Thứ Sáu, 10 tháng 6, 2016

Quốc hội Châu Âu tố cáo Việt Nam vi phạm nhân quyền

Quốc hội Châu Âu tố cáo Việt Nam vi phạm nhân quyền

Ỷ Lan, thông tín viên RFA
2016-06-10

2016---EU-vote-Plenary-622.jpg
Bản dự thảo Quyết Nghị chung của 6 chính đảng tố cáo Việt Nam vi phạm nghiêm trọng nhân quyền và tự do tôn giáo tại Việt Nam đã được đem ra thảo luận trước khoáng đại Quốc hội Châu Âu ở Strasbourg sáng thứ năm 9-6-2016.
RFA PHOTO/Ỷ Lan

Bản dự thảo Quyết Nghị chung của 6 chính đảng tố cáo Việt Nam vi phạm nghiêm trọng nhân quyền và tự do tôn giáo tại Việt Nam đã được đem ra thảo luận trước khoáng đại Quốc hội Châu Âu ở Strasbourg sáng thứ năm 9-6-2016. Cuộc thảo luận vô cùng sôi nổi với những lời phát biểu nồng nhiệt của các Dân biểu với nhiều bằng chứng lộ liễu đang xảy ra hằng ngày tại Việt Nam.

Đa số thông qua

Sau cuộc thảo luận suốt buổi sáng, lúc 12 giờ trưa Chủ tịch phiên khoáng đại yêu cầu lấy biểu quyết. Hầu như đa số tuyệt đối 751 Dân biểu đại diện 28 quốc gia Châu Âu đồng thanh biểu quyết thông qua Quyết Nghị.
Sau đây là một số phát biểu tiêu biểu sự quan tâm của Quốc hội Châu Âu đối với một quốc gia xa cách mấy mươi nghìn dặm.
Dân biểu Jose Ignacio Fera: (Liên minh Tự do và Dân chủ Châu Âu, người Bồ Đào Nha)
Cho đến bao giờ Liên Âu còn được phép tự mãn với chế độ độc tài như Venezuela và Việt Nam? Cả hai nhóm quốc gia này khởi đầu tên nước bằng chữ “V”. Nhưng không phải là chữ V của sự chiến thắng (Victory), mà là chữ V của sự độc ác (Villainy).
-DB Jose Ignacio Fera
“Tại Nhà nước độc đảng Việt Nam, kể từ năm 1975 Đảng Cộng sản cai trị trên 90 triệu dân, không cho phép bất cứ ai thách thức lãnh đạo Đảng và kiểm soát Quốc hội cũng như các toà án. Tại Việt Nam, tự do dân sự, tự do ngôn luận và nhân quyền là những khái niệm không được nghiêm chỉnh thừa nhận, và những vi phạm các nhân quyền cơ bản xảy ra hằng ngày.
Ngài Thích Quảng Độ, một Tăng sĩ Phật giáo được đề cử Giải Nobel Hoà bình năm nay 2016, là một tù nhân vì lương thức được Ân xá Quốc tế công nhận, đã trải qua hơn 30 năm tù đày cho sự đối lập ôn hoà chế độ Cộng sản. Ngài từng tuyên bố, tôi xin trích :
‘Một xã hội văn minh chẳng bao giờ cho phép bất cứ chính phủ nào, với bất cứ ý thức hệ hay chế độ chính trị nào, xúc phạm các nhân quyền phổ quát và cô lập nhân dân sau bức màn sắt khi nại cớ “không can thiệp” vào nội bộ các quốc gia.’
Thưa quý vị đồng viện, cho đến bao giờ Liên Âu còn được phép tự mãn với chế độ độc tài như Venezuela và Việt Nam? Cả hai nhóm quốc gia này khởi đầu tên nước bằng chữ “V”. Nhưng không phải là chữ V của sự chiến thắng (Victory), mà là chữ V của sự độc ác (Villainy).”
Dân biểu Demermaeker: (Đảng Bảo thủ và Cải cách Châu Âu, người Bỉ)
“Việt Nam mang hai bộ mặt khác nhau. Một bộ mặt trẻ trung, năng nổ, còn bộ mặt kia là nhà nước độc đảng — sự kiểm soát của Đảng Cộng sản là toàn triệt. Chế độ phản ứng theo đường lối hoang tưởng trước mọi phê phán, và các nhà bloggers, các tín đồ tôn giáo hay ai khác đều bị đàn áp. Thật quá rõ chuyện Việt Nam phục tùng ông Anh Cả Trung quốc. Linh mục Nguyễn Văn Lý vừa được thả, nhưng biết bao người khác vẫn còn bị giam giữ. Ngài Thích Quảng Độ, vị lãnh đạo Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất, đã bị giam nhốt trên 30 năm. Chúng tôi kêu gọi Liên Âu hãy áp lực trả tự do cho Ngài.”

Nữ Dân biểu Frédérique Ries: (Liên minh Tự do và Dân chủ Châu Âu, người Bỉ)
2016-06-09-MEP-vote-yes-400.jpg
Biểu quyết thông qua Bản dự thảo Quyết Nghị chung của 6 chính đảng tố cáo Việt Nam vi phạm nghiêm trọng nhân quyền và tự do tôn giáo tại Việt Nam tại Quốc hội Châu Âu ở Strasbourg sáng thứ năm 9-6-2016. RFA PHOTO/Ỷ Lan.
“Thưa ông Chủ tịch. Các cuộc biểu tình tiếp nối tại Việt Nam sau vụ tai tiếng môi sinh đã như châm lửa vào thuốc súng trong tháng tư. Bản Quyết nghị của chúng tôi hiển nhiên tố cáo cuộc đàn áp tàn bạo do chính quyền chỉ huy, rồi cuộc viếng thăm của Tổng thống Obama tháng năm vừa qua quả thực đã được sử dụng như bằng chứng ngoại phạm để nhà cầm quyền tiếp diễn bắt bớ tuỳ tiện. Khắp mọi ngày, các nhà báo, các bloggers, các người hoạt động bảo vệ nhân quyền, các lãnh đạo tôn giáo bị bắt bớ. Đây là điều chẳng có chi ngạc nhiên khi Việt Nam bị báo động đỏ trên thang hạng thế giới về đàn áp tự do báo chí.
Chúng tôi không ngừng tố giác các vi phạm nhân quyền tiếp diễn và chúng tôi yêu sách trả tự do cho những ai bị vất vào sau chấn song sắt, như trường hợp Ngài Thích Quảng Độ, vị lãnh đạo và biểu tượng của phong trào Phật giáo Việt Nam. Ngài bị cướp mất tự do một cách liên tục cho tới nay kể đã 34 năm tròn. Nay Ngài đã 88 tuổi.
Thưa ông Chủ tịch. Hiện nay Ngài Thích Quảng Độ bị quản thúc không lý do, không xét xử tại Saigon. Sức khoẻ Ngài khá suy kiệt. Chúng tôi yêu cầu khẩn cấp Bà Mogherini đặt hết uy lực của vị Bộ trưởng Ngoại giao và An ninh Liên Âu để đạt cho được việc trả tự do cho Ngài Thích Quảng Độ và những tù nhân khác. Xin cám ơn.”
Nữ Dân biểu Barbara Lochbihler: (Đảng Xanh, người Đức)
“Cuộc thảo luận hôm nay đến từ cuộc đàn áp hung bạo những cuộc biểu tình tiếp theo thảm hoạ môi sinh. Liên Âu đã mở cuộc điều tra độc lập về những nguyên nhân của thảm trạng. Nhưng cũng là điều quan trọng để bảo đảm cho sự đền bù các nạn nhân, và tất cả những ai bị bắt bớ qua những cuộc biểu tình phải được trả tự do, bởi vì đơn giản là họ sử dụng quyền tự do ngôn luận. Đã nhiều năm nay chúng ta chứng kiến sự gia tăng các nỗ lực của Việt Nam để bắt bớ hay bịt miệng những nhà hoạt động bảo vệ nhân quyền như trường hợp Nguyễn Văn Đài bị bắt một ngày sau cuộc Đối thoại nhân quyền Liên Âu. Điều cho thấy Việt Nam sử dụng nhà tù để bịt miệng nhân dân.”
Dân biểu Csaba Sogor: (Đảng Dân chủ Thiên chúa giáo, người Hung Gia Lợi)
Dự thảo lần thứ 5 Luật Tôn giáo và tín ngưỡng trình lên Quốc hội là một sự vi phạm Công ước Nhân quyền quốc tế mà Việt Nam đã tham gia ký kết.
-DB Csaba Sogor
“Dự thảo lần thứ 5 Luật Tôn giáo và tín ngưỡng trình lên Quốc hội là một sự vi phạm Công ước Nhân quyền quốc tế mà Việt Nam đã tham gia ký kết. Thật quá rõ, các điều luật trong Dự thảo Luật sẽ hành xử như công cụ đầy quyền lực để kiểm soát với những giới hạn rộng rãi trong việc hành đạo hay tín ngưỡng tại Việt Nam. Liên Âu cần thúc đẩy Việt Nam viết Dự thảo Luật Tôn giáo mới tuân thủ những nghĩa vụ của Việt Nam theo điều 18 của Công ước Quốc tế về Các quyền dân sự và chính trị, nhằm bảo đảm việc hành đạo cho bất cứ tôn giáo hay tín ngưỡng nào tại Việt Nam không bị điều kiện hoá theo cách xử lý của nhà nước công nhận hay không, đăng ký hay chấp thuận.
Trên tất cả, tự do cơ bản về tôn giáo hay tín ngưỡng phải được trở thành thực tại ở Việt Nam.”
Trong cuộc tiếp xúc riêng với Dân biểu Ramon Tremosa i Bacells, người Tây Ban Nha là một trong những người bảo trợ cho bản Quyết Nghị, khi được hỏi liệu Việt nam không cải tiến về nhân quyền, thì  Hiệp ước Tự do mậu dịch đang ký kết giữa Liên Âu và Việt Nam sẽ ra sao ? Ông trả lời:
“Theo tôi, tôi nghĩ rằng Hiệp ước Tự do mậu dịch Liên Âu - Việt Nam cần chận đứng, bao lâu Việt nam không chịu tôn trọng nhân quyền. Và tôi nghĩ rằng quan điểm này được nhiều bạn đồng viện ở Quốc hội Châu Âu ủng hộ. Cho nên chúng ta phải theo dõi cẩn thận bằng cách nào Hiệp ước này tiến triển, vì đây là vấn đề tối ư quan trọng đối với chúng ta.”

