Thứ Bảy, 14 tháng 11, 2015

Đã đến lúc chỉ đúng mặt, đặt đúng tên bọn nào là đại Việt gian


ĐÃ ĐẾN LÚC CẦN CHỈ ĐÚNG MẶT ĐẶT ĐÚNG TÊN BỌN NÀO LÀ ĐẠI VIỆT GIAN!

Posted by adminbasam on 14/11/2015
Nhật ký mở lần 156
Tô Hải
14-11-2015

Đã qua rồi cái thời nói xa, nói xôi, nói bóng, nói gió, nói nhưng còn “ngậm hột thị” vì lo bị “nhập kho”, lo mất chức, lo mất quyền lợi, sổ hưu, lo cho tương lai, số phận của vợ con, họ hàng… ở giữa cái thể chế thù ba đời con cháu này.

Tất cả những ai có tí chút văn hóa và nhất là từ khi Internet đã đến được từng gia đình thì ai cũng biết: Đứng đầu một quốc gia mà bị nhân dân châm biếm, đả đảo, kể tội tham ô, chơi bời trác táng, thậm chí bị dân chúng cho ăn cả cà chua, trứng thối… để đến nỗi phải rút lui, từ chức (có khi cả một nội các), thậm chí tự sát, không phải là chuyện hiếm thấy trên thế giới ở các chế độ dân chủ.

Riêng ở cái nước “Việt Nam không chịu tiến lên” này, kể từ khi có các ông cộng sản độc quyền lãnh đạo thì, dù có biết chắc mười mươi mấy ông “kễnh” từ xã, huyện, tỉnh đến trung ương, thi nhau cướp của, giết người công khai xây lầu son, gác tía trước mắt dân đen quanh năm thiếu đói, nhưng ai có gan cóc tía chạm đến là có ngày tiêu vong. Kỷ luật về bảo vệ Đảng và đường lối cực kỳ cứng rắn của cái Đảng gọi là “cộng sản” này: Không được phép viết và nói cái gì (dù đó là sự thật) “không có lợi cho Đảng…”, cho đến nay vẫn là “bất di bất dịch”!

Mặc mẹ mọi sự tiến bộ của loài người, những ông “vua cộng sản Việt” vẫn chẳng coi cả thế giới này là cái con tôm, con tép gì khi dám đưa ra những luật lệ hù dọa người dân “không được đưa tin xâm hại đến quyền lợi và danh dự hợp pháp của cá nhân, của tổ chức…”, để sẵn sàng truy tố tất cả ai dám tố cáo, chạm đến cái lông mũi của mấy thằng ăn cắp có phe, có cánh, có “chính sách riêng” yểm trợ… mà việc truy tố Tổng Biên Tập Báo “Người Cao Tuổi” Kim quốc Hoa là một “cú dằn mặt” của bọn bảo vệ đến cùng đồng bọn, đối với những ai dám đập cái “bình quí” lúc nhúc những chuột đồng chí, đồng chóe của những “tập đoàn lợi ích” được Thiên Triều Đại Hán bảo hộ. Chẳng có cái chuyện “phe đảng”, “phe chính phủ”… Cũng chẳng có cái chuyện gì về “lý tưởng, lý sự, lý luận khác nhau nên chống đối nhau” gì sất!

Sự ngạo mạn, ngang ngược coi thường người dân bị trị của cái khóa “đảng – chính phủ 11” này lên đến cao độ khi bộ mặt hàng phục, bán nước cho Thiên Triều Đại Hán Đế ngày càng lộ rõ, và được… thú nhận. Đặc biệt khi cái mặt nạ đồng chí 4 tốt của bọn Tầu bành trướng đã tự rơi xuống khi trước thế giới, chúng tuyên bố công khai là “toàn vùng biển, đảo Nam Trung Hoa là của chúng từ thời cổ đại”, và quyền tôn tạo, xây dựng sân bay, hải đăng, đặt tên, là quyền của chúng, không cho phép bất cứ kẻ nào xâm phạm. Kèm theo là các sách giáo khoa, các bản đồ đường lưỡi bò được chúng công khai phổ biến khắp thế giới cảnh,… gây nên một sự phản đối của hàng loạt nước lớn, nhỏ, thì phía những tên bị gọi là “con hoang” của Thiên Triều lại mời các bố Tầu sang để nhận chiếu chỉ mới và khấu đầu tạ tội nhận làm cái đột phá khẩu mở ra từ cửa Vịnh Bắc Bộ cho “con đường tơ lụa trên biển, bắt đầu từ Biển Đông vào Ấn Độ Dương, sang châu Phi, qua Trung Đông, vô thẳng Địa Trung hải, xâm nhập qua vùng biển Caspienne vào thị trường châu Âu.

“Giấc mộng Đại Hán Đế ngàn đời” nay đang được những tên tay sai gọi là “đồng chí hướng” hua-ra “xếp lại dị đồng, giữ nguyên hiện trạng” nâng cốc chúc mừng nhau “hướng về tương lai”, “cùng nhau khai thác một vành đai, một con đường, 2 hành lang”!!! Nghĩa là Tam Sa cứ giữ nguyên là Tam Sa, Hoàng Sa là của Thiên Triều từ năm 1974, các đảo Gạc Ma, Chữ Thập tại Trường Sa, các đảo ngầm mới tôn tạo thành sân bay, hải đăng… cứ giữ nguyên, “Không một nước nào nên can thiệp vào cho thêm phức tạp tình hình”(?!)

Nói trắng ra là: “Cái gì thiên triều đã ra chiếu chỉ là của thiên triều thì người Việt chúng tôi xin thiên triều cứ giữ nguyên hiện trạng”!


Con đường tơ lụa, giấc mộng Trung Hoa được bọn tay sai Hà Nội chấp nhận cho bắt đầu từ Vịnh Bắc Bộ.
Bản đồ mới được phổ biến khắp Đông Nam Á trước khi Tập lên đường

Riêng chuyện “không thay đổi hiện trạng” mà hiện trạng theo bọn xâm lược là “Biển Nam Trung Hoa là của nước Trung Hoa từ thời cổ đại” thì rõ ràng “cái bẫy hiện trạng” của kẻ xâm lược đã sập xuống đầu những kẻ cố tình hoặc thực sự đại ngu nên không thấy được họ sẽ “giữ nguyên hiện trạng” như thế này:
Báo News Week dẫn lời một quan chức Trung Quốc giấu tên nói “còn 209 thực thể đất đai ở Biển Đông vẫn “còn trống” và chúng tôi có thể chiếm tất cả chúng. Chúng tôi có thể chiếm lấy chúng trong vòng 18 tháng?”.

Muốn đọc toàn văn xin đọc ở đây: “Trung Quốc sẽ đánh chiếm nốt 209 thực thể chưa nước nào chốt giữ ở Biển Đông”

Vừa rời cái quận Lạc Việt của Đại Hán Đế, như để khẳng định lại một chuyện đã chẳng còn gì phải bàn bạc nữa rồi, họ Tập vội lên tiếng nhắc lại cái chân lý của hắn: Biển Nam Trung Hoa là của dân tộc Trung Hoa từ thời cổ đại, tôi nhắc đây để mấy anh Phi anh Mã anh Indo hãy theo gương cậu em Việt mà đừng thắc mắc lôi thôi!

Trong lúc người Phi, người Mã và cả Indo đều lên tiếng phản đối, dọa đưa ra tòa như người Phi đã làm thì… mấy anh thái thú Việt miệng câm như bị đổ keo con voi! Báo chí anh Huynh, sau khi lần đầu được chạm cốc cười cầu tài với bố Tập cũng được lệnh của anh im re. Mãi sau khi Tập vương đã về đến thiên Triều thì một vài tờ báo mới được phép “đưa tin cấm bình luận” về cái hiện thực không thể tranh cãi (nhưng rất sợ tranh cãi) là… Hoàng Sa và Trường Sa là của Việt Nam”!

Thật nhục nhã! Thật hèn nhát! Và mặt nạ của những tên tay sai dưới chiêu bài “đồng chí hướng, chung vận mệnh” đã tự động rơi xuống! Đặc biệt nghiêm trọng là khi kẻ cầm quyền đã thẳng tay đàn áp những người yêu nước xuống đường phản đối sự có mặt của Tập đã bị đàn áp thẳng tay và máu cũng đã đổ.

CÚC CUNG TẬN TỤY NGHE GIẶC TẦU- ĐÁNH VỠ ĐẦU ĐỔ MÁU NGƯỜI DÂN VIỆT YÊU NƯỚC. VẬY BỌN ĐÓ LÀ BỌN GÌ? NẾU KHÔNG PHẢI LÀ BỌN VIỆT GIAN BÁN NƯỚC CHO TẦU!

Tớ, một lão già hơi có tí tự hào là con mọt của Internet vì suốt ngày bị đóng đanh tại chỗ, không đi đâu được, thời gian qua đã đọc hàng trăm bài viết, bài phỏng vấn của các loại nhân vật trong xã hội, từ ông đảng viên lão thành đến nhà trí thức danh tiếng, từ các nguyên quan chức đảng –nhà nước đến những người trẻ tuổi đang sôi sục máu căm giận lũ “hèn với giặc, ác với dân”, bịt tai, bịt mũi nhắm mắt nuốt cái “đại cục” bip bợm để thêm nhiều “tiểu cục” cho con cháu khuân ra nước ngoài.

Mình thành thật phấn khích khi cả một cuộc đời, đến lúc sắp xuống lỗ lại được chứng kiến:

SỰ BẮT ĐẦU CỦA MỘT CUỘC ĐẤU TRANH CHO TỰ DO, DÂN CHỦ LẠI RẦM RỘ, KIÊN QUYẾT, THẲNG THỪNG ĐẾN NHƯ THẾ!

Đặc biệt là khi các nhà trí thức, học giả thứ thiệt, lâu nay rất thận trọng trong cách viết, cũng không nín nổi mấy câu chửi bình dân, chẳng còn “nể nang – tế nhị” gì nữa. Hãy nghe cụ Nguyễn Khắc Mai nè:
“… có thể nói Tuyên bố Việt Trung vừa rồi là rất phản dân, hại nước. Một thứ thái độ, một thứ ý kiến nó không rõ ràng, không rành mạch. Hai bên tôn trọng, hai bên không làm gì bọn Tàu. Lão Tập Cận Bình nó cũng chẳng mong gì hơn Việt Nam nói như vậy. Có thể nói đây là một sự thua thiệt, một sự thất bại nhục nhã, một sự đầu hàng nhục nhã của Ban lãnh đạo khi tiếp Tập Cận Bình.
Nhưng mặt trái của nó lànhân dân thấy được bộ mặt thật của Ban lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam là phản dân, hại nước…”
Còn giáo su Chu Hảo thì hỏi vỗ mặt các vị lãnh đạo đảng (mà ông là đảng viên): QUÝ VỊ ĐÓN KẺ XÂM LƯỢC RỒI CHO NÓ ĐĂNG ĐÀN QUỐC HỘI, QUÝ VỊ CÓ THẤY HỔ THẸN VỚI TIỀN NHÂN KHÔNG?

Riêng tiến sỹ Nguyễn Thanh Giang thì như một công tố ủy viên tối cao, sau khi phân tích về tội phản quốc, đã thẳng thừng đề nghi như sau:

“Còn để những Nguyễn Phú Trọng, Phùng Quang Thanh, Nguyễn Chí Vịnh ngày nào trong bộ máy lãnh đạo thì nguy cơ mất nước còn hiển hiện. Hãy kịp thời đuổi ngay họ ra khỏi Đảng”.

Rồi ông nhấn mạnh đến vai trò của Trọng được bọn “phản động” âm mưu “giữ lại”: Vậy mà, bọn gián điệp Phương Bắc, bọn chân gỗ, hay chính Nguyễn Phú Trọng đang tim cách áp đặt phương án giữ NPT thêm nửa nhiệm kỳ TBT. Đây là tai họa khôn lường.

Sự mơ hồ Nguyễn Phú Trọng chỉ có thể giải thích bằng sự ngu xuẩn hoặc giả ngây giả ngô, làm nội ứng để xẻ thịt cắt da tổ quốc dâng cho giặc.

Cuối cùng ông dõng dạc kết tội:
Xét các sai lầm nghiêm trọng đã thành hệ thống:
– Nhân danh Tổng Bí thư, không phán ánh đúng tinh thần Bộ Chính trị, tự tiện đưa ra chủ trương song phương hóa tranh chấp Biển Đông Việt Nam – Trung Quốc…
– Nhân danh Tổng Bí thư, không phản ánh đúng tinh thần Bộ Chính trị, tự tiện mời công an Trung Quốc vào chế ngự Việt Nam (xem bài viết tháng 5 năm 2013 “Mấy nghi vấn đối với bản Tuyên bố chung Việt Nam – Trung Quốc do ông Nguyễn Phú Trọng kí kết” trong thư viện trên).
– Nhân danh Tổng Bí thư, không phản ánh đúng tinh thần Bộ Chính trị, tự tiện thừa nhận Biển Đông của Việt Nam thuộc vào thành phố Tam Sa của Trung Quốc.

Đề nghị Ban Chấp hành Trung ương ĐCSVN ra quyết định đình chỉ công tác để làm kiểm điểm, tiến tới truy cứu trách nhiệm hình sự đối với ông Nguyễn Phú Trọng.

Riêng với tiến sỹ Trần Nhơn, nguyên thứ trưởng Bộ Thủy lợi thì kết luận bẳng mấy câu thơ , mà đọc lên có những kẻ không biết nộp đơn xin về vườn hay khá hơn là… nhảy lầu mà chết thì quả là các vị ấy xứng làm tổ sư của lũ mặt dày!

“ Đóng cửa, hiệp thương với “Cướp ngày”,
“ Giữa kỷ nguyên hội nhập Đông Tây.
“ Phải chăng hồn ma Lê Chiêu Thống
“Nhập vào Nguyễn Phú Trọng hôm nay?!
Còn tớ, để kịp thời biểu hiện tình cảm tư tuởng đang muốn bung ra bằng một tràng chửi bậy, ngay ngày 6/11, tớ quẳng lên facebook một status ngắn, kèm một tấm ảnh hiếm chộp được trên BBC, nhìn mà muốn “tức đến hộc máu như sau:

NHÌN CÁI MẶT HẢ HÊ CỦA 3 TÊN TAY SAI NÂNG LY CHÚC ĐẠI HÁN ĐẾ TẬP ĐẠI VƯƠNG ĐẠI ĐẠI THÀNH CÔNG MÀ TỨC ỨA MÁU
Tập đại đế chiếm đóng biển đảo của VN, tuyên bố với toàn thế giới: Biển đảo Nam Trung Hoa là của chúng nó từ thời cổ đại. Vậy mà lại cúi đầu mời nó đến để cảm ơn công lao “dưỡng dục sinh thành”, để nó ra lệnh “cầu đồng tồn dị, xếp lại bất đồng”, “giữ nguyên hiện trạng”,”hướng tới….tai ương”… Chỉ còn thiếu quỳ lạy: “Cảm ơn các bố! Kể từ nay, biển trời nước Việt thật là may mắn đã được sáp nhập vào Trung Hoa Hán Đế Vĩ Đại và chúng con đây đã được làm thái thú của Thiên Triều!” Con nít đến người già đều gọi bọn này là Việt Gian liệu có nặng quá không nhỉ?

Trông bốn cái nụ cười giả tạo này mà buồn nôn
Chỉ riêng câu cuối cùng đặt vấn đề trong tình huống không dứt khoát đã bị nhận nhiều cú nhéo nhẹ như:
“Bác nói thế là còn thương lũ chúng nó qúa đấy!
“Xem ra, cụ vẫn chưa hết cái bệnh “nửa vời”

Hơi có tí ngượng, tớ quyết định viết thêm mấy trang nhật ký nữa để khẳng định:
BỌN NÀY KHÔNG THỂ KHÔNG DỨT KHOÁT GỌI CHÚNG LÀ BỌN ĐẠI VIỆT GIAN (hơn mấy ông kể trên một chữ “đại”)

Ai có thời giờ xin nghe thêm những lời nói đầy căm giận quân cướp nước và bọn bán nước của giáo Tương Lai ở đây:
https://www.facebook.com/video.php?v=1691865674429182

Nguồn:http://www.thegioinguoiviet.net/showthread.php?t=36719


Forum Jump

Khủng bố đẫm máu tại Pháp: Từ IS đến CSVN


Khủng bố đẫm máu tại Pháp: Từ IS đến CSVN

Cảnh sát Pháp giải cứu các nạn nhân của bọn khủng bố tại khu vực gần nhà hát Bataclan. Ảnh: Reuters.
Hoàng Trần (Danlambao) - Ít nhất 120 người đã thiệt mạng trong đợt khủng bố liên hoàn tại thủ đô Paris, Pháp vào đêm thứ sáu, ngày 13/11/2015.

