trở đi. ‘Bay” mất 15.420 (km2)!
Bạn sẽ nghĩ rằng 15.420 (km2) chắc không lớn lắm, chả đáng để “tâm tư”.
Nhưng nếu bạn biết quốc đảo giàu có hùng cường Singapore chỉ có 719,10
(km2), lại chẳng có tài nguyên gì ngoài muối mặn biển sâu, bạn sẽ giật
mình khi phần diện tích nước Việt mất đi bằng 21 lần nước Singapore cộng
lại!
Israel, một quốc gia hùng cường khác nằm lọt thỏm giữa vùng Trung Đông,
bao nhiêu năm nay vẫn bị bủa vây bởi các quốc gia Hồi giáo thù địch,
cũng nghèo nàn tài nguyên, đất đai phần lớn là sa mạc hoang hóa, thiếu
thốn nước ngọt trầm trọng. Diện tích của họ bao nhiêu? 20.770 km2, vâng,
chỉ có 20.770 (km2) thôi. Và diện tích đất liền nước mình bị mất gần
bằng 75% diện tích nước Israel!
Nếu năm 1999 không có thảm họa thiên nhiên nào làm mất đất thì phải có
sự kiện chính trị – xã hội nào đấy là tác nhân. Đến đây, bạn sẽ cay đắng
nhận ra: năm 1999 là năm Việt Nam ký kết Hiệp ước Biên giới trên đất
liền với Trung Quốc! Một đoạn dài biên giới phía bắc, phần cương thổ của
tổ quốc khoảng 15.420 (km2) đã mất từ đây.
Chuyện Việt Nam mất đất về tay Trung Quốc từ năm 1999 không mới vì nhiều
tin liên quan đến chuyện này đã râm ran từ mười mấy năm qua. Chuyện ông
cựu Tổng Bí Thư Lê Khả Phiêu – một trong những nhân vật chính liên quan
đến cái hiệp ước này – phải rời ghế giữa nhiệm kỳ và về hưu sớm, rồi
ông Tiến Sĩ Trần Công Trục – nguyên trưởng ban biên giới chính phủ rất
nhiều lần đăng đàn cả báo trong nước lẫn hải ngoại để “thanh minh” rằng
Việt Nam không bán nước, không mất đất…đều liên quan đến cái hiệp định
đau lòng kia.
Nhiều năm trước, tôi cố công đi tìm nguyên văn bản hiệp định biên giới
1999 này để đọc kỹ nhưng đều thất bại. Chuyện nước non quốc sự, đáng lẽ
người ta phải để “dân biết, dân bàn, dân kiểm tra” trước khi thay mặt
nhân dân đặt bút ký. Thế nhưng, người ta đã làm chuyện ấy sau lưng nhân
dân nên việc tôi thất bại khi truy tìm bản gốc hiệp định thì cũng dễ
hiểu. Con mèo nó còn biết phải che dấu những thứ thối tha khi vùi phân
vào tro thì chuyện hiệp định biên giới nhiều năm nằm trong vòng bí mật
có gì lạ đâu.
Lần giở lịch sử sẽ thấy: năm 41 sau Công Nguyên, vua Quang Vũ nước Đông
Hán sai Mã Viện (tức Phục Ba Tướng Quân) sang đánh Giao Chỉ của Hai Bà
Trưng. Quyết tâm chiến đấu ngoan cường của Đô Dương bộ tướng của
Trưng Vương, Mã Viện phải tạm ký hòa ước và cắm trụ đồng làm
mốc đánh dấu biên giới cực nam của Đông Hán ở động Cổ Sâm
thuộc Khâm Châu. Trên trụ đồng Mã Viện cho khắc 6 chữ: “Đồng trụ
chiết, Giao Chỉ diệt”, nghĩa là đồng trụ gãy thì Giao Chỉ mất.
Như thế, biên giới cực nam của nước Hán kể từ thời Đông Hán đầu
công nguyên cho tới tận gần đây vẫn được đánh dấu rõ ràng bằng
cột mốc biên giới ở Khâm Châu (Khâm Châu trước thuộc tỉnh Quảng
Đông nay được Trung Quốc điều chỉnh thuộc về tỉnh Quảng Tây).