Những điểm quan trọng

Bản Quyết Nghị Quốc hội Châu thông qua hôm nay có những điểm yêu sách quan trọng như:
Điều 2, Kêu gọi chính phủ Việt Nam chấm dứt tức khắc mọi cuộc sách nhiễu, hăm doạ, đàn áp các nhà hoạt động bảo vệ nhân quyền, xã hội, môi sinh ; nhấn mạnh rằng chính quyền phải tôn trọng quyền hoạt động thông qua sự phản kháng ôn hoà và trả tự cho tất cả những người bị bắt trái phép ; đòi hỏi trả tự do tức khắc cho tất cả các nhà hoạt động bị bắt tuỳ tiện như Lê Thu Hà, Nguyễn Văn Đài, Trần Minh Nhật, Trần Huỳnh Duy Thức và Đức Tăng Thống Thích Quảng Độ;
Điều 4, Tố cáo sự kết án và tuyên án nặng nề đối với các nhà báo và các bloggers như Nguyễn Hữu Vinh, Nguyễn Thị Minh Thuý và Đặng Xuân Diệu và kêu gọi trả tự do cho họ;
Điều 6, Biểu tỏ mối quan tâm về sự cân nhắc của Quốc Hội đối với Luật Hội và Luật Tôn giáo và tín ngưỡng vốn trái chống với các tiêu chuẩn quốc tế về tự do lập hội và tự do tôn giáo hay tín ngưỡng;
Điều 8, Tái kêu gọi việc xét lại một số điều luật đặc thù trong Bộ Luật Hình sự Việt Nam đã được sử dụng để triệt tiêu tự do ngôn luận ; nhận thấy điều đáng tiếc trong con số 18 nghìn tù nhân được ân xá ngày 2-9-2015 chẳng có một người nào là tù nhân chính trị ; tố cáo những điều kiện giam giữ và nhà tù tại Việt Nam và yêu cầu nhà cầm quyền Việt Nam bảo đảm không giới hạn quyền được luật sư bào chữa;
Điều 10, Kêu gọi nhà cầm quyền chấm dứt đàn áp tôn giáo và sửa đổi Luật tôn giáo để tái hồi địa vị pháp lý của những tôn giáo không được thừa nhận ; kêu gọi Việt Nam thu hồi Dự thảo lần 5 Luật tôn giáo và tín ngưỡng, hiện đang bàn thảo tại Quốc hội, và chuẩn bị Dự thảo Luật Tôn giáo mới tuân thủ theo các nghĩa vụ của Việt Nam đối với Điều 18 của Công ước quốc tế về Các quyền dân sự và chính trị ; kêu gọi trả tự do cho Mục sư Nguyễn Công Chính, Trần Thị Hồng và Ngô Hào;
Điều 14, Kêu gọi Chính phủ Việt Nam tiếp cận mời Thủ tục đặc biệt LHQ, đặc biệt mời Báo cáo viên đặc nhiệm LHQ về Tự do ngôn luận và Báo cáo viên đặc nhiệm LHQ về tình trạng những người đấu tranh bảo vệ nhân quyền;
Điều 16, (…) Nhấn mạnh tầm quan trọng của đối thoại nhân quyền giữa Liên Âu và Việt Nam, đặc biệt nếu cuộc đối thoại này được thi hành cụ thể ; nhấn mạnh rằng cuộc đối thoại này phải mang lại hiệu quả và định hướng thành tựu;
Ỷ Lan, Phóng viên Đài Á Châu tại Quốc hội Châu Âu, Strasbourg.

Nguồn:http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/eu-vn-hr-yl-06102016145853.html 

Thứ Năm, 9 tháng 6, 2016

AI ĐẺ RA "PHE CẤP TIẾN" TRONG VIỆT-GIAN-CỘNG-SẢN? MỸ ỦNG HỘ NHÂN DÂN VN HAY ỦNG HỘ VIỆT GIAN-CỘNG-SẢN?

AI ĐẺ RA “PHE CẤP TIẾN” TRONG VIỆT-GIAN-CỘNG-SẢN? MỸ ỦNG HỘ NHÂN DÂN VN HAY ỦNG HỘ VIỆT GIAN-CỘNG-SẢN? – Nam Nhân (Quân nhân QLVNCH)

