Thứ Sáu, 25 tháng 8, 2017

CHÍNH THỐNG HAY NGỤY QUYỀN

CHÍNH THỐNG HAY NGỤY QUYỀN
(Trình bày tại Montreal ngày 30-4-2017)

                                                                                    Trần Gia Phụng

Từ năm 1945 cho đến nay, cộng sản (CS) luôn luôn giành chính nghĩa về phần mình, gọi Quốc Gia Việt Nam (QGVN) rồi Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) là “ngụy quân”, “ngụy quyền” …  Bài nói chuyện nầy xin dựa vào lịch sử để xác định rõ ràng ai là chính thống và ai là ngụy quyền?

1.-  ĐỊNH NGHĨA                 

Trong chữ  “chính thống”, thì “chính” là “ngay thẳng”, “đích xác”; còn “thống” là “mối tơ”, giềng mối nối tiếp nhau.  Nói chung, “chính thống” là dòng chính từ trước ra sau, từ trên xuống dưới.  Ví dụ dòng chính của một dòng họ, một môn phái, một học thuyết.  Trong chính trị, chính thống là sự tiếp nối chính thức từ đời trước qua đời sau, đúng theo luật định, tập quán, phong tục…

Trái với “chính” trong chữ “chính thống”, là “ngụy”.  “Ngụy” có nghĩa là giả, không thật, không chính thống. Các nhà cầm quyền thường tự cho mình là chính và dùng chữ “ngụy” để chỉ những đối thủ chính trị, như ngụy triều, ngụy quyền, ngụy quân.  Ví dụ gần nhứt trong lịch sử là nhà Nguyễn (vua Gia Long) gọi nhà Nguyễn (vua Quang Trung) là “ngụy triều”, “ngụy Tây”, “ngụy Tây Sơn” …

Nhân viết về nhà Tây Sơn, sử gia Trần Trọng Kim bàn rằng: "Những người làm quốc sử nước Tàu và nước ta thường cứ chia những nhà làm vua ra chính thống và ngụy triều. Nhà nào, một là đánh giặc mở nước, sáng tạo ra cơ nghiệp, hai là được kế truyền phân minh, thần dân đều phục, ba là dẹp loạn yên dân, dựng nghiệp ở đất trung nguyên, thì cho là chính thống. Nhà nào, một là làm tôi cướp ngôi vua, làm sự thoán đoạt không thành, hai là xưng đế, xưng vương ở chỗ rừng núi, hay là ở đất biên địa, ba là những người ngoại chủng vào chiếm nước làm vua, thì cho là ngụy triều." (Trần Trọng Kim, Việt Nam sử lược, Sài Gòn, Nxb. Tân Việt, in lần thứ bảy, 1964, tr. 367, chương “Nhà Nguyễn Tây Sơn”.)   

Tuy vậy, có triều đại cầm quyền do đảo chánh, cướp ngôi, lúc đầu bị xem là ngụy triều, nhưng nhờ có công chống ngoại xâm hay xây dựng đất nước hợp lòng dân, nên được gọi là chính thống.  Trái lại, có triều đại chính thống, nhưng về sau trở nên tàn bạo hoặc cầu viện ngoại bang, thì lại bị xem là ngụy triều.

Ngoài những tiêu chuẩn trên đây, ngày nay trên toàn thế giới, một chế độ được xem là chính thống khi được dân chúng chọn lựa qua một cuộc phổ thông đấu phiếu minh bạch, tự do dân chủ, xây dựng đất nước, tôn trọng dân quyền và nhân quyền, bảo vệ tổ quốc, chống ngoại xâm.  Nói ngắn gọn, một chế độ chính thống là một chế độ “của dân, do dân và vì dân”.

2.-   QUAN ĐIỂM CỦA CỘNG SẢN

Trong cuộc chiến 1946-1954, lúc đầu CSVN gọi các đối thủ chính trị là “Việt gian”, “phản động”, “bù nhìn”, “tay sai thực dân Pháp”.  Sau hiệp định E1ysée (8-3-1949), cựu hoàng Bảo Đại thành lập chính thể QGVN và thành lập Quân đội QGVN, thì CSVN gọi quân đội QGVN là “ngụy binh” và sau đó gọi quân đội VNCH là “ngụy quân”, chính thể VNCH là “ngụy quyền”.

Hồ Chí Minh (HCM) bắt đầu dùng chữ “ngụy binh” trong các bài báo từ năm 1951, đăng lại trong Hồ Chí Minh toàn tập, tập 6 (in lần thứ hai, Nxb. Chính Trị Quốc Gia, Hà Nội, 2000). 1) “Vận động ngụy binh”, ký tên Đ.X, báo Cứu Quốc số 1851, 30-6-1951.  (Tập 6, tr. 234.)  2) “Thư gửi các ngụy binh”, ký tên Hồ Chí Minh, báo Cứu Quốc, số 1915, 28-9-1951. (Tập 6 tr. 305.)  3) “Lời kêu gọi ngụy binh quay về với tổ quốc”, ký tên Hồ Chí Minh, báo Nhân Dân, số 32, 15-11-1951.  (Tập 6 tt. 332-333.) …
Trong suốt cuộc chiến 1960-1975, và nhứt là sau 30-4-1975, ngày nào đài phát thanh và đài truyền hình CS cũng ra rả rêu rao và lên án “ngụy quân, ngụy quyền Sài Gòn”.  Tuy nhiên, không phải CS tự tiện gọi đối thủ là “ngụy”, thì CS tự nhiên trở thành chính thống.  Vấn đề là sự đánh giá của quần chúng, sự phán xét của lịch sử, dựa trên thành quả của nhà nước CS trong lúc nắm quyền lực.

Muốn đánh giá thật đúng thì phải qua thời gian thử thách.  Nay đã hơn 40 năm sau ngày 30-4-1975, có lẽ là thời gian đã quá đủ để người Việt hiểu CS thấu tận “ngọn nguồn lạch sông”, để đánh giá chế độ CS.

3.-  TRƯỚC NĂM 1975

Xin bắt đầu khi chế độ CS mới thành lập.  Sau khi Nhật đầu hàng Đồng minh ngày 14-8-1945, chính phủ Trần Trong Kim sụp đổ.  Hồ Chí Minh (HCM) cùng mặt trận Việt Minh (VM) nổi lên cướp chính quyền ở Hà Nội, gởi điện yêu cầu vua Bảo Đại thoái vị. (Nhóm chữ “cướp chính quyền” do VM đưa ra.)

Lúc đó, đại sứ Nhật ở Huế đề nghị giúp vua Bảo Đại dẹp VM, vì lực lượng Nhật ở Việt Nam còn nguyên vẹn.  Tuy nhiên, vì lòng yêu nước thương dân, vì muốn tránh nội chiến, vua Bảo Đại từ chối đề nghị của đại sứ Nhật, và tuyên chiếu thoái vị ngày 25-8, rồi làm lễ thoái vị ngày 30-8-1945, trao quyền cho VM, tạo thời cơ lịch sử rất thuận lợi, giúp HCM và VM thế kế tục chính thống hợp pháp trước quốc dân Việt Nam và cả chính trường quốc tế. 

Lúc đó, ít ai biết HCM và VM là cộng sản (CS), kể cả vua Bảo Đại.  Trong “Tuyên ngôn độc lập” ngày 2-9-1945, HCM nói: “Khi Nhật đầu hàng Đồng minh thì nhân dân cả nước ta đã nổi dậy giành chính quyền, lập nên nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa…   Như thế là HCM tự hào rằng VM cướp chính quyền, chứ không phải do vua Bảo Đại trao lại, phủ nhận thiện chí của vua Bảo Đại, và phủ nhận luôn sự truyền thừa chính thức từ triều đình Huế mà vua Bảo Đại tượng trưng. 

Dù mới cầm quyền, HCM và VM để lộ ngay bản chất độc tài đảng trị.  Vì vậy, khi thoát qua đưọc Hồng Kông, và gặp lại Trần Trọng Kim vào tháng 8-1947, cựu hoàng Bảo Đại nói với Trần Trọng Kim: “Chúng mình già trẻ mắc lừa bọn du côn.” (Trần Trọng Kim, Một cơn gió bụi, Sài Gòn: Nxb. Vĩnh Sơn, 1969, tr. 146.)  Ý kiến của Bảo Đại có thể xem là lời tuyên bố phủ nhận tất cả những gì mà trước đây vua Bảo Đại đã lầm khi tin tưởng giao quyền cho HCM.  Đây là trường hợp mà trong dân gian thường nói là “trao duyên lầm tướng cướp”.

Qua việc HCM tự hào đã cướp chính quyền và việc cựu hoàng Bảo Đại nhận ra sai lầm vì đã trao quyền cho bọn du côn, thì VNDCCH chắc chắn không phải là chính thể kế truyền chính thống của nhà Nguyễn, hay của chính phủ Trần Trọng Kim.

Khi Pháp trở lui Việt Nam, HCM nhượng bộ Pháp để duy trì quyền lực, ký liên tiếp hiệp định Sơ bộ (6-3-1946) và Tạm ước (14-9-1946), công nhận sự hiện diện của Pháp ở Việt Nam.  Dần dần, bị Pháp áp lực mạnh mẽ, HCM họp Trung ương đảng CS tại Vạn Phúc (gần Hà Nội) ngày 18 và 19-12-1946, quyết định tấn công Pháp, nhằm trốn chạy khỏi Hà Nội, và đổ gánh nặng chiến tranh lên vai dân tộc Việt.

Việt Minh thua chạy cho đến năm 1949.  Khi Trung Cộng thành công ở Trung Hoa năm 1949, thì đầu năm 1950, HCM qua Tàu rồi qua Liên Xô cầu viện.  Hồ Chí Minh qua Tàu cầu viện năm 1950 thì có khác gì bà thái hậu nhà Lê qua Tàu cầu viện năm 1788?      