Sách “Lĩnh Ngoại Đại Đáp” của Trung Quốc (đời Đường) và “An Nam Chí
Lược” của Lê Tắc, đều chép cột này được dựng ở Khâm Châu, trong vùng
hang động Cổ Sâm. Sách “Vân Đài Loại Ngữ” của Lê Quế Đường (tức Lê Quý
Đôn) có ghi: “Giữa đỉnh núi Phân Mao ở Khâm Châu có cột đồng to độ hai
thước. Có lẽ đây là Mã Tống dựng lên”.
Núi Phân Mao ở đâu? Sách “Dư Địa Chí” của Nguyễn Trãi viết: “Vân Cừ, Kim
Tiêu, Phân Mao ở về Yên Bang (sau tránh húy đổi làm Yên Quảng). Vân Cừ
là tên sông, tên khác của sông Bạch Đằng, Tiền Ngô Vương bắt Hoằng Tháo,
Hưng Đạo Vương bắt Ô Mã Nhi đều ở đây. Phân Mao là tên núi, Kim Tiêu là
cột đồng. Ở phía Tây lộ Hải Đông 300 dặm có đèo Phân Mao, ở nửa đèo có
cột đồng của Mã Viện dựng…” (Dư Địa Chí, Nguyễn Trãi toàn tập, bản dịch
của Nhà xuất bản Khoa Học Xã Hội – Hà Nội, trang 202).
Sách “Gia Khánh Trùng Tu Nhất Thống Chí” của Nhà Thanh cho biết: núi
Phân Mao ở phía Tây Khâm Châu. Năm Tuyên Đức thứ 2 (1427) thời Minh, núi
ấy thuộc vào châu Tân An của Giao Chỉ. Đến năm Gia Tĩnh thứ 21 (1542)
Mạc Đăng Dung hàng, mới thuộc về nước Tàu.
Cái gọi là ranh giới phía Nam của nước Hán tưởng đã quá rõ,
vậy mà rất nhiều bậc học giả (không học thật) người Trung Quốc
vẫn đang gân cổ cố cãi về một vùng biển lịch sử của Trung Quốc
có từ thời nhà Hán!
Chuyện xưa thì thế. Còn gần đây là thời đường biên giới các quốc gia đã được “thế giới văn minh” công nhận.
Sau nhiều lần thương lượng gay cấn, kể cả dùng sức mạnh quân sự, ngày
9/6/1885 nhà cầm quyền Pháp và Trung Hoa đã ký Công Ước Thiên Tân về
biên giới Việt – Trung được gọi là “Hiệp Ước Hòa Bình, Hữu Nghị và
Thương Mại” (Traité de Paix, d’Amitié, et de Commerce). Công ước này đã
được bổ túc thêm bởi công ước ngày 26/6/1887 và công ước ngày 20/6/1895.
Thế nhưng, bất kể công ước của loài người văn minh thời hiện đại
nói trên thì chuyện tưởng không thể xảy ra vẫn xảy ra. Hãy xem những
tấm ảnh chụp người Trung Quốc đào cột mốc biên giới theo hiệp
ước Pháp – Thanh 1885 – 1895 (hình ảnh đính kèm, từ hình số 3 trở đi)
để đem về trưng bày ở nhà bảo tàng sai khi có Hiệp định biên giới
Việt – Trung 1999 đề cập bên trên. Nhìn kỹ, trên cột đá khắc hàng
chữ “Đại Nam Quốc Giới”. Đại Nam quốc giới sao nay lại nằm
trong lãnh thổ Trung Quốc?
Trong một ảnh khác là cột mốc ở tỉnh Vân Nam. Trên cột còn ghi rõ
một bên là lãnh thổ Chine (Trung Hoa) và một bên là Annam (Việt
Nam). Rõ ràng như thế tại sao giờ lại nằm hẳn trong lãnh thổ
Trung Quốc?
Người Trung Quốc đào bỏ cột mốc biên giới Việt Trung (cột mốc cũ) đem về trưng bày ở viện bảo tàng của họ! Cột mốc biên giới mà giờ lại nằm sâu trong đất Trung Hoa?
"Đại Thanh Quốc Khâm Châu Giới", "Đại Nam Quốc Giới", cột mốc biên giới mà giờ lại nằm sâu trong đất Trung Hoa?
Người Trung Quốc đào bỏ cột mốc biên giới Việt Trung (cột mốc cũ?) đem về trưng bày ở viện bảo tàng của họ! Cột
mốc biên giới mà giờ lại nằm sâu trong đất Trung Hoa? Chữ Chine (Trung
Hoa) & An Nam (Việt Nam) còn rành rành thế kia! Đau lòng.