AI ĐẺ RA “PHE CẤP TIẾN” TRONG VIỆT-GIAN-CỘNG-SẢN? MỸ ỦNG HỘ NHÂN DÂN VN HAY ỦNG HỘ VIỆT GIAN-CỘNG-SẢN? – Nam Nhân (Quân nhân QLVNCH)
http://www.humyo.com/F/9145775-545942095/ZDA3NmQxYzMyNjk0Yzg2MjU1MGQ3NzUxZTVjYWQ1Mzk= Từ ngày thực-dân-đỏ Nga-xô, khoác chiếc áo “cách mạng vô sản, xây dựng thế giới đại đồng” bị sụp đổ, nhân dân thế giới đã có thêm nhiều tài liệu, nhân chứng và vật chứng để tái tạo bộ mặt thật của chế độ chính trị ở các nước mà đảng cầm quyền nói là lấy chủ nghĩa Marx-Lenine là “kim chỉ nam”để làm “cách mạng xã hội một cách toàn diện và triệt để”.
Tuy muộn, nhưng kết thúc bao giờ chính nghĩa cũng thắng hung tàn, nên ngày 25-1-2006, tại Strasbourg, Liên minh Quốc hội châu Âu đã thông qua Nghị Quyết 1481, lên án Chủ nghĩa Cộng sản là TỘI ÁC của Nhân Loại.
Đúng ra thì phải lên án một vài nước lớn, chưa từng trải qua thể chế chính trị DÂN CHỦ, còn mang nặng dấu ấn Độc tài Nước Lớn, muốn làm Bá chủ thế giới, đã sử dụng Chủ nghĩa Cộng sản để che bộ mặt là THỰC DÂN TOÀN DIỆN nhằm thực thi CHẾ ĐỘ CHIẾM HỮU NÔ LỆ KIỂU MỚI TRÊN PHẠM VI TOÀN THẾ GIỚI. Cụ thể là nước Nga, dù đã đổi màu cờ, thay tên nước, và đặc biệt là nước Tàu, dù phong kiến, quốc gia cộng hòa, cộng hòa nhân dân thì vẫn tôn thờ chủ nghĩa chauvin nước lớn và tham vọng chinh phục toàn thế giới.
Còn, những tên có căn cốt BÁN NƯỚC CẦU VINH thì giương ngọn cờ cộng-sản Marx-Lenine để lừa dối dân nước mình bán cho lũ XÂM-LƯỢC-ĐỎ.
Tập đoàn mang tên cộng-sản VN, từ khởi thủy cho đến nay, vẫn mãi mãi là lũ có căn cốt bán nước cầu vinh như vậy. Xưa thì chúng vì Nga-xô mà biến nhân dân và đất nước VN thành nô-lệ-đỏ. Rồi cũng vì trung thành với chiến lược bành trướng chế độ thuộc-địa-đỏ cho Nga-xô ra toàn Đông dương, mà chúng chấp nhận đổi tên từ “cộng sản VN” thành “cộng sản Đông dương”. Trong hoàn cảnh “núi liền núi, sông liền sông” với Nga-xô THÔNG QUA Tàu -bành-trướng nên chúng đã dâng đất, dâng biển của VN, miễn là CÓ LỢI cho Nga-xô, bất cần việc đó XÂM HẠI lâu dài cho Nhân dân và Đất nước VN. Cho đến chết thằng đại việt-gian Hồ chí Minh vẫn còn viết di chúc căn dặn toàn thể tập đoàn việt-gian-cộng-sản phải bảo vệ Nga-xô và phải giữ vững sự đoàn kết trong cái gọi là “phe xã hội chủ nghĩa”, tức là những nước do lũ căn cốt bán nước cầu vinh, đi theo Nga-xô và Tàu bành trướng (anh cả và anh hai trong thế giới bạo lực cướp giựt).
Việt-gian-cộng-sản vì quyền lợi của Nga-xô mà xung đột với Tàu-bành-trướng. Nga-xô sụp đổ, chúng quay lại thờ Tàu-bành-trướng làm chủ.
Thờ Tàu-bành-trướng và trọn đời đi theo Tàu-bành-trướng là sự “NHẤT TRÍ” CẢ TƯ TƯỞNG LẪN HÀNH ĐỘNG của tất cả những tên chóp bu việt-gian-cộng-sản qua các thời tổng bí thư.
Nếu Lê Duẩn còn chưa chết thì hắn cũng suy nghĩ và hành động như thế. Chứng cớ là ai cũng biết Lê đức Thọ và Lê Duẩn là cặp bài trùng. Trong nước đã đành, ngay ở nước ngoài cũng từng nói VN trong tay “độc tài của hai tên họ Lê” (la dictature des deux Lê). Tuy Duẩn chết, nhưng chính Lê đức Thọ là kẻ vận động lập đoàn sang tạ tội với Tàu-bành-trướng, gồm cả những bộ mặt mà tên đặc công đỏ Bùi Tín tô vẽ là thân Nga-xô, như Võ nguyên Giáp, Nguyễn văn Linh (lúc đó là tổng bí thư việt-gian-cộng-sản), hay “cấp tiến” như Võ văn Kiệt, Phan văn Khải, cho đến những tên được Trần Khuê nâng bi như Lê khả Phiêu, và Nông đức Mạnh, được Dương thu Hương khen là “có học và có lòng”!!!
Thật đáng buồn là đúng ra những nhà bình luận thời cuộc trong Cộng đồng người Việt tị nạn việt-gian-cộng-sản, trước hết phải DÁM NHÌN VÀO SỰ THẬT của hằng hà tài liệu, chứng cớ cụ thể của quá trình hình thành và hoạt động của cái gọi là đảng cộng sản ở VN, không cần thêm bớt, cũng cho cả người mù bẩm sinh nhận ra DIỆN MẠO VIỆT GIAN của chúng.
Chúng tôi thách thức cả trong và ngoài VN, cả Ta, Tây, Tàu, Nga…chứng minh qua đường lối chính sách, qua hành động và kết quả đạt được của đảng cộng sản VN, hoàn toàn vì LỢI ÍCH CỦA VN cả trước mắt, cả lâu dài. Chúng hoàn toàn không phải là việt-gian theo chuẩn mực tổ tiên VN ta và quốc tế quy định.
Chúng tôi cũng thách thức những ai chứng minh được những thằng mà họ gọi là “cấp tiến” như Nguyễn minh Triết, Nguyễn tấn Dũng… một hành động thôi, không cần nhiều, là “cấp tiến” với KẾT QUẢ CỤ THỂ.
Thật ra mà nói, chúng tôi cam đoan rằng, chẳng một ai có thể làm cái việc “giắt lạc đà qua lỗ kim khâu” đó được, dù là chuyên viên về VN của Viện này, Đại học nọ của Mỹ, Úc, Pháp v.v… Thậm chí cả cái ban tuyên giáo trung ương việt-gian-cộng-sản cũng PHẢI BỊT TAI GIẢ ĐIẾC, chứ nói chi đến lũ tay sai, bồi bút theo đóm ăn tàn, hoặc vài anh chị “chính khứa chống cộng loại nòng nọc trong lỗ chân trâu”, kiểu như NGUYỄN BÁ CẨN v.v…
Trong bài có tên “Hồi chuông báo động”, ngay câu thứ hai, ông Nguyễn bá Cẩn, đã khéo léo chạy tội cho việt-gian-cộng-sản, rằng thì là mà: “Làm sao mà không lo âu sợ sệt vì Cộng sản Việt Nam bị áp lực phải dâng đất và dâng biển cho kẻ thù phương Bắc.”
Từ thời thằng đại-việt-gian Hồ chí Minh còn khả năng làm cho Nông thị Xuân, tòi ra cho nó một đứa con, thì bọn nó đã dâng đất và dâng biển cho giặc Tàu-xâm-lược rồi. Bây giờ bọn thừa kế quyền lực của nó, tiếp tục “sự nghiệp việt-gian, dâng đất, dâng biển” và Đặt Cọc Mốc hẳn hoi, cho chắc ăn, không cho DÂN (mà chúng phỉnh bằng cái tên CHỦ) biết, và ngay trong băng đảng của chúng cũng không chính thức công bố, ngoại trừ bọn chóp bu, trong đó có cả hai thằng Triết và Dũng, mà me-xừ Cẩn vẫn lễ phép gọi bằng “Chủ tịch” và “Thủ tướng”, khơi khơi vậy thôi, để bộc lộ khéo rằng, Cẩn này xin coi hai “Cụ” là “Chủ tịch” và “Thủ tướng” của Cẩn, mặc dù các “Cụ” khinh Cẩn, không cho phép bầu bán!
Ai làm áp lực? Áp lực như thế nào? Bị áp lực hay tự nguyện theo truyền thống việt-gian từ thời thằng Hồ chí Minh? Tại sao phải vụng trộm như “mèo giấu cứt”? Hay bị áp lực bí mật như cảnh Nguyễn bá Cẩn vừa qua, nên phải mọp người cùng mấy thằng “mặt người, cốt má (chưa được là chó)” để khóc lạy ảnh con chó già của việt-gian-cộng-sản, là thằng Cuội Dân Chủ Hoàng minh Chính, việt-gian thờ Nga-xô, tác giả kế hoạch “Tiểu ra quần…à quên, Tiểu Diên Hồng”, có các thành viên mặt trơ, trán bóng như Nguyễn chí Thiện, Bùi Tín, Vũ thư Hiên, nhóm “Đàn Chim Việt”(đúng là CHIM không phải là NGƯỜI)…và cả chí hữu của Đỗ ngọc Yến, là nhà bình “loạn thập cẩm” Ngô nhân Dụng. Cuối cùng thì kiến thức và viễn kiến chính trị của cái lũ “chính khứa nòng nọc nằm lỗ chân trâu” đó biến hội nghị Tiểu Diên Hồng thành “tiểu ra quần” ở hội nghị trong núi và TAN…HÀNG, bố bảo cũng không dám nhắc đến màn “hài kịch chính trị” chảy máu mắt đó!!!
Đã HÈN lại NGU, không dám mở mắt nhìn vào sự thật, không chịu khó cập nhật thông tin, nghiên cứu hàng núi tài liệu, chỉ quen “ăn sổi ở thì”, quen nhận thông tin từ việt-gian-cộng-sản chế biến, giao cho đặc công đỏ ngoài nước, dân chủ cuội trong nước nhai nhuyễn rồi mớm cho nuốt, như xưa kia mẹ mớm cơm cho con. Nghĩa là có biết thưởng thức mùi vị của từng món ăn, thức uống đâu, mà chỉ nuốt hầm bà làng xí cấu. Thật tội nghiệp, nhưng cũng thật đáng khinh, bị những khúc xương thừa của việt-gian-cộng-sản làm cho lúc nào mõm cũng rớt rãi như… chó điên.
Nguyễn bá Cẩn dám khẳng định hai thằng Triết và Dũng là “cánh tiến bộ”. Lại còn thiếu thông minh ở mức dưới trung bình nên không hiểu rằng, việc Tổng thống Bush, ngày 24-6-2008 vừa qua, khi cam kết bảo vệ lãnh thổ và quyền lợi kinh tế… của VN, chỉ là, qua thằng Dũng mà:
Thứ nhất: Công bố cho TOÀN DÂN VN cũng như với thế giới, trong đó có giặc Tàu-bành-trướng, rằng Hoa Kỳ, dù là Cộng Hòa hay Dân Chủ, thì cũng không để yên cho bất kể thế lực bành trướng nào “thôn tính VN'”, cửa ngõ ổn định trong vùng Đông Nam Á, xa hơn nữa là cho vùng Châu Á–Thái Bình Dương.
Hành động Hoa Kỳ ủng hộ VN vào cái ghế ủy viên không thường trực của Hội đồng bảo an LHQ, là biểu lộ hành động bảo vệ Nhân Dân và Đất nước VN trước lũ chó sói phương Bắc, CHỨ KHÔNG PHẢI NÂNG UY TÍN CHO VIỆT GIAN CỘNG SẢN. Chuyện lật đổ việt-gian-cộng-sản phải do NGƯỜI VN TỰ NGUYỆN LÀM LẤY thì mới có hiệu quả lâu dài, KHÔNG AI CÓ THỂ LÀM HỘ ĐƯỢC.
Rõ ràng, hơn 33 năm qua, các bộ mặt người dạ thú đã tự lộ mặt hoặc bị lột mặt nạ. Ai có tài, ai hám danh; tổ chức nào thật hay dzổm đều hiện nguyên hình. Lực lượng nào là chủ lực trong nước, lực lượng nào ngoài nước, thực sự kiên trì vì nước vì dân đã và đang bị đào thải hoặc vươn lên vững vàng. Tất cả đều bộc lộ chân tướng. NGƯỜI DÂN TRONG VÀ NGOÀI VN, không còn sợ CHỌN LẦM NGƯỜI.
Cũng thế, các tội ác của việt-gian-cộng-sản ngày càng chồng chất, không một thế lực nào có thể bao che cho chúng. Các ngón võ lừa đảo của chúng đã đến kế sách thứ 36 như điềm Trời, khiến chúng đẻ ra cái nghị quyết 36, làm cho chúng ta nhìn ra những cái mà trước đây có nói cũng không ai tin nổi. Đó là giáo dân nhìn ra bộ mặt việt-gian Phạm minh Mẫn và chửi hơn chửi chó.
Những tên đầu trọc “néo-nazi” từ Thích nhất Hạnh đến Thích nhật Từ…. đều lòi mặt chuột là lũ Thích… việt-gian-cộng-sản. Những tờ báo từ Việt Weekly, Cty Người Việt, Ánh dương, Đàn Chim Việt, Giao điểm, Việt báo… cho đến các đảng phái ma trơi, phở bò phở chuột, phong trào hành động nằm vùng… cho đến mấy anh Cuội chống cộng, mấy anh giáo sư tự nhận kiến thức chống cộng đầy hai túi quần, mấy anh cao trào nhân bánh bao… Tất cả đều được Hoa Kỳ thử bằng cách cho đeo huy hiệu cả cờ Mỹ, cờ máu, cho nên Tổng thống Bush mới không thèm gặp con chó nào của việt-gian-cộng-sản.
Rồi cái bẫy “trăm hèn đua nở” cũng thế, mấy anh ngu ngơ ĐƯỢC chính quyền Mỹ gặp mặt, hí hửng đêm về ngủ mơ cười rúc rích cứ như tử vi sắp phát như Xuân Tóc Đỏ (nhân vật của nhà văn đại tài Vũ trọng Phụng, hay và giỏi nhất là chữ ĐỎ). Đây chỉ là kế “mua xương ngựa thiên lý”. Thế là mấy anh vung vít chửi Mỹ, gậy giấy, gậy rơm để khoe “gan to mật lớn”, cuối cùng thì chạy theo, không phải củ cà-rốt, mà củ c… của việt-gian-cộng-sản, tưởng qua mắt được người chống việt-gian “thiên lý nhãn, thiên lý nhĩ”, a tòng “bịt tiếng nói trung thực” (chúng tôi còn giữ đủ bằng chứng) để làm quà gia nhập “Tổng công ty Cuội”, được việt-gian-cộng-sản giúp cho “phóng viên thường trú ở trong nước”, tưởng qua mắt được thiên hạ.
Qua cuộc đua marathon này, Hoa Kỳ đã giúp người VN nhìn ra những bọn mặt dơi tai chuột, nhìn ra thần tượng Hồ chí Minh chỉ là một con chó chết phản phúc, và lũ đầu nậu cộng sản VN chỉ là những tên việt-gian, cha truyền con nối.
Quốc kỳ Vàng của toàn dân VN hiên ngang, hiện diện khắp nơi, đã từng bằng máu các anh hùng, chiến sỹ QLVNCH, nay thì bằng lòng yêu nước thiết tha của người Việt đang cư ngụ trên toàn thế giới. Số phận những con chim mồi và chó săn, của cả Mỹ và của cả việt-gian-cộng-sản đang đi vào đầm lầy, ngõ cụt!
Thứ hai: Tổng thống Bush nói với thằng Nguyễn tấn Dũng rằng: Hoa Kỳ cam kết bảo vệ lãnh thổ và bảo vệ kinh tế… là cho Nhân Dân VN chân chính. Một người không bị tà niệm thì phải hiểu, đó là lời CẢNH CÁO của Hoa Kỳ ngay với chính tập đoàn việt-gian-cộng-sản rằng, chúng sẽ bị trừng phạt về tội bán đất, bán biển của NHÂN DÂN VN, cả tội bóc lột về KINH TẾ, nay có quá đủ nhân chứng, vật chứng cùng nạn nhân quá rõ ràng và dư thừa, mà không một thế lực gian ác nào, kể cả Tàu-bành-trướng lẫn Nga (đang hiện lại trong bộ mặt thực dân mới) bao che cho chúng được. Chúng nên đầu hàng Nhân Dân VN trong “hòa bình, ổn định”. Còn tiếp tục ỷ lại vào cơ quan chuyên chính (lính, công an, tòa án) và cái ô dù của Tàu-bành-trướng, chọn con đường MÁU, thì chắc chắn đó là máu của bọn chúng. Còn Mỹ cùng thế giới tự do và hơn 80 triệu người VN trong và ngoài nước đã qua sàng lọc trong hơn nửa thế kỷ, loại bỏ trong hàng ngũ bọn cơ hội, mánh mung chính trị, bọn nằm vùng… đủ nhân lực được nuôi dưỡng bằng lòng căm thù quân xâm lược, cộng với tiềm năng quốc phòng, kinh tế của Mỹ và thế giới tự do, chắc đủ khả năng khống chế con sói điên “đại hán bành trướng”, vì trong 1,5 tỷ dân Tàu, chó sói là thiểu số!
Đã đến lúc chúng ta cần giám sát, vạch mặt lũ nằm vùng, chiêu hồi những người nhẹ dạ mà theo địch, chú ý những tên cờ bạc bịp dùng uy tín của ngưới Việt chân chính để ẩn núp, như trường hợp Nam Lộc núp sau hào quang của các vị khoa học gia Dương Nguyệt Ánh, nữ đại úy phi công thủy quân lục chiến Mỹ là Elizabeth Phạm. Con rắn mối dù có bám vào chân tượng Hai Bà Trưng thì vẫn là con rắn mối, làm chuột còn không được thì sao đòi làm người!
Hãy đặt câu hỏi xem:
Tại sao cách đây 2 năm, FBI lại kêu gọi chúng ta hãy tố giác tụi nằm vùng? (Như thế là ủng hộ việt-gian-cộng-sản sao?)
Tại sao Quốc kỳ Vàng của VN lại tung bay khắp nơi?
Tại sao mãi gần đây lại có phong trào ở Mỹ và một số nước khác, các tác giả không phải VN lại lật lại lịch sử để vinh danh QLVNCH? Thế mà chúng ta vẫn chậm đáp ứng. Tại sao không nhìn ra khả năng chính trị, quân sự và tính chất tầm gửi của Toàn phong Nguyễn xuân Vinh, một người chạy theo Phở Bò như con nít chạy theo bóng bay; một người láu vặt, muốn “hòa giải, hòa hợp” với việt-gian-cộng-sản, thì bày trò tuyên bố không “hòa giải, hòa hợp”, nhưng lại KHUYÊN con em chúng ta NÊN HÒA ĐỒNG với du sinh, con em việt-gian-cộng-sản! Như vậy rõ là muốn ve vuốt con để hy vọng cha lưu ý tới chứ gì? Có khác nào một con chó đi theo vẫy đuôi với đứa bé để được cha mẹ đứa bé thí cho chút bánh biscuit vụn! Đó chính là quan điểm “chính trị ăn xin” vậy!!! Và độc hại hơn là GIỮ tổ chức QLVNCH nằm “dưỡng lão” bao nhiêu năm nay. Vì thế Mỹ có thể gặp mấy tên Cuội ở hải ngoại mà coi như Toàn phong Nguyễn xuân Vinh không hề tồn tại trong vai “hề chính trị”. Thật đáng buồn cho lực lượng trụ cột trong tiêu diệt việt-gian-cộng-sản một cách hiệu quả trong quá khứ!
Một số tập đoàn tài phiệt “tham ăn”, cũng như các chính khứa “nhà quàn”, “nòng nọc lỗ chân trâu”… vì muốn được khúc xương thừa của việt-gian-cộng-sản nên cố tình che bộ mặt lưu manh chính trị, nhắm mắt chấp nhận luận điệu có “phe cấp tiến” của việt-gian-cộng-sản để bào chữa cho đường lối Dân chủ hóa VN trong “hòa bình” và trong “ổn định”. Có nghĩa là ủng hộ “phe cấp tiến” chống “phe giáo điều,bảo thủ”.
Cái trò những loại như Nguyễn bá Cẩn, Hoàng cơ Định (và phở bò), Nguyễn tường Bá, Chu tất Tiến, Hoàng duy Hùng và v.v… khóc thương, quỳ lạy Hoàng minh Chính, chẳng qua là muốn bắn tín hiệu cho việt-gian-cộng-sản rằng: Lạy các ông cộng sản, chúng con lạy khóc cái thây ma Hoàng minh Chính, bỏ ngoài tai sự sỉ vả của đồng hương, thì xin các ông cứ thử đi, nếu thí cho chúng con một cái ghế đẩu trong đám thư lại của quý ông, chúng con cam đoan công khai liếm đít các ông, như thằng Xuân tóc đỏ Nguyễn cao Kỳ, còn dám mang con gái cưng đến cho “Thủ tướng Dũng” có muốn sài tạm cho khuây nỗi nhục bị Cộng đồng người Việt tị nạn việt-gian-cộng-sản xua đuổi như đuổi RUỒI NHẶNG!!!
Anh-quốc, ngày 21 tháng 8 năm 2008
Nam Nhân (Quân nhân QLVNCH)
http://www.hon-viet.co.uk/NamNhan_AiDeRaPheCapTienTrongVGCS.htm