6 địa điểm đông đúc khác nhau tại trung tâm Paris bị tấn công bởi các tay súng và những kẻ đánh bom liều chết.

Thứ sáu ngày 13 đẫm máu

Theo hãng tin Reuters, riêng tại nhà hát Bataclan, số lượng người thiệt mạng đã lên đến ít nhất 87 người. Tại 5 địa điểm còn lại, những kẻ khủng bố cũng ra tay  sát hại khoảng 40 người. 
Nhiều tiếng nổ từ các vụ đánh bom tự sát đã vang lên tại sân vận động quốc gia Stade de France – nơi đang diễn ra trận đấu giao hữu giữa Pháp và Đức. Ước tính, số lượng người bị thương đã lên đến khoảng 200 người.
Theo những thông tin ban đầu, 1 tay súng khủng bố đã bị tiêu diệt, 7 tay súng khác cũng đã thiệt mạng trong các vụ đánh bom liều chết. 
Tổng thống Francois Hollande ngay lập tức đã ban bố tình trạng khẩn cấp trên toàn nước Pháp. 
Đây được coi là vụ tấn công nghiêm trọng nhất nhắm vào nước Pháp kể từ chiến tranh thế giới thứ 2.

Pháp ban bố tình trạng khẩn cấp. Ảnh: AFP
Nhóm khủng bố IS – tức ‘Nhà nước hồi giáo’ tự xưng được cho là thủ phạm chính gây ra vụ thảm sát đẫm máu lần này. Hồi đầu năm 1015, những kẻ khủng bố cũng ra tay sát hại hàng chục nhà báo tại trụ sở tạp chí Charlie Hebdo.
Pháp là một đồng minh quan trọng của Hoa Kỳ trong chiến dịch không kích nhằm tiêu diệt IS tại Iraq và Syria. 
Ngày hôm nay, cả thế giới đang hướng về nước Pháp. Lương tâm nhân loại đang sát cánh cùng người dân Pháp.
Từ khủng bố IS đến khủng bố cộng sản
Năm 1965, cán binh cộng sản đánh bom nhà hàng 
Mỹ Cảnh ở Sài Gòn, sát hại 42 thường dân, 
trong đó có nhiều phụ nữ và trẻ em vô tội.
Vụ tấn công ở Paris cho thấy những kẻ khủng bố IS đã chọn những khu vực đông đúc để ra tay sát hại thường dân vô tội.
Đây cũng là kịch bản thường được lực lượng biệt động thành và đặc công cộng sản thực hiện tại miền Nam trước năm 1975.
Trong hai thập niên 60 và 70, cán binh cộng sản liên tục gây ra những vụ khủng bố đẫm máu ở nơi công cộng khiến nhiều dân thường thiệt mạng.
Điển hình là vụ đánh bom nhà hàng Mỹ Cảnh ở Sài Gòn khiến 42 dân thường thiệt mạng; vụ pháp kích vào trường tiểu học Cai Lậy, Tiền Giang sát hại 34 học sinh; vụ đánh bom khách sạn Caravel; vụ ám sát giáo sư Nguyễn Văn Bông… Đặc biệt là cuộc thảm sát Mậu Thân năm 1968.
Chỉ cần đọc trên Wikipedia bài “Những vụ tấn công của lực lượng biệt động Quân Giải phóng Miền Nam Việt Nam”, người ta có thể dễ dàng nhận ra ‘ông tổ’ nghề khủng bố không ai khác chính là cộng sản.
Hay nói đúng hơn, IS học cách đánh bom khủng bố từ đảng CSVN!
Trong thời đại mà thế giới ra sức chống khủng bố hiện nay, những hành vi đánh bom giết hại người vô tội cần phải bị lên án và trừng trị. Nhưng tại Việt Nam, những kẻ ra tay sát hại dân thường trước năm 1975 lại được chế độ CSVN phong thành ‘anh hùng’. 
Đối với IS, kịch bản ‘phong thánh’ cho những kẻ khủng bố cũng không khác mấy.
Ngày hôm nay, vì lương tâm con người, chúng ta hãy cùng cầu nguyện và sát cánh cùng người dân Pháp. 
Vì lương tâm con người, chúng ta phải lên án những kẻ khủng bố đã ra tay sát hại người dân vô tội.
Và cũng vì lương tâm con người, chúng ta không cho phép được quên lãng những tội ác mà chế độ khủng bố cộng sản đã gây ra đối với người dân Việt Nam. 
Nguồn: http://danlambaovn.blogspot.com/2015/11/khung-bo-am-mau-tai-phap-tu-is-en-csvn.html#more

Bác Hồ dư sức biết rõ cái đám học trò xuất sắc của 'người' toàn là cái đám âm binh, vô học, có học mãi cũng không bao giờ thành phật hoặc thành nhân.

HỌC, HỌC NỮA, HỌC MÃI. 1976-1986 & 1979-1990.....Hồ Chí Minh1988, bê nguyên si câu nói của Le-nin để khẳng định vận mệnh của vn. Không! tôi chẳng có tư tưởng gì ngoài chủ nghĩa Mác-Lênin.
Đặng Tiểu Bình: "Dậy cho thằng v+ con hoang một bài học".
Lê Duẫn: "Chúng ta không được phép sợ Trung Quốc"./
Hồ Chí minh kết luận: "Học, học nữa, học mãi", 70 năm qua rồi thì cũng chỉ là cái thứ "hèn với giặc Tàu, Ác với giao chỉ". Và chỉ có con 'súc vật cs' mới quay lưng lại trước nỗi đau của con người VNCH, để mà chăm sóc cho 9 cái bộ da của mình....Xem tiếp bình luận Dân làm báo- http://danlambaovn.blogspot.com/2015/11/khung-bo-am-mau-tai-phap-tu-is-en-csvn.html#more

Thứ Sáu, 13 tháng 11, 2015

Phẫn nộ với phim "Terror In Little Sàigòn"

Phẫn nộ với phim "Terror In Little Sàigòn"

Người nào nói rằng phim "Terror in Little Sàigòn" không hề đụng chạm đến danh dự của Cộng Đồng Người Việt Tại Mỹ thì kẻ đó là ĐUI. Người Việt Tỵ Nạn bị đòn tuyên truyền của tụi PBS đánh đến bầm tím cả bản mặt mà vẫn cười nhăn răng coi như là không có gì … thì quả thật là vô tri và vô cảm !!

Little Sàigòn là "thủ đô" của Người Việt Tỵ Nạn tại Mỹ, vì thế khi chụp mũ một tiếng xấu, một tội ác (như nạn khủng bố chẳng hạn) lên Little Sàigòn là gián tiếp chụp mũ lên toàn thể CĐNVTN tại Mỹ, cho rằng họ là thủ phạm, là đồng lỏa, là không kiểm soát được tình hình của Cộng Đồng. Cũng giống như khi người ta nói đến cái chết của TT Kennedy là "ám sát tại Washington" (dù rằng Kennedy bị ám sát tại Texas) thì ai cũng hiểu là chính quyền nước Mỹ đã đồng lỏa bao che, hay là bất lực để cho ám sát đó xảy ra vậy.

Vậy thì "khủng bố tại Little Sàigòn" cũng ám chỉ rằng Khủng bố đó xảy ra tại thủ đô của người Tỵ Nạn… và Cộng Đồng NVTN đều dính dáng đến mọi hành động khủng bố đó.

Vậy trong 5 người phóng viên Mỹ gốc Việt và nhũng thành viên của Mặt Trận bị thanh trừng tại Thái lan… có bao nhiêu ngượi gục ngả trên đất của Litle Sàigòn và bao nhiêu tại những nơi ngoài phạm vi của Little Sàigòn ?? Nếu đa số đã chết tạiThái Lan và tại các tiểu bang khác thì tại sao PBS vẫn gọi là "tại Little Sàigòn - In Little Saigon" ??? Như vậy rõ ràng cuốn phim đó có mục đích nhắm vào Little Sàigon thử đô của NVTN hơn là nhắm vào Mặt Trận Hoàng Cơ Minh và Đảng Việt Tân, nhưng điều phi lý là Cơ quan Truyền Thông PBS vẫn cố tình đặt tên cho cuốn phim là "Khủng Bố Tại Little Sàigòn" chứ không muốn đặt tên cho nó là "Khủng Bố của Mặt Trận", hoặc "Khủng bố Người Viêt trên đât Mỹ" dù rằng sự khủng bố này chính là hành động của Đảng Việt Tân và Mặt Trận Hoàng Cơ Minh. Tại sao lại phi lý như vậy ? Một lý do giải thích duy nhất là PBS muốn nhắm Little Sàigòn làm mục tiêu. Họ lợi dụng những tội ác của Mặt Trận bên Thái lan để nhắm vào Little Sàigòn, họ kéo các nạn nhân chết tại các tiểu bang khác (nằm ngoài Orange County) rồi mang tập trung vào thủ đô Little Sàigòn này để cho cuộn phim được nổi đình đám hầu kết tội Cộng Đồng NVTN.

Tại sao những cảnh trong phim như diển hành của CĐNVTN với cờ Vàng, với quân phục, với cảnh bồng súng diển hành chẳng có mắc mới gì đến khủng bố của Mặt Trận Hoàng Cơ Minh, nhưng vẫn bị họ ghép vào phim để kết luận rằng Cộng Đồng NVTN muốn khởi động lại một cuộc chiến tranh với VN, nơi mà Mỹ đã không còn dám khai chiến và hùng hổ ngang tàng như đã từng dại dột đóng vai tên Cowboy trước băng cướp để mang đầu máu rồi tháo chạy ?? Và kể từ ngày co giò "quất ngựa truy phong" như thằng ăn quịt… thì bọn truyền thông của chính quyền Mỹ mất hoàn toàn nhuệ khí để… khi chỉ nghe nói đến chuyện NVTN chống Cọng thì đã ớn lạnh… rồi vội vả kết án họ là phạm pháp khi muốn khai chiến với một quốc gia mà Mỹ đã thua chạy và nay đang cố gắng làm hòa để chuộc lại mọi lỗi lầm ??? Phải chăng vì muốn chuộc lỗi lầm với thằng gian hùng VC cho nên phải để cho PBS làm một cuốn phim sỉ nhục Công Đồng người Việt Tỵ Nạn hầu làm đẹp lòng mụ đĩ già Việt Cọng đỏ hoét với chiếc quần máu gắn Sao Vàng ?? Không ai là không nhìn thấy (ngoại trừ bị đui) sự phi lý rằng: một cuốn phim nói về tội ác của Mặt Trận Hoàng Cơ Minh mà lại lôi kéo cái Thủ Đô Little Sàigòn vào cùng những buổi diển hành của NVTN mang Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ và các cựu quân nhân mặc quân phục VNCH để… châm biếm, để kết án rằng họ đang khởi động lại cuộc chiến tranh với VC.

Đọc bài của Ngô Kỷ trong đó ghi rằng "cuốn phim không hề xúc phạm danh dự Cộng Đồng, không hề có ác ý nhục mạ Cộng Đồng", tôi thấy nhục dùm cho Ngô Kỷ (và cho những con mụ những thằng cha có mắt không tròng hùa theo anh ta). Thì ra cái mặt anh Ngô Kỷ bị đóng một lớp đất sét quá dày nên mất đi sự nhạy cảm khi bị cuốn phim Terror In Sàigòn phỉ báng vào mặt mà chẳng cảm giác được chút nào nhục nhả.

PBS ngoài mặt giả bộ tát nhẹ vào Mặt Trận Hoàng Cơ Minh, và Đảng Việt Tân, nhưng mục tiêu của nó chính là bôi lọ Cờ Vàng, là sỉ nhục quân phục của Cựu Quân Nhân VNCH và đưa thủ đô Little Sàigòn của Ngưởi Việt Tỵ Nạn Cọng Sản lên làm vật tế cờ.

Hãy tỉnh giấc đi mấy cha mấy mẹ, mấy anh mấy chị, mấy em mấy cháu. Nếu cứ mãi vô cảm như thế này thì không bao lâu nữa Cờ Đỏ Sao Vàng sẽ được bọn Việt Gian và bọn truyền thông Mỹ cắm ngay lên thủ đô Little Sàigòn.

Chúng ta vui mừng vì tội ác của Đảng Việt Tân bị phơi bày, nhưng chúng ta cũng phải phẩn nộ vì bọn Việt Gian đã lợi dụng việc này để hạ nhục Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn chúng ta.

JB Trường Sơn/ 2015-11-12
(Ba Cây Trúc)


Reply With Quote

Hạ sĩ quan



Ba Cuộc Phỏng Vấn Và Hai Năm Phóng Vẩn


Về những kẻ ám sát chính trị từ PBS/ProPublica

Trong một xứ của người câm thì người mù mắc bệnh điếc. Louis Scutenaire

Mọi chuyện khởi sự vào… mùng một Tết!

Mùng một Tết Ất Mùi 2015, hai nhà báo Mỹ là A.C. Thompson và Richard Rowley, mà khi đó chưa ai biết tên, liên lạc với người viết để xin phỏng vấn về cộng đồng người Việt 40 năm sau biến cố 1975. Dĩ nhiên là đồng ý “nhưng hãy để sau Tết đã”.

Sau đó, người viết mời họ dùng một bữa trưa tại Saigon Bistro để nói chuyện về cuộc phòng vấn. Rồi, hình như là mùng năm Tết, người viết này lại mừng rắn vào nhà xông đất!

Ba người đến tận nhà gắn đèn dựng phông để phỏng vấn. Chỉ vài phút sau, câu chuyện hết là những thành tựu của cộng đồng người Việt tại Hoa Kỳ. Thí dụ như các gia đình ngư phủ Công giáo gốc Việt dạt qua Louisiana hay Texas sinh sống đã từng bị kỳ thị và hành hung như thế nào, rồi ngày nay con cháu họ sống ra sao, ai tốt nghiệp kỹ sư, bác sĩ, họ đã đóng góp những gì cho nước Mỹ?

Câu chuyện xoáy vào một vụ ám sát bằng máy của các nhà báo lưu manh, vì họ chỉ muốn người viết nói về những vụ ám sát của Mặt trận Hoàng Cơ Minh!

Người viết này đã ra khỏi tổ chức Mặt Trận từ năm 1991, và không liên hệ hay đồng ý với tổ chức Việt Tân sau đó. Nhưng khi còn ở bên Mặt Trận thì từng đã bị cơ quan FBI điều tra điều mẹ! Các nhà báo khoe là đã đọc hồ sơ đó của FBI và biết người viết này vô can, nhưng muốn hỏi thêm về chuyện khác.

Khi ấy, người khôn ngoan tất nhiên tắt đèn và giữ im lặng. Người viết này không thuộc diện đó! Đã tiếp tục trả lời mà còn tranh luận trong hơn hai tiếng đồng hồ bật máy vì thấy danh dự của dân tỵ nạn bị xúc phạm. A.C. Thompson gọi là không khí rất “tense” với một nhân chứng rất lạ. Rồi Tháng Chín trôi qua mà chưa thấy PBS/ProPublica đưa ra kết quả phóng sự như đã hứa hẹn.

Tháng Chín đó, họ quay về xin phỏng vấn lại. Lần hai là vào ngày 11 Tháng Chín, tại một khách sạn ở Costa Mesa. Cũng vẫn ba người với đầy đủ máy móc dụng cụ tân kỳ của nhà báo chuyên nghiệp.

Khi đó, họ khỏi cần biết về ông Hoàng Cơ Minh và chủ trương đấu tranh năm xưa của Mặt Trận, là từ bỏ khái niệm chiến tranh mà xoay vào việc đấu tranh để làm Việt Nam thay đổi.

Họ xoáy vào việc các nhà báo bị ám sát, việc Mặt Trận có được Mỹ yểm trợ hay không, v.v…. Họ còn đề nghị, như trong phim trinh thám, rằng người viết này sẽ được họ che giấu nhân dạng lẫn tiếng nói, để có thể nói thật. Sự thật thì chỉ có một, nên người viết nhận lời, xem họ muốn tìm đến đâu, để làm gì? Không khí đã có mùi của một vụ ám sát, một hit-job, nhắm vào một người đã chết.

Là ông Hoàng Cơ Minh!

Không đạt “mục đích yêu cầu” như chữ của người Hà Nội! Nên hôm sau A.C. Thompson gọi lại, báo rằng cả toán có thể hoãn chuyến bay để phỏng vấn lần ba. Thì cũng sẵn sàng chứ chẳng lẽ văng tục - hay quay bài bỏ chạy?

Sau đây là những gì người viết còn nhớ lại về ba cuộc phỏng vấn. Nhưng xin có ngay một ý kiến dù hơi chậm mà còn hơn không cho người khác: Nói chuyện với nhà báo loại này thì mình nên có máy ghi âm từ khi gặp mặt, và an toàn hơn cả là nên có luật sư. Hoa Kỳ là một nước pháp trị mà!