Trong Đại hội 2 đảng CSĐD vào tháng 2-1951 tại Tuyên Quang, để đưa đảng Cộng Sản (CS) hoạt động công khai trở lại với danh xưng mới là đảng Lao Động (LĐ) do Stalin đặt, HCM phát biểu: "Về lý luận, đảng Lao Động Việt Nam theo chủ nghĩa Mác-Lênin...lấy tư tưởng Mao Trạch Đông làm kim chỉ nam.". (Nguyễn Văn Trấn, Viết cho Mẹ & Quốc hội, Nxb. Văn Nghệ [tái bản], California, 1995, tt. 150-152.) 
Chủ nghĩa Mác-Lê và tư tưởng Mao Trạch Đông hoàn toàn xa lạ đối với người Việt Nam, không nằm trong dòng văn hóa dân tộc cổ truyền chính thống.  Ai cũng biết đây là loại chủ nghĩa không tưởng, không thể thực hiện được.  Ngay cả những người hầu như đồng thời với NAQ, như hai nhà cách mạng Phan Châu Trinh, Phan Bội Châu và nhà văn Phan Khôi đều chỉ trích chủ nghĩa Mác-Lê. 

Khi khởi chiến năm 1946, VM rất cần giới trí thức tiểu tư sản để lôi cuốn quần chúng.  Thời nào cũng vậy, trí thức tiểu tư sản là lớp người trung gian giữa nhà cầm quyền với quần chúng và là thành phần nòng cốt thúc đẩy tiến bộ xã hội.  Tuy nhiên, khi được Trung Cộng viện trợ, VM khá vững, HCM theo chủ trương của Mao Trạch Đông, tiêu diệt giới trí thức tiểu tư sản bằng những phong trào rèn cán chỉnh quân, vì HCM và CS sợ giới nầy sẽ hướng dẫn quần chúng chống lại độc tài đảng trị CS, nên ra tay trước. 

Hồ Chí Minh còn học theo Mao Trạch Đông tổ chức những cuộc Cải cách ruộng đất kinh thiên động địa, gây chia rẽ dân chúng, gây căm thù giai cấp và làm cho bàn tay nông dân nhuốm máu đồng bào, không còn con đường rút lui, mà chỉ còn con đường duy nhất là phải nhắm mắt vâng phục CS.

Khi Trung Cộng gởi viện trợ qua giúp và nhất là gởi cố vấn qua điều khiển chiến tranh, thì VM tuân phục tuyệt đối sự lãnh đạo của cố vấn Trung Cộng.  Cố vấn Trung Cộng chỉ đông thì đánh đông, chỉ tây bắc thì lên tây bắc, chỉ ngừng đánh để họp Genève thì lo họp, chỉ chia hai đất nước ở tuyến 17, thì tuân lệnh ngay lập tức.  Tất cả những trận đánh lớn nhỏ của bộ đội VM, từ Đông Khê đến Điện Biên Phủ, đều nhờ khí tài và cố vấn Trung Cộng, do quân ủy Bắc Kinh chỉ huy.  Võ Nguyên Giáp chẳng qua là đốc công chiến trường, còn Hồ Chí Minh là thư ký chiến trường cho đoàn cố vấn và quân ủy Bắc Kinh mà thôi.
 
Sau khi đất nước bị chia hai, Bắc Việt Nam cử người qua Bắc Kinh năm 1956 xin viện trợ nhằm đánh Nam Việt Nam.  Lúc đó, Trung Cộng ra tuyên bố tự ý xác định hải phận của Trung Cộng là 12 hải lý, và khẳng định hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa (vốn của Việt Nam) thuộc chủ quyền của Trung Cộng.  Để trả ơn Trung Cộng, Phạm Văn Đồng ký công hàm ngày 14-9-1958, với sự chuẩn thuận của HCM và đảng Lao Động, theo đó CSVN “ghi nhận và tán thành bản tuyên bố ngày 4 tháng 9 năm 1958 của Chính phủ nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc”.  Như  thế có nghĩa là CSVN nhượng hai quần đảo nầy cho Trung Cộng.

Chưa hết, trong cuộc chiến 1960-1975, Lê Duẩn còn khẳng định:  Ta đánh Mỹ là đánh cho cả Trung Quốc, cho Liên Xô.” (Nguyễn Mạnh Cầm (ngoại trưởng CSVN từ 1991 đến 2000) trả lời phỏng vấn BBC ngày 24-1-2013.) 

4.-  THỰC TẾ ĐỜI SỐNG

Một kinh nghiệm thực tế rất dễ nhận thấy trong chiến tranh, là khi CS tiến đánh đến đâu, thì dân chúng bỏ phiếu bằng chân ngay tức khắc, chạy khỏi đó, và trốn về phía Quốc Gia hay Việt Nam Cộng Hòa.  Năm 1954, sau hiệp định Genève (20-7-1954), khoảng một triệu người bỏ nhà cửa, ruộng vườn di cư vào Nam.  Ngày 30-4-1975, CS chiếm Nam Việt Nam, thì dân chúng tìm tất cả các cách trốn chạy ra khỏi nước.

Tuy chiến thắng ngày 30-4-1975, thống nhất lãnh thổ, nhưng CS không thống nhất được lòng dân và chủ nghĩa CS không chiến thắng được văn hóa miền Nam.  Nói cách khác, do hoàn cảnh quốc tế, CS đã chiến thắng Việt Nam Cộng Hòa, nhưng CS không thể tiêu diệt được tinh thần Việt Nam Cộng Hòa.  Bằng chứng là sau năm 1975, người Bắc vào Nam học theo văn hóa miền Nam, đọc sách miền Nam, nghe nhạc miền Nam, ăn bận theo kiểu người Nam, chở hàng từ Nam ra Bắc, nghĩa là miền Bắc được Nam hóa. Cách đây 10 ngày, một trung niên người Sài Gòn sinh trong thập niên 90 (dưới 30 tuổi), lớn lên dưới chế độ CS, đã trả lời đài RFA rằng: "Gọi là giải phóng miền Nam thì không hợp lý vì không thể nào một thằng nghèo đi giải phóng một thằng giàu.” (RFA, ngày 20-7-2017)

Sau năm 1975, CS đổi quốc hiệu là “Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam”.  Đây là một cuộc áp đặt trắng trợn vì đại đa số dân chúng Việt Nam không theo CS.  Số đảng viên CS từ trước đến nay luôn luôn dưới 10% tổng dân số Việt Nam.

Cho đến nay, tức hơn bốn mươi năm sau ngày 30-4-1975, đảng CS vẫn không thay đổi bản chất độc tài, đảng trị, toàn trị.  Ngày nay, nguyên tắc nầy được đảng CS thể hiện công khai bằng điều 4 hiến pháp rất nổi tiếng mà hầu như ai cũng biết.

Để có thể đứng vững, sau năm 1975, CSVN dựa vào Liên Xô cho đến năm 1990.  Khi Liên Xô sụp đổ, CSVN thần phục Trung Cộng.  Cho đến nay, chưa ai biết nội dung hội nghị Thành Đô (Trung Hoa), trong hai ngày 3 và 4-9-1990 giữa CSVN với Trung Cộng.  Chỉ biết sau hội nghị nầy, CSVN nhục nhã ký hai hiệp ước liên tiếp:  1) Hiệp ước về biên giới trên đất liền Việt Nam - Trung Quốc ngày 30-12-1999, nhượng cho Trung Cộng ải Nam Quan, một nửa thác Bản Giốc, một số diện tích đất biên giới.  2) Hiệp ước phân định lãnh hải ngày 25-12-2000, mất vào tay Trung Cộng 10,000 km2 mặt biển Vịnh Bắc Việt. 

Về kinh tế, cũng sau ngày 30-4-1975, do chính sách kinh tế chỉ huy, Việt Nam càng ngày càng suy sụp.  Sợ nội loạn xảy ra, tuy vẫn cương quyết giữ vững nguyên tắc độc quyền chính trị, nhưng từ năm 1985, CS bắt đầu thay đổi về kinh tế, hội nhập vào nền kinh tế thế giới.  Do CS mới ứng dụng kinh tế thị trường, cơ chế lỏng lẻo, các doanh nghiệp nhà nước (công ty quốc doanh) được ưu đãi, vay vốn ngân hàng nhà nước dễ dàng, tài sản chung không ai quý.  Nạn tham nhũng bùng nổ mạnh mẽ.  Cán bộ CS cấu kết với nhau thành những nhóm lợi ích trong chính quyền, liên hệ đến các thế lực chính trị.  Những nhóm lợi ích nầy va chạm nhau, tranh ăn hối lộ, tranh chấp quyền lợi, đưa đến chia rẽ trong nội bộ CSVN.

Tham nhũng tràn lan từ lớn đến nhỏ, từ trên xuống dưới, trong tất cả các ngành của nhà nước, nặng nhứt là ngành công an, nhà đất, hải quan.  Tham nhũng chẳng những cướp nhà, cướp đất, mà còn bán đất cho ngoại bang, tạo ra những tệ nạn khủng khiếp như vụ bauxite ở Cao nguyên Trung phần, và nhất là vụ Formosa gây ô nhiễm độc hại về lâu về dài, làm cho dân chúng điêu đứng.

Cộng sản thường tự hào là đã mở các cuộc cải cách ruộng đất để chia đất cho người nghèo.  Ngày nay, CS cướp đất của người nghèo, bán cho công ty nước ngoài hay cho công ty nước ngoài thuê dài hạn, dài hơn cả thời hạn cho nông dân thuê đất.  Dân chúng bị cướp nhà, cướp đất, mất hết đất đai mưu sinh, nên liều chết tranh đấu bảo vệ đất, khiếu nại, kiện tụng hằng ngày, tạo thành phong trào dân oan trên toàn quốc.

Tiếp xúc với cử tri quận 4 TpHCM (tức Sài Gòn cũ) ngày 3-12-2014, Trương Tấn Sang (chủ tịch nhà nước CS 2011-2016) phát biểu: “Hiện tham nhũng không còn đứng riêng lẻ, mà trở thành bè cánh bao che cho nhau.” 