Thứ Tư, 8 tháng 6, 2016

Công cuộc vận động dân chủ ở Việt Nam (Bài 1: Tổng quan)


Công cuộc vận động dân chủ ở Việt Nam (Bài 1: Tổng quan)

Nhà báo Nguyễn Vũ Bình, viết từ Hà Nội
2016-06-08

dieu_cay_vien_dan-chu_cho_vn-622.jpg
Nhà tranh đấu, Blogger Điếu Cày, ảnh minh họa chụp trước đây.
File photo

Công cuộc vận động dân chủ ở Việt Nam là quá trình vận động của nhân dân nhằm chuyển hóa đất nước từ chế độ độc tài toàn trị cộng sản sang chế độ dân chủ tự do, ở đó người dân được tự do, hạnh phúc, đất nước có dân chủ.

Chế độ độc tài toàn trị cộng sản sắp tiêu vong?

Công cuộc vận động dân chủ ở Việt Nam có hai giai đoạn, giai đoạn đấu tranh dân chủ, nhằm xóa bỏ chế độ độc tài toàn trị cộng sản và giai đoạn xây dựng thể chế dân chủ cho Việt Nam. Hiện nay, Việt Nam đang ở cuối giai đoạn thứ nhất, chế độ độc tài toàn trị cộng sản sắp tiêu vong.
Công cuộc (giai đoạn) đấu tranh dân chủ nhằm xóa bỏ chế độ độc tài toàn trị ở Việt Nam có thể xảy ra theo hai xu hướng. Xu hướng nhân dân đứng dậy lật đổ chế độ độc tài và xu hướng tự sụp đổ của chế độ. Muốn lật đổ được chế độ độc tài toàn trị thì cần có một hay nhiều tổ chức chính trị, đảng phái được tổ chức chặt chẽ, được nhân dân tham gia và ủng hộ đông đảo. Ví dụ, đảng cộng sản Việt Nam thành lập từ năm 1930, sau 15 năm gây dựng, có khoảng 5000 đảng viên, được dân chúng ủng hộ. Nhưng cũng phải chờ đến khi Nhật đảo chính Pháp, xuất hiện khoảng trống quyền lực, mới sử dụng thủ đoạn để lừa người dân, cướp chính quyền. Hiện nay Việt Nam chưa có đảng phái nào chính thức hoạt động (ngoài đảng cộng sản), các tổ chức xã hội dân sự với số lượng người tham gia ít ỏi, tổ chức lỏng lẻo và hầu như chưa có quần chúng ủng hộ. Đồng thời, nhà cầm quyền Việt Nam lại có lực lượng trấn áp đồ sộ, với khoảng 10 triệu công an và bộ đội, ngoài ra còn khoảng 15 triệu người thuộc bộ máy đảng, nhà nước và các tổ chức ngoại vi của đảng...chính vì vậy, xu hướng lật đổ chế độ không thể xảy ra. Những người nói tới việc lật đổ chế độ, cũng như những tội danh lật đổ, hay âm mưu lật đổ chế độ mà nhà cầm quyền vu khống, gán ghép cho một số người chỉ là trò cười cho thiên hạ. Một trong những lý do quan trọng mà rất nhiều người bi quan về phong trào dân chủ Việt Nam, về khả năng thay đổi chế độ trong tương lai gần, là họ không nhìn thấy một lực lượng nào khả dĩ có thể vận động nhân dân lật đổ chế độ. Đối với những người này, việc chế độ sụp đổ hầu như mặc định phải có một tổ chức, một lực lượng đủ mạnh để vận động dân chúng lật đổ chế độ. Họ không biết rằng, tuyệt đại đa số các chế độ cộng sản đều là tự sụp đổ.
Nguyên nhân chính dẫn tới sự sụp đổ của các chế độ cộng sản nói chung và cộng sản Việt Nam nói riêng chính là nguyên nhân về kinh tế, là sự cạn kiệt nguồn lực của chế độ. Các chế độ cộng sản được xây dựng bằng một cơ chế khép kín để triệt tiêu tinh thần phản kháng của người dân, thiết lập sự thống trị cho đảng cộng sản. Với các chính sách nhằm gieo rắc sự sợ hãi, tạo lập sự lệ thuộc của người dân vào nhà nước và kiểm soát tư tưởng của người dân (xin mời tham khảo bài viết “Phác họa lại chân dung một chế độ” http://www.rfavietnam.com/node/2753), các chế độ cộng sản đã thành công trong việc thống trị và triệt tiêu tinh thần phản kháng của người dân. Tuy nhiên, để xây dựng được một cơ chế như vậy, các chế độ cộng sản đã không thể tạo ra được một nền kinh tế đúng nghĩa sản xuất ra của cải vật chất. Trong khi guồng máy của chế độ cộng sản hoạt động lại đòi hỏi một nguồn lực khổng lồ để duy trì nó. Chính vì vậy, các chế độ cộng sản phần lớn đều tự sụp đổ dưới sức nặng của chính nó. Xem xét trường hợp của Việt Nam, nền kinh tế hiện nay phá sản toàn diện và triệt để trên tất cả các phương diện. Giá trị sản phẩm của cả nền kinh tế không đủ để nuôi được bộ máy và người dân trong thời điểm hiện tại, làm không đủ ăn, nhưng lại phải gánh một khoản nợ gấp đôi GDP mà hoàn toàn không có khả năng thanh toán. Mới đây nhất, chúng ta vừa được nghe, báo cáo của Thủ tướng về việc trả nợ 12 tỷ $ và vay thêm 20 tỷ $ chi tiêu và trả nợ trong năm tài chính 2016. Như vậy, sự sụp đổ của chế độ cộng sản Việt Nam là tất yếu do cạn kiệt nguồn lực, vấn đề còn lại là thời điểm và cách thức sự sụp đổ xảy ra.

Phong trào dân chủ Việt Nam

000_A468Z-622.jpg
Người dân Hà Nội biểu tình chống tập đoàn Đài Loan Formosa ở trung tâm thành phố Hà Nội vào ngày 01 tháng 5 năm 2016.
Phong trào dân chủ Việt Nam, chủ thể vận động nhân dân giai đoạn đấu tranh dân chủ đã có lịch sử phát triển bền bỉ và kiên cường trong hoàn cảnh vô cùng khắc nghiệt, dưới chế độ độc tài toàn trị cộng sản. Từ những người đấu tranh cho tự do ngôn luận, tự do báo chí (nhóm Nhân Văn Giai Phẩm), tới những người, những nhóm lập hội, lập đảng thập kỷ 60 thế kỷ trước...tới những cán bộ cao và trung cấp muốn đi theo con đường xét lại của Liên Xô... đó là giai đoạn sơ khởi đầy cay đắng và nhọc nhằn. Giai đoạn sau năm 1975, khi Việt Nam Cộng Hòa đã bị Cộng sản Bắc Việt cưỡng chiếm thành công, một thời kỳ đấu tranh bạo động nhằm phục dựng lại chế độ Việt Nam Cộng Hòa, tuy không thành công nhưng để lại tinh thần và khí phách cho các thế hệ dấn thân tiếp theo. Các giai đoạn tiếp theo của phong trào dân chủ đã thổi bùng lên ngọn lửa đấu tranh cho người dân Việt Nam trong những năm gần đây (mời tham khảo bài viết “Phong trào dân chủ Việt Nam qua các thời kỳ” http://www.rfavietnam.com/node/2868).
Bắt đầu từ cuối năm 2007, với vai trò dẫn dắt, phong trào dân chủ Việt Nam đã động viên người dân tham gia vào việc xuống đường, biểu tình chống Trung Quốc, khơi dậy tinh thần yêu nước của người dân. Phong trào yêu nước sau một thời gian hoạt động, trực diện đối đầu với sự đàn áp, trấn áp của nhà cầm quyền Việt Nam đã dần dần hòa nhập cùng phong trào dân chủ. Cũng từ năm 2007 tới nay, đã xuất hiện nhiều hoạt động của người dân, hướng về người dân, các hoạt động xã hội dân sự và các tổ chức xã hội dân sự ra đời hoạt động rất sôi nổi, hiệu quả. Như vậy, phong trào dân chủ Việt Nam từ chỗ đơn lẻ, rời rạc và âm thầm qua quá trình bền bỉ, kiên cường đã hoàn thành nhiệm vụ nhóm lửa để nhân dân thức tỉnh và đứng lên đấu tranh cho quyền tự do, quyền con người của mình. Ngày nay, cùng với mạng xã hội, hệ thống Internet, người dân ngày càng hiểu rõ bản chất của chế độ cộng sản, tự nguyện đứng vào hàng ngũ của những người đấu tranh dân chủ, cất lên tiếng nói và yêu cầu chính đáng về quyền con người của mình. Quá trình này đang ngày càng phát triển và không thể đảo ngược.
*Nội dung bài viết không phản ảnh quan điểm RFA.
Hà Nội, ngày 08/6/2016
Nguyễn Vũ Bình
Nguồn: http://www.rfa.org/vietnamese/blog/nguyenvubinh-blog-0608-06082016145338.html

Thứ Ba, 7 tháng 6, 2016

Viết Cho Ngày Quân Lực 19/6

Viết Cho Ngày Quân Lực 19/6
Viết Cho Một Quân Lực Bất Hạnh Nhất Trong Lịch Sử!
“Có những thứ hòa bình còn tồi tệ, kinh tởm gấp trăm lần chiến tranh! Buồn thay kẻ ác đã thắng cuộc!



 


 
Thống Tướng Westmoreland xin lỗi các Cựu Quân Nhân QLVNCH.

“Chúng ta không thua tại Việt Nam, nhưng chúng ta đã không giữ đúng lời cam kết đối với Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa. Đồng minh của chúng ta.”

“Thay mặt cho quân đội Hoa Kỳ, tôi xin lỗi các bạn Cựu Quân Nhân của Quân Lực Miền Nam Việt Nam vì chúng tôi đã bỏ rơi các bạn!”

(On behalf of the United States Armed Forces, I would like to apologize to the veterans of the South Vietnamese Armed Forces for abandoning you guys.)