***

Vì sao ông tham gia Mặt Trận?

Từ bên Pháp qua, vào năm 1983, tôi được hai người bạn thân móc nối – nói tên ra là sẽ bị họ làm phiền, nhưng sự thật là nhà ngoại giao Phạm Dương Hiển và giáo sư Nguyễn Ngọc Bích - vì một người của Mặt Trận xin gặp là Đại tá Phạm Văn Liễu, Tổng vụ trưởng Tổng vụ Hải ngoại của Mặt Trận. Người viết nhận lời, từ San Francisco bay qua Washington D.C. gặp Phạm Văn Liễu.

Lần đầu gặp gỡ một Đại tá khét tiếng là ưa đảo chánh từ trước 1975, người viết đã hỏi: “Anh có nghĩ là sẽ thành công trong việc này không, và năm năm nữa thì sẽ làm gì, ở đâu?”

Đây là câu trả lời của Phạm Văn Liễu: “Tôi không như (thằng) Thiệu về hưu đi câu mà sẽ nắm lấy quyền!” Câu trả lời khiến người viết này giật mình và ngồi nghe ông Liễu kể lể về thành tích của ông, như vì cái mưu của nhà báo Như Phong Lê Văn Tiến mà lại nhượng quyền cho các ông Nguyễn Văn Thiệu và Nguyễn Cao Kỳ, v.v… nên hụt mất quyền.

Với người viết, chuyện ấy quá xa lạ và kỳ cục nên tôi nêu vấn đề với ông Liễu về tinh thần hung hăng của đoàn viên Mặt Trận khi ấy khiến nhiều người phật ý. Người viết này từ chối gia nhập Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam và cũng chẳng tham gia Phong Trào Quốc Gia Yểm Trợ Kháng Chiến khi ấy do Cụ Phạm Ngọc Lũy làm Chủ tịch. Nhưng vì lý tưởng, vẫn giúp họ tổ chức một đại hội chào mừng ông Hoàng Cơ Minh sẽ từ trong “chiến khu” ra.

Đó là Đại hội Chính Nghĩa tại khu vực Washinton D.C. mà người mình tại miền Đông có lẽ còn nhớ.

Chuyện này người viết không nói ra trong các cuộc phỏng vấn, nhưng có thể giải thích tâm lý của mình: khi tổ chức Đại hội Chính Nghĩa, hai người bạn là Phạm Dương Hiển và Nguyễn Ngọc Bích nêu vấn đề với Phạm Văn Liễu: “Sao các anh cứ dùng một người như Cao Thế Dung viết lách chửi bới thiên hạ khiến đồng bào Công giáo rất khó chịu về Mặt Trận?” Bạn tôi đã mất là Sứ thần Ngoại giao Phạm Dương Hiển thuộc một gia đình Công giáo thuần thành, ông Nguyễn Ngọc Bích thì vẫn còn. Câu trả lời của Phạm Văn Liễu khiến ông Hiển nổi giận khoác áo ra về: “Tôi dùng Cao Thế Dung như con chó để sủa những kẻ chống đối!”

Sau Đại hội Chính Nghĩa người viết mới lần đầu gặp riêng Phó Đề đốc Hoàng Cơ Minh, cũng trong nhà Cụ Phạm Ngọc Lũy, và cũng lại câu hỏi về cái chí của một người muốn lãnh đạo một cuộc cách mạng: “Ông có tin là sẽ thành công không? Và năm năm nữa ông sẽ ở đâu, làm gì?”

Câu trả lời của ông khiến người viết là một chuyên gia kinh tế lại bỏ hết mà tham gia “Mặt Trận Hoàng Cơ Minh”: “Tôi không tin là trong đời mình sẽ thấy Việt Nam được giải phóng khỏi chế độ Cộng sản. Nhưng tôi thà chết trong rừng như một thảo khấu còn hơn làm một người tỵ nạn ở hải ngoại.”

Một câu nói có tính chất tiên tri của bậc anh hùng. Ba năm sau, ông tử trận tại Hạ Lào.

Sau đó, người viết nhận lời của Chủ tịch Hoàng Cơ Minh làm Vụ trưởng Vụ Tuyên Vận trong Ban Chấp hành Tổng vụ Hải ngoại tại San Jose, với Phạm Văn Liễu là Tổng vụ trưởng.

Cả hai lời phát biểu của ông Liễu rồi ông Minh đều được người viết nói ra và yêu cầu các nhà báo Mỹ nên trích dẫn lại vì nói đến tâm hồn của hai nhân vật khác biệt.

Hoa Kỳ, Mặt Trận Hoàng Cơ Minh và Phạm Văn Liễu

Trong các cuộc phỏng vấn, từ lần đầu qua hai lần sau, vai trò của Hoa Kỳ đã được họ nêu ra.

Người viết này giải thích như sau và nói đến nhân vật Richard Armitage. Trong cuộc chiến tại Việt Nam, khi ông Armitage còn là một sĩ quan Hải quân (hình như chuyên về tình báo), ông Minh đã có một hành động quả cảm và đầy rủi ro để cứu Armitage ra khỏi vùng lửa đạn khi ông bị quân Cộng sản bao vây và lâm nguy. Từ đó, giao tình giữa hai người sĩ quan Hải quân có những gắn bó mà ít ai biết. Vì vậy, khi ông Armitage có nhiệm vụ tại Đông Nam Á, cụ thể là Thái Lan, ông Minh có thể đã tiếp xúc và nhân một nhu cầu cục bộ của Hoa Kỳ về việc tìm kiếm các tù binh hay lính chiến Mỹ bị mất trong cuộc chiến tại Đông Dương, mà tương kế tựu kế dàn dựng việc kháng chiến.

Với người viết này, và ngược với lời khuyên của nhiều người có lòng, hành động đó là lý do chính đáng để mình gia nhập đấu tranh vì từ mấy chục năm nay, đây là người Việt Nam đầu tiên đã dám lấy những quyết định cho vận mệnh quốc gia mà không hỏi ý hay thậm chí xin phép Hoa Kỳ!

Sau Đại hội Chính nghĩa đã nói ở trên tại Virginia, và nhân dịp ông Minh ra hải ngoại, hai ông Minh và Liễu đã có gặp riêng ông Richard Armitage tại tư thất. Người viết là người lái xe và ngồi ngoài. Nhưng, đây là cảm nghĩ mà người viết có nói ra trong cuộc phỏng vấn: sau buổi gặp gỡ, trên xe trở về, ông Minh lặng thinh không nói gì. Ông Liễu thì thất vọng ra mặt.

Người viết này đoán ra kết qủa vì sau đó ông Liễu nói riêng rằng qua ông Armitage, Hoa Kỳ không yểm trợ và chẳng muốn dính dáng gì đến việc làm của Mặt Trận! Từ đấy, ông Liễu xoay chiều: việc làm của ông Minh sẽ thất bại, chi bằng ta tính kiểu khác và ông (người viết này) sẽ là Như Phong, một cố vấn của tôi. Diễn nôm na cho nhà báo Mỹ hiểu, Phạm Văn Liễu lại muốn đảo chánh Hoàng Cơ Minh và lập ra một tổ chức chẳng còn dính dáng gì với chiến khu của ông Minh.

Người viết này cự tuyệt một vụ đảo chánh khi đã hết chánh quyền, mà chẳng biết làm sao cho anh em hay chính ông Minh hiểu được sự thể nghiêm trọng ấy. Họ là sĩ quan trong quân đội cũ, từng sát cánh thành lập phong trào kháng chiến thì giao tình chắc là phải khắng khít lắm. Hậu quả là một vụ khủng hoảng trong nội bộ Mặt Trận và qua mấy tháng liền Phạm Văn Liễu gây sức ép: “Ông chẳng ham tiền, nếu còn cố bênh ông Minh, tôi sẽ cho tụi nhà báo dưới Orange County biết ông là cháu của trùm cộng sản Nguyễn Văn Linh!”

Chỉ vì là trong các phiên họp của Ban Chấp hành Tổng vụ Hải ngoại, Vụ trưởng Tuyên vận trình bày nhận định của mình về tình hình Việt Nam và nói đến một nhân vật khi ấy đang bị thất sủng, con trai còn bị phe bảo thủ ám sát, đó là ông Nguyễn Văn Linh. Đây là một người cộng sản thuần thành, “true believer” cho nhà báo Mỹ hiểu, tuyệt đối tin tưởng vào chủ nghĩa cộng sản. Nhưng ông ta vẫn có hy vọng trở lại khi Mikhail Gorbachev lên cầm quyền tại Liên Xô và nếu Hà Nội tiến hành cải cách theo chiều hướng của Nguyễn Văn Linh thì tình hình sẽ thay đổi và ảnh hưởng đến cục diện đấu tranh. Và ông ta là bác ruột của người viết, thân mẫu là chị ruột của ông nội!

Giữa các “chiến hữu” với nhau, đây là loại thông tin bình thường. Nhưng trong tâm trí của một kẻ có tà ý thì đấy là điều có thể khai thác được! Sau đó, trong cả chục năm, người viết này lãnh thêm cái nón cối – là Việt cộng - của một người muốn làm lãnh tụ quốc gia….

Trong cả ba cuộc phỏng vấn kín hở, điều này đã được nói ra, nhưng không hề được các nhà báo Mỹ tường thuật! Một sự gian trá nối dài…

Đơn Vị K-9 Đầy Bí Hiểm

Cũng trong ba cuộc phỏng vấn, người viết này được A.C. Thompson và Richard Rowley hỏi về đơn vị bí mật K-9 mà họ trình bày như một đám sát thủ! Sự thật nó rắc rối hơn vậy….

Trong tổ chức của Tổng vụ Hải ngoại do ông Phạm Văn Liễu cầm đầu cho đến khi ly khai, tổ chức của Mặt Trận có các Khu Bộ, Xứ bộ hay Chi bộ hoạt động tại Âu Châu, Úc Châu hay từng tiểu bang Hoa Kỳ. Vào thời ấy, cộng đồng người Việt tại hải ngoại có nhiều nhân vật nổi tiếng ngày xưa tại miền Nam, như tầng lớp tướng tá hay các chính khách và nhân sĩ. Họ có thể ủng hộ Mặt Trận, nhưng một cách kín đáo thôi, và khó là đoàn viên của Mặt Trận tại địa phương, dưới sự điều động của một Chi bộ trưởng hay Xứ bộ trưởng chỉ là kỹ sư hay Đại úy lưu vong. Vì vậy, ông Liễu đề nghị lập ra một Khu bộ đặc biệt dưới bí danh K-9 do ông trực tiếp điều động mà không qua hệ thống tổ chức thông thường. Đó là Khu bộ K-9.

Người viết này rất thận trọng khi tránh nói về các bậc chức sắc của chúng ta trong hệ thống K-9 của ông Phạm Văn Liễu vì sợ họ sẽ lại bị các nhà báo này liên lạc và làm phiền!

Nhưng, các nhà báo Mỹ đã có hai năm chuẩn bị nên gặng hỏi về việc cựu đoàn viên Mặt Trận là Trần Văn Bé Tư đã xác nhận mình là đoàn viên của K-9 khi ám sát hụt ông Trần Khánh Vân! Người viết hoàn toàn không biết chuyện K-9 đã “thoát xác” như vậy vì chuyện ấy xảy ra sau khi ông Phạm Văn Liễu bị Chủ tịch Hoàng Cơ Minh cách chức và ly khai thành một tổ chức khác, nên ông Liễu muốn có một hành động biểu dương khí thế chống cộng.
A.C. Thompson và đồng bọn không hề nhắc đến chi tiết động trời này vì muốn chụp mũ ông Hoàng Cơ Minh và Mặt Trận của ông về việc sát hại các nhà báo!

Họ cũng không dám nói rằng khi K-9 của ông Phạm Văn Liễu muốn ra tay, đối tượng cái nhóm phiêu lưu này muốn chọn chính là… Nguyễn-Xuân Nghĩa. Về sau, sợ bị FBI điều tra về tội bắn Nguyễn-Xuân Nghĩa, nhóm người này mới nhắm vào các nhà báo “thân cộng”, kể cả Đỗ Ngọc Yến của tờ Người Việt, một bạn chí thiết của người viết này. Và cuối cùng thì Trần Khánh Vân lãnh đạn!

Kết luận khi ấy của người viết cho các nhà báo Mỹ: Phạm Văn Liễu ưa làm loạn, không coi trọng tự do tư tưởng, nhưng luộm thuộm (sloppy) nên chẳng làm ra chuyện gì. Nhưng nhà báo đã có chủ đích. Họ làm nốt phần vụ còn lại là tạo ra một hình ảnh tồi tệ, hiếu chiến và hiếu sát, về cựu chiến binh Việt Nam Cộng Hòa trong thế kỷ 21, tại Little Saigon!

Họ mất bao nhiêu tiền để có một “phóng sự ba xu” (nikelodeon) như vậy?

Người viết này xin trở về chuyện kế toán: người Việt hải ngoại gửi về nhà 14 tỷ đô la. Chế độ cộng sản chỉ dùng 1% của ngân khoản ấy – là 140 triệu một năm – cũng đủ sai khiến các doanh gia hay nhà báo Mỹ đã có sẵn thiên kiến về Việt Nam Cộng Hòa! Sẽ có ngày họ về Việt Nam để lại làm phóng sự về vụ Mỹ Lai mà bỏ qua Mậu Thân 1968 tại Huế…

Chỉ mong rằng cộng đồng chúng ta không mắc bệnh câm, điếc hay mù!

Nguyễn Xuân Nghĩa

(Việt Báo)

Bạn đọc comment:

Phu Nguyen

Hãy vững tâm ông Nghĩa. Con người có lòng ngay thẳng đừng sợ. Bọn CS thời điểm này nó dương đông kích tây để người tị nạn chúng ta quên cái tình hình dân chúng đang hừng hực muốn đứng lên đạp đổ chế độ gian manh CS hiện nay. Bọn chúng muốn đánh phá cho cái cộng đồng này tan nát thì tụi nó mới ăn yên ngủ yên. 
 
Nguồn: http://www.thegioinguoiviet.net/showthread.php?t=36697

Thứ Năm, 12 tháng 11, 2015

Cần cảnh giác cao độ trong việc Đảng Việt Tân lôi kéo Cộng Đồng vào "vòng chiến" Terror in Little Saigon

Cần cảnh giác cao độ trong việc Đảng Việt Tân lôi kéo Cộng Đồng vào "vòng chiến" Terror in Little Saigon
Ngô Kỷ 2015-11-12

Little Saigon ngày 11 tháng 11 năm 2015

Kính thưa Quý Đồng Hương,

Thấy trên net cái Thư Mời của đảng Việt Tân do Trần Trung Dũng đại diện đảng bộ Nam California ký tên, với nội dung dưới đây:



Tôi mạnh mẽ phản đối việc đảng Việt Tân cho rằng cuốn phim Terror in Little Saigon "bôi nhọ chính nghĩa đấu tranh của tập thể người Việt tỵ nạn Cộng sản, hình ảnh của cộng đồng người Việt và của các cựu quân nhân Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa" (ngưng trích)
Các luận điệu mà đảng Việt Tân và đồng bọn cố tình tiếm danh "Cộng Đồng" để phản đối cuốn phim là một điều hoàn toàn vô lý và sai trái, vì cuốn phim này hoàn toàn không hề "chụp mũ" Cộng Đồng, cuốn phim không hề xúc phạm danh dự Cộng Đồng, không hề có ác ý nhục mạ Cộng Đồng. Việc đảng Việt Tân và đồng bọn nhập nhằng "đánh đồng" Việt Tân với Cộng Đồng là một, rõ ràng đây là thủ đoạn "đánh lận con đen," lưu manh và láu cá của đảng Việt Tân. Đây là vấn đề mà Việt Tân và cuốn phim giải quyết với nhau, chứ không liên hệ gì đến tập thể người Việt Tỵ Nạn cộng sản, do đó đảng Việt Tân bày trò lôi kéo Cộng Đồng vào "vòng chiến" này là một hành động lố lăng, bẩn thỉu và vô liêm sỉ. Trong khi tên đại sứ Mỹ Ted Osius nhục mạ Cộng Đồng, phỉ báng lá Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ, đeo cờ máu cộng sản Việt Nam ngay tại Little Saigon và San Jose, thì đảng Việt Tân và "đồng bọn" lại "câm như hến," trái lại đảng Việt Tân còn tổ chức đón tiếp, tiệc tùng với tên đại sứ mất dạy và thân cộng Ted Osius này.
Tôi viết vắn tắt bài này để xin lưu ý Quý Đồng Hương hãy đề cao cảnh giác và tỉnh táo nhằm không lọt vào mưu mô xảo quyệt và gian manh của đảng Việt Tân đang cố tình khai thác lòng tự ái dân tộc của Cộng Đồng để tạo cơ hội cho đảng Việt Tân lấy cớ khoe khoang Cộng Đồng đứng ra bảo vệ và binh vực đảng Việt Tân. Chính vì vậy Cộng Đồng cần nên xa lánh, tẩy chay và bất hợp tác với mọi hoạt động của đảng Việt Tân, bằng cách không tham dự các buổi hội họp, không ký tên vào các thỉnh nguyện thư...do đảng Việt Tân hay đồng bọn chủ xướng.
Đảng Việt Tân là một tổ chức chính trị xôi thịt đang bắt tay với Việt cộng, chính vì vậy hiện tại đảng Việt Tân không chủ trương giải thể đảng cộng sản Việt Nam, trái lại đảng Việt Tân muốn đảng cộng sản Việt Nam tồn tại để chúng có thể "chia ghế" trong hệ thống cầm quyền của nhà nước Việt cộng, đây là một chủ trương "phản quốc" mà đảng Việt Tân chủ mưu theo đuổi.
Trong thời gian sắp tới, tôi sẽ phân tích và trình bày đầy đủ về sự kiện cuốn phim Terror in Little Saigon, cũng như tôi sẽ tố giác những tộc ác và sự gian manh của đảng Việt Tân với đầy đủ bằng chứng xác thực để Quý Đồng Hương kính tường.
Vì đồng quan điểm với bà Tôn Nữ Hoàng Hoa trong bài viết dưới đây [không dám đăng vì "bị bà cấm" - BCT ], nên tôi xin đính kèm để Quý Đồng Hương kính tường. Và tôi cũng xin đính kèm theo dưới đây cái mail của ông "tuongpham" có trích dẫn cái Youtube phỏng vấn nhà làm phim A.C. Thompson để Quý Đồng Hương thấy và nghe tường tận sự trả lời của A.C. Thompson. Tôi cũng đính kèm các bài phỏng vấn A.C.Thompson do tờ báo Việt gian Người Việt thực hiện, mà trong đó A.C. Thompson đã giải đáp thỏa đáng nhiều thắc mắc, và đề cập đến việc có chủ mưu ám sát nhà báo Đỗ Ngọc Yến từ lâu vì chủ nhiệm báo Người Việt Đỗ Ngọc Yến là tay sai Việt cộng.
Cuối bài viết này là một số tài liệu, Youtube, bài viết, hình, ảnh điển hình nhằm chứng minh đảng Việt Tân có liên hệ chặc chẽ với Việt cộng, dối gạt cộng đồng. Vì quá gấp, tôi chỉ xin trình bày vắn tắc bài viết này, hy vọng trong thời gian tới khi thuận tiện, tôi sẽ trình bày đầy đủ vấn đề này sau.
Mong gặp lại Quý Đồng Hương sớm trong bài viết khác có cùng chủ đề trên.
Trân trọng

Ngô Kỷ

-----------------

On Tuesday, November 10, 2015 2:20 AM, "tuong pham tuongphamvh@yahoo.com [PhoNang]" wrote:
Trong buổi phỏng vấn mới nhất bằng Anh ngữ cuả LS Nguyễn Hoàng Duyên với nhà báo AC Thompson do nhật báo Calitoday thực hiện , có rất nhiều điều rất lý thú , xin tạm lược thuật như sau :
1- Nhà báo AC Thompson xác nhận : trong lúc phát biểu không chính thức (off camera), ông Nguyễn Xuân Nghĩa có nói “ông đã tham gia một buổi họp của Mặt Trận, trong đó các thành viên thảo luận việc ám sát biên tập viên của một nhật báo nổi tiếng ở Quận Cam.”
Và AC Thompson nói rõ trong buổi phỏng vấn này: người bị Mặt Trận dự tính ám sát là ông Đỗ Ngọc Yến , chủ bút nhật báo Người Việt , nguyên văn như sau ( ở phút thứ 25:24 ):
"He said us in the meeting with the other members, they planned to assassinate Mr . Do Ngoc Yen from Nguoi Viet."
Nhưng trong buổi phỏng vấn của nhật báo Người Việt do nhà báo Hà Giang thực hiện và đăng trên Ngươi Viêt online ngày 6-11-2015 ô. Nguyễn Xuân Nghĩa đã phủ nhận câu nói đó, nguyên văn như sau : Tôi không hề nói câu đã tham gia một buổi họp của Mặt Trận, trong đó các thành viên thảo luận việc ám sát biên tập viên của một nhật báo nổi tiếng ở Quận Cam, cả trong khi quay phim lẫn lúc không quay phim.
2- Sự phản biện của LS Nguyễn Hoàng Duyên về sự mập mờ, gán ghép trong cách đặt tựa đề : Terror in Litle Saigon của cuốn phim, cũng giống như sự gán ghép giữa ISIS và Muslim
3- AC Thompson nói không có ý làm tổn thương Cộng đồng người Việt và xin lỗi những người không thích cái tên ( title ) của cuốn phim (phút thứ 40:32 )

AC Thompson trả lời các vấn đề qua phim 'Terror in Little Saigon'  

  https://youtu.be/bTsD_O9WmBc



 
Nguồn:http://bacaytruc.com/index.php?option=com_content&view=article&id=8271%3Acn-cnh-giac-cao--trong-vic-ng-vit-tan-loi-keo-cng-ng-vao-qvong-chinq-terror-in-little-saigon&catid=34%3Adin-an-c-gi&Itemid=53 

Lịch sử vai trò của Việt Nam đối với hải thương trên Biển Đông

Lịch sử vai trò của Việt Nam đối với hải thương trên Biển Đông

Cát Linh, phóng viên đài RFA
2015-11-12
tien-si-630.jpg Tiến sĩ Trần Đức Anh Sơn thuyết trình về triển lãm sau buổi lễ khai mạc ngày 29 tháng 7 năm 2015
 
 
Khi Trung Quốc đã dùng lá bài lịch sử để cho rằng biển Đông là thuộc về Trung Quốc mấy nghìn năm trước, thì phía Việt Nam cũng đưa ra những tài liệu lịch sử và các phát hiện khảo cổ của Việt Nam, Nhật Bản, Trung Quốc và các nước phương tây chứng minh vai trò của Việt Nam trong hệ thống thương mại Biển Đông từ thế kỷ XVI – XVIII, góp phần tái khẳng định vị trí của Việt Nam là vị trí đã được lịch sử ghi nhận về chủ quyền trên biển Đông.
Một cuộc hội thảo về Lịch sử hệ thống thương mại trên biển Đông được tổ chức ở Viện văn hoá và giáo dục Việt Nam tại Hoa Kỳ, với sự trình bày của Tiến sĩ Trần Đức Anh Sơn, phó giám đốc Viện phát triển kinh tế xã hội Đà Nẵng, về vai trò lịch sử của Việt Nam đối với hải thương trên biển Đông. Tiến sĩ dành riêng cho Cát Linh, đài Á Châu Tự Do cuộc phỏng vấn trước khi hội thảo diễn ra. Trước tiên, ông cho biết về những phát hiện khảo cổ đã tìm thấy ở biển Đông và cả trong các tài liệu lịch sử nói về tự do hàng hải sẽ trình bày trong phần 1 của buổi hội thảo.
TS Trần Đức Anh Sơn: Phần thuyết trình của chúng tôi phần thứ nhất dựa trên các tài liệu khảo cổ học do các nhà khảo cổ học ở nước ngoài và các nhà khảo học Việt Nam, đặc biệt là khảo cổ học người Nhật, người ta đã khai quật được các chiến vật trong các quốc gia trong khu vực Châu Á, Đông nam Á, và Đông Bắc Á có liên quan đến Việt Nam. cụ thể là sự xuất hiện của các trống đồng trong thời kỳ văn hoá đông sơn từ đầu công nguyên, đối với các nước ở khu vực Đông Nam Á hải đảo, Đông Nam Á lục địa và đồ gốm sứ trong khu vực Đông Bắc Á. Trong đó có Nhật Bản, Lưu Cầu, bây giờ là Okinawa và một số của Trung Quốc thông qua các khảo cổ học mà người ta đã công bố.
Cái thứ hai chúng tôi cũng dựa vào các tài liệu lịch sử do rất nhiều nhà khảo cổ học của Bắc Âu và các nhà khảo cổ học Việt Nam khai quật trực tiếp ở trên các hiện trường.
Tổng thể lại, chúng tôi thấy rằng, trong một thời kỳ dài, từ đầu công nguyên cho đến thế kỷ X, người Việt Nam có thể lúc bấy giờ dưới nhiều tên gọi khác nhau, có thể là người Giao Chỉ, người Nam Man (như các sử sách Trung Quốc đã gọi), có thể là người Giao Châu… Trong đó có cả cộng đồng người Champa ở miền Trung Việt Nam đã có một quá trình vươn ra biển rất mạnh mẽ. Người ta đã làm chủ các hải trình buôn bán giữa Việt Nam với các nước Đông Nam Á. Và nó có sự lan toả đến tận khu vực Ấn Độ, khu vực Trung Đông. Đó là những kết quả, tài liệu mà chúng tôi sẽ trình bày trong buổi thuyết trình.
Cát Linh: Những vật thể, hay nói chung là những phát hiện mà ông và những nhà khảo cổ khác tìm thấy có thể là một cơ sở pháp lý để mang ra cho một cuộc tranh tụng, nếu có, về chủ quyền trên biển Đông hay không?
TS Trần Đức Anh Sơn: Thật ra thì các hiện vật khảo cổ học, các bản đồ, tư liệu mà chúng tôi làm thì không có giá trị về mặt pháp lý. Vì mặt pháp lý thì nó dựa trên các văn kiện, công ước, các quá trình quốc tế thoả các thoả ước sau này. Tuy nhiên, những cái chúng tôi làm là chúng tôi muốn chứng minh rằng, vì người Trung Quốc cứ nói rằng họ đã làm chủ biển Đông từ mấy ngàn năm nay. Thậm chí như tuyên bố của chủ tịch Trung Quốc trong những chuyến đi thăm Mỹ, Anh Quốc, Singapore gần đây, nói rằng là người Trung Quốc đã làm chủ kể cả mấy đảo trên biển Đông từ thời cổ đại. Thì những nghiên cứu của các học giả thế giới, trong đó có phần tham gia của các học giả Việt Nam, mà chúng tôi tập hợp lại là để chứng minh một điều ngược lại. Tức là từ khoảng trước thế kỷ thứ X, thì hiểu biết của người Trung Quốc về cái trên biển Đông và đặc biệt là hàng hải trên biển Đông rất là kém, thậm chí là không có, nếu như theo nghiên cứu trong quyển sách của ông Bill Hayton, “The South China Sea: the struggle for power in Asia” thì ông đã nói rõ như vậy. Những nghiên cứu của chúng tôi cũng là một trong những minh chứng chứng minh rằng luận điểm của ông Bill Hayton là chính xác.
Cái thứ hai, những tài liệu mà chúng tôi đọc, kể cả những tài liệu của người Trung Quốc viết, thì họ nói rằng trong một thời kỳ dài, người, thuyền bè, buôn bán giữa Việt Nam đi lên phía Bắc, trong đó có Trung Quốc đi qua Nhật Bản thì chủ yếu là thuyền của người Việt mà người Trung Quốc gọi là Nam Man. Và người thương nhân Trung Quốc thì phải sau thế kỷ XII, thế kỷ XIII trở đi thì họ mới tham gia quá trình ấy, và xuất hiện một thuật ngữ mà người ta gọi là người Tàu-Việt, họ kết hợp với người Việt ở vùng phía Nam của Trung Quốc, và người Việt ở phía bắc Việt Nam là những người có kỹ thuật đi biển khá tốt.
Chúng tôi cũng đọc những tài liệu cho biết rằng người Việt Nam thời kỳ chúa Nguyễn Ánh đã đóng thuyền cho hoàng gia Xiêm, Thái Lan. Tất cả những việc đó đã cho chúng ta biết rằng là người Việt Nam đã có một kỹ thuật hàng hải rất là tốt.
Hiện tại vấn đề này cùng với các tư liệu khảo cổ học góp phần chứng minh rằng làm chủ trên mặt biển trong một thời gian rất là dài, đầu công nguyên cho đến kết thúc thời Bắc thuộc, là người Việt cùng với các dân tộc Đông Nam Á khác, chứ không phải người Trung Hoa. Người Trung Hoa xuất hiện sau chứ không phải trong thời kỳ đầu. Và họ không phải là chủ nhân các hòn đảo. Họ cũng không phải là người một mình sáng tạo ra con đường tơ lụa trên biển. Con đường tơ lụa trên biển là sự tham gia của rất nhiều các nước Đông Nam Á, trong đó có Việt Nam.
Chúng tôi muốn dùng chứng cứ này để bác bỏ quan điểm của họ khi họ tuyên bố chủ quyền đối với các quần đảo ngoài khơi biển Đông cũng như nói rằng con đường tơ lụa là do họ sáng lập ra.
Cát Linh: Như vậy, buổi hội thảo này sẽ đóng vai trò như thế nào trong bối cảnh căng thẳng hiện tại ở biển Đông?
TS Trần Đức Anh Sơn: Chúng tôi dùng các tư liệu khảo cổ học trong thời kỳ đầu và các sử liệu trong giai đoạn thế kỷ XVII, XVIII, nhất là thông qua bản đồ, đặc biệt là các tài liệu Hán Nôm của các nhà nước phong kiến Đại Việt của chủ nghĩa đàng trong, triều đại Lê, Trịnh ở đàng ngoài, đặc biệt là triều đại nhà Nguyễn trong thế kỷ 19  để tôi chứng minh rằng Việt Nam có một quá trình khai phá, sáng lập, thực thi chủ quyền và bảo vệ chủ quyền trên các đảo ở biển Đông, đặc biệt là Hoàng Sa và Trường Sa từ rất lâu đời. Các tài liệu khảo cổ học sẽ chứng minh là cách đây khoảng 2 ngàn năm, thậm chí hơn nữa, còn các tài liệu sử học sẽ chứng minh muôn nhất cũng từ năm 1686, chúng ta đã có các tài liệu văn bản đầu tiên để khẳng định, để miêu tả hoạt động của Trường Sa, Hoàng Sa. Và những quan điểm này chúng tôi cho rằng sẽ góp phần quan trọng vào bộ hồ sơ pháp lý. Nếu trong trường hợp Việt Nam giống như Philippines khởi kiện Trung Quốc về đường lưỡi bò, khởi kiện Trung Quốc về những tuyên bố chủ quyền vô lý thì đó là những cơ sở khoa học mà chúng tôi có thể cung cấp được cho nhà nước để thực hiện công việc khởi kiện.
Cát Linh: Xin cảm ơn Tiến sĩ Trần Đức Anh Sơn cho những thông tin này, cũng như cho buổi phỏng vấn ngày hôm nay. 

Nguồn: http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/History-Vietnam-trade-on-SCS-11122015141948.html

Xem "Terror in Little SG" nhớ đặc công VC khủng bố miền Nam

 Xem "Terror in Little SG" nhớ đặc công VC khủng bố miền Nam

Posted by: Viet VungVinh


Xem Terror in Little Saigon nhớ đặc công biệt động khủng bố miền Nam
Lê Hải Lăng

Đảng CSVN kể từ khi ra NQ36 2004 tới nay, đảng không lôi kéo được người Việt hải ngoại làm con trừu, như ở miền Nam có người ăn cơm quốc gia thờ ma VC. Đảng rất tức giận khi mỗi lần quan chức đảng đi nước ngoài đều trốn ngõ cửa hậu tránh xúc tiếp với dàn người biểu tình. Đảng ê mặt ê càng khi có nhiều thành phố nước Mỹ từ chối không đón tiếp phái đoàn VC .

Trong nước, để che đậy âm mưu làm tay sai bán biển đảo, đất đai cho Trung Cộng, đảng để quân đội đứng nhìn biển Đông cho giặc xây thành lũy quân sự. Đảng dùng công an côn đồ đi cướp đất ruộng nông dân. Đảng cầm đầu 800 tờ báo, 20 ngàn phóng viên, đài TV, phát thanh kể cả loa phường làm công cụ tuyên truyền chính sách độc tài cai trị của đảng. Đảng chưa dừng ở đó. Đảng thiết lập bao nhiêu trang mạng bắt lá tìm sâu để khủng bố người yêu nước có tiếng nói độc lập, đảng dùng Viet Vision tung ra đánh cướp người dự lễ thắp hương cho người hy sinh trong cuộc chiến tranh biên giới, Gạc Ma…

Để mở đường suôn sẻ cho tướng cướp biển Tập Cận Bình, cánh tay đắc lực Việt Vision dẫn đầu là Trần Nhật Quang đến nhà những người khác chính kiến chống chuyến viếng thăm Tập Cận Bình. Quang và đồng bọn khủng bố và muốn chém vè Blogger Nguyễn Lân Thắng khi dụ dỗ bước ra khỏi nhà. Viet Vision cùng với công an mặc áo đội lốt côn đồ đánh đập bao nhiêu người yêu nước.