Nguyễn Phú Trọng (tổng bí thử đảng CS từ 2011) ví von tham nhũng là giặc nội xâm, và đã phát biểu như sau khi tiếp xúc với cử tri quận Ba Đình, Hà Nội ngày 17-10-2016: “Chống ngoại xâm đã khó, chống nội xâm càng khó hơn vì là ta đánh vào ta.” (BBC tiếng Việt ngày 17-10-2016.)  Ta đánh vào ta thì lấy ai phục vụ chế độ?  Đảng CS bèn thả lỏng tham nhũng để cùng nhau bảo vệ chế độ CS. 

Đặc biệt, khi nhìn lại chế độ CS hiện nay, Nguyễn Phú Trọng đã thốt lên ngày 23-10-2013 tại quốc hội Hà Nội, nhân thảo luận về việc sửa đổi hiến pháp năm 1992: “Đến hết thế kỷ này không biết đã có chủ nghĩa xã hội hoàn thiện ở Việt Nam chưa?(Các báo Internet ngày 24-10-2013.)  Sao ngụy vậy?  Không hoàn thiện được, sao buộc dân Việt phải theo? 

Trong khi đó, nhờ internet, nhờ thông tin, sách vở từ nước ngoài tràn vào, dân chúng càng ngày càng thấy rõ bản chất gian tham của CS.  Từ đó dân chúng khinh thường cán bộ CS, không còn sợ sệt CS như trước nữa.  Cách đây hơn 40 năm, không ai có thể tưởng tượng nổi là có những cuộc biểu tình hàng chục ngàn người chống đối CS.  Cũng không ai có thể tưởng tượng hàng ngày, người dân công khai nguyền rủa chế độ, cán bộ, công an khắp nước, được đưa lên Internet hoặc  face book, You tube…

5.-  QUAN ĐIỂM CỦA DÂN CHÚNG

Sau những kinh nghiệm lịch sử và sau những kinh nhiệm bản thân, dân chúng Việt Nam ngày nay đã nhận định rõ ràng ai là chính thống, ai là ngụy quyền.  Nhận định nầy gồm hai phần:

a)    Thứ nhứt, dân chúng bất mãn đối với chế độ CS:  Hiện nay, ngày nào cũng có những cuộc biểu tình, kiện tụng, phản đối từ thành phố đến nông thôn trên toàn quốc.  Các biểu ngữ trong các cuộc biểu tình thật đầy đủ ý nghĩa:  Đảng CSVN 1 tập đoàn tội đồ có tổ chức.  Mục đích chỉ là để áp bức bóc lột hút máu dân Việt. Hoặc “Đảng Cộng sản, còn chế độ công an trị dân ta còn mất hết quyền làm người.”

chinhthong3.JPG chinhthong1.JPG

Sinh viên Lê Trung Thành đã viết: "Các anh ơi! Các chị ơi!  Các mẹ ơi! Còn cờ đỏ sao vàng thì không bao giờ có độc lập, tự do, hạnh phúc.” (đăng trên các web site13-03-2009.)  Càng ngày, các cuộc biểu tình càng mạnh mẽ, như vụ Fomosa ở Ha Tĩnh, vụ xã Đồng Tâm, huyện Mỹ Đức ở Hà Nội.

Trên đây chỉ là một vài ví dụ đơn về việc đánh giá của quần chúng đối với chế độ CS.  Còn một kho tài liệu lớn lao chưa được đề cập đến trong bài nầy.  Đó là sách báo, hồi ký của những nhà văn, những cán bộ hưu trí, từng một thời theo CS, mà “Đến già mới chợt tỉnh”.  (Tên tác phẩm của Tống Văn Công).  Ví dụ Dương Thu Hương, Hoàng Minh Chính, Nguyễn Hộ, Bùi Tín, Vũ Thư Hiên …   

b)  Thứ hai, phản ứng tâm lý tự nhiên của người dân là càng chống đối CS thì càng nhớ lại chế độ trước CS, tức Việt Nam Cộng Hòa (VNCH).  Những người lớn tuổi đã từng sống dưới thời VNCH thì tiếc nuối một thời tự do dân chủ đã qua.  Dân chúng Bắc Việt Nam và giới trẻ trên toàn quốc sinh sau năm 1975, chưa biết về VNCH, nhưng nhờ Internet, nên có cơ hội tìm hiểu VNCH, so sánh với chế độ CS, thì họ mới nhận chân được giá trị của VNCH.  Thế là VNCH bắt đầu sống lại trong lòng dân chúng. 

Từ đó, khắp nước Việt Nam, kể cả Hà Nội và các tỉnh Bắc Việt Nam, xuất hiện lá Cờ vàng ba sọc đỏ, biểu tượng của Việt Nam Cộng Hòa, tung bay trong các buổi lễ tưởng niệm, trong các cuộc biểu tình.  Cả những bản hùng ca, những bản nhạc vàng VNCH, được hát vang trong các cuộc tập họp đông người, ngay cả trên đường phố Hà Nội.  Đây chính là biểu hiện ước mơ thầm kín của dân chúng trong nước, mong đất nước được sống như thời VNCH thuở trước.  Tự do, dân chủ, tự hào dân tộc, cương quyết bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ.  Ước mơ nầy chính là ý dân, lòng dân.

Một người dân Hà Nội đã viết: “Người ta gọi các anh là “quân ngụy”,/ Bởi các anh là lính Việt Nam Cộng Hòa./ Nhưng tôi gọi các anh là liệt sĩ,/ Bởi các anh ngả xuống vì Hoàng Sa.” (http://phanduykha.wordpress.com, Phan Duy Kha, “Sẽ có một ngày lấy lại Hoàng Sa”, 14-1-2014.) 

Sinh viên Nguyễn Viết Dũng, người Nghệ An, học đại học Hà Nội, bị bắt trong cuộc biểu tình ở hồ Hoàn Kiếm (Hà Nội) vì anh bận áo quần quân nhân VNCH.  Sau 15 tháng tù giam, ngay khi bước ra khỏi nhà tù, Dũng bận áo trắng, trên ngực mang cờ Việt Nam Cộng Hòa, trên tay xăm hai chữ SÁT CỘNG.

KẾT LUẬN

Nếu muốn viết đầy đủ vấn đề chính thống hay ngụy quyền ở Việt Nam trong cuộc chiến vừa qua, thì có thể cả một quyển sách cũng chưa đủ, nhưng ở đây thời gian không cho phép, nên bài nầy chỉ phác thảo sơ lược những nét chính của vấn đề. 

Vấn đề chính thống hay ngụy quyền không phải tự biên tự diễn như CS mà được.  Cộng sản chỉ giỏi to miệng tự đề cao và to miệng vu khống người khác.  Việc thẩm định chính thống và ngụy quyền sẽ do lịch sử phán xét, dựa trên nền tảng dân ý. “Trăm năm bia đá thì mòn,/Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ.  Bia miệng chính là dân ý lưu truyền qua hàng ngàn năm lịch sử. 

Dân ý ở trong nước hiện nay như thế nào thì mọi người đều đã biết, khi các cuộc biểu tình đòi quyền sống, đòi tự do dân chủ, đòi dân quyền và nhân quyền, chống Trung Cộng, phản đối chế độ CS, hằng ngày được phổ biến lan tràn trên Internet. 

Những biểu ngữ, những khẩu hiệu của dân chúng cho thấy cộng sản chỉ là một chế độ hành dân, hại dân và phản dân.  Điều nầy không có gì là lạ, vì chế độ CS dựa trên chủ thuyết Mác-Lê, mà ngày nay, ai cũng biết chủ thuyết Mác-Lê chỉ là một ngụy thuyết.  Ngụy thuyết Mác-Lê sinh ra ngụy đảng CS và ngụy quyền CS.   

Ngược lại, cũng trong các cuộc biểu tình, các lễ tưởng niệm, các cuộc tụ họp của dân chúng, ý dân, lòng dân được thể hiện qua sự xuất hiện của lá Cờ vàng ba sọc đỏ, biểu tượng của Việt Nam Cộng Hòa, hiện đang bị CS cấm đoán.  Cấm đoán thì cấm đoán, nhưng làm sao cấm được ý dân, ngăn được lòng dân.

Vì nhiều lý do phức tạp, Việt Nam Cộng Hòa đã thất bại trong cuộc chiến vừa qua, nhưng sau cơn gió bụi trong thời chiến làm mờ mịt thức mây, ngày nay mọi người đều sáng mắt ra, mới hiểu ra vấn đề, và ước mơ Việt Nam Cộng Hòa trở lại.  Việt Nam Cộng Hòa tuy chưa hoàn hảo, nhưng nhân bản, dân chủ, tam quyền phân lập rõ ràng, cương quyết bảo vệ lãnh thổ, chống ngoại xâm. (Ở Việt Nam có chuyện tiếu lâm là mấy ông thầy bói mù cũng sáng mắt ra sau năm 1975.)

Ý dân, lòng dân là nền tảng để lịch sử phán xét.  Với nền tảng ý dân và lòng dân hiện nay như thế, rõ ràng Việt Nam Cộng Hòa mới đúng là chế độ chính thống trong cuộc chiến vừa qua.  Lòng dân ước mơ, lòng dân mong đợi, thì trước sau gì Việt Nam Cộng Hòa cũng sẽ có ngày trở lại.  Hiện tình rối loạn trong nước cho thấy ngày đó sẽ không xa.