General William C. Westmoreland
______________


VIẾT CHO NGÀY QUÂN LỰC 19 THÁNG 6:
NÀY BAO HÙNG BINH TIẾN LÊN !

* Người Lính Lê Văn Hải


 

Qua gần nửa thế kỷ, con số đúng nhất là đã 38 năm bền bỉ, vào mỗi tháng 6 Dương Lịch, đúng Ngày 19 Tháng 6, tại khắp các quốc gia trên thế giới, nơi nào có người Việt tỵ nạn, trong tinh thần tri ân,cảm mến những người đã hy sinh xương máu bảo vệ quê hương, nơi đó đều có tổ chức những buổi lễ trọng thể nhằm tưởng niệm vinh danh những Người Lính Việt Nam Cộng Hoà.

Trong dịp này, ngoài những buổi lễ có hình thức kỷ niệm, văn nghệ, hay diễn hành trang trọng, nhắc nhở cho mọi người nhớ lại những hình ảnh của người lính thân yêu của miền nam Việt Nam trước năm 1975. Các cơ quan truyền thông Việt, Mỹ khắp nơi cũng trình bày nhiều tài liệu lịch sử, nhận định về một quân lực, đánh giá cao về sự can trường của những người lính và những khó khăn mà một quân đội phải đảm đương, phải vượt qua suốt trên hai mươi năm dài, qua hai nền Cộng Hoà trẻ trung, cuối cùng bị ... đồng minh bội phản bức tử đau thương, hờn tủi !

Riêng những nhà nghiên cứu về lịch sử, quân sử qua thời gian dài lắng đọng, nhận định đúng sai về cuộc chiến Việt Nam đều đồng ý rằng: Trong lịch sử thế giới thế kỷ gần đây, chưa có một quân đội nào phải gánh chịu nhiều đau thương, nghiệt ngã, tủi nhục như quân đội VNCH. Một quân lực có lúc được coi như hùng mạnh nhất miền Đông Nam Á, quân số lên đến cả triệu. Quân đội đó đã từng chiến đấu anh dũng, hiên ngang đối mặt với kẻ thù Cộng Sản trên khắp các mặt trận, đã từng chiến thắng vinh quang, đã từng gây cho kẻ thù những tổn thất kinh hoàng, nặng nề trên khắp vùng lãnh thổ. Giữ từng tấc đất quê hương, chưa bao giờ “hèn với giặc, ác với dân,” không hề dâng cúng, sang nhượng một tấc đất nào của tổ tiên cho bất cứ thế lực ngoại bang nào, hiên ngang bảo vệ quê hương kéo dài trên hai thập niên. Vậy mà chỉ có một sớm một chiều, quân đội hùng dũng ấy lại bị tan hàng, buông súng, dẫn đến tháng Tư tang thương, để từ đó dân tộc Việt Nam phải chìm xuống vũng lầy đỏ đến bây giờ vẫn chưa tìm ra lối thoát! Tại sao? Tại ai?
 

1. LÀM THẾ NÀO ĐỂ ĐÓNG ĐINH MỘT QUÂN LỰC OAI HÙNG VÀO THẬP GIÁ ?

Đó là dùng kỷ thuật cổ xưa như trái đất, nhưng khi áp dụng, lúc nào cũng có kết quả. Tích xưa kể rằng: Có một người kia muốn làm thịt con chó nhà hàng xóm, hắn ta chờ con chó ra đường rồi rượt theo, la lớn: “Bớ làng nước ơi, con chó điên này nó định cắn tôi”! Thế là mọi người hưởng ứng tức thì, người cầm gậy, người đá, người đấm, con chó chết tươi! Nhìn con chó chết, kẻ lập mưu cám ơn mọi người rồi xoa tay nói lời ân nghĩa: “Để nó chết bờ chết bụi tội nghiệp, tôi xung phong đem nó về chôn”! Ai cũng khen anh ta biết lo chuyện an nguy cho mọi người và là kẻ tốt bụng! Đúng là được cả tiếng lẫn miếng! Vì thế, cổ nhân đã tóm gọn trong câu: “Muốn giết chó, hãy gọi nó là con chó điên”!

Mưu kế hèn hạ này cũng đã được dùng để giết chết một quân đội oai hùng. Một đồng minh bội ước, tham lợi hơn tình, cấu kết với quân thù tạo nên phong trào phản chiến, bôi bẩn hình ảnh những người lính anh hùng, đang ngày đêm xả thân chiến đấu bảo vệ lý tưởng tự do. Thật đúng với câu:”Khi đồng tiền và quyền lợi xâm chiếm, lương tâm sẽ đội nón ra đi”! Ôi buồn thay số phận đen đủi cho một quân lực nghiệt ngã!

Với Chúa Cứu Thế, người chủ trương hoà bình, yêu thương với cả ... kẻ thù! “Vã má này, đưa tiếp má kia” cho kẻ muốn đánh mình đánh tiếp. Hoàn hảo như thế làm sao có lý do để giết? Dễ thôi. (Lại dùng phương pháp chó điên, cổ như trái đất.) Đổ cho Ông là người có máu cách mạng, muốn lật đổ chính quyền để làm ... Vua! Chỉ cần một lý do sơ đẳng này, đã quá đủ để “rửa tay” đem nạn nhân ra “đóng đinh” giết thoải mái.

Đau đớn thay một quân lực, chỉ vì quyền lợi của những cường quốc, những tham vọng thoả hiệp trên bàn cờ quốc tế, đồng minh tin cậy nhất đã phản bội họ, đâm sau lưng họ, bằng “một nụ hôn Du Đa bán Chúa” qua Hiệp Định Bàn Tròn Ba Lê năm 1972, từ đó ngưng tiếp tế vũ khí, trói tay bạn trên chiến trường, lũng loạn hậu trường chính trị để làm nản chí và mất niềm tin chiến đấu, tạo điều kiện thuận lợi và dọn đường cho bọn Cộng Sản Bắc Việt cưỡng chiếm Miền Nam.

Lạ lùng thay, quân lực VNCH khi bị bỏ rơi, vẫn kiên nhẫn, vẫn kiên cường chiến đấu đơn độc, vẫn chiến đấu dũng cãm chống kẻ thù đông hơn gấp bội, vũ khí tối tân và dồi dào hơn gấp nhiều lần, với sự yểm trợ tích cực không điều kiện từ tinh thần đến vật chất của Liên Xô, Trung Quốc và cả khối Cộng Sản Quốc Tế. Quân lực VNCH vẫn gan dạ, sừng sững như núi, hy sinh vững vàng chiến đấu. Nếu cấp chỉ huy của họ không ra lệnh buông súng, sáng suốt không áp dụng chiến thuật “triệt thoái cao nguyên,” quyết định sống mái tới giây phút cuối cùng. Thì chưa chắc ngày hôm nay phần thắng đã thuộc về ai!

Niềm đau bị bức tử không chỉ nằm trong việc bị đồng minh phản bội, không cho người lính VNCH có cơ hội một mất, một còn đọ sức với quân thù. QLVNCH thất trận không phải vì thua kém, mà vì không có cơ hội chiến đấu. “Cọp trong cũi sắt phải giương mắt nhìn”, để đám khỉ “nhảy bàn độc” mặc tình bày trò nhố nhăng. Những niềm đau, nỗi nhục sau khi cuộc chiến kết thúc, đã kéo dài suốt gần nửa thế kỷ và còn mãi mãi, chết vẫn chưa quên! Như vết sẹo hằn sâu trên cơ thể nhắc nhở hoài đau thương, chỉ cho đến khi nào QLVNCH có cơ hội chiến thắng lại kẻ thù qua bất cứ hình thức nào, thì niềm đau kia mới phai mờ.
 

2. TRẢ LẠI SỰ THẬT CHO LỊCH SỬ

Trở lại chiến dịch hèn hạ bôi bẩn để bức tử một quân lực kiêu hùng, quân thù đã cấu kết với bọn ngụy hoà bôi nhọ hình ảnh người lính VNCH. Nào là quân đội ấy chỉ có những tướng tá (nhất là từ gốc Tây) tồi tệ tham nhũng, những quân nhân vô kỷ luật hèn nhát, bỏ chạy trước quân thù, giỏi hà hiếp dân, đi đến đâu thì ăn cắp gà, cắp heo.. thật là rừng rú! Hình ảnh tướng Loan xử bắn tên đặc công Việt Cộng Bảy Lốp tại Chợ Lớn là một bằng cớ để buộc tội tính chất dã man (?), ngậm máu phun người của kẻ thù và bọn tay sai . Đám bất lương này nâng cao kẻ thù lên tận mây xanh, báo chí phản chiến thì đăng hình ảnh chị tài tử Jane Fonda ngồi vắt vẻo, tươi cười bên họng súng phòng không, có các “anh bộ đội “ vây chung quanh hít hà, bên cạnh tấm ảnh người lính VNCH đang chỉa súng vào đầu một người dân (thật ra chỉ là tên Cộng Sản trá hình). Nhưng nào ai biết lòng lang dạ thú và mưu mô xảo quyệt của Việt Cộng đã dàn dựng. Dư luận thế giới vẫn cứ tin. Chiến dịch bẩn thỉu này đã dìm hình ảnh người lính VNCH xuống tận bùn đen mà không có cơ hội được giải thích, kéo dài mãi trong cuộc chiến.

Nhưng sau tháng Tư 1975, hình ảnh “hiền từ “(?) của kẻ chiến thắng đã hiện nguyên hình là những tên đồ tể khát máu đã làm thế giới sửng sốt. Trại tù “cải tạo” mọc lên khắp nước, hàng triệu người phải liều mình bỏ nước ra đi, một phần ba số người này đã vùi thân trong lòng biến cả hoặc nơi rừng sâu nước độc, khi tìm đường chạy trốn bọn người “giải phóng”. Các lương tâm thật sự lu mờ hay cố tình lu mờ, nhắm mắt nay bắt đầu nhìn thấy đâu là sự thật, đâu là chính nghĩa. Và hầu như ai cũng đều đau sót công nhận “kẻ ác đã thắng cuộc!”

Bây giờ thì đã quá trễ để người đồng minh hối hận chuộc lại những tội ác tày trời khi nhẫn tâm bỏ rơi (bên thua cuộc) miền Nam vào tay Cộng Sản. Đã bắt đầu có những bài báo thú nhận những lỗi lầm trong việc bôi bẩn một quân lực dũng cảm. Hàng chục lời xin lỗi từ những giới chức cao cấp nhất có liên hệ đến cuộc chiến. Tác giả chụp tấm hình tướng Loan đã ngỏ lời xin lỗi. Đài kỷ niệm các chiến sĩ đã hy sinh trong cuộc chiến Việt Nam mọc lên khắp nơi, hình ảnh người lính VNCH đã chiến đấu cho tự do cũng được vinh danh. Miền Nam Cali một tượng đài chiến sĩ Việt Mỹ vinh danh trang trọng. Rồi Úc châu, Canada…phải mất một thời gian, những sự thật đã trả lại cho lịch sử. Điển hình nhất là Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ lại được quý trọng tung bay trên bầu trời khắp các quốc gia tự do trên thế giới.

Hàng loạt những tác giả đã biết nhận thức đúng hình ảnh của người lính mà họ từng gọi là “bé nhỏ “, nhưng có một tấm lòng dũng cảm bao la, một lý tưởng cao cả vì dân vì nước mà chiến đấu và hy sinh thân mình.

Điển hình, trên tiêu đề Heroic Allies, tạp chí Việt Nam tháng 8, 1994, tác giả Hary F. Noyes đã viết như sau: “Thật đau lòng khi có nhiều cựu chiến binh Mỹ tham chiến tại Việt Nam lại đi cấu kết với đám phản chiến, với những tên trốn quân dịch và bọn chính khách hoạt đầu, xúm nhau vào hèn hạ bôi lọ một quân lực không có một cơ hội để tự bào chữa. Nhục mạ một quân đội bị phản bội vì chính đồng minh của mình, hành động đó thật đê tiện, bất xứng.