Song song với Việt Vision, tại hải ngoại Viet Unity dùng lá bài PBS qua cái phim “Terror in Little Saigon”. Kinh nghiệm cho thấy mũi dùi xung kích pháo vào phi trường Tân Sơn Nhứt (như Việt Tân) chỉ là phương tiện khai hoả ban đầu để tấn công vào sào huyệt Dinh Độc Lập (Little Saigon hải ngoại) Vì sao ? Vì không phá được cái thành trì ủng hộ tự do dân chủ dân quyền cho VN thì đảng CSVN không thể ngồi yên. Việt Vision đã đánh đập bao nhiêu người trong nước vì phản đối Tàu cộng xâm lược. Viet Unity hải ngoại phải thực hiện NQ36 để lôi kéo người về phe ta và áp dụng mọi tuyên truyền dưới mọi hình thức để chia rẽ người Việt. Mới ra cuốn phim chưa chiếu mà báo Thanh niên VN lên trang “hồ hởi” tiếp ứng trước đó rồi mà .Thế rồi người chạy theo lưng phe đi đòi tìm công lý ,người bênh vực quan điểm cộng đồng. Một vài trang FB tại VN đã vỗ ngực tranh đấu cho nhân quyền cũng sụp bẫy hè nhau theo Viet Unity. Cái bẫy Terror in Little Saigon đã thành công chia ra hàng trăm phe rồi.

Cũng có thể biết đâu chừng “gậy ông đập lưng ông”. Bắn một cái hoả tiễn 130 ly vào thành phố Đà Nẵng giết chết hai gia đình ,nhưng cái bọn VC nằm vùng núp trong quần “báo chí” lên tít ca tụng sức mạnh là họ (VC) tới bên lưng rồi, vô tình lòi cái mặt phe ta (VC) để bị theo giỏi khó hoạt động bí mật.

Như bây giờ Tony Nguyễn cùng A.C Thompson hoà tấu giao hưởng để PBS trình làng cái hoả tiễn bắn VT , nhưng sức công phá cuả hàng trăm mảnh đạn đã đốp chát vào mặt những cưụ quân nhân hội hè mừng lễ (trong cuốn phim), đã nổ chất thuốc “khủng bố” lên “Little Saigon” mà người tỵ nạn CS làm biểu hiệu thương mại, thành đạt, vinh dự (đề tài cuốn phim Terror=khủng bố) .

Và quả hoả tiễn này đã hiện ra những hình thù theo đuôi trái phá “hai mang” lộ diện chống VT là một cái cớ, mà chủ yếu là theo ai đó triệt hạ cái Little Saigon kia .Vì Little Saigon là thành trì chống cộng quyết liệt phải dùng xe tăng PBS lắt léo tấn công, như phá cổng Dinh ngày nào.

Nếu ai đã từng sinh sống tại Miền Nam trước 75 ,chắc hẳn không quên những cảnh khủng bố đặt mìn xe đò ,ném lựu đạn vào đám đông, đặt chất nỗ nhà hàng, ám sát giáo sư ,nhà báo kể cả thường dân.Tất cả những chuyện xảy ra báo chí thân cộng hoặc VC nằm vùng cấu kết với nhau lên án là chính quyền nhúng tay để đổ thừa MTGPMN. Nhưng trong 40 năm qua sự thật đã phơi bày .Vì sao ? Vì đảng CSVN tuyên dương công trạng cuả những kẻ khủng bố mà họ cho là anh hùng. Đây là một vài tiêu biểu :

Ngày 30 tháng 12,1965 ký giả Từ Chung của tờ Chính Luận bị đội biệt động 67 ám sát khi về nhà ăn trưa. Trước đó ký giả này đã đăng tải những lời đe dọa mà ông ta đã nhận được từ phía MTDTGP

Ngày 9 tháng 2, 1964Khán đài một sân vận động dã cầu bị gài bom khiến 2 sĩ quan Mỹ thiệt mạng và 41 người khác bị thương

Ngày 25 tháng 8, 1964 khách sạn Caravelle bị đặt bom làm sập nhiều tầng. Phía MTDTGP nói có hơn 100 người bị chết và bị thương

Ngày 25 tháng 6, 1965 nhà hàng nổi Mỹ Cảnh trên sông Sài Gòn bị đặt bom làm hơn 40 người thiệt mạng, trong đó có 9 người Mỹ và làm hơn 50 thường dân bị thương

Ngày 4 tháng 10, 1965 Sân vận động Cộng Hòa bị đặt bom làm 11 người thiệt mạng, 42 thường dân khác bị thương

Ngày 9 tháng 3, 1974 trường tiểu học Cai Lậy (Tiền Giang) bị nã súng cối 82 ly. Theo tuyên bố của tướng Lâm Quang Thi, vụ tấn công này đã làm 34 học sinh bị chết và hơn 70 người khác bị thương[22], còn theo Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ thì có 32 học sinh chết và 55 bị thương

Chuyện giết GS Nguyễn Văn Bông .Trích từ Đàn Chim Việt Mạc Việt Hồng (MVH): Thưa bà, vừa rồi, nhân kỉ niệm 36 năm ngày “giải phóng miền Nam”, thống nhất đất nước, một vài tờ báo đã đăng lại vụ ám sát Giáo sư Nguyễn Văn Bông, bà có đọc những bài báo này không và các chi tiết trong đó có gì khác so với những điều bà đã biết từ trước tới nay?

Bà Jackie Bong- Wright (JBW): Đây là lần thứ nhì ông Vũ Quang Hùng viết bài báo kể lại những chi tiết hào hùng do ông dàn dựng và chủ mưu để ám sát GS Nguyễn Văn Bông. Lần đầu tiên ông kể lại trên một tờ báo Sài Gòn cách đây 12 năm. Việc làm có kế hoạch chặt chẽ của một tổ chức chuyên môn thực hiện ám sát theo lệnh Hà Nội cho thấy đây là một âm mưu có tính toán tinh vi. Cách đây hơn 2 năm tôi có dịp gặp và phỏng vấn luật sư Phạm Văn Hùng ở San Jose, người đã bênh vực cho anh Vũ Quang Hùng. Luật sư kể lại cho tôi biết những lời biện hộ nào mà ông đã xin Tóa án tha cho những kẻ sát nhân, nhưng cảnh sát VNCH có bằng cớ nên 2 anh Hùng, Châu và đồng bọn phải đi tù.(ngưng trích)

Sau 40 năm đảng CSVN cũng đưa người lên TV dạy cách bỏ bom trong bánh.Chả biết để đi khủng bố ám sát người biểu tình chống Tàu
xâm lược,giết người khác chính kiến hay dùng để có dịp chuyển ra tàu thủy cập bến San Francisco gây thảm hoạ cho cộng đồng chống cộng ?

Có bao nhiêu nạn nhân bị ăn quả lừa,bao nhiêu người chạy thoát bánh “nỗ”.Thế mà cứ nằng nặc theo cái đuôi Ba Đình Viet Unity đòi công lý cách hơn 30 năm để có chủ đích trọng đại hơn.Làm sao VC đi tìm công lý cho 5 người Việt chết ở hải ngoại .Trong lúc hiện tại 90 triệu người mất hết tất cả quyền con người,quyền được tự do phát biểu,quyền được giữ căn nhà mình ở,quyền được đi lại,quyền được dùng lá phiếu cuả mình bầu cử người đại diện mà đảng CS độc tài khát máu đã độc quyền cai trị 70 năm.

Làm sao VC đi tìm công lý cho cái chết 5 người ở hải ngoại đã xảy ra trên 30 năm, trong lúc chính họ đã giết hàng triệu người trên chính quê hương cuả họ.Và họ vẫn hàng ngày dùng quân đội,công an côn đồ tàn sát thủ tiêu bao nhiêu người ,chết bị đánh đập ở ruộng đồng,chết trong đồn công an,chết ngoài biển bị hải tặc Trung Cộng (quan thầy VC),bị vỡ đầu dập xương trên đường phố vì biểu tình chống thằng cướp nước.Bao nhiêu người dân oan mất đất nhà chết dọc đường khi đi tìm công lý.Bao nhiêu ngàn lá đơn đi đòi công lý bị bỏ vào sọt rác ?