Cột đá tưởng vô tri vô giác nhưng hàng chữ “Đại Thanh Quốc Khâm
Châu giới” làm rúng động lòng người. Lịch sử 2000 năm bỗng hiện
ra: Khâm Châu, Cổ Sâm, Mã Viện, Quang Vũ, ranh giới cực nam nước
Đông Hán… rõ mồn một. Sao “Khâm Châu giới” nay lại nằm bên trong
lãnh thổ Trung Quốc?
“Đại Nam quốc giới”? Cột mốc “Chine (và) Annam”? Sao lại nằm sâu
trong lãnh thổ Tàu? Chả lẽ đường biên giới liên tục từ Vân Nam phía
tây cho tới Quảng Đông phía đông đều bị thế hết ư?
Cột mốc biên giới mà giờ lại nằm sâu trong đất Trung Hoa?
Khi tòa quốc tế PCA ra phán quyết lịch sử bác bỏ cái gọi là đường 9 đoạn
(đường “lưỡi bò”, U-line) sau khi Philippines kiện, Trung Quốc vẫn
ngang nhiên bác bỏ, tiếp tục tôn tạo bãi đá, đưa vũ khí ra củng cố thì
làm sao lại có thể thơ ngây như ông cựu cố vấn Lê Đức Thọ (Sáu Búa) nói
khi Trung Quốc chiếm trọn quần đảo Hoàng Sa từ tay chính thể Việt Nam
Cộng Hòa vào năm 1974: “Họ có giải phóng Hoàng Sa giúp ta thì sau này họ
cũng trả lại thôi”. Niềm tin của ông Thọ đã được Trung Quốc “củng cố”
mạnh mẽ thêm vào năm 1988 khi Trung Quốc cho hải quân ra Trường Sa thảm
sát 64 người lính, Việt Nam mất đi Gạc Ma và nhiều đảo khác từ đấy.
Viết đến đây, bùi ngùi nhớ lời vua Lê Thánh Tông trong sắc dụ năm 1473 gửi cho Lê Cảnh Huy – viên quan trấn thủ biên giới:
“Một thước núi, một tấc sông của ta lẽ nào lại nên vứt bỏ? Ngươi phải
kiên quyết tranh biện, chớ cho họ lấn dần. Nếu họ không nghe, còn có thể
sai sứ sang Bắc triều bày tỏ phải trái. Nếu ngươi dám đem một thước,
một tấc đất của Thái Tổ làm mồi cho giặc thì tội phải tru di” (Lê Thánh Tông- Đại Việt Sử Ký Toàn Thư).
Lòng tự hỏi: Bao nhiêu tấc thước núi sông đã rơi vào tay giặc? Và ai
sẽ phải trả lời cho toàn dân biết rõ vì sao cương thổ Việt Nam lại mất
đi 15.420 (km2) vào năm 1999?
1) Bài Học Bị Đánh Cắp:
2) Trung Quốc đã cho nhổ cột mốc biên giới tại các tỉnh lân cận Việt Nam:
3) Trung Quốc nhổ cột mốc lịch sử ở biên giới phía Bắc:
4) Chiến dịch thủ tiêu các cột mốc biên giới Việt Trung:
5) Tìm hiểu các mô hình mốc giới được cắm trên đường biên giới Việt Trung theo các công ước Pháp-Thanh 1887 và 1895:
6) Biên giới Việt-Trung: bản đồ nói gì?
7) Việt Nam có nhượng bộ Trung Quốc về biên giới không?
8) Chứng Minh Lịch Sử Ải Nam Quan Là Của Việt Nam:
9) ẢI NAM QUAN TRONG LỊCH SỬ (1):
10) ẢI NAM QUAN TRONG LỊCH SỬ (2):
11) ẢI NAM QUAN TRONG HIỆN TẠI (3):
12) Thác Bản Giốc của Việt Nam hay của Trung Quốc (Phần I):
13) Thác Bản Giốc của Việt Nam hay của Trung Quốc (Phần II):
14) Việt Nam có bị mất đất ở khu vực Ải Nam Quan cho Trung Quốc?
15) Sách Giáo Khoa dứt khoát không được né tránh cuộc chiến tranh biên giới phía Bắc:
16) Thác Bản Giốc còn hay đã mất?
Nguồn: http://danlambaovn.blogspot.com/2016/10/hon-15000-km2-at-cua-viet-nam-mat-vao.html#more