Trong bài này, tôi sẽ nêu ra một số bằng chứng xác đáng để phản bác lại các luận điệu đê hèn khốn nạn đó.
 
Họ mạ lỵ ngưới lính VNCH thiếu tư cách, lòng can đảm và tinh thần ái quốc ?

Bằng chứng đâu họ nói như thế. Chỉ riêng trận đánh Tết Mậu Thân đã chứng minh dư thừa khả năng chiến đấu tuyệt vời của họ. Cộng Sản với ý đồ đánh lén, bất ngờ tổng công kích vào thời gian thiêng liêng nhất trong năm, nhằm bẻ gãy ý chí phòng thủ của miền Nam. Nhưng chúng đã thất bại nặng nề, binh sĩ VNCH đã chống trả mãnh liệt, không một đơn vị nào tan rã, tháo chạy. Thậm chí cảnh sát , nhân dân tự vệ, với vũ khí thô sơ đã chống lại những lính chính quy Bắc Việt, trang bị vũ khí hạng nặng. Tất cả phần đất địch tạm chiếm, QLVNCH đã chiếm lại, từ Cổ Thành Quảng Trị cờ Vàng lại bay trên thành phố thân yêu! Sau thời điểm này, số người tình nguyện nhập ngũ bảo vệ đất nước lên qúa cao, đến nỗi chính phủ phải ngưng tuyển mộ lính trong một thời gian dài. Nếu thiếu lòng can đảm, tinh thần ái quốc, sao họ làm được công việc thần thánh đó ?

Rồi trong trận chiến mùa hè đỏ lửa năm 1972, các chiến binh VNCH bị vây hãm tại An Lộc đã anh dũng tử thủ chống trả lại lực lượng hùng hậu của địch, kèm theo những trận mưa pháo triền miên bất tận, vậy mà cuối cùng họ cũng đã đè bẹp được những trận tấn công liên tục của các chiến xa địch quân. Một cố vấn Mỹ đã kể lại : “Chỉ có một tiểu đội Bộ Binh, lại được lịnh phải phá huỷ 3 cỗ xe tăng của địch. Ông tiếp tục kể, như lạc vào chuyện thần thoại, các binh sĩ này lại có ý định bắt sống những chiếc xe tăng kia, lạ lùng thay họ gần làm được điều đó, họ bắt sống được 2, chỉ còn một chiếc chạy thoát!”

Những hành động đó đã nói lên tinh thần chiến đấu cao độ và sáng kiến tác chiến, quân đội nào có thể thực hiện được điều đó, than ôi, thế mà họ vẫn bị cáo buộc là hèn nhát, chưa đánh địch đã bỏ chạy.

Một thí dụ khác nói lên cái nhìn thiên lệch của bọn truyền thông hèn nhát thành kiến. Đó là trận vây hãm ở Khe Sanh, họ cho chiến thắng đó là do nhờ đơn vị Thuỷ Quân Lục Chiến của Hoa Kỳ, nhưng họ đã quên hơn một tiểu đoàn Biệt Động Quân đã cùng sánh vai chiến đấu, chia xẻ nỗi gian lao mới có chiến thắng kể trên! Nếu không có đơn vị thiện chiến này, trận đánh Khe Sanh không còn được nhắc nhở. Bất cứ tình cảnh nào, họ vẫn là những người lính dũng cảm”.

Đại tá Robert Monelli đã kể lại trên báo Armed Force Jounal số 19 tháng Tư năm 1972 như sau: “Thật là một phép lạ, một tiểu đoàn VNCH với khoảng 429 binh sĩ, bị bao vây liên tiếp trong 3 ngày bởi một trung đoàn Cộng Sản từ 2,500 đến 3,000 tên. Vì địa thế hiểm nghèo không thể tiếp tế cho họ được, nên họ đã phải chiến đấu cho đến hết đạn, rồi mở đường máu bằng chính khí giới tịch thu của địch. Kỳ diệu thay, họ đã mang theo tất cả binh sĩ bị thương, cả những xác chết đồng đội của họ. Cố Vấn Mỹ không tin, cho không ảnh thám sát, chụp hình đếm được đúng 673 xác địch nằm ngổn ngang chung quanh căn cứ. Đến bây giờ ông vẫn không hiểu tại sao họ đã làm được những điều lạ lùng như thế! Họ là những người lính chiến đấu lạ lùng cừ khôi, gan dạ.”

Rồi một luận điệu khác, nếu anh dũng như vậy, sao không chịu đánh đến viên đạn cuối cùng? Trách người sao không nghĩ đến ta. Nếu binh sĩ Hoa Kỳ bị bỏ rơi như binh sĩ miền Nam Việt Nam, có lẽ họ ứng xử chẳng có gì khá hơn, ngược lại còn tệ hơn nhiều.

Hãy nhớ là Hoa Kỳ đã cắt viện trợ nặng nề từ năm 1973, hậu quả là không còn nguyên liệu, đạn dược đủ cung cấp cho chiến trường. Phi cơ, quân xa nằm ụ trong bãi, đại bác chỉ được bắn tối đa 3 trái mỗi ngày, họ bị trói tay toàn diện.

Chính điều này đã được tướng VC Văn Tiến Dũng công nhận trong tác phẩm Đại Thắng Mùa Xuân của y: “Từ khi Mỹ cúp viện trợ, khả năng di động và hoả lực của quân đội VNCH sa sút hơn phân nửa, chính vì đó mà quân dội Miền Bắc mới có cơ hội chiến thắng”. Thiếu phương tiện chiến đấu như thế vậy mà Cộng Quân vẫn phải kinh khiếp, 30 tháng Tư “họ vẫn không ngờ là họ đã thắng”!

Thành thật mà nói, chính vì lịnh chỉ huy sai lầm của những tướng lãnh của họ, quân đội VNCH đã chiến đấu gần như tầm thường trong những ngày cuối cùng của cuộc chiến, ngoại trừ trận đánh hào hùng tuyệt hảo cầm chân địch tại mặt trận Xuân Lộc.

Họ chỉ bất hạnh một điều là đã cộng tác với một đồng minh thiếu sự chân thành. Nếu được yểm trợ đầy đủ, họ có thể tạo ra những trận thư hùng nẩy lửa, không thua bất cứ một quân lực nào trên thế giới này! Chúng ta có lỗi lầm bỏ lỡ cơ hội cho họ có dịp cứu vãn đất nước. Ngoảnh mặt cho tội ác chiến thắng công lý, lịch sử Mỹ mang một vết nhơ suốt đời không thể gột rửa. Có xin lỗi thì đã muộn, cũng bằng thừa mà thôi.”
 

3. VƯƠN LÊN TỪ ĐAU THƯƠNG, BIẾN ĐAU THƯƠNG THÀNH HÀNH ĐỘNG, HOA TỰ DO PHẢI ĐƯỢC TƯỚI BẰNG MÁU !

Hơn hai trăm năm mươi ngàn (250,000) chiến sĩ Việt Nam Cộng Hoà đã bỏ mình trong cuộc chiến, họ đã vì dân vì nước mà hy sinh thân mình. Đây là những hạt giống để cánh đồng tổ quốc không chóng thì chầy, sẽ nở hoa Tự Do. Rất nhiều nhà tranh đấu cho tự do dân chủ trong nước hiện nay cảm hứng được chính nghĩa sáng ngời của VNCH, họ đang dùng nó như thuốc súng để chống lại chế độ CS độc tài tuyên truyền xảo trá.

Lịch sử dân tộc nào cũng đã chứng minh, nếu biết biến đau thương thành hành động sẽ là sức mạnh vô biên. Đau thương là kho tàng vô tận nếu ta biết khai thác. Nếu người Do Thái không bị đưa hàng triệu người vào phòng hơi ngạt, đã không có nước Do Thái như ngày nay. Nếu chồng Bà Trưng Trắc không bị giết, chưa chắc chúng ta đã có một trang sử lẫm liệt oai hùng như thế .

Nếu phải nung nấu đau thương như người dân nước Việt bên Tầu thuở xưa, chất gai nhọn làm giường, treo túi mật trước mặt. Khi nằm trông thấy cái mật, khi ăn thì nếm xem mật đắng ra sao. Thấm thía nỗi đau từ thể xác đến tâm hồn của đoạn trường thâu canh, nuốt nỗi đắng tê rụng rời của kẻ mất nước, từ vua cho đến dân, bền gan vững chí phục thù, cuối cùng cũng lấy lại được giang san. Nên nhắc lại những hình ảnh bạo tàn của Cộng Sản đối xử với người lính chế độ cũ, cũng là mục tiêu số 1 để trả thù, mang chịu nhiều thương tổn nhất, sau khi người Cộng Sản chiếm được cả đất nước, tưởng cũng là điều cần thiết cho sự quang phục quê hương.

* Làm sao quên được hình ảnh hàng ngàn người thương binh, què cụt đó, trên mình mang đầy thương tích, lê lết rời khỏi nơi họ đang nằm điều trị tại các Quân Y Viện ngay trong những ngày đầu tiên khi Cộng Sản vừa cưỡng chiếm miền Nam.

Chúng đã tàn ác đuổi những thương binh này ra đường để lấy chỗ cho những thương binh của chúng và nhất là để trả thù. Không ai biết được số phận của những người bị thương nặng không thể đi được, ra sao. Và ngay cả những người lê lết kia, nếu quê họ ở xa, thì làm sao họ có thể trở về với gia đình để được những người thân săn sóc.

* Làm sao quên được những cái chết hào hùng và bi thảm của những Nguyễn Khoa Nam, Lê văn Hưng, Trần Văn Hai , Hồ Ngọc Cẩn, Lê Nguyên Vỹ, Phạm Văn Phú và hàng trăm sĩ quan, hạ sĩ quan, binh sĩ đã tuẫn tiết trong ngày cuối cùng của cuộc chiến, làm cho chính kẻ thù cũng phải kinh ngạc và trang sử bi hùng này mãi mãi làm mọi người dân phải thán phục.

* Làm sao quên được hình ảnh của hàng trăm trại lao động khổ sai rải rác suốt từ Bắc chí Nam vào giữa thập niên 1970 và suốt thập niên 80 mang mỹ danh là “Trại Học Tập Cải Tạo “. Trại cấp trung ương, trại cấp tỉnh, trại cấp huyện, trong đó hàng trăm ngàn sĩ quan, hạ sĩ quan , binh sĩ Cộng Hoà kéo dài cuộc sống đầy đoạ, bị lăng nhục về tinh thần, bị hành hạ về thể xác và có người dã sống trong tình trạng đó trong gần hai chục năm trường.

* Làm sao quên được nhừng người bạn cùng chiến đấu đã bỏ nắm xương tàn tại nhừng nơi rừng sâu núi thẳm vì không chịu đựng được sự hành hạ của trại tù Cộng Sản, đói không có cơm, đau không có thuốc.

* Làm sao quên được cảnh tượng những người chết chẳng được yên mồ: Bao nhiêu nghĩa trang quân đội bị Cộng Sản đập phá, đào bới nhằm lăng nhục và trả thù cả những người đã nằm xuống. Hèn hạ đến thế, chết cũng không được yên!

Chỉ bấy nhiêu thôi đã quá đủ cho lời thề một mất một còn với quân thù Việt Cộng, những kẻ không còn tim óc mà loài thú hay quỷ hoả ngục cũng không có những hành động dã man, tàn tệ như thế đối với đồng loại của chúng.