Lê Hải Lăng 
 
Nguồn: http://www.thegioinguoiviet.net/showthread.php?t=36683
Nguồn


Thứ Tư, 11 tháng 11, 2015

 Trịnh Việt Anh
 Mục đích của phim chả phải là để đi tìm công lý cho 2 phóng viên nhà báo đã bị ám sát , vì khi tác giả chỉ là 1 nhà làm phim tay mơ , không phải là thám tử chuyên nghiệp , lại bỏ ra có 2 năm tìm hiểu từ con số zero 1 vụ án mà FBI và CIA đã phải bó tay chịu thua từ 30 năm trước , thì chẳng thể có hy vọng gì để bất ngờ phá án .
Mục đích của phim rõ ràng chỉ là để chĩa mũi dùi vào đảng Việt Tân , vào cộng đồng người Việt tỵ nạn chống cộng hải ngoại và vào các cựu quân nhân quân lực VNCH mà thôi . Mà những người này là kẻ thù của ai ? Xin thưa họ là kẻ thù duy nhất của đảng CSVN . Ngoài đảng CSVN ra chẳng còn ai khác nữa muốn bôi nhọ họ , trừ khử họ .
Trong bộ phim đã khôn khéo lồng vào 2 thông điệp , rất sai lầm và sặc mùi tuyên giáo . Thông điệp thứ 1 là " những người chống cộng hải ngoại chỉ muốn khơi lại cuộc chiến đã chấm dứt " và họ " muốn lật đổ 1 chính quyền hợp pháp tại VN " ( ý nói nhà cầm quyền CSVN ) . Tất cả những ai có chút hiểu biết về chiến tranh Việt Nam và về cộng đồng người Việt tỵ nạn hải ngoại đều biết 2 điều trên hoàn toàn là luận điệu chụp mũ , lừa gạt người dân của Tuyên giáo CS .
Ông A . C . Thompson còn quá trẻ và chả có chút kiến thức gì về chiến tranh VN và về CS , nên mới bị lừa và dễ dàng bị ai đó ( Tony Nguyễn ? ) nhồi nhét tư tưởng đó vào đầu . Thứ 1 , nếu nói về khơi lại 1 cuộc chiến đã dừng thì phải nói chính CSVN đã làm điều đó . 2 lần đảng CSVN ký kết Hiệp định Geneve rồi Paris để đình chiến , nhưng rồi vần tiếp tục . Thứ 2 , chính quyền CSVN chưa bao giờ là 1 chính quyền hợp pháp , vì chưa bao giờ được người dân VN bầu chọn 1 cách tự do dân chủ , mà là 1 chính quyền áp đặt , cướp về bằng bạo lực với sự chỉ đạo và tiếp tay của Trung Cộng và Liên Xô .
Ngoài ra , khi trả lời phóng viên của báo Người Việt , thì ông Thompson khẳng định là mọi chứng cứ đều chỉ vào Mặt trận . Ông nói con của 2 nhà báo cho biết họ đã bị người của Mặt trận điện thoại đe dọa và khủng bố , đã có người của Mặt Trận tìm đến gặp để mua chuộc bằng tiền , thậm chí đã đi đến quán cafe gặp mặt chỉ vài ngày trước khi bị bắn chết . Đọc tới đây Nhi phải phì cười !
Một mặt thì ông ta khẳng định rằng Mặt trận có K9 là tổ chức ám sát cực kỳ chuyên nghiệp và ghê gớm , khi ra tay không để lại dấu vết , khiến cho FBI và CIA cũng phải bó tay . Áy vậy mà chẳng lẽ Mặt trận lại ngu đến nỗi công khai ra mặt hăm dọa , cho cả người đại diện đến gặp nơi công cộng , rồi ngay vài ngày sau xách súng đến nhà bắn chết . Ủa vậy khác nào tự khai là chính tui làm đó , lạy ông tui ở bụi này ??
Nói thiệt nha , Nhi chả phải sát thủ hay tổ chức gì kinh khủng cả , chỉ hay đọc truyện trinh thám và xem phim hành động thôi cũng dư biết chẳng có ai ngu ngốc đến mức đó . Nếu đã muốn ám sát thì không bao giờ ra mặt đi gặp , còn nếu đã lỡ gặp mà sau đó muốn giết thì đi mướn lưu manh , côn đồ nào đó ra tay ( như đảng CSVN ) hay làm thế nào cho giống tai nạn giao thông hay tai nạn cháy nhà chi đó ( mấy món này đảng ta cũng rành lắm ) , chứ ai lại vác súng đến nhà đòm đòm 1 cách lộ liễu vậy trời ? Biểu tượng cảm xúc pacman Biểu tượng cảm xúc pacman
Ở Úc mấy năm trước , khi 1 bác sĩ người Hoa bị ám sát , thì côn đồ giả làm như 1 vụ cướp bất thành , canh ông này đi ngoài phố chạy đến giựt đồ , giành qua giành lại rồi đâm 1 dao chết tốt . Như thế thì cho dù có nghi là tổ chức nào làm đi nữa , cũng chẳng có chút bằng chứng nào chỉ vào họ . Chẳng lẽ 1 Mặt trận sát thủ ghê gớm như ông Thompson diễn tả lại ngu dốt ngờ nghệch hơn cả 1 con bé như Nhi ?
Theo Nhi thấy thì mọi chứng cớ trong phim , đều chỉ thẳng vào đảng CSVN thì đúng hơn , vừa lợi dụng xích mích giữa các nhà báo và đảng Việt Tân để ra tay ám sát 2 ông này , đổ tội cho Việt Tân , vừa bây giờ lợi dụng sự ngây thơ và thiếu hiểu biết của ông Thompson để 1 lần nữa tấn công Việt Tân và cộng đồng chống cộng hải ngoại thì có !
 Vượt Tường Lửa Trịnh Việt Anh Chỉ trình bày ở đây nhiều góc cạnh khác thôi, tùy độc giả phán xét
Vượt Tường Lửa- 19 giờ ·
CXN_111115_10 647_Đúng là như AC Thompson kêu gọi, thông tin về quá khứ của Đảng Việt Tân khủng bố và cài cắm cháu của Nguyễn Văn Linh là Nguyễn Xuân Nghĩa cùng mức độ tàn ác trong chiến khu của MT Hoàng Cơ Minh ngày dc phơi bày nhiều hơn trên mạng (Việt Tân), ngay cả FBI cũng cảnh báo có Đảng Viên CS cài cắm, ảnh hưởng Đảng Việt Tân và cộng đồng NVHN ??? Tại sao NX Nghĩa, cũng như Nguyễn Quang A, Phạm Chí Dũng đều chống Tàu nhưng không bao giờ chống ĐCSVN, tại sao chính sách của VT cũng chỉ toàn chống TC mà không chống CSVN, nhờ phim Terror in Little Saigon, tất cả đều mở mắt cho rất nhiều ng, trong đó có CXN, nó xác nhận thêm những gì CXN nghi ngờ và viết lên từ lâu về dân chủ cuội, chống TC không đụng CSVN, dắt mủi PT Dân Chủ… : Vạch mặt bọn Cộng Sản gian manh đang núp bóng Người Quốc Gia-Tỵ Nạn. – Bài 5 –
Châu Xuân Nguyễn
xx
phóng sự ddiiefu tra truyền hình / trực tuyến. Nguồn: pbs.org/frontline/terror-in-little-saigon
Những bài viết về hồi ký, về K9, về thủ tiêu trong chiến khu, về quyết định thủ tiêu những ai dc viết từ 1982, 1984 bây giờ hiện lên tất cả, những người mới dấn thân tranh đấu như CXN được mở mắt xem những bài viết từ 35 năm nay, khó bị chình sửa vì người viết còn sống, họ sẽ lên tiếng nếu là chỉnh sửa để trở thành không chính xác. Với CXN, những bài viết cũ, 10, 20 30, 40 năm là có giá trị nhất vì những ng viết đã để lại những khoảnh khắc trung thực như của ex Thượng Nghị Sĩ Nguyễn Văn Chúc, Cựu Thứ Trưởng Chiêu Hồi VNCH Đinh Thạch Bích và người sáng lập Mặt Trận cùng Hoàng CM là Ông Phạm Văn Liễu. Dưới đây là một bài viết ghi lại những tội ác trong chiến khu của Hoàng CM và tại sao Hoàng CM bị trả thù vì quá tàn ác với người theo mình…(có những bài tôi không thèm đọc trc đó vì nghĩ là họ thù cá nhân nên bôi nhọ Việt Tân, bây giờ với phóng sự của A.C. Thompson thì tất cả ráp nối lại như một jigsaw Puzzle (hình ráp từ ngàn mảnh nhỏ) và thấy giá trị và những sự thật của những bài viết này về MT K9, ám sát nhà báo, chiến hữu trong chiến khu… Còn nhiều bài nữa, hãy đón đọc với tên tuổi cụ thể của nạn nhân.
Vạch mặt bọn Cộng Sản gian manh đang núp bóng Người Quốc Gia-Tỵ Nạn. – Bài 5 –
– Hàn Giang Trần Lệ Tuyền. –
Vừa qua, quý độc giả đã được « theo chân » : « Chiến hữu Chủ tịch Hoàng Cơ Minh vẫn bình an, và đang lãnh đạo công cuộc đấu tranh Giải phóng Tổ Quốc Việt Nam » ; qua những « Đoàn Kháng Chiến Quốc Nội » với những « trận giao tranh » » từ Quảng Nam-Đà Nẵng đến Sài Gòn. Và bây giờ chúng tôi lại kính mời quý độc giả tạm rời Thủ Đô Sài Gòn để biết thêm về « Kháng Chiến Cửu Long » ; cũng theo như cái « Bản tin » của « Đài Phát Thanh Kháng Chiến » như sau đây :
« Đây, là tiếng nói Việt Nam Kháng Chiến phát đi từ Căn cứ Quốc nội của Cơ sở Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam… » ; và đã đăng trên « Báo Kháng Chiến » nơi trang 19, số 71, tháng 01 năm 1987 :
« Kháng Chiến Cửu Long
– Huấn luyện thanh niên nam nữ.
– Một ổ kháng cự gia nhập Mặt Trận.
( VNKC. 23-10-1987)
Tin tức của đài Việt Nam Kháng Chiến phát thanh ngày 23 tháng 10 cho biết là trong tháng 8 và 9, Ủy Ban Kháng Quản Tỉnh Cửu Long đã tăng cường công tác tuyên vận tại các huyện Tam Bình, Trà Ôn và Vĩnh Liêm. Cán bộ Mặt Trận đã tổ chức bốn đợt huấn luyện nhằm hướng dẫn thanh niên nam nữ trong tỉnh về các kỹ thuật tuyên vận, địch vận và cách sử dụng vũ khí nhẹ. Ngoài ra, Ủy Ban cũng đã cho rãi hơn 4000 tờ truyền đơn đủ loại và treo hơn 20 lá Quốc kỳ lớn nhỏ trong các huyện kể trên.
Cũng theo bản tin phát thanh cùng ngày Ủy Ban Kháng Quản Tỉnh Cửu Long đã tiếp xúc với một tổ chức kháng cự mệnh danh là Thanh Niên Việt Nam Cứu Nước tại thị xã Trà Vinh. Sau khi được cán bộ Mặt Trận giải thích cặn kẻ, tổ chức kháng cự này đã đồng ý giải thể gia nhập Mặt Trận. Các chiến hữu này tiếp tục hoạt động trong tầng lớp thanh niên nam nữ trong tỉnh. Được biết, khi gia nhập Mặt Trận, nhóm kháng cự này đã mang theo một súng K.59, hai trái lựu đạn và một lưỡi lê ».
Sỡ dĩ chúng tôi phải trích lại những cái « bản tin » này là để minh chứng cho tất cả đồng bào ở trong và ngoài nước đều biết được một cách tường tận hơn về những trò gian manh, lường gạt của Mặt Trận Hoàng Cơ Minh, tiền thân của « đảng Việt Tân ». Đọc qua cái « Bản Tin » trên, trong chúng ta, những người đã trưởng thành trước ngày mất nước, đều liên tưởng đến những đợt huấn luyện thao tác quân sự cho Thanh Niên Cộng Hòa ( Đệ Nhất Cộng Hòa) và Nhân Dân Tự Vệ ( Đệ Nhị Cộng Hòa). Nghĩa là phải tổ chức công khai ngay trên lãnh thổ do chính quyền VNCH kiểm soát.
Nên nhớ, khi nói đến « hướng dẫn cách sữ dụng vũ khí nhẹ » ; thì dù nhẹ đến đâu cũng đều phải hướng dẫn cách tháo và ráp súng, bảo quản súng như thông nòng súng. Đặc biệt, là phải hướng dẫn cho họ biết điểm bắn trúng là phải nhắm từ lỗ chiếu môn đến đỉnh đầu ruồi, biết cái cơ bẩm để đưa viên đạn lên nòng và phải biết cái khóa an toàn… vì sau đó họ sẽ được giao cho một khẩu súng để trực tiếp chiến đấu ngay tại các thôn làng. Ngoài ra, còn phải hướng dẫn cho họ biết những thao tác quân sự như tập những bước đi, những cách thủ thế bắn như đứng, nằm, bò để tránh đạn của đối phương và để không bị báng súng va đập vào ngực, vào vai… Chính vì vậy, chúng tôi muốn nói như tạt nước vào mặt cả lũ Mặt trận Hoàng Cơ Minh-Việt Tân là một bè lũ gian manh láo khoét ; vì vào thời điểm tháng 8-9 năm 1987, trong lúc cả nước Việt Nam đang nằm trong bàn tay sắt của cộng sản Hà Nội, thì không có một tổ chức nào dù ở ngay trong nước cũng không bao giờ làm được những điều như « hướng đẫn sữ dụng vủ khí nhẹ, rãi hơn 4000 tờ truyền đơn đủ loại, treo hơn 20 lá Quốc kỳ lớn nhỏ trong các huyện kể trên ».
Chưa hết, vì bọn Mặt trận Hoàng Cơ Minh-Việt Tân còn loan tin : « Một tổ chức kháng cự mệnh danh là Thanh Niên Việt Nam Cứu Quốc tại Thị xã Trà Vinh đã giải thể và gia nhập Mặt trận, khi gia nhập Mặt trận đã mang theo một súng K.59, hai trái lựu đạn và một lưỡi lê ». Chúng ta chắc ai cũng biết bọn Mặt trận Hoàng Cơ Minh-Việt Tân này chúng đã láo đến mức độ thật vô cùng ngu xuẩn, mà chúng tôi không muốn dài dòng ; bởi nghĩ rằng quý độc giả đều đã nhận biết tất cả. Nếu nói, nhóm thanh niên nam nữ này khi gia nhập Mặt trận, họ đều có mang theo hai trái lựu đạn mini, một lựu đạn chày và những cái lưỡi …gà thì nghe hay hết biết.
Và bây giờ chúng tôi xin mời quý độc giả đọc lại những trích đoạn qua bài viết của Tác giả Nguyễn Toàn, một Sĩ Quan QLVNCH, lúc ấy đã vượt biển đến Thái Lan và đã gia nhập « Kháng Chiến » đã tường thuật về cái chết của Hoàng Cơ Minh trên Văn Nghệ Tiền Phong nơi trang 25, số 303, từ 01 đến 15 tháng 09 năm 1988 như sau đây :
« Những Sự Thật Về Cái Chết Của Hoàng Cơ Minh -Tàn Ác Và Sắt Máu :
« … Tuy số cán bộ của « Mặt Trận » tại « chiến khu » đếm không đủ mười đầu ngón tay, ( tám người) nhưng HCM đã phong Tướng …Không quân cho tả hữu. Cựu Trung tá Nhảy dù Lê H…, bí danh Đặng Quốc Hiền, được phong « Tướng Tư Lệnh Lực Lượng Kháng Chiến », cựu Đại tá Dương Văn Tư ( gia nhập từ trại tỵ nạn Thái Lan) được phong « Tướng Tư Lệnh Chiến Khu » ( ở Uborn) ông cựu Trung úy phòng 7 Bộ TTM, Nguyễn Trọng H…bí danh Huy, được thăng « Đại tá Tư lệnh Phó Lực lượng Vũ trang ». Huy có một Album hình ảnh « Lễ Tuyên Bố Cương Lĩnh MT » và sinh hoạt ở « chiến khu » đem váo các trại tỵ nạn để tuyên truyền tuyển mộ quân.
Trong thời gian 1982-1983, có hai người Việt làm việc tại Tòa Đại Sứ Mỹ ở Bangkok là các ông V. và N. đã giúp nhóm HCM rất nhiều. Tuy nhiên, sau thời gian sôi nỗi lúc đầu, những người có mặt ở Thái Lan đã thấy rõ hơn ai hết chân tướng của phe nhóm Hoàng Cơ Minh nên ai có thể xa lánh được thì xa lánh, ai bị « kẹt » thì bất bình và bất mãn. Để trấn áp các sự phản kháng và ngăn chận đào ngũ Hoàng Cơ Minh đã cho thi hành kỹ luật thép, và hơn thế nữa, dùng sự tàn ác sắt máu đối với những kẻ bất tuân phục. Không kể một số thanh niên vô danh theo Mặt trận từ các trại tỵ nạn, sau đó bị thủ tiêu vì định bỏ « chiến khu », còn những cái chết bí ẩn của một số người được du luận biết đến. Được nói đến nhiều nhất là cái chết của Kỹ sư Ngô Chí Dũng, một thanh niên trí thức, đầy nhiệt huyết đã bỏ đời sống êm ấm tiện nghi ở Nhật Bản đi theo Mặt trận, người đã đóng góp rất nhiều cho « Mặt trận » và cũng là người đã nuôi dưỡng « Chủ Tịch Hoàng Cơ Minh » lúc còn « bôn ba » ăn nhờ ở đậu tại Nhật. Ông Dũng đã tới sống tại « chiến khu » và rồi không biết chuyện gì đã xãy ra mà sau đó ông Ngô Chí Dũng đã bị giết chết hết sức bất ngờ, xác ông Dũng được vùi ở một khu rừng chồi tại Bunthari. Một người khác là Bác sĩ Nguyễn Hữu Nhiều, cựu Đại tá Dương Văn Tư…ít nhất đã có ba người đã bị thủ tiêu trong một thời gian ngắn….
Cái chết của Hoàng Cơ Minh :
…Vài tháng sau người ta thấy Nguyễn Kim H. và Nguyễn Trọng H. đến trại tỵ nạn tiếp xúc với Lưu Tuấn Hùng và kết nạp y làm « đại diện » cho « Mặt trận » tại Sikiew. Hắn đã mua chuộc được sự tín nhiệm của Hoàng Cơ Minh và được ông này sử dụng làm « Tùy viên » Chính Y đã xúi dục bốn người khác giết Hoàng Cơ Minh bằng cách tổ chức của Lưu Tuấn Hùng đã bất ngờ rút súng bắn sả vào Hoàng Cơ Minh trong lúc đi dọc đường, để đoạt hai ký lô vàng mà ông này mang theo định để đút lót các viên chức Thái trong việc lập lại « chiến khu » mới…
Sau khi Hoàng Cơ Minh chết, nhóm người đi theo ông ta sợ bị Thái Lan bắt trừng trị nên không còn con đường nào thoát thân nào khác hơn là tạm thời vượt sông Mékong kéo nhau sang Nam Lào, không may lọt ổ phục kích của Lào Cộng, bị sát hại một số, còn một số bị bắt và đưa về Việt Nam, trong số này có cả Lưu Tuấn Hùng. Bởi vậy, người biết chuyện không hề ngạc nhiên khi được tin « Tòa Án Nhân Dân Thành Phố Hồ Chí Minh » chỉ xử Lưu Tuấn Hùng tù treo … ! Chi tiết về cái chết của Hoàng Cơ Minh đã được một số Sĩ Quan cao cấp của Thái, trong đó có Đại tá Thamasak thuộc Lực Lượng Đặc Nhiệm 80 ở vùng biên giới Prachinburi, xác nhận với kẻ viết bài này.
Tiếp Tục Khủng Bố :
Từ ngày « Mặt trận » ra đời đã xãy ra nhiều vụ khủng bố nhắm vào các phần tử Quốc Gia, đặc biệt là những người cầm bút…Từ đe dọa, đến ám sát, đốt nhà… Những người bị khủng bố đều có chung một « tội » là không chịu hùa theo đồng lõa với trò lừa bịp của « Mặt Trận » nên dù không tìm ra thủ phạm, dư luận vẫn tin rằng họ biết ai đã chủ mưu những vụ này…. »
Một đoạn khác tác giả Nguyễn Toàn cho biết ông đã đóng vai một người Nhật, nói tiếng Nhật để theo dõi bọn « Mặt Trận » ;chính tác giả đã kể lại những lời của bọn này khi nó chuyện với nhau như sau:
« … Còn Nguyễn Thanh Hoàng của tờ Văn Nghệ Tiền Phong nữa, sao không dứt điểm mẹ nó đi …
Tệ hơn nữa, những nhóm người bất lương với các ý đồ đen tối đã lợi dụng những « chiến khu » ở Thái Lan để lừa bịp đồng bào, vơ vét tiền bạc của những người dễ tin, khủng bố những ai dám nói thật, biến kháng chiến thành trò hề, và đẫy lùi giấc mơ phục quốc ngày một thêm xa ».
Đọc bài tường thuật về cái chết của Hoàng Cơ Minh ở trên. Chắc mọi người đã thấy thật rõ ràng : Hoàng cơ Minh đã chết vì mang theo trong người đến hai ký lô vàng nên đã bị Lưu Tuấn Hùng và đàn em giết chết để đoạt số vàng ấy, chứ không có phải là « Anh hùng, hy sinh » hay « tử trận » gì cả.
Và cũng trên Văn Nghệ Tiền Phong nơi trang 14, số 335, từ 01 đến 15 tháng 01 năm 1990 ; đã đăng một bản tin :
« Tư Thù Hay Khủng Bố ??? Một Nhân Viên ban Kỹ Thuật Của VNTP Bị Ám Sát » :
Đỗ trọng Nhân
Bản tin này cho biết : « Ông Đỗ Trọng Nhân 56 tuổi, một cựu Trung Tá trong QLVNCH, là nhân viên ban kỹ thuật của tạp chí Văn Nghệ Tiền Phong đã bị bắn chết vào sáng ngày 21-11-1989, ông Đỗ Trọng Nhân đã nằm chết gục trên băng ghế trước của chiếc xe Datsun 1980 với nhiều vết đạn ở phần trên thân thể. Tuy nhiên, ông Nhân chỉ là một nhân viên kỹ thuật giữ nhiệm vụ nhỏ bé trong tòa soạn ( layout), nên ông ta khó có thể là mục tiêu của bất cứ tổ chức khủng bố, dù tàn bạo và ngu xuẩn tới đâu ».
Trên đây, là những cái chết oan khuất mà ít có người biết đến. Ngoài ra, còn nhiều vị đã bị bọn khủng bố giết chết một cách vô cùng tàn ác như Ông-Bà Lê Triết, nhà báo Đạm Phong, nhà báo Hoài Điệp Tử …Chúng tôi tin rằng, không sớm thì chầy rồi đây cả lũ băng đảng khủng bố này dù cho có lọt qua được luật pháp ; Nhưng, chúng không bao giờ thoát nỗi luật Trời, chắc chắn sẽ có một ngày chúng phải đền tội.
Nguyễn Chí Thiện qua những hoạt động nơi hải ngoại :
Trước đây, qua loạt bài : « Điểm mặt những nhân vật thò ra đáp lời kêu gọi của cò mồi Nguyễn Hộ trong cái gọi là « Hội Nghị Liên Kết Trong Ngoài » ; của Tác giả Bách Linh đã khởi đăng trên Văn Nghệ Tiền Phong từ số 488, từ 16 đến 31 tháng 05 năm 1996. Vì loạt bài này quá dài, nên nhân đây chúng tôi xin phép tác giả Bách Linh để được trích đoạn những đoạn chính yếu như sau đây :
« Hội Nghị Liên Kết Trong Ngoài » được tổ chức tại Khách sạn Ramada, Santa Anna, California… với sự hiện diện của ông Võ Đại Tôn… và hai đài phát thanh Chân Trời Mới và Diễn Đàn Dân Chủ. Người ta được biết hai đài này đã được thành lập trong tinh thần « Hòa giải hòa hợp bất bạo động và nhân quyền » của « chí hữu » Đoàn Viết Hoạt và luôn luôn phát thanh bài phỏng vấn và bài viết của đồng chí cộng sản Nguyễn Hộ. Qua đó, Phát động chiến dịch quảng bá tinh thần bất khuất của thi sĩ Nguyễn Chí Thiện, tác giả tập thơ đấu tranh Hoa Địa Ngục, đòi trả tự do cho bác sĩ Nguyễn Đan Quế, Nguyễn Hộ… đều là những cán bộ cộng sản. Chưa bao giờ những cán bộ cộng sản này có « thành tích » tranh đấu cho Quốc gia, Dân tộc, và đề cao Cao Trào Nhân Bản, là con đẻ của Mặt Trận Hoàng Cơ Minh,
… kêu gọi Diễn đàn Tự do với hòa giải hòa hợp, dân chủ đa đảng đa nguyên vẫn ngụ ý liên kết, liên hiệp sống chung với cộng sản hơn là tiêu diệt cộng sản. Ông Nguyễn Kim, thuộc Mặt trận Quốc gia Thống nhất Giải phóng Việt Nam, trình bày rằng : « Hiện nay các đảng viên cộng sản đã mất hết niềm tin vào chủ nghĩa, và các cơ sở đảng hầu như tê liệt, sinh hoạt đảng chỉ còn là hình thức. Khai thác tình trạng phân rã đó, làm cho sự tranh chấp đạt đến mức tối đa, biến những mãnh rã đó thành ngòi nỗ để tạo những biến chuyển chính trị lớn ở Việt Nam.
Ông Nguyễn Kim nói thật là hay ho. Thế tại sao tổ chức của ông với cái tên khá oai vệ : « Mặt trận Quốc gia Thống nhất Giải phóng Việt Nam » không bắt ngay cái cơ hội bằng vàng mà ông vừa nói mà « giải phóng » Việt Nam ngay đi ??? Mấy tên đảng viên cộng sản như Bùi Tín, Vũ Thư Hiên, Dương Thu Hương, Đoàn Viết Hoạt, Hoàng Minh Chính, Đỗ Trung Hiếu, Hà Sĩ Phu Nguyễn Xuân Tụ, Nguyễn Hộ, Lê Hồng Hà, Bẩy Liếm, Tiêu Dao Bảo Cự… dã được Cục phản gián dàn dựng để vẽ bánh vẽ « dân chủ đa nguyên » cho chúng ta « ăn » không lẽ ta không có trí khôn để hiểu thế nào là « bánh vẽ cộng sản » ? Chỉ cần đọc « Dự thảo cương lĩnh Đại hội 8 » và Chỉ thị mật của Đào Duy Tùng là ta đã đủ thấy « sự thật » trần truồng, phủ phàng và tàn ác của cán bộ cộng sản kiêm cò mồi bánh vẽ Nguyễn Hộ ». (ngưng trích vì quá dài).
Người Việt chúng ta chắc đa số đều hiểu Ông Hồ Anh Nguyễn Thanh Hoàng, Chủ Nhiệm- Chủ Bút Bán nguyệt san Văn Nghệ Tiền Phong, là một người có lập trường Quốc Gia Dân Tộc kiên định. Ông rất quý những người thực sự yêu nước, chống cộng sản. Bởi vậy, khi đọc những dòng thơ của Tác giả Thi tập Vô Đề thì ông không tiếc công, tiếc của để đưa tên tuổi của Nguyễn Chí Thiện lên tận mây xanh. Nhưng, sau đó chính ông Nguyễn Thanh Hoàng đã tìm ra sự thật, đã biết Nguyễn Chí Thiện không phải là tác giả của Thi tập Vô Đề, thì cũng chính ông đã cho đăng những loạt bài viết về mặt thật của Nguyễn Chí Thiện. Vậy, Thiện và đồng bọn đừng có đem những bài viết trước đó trên Văn Nghệ Tiền Phong ra mà chưng trên các Diễn Đàn. Và đây, là một trong những bài viết của tác giả Thạch Hãn khởi đăng từ số 525, từ 01 dến 15 tháng 12 năm 1997, như sau :
« Đại Hội Chính Trị Cò Mồi Thế Kỹ 20- Truyện Dài Cò Của Mồi Cộng Sản, Từ Dương Thu Hương… tới Nguyễn Chí Thiện, Bùi Tín, Vũ Thư Hiên, Nguyễn Minh Cần, Hà Sĩ Phu, Đoàn Viết Hoạt, Đinh Quang Anh Thái …
« Nguồn tin từ trong nước cho biết là Vũ Thư Hiên được chế độ cho đi Liên sô trong một kế hoạch chim mồi vĩ đại bao trùm cả Hoa Kỳ và thế giới. Cuốn sách của Hiên bán chạy như tôm tươi khiến cho Hiên và đồng bọn tưởng rằng có thể ra mặt tại Hoa Kỳ để phong cho nhau làm « lãnh tụ chống cộng dổm », rồi từ đó lãnh đạo các phong trào chống cộng hải ngoại đi vào con đường « đòi dân chủ, nhân quyền năm 2000 » nhưng không bao giờ đòi tiêu diệt cộng sản. !
Nguyễn Minh Cần nói : « … hy vọng rằng với sức mạnh của cộng đồng Việt Nam ở hải ngoại và thời cơ sẽ đến để chúng ta sẽ trở về Việt Nam xây dựng dân chủ… »
« Thi sĩ » Nguyễn Chí Thiện cũng mập mờ bày tỏ niềm « … hy vọng tạp chí Thế Kỹ 21 sẽ trở về Việt Nam và tổ chức lễ sinh nhật ở Việt Nam sau khi đã đánh phọt óc con rắn độc cộng sản Việt Nam, để đón con Rồng Thiêng Việt Nam và ngày đó không xa.
Nghe câu của ông Nguyễn Chí Thiện nói thì rất kêu, kêu như chuông, như thùng. Nhưng tìm hiểu thì thực chất không có gì là chống cộng. Chỉ nói vu vơ, nghe xuôi tai, rồi được cử tọa vỗ tay, tuy chẳng hiểu ông Thiện nói cái gì ? Câu nói của ông Thiện toàn là sáo ngữ, không có thực chất và hoàn toàn không có « ý chí tiêu diệt cộng sản » như những bài thơ của tác giả Vô Danh, mà ông ta nhận là của ông.
– Có lẽ ông Nguyễn Chí Thiện không phải là là thi sĩ thật và chưa từng ở « tù cộng sản 27 năm thật sự » như ông Thi sĩ Vô Danh, nên ông Thiện có vẽ hiền lành với cộng sản hơn ai hết, hơn cả vị Thi sĩ Vô Danh đã bị mất mạng sống sau khi đã đưa tập thơ vào tòa Đại sứ Anh và bị mất luôn cả tên tuổi và quyền tác giả.
Dân chủ không thể xây dựng khi cộng sản còn đang cai trị, nô lệ toàn thể dân tộc. Cứ tiêu diệt xong cộng sản và bè lũ chim mồi thì có dân chủ, tự do, no ấm ngay lập tức ! » .
Tiếp đến Văn Nghệ Tiền Phong số 547, từ ngày 01 đến 15 tháng 11 năm 1998, nơi trang 10-75, tác giả Thạch Hãn đã viết :
« … « Diễn Đàn Tự Do » …với ngụ ý rằng Cộng sản vẫn còn nhưng dân Việt Nam sẽ có nhiều hy vọng rằng đến năm 2000 sẽ có … nhân quyền, miễn là hòa giải hòa hợp với Cộng sản và đừng tính chuyện bạo động nữa !
Cộng sản cũng cho “thi sĩ “ Nguyễn Chí Thiện đi Mỹ và đã đến Mỹ ngày 01 tháng 11 năm 1995. Người ta được biết là Mặt Trận Kháng Chiến « Ma » đã « nuôi » ông Nguyễn Chí Thiện từ lúc còn ở Việt nam với nhiều ngàn đôla, và bảo trợ cho ông sang Mỹ …
Ngày 8 tháng 11 năm 1995, Nguyễn Chí Thiện, Trần Thị Thức, Nguyễn Tấn Trí, Trần Tử Thanh … đã được Quốc Hội Mỹ mời ra điều trần về nhân quyền tại việt Nam.
Mười ngày sau, ngày 18 tháng 11 năm 1995, tại tòa báo Thời Luận ở California, Nguyễn Chí Thiện đã biểu diễn một kiểu khóa còng số 8 theo kiểu mà ông Thiện gọi là «Cánh Tiên » vô cùng độc đáo, chỉ có Công an Cộng sản mới sáng chế ra để làm cho nạn nhân của chúng vô cùng đau đớn. Người ta không thấy ông Thiện làm thơ hay xuất khẩu thành thơ.
Làm « thi sĩ » suốt đời người mà không biểu diễn xuất khẩu thành thơ, lại biểu diễn thành thạo khóa còng số 8 kiểu « Cánh Tiên » ? Phải chăng ông Thiện là Công An thứ thật, chỉ quen đi còng người khác, chứ không phải là thi sĩ ??? Giống như « chí hữu » Đoàn Viết Hoạt-Trần Thị Thức, ông Thiện cũng được « phe ta » tổ chức ra mắt đồng bào khắp nơi trên thế giới từ Mỹ châu sang Âu châu, lên Canada rồi xuống Úc châu.
Năm 1991, các « chí hữu » trong Văn Bút « phe ta » ở Hải Ngoại đã đề nghị và vận động để «thi sĩ không làm thơ »Nguyễn Chí Thiện được phát giải Nobel Văn Chương. Năm 1996, các « chí hữu » trong Văn Bút « phe ta » ở Hải Ngoại đã đề nghị cho « chí hữu » Đoàn Viết Hoạt được tặng giải Nobel Hòa Bình. May cho Tổ Quốc Việt Nam chúng ta là người Thụy Sĩ đã không … điên và chắc chắn không phải là « chí hữu », nên đã nhã nhặn …phe lờ, không thèm chú ý tới các món đồ Mỹ Ký !
Có một lần « các anh hùng chí hữu nhân quyền hội ngộ » tại buổi họp báo của báo Thế Kỷ 21, tại quận Cam ngày 12/10/1997, có đủ mặt các « chí hữu » Nguyễn Chí Thiện, Trần Thị Thức và Phó Chủ Tịch Ủy Ban Nhân Dân Hà Nội Nguyễn Minh Cần chủ tọa, lại có cả ca đoàn Ngàn Khơi với hơn 50 nhạc công, ca sĩ giúp vui … Vui thiệt là vui !
Nhờ vui vẻ như vậy, nên trong cuộc họp kỷ niệm 9 năm của báo Thế Kỷ 21 như đã quảng cáo trên các báo trong hai tuần lễ liền, các « chí hữu » đã rặn ra được cái « Đại Hội Mạng Lưới Nhân Quyền cho Việt Nam, sẽ họp vào ngày 1/11/1997… »
Nhân đây, chúng tôi cũng xin thông báo để đồng bào ở trong và ngoài nước đều được biết rằng : Từ lâu, và cho đến hôm nay, và sẽ còn tiếp tục : Đồng bọn của cái gọi là « Cao Trào Nhân Bản », mà theo Tác giả Bách Linh là con đẻ của băng đảng Mặt trận Hoàng Cơ Minh-Tức Đảng Việt Tân ; chúng cũng luôn luôn tìm mọi cách để một đảng viên Cộng Sản thuộc Chi Đảng Bộ Cộng Sản Ấn Quang, dưới sự chỉ đạo của tên cán bộ cao cấp của đảng cộng sản, và cũng là một tên Gián điệp cộng sản mang bí số 028A, tức Phạm Văn Bồng tức Thích Trí Quang ; kẻ đó là Nguyễn Đan Quế được trao giải Nobel Hòa Bình ! Và cũng nên biết, trước đây, chúng đã có một kế hoạch cho Hoạt đi Quế ở…
Võ Đại Tôn và « Đại Hội Liên Kết Trong Ngoài » :
Cũng trên Văn Nghệ Tiền Phong nơi trang 74-96 ; Tác giả Thái Tinh đã viết :
« Ông Võ Đại Tôn : Sau khi từ Việt Nam ra hải ngoại, ông Tôn đã cho phổ biến một « Cuốn Bạch Thư » gồm 40 trang ; khi nói đến ngày 30-04-1975, là ngày Miền Nam đã bị rơi vào bàn tay sắt máu của Cộng Sản Hà Nội, thì ông Tôn đã viết :
« Chiến tranh đã chấm dứt vào tháng 4-1975, khi Bắc Việt hoàn tất cuộc GIẢI PHÓNG miền Nam bằng võ lực ».
Như vậy, theo ông Tôn là miền Nam đã được « Giải Phóng » thì hóa ra cái chuyện ông Tôn về Việt Nam thực ra chỉ là trò bịp bợm ??? Ngoài ra ông Tôn cũng đề nghị :
« Quốc nội, hải ngoại, quốc gia, cộng sản hãy cùng nhau giải quyết vấn đề đất nước, không cần đến những giúp đỡ của bất cứ siêu cường nào- Một giải pháp toàn bộ cho đất nước cũng cần phải có sự hợp tác của các thành phần cầm quyền, độc lập, đối lập, cũng như của toàn dân… »
« … Khi viết về « Phong trào văn nghệ phản kháng ở trong nước » kiểu Dương Thu Hương, Nguyễn Huy Thiệp … do một số cò mồi cộng sản và mấy kẻ a dua ở hải ngoại lăng xê ra, VNTP cũng đã bị mang tiếng là « đa nghi » và « làm vậy là gián tiếp đề cao cộng sản », chứ đời nào cộng sản có thể giỏi được như vậy, nghĩ ra được những mưu mô xảo quyệt đến thế (!) ; bây giờ mọi người đã rõ : Nghi vấn ấy không còn nữa sau khi chính miệng Dương Thu Hương đã xác dịnh vị trí của mụ ta trên giới tuyến Quốc-Cộng.
Bây giờ, đến lượt « chiến sĩ » Võ Đại Tôn, mà hồi sanh tiền ông Tú Rua đã trót dại gọi quá sớm là Võ Đại Bịp, và đã bị tờ báo ngoại vi của Mặt Trận Hoàng Cơ Minh xông ra kể « tội » và đay nghiến lại trong nhiều số báo liên tiếp ». ( Mà sao chỉ riêng có báo chí của Mặt trận Hoàng Cơ Minh Tiền thân của « đảng Việt Tân » xông ra kể « tội »và đay nghiến ông Lê Triết và Văn Nghệ Tiền Phong như vậy… ???).
May quá ! Ngày nay cộng sản chẳng những thả ông Tôn ra, lại còn biệt đãi cho ông xuất ngoại để làm kháng chiến chống cộng trở lại tại hải ngoại. Thật là có phúc cho… VNTP.
*Vì có “tật” cho nên VNTP đã theo dõi rất kỹ lưỡng đường đi nước bước của Võ Đại Tôn, đặc biệt là đường đi nước bước của cộng sản đối với ông từ khi ông về nước. Thì thấy có nhiều sự lạ ở phía bạo quyền cộng sản, bởi thông thường có thói quen “giết lầm hơn tha lầm”, cộng sản đã không hành dộng như thế:
– Cộng sản đã trả tự do cho Võ Đại Tôn, chẳng những trả tự do lại còn cho Võ Đại Tôn xuất ngoại. Cộng Sản hiếm khi “thả hổ về rừng” như vậy.
– Cộng sản đã cho Võ Đại Tôn ra mắt báo chí quốc tế và ông Tôn đã nhân dịp ấy để nhắm nháy với báo chí quốc tế. Hành động này đã “đánh bóng” uy tín của ông không ít trước mắt các đồng hương của mình. Sự lạ này đã rọi một ánh sáng đặc biệt lên trên sự kiện cộng sản cho ông xuất ngoại.
Bao nhiêu sự lạ, bấy nhiêu thắc mắc của VNTP, và cả của đồng bào nữa qua các tin đồn mà VNTP nhận được.Phải chăng sự kiện này có thể giải thích cho thái độ kém nồng nhiệt của đồng bào trước những buổi ra mắt đồng hương của ông mới đây tại hải ngoại?
-May thay, bây giờ những thắc mắc ấy đã được giải tỏa. Đó là nhờ việc ông Tôn công bố “Cuốn Bạch Thư” có lợi cho cộng sản, và, sau khi bị báo chí mỗ xẻ, việc vội vã rút lại “ Cuốn Bạch Thư” ấy của ông Võ Đại Tôn.
-Sự thể đã trở nên rõ như ban ngày.
-Đến nỗi có người đã nói diễu rằng, nếu một mai ông Võ Đại Tôn có theo chân mấy vị “nhân sĩ hải ngoại” trở về nước để làm một thứ đối lập nào đó cho cộng sản thì cũng là chuyện … bình thường vậy thôi !”
Nói tóm lại cái “Đại Hội Chính Trị” này; ở trong thì có Nguyễn Hộ, Hoàng Minh Chính, Hà Sĩ Phu, Tiêu Dao Bảo Cự … ở ngoài thì có Nguyễn Chí Thiện, Bùi Tín, Vũ Thư Hiên, Võ Đại Tôn, Nguyễn Kim, Mặt trận-Việt Tân..; cứ ở trong ra, ngoài vô; cùng nhau “đánh giặc” đến nỗi “nước non” phải chịu mưa dầm nắng….nhọc. ( Chúng tôi vẫn còn lưu giữ cuốn “ Tuyển Tập Đại Hội Liên Kết Trong Ngoài” mai mốt sẽ đưa lên mặt báo để độc giả cùng nhau suy gẫm).
Mặt trân Hoàng Cơ Minh sợ ngay cả cái tên mà chính chúng đã khai sinh ta từ nơi sào huyệt của chúng ở rừng núi Thái Lan: MTQGTNGPVN.
Người Việt chúng ta, đặc biệt tại hải ngoại, đa số đã biết : Sau khi Hoàng Cơ Minh đã bị Lưu tuấn Hùng bắn chết để đoạt lấy hai ký lô vàng; thì Mặt trận này đã từng đẻ ra không biết bao nhiêu những tổ chức, như Tác giả Bách Linh đã viết:”Cao Trào Nhân Bản là Con Đẻ của Mặt Trận Hoàng Cơ Minh”. Chúng tôi tin Tác giả Bách Linh. Vì mặc dù không dám nhìn nhận; nhưng có những người vừa là “cán bộ” của “Cao Trào Nhân Bản”, của “Liên Minh Việt Nam Tự Do”… và của Việt Tân. Việt Tân, nghĩa là Việt Cộng Mới. Mới cái bình, còn ở trong thì chứa đầy là mắm thúi. Bọn này, trừ một số tên cầm đầu băng đảng mới công khai, còn bọn chúng đều chối không nhận mình là Việt Tân. Tại sao vậy ??? Tại cái tên Mặt Trận HCM vốn nó chẳng hề thơm tho gì. Vì là một băng đảng đã từng nhúng tay vào máu của nhiều người vô tội từ trong rừng Thái Lan, cho đến hải ngoại, chưa kể những trò gian manh, lường gạt niềm tin của đồng bào ở trong và ngoài nước.
Chính vì vậy, mà chúng ta đã thấy băng đảng Mặt trận-Việt Tân đã từng đẻ ra rất nhiều tổ chức dưới sự chỉ đạo của Việt Tân, chúng đã núp dưới nhiều nhãn hiệu khác nhau như: “ Liên Minh … đủ thứ…, Ủy ban … đủ loại…, Phong trào …đủ cỡ…lớn nhỏ… ; nhưng không có tổ chức nào có hai từ Mặt Trận đứng trước. Bới như đã nói ở trên là bọn chúng sợ ngay cả cái tên khai sinh của chúng khi đẻ ra ở nơi sào huyệt trong rừng Thái Lan là “ Mặt trận Quốc gia Thống nhất Giải phóng Việt Nam” Vì với những hành vi khủng bố, giết người, đốt nhà, gian manh, lường gạt; đến nỗi không phải bây giờ mà cho đến ngàn sau, khi đọc lại những bài báo của các vị viết về Băng đảng Hoàng Cơ Minh, thì hậu thế đều phải kinh tởm. Nhưng tai hại thay, bởi chẳng phải bây giờ mà mãi mãi những người Việt Nam, nhất là những người cầm bút chân chính, các vị mỗi khi muốn nói đến “ Việt Tân”, thì tất cả đều phải viết kèm theo là hậu thân của Mặt trận Hoàng Cơ Minh.
Mà chẳng cần nói điều gì xa xôi, mà trong chúng ta có ai là Đảng viên của các Chính Đảng như: Việt Nam Quốc Dân Đảng, Đại Việt… mà đi phủ nhận quý đảng mà mình đã chọn hay không ??? Tôi chắc chắn là không. Bởi các vị sáng lập đảng của chúng ta không hề có tì vết. Chẳng những thế, mà các vị còn để lại cho chúng ta những vòng hào quang ngời sáng. Vì thế, ngay bây giờ băng đảng Mặt trận-Việt Tân cũng đã và đang tìm cách chui vào để đứng ké dưới ánh hào quang của các chính đảng, giống như những con mụ đàn bà mắc bệnh hôi nách, cứ tìm mọi thứ nước hoa để xịt, để thoa vào nách. Nhưng ác hại thay, càng thoa, càng xịt nách lại càng hôi nồng nặc chẳng ai dám đến gần; chỉ những thằng đồng bệnh hôi nách mới chịu ngủ chung mà thôi.
Nhân dây, chúng tôi muốn nói đến các vị trong các tôn giáo, các chính đảng: Bất kể vì một lý do gì mà có một thiểu số đã đứng chung, hoặc cho những con rắn lục này núp ké rằng: Chính các vị cũng đã bị dây dính với cái mùi hôi nách này mà đời đời không có thứ nước hoa hay nước sông nào rữa cho sạch được.
Bầy rắn lục Nguyễn Chí Thiện-Băng đảng Mặt trận-Việt Tân và Thi tập Vô Đề:
Mới đây, Thiện nói rằng Thiện không phải là đảng viên Việt Tân, và không ở trong một đảng phái nào hết. Chúng tôi biết Thiện phải nói như thế. Bởi như chúng tôi đã viết qua ở bài số 3; là Băng đảng của Thiện đã đưa Thiện vào cơn mộng du, nên Thiện cứ tưởng mình là “Vua Trần Nhân Tôn, là Cha Lạc Long Quân”, nên Thiện mới phát biểu như đã trích ở trên là “…để Việt Nam sẽ đón con Rồng Thiêng Việt Nam”.Và chính Thiện cũng cứ mơ màng rồi cứ tưởng mình là con Rồng …lộn.
Chúng tôi cũng biết Nguyễn Chí Thiên và đồng bọn đang tìm cách để vượt qua cơn sóng gió; nhất là đang bị hai vị cao thủ, đó là Tiến Sĩ Nguyễn Phúc Liên dám đứng ra đánh cá hai trăm ngàn Mỹ kim theo lời thách của chính Nguyễn Chí Thiện và Lý Tống. Còn Giáo sư Trần Đình Ngọc thì đã dám đứng ra thách Nguyễn Chí Thiện cùng “ tỉ thí” bằng thơ-văn. Nên nhớ, chính Thiện và Lý Tống đã ra giá hai trăm ngàn Mỹ kim để đánh cá, chứ chẳng có ai ép đâu mà tìm cách chạy làng nghe Tứ Thiện- PháoTống. Ngoài ra, băng đảng của Thiện cứ bô bô là Nguyễn Chí Thiện đã thắng Bà Hoàng Dược Thảo, Thiện giỏi tiếng Pháp…Chúng tôi chẳng biết bọn này có điên hay ngu mà dám nói là Thiện giỏi tiếng Pháp. Bởi người Việt Nam ở trong và ngoài nước đều đã nghe Thiện đọc lá thư tiếng Pháp, dù đã được tập tành rất nhiều ngày nhưng nghe vẫn còn thua xa “các chị em ta” làm ở trong ty “địa ốc” ngày xưa ấy. Như thế, mà cả lũ băng đảng của Thiện đã kèm cặp nhiều ngày để tập luyện cho Thiện đọc cái thư vô tác dụng ấy, thật là uổng công, phí sức.
Nguyễn Chí Thiện và đồng bọn cũng cần phải biết rằng: Những người đã từng học ở các trường của Pháp, họ đều ăn, nói, đi, đứng, xã giao… rất lịch thiệp; đặc biệt là đối với phụ nữ, dù người phụ nữ đó là ai. Vì thế, tại Pháp quốc khi nhìn thấy cái “cung cách” của Thiện khi đứng trước bà Đào Nương Hoàng Dược Thảo đã có rất nhiều vị đã nói là thằng Thiện này từ lời nói, đến cử chỉ, nó đúng là một tên ma cô ở trong nhà thổ trước kia, tức đệ tử của cô Tư Hồng. Chẳng những thế, mà Thiện còn mắng tất cả các vị đã nghi ngờ Thiện không phải là tác giả của Thi tập Vô Đề là : “ Chúng nó toàn là ngu dốt, dốt đặc…” Điều này, chính Nguyễn Chí Thiện đã tự phơi bày tất cả cho mọi người đều thấy được một cách vô cùng chính xác về cái chân tướng của Thiện đúng là một tên ma cô nhà thổ, du côn, lưu manh, vô giáo dục.
Mặt khác, Nguyễn Chí Thiện và băng đảng của Y phải nên nhớ cho kỹ rằng: Người Pháp không phải đơn giản như chúng đã nghĩ. Thử hỏi tại sao Chính phủ Pháp lại chịu bỏ ra một số tiền 8000 tiền Pháp, khoảng 1300 Euros ( lúc đó chưa có đồng Euros), để cấp hàng tháng cho Nguyễn Chí Thiện và Vũ Thư Hiên, mỗi tên đều được lãnh mỗi tháng 8000 đồng tiền Pháp lúc đó; vị chi là mỗi tháng chính phủ Pháp đã bỏ ra 16000 đồng để cấp cho hai tên Nguyễn Chí Thiên và Vũ Thư Hiên trong suốt ba năm dài; nói là để tạo điều kiện cho cả hai Thiện-Hiên muốn viết gì thì viết; mà không hề phải trả tiền nhà , tiền nước, điện, gaz, máy sưởi, cộng thêm các chi phí cho Bác sĩ và bệnh viện khi bệnh tật… Và Thiện cũng nên nhớ, trong suốt thời gian ở Pháp, Thiện không một lần đến một Phòng thí nghiệm nào hay một Bác sĩ chuyên môn để lấy mẫu máu xét nghiệm hay chiếu phim phổi, hoặc khám tổng quát về các căn bệnh mà Tác giả Thi tập Vô Đề đã kể qua những dòng thơ ( dù không phải trả tiền). Bầy rắn lục Nguyễn Chí Thiện nên biết chính phủ Pháp không có điên đâu nhé…
Và bây giờ, một lần nữa chúng tôi muốn nhắc lại cho con rắn lục Nguyễn Chí Thiện và đồng loại hãy nghe cho kỹ:
Như đã viết qua bài số 3; chúng tôi khẳng định rằng Tác giả của Thi tập Vô Đề đã bị cộng sản giết chết, hoặc chết vì đã lâm vào những căn bệnh hiểm nghèo từ rất lâu lắm rồi. Còn những bài thơ được ghi là viết vào thời gian sau này, thì đó là do đảng cộng sản Hà Nội đã đẻ ra; để cho Thiện trở thành “ người tù 27 năm” trước khi đưa Thiện xuất ngoại. Mà biết đâu có bàn tay “ Liên Kết Trong Ngoài” đám này đa số có nhiều bằng cấp như : Giáo sư, Tiến sĩ, Bác sĩ… và Vô Liêm Sĩ. Bọn chúng đã từng bất chấp luật pháp quốc tế nên dám cả gan làm ra nhiều thứ giả; thì nghĩa lý gì với chuyện cùng với cộng sản Hà Nội để đẻ thêm ra những bài thơ sau này để sơn phết cho Nguyễn Chí Thiện từ một tên du côn để trở thành một “anh hùng với 27 năm tù, và là nhà thơ vĩ đại” và cũng vì “Liên Kết Trong Ngoài” nên chúng đã hợp đàn, hợp sức lại với nhau để:
“ Phát động chiến dịch quảng bá tinh thần bất khuất của thi sĩ Nguyễn Chí Thiện, tác giả tập thơ Hoa Địa Ngục; ra sức vận động cho Nguyễn Chí Thiện được trao giải Nobel Văn Chương”. Nhưng, chúng không làm sao thay đổi được cái bản chất của Nguyễn Chí Thiện vốn từ một tên du côn, có thể giống y như tác giả của Thi tập Vô Đề đã kể qua những dòng thơ như sau:
– Con người ta xương da một dúm
– Đi dứng lờ đờ xanh bủng, mắt mờ run
– Bóng hình tôi, ho ra máu lưng gù
– Thịt bắp tiêu dần, xương với da
– Chân vỡ sưng, cùm nhay lỡ loét
– Cặp mắt mờ run, lóa hẳn rồi.
– Sao quên những chân trời sai lỗi hẹn,
– Cho tâm tình sâu lắng dứt cơn hen”.
Những dòng thơ trên, là trích đoạn của những bài thơ mà tác giả của Thi Tập Vô Đề đã viết vào năm 1962-1969-1970 và 1972. Cho đến nay đã là từ 46-39-38-36 năm qua.
Nên nhớ, cách đây hơn bốn mươi năm về trước, nhiều lần tác giả của Thi tập Vô Đề đã cho chúng ta biết là cặp mắt của tác giả đã “ Cặp mắt mờ run, lóa hẳn rồi”; nghĩa là cặp mắt của tác giả đã không còn nhìn thấy rõ nữa. Vậy, sao hơn bốn mươi năm sau mà cặp mắt của Nguyễn Chí Thiện hiện nay lại đang sáng quắc như thế ??? Chưa nói đến cái lưng của Thiện chẳng hề gù, còn đôi chân của Thiện có dấu tích của “cùm nhay lở loét” và Thiện có bị bệnh phổi-hen-suyễn hay không ???
Như vậy, chẳng cần giảo nghiệm bất cứ thứ gì cả, hoặc phải chiếu rọi đến những bệnh lý ở trong nội tạng của Thiện; mà mọi người chỉ cần nhìn ngay vào mỗi cặp mắt của Nguyễn Chí Thiện thôi, thì chỉ những người vì ngây thơ, hoặc điên, hay là đồng loại rắn lục với Thiện, mới dám nói rằng Nguyễn Chí Thiện là tác giả của Thi tập Vô Đề.
Viết đến đây, chúng tôi lại thấy có ý kiến nói rằng phải kết thúc chuyện Nguyễn Chí Thiện. Chúng tôi xin nói là KHÔNG. Sao chúng ta lại có thể đễ dàng bị cuốn hút vào những tiếng tiếng sáo mà nó đã được phát ra từ những cái miệng của những con rắn lục độc hại này???. Bọn chúng muốn qua cho được cái ải mà chúng biết khó mà qua nỗi. Chúng ta phải quyết tâm không cho bọn chúng thoát qua cái ải này một cách êm ái như vậy; bởi chính bọn chúng đã đồng lõa và cương quyết bảo vệ cho Nguyễn Chí Thiện ăn cướp một công trình tim óc của Tác giả Thi tập Vô Đề. Sao chúng ta lại vô tâm, nỡ đành để cho tên điệp viên cộng sản Nguyễn Chí Thiện, một tên không biết gì về thơ văn lại ngang nhiên nhận vơ Thi tập Vô Đề là của hắn. Ngay cái Hạt Máu Gì đó cũng do người khác viết. Nếu chẳng như vậy, thì tại sao Thiện không dám tỉ thí cùng Giáo Sư Trần Đình Ngọc ???
Còn một điều khác nữa, là tác giả Trần Thanh đã thách Nguyễn Chí Thiện, Bùi Tín, Vũ Thư Hiên… là hãy làm những điều như sau:
“A- Chào cờ Quốc Gia, cờ vàng ba sọc đỏ
B- Xé và đốt lá cờ đỏ sao vàng của Việt Cộng
C- Xé và đốt hình Hồ Chí Minh
D- Hô thật lớn ba lần câu khẩu hiệu “Việt Nam Cộng Hòa Muôn Năm”.
Không, Không một triệu lần không. Chúng tôi không đồng ý như thế. Bởi, bất cứ một tên điệp viên cộng sản nào chúng cũng dám làm những điều ấy.
Vì vậy, nếu một ngày nào đó, Nguyễn Chí Thiện, Bùi Tín, Vũ Thư Hiên … có làm theo như những lời của Tác giả Trần Thanh đã viết. Thì lúc ấy, chúng tôi sẽ viết và gọi tất cả bầy rắn lục này là Hoàng Cái Nguyễn Chí Thiện, Hoàng Cái Bùi Tín, Hoàng Cái Vũ Thư Hiên …
Riêng về những nguyên do… mà “ Mặt trận-Việt Tân” lúc nào cũng đều thi hành tất cả những chỉ thị của cộng sản Hà Nội. Có thể phải nhiều năm sau nữa, thì mọi việc mới được sáng tỏ… Còn bây giờ ai muốn thì cứ tự nhiên nhập bầy với loài rắn lục độc hại này; để cho lũ tội đồ của dân tộc ngày một đông thêm…
– Một lần nữa, chúng tôi thấy cần phải lập lại đến hàng triệu lần rằng: Cả lũ Băng Đảng Mặt Trận Hoàng Cơ Minh Tức Đảng Việt Tân, phải trả lời cho tất cả đồng bào ở trong và ngoài nước đều được biết về số phận của “ Mười ngàn Kháng Chiến Quân” mà chính “ Mặt trận” đã công bố: Hiện giờ mười ngàn người này họ sống chết ở nơi nào ??? Có phải Mặt trận-Việt Tân đã giết chết tất cả mười ngàn người này để bịt miệng, để họ không lên tiếng được về những hành vi khủng bố, giết người, đốt nhà, gian manh, lường gạt của băng đảng Mặt trận-Việt Tân hay không ??? Đồng thời Mặt trận-Việt Tân cũng phải trả lời trước đồng bào và gia đình của Kỹ sư Ngô Chí Dũng, Bác sĩ Nguyễn Hữu Nhiều, Cựu Đại tá Dương Văn Tư… đã bị Mặt trận-Việt Tân thủ tiêu