TRẦN GIA PHỤNG
(Montreal, 30-4-2017)

Nguồn: http://www.phanchautrinhdanang.org/chinhthong.html


Thứ Năm, 24 tháng 8, 2017

Ý nghĩa của việc thừa nhận chính thể Việt Nam Cộng hòa

Ý nghĩa của việc thừa nhận chính thể Việt Nam Cộng hòa

Nguyễn Tường Thụy
2017-08-24
Kỷ niệm 25 năm chiến tranh Việt Nam: Bộ trưởng Quốc phòng Robert McNamara (L) gặp Thủ tướng Nguyễn Cao Kỳ, Tổng thống Lyndon B. Johnson và Trung Tướng Nguyễn Văn Thiệu (Nam Việt Nam) trong Hội nghị Honolulu tại Camp Smith, Hawaii ngày 08 tháng 2 năm 1966.
Kỷ niệm 25 năm chiến tranh Việt Nam: Bộ trưởng Quốc phòng Robert McNamara (L) gặp Thủ tướng Nguyễn Cao Kỳ, Tổng thống Lyndon B. Johnson và Trung Tướng Nguyễn Văn Thiệu (Nam Việt Nam) trong Hội nghị Honolulu tại Camp Smith, Hawaii ngày 08 tháng 2 năm 1966.
AFP photo
Bộ Lịch sử Việt Nam vừa xuất bản đang được công luận quan tâm. Nội dung có những thay đổi về cách nhìn nhận một số sự kiện lịch sử, trong đó, điều mà công luận quan tâm nhất là trả lại tên gọi cho chính thể Việt Nam Cộng Hòa. Đây là vấn đề cực kỳ nhạy cảm và tế nhị vì vậy bộ sử nhận được rất nhiều hoan nghênh nhưng còn có cả những ý kiến phản đối dữ dội.
Thực ra, không phải bây giờ mà từ 6,7 năm nay, trong hệ thống chính trị đã đề cập về vấn đề này.
Đại đoàn kết có lẽ là tờ báo đầu tiên đưa ra luận điểm này với bài “Công hàm 1958 với chủ quyền Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam” (20/07/2011)
“Theo Hiệp định Genève 1954, hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa nằm phía Nam vĩ tuyến 17 tạm thời thuộc quyền quản lý của Chính phủ Việt Nam Cộng Hòa (VNCH). Trong thời điểm đó, dưới góc độ tài phán quốc tế, thì Chính phủ VNDCCH không có nghĩa vụ và quyền hạn hành xử chủ quyền tại hai quần đảo này theo luật pháp quốc tế.”
Nhưng phải 3 năm sau, vào thời điểm Trung Cộng đem giàn khoan HD 981 xâm phạm vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của VN (tháng 5/2014), báo chí VN mới phản công rầm rộ. Nhiều tờ báo dẫn lại đọan trích trên của Đại Đoàn Kết hoặc dựa theo luận điểm này để bác bỏ sự luận điểm của Trung Cộng cho rằng Công hàm 1958 do ông Phạm Văn Đồng ký đã công nhận Hoàng Sa và Trường Sa là của TQ.
Còn báo điện tử của Chính phủ viết:
“Chính quyền VNCH, theo Hiệp định Genève 1954, đã liên tục thực thi chủ quyền lâu đời của người Việt Nam trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa bằng các văn bản hành chính nhà nước cũng như bằng việc triển khai chủ quyền thực tế trên hai quần đảo này. Đỉnh cao của sự khẳng định chủ quyền Việt Nam trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa là trận hải chiến quyết liệt của Hải quân VNCH chống lại sự xâm lược của tàu chiến và máy bay Trung Quốc tại quần đảo Hoàng Sa năm 1974”.
Ông Trần Công Trục nguyên trưởng ban Biên giới của Chính phủ, tức là một quan chức cao cấp có trách nhiệm trực tiếp đến chủ quyền của đất nước, trong chương trình thời sự 19 giờ ngày 22/5/2014 của đài VTV1 còn nói toạc ra là Việt Nam Dân chủ Cộng hòa nếu có tuyên bố này nọ về Hoàng Sa, Trường Sa thì cũng chẳng có giá trị pháp lý gì:
“Các bạn hãy nhớ rằng tuyên bố của chúng ta vào thời kỳ 1958 nghĩa là cái lúc mà hai miền Bắc, Nam được hiệp định Genève ký kết năm 1954 phân chia quyền quản lý cho 2 nhà nước với tư cách là chủ thể trong quan hệ quốc tế là Việt Nam dân chủ cộng hòa và Việt Nam Cộng Hòa. Quần đảo Hoàng Sa của chúng ta nằm dưới vĩ tuyến 17 thuộc quyền quản lý của VNCH với tư cách là chủ thể trong quan hệ quốc tế theo hiệp định Genève, Và vì vậy, mọi tuyên bố, mọi hành vi của VNCH có giá trị pháp lý thay mặt Nhà nước VN quản lý vùng đất ấy còn VNDCCH chúng ta không trực tiếp quản lý. Vì vậy cho dù tuyên bố đó như thế nào thì giá trị pháp lý trong quan hệ quốc tế không có. Cho nên TQ họ muốn dùng tất cả mọi lý lẽ để nói rằng chúng ta thừa nhận thì đấy hoàn toàn là sự bịa đặt”.
Đấy là báo chí, còn bây giờ là chính sử. Vấn đề xoay quanh thể chế chính trị ở Miền Nam Việt Nam, từ vĩ tuyến 17 trở vào là ngụy quyền hay Việt Nam Cộng hòa. Câu hỏi dễ trả lời, đó là Việt Nam Cộng hòa vì đấy là sự thật lịch sử.
Xuyên tạc VNCH là ngụy quyền, Quân lực VNCH là ngụy quân là cách gọi nhằm phục vụ ý đồ tuyên truyền của Nhà nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, là miệt thị đối phương. Sau khi VNCH thua trận, cách gọi này vẫn được duy trì, thể hiện tính hẹp hòi, bần tiện, không sạch sẽ của kẻ thắng trận.
Trả lại tên gọi VNCH và chính thức đưa vào chính sử thì vấn đề ảnh hưởng sâu và rộng hơn so với báo chí. Nhưng dù báo chí hay sử sách thì về nguyên tắc, nó không phản ánh quan điểm của thể chế chính trị đương thời mà trong trường hợp này là Nhà nước Việt Nam hiện nay. Cần phải có sự khẳng định, thừa nhận bằng văn bản hay bằng tuyên bố hoặc lồng vào nội dung nào cũng được của Nhà nước Việt Nam hay Bộ ngoại giao Việt Nam.
Tuy nhiên, do đặc thù của hệ thống chính trị ở Việt Nam thì việc báo chí, đặc biệt là sử sách viết như thế nào cũng do đảng CSVN và Nhà nước VN chi phối, vì vậy nó vẫn phản ánh quan điểm, thái độ của Nhà nước Việt Nam.
Có ý kiến cho rằng thừa nhận VNCH là bước tiến quan trọng. Tôi không cho đây là bước tiến. Bản chất của vấn đề là gọi lại cho đúng tên, thế thôi. Điều này có thể ghi nhận, chứ không có gì đáng khen. Liên hệ đến công cuộc gọi là đổi mới năm 1986. Từ chỗ nền kinh tế bị bóp nghẹt, đảng CSVN nới lỏng ra một phần nên thoát ra được cuộc khủng hoảng kinh tế. Như vậy, cái gọi là “đổi mới” ở đây thực chất là sửa sai, từ chỗ cấm rồi buông, trói rồi cởi. Tuy nhiên, ông Đỗ Mười đã vơ công ấy là công của đảng CSVN: “Không có Đảng thì không có đổi mới”. Chỉ cần đặt ra câu hỏi ai cấm, ai trói và tự trả lời thì sẽ hiểu, công của Đảng CSVN có hay không.
Vấn đề Việt Nam Cộng hòa cũng vậy, gọi chính thể này đúng tên cũng là việc sửa sai, có gì đáng khen. Lịch sử phải ghi lại những sự kiện một cách khách quan trung thực như nó đã xảy ra. Đó là thiên chức của người viết sử. Lịch sử không xu nịnh ai. Trả lại sự thật cho lịch sử là tất yếu.
Nhiều người còn nghi ngờ sự thực tâm khi gọi đúng tên của chính thể ở miền Nam giai đoạn 1954-1975, cho rằng việc này nhằm vào nhiều mục đích chính trị. Có chăng, việc thừa nhận này nên ghi nhận và khuyến khích ở sự can đảm.
Dẫu đơn giản chỉ là gọi lại cho đúng tên, thế mà nhiều người đã giãy nảy lên, ra sức phản đối. Với họ, cứ phải gọi VNCH là ngụy quân ngụy quyền mới được. Họ cho rằng, Giáo sư Phan Huy Lê  “đánh tráo sự thật lịch sử”. Điển hình cho nhóm người này là ông Nguyễn Thanh Tuấn, trung tướng - nguyên Cục trưởng Cục Tuyên huấn, Tổng cục chính trị, Bộ Quốc phòng. Ông ta tỏ ra hậm hực và rất cay cú về bộ Lịch sử mới xuất bản, đòi xử lý nhóm biên soạn.
Đây là kết quả của sự nhồi nhét, tuyên truyền một chiều. Sự nhồi nhét ấy đã tạo ra một lớp người còn bảo thủ hơn cả Đảng. Đã có lời cảnh báo rằng rô bốt là sản phẩm của con người nhưng coi chừng có ngày con người không kiểm soát nổi nó.
Nhưng ý nghĩa của việc thừa nhận Việt Nam Cộng hòa không đơn thuần chỉ là tên gọi. Điều quan trọng ở chỗ, khi đã công nhận VNCH là một thực thể, có giá trị pháp lý theo Hiệp định Genève tương tự VNDCCH ở Miền Bắc thì vấn đề nảy sinh từ đó là:
- Bản chất của cuộc chiến tranh 1954 – 1975 là gì? Đó có phải cuộc chiến tranh chống Mỹ cứu nước như trước nay vẫn tuyên truyền không?
- Sự có mặt của Mỹ và đồng minh của VNCH ở Miền Nam (Úc, New Zealand, Hàn Quốc, Thái Lan và Philippines) có khác gì về bản chất so với sự có mặt của đồng minh của VNDCCH ở Miền Bắc (Liên Xô, Trung Quốc, Triều Tiên) ở miền Bắc không khi cả 2 nhóm đồng minh này đều tham chiến? v.v…
- Và vấn đề lquan trọng nhất là tại sao quân đội VNDCCH lại có mặt trên lãnh thổ VNCH và lật đổ nó?
Ở đây, tôi chỉ gợi mở vấn đề, chứ không có tham vọng lý giải nó trong phạm vi một bài viết.
Dù sao thì, việc thừa nhận Việt Nam Cộng Hòa cũng đáng hoan nghênh và là một sự can đảm cần khuyến khích. Thế hệ lãnh đạo Việt Nam hiện nay, vào năm 1975 họ chưa có vai trò gì. Họ không phải chịu trách nhiệm về cuộc chiến tranh. Cái khó nhất của họ là cuộc chiến tranh do thế hệ lãnh đạo trước tiến hành đã cho họ thừa hưởng nhiều đặc quyền, đặc lợi mặc dù với dân tộc và với đất nước thì không. Vì vậy, nếu họ dám thừa nhận sai lầm của thế hệ lãnh đạo trước và dám sửa cũng là một sự can đảm. Họ hoàn toàn nhận thức được bản chất của cuộc chiến tranh 1954-1975 chứ không đến mức bảo thủ như ông trung tướng Nguyễn Thanh Tuấn vừa nêu trên. Điều quan trọng là họ có thực tâm hay không và thực tâm đến đâu Nếu biết đặt quyền lợi của đất nước, của dân tộc lên trên hết thì những vấn đề tưởng như là phức tạp sẽ giải quyết được. Đó là chủ quyền, biển đảo của Tổ quốc, là sự hòa giải dân tộc, là khai thác và phát triển giá trị của Việt Nam Cộng hòa và cao hơn là đưa đất nước tiến cùng thời đại chứ không phải hổ thẹn với quốc dân và thế giới như hiện nay.

Nguồn:  http://www.rfa.org/vietnamese/news/blog/meaning-of-accepting-vietnam-republic-ntt-08242017083025.html

Cuộc chiến Việt Nam vẫn chia rẽ người Việt Nam


 

Cuộc chiến Việt Nam vẫn chia rẽ người Việt Nam

Kính Hòa RFA
2017-08-23
Xe tăng của bộ đội cộng sản tiến vào dinh Độc Lập, Sài Gòn, 30/4/1975, kết thúc cuộc chiến tranh Việt Nam.
Xe tăng của bộ đội cộng sản tiến vào dinh Độc Lập, Sài Gòn, 30/4/1975, kết thúc cuộc chiến tranh Việt Nam.
AFP

Bộ sách lịch sử mới của Viện sử học Việt Nam thay đổi cách gọi ngụy quân ngụy quyền bằng Việt Nam Cộng Hòa, để chỉ chính quyền miền Nam Việt Nam trước năm 1975.
Sự kiện này được nhiều người ca ngợi, nhưng cũng bị khá nhiều ý kiến chỉ trích bên trong Việt Nam.
Những ý kiến khác nhau
Nhà báo Võ Văn Tạo, và nhà văn Thùy Linh đều cho rằng việc dùng tên Việt Nam Cộng Hòa thay cho ngụy quân ngụy quyền là điều rất tích cực cho việc hòa hợp hòa giải dân tộc. Cả hai người đều lớn lên ở miền Bắc trước năm 1975, nhà báo Võ Văn Tạo, hiện sống ở Nha Trang, từng là bộ đội cộng sản tham chiến trong chiến tranh Việt Nam, còn nhà văn Thùy Linh, sống ở Hà Nội, từng tốt nghiệp trường an ninh của nhà nước Việt Nam.
Bà Thùy Linh nói rằng việc thay đổi như vậy làm cho những người Việt từng đối nghịch nhau có thể dễ dàng nói chuyện với nhau hơn.
Ông Võ Văn Tạo cho biết một nhà báo của báo Quân đội nhân dân, tờ báo nổi tiếng có quan điểm cứng rắn của đảng cộng sản, cũng nhận được yêu cầu của cấp trên là dùng từ Việt Nam Cộng Hòa từ đây trở về sau. Tuy nhiên ông Tạo cũng thận trọng cho rằng việc đổi tên này chỉ mới là quan điểm của giới sử học, chứ chưa có một quan điểm chính thức nào của nhà nước Việt Nam được công bố.
Tuy vậy cũng có những ý kiến chỉ trích rất mạnh việc dùng danh xưng Việt Nam Cộng Hòa thay cho ngụy quân ngụy quyền. Một người tên là Lê Ngọc Thống viết trên mạng xã hội rằng nếu như sau năm 1954 có hai chính quyền tại Việt Nam thì đâu còn gì là giải phóng miền Nam nữa! Trong những bài viết của mình ông Thống nói rằng ông từng là sĩ quan hải quân của quân đội nhân dân Việt Nam.
Trong nhóm ý kiến chỉ trích, mạnh mẽ nhất là bài viết được cho là của ông Trung tướng về hưu Nguyễn Thanh Tuấn. Ông Tuấn yêu cầu phải thu hồi bộ sách lịch sử mới xuất bản, và những người biên soạn bộ sử mới là vô trách nhiệm, làm không công cho Mỹ phá hoại đất nước.
Nhà văn Thùy Linh nhận xét về nhóm ý kiến chỉ trích này:
“Những con người đã trải qua chiến tranh, gắn cuộc đời họ với chiến tranh, mang tâm thế của người chiến thắng, thì cái số đó, thậm chí thế hệ trẻ hơn, họ đã bị nhồi sọ, nếu họ không chấp nhận chuyện đấy thì tôi cũng không có gì ngạc nhiên. Mà cái số đấy rất đông trong xã hội, điều đó cũng không có gì ngạc nhiên. Bởi vì bao nhiêu năm nay họ đã được dạy dỗ với cái nhìn như thế rồi, và thậm chí có khá nhiều người đã đi học nước ngoài, họ cũng không chấp nhận được là phía bên kia chiến tuyến, hay những người đã thất bại, lại có thể đứng ngang hàng với họ.”
Bà nói thêm rằng những người bên phía thắng cuộc trong cuộc chiến tranh Việt Nam lại đang ở một cái thế tự ti về địa vị kinh tế, xã hội của mình, nên sự phản kháng với những thay đổi cũng là một cách để giúp họ tự tin hơn.
Chúng tôi hỏi chuyện hai người thuộc thế hệ trẻ sinh ra và lớn lên sau chiến tranh Việt Nam.
Thậm chí có khá nhiều người đã đi học nước ngoài, họ cũng không chấp nhận được là phía bên kia chiến tuyến, hay những người đã thất bại, lại có thể đứng ngang hàng với họ.
-Nhà văn Thùy Linh.
Anh Nguyễn Quang Bách, tốt nghiệp Học viện báo chí tuyên truyền, hiện sống ở Hà Nội, cho biết quan điểm của anh:
“Quan điểm cho rằng Việt Nam Cộng Hòa là một quốc gia độc lập sau hiệp định Geneva thì chắc chắn là xuyên tạc lịch sử. Còn cái ý kiến đổi tên gọi ngụy quân ngụy quyền do Mỹ tạo ra và huấn luyện để phá hiệp định Geneva, thì nếu có đổi tên thì cũng không xóa được lịch sử và bản chất ngụy quyền ngụy quân. Có khi đổi tên đi thì tai hại hơn vì dân sẽ không tin những nhà sử học khách quan nữa, đành rằng với chủ trương hòa hợp dân tộc thì không nên bêu rếu, hận thù đối với ai đã làm việc và đi lính trong chế độ Việt Nam Cộng Hòa.”
Chị Nguyễn Như Ngọc, tốt nghiệp ngành kinh tế tài chính, hiện làm việc tại Sài Gòn thì lại cho rằng việc đổi tên gọi như vậy mang ý nghĩa tốt:
“Với tôi thì tôi nhìn chuyện đó đỡ khắc khe hơn so với lớp người trước. Nếu dùng từ ngụy quân ngụy quyền thì nặng, cũng như cái từ Việt cộng vậy, nghe rất nặng. Theo tôi thì thay đổi như vậy thì theo chiều hướng viết về những người xưa bớt sự thù hằn hơn.”
Nội chiến hay không nội chiến
Việc tranh cãi về tính chất của cuộc chiến Việt Nam vẫn còn đang diễn ra, có ý kiến cho rằng đó là một cuộc nội chiến, còn quan điểm chính thống của nhà nước Việt Nam hiện nay thì cho rằng đó là cuộc chiến tranh chống xâm lược.
Vào dịp 30 tháng Tư năm 2013, trong một lần hỏi chuyện nhà sử học Dương Trung Quốc, đồng thời là đại biểu Quốc hội Việt Nam, ông cho rằng khó có thể nói cuộc chiến Việt Nam là nội chiến vì có sự tham gia quá lớn của quân đội nước ngoài.
Nhà báo Võ Văn Tạo lại có cái nhìn khác:
Tôi nghĩ rằng ông Dương Trung Quốc lập luận như vậy thì ông có cái lý của ông ấy, bởi vì cuộc chiến tại miền Nam Việt Nam bắt đầu từ những năm 1950, kết thúc ngày 30 tháng Tư năm 1975, pha trộn cả hai dạng. Thứ nhất có chống ngoại xâm bởi vì có hay không thì người ta cũng phải thừa nhận một thực tiễn khách quan là vào thời điểm cao nhất của cuộc chiến tranh, năm 1968, có đến nửa triệu quân viễn chinh Mỹ ở Việt Nam. Thứ hai là cũng trong giai đoạn đó, tại địa bàn miền Nam Việt Nam, trong quốc gia Việt Nam này, có hai phe đánh nhau thì cũng có thể gọi nó là một cuộc nội chiến. Nếu chống ngoại xâm thì chỉ đến tháng Giêng năm 1973, người Mỹ ký hiệp định Paris rồi rút quân, họ làm rất nghiêm túc, như vậy ít nhất cái giai đoạn từ đó đến 30 tháng Tư năm 75 cũng là nội chiến.”
Ông Tạo cũng nói thêm rằng sự can thiệp của người Mỹ tại miền Nam Việt Nam không mang tính chất của một cuộc chiến chiếm đất, làm thuộc địa như người Pháp trước đây, mà là với mục đích để ngăn chận chủ nghĩa cộng sản đang bành trướng trên thế giới vào thời gian đó.
Trong giai đoạn đó, tại địa bàn miền Nam Việt Nam, trong quốc gia Việt Nam này, có hai phe đánh nhau thì cũng có thể gọi nó là một cuộc nội chiến.
-Nhà báo Võ Văn Tạo.
Bạn trẻ Nguyễn Như Ngọc cũng nhìn về cuộc chiến tranh Việt Nam tương tự như ông Võ Văn Tạo:
“Về cuộc chiến đó, tôi nghĩ là đó vẫn là cuộc chiến tranh chống xâm lược, bởi vì có sự tiếp tay của nước ngoài vào cuộc chiến tranh đó. Nhưng tôi vẫn thấy nó là cuộc nội chiến vì vẫn có dân Việt Nam mình (đánh nhau) trong đó.”
Trở lại với bộ sách lịch sử mới ra đời, một số nhà nghiên cứu biển Đông, trong đó có ông Nguyễn Nhã nói rằng việc thừa nhận chính quyền Việt Nam Cộng Hòa sẽ giúp cho việc đấu tranh về chủ quyền biên giới hải đảo của Việt Nam thuận tiện hơn. Luật sư Lê Công Định thì cho rằng điều đó không ảnh hưởng gì đến tính kế thừa của hai nhà nước nối tiếp nhau, nhưng ông cũng cho rằng nếu thực sự những người cầm quyền hiện nay đổi thái độ về chính thể miền Nam trước năm 1975, điều đó có lợi cho việc hòa hợp hòa giải dân tộc.
Anh Nguyễn Quang Bách thì nói rằng:
“Về mặt pháp lý đấu tranh chủ quyền, thì Việt Nam vẫn dùng tên chính phủ Việt Nam Cộng Hòa, chứ không dùng ngụy quân ngụy quyền. Nhưng mà để giáo dục lịch sử, mà lịch sử do người thắng tạo nên, thì chúng ta vẫn dùng ngụy quân ngụy quyền cũng chẳng ảnh hưởng gì đến chuyện hòa hợp hòa giải dân tộc.”
Nói về việc hòa hợp hòa giải dân tộc nhà văn Thùy Linh cho rằng:
“Còn rất lâu mới có thể hòa giải và hòa hợp, kể cả những người Việt ở nước ngoài, thì tôi thấy cái tâm lý chống cộng cực đoan nó cũng kinh khủng như những người cộng sản chống Việt Nam Cộng Hòa.”
Sau khi bài phỏng vấn Luật sư Lê Công Định về sự tồn tại của Việt Nam Cộng Hòa như là một thực tế lịch sử, một bạn đọc tại quận Cam California viết trên trang web của chúng tôi một cách trào lộng, xin được trích nguyên văn như sau:
Không cần thay đổi. Gọi ngụy thì đã sao. Tôi đã quen và yêu cái từ "Ngụy" rồi. Bác sĩ"Ngụy" là những người thầy thuốc giỏi, tận tụy phục vụ bệnh nhân, đầy y đức. không gây khó khăn kiếm chác tiền bạc bệnh nhân. Thầy giáo" Ngụy là thầy giaó giỏi về chuyên môn, dày đạo đức. Học sinh ngụy là những học sinh lễ độ với thầy, kính yêu bè bạn...Nói chung những gì thuộc về "Ngụy" đều tốt. Cứ giữ cái từ "Ngụy đi. Tôi hảnh diện là người dân Ngụy, là người lính Ngụy phục vụ cho chế độ Việt Nam Cộng Hòa mà có kẻ***** gọi chúng tôi là ngụy.



Nguồn: http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/vietnamese-still-divided-08232017130312.html

Thứ Ba, 22 tháng 8, 2017

" QUẤT NGỰA TRUY PHONG "- KẾ THƯỢNG SÁCH CSVN?!

Việt Nam h.ọp KH.ẨN Trung Quốc ra T.ỐI H.ẬU TH.Ư ở Biển Đông

Xuất bản 6 thg 6, 2017
Việt Nam h.ọp KH.ẨN Trung Quốc ra T.ỐI H.ẬU TH.Ư ở Biển Đông | Hồn Việt
Việt Nam - mảnh đất địa linh nhân kiệt . Từ xa xưa với truyền thống hào hùng hàng ngàn năm . Mảnh đất hình chữ S luôn đứng vứng trước mọi thế lực thù địch . Hãy phấn đấu để xây dựng Việt Nam thật phát triển cả về kinh tế và văn hóa .


          https://youtu.be/rAhmIPo5cVM

Người Việt phát Sốt với kế hoạch Thôn tính VN trong 31 Ngày của quân đội TQ


 https://youtu.be/W4ZxJIV8Asc
 

Việt Nam tiếp hết từ sưa tới giờ cũng tiếp Trung Quốc nhiều lần rồi? ngoài ra còn phải tiếp khách Nhật Bản. Pháp. Mỹ. Cam Phu Chia .rồi lại Trung Quốc .cho nên quen rồi có thêm 1 lần nữa cũng không sao? như thể dục buổi sáng có gì đâu chỉ có điều là! chó sủa chứ chó không cắn .nên thấy không có bản lĩnh gì. ngày sưa năm 1979 tuyên bố sáng ăn cơm Bắc Kinh chiều ăn cơm Hà Nội còn không sợ nữa còn bây giờ chỉ tuyên truyền bố láo

Việt Nam ngả về Mỹ hay Trung Quốc?
  
Tin tức: http://www.facebook.com/VOATiengViet, http://www.youtube.com/VOATiengVietVideo, http://www.voatiengviet.com. Nếu không vào được VOA, xin các bạn hãy vào http://vn3000.com để vượt tường lửa. Bộ trưởng Quốc phòng Việt Nam tuyên bố Việt Nam cần cân bằng trong quan hệ với Trung Quốc và Hoa Kỳ, ‘không đi với nước lớn này để chống lại nước lớn
https://youtu.be/KtKn8gICj5I 

 







nguyen nguyen phuc
tưởng ai phát biểu thì ra là con chó của tàu cộng phùng quang thanh ,mày chết hụt mấy tượng mạng máy lớn á, sau clip này thì trốn luôn đi con chó bán nước hại dân
6

Khánh Nguyễn 9






Theo TQ thì mất nước mà mất nước thì còn gì nồi cơm nữa, mất cả hai- " Dan Tộc nào vì sợ chiến tranh mà chịu nhục thì chắc chắn Dân Tộc ấy phải gánh chịu cả hai vừa nhục vùa chiến tranh". thà gần với Mỹ còn hơn mặc dù chẳng ai thương ta bằng ta cả.Tôi thấy ai lánh nạn về chính trị đều qua Mỹ mà sao không qua TQ hay Nga là hai nước lớn theo CS. khi chiến tranh VN, người dân chạy về phía VNCH chứ không chịu ở lại vùng GP- cô bé Kim Phúc bị cháy bỏng do bom napal nhưng lại chạy về phía người thả bom mà không chịu chạy về phía Bộ Đội Bắc Việt.Pháp đô hộ- Nhật Chiếm đóng- Mỹ chi phối mà Dân VN không bỏ nước, CS vào miền Nam người ta bỏ đi hết nếu có điều kiện...sao vậy? CS bị bệnh Nan y lây lan chết người sao hay tại cái gì??

TIN MỚI 7\8 - Vì Sao Tướng Việt Nam NGÔ XUÂN LỊCH BẤT NGỜ đi Mỹ CẦU VIỆN Donald Trump ... #190 E4U 

 https://youtu.be/0vrlnVZIkeQ


Loi LeVới lập trường của ông Trump là luôn luôn bất nhất và khó đoán và chỉ muốn « quyền lợi cốt lõi của Mỹ là trên hết và như mỳ ăn liền»...nên chuyến đi của ông tướng NXL VN lần này sang Mỹ( trong bối cảnh tướng Tq TVT mới đây hù dọa đánh chiếm thêm đảo TS của Vn để buộc Vn phải rút giàn khoan của hãng dầu khí Rep sol Tây ban nha ra khỏi bãi Tư chính...Thế nhưng vừa qua thấy động thái của Tập Tq rất tức giận( nổi khùng( ) khi thấy Mỹ( Obama)cho thiết lập « hệ thống đánh chặn tầm cao giai đoạn cuối THAAD» tại Hàn quốc( vì mục đích đánh chặn hỏa tiễn từ phía bắc Triều tiên là điều khó xảy ra tương tự như Tq với Đài loan và đó chỉ là hù dọa mà thôi!?? và Tập Tq đã rồi ra đòn trừng phạt nặng và tẩy chay tập đoàn Lotte của HQ...chỉ vì giàn ra đa của nó quan sát được nhiều vùng lãnh thổ của Tq mà thôi!??Và hơn nữa tâm lý của ông Trump đang muốn dỡ bỏ tất cả những gì là di sản của tiền nhiệm Obama để lại( như Obama khe, TPP và kg tham gia hiệp định chống biến đổi khí hậu...) và tân TT Hàn quốc Moon Sein cũng vậy với tiềm nhiệm Pakunghy ở HQ là muốn tháo gỡ ngòi nổ chiến tranh Liên Triều và muốn tái thiết lại khu công nghiệp liên. Triều ở BTT hay muốn duy trì mối quan hê kinh tế song phương với láng giềng KLTq (còn hơn Duterte Philippin gấp ngàn lần)vì thế tới đây HQ sẽ« trưng cầu dân ý»( như Nga với bán đảo Crimia) và kg cần sự hiện diện của quân đội Mỹ đồn trú tại HQ và muốn Mỹ rút THAAD ra khỏi HQ( tương tự ý của ông Trump đã rồi đề nghị «các đồng minh lâu dài của Mỹ ở Châu á TB D phải đóng góp nhiều hơn nữa cho sự hiện diện của quân đội Mỹ» khi tham gia tranh cử TT Mỹ).... Vì vậy VN nên chuẩn bị« lấp đầy khoảng trống quyền lực»này là tăng cường mua vũ khí của Mỹ( nhất là hệ thống đánh chặn THAAD để vô hiệu hóa giàn hỏa tiễn DF21 của Tq và S400 mà Tq đã rồi mua lại của Nga bằng vay vốn qũy tài trợ ODA của Nhật bản để kg những giúp Mỹ Nhật bảo vệ từ xa và tránh thảm họa hạt nhân chủ yếu từ phía Tq mà còn giúp CQ ông Trump quảng cáo và bán chạy vũ khí cho nhiều nước ở khu vực Châu Á TBD hay giúp ông Trump thực hiện đúng lời hứa với cử tri Mỹ« sẽ đem lại nhiều công ăn việc làm cho dân Mỹ và muốn Mỹ vĩ đại trở lại...» Trong khi tranh cử TT Mỹ và thêm phiếu tín nhiệm để ông đánh bại đảng dân chủ của tiềm nhiệm Obama đã rồi« quẳng vỏ chuối tin tặc Nga giúp ông Trump đắc cử» mà thôi ...và cũng như là vô hiệu hóa U 9 đoạn và chuỗi đảo nhân tạo« như tàu sân bay mắc cạn» của Tập Tq mà thôi!?? Và hơn nữa CQ Obamê đã rồi dỡ bỏ lệnh cấm bán vũ khí sát thương cho VN là thực ra là khơi mào cho đối đầu quân sự Việt Trung để tách trục TC và VC và mở đường cho TPP và tránh khỏi đối đầu quân sự Mỹ Trung!?? Và như là «một mũi tên trúng nhiều đích» là vừa tách trục VC và TC vừa dấy lên phong trào DC yêu nước của dân VN thân Mỹ và bài Trung Nga và để Mỹ soái ngôi bán vũ khí cho VN của Nga Putin và kết hợp với Âu châu trừng phạt nặng KT Nga hậu khủng hoảng CT ở Ukraine để tận diệt kinh tế Nga ...mà thôi!??




SAU 1975, Dang bu nhin VC len nam quyen voi su dieu khien cua Tau. May thang ngu nghe loi Tau cong, noi VN goc Tau, co nhap vao Tau cung duoc. Goc Tau sao khong noi tie

ng Tau ? VN co ngon ngu rieng va la nuoc A Chau doc nhat co alphabet, tieng Viet se di vao di vang vi may thang VC ngu ban nuoc nay. Nguoi VN se hoc va noi tieng Tau, la lam cong no cho no suot doi, va se khong con la nguoi VN ma la Tau goc Viet, va ten VN se mat tren ban do the gioi. Tau cong doc ac, con te hon doi Phap thuoc gap tram lan, nhat la giet nguoi lay noi tang.


Muốn Hòa Bình phải chuẩn bị chiến tranh, lịch sử đã dạy cho chúng tôi,

  " QUẤT NGỰA TRUY PHONG "- KẾ THƯỢNG SÁCH CSVN?!

Hiện tình CSVN, trước lời đe dọa của Trung quốc cộng sản chiếm lấy VN, để làm bàn đạp đặt các khu căn cứ quân sự tiến ra Biển Đông Nam Á/TBD, vói nục đích làm " Bá chủ khu vực Chau Á thái Bình Dương.Không có sự hiện diện kinh tế Số 1, toàn cầu của Hoa Kỳ- nghĩa là hất cẵng Mỹ ra khỏi Biển Đông, vì ở Dông Á/TBD này' không mọc một lúc 2 mặt trời ?! '

Đánh và hiếp đáp csVN là quá dễ dàng, vì là con nợ chiến tranh khó đòi của Trung cộng, dù là 2 đảo Hoàng + Truong sa VN cũng không thỏa lòng Trung cộng; vì nó vô giá trị đối với phán quyết của tòa án quốc tế PCA cho đường lưỡ bò 9 khúc, chiếm trọn 90% Biển ĐôngÁ/TBD. Trung quo61cCS - TQCS- cần chiếm lấy đất liền, hải đảo VN, để tuyên bố chủ quyền lãnh thổ, và hợp thức hóa cung đường ' 9 khúc lưỡi bò 'hàng hải biển Đông,nếu lõ có thua kiện tòa án quốc tế La Haye- PCA

Chiếm được Việt Nam, như trở lòng bàn tay của TQCS, mà Hoa Kỳ không dám can thiệp, là vì csVN là cựu thù của Mỹ, không có hợp đồng khế ước bảo vệ VNCs khi nước khác xâm lăng như TQCs, Mỹ chỉ bảo vệ đồng minh VNCH, Philippines và Đài Loan mà thôi...!! Quốc hội Hoa Kỳ cấm viện trợ và bán vũ khí sát thương đối với cựu thù CsVN.

Nên Việt Nam công sản rất đơn dộc, không bạn bè, đồng chí nào trong khu vực Asean giúp đở, vì họ đã bị đồng chí TQCS mua chuộc và theo Trung cộng cả rồi??!. Quyay lại, nhìn lòng dân trong nước, thì họ không theo... Đảng cầm quyền Thái thú CSVN, vì chúng ' hèn với giặc và ác với dân ' và muốn Tụ Do- VNCH trở lại, đem hạch phúc ấm no và quyền sống cho họ!!!

Ông Tướng cộng sản Ngô Xuân Lịch sang cầu viện TT. Donald Trump, cứ ngở rằng ông vì quyền lợi riêng tư nước Mỷ, không màn tới... Dân chủ, Nhân quyền cho Việt Nam. Nên ông Trump và Tướng Mattis{chó điên}, là những ' con buôn chính trị lão luyện Hoa Kỳ', chơi chiêu trò: " Gậy ông đập lưng ông "- Lấy Cộng sản đánh cộng sản..., mà VNCs là ngòi nổ chiến tranh!- Nếu không dùng chiêu này, thì Mỹ không còn cơ hội đánh Trung Cộng và xé nát Tàu cộng ra thành 6 mảnh của 6 nước Dân chủ, Tư do: Tạng, Hồi Mãn Mông V.v... để trách tập hơp quyền lực vỉ đại một khối Đại Hán cộng sản Trung Hoa.Và nước Mỹ sẽ không bao giờ lón mạnh, trở thành "America Great Againt "

 Là người Việt Nam, cùng chung dòng máu Lạc Hồng, chúng tôi là những Cựu tù binh Cải tạo trong nhà tù công sản của các anh, từ 3 năm cho tới 15 năm, 20 năm, thậm chí 30 năm, không có ngày về với gia đình vợ con; cũng vì thương con, nhớ vợ, nên anh em chúng tôi quên hế hận thù...vả làm ra những cái kẹp tóc, những chiếc gương soi, những chiếc lượt chải to1cV.v... và nhũng cái hòm rương, cho các anh quản giao và vệ binh mang về Hà nội những chiến lợi phẫm Miền Nam. mỗi khi các anh về phép với vợ con, gia đình các anh, và đó là niềm đau lòng khó tả của tù binh cải tạo chúng tôi có gia đinh đi ' kinh tế mới ' đợi chồng về!!

 Trở lại thực tế vấn đề hôm nay của đất nước Việt Nam sắp bị Tàu TQ sắp chiến tranh trong nay mai, nhưng chắc chắn và không tránh khỏi, vì Trung cộng muốn đặt VN & Biễn Đông vào thế " Đã Rồi " để thế giói và Mỹ phải chấp nhận, mà thôi. Vậy Việt Nam chúng ta pải làm gì cứu đất nước và làm nô lệ Tàu Cộng tương lai con cháu mai sau...

Có 3 con đường CsVN lựa chọn!:
1- Giải pháp cầu viện-" Đu dây "
Chiêu trò đu dây theo thời TT,Obama đã mất tác dung đối với chính quyền mới đắc cử cua TT. Donald Trump, thậm chí Ông Trump cho rằng CsVN-' hai mang ' không đủ tin cậy nơi kẻ cựu thù cộng sản VN, nên Ông Trump không đem vấn đề Dân chủ, Nhân quyền ra bàn cải..., mà chỉ cần đem luật pháp công ướt quốc tế LHQ cho thi hành HĐ Paris 1973 của VNCH ra thi hành, để đối đầu TQCS & CsVN tại Biển Đông, đó là giải pháp VNCH trở lại Biển Đông, với 2 quần đảo Hoàng Sa & Trường Sa, để ổn định trật tự, an ninh ' hàng hải quốc tế ' cho phát triển kinh tế của Mỹ trong khối đồng minh Asean/TBD

Để đoán được lập trường dứt khoát của  Mỹ- Donald Trump, nên Tương Ngô Xuan lịch CsVN sang Mỹ cầu viện quốc phòng với Tướng Mattis { chó điên }của Mỹ trong tình trạng cấp bách, bị Trung Quốc cộng sản ra tối hậu thư " Đánh chiếm VN trong vòng 31 ngày "- riêng Hà Nội, chỉ 3 ngày thôi!?- Và để cứu nguy toàn đảng CsVN, Tướng Ngô Xuân Lịch trở về nước...sau ngày 20/8/2017 , ra chỉ đạo cho nhà nước CsVn chỉ lệnh cho Bộ giao dục "Quốc Sử VNCs " chấp nhận VNCH là một thực thể chính trị Miển Nam VN; và có toàn quyền quản trị 2 quần đảo Hoàng + Trường Sa là của VNCH, vì nó nằm phía dưới vĩ tuyến 17 theo HĐ Genève/1954, để cho Mỹ làm lòng tin...đệ trình Cao Ủy LHQ, tái lập thi hành HĐ Parics 1973 theo công ước hòa bình LHQ. Tướng Ngô Xuân Lịch được lệnh ' đi dêm với Hoa Kỳ ' cho sự phối hợp với Cựu TT Nguễn Tấn Dũng lật đổ chế độ thân Tàu cộng Sản của Dảng độc tài CsVN Nguyễ Phú Trọng; vì vậy sinh mệnh của Tướng Ngô Xuân Lich rất nguy hiễm, nhưng cũng đáng hoan nghênh..." Vì theo Mỹ là mất Đảng, mà còn nước; nếu theo Tàu cọng là mất nước..., nhưng còn tồn tại Đảnhg.?! ". Vừa qua 20/8/2017, dân chúng cả nước ủng hộ sự thừa nhân "
Thừa nhận Việt Nam cộng hòa là bước tiến quan trọng"- http://tuoitre.vn/tin/van-hoa-giai-tri/van-hoc-sach/20170820/thua-nhan-viet-nam-cong-hoa-la-buoc-tien-quan-trong/1372210.html
QUANG PHỤC DANH DỰ- CHIẾN SĨ QL.VNCH 😎😡😍
Cộng Sản Bắc Việt-Hà Nội. Nếu còn chút lương tâm dân tộc...?!. Hãy phục hồi lại danh dự chính thể Miềm Nam VNCH sau thời hậu chiến tranh Quốc Cộng VN. Để được thế giới hòa bình LHQ công nhận tính pháp lý về hai quần đảo Hoàng Sa & Trường Sa là của Miền Nam VNCH- Theo tính quy ước quốc tế của Hiệp Ước San Francissco/1951 khi Nhật đầu hàng đồng minh trong thế chiến thừ, và trả lại 2 quần đảo Hoàng Sa & Trường Sa, do Pháp chiếm giử, lại cho Miềm Nam Việt Nam Cộng Hòa; kèm theo Pháp trả chủ quyền độc lâp cho Việt Nam, với Hiệp ước Genève/54, phân chia đôi bờ đất nước theo vĩ tuyến 17. Và Hoàng Sa- Trường Sa, thuộc về Miền Nam VNCH quản lý cho đến khi Trung Cộng chiếm đóng Hoàng Sa trái phép, ngày 19-1- 1974.

Là vì, Trung Quốc vi phạm trắng trợn Hiệp Định hòa bình Paris/73/VN, mà Trung Quốc và Mỹ ký kết, có quốc tê LHQ giám sát thi hành công ước hòa bình H Đ Paris/73. Nên Trung Quốc Cộng Sản phải rút quân và căn cứ quân sự đóng trái phép ra khỏi Hoàng Sa VN, vi Trung quốc vi phạm công ước hòa bình Paris của VN. Và trả lại- VN Trung Lập hòa bình- Không có một lực lượng quân sự ngoại quốc nào được quyền chiếm giử phần đất liền và biển đảo VN như Trung Quốc tại Hoàng Sa Trường Sa VN. Ngay cả Mỹ cũng phải rút quân ra khỏi Sài Gòn miền Nam VN 30-4-1975.
Và Hoa kỳ không can thiệp vào trận Hải Chiến Hoàng Sa giữa đồng minh VNCH và Trung Quốc-19-1- 1974, cũng là lý do đi đêm giữa Hoa Kỳ & Trung Quốc vì quyền lợi kinh tế- Nên Hoa Kỳ phản bội đồng minh VNCH. Cựu chiến binh QL.VNCH

Tin Nổi Bật sáng 21/8: TQ đứng tim, Mỹ chính thức Công Nhận Chủ Quyền Biển Đông Của VN
https://youtu.be/u64tmbwULoY

2- Giải pháp- " QUẤT NGỰA TRUY PHONG "

Xem ra kế sách " Bỏ của chạy lấy người " của CsVN là thượng sách, họ di tản gia tài sự sản và gia đình vợ con của Bộ chính trị TW lãnh đạo đảng ra các nước tư bản sống đời tỵ nạn, chúng Cs có chiến thuật di tản ra nơớc ngoài... bằng 21 chuyên cơ quân sự?!. Nhưng Tàu cộng TQ đã lập sẵn vùng phòng không ADIK bắn hạ phi cơ;  không cho ban lãnh đạo Bộ Chính trị TW/Đ.CsVN rời khỏi VN. CS Hà Nội phải có trách nhiệm bàn VN cho Trung quốc theo khế ước Hiệp định Thành Đô đáo hạn kỳ năm 2020 và hoàn tất chủ quyền Trung cộng tại 2 đảo Hoàng Sa & Trường sa, theo hơp đồng bán nước của TT. Phạm văn Đồng. Và bắt buộc Đảng Thái thú CsVN phải ở lại " Cầm súng chiếm đáu " cho lẽ phải của Trung Quốc cộng sản hợp pháp hóa chủ quyền lãnh thổ trên đất ước VN, trước mặt công đồng quố tế LHQ một sự việc - " Đã Rồi?! ". Và Tàu cộng TQ dã chọn sẵn cho CsVN phải cầm súng chiến đấu, chống lại đồng chí anh em, trong thân phận nhược tiểu bị Tàu cộng Xâm ; và cho kẻ thù CsVN tự quyết định số phận kết thúc Đảng Thái Thú CsVN-  Hèn với giặc, ác với dân !!!

3- Giải  Pháp: Cầm súng chiến đấu?!
 Là điều bắt buộc phải chiến đấu của một quân đội ương hèn " Hèn vói giặc, ác với dân ", Vì họ còn ngủ quên trến " Chiến thắng"
a- quân đội csVN bận đi làm kinh tế nuôi thân...kiếm sống cho gia đình họ, nên bỏ thao luyện quân sự,và không có rèn luyện khả năng chiến đấu, cũng không có tình trạng khẩn cấp tổng động viên quân sự thành lực lượng chiến đấu.bảo vệ khi bị Tàu cộng xâm lăng, chính do sự sợ hải bị trừng trị của quan thầy Tàu TQCS dạy cho bài học thứ 2 tại Biển Đông HS+ TS/VN.
b-Vũ khí, tàu ngầm Kilo mua của khối cộng sản Nga xô;  về kỷ thuật máy móc vận hành, đều bị tình báo Nga Xô bán cho Trung cộng anh em mất rồi!, và trở thành vô dụng... bị Trung cộng khống chế...
c-Vũ khí Sát thương đi mua thiếu nợ Mỹ, mà còn đòi lại quả 25%lời. cho nên Mỹ không bán, và quốc hội Mỹ không cho phép viện trợ hay buôn bán vói cựu thù CsVN- nếu Trump hứa là ' hứa lèo, húa cuội VN ' mà thôi. Nếu có thật sự như thế, phải bàn giao lại cho VNCH số vũ khi đó cho chế độ chuyển tiếp VNCH, khi Cộng Sản hết cầm quyền VN...?!
d-Lòng dân đã không thuận và cho QDNDVN là hèm vói giặc, ác với dân, chuyên đi làm kinh tế, tranh cướp công ăn việc làm với dân, thì có đánh đấm lại ai?!- trong khi rước giặc vào nhà VN!- ngày quốc nhục VN 30/4/1875 .Chỉ còn một kế sách ' bỏ cũa chạy lấy người là thương sách!?! '

ĐỂ GIÚP MỘT QUÂN ĐỘI: " HÈN VỚI GIẶC, ÁC VỚI DÂN "
 Nếu TQCS bắt buộc các anh Bộ Đội Cụ Hồ phải cầm súng chiến đấu cho sự sinh tồn của Đảng Thái Thú CsVN; về tương quan lực lượng uân sự các anh không thể đối đầu được với vũ khí hiện đại đẵng cấp thế giới cảu Tàu Cộng trong kế hoạch tấn công chiếm trọn lãnh thổ VN trong 31 ngày. Chúng ta hãy dùng chiến thuật:
1- "Nhà không, vườn trống "- NhưVNCH di tản chiến thuật rút quân  ra khỏi Tây nguyên trung phần, để trách thiệt hại cho quân dân, cán chánh VNCH về với an toàn, bớt đi đổ máu?!-  Bằng cách phân tán mỏng lực lượng, vũ khí và binh lực ra nước ngoài... Đó là điều bắt buộc quân ta phải tấn công, đáng chiếm 2 nước Campuchia và Lào,là 2 nước anh em thân cộng sản và bị mua chuộc của TQ. Và,vì nằm sát sườn biên giới VN, nên có thể trú quân và di tản vũ khí chiến thuật...của ta, để tránh  những đợt pháo kích hỏa tiễn có gắn đầu đạn định vị và không kích bom tấn thông minh. hủy diệt xuống quân cảng Cam Ranh , hãy di dời mấy chiếu tàu ngẩm của Mỹ, vừa mới đựơc cung cấp vào hải cảng Sihanouvill của Campuchia lánh nạn, vì Miên và Lào là 2 nước có chủ quyền được quốc tế LHQ công nhận; nên TQCS không có quyền gây chiến tranh trên nước Lào và CamPuchi
2- Không nên dùng chiến thuật "Tiêu Thổ kháng chiến "- Như VNCH rút quân ra khỏi Sài Gòn và Miền nam VN 30/4/1975, đâu cần đốt phá các cơ sở căn cứ quân sự, hay văn phòng Bô TTM/QLVNCH và cơ quan hành chánh sự nghiệp của quân dâ, cán chánh VNCH; là để quân ta duy trì, tái xử dụng lại, khi có giải pháp hòa bình VN cho thời hậu chiến công sản VN

Nếu các anh Bộ Đội Cụ Hồ, biết trở về chánh nghĩa Quốc Gia và Tư Do dân tộc... hãy cố gắng bảo vệ bảo vệ người dân trong nước trước hiễm nguy xâm lăng của Tàu Cộng... thay chúng đôi là đạo quân lâm thời của Chánh Phủ Quốc Gia-CPQGVNLT của TT.Đào Minh Quân, chua được phép LHQ trở lại Việt Nam dể gui1p các anh hoàn toàn sứ mênh bảo vệ dân và cứu nước.. Nếu chúng tôi được pháp lệnh của LHQ trở về...! thì chúng tôi sẻ thay các anh trả thù TQCS
a- QL.VNCH sẽ mang bomb đầu đạn hạt nhân san bằng 7 đập thủy điện TQCS để khai phóng dòng chảy Mekong cho lưu vực đồng bằng Cữu Long va tiểu vùng 6 nước sống nhờ co sông quốc tế Mekong. 7 cái đâp nước vĩ đại của TQCS, chính là cái 'tử hyêt ', của gót chân của Achille "
The grave of the Achille heel". Và nhờ sức mạnh quân lực Hoa Kỳ, cùng đồng minh các nước, đập nát Trung Cộng ra thành 6 mãnh tự do, hòa bình dân chũ đang manh nha nội tình của TQCs, và chỉ dợi VN khởi động chiến tranh, như một giấc mơ hòa bình cho khu vực Châu Á Thái bình dương- Huỳnh Mai St.8872- Cựu Chiến Binh QL.VNCH

Nguyễn Xuân Nghĩa mới nhất: Hà Nội công nhận VNCH, vì sao?
 https://youtu.be/X1NuNpQwsMQ

 

Tin Nổi Bật sáng 21/8: TQ đứng tim, Mỹ chính thức Công Nhận Chủ Quyền Biển Đông Của VN
https://youtu.be/u64tmbwULoY