* 38 năm qua họ làm được gì, quê hương vẫn bị xếp vào hành những quốc gia nghèo đói nhất trên thế giới. Phụ nữ trẻ em được bán làm nô lệ tình dục cho đàn ông khắp nơi. Không độc lập, không tự do! Cắt đất, nhượng biển cho quan thầy, nhằm giữ vững ghế cai trị cha truyền con nối. Bắn ngư dân mà không đám nêu đích tên, chỉ dám gọi là tầu lạ! Nhu nhược với giặc, hung ác với dân.

Than ôi ! Chẳng có chữ nghĩa nào diễn tả, viết đến cạn máu tim cũng không thể nào tả hết nỗi oán hận thấu trời này. Như người thợ rèn, biết biến thanh sắt vô dụng thành gươm báu, biến đau thương thành lời thề, ý chí, niềm tin.

Anh linh tử sĩ của hơn 250,000 chiến sĩ VNCH cùng với hồn thiêng sông núi sẽ luôn luôn yểm trợ chúng ta trên con đường đấu tranh, một ngày nào đó sẽ giúp chúng ta lấy lại được quê hương trong tay những kẻ man rợ.
 

NÀY BAO HÙNG BINH TIẾN LÊN !

Năm 1976, Indonesia cưỡng chiếm Đông Timor là một nước Dân Chủ Cộng Hoà bé nhỏ, với diện tích 14,874 km2 và dân số vỏn vẹn dưới một triệu người, nói chính xác là 714,847 công dân .

Đông Timor chiến đấu liên tục bền bỉ gần 25 năm! Với hàng ngàn người chết, hàng vạn người mất tích, tù đầy vì lý tưởng tự do, độc lập thật sự cho quê hương họ .

Cuối cùng người dân Đông Timor đã giành lại được độc lập, trở thành quốc gia đầu tiên trong tân niên kỷ, làm cả thế giới ngả nón ngưỡng mộ và khâm phục !

Sự kiện kiên trì đấu tranh của một dân tộc nhỏ bé kia trong cuộc chiến không cân sức, đã cho chúng ta rút tỉa ra một bài học đấu tranh đáng giá . Phải chăng cuộc chiến thắng anh dũng thần thánh đó, cứ lớp người này ngã xuống thì lớp khác tiếp tục đứng lên, miễn là cùng một lòng bền gan, vững chí thì bạo quyền nào cũng khiếp sợ, thế lực nào cũng phải lùi bước, chắc chắn đẫn đến thành công.

Sức mạnh không nằm ở vũ khí, quân đội, mà nằm ở lòng người. Trang sử oai hùng dân tộc Việt đã chứng minh bao lần nguyên lý vững chắc này. Giặc phương Bắc đông như kiến cỏ, nhưng một hội nghị Diên Hồng, giặc kia cũng phải tiêu tan.

Chúng ta hôm nay còn có gì để tự lực đấu tranh? Nhiều người bi quan hỏi như vậy. Xin thưa, chúng ta còn, còn rất nhiều, còn tất cả các yếu tố tất thắng! Nhất là rất đắc lực trong công tác yểm trợ đấu tranh quốc nội.

* Chúng ta còn giòng máu quật cường, bất khuất hun đúc lưu truyền bao đời từ các đấng tiền nhân diệt giặc giữ nước.

* Chúng ta còn sĩ khí của những kẻ đã từng một đời phụng sự dưới ngọn cờ Vàng ba sọc đỏ. Còn tình đồng đội thiêng liêng Huynh Đệ Chi Binh luân lưu trong dòng máu.

* Chúng ta còn đầy đủ chính nghĩa, ý chí để biến những thất bại, đau thương thành hành động tích cực đấu tranh cho tự do.

* Chúng ta còn trách nhiệm chưa hoàn thành trước Tổ Quốc, dân tộc hiện vẫn đang bị điêu đứng, lầm than.
Cuộc chiến của chúng ta vẫn chưa chấm dứt, chưa có lệnh giải ngũ! Phải bền gan chiến đấu cho đến ngày toàn thắng bọn quỷ đỏ mới thôi.

* Chúng ta còn bè bạn và thế giới hiểu biết sẽ hỗ trợ chúng ta, qua chiến dịch Cờ Vàng là bằng chứng hiển nhiên nhất, còn nhân dân trong nước và đồng bào hải ngoại sẽ đồng loạt đứng dậy cùng với chúng ta hành động. Những lớp trẻ ngày qua chấp nhận tù tội đang hăng hái tham gia, báo hiệu một buổi sáng bình minh, sắp qua những ngày tăm tối.

Giờ đã điểm, đã có nhiều dấu hiệu bọn bán nước cầu vinh sắp bị lật đổ, trả nợ những tội ác gần một thế kỷ mà chúng đã gây ra.

Hai trăm năm mươi ngàn đồng đội của chúng ta đã làm xong nhiệm vụ, mang thân đền nợ nước, còn chúng ta? Thân phận trôi nổi trên xứ người, vật chất thời gian đang làm phai mờ tình chiến hữu, không thể một sớm một chiều quên cả màu cờ sắc áo của một thời phục vụ hay chiến đấu, một thời vinh quang hay điếm nhục, đau xót tội tù. Thử hỏi chúng ta cứ “cúi đầu xuống cát,” chỉ cần kiếm sự an nhàn cho thân mình và gia đình, mai kia xuống mộ thì trả lời ra sao với những đồng đội đã hy sinh, với các đấng anh hùng đã khuất ?

HĂNG HÁI THAM GIA CUỘC ĐẤU TRANH. CUỘC CHIẾN SAU CÙNG VẪN CÒN ĐÂY, ĐÀO NGŨ LÀ HÈN NHÁT!

Hiên ngang hào hùng bước theo tiếng Mẹ kêu! Không còn súng, nhưng máu “người lính’ vẫn còn đây, săn tay áo chiến đấu với quân thù dù…bằng tay không! Các bạn đồng đội ơi, chờ tôi với! Hãy dành cho tôi một mộ phần để được nằm bên các bạn, hãy dành cho tôi một vinh dự, nhớ chừa cho tôi một lá quốc kỳ để gói trọn thân xác này tan rữa thành phân bón cho đất Mẹ có ngày nở hoa. Cho tôi tham gia vào trận đánh cuối cùng này. Có như thế, tôi mới trả nợ xong một thời mang trên người bộ quân phục “ TỔ QUỐC, DANH DỰ VÀ TRÁCH NHIỆM.” Bằng không tôi trả lời thế nào, khi các đồng đội đã khuất tra hỏi “Mày đã làm gì… để tiêu hết nửa đời sau?”

“Xin cho tôi một mộ phần, bên người Chiến Hữu của tôi!”

QUÂN LỰC VIỆT NAM CỘNG HOÀ MUÔN NĂM !

Kỷ niệm Ngày Quân Lực 2013
Người Lính Lê Văn Hải 

Xem thêm:
NGƯỜI LÍNH GIÀ KHÔNG BAO GIỜ CHẾT
http://mainguyenhuynh.blogspot.com/2016/08/nguoi-linh-gia-khong-bao-gio-chet.html

Thứ Hai, 6 tháng 6, 2016

Mỹ-Trung 'dịu giọng' về vấn đề Biển Đông

Mỹ-Trung 'dịu giọng' về vấn đề Biển Đông

Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình, Ngoại trưởng Mỹ John Kerry, và Bộ trưởng Tài chính Mỹ Jack Lew trong buổi lễ khai mạc hội nghị cấp cao hàng năm tại Bắc Kinh, ngày 6/6/2016.
Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình, Ngoại trưởng Mỹ John Kerry, và Bộ trưởng Tài chính Mỹ Jack Lew trong buổi lễ khai mạc hội nghị cấp cao hàng năm tại Bắc Kinh, ngày 6/6/2016.

Hoa Kỳ và Trung Quốc đã dùng phiên họp khai mạc của hội nghị cấp cao hàng năm tại Bắc Kinh ngày hôm nay để tìm cách giảm bớt những mối căng thẳng về các vụ tranh chấp ở Biển Đông. Tuy nhiên, theo tường thuật của thông tín viên Nike Ching của đài VOA tại Bắc Kinh, các chuyên gia cho rằng những lời lẽ ngoại giao có phần chắc sẽ không ngăn được những hành động quân sự hoá của Trung Quốc ở vùng biển chiến lược này.
Những mối lo ngại đang gia tăng trong vùng Châu Á Thái Bình Dương về cách tiếp cận có tính chất hung hãn của Trung Quốc đối với những vụ tranh chấp chủ quyền lãnh thổ ở Biển Đông.
Ngoại trưởng Hoa Kỳ John Kerry cho biết cần thực hiện thêm những hoạt động ngoại giao để tìm kiếm một giải pháp.
"Chúng tôi không có lập trường đối với bất kỳ yêu sách nào của bất kỳ quốc gia có yêu sách nào. Lập trường duy nhất của chúng tôi là chúng ta không nên giải quyết vấn đề này bằng hành động đơn phương, hãy giải quyết thông qua sự thượng tôn luật pháp, thông qua ngoại giao, thông qua thương thuyết. Và chúng tôi thúc giục tất cả các nước tìm kiếm một giải pháp ngoại giao, đặt cơ sở trên các tiêu chuẩn quốc tế và luật pháp."
Trung Quốc lâu nay vẫn tố cáo Washington thiên vị và Chủ tịch Tập Cận Bình hôm nay lên tiếng hô hào chi việc xây dựng sự tin tưởng lẫn nhau.
"Trung Quốc và Hoa Kỳ cần gia tăng tiếp xúc và hợp tác về những vấn đề ở Châu Á Thái Bình Dương. Khu vực Thái Bình Dương rộng lớn nên là một nơi chốn của sự hợp tác của tất cả các nước, chứ không nên là một vũ đài cạnh tranh."
Tuy nhiên, trong lúc toà án trọng tài quốc tế chuẩn bị đưa ra phán quyết về vụ kiện của Philippines chống lại những yêu sách chủ quyền của Trung Quốc mà họ cho là thái quá, các chuyên gia cho rằng Bắc Kinh có phần chắc sẽ không thay đổi đường lối tổng quát của mình.
Bà Bonnie Glaser, giám đốc Dự án Sức mạnh Trung Quốc của Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược và Quốc tế ở Washington, nhận định như sau.
"Tôi nghĩ rằng phán quyết đó sẽ không ngăn chận được, mà thậm chí còn không làm chậm lại được, những hoạt động, những hoạt động xây dựng cải tạo đất, và những hoạt động quân sự hoá của Trung Quốc. Nhưng tôi nghĩ rằng một số phần của phán quyết đó có lẽ sẽ được tuân thủ một cách âm thầm, mặc dù Trung Quốc sẽ bác bỏ phán quyết đó."
Bà Glaser cho rằng Trung Quốc có thể sẽ ngưng can thiệp vào các hoạt động đánh bắt cá ở Biển Đông. Tuy không nhận thấy có sự thu hẹp bất đồng nào giữa Washington và Bắc Kinh, bà Glaser cho rằng tiếp tục thảo luận với nhau về vấn đề này là một việc có ích.
Trình bày ý kiến
Ý kiến    
bởi: Face The Truth từ: USA
06.06.2016 23:51
Nếu Trung cộng từ chối phán quyết của tòa án trọng tài Liên Hiệp Quốc ( LHQ ). LHQ có quyền lột bỏ tất cả các chức vụ thành viên của Trung cộng thuộc tổ chức LHQ.

bởi: John Ketchup
06.06.2016 23:15
Ngoại trưởng John Kerry nổi tiếng trong hoạt động phản chiến vào thời gian 1971..... của thế kỷ trước.
Vào thập niên 00 và 10 của thế kỷ 21. Chiến tranh mà Mỹ tham gia ở Afghanistan và Iraq sao Ngoại trưởng John Kerry không từ nhiệm, vất huy chương biểu tình phản chiến nhỉ.
Từ ngày nhận chức vụ Ngoại trưởng John Kerry chưa đạt được thành quả nào.

bởi: Nhận Sét Da
06.06.2016 23:08
Mỹ sẽ tạo ra một hòa đàm (Peace talk) giữ Mỹ và Trung Quốc để tiến tới một Hiệp Định. Trong đó Mỹ sẽ rút tất cả các hoạt động quân dân sự tại Biển Đông để đạt được chiến thắng trong danh dự. Kết quả tối ưu đạt được giống như Hiệp Định Paris năm 1973 ở Việt Nam.
Nước Mỹ trong thời gian trị vì của Tổng thống Obama kế hoạch đi thụt lùi được triệt để áp dụng như:
Thụt lui khi Nga chiếm Crimea của Ukraine.
Đứng nhìn khi Nga yểm trợ phiến quân đánh phá vùng phía đông Ukraina.
Phản đối khi máy bay Nga chặn đầu máy bay Mỹ.
Thưởng thức tài nghê bay của phi công chiến đấu Nga nhào lộn ngay gần, trên đầu chiến hạm Mỹ.
Lên án và trừng phạt Bắc Hàn hung hăng.
Những kế hoạch thụt lui của Tổng thống Obama sẽ còn được áp dụng khi Tổng thống tương lai vẫn là của đảng Dân Chủ.
"Hiếu hòa đến thế là cùng"


bởi: Không ghi tên
06.06.2016 22:48
Dĩ nhiên là chiến tranh quân sự Mỹ-Trung sẽ không xảy ra trên diện rộng, một vài rủi ro nho nhỏ có thể xảy ra bất cứ lúc nào. Chỉ tội cho ngư dân trong vùng, Việt Tầu Phi gặp quá nhiều phiền phức, đảo lộn cuộc đời bình thường.
Biển Đông không êm sóng cho đến khi COC ra đời.
bởi: Người Dân
06.06.2016 22:47
Trung-quốc cứng đầu cho nên phải cho chúng một bài học bằng vũ lực thì chúng mới sợ và nghĩ lại về việc làm quá bướng bỉnh, mà cả Thế Giới đều nhìn thấy. Trung-quốc chỉ biết các được các nước đều dồn vào Trung-quốc làm ăn và mua hàng hóa và thực phẩm từ nước họ, nhất là Mỹ hiện nay hàng hóa made in China tràng ngập trên thị trường, người tiêu dùng muốn tìm made in America cũng rất là khó. Bỡi vậy Trung-quốc trở nên giàu mạnh, cho nên muốn làm bá chủ toàn cầu trong lúc này, nếu Mỹ không cân nhắc được thì cũng bị Trung-quốc đè bẹp trong tương lai gần.

Chủ Nhật, 5 tháng 6, 2016

Chủ nghĩa xã hội dẫn tới sự diệt vong của dân tộc

Chủ nghĩa xã hội dẫn tới sự diệt vong của dân tộc

Nguyễn Thị Từ Huy
2016-05-20
000_Hkg4923735.jpg
Cử tri bỏ phiếu tại một điểm bầu cử ở Hà Nội vào ngày 22 tháng 5 năm 2011.
AFP photo
Có thể bài viết này (cũng như nhiều bài khác) của tôi sẽ bị luật pháp của chính quyền đảng trị sử dụng để buộc tội cho tôi theo một trong các điều 79, 88, 258. Nhưng như thế thì nực cười lắm, vì tôi chỉ làm công việc phân tích, tôi (cũng như nhiều tù nhân chính trị và các nhà hoạt động dân chủ khác) không thể nào lật đổ chính quyền được. Chúng tôi không có cách gì để lật đổ chính quyền. Muốn buộc tội chúng tôi trước hết phải đưa bà Nguyễn Thị Kim Ngân và Quốc hội 13 ra tòa và buộc tội họ rồi đưa họ vào nhà tù, bởi vì chính bà Chủ tịch Quốc hội và Quốc hội 13 mới là những người đã thực sự lật đổ chính quyền để lập nên một chính quyền mới.
Bà Nguyễn Thị Kim Ngân nếu còn lãnh đạo Quốc hội 14, đề nghị bà nên đổi danh xưng « Hiến pháp » thành ra « Đảng pháp » và « Pháp luật » thành ra « Đảng luật », và bà chỉ nên thề trung thành với Đảng thôi, như thế thì bà sẽ tránh được việc phải trở nên dối trá, tránh được việc lời thề của bà trở thành « lời thề cá chết » (Việt Nam có câu ngạn ngữ : « thề cá trê chui ống », nhưng trong những ngày biển bị đầu độc này, nó sẽ được thay thế bằng ngạn ngữ đương đại : « lời thề cá chết »).
Tuy nhiên, dù các bài viết của tôi sẽ khiến tôi phải chịu tai nạn giao thông do các ông bà dàn dựng (như dư luận vẫn lan truyền), hay phải bị tạt a xít bởi những người chẳng có thù oán gì với tôi, hay bị hành hung bởi những « côn đồ » chẳng hề biết gì về tôi, hay bị chính phủ của ông Nguyễn Xuân Phúc bắt bỏ tù, hay bị thủ tiêu bí mật, thì tôi vẫn cứ viết.
Bởi vì tình thế lúc này là : dù tôi có viết hay không thì dân tộc này cũng đang trên đường diệt vong. Dù tôi có viết hay không thì mẹ tôi, họ hàng và người thân của tôi, các cháu tôi, những người đồng bào của tôi vẫn đang hàng ngày ăn muối được lấy lên từ biển đã bị đầu độc, có thể ăn nước mắm được làm ra từ cá đã bị đầu độc... Nghĩa là hàng ngày người Việt Nam đang tích tụ chất độc vào người.
TPP hay hợp tác quân sự Việt-Mỹ không thể cứu dân tộc Việt Nam khỏi con đường diệt vong. Bởi vì với một chính quyền lệ thuộc Trung Quốc, với cách xử lý hiện nay mà tất cả chúng ta đang chứng kiến, chất độc sẽ còn tiếp tục, dưới các hình thức khác nhau, được rải trên xứ sở này. Chuyến thăm của Tổng thống Obama có thể giúp chính quyền Việt Nam giải quyết một vài khó khăn để chính quyền và đảng có thể tiếp tục tồn tại. Nhưng đó là sự tồn tại của đảng cộng sản và chính quyền cộng sản, còn đối với dân tộc Việt Nam thì chỉ có một con đường chết.
Dù GDP có tăng, dù có mở rộng các hợp tác, có thu hút đầu tư nước ngoài, có giải quyết được tạm thời các khó khăn kinh tế (điều này hoàn toàn không có gì chắc chắn) thì VN cũng không tránh khỏi bị hủy diệt bởi các đe dọa về môi trường đang trở thành hiện thực. Nếu vụ cá chết ở miền Trung vừa rồi chỉ là dấu hiệu của một cuộc chiến tranh chất độc, thì cuộc chiến đó đang còn tiếp diễn trong lặng lẽ, trong sự im lặng đồng lõa của chính quyền Việt Nam. Có nghĩa là người dân Việt Nam đang được chuẩn bị để chết một cái chết từ từ. Điều này tôi chỉ nhắc lại phân tích của những người khác, những người đã nói ra điều đó trước tôi từ lâu. Có lẽ đấy là lý do khiến Trần Huỳnh Duy Thức chọn cách tuyệt thực đến chết để đòi quyền bầu cử tự do cho người dân, bởi vì anh ấy biết rằng đằng nào cả dân tộc này cũng sẽ bị hủy diệt. Vậy chết ngay bây giờ hay chết sau vài tháng, vài năm nữa, thì có gì khác nhau ?
Biển đã chết, rừng đã chết, đồng bằng đã và đang chết, những dòng sông đã và đang chết… vậy có cách gì cưỡng lại được sự diệt vong ?
Chỉ có một cách thôi: dân chủ hóa bộ máy chính trị, chọn được những người lãnh đạo hoàn toàn không có quan hệ với Trung Quốc, chấp nhận một số thiệt thòi trước mắt (nhưng những thiệt thòi đó chẳng đáng bao nhiêu so với sự mất mát khủng khiếp trong dài hạn), thay đổi toàn bộ bộ máy và phương thức quản lý, làm trong sạch toàn bộ hệ thống hành chính. Những điều này guồng máy lãnh đạo đương nhiệm đang tỏ ra cho người dân thấy rằng họ KHÔNG THỂ thực hiện. Có lẽ một trong các lý do là, đối với họ, không chỉ là tay nhúng chàm, mà chàm đã ăn tận não bộ.
Nếu không dân chủ hóa được cơ chế chính trị thì Việt Nam chỉ có một cái đích : cả dân tộc bị hủy diệt từ từ.
Chủ nghĩa xã hội sẽ dẫn chúng ta tới đâu ? Câu hỏi này, trong một số bài viết trước đây tôi có đặt ra, nhưng, cũng như tất cả mọi người, tôi chưa tìm thấy câu trả lời.
Giờ đây, trong đầu tôi, câu trả lời đã rất rõ rệt : chủ nghĩa xã hội dẫn tới sự diệt vong của dân tộc.
Paris, 20/5/2016

Ý kiến (7)

Độc giả không muốn nêu tên
loi ich nhom dang dem dat nuoc den cho diet vong...lanh dao da khong vi Dan vi nuoc...da thieu kha nang quan ly dat nuoc da thieu kha nang bao ve loi ich Dan toc da thieu kha nang bao ve doc lap va chu quyen ...da thieu kha nang bao ve moi truong da thieu kha nang bao ve dan minh...lanh dao chi ngoi an chu khong biet lam gi cho dat nuoc....
01/06/2016 05:09

Lưu Trí

nơi gửi VN
Khi còn tại chức.vì danh ,vì lợi,răm rắp tuân theo chỉ thị của đảng .
Khi thất lộc ,hồi hưu ,mới nghĩ đến Quốc gia dân tộc .
Ăn của chùa ngọng miệng.là thế đó .
31/05/2016 12:33

thanh nguyen

nơi gửi france
Hoan hô Nguyen Nguyen,ý kiến rất hay.Mọi người dân VN hãy thực hiện theo đúng kế hoạch của Nguyen Nguyen thì đãng CSVN sẽ bị tiêu diệt.
24/05/2016 01:03

NguyenNguyen

nơi gửi Thai Binh
Tình báo nhân dân của Cộng Sản sẽ bị nhân dân vô hiệu hóa . Mỗi người dân là một chiến sĩ diệt Cộng . Diệt Cộng bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu khi điều kiện thuận tiện cho phép : giết tên Cộng Phỉ một cách nhẹ nhàng, thông minh, kín đáo, và không bị bắt bớ đánh đập tra tấn . Diệt hết những tên đảng viên và gia đình, những tên tình báo nhân dân , những tên công an trong phường xã mình . Không thành lập tổ chức, đoàn thể, đảng phái, vì như vậy sẽ bị Cộng Sản theo giõi, bắt bớ, tù đày .

Toàn dân bất tuân dân sự, đấu tranh bất bạo động . Khi có điều kiện thuận tiện phải bạo động kín đáo, thông minh để diệt hết bọn đảng viên và tình báo nhân dân trong phường xã.
Tạo điều kiện cho việc tổng nổi dậy của toàn dân tộc .
23/05/2016 10:15

sanduysan

nơi gửi usa
Quá đúng.
21/05/2016 12:26
Xem tất cả ý kiến.
Nguồn:http://www.rfa.org/vietnamese/blog/socialism-leads-to-ruin-people-ntth-05202016145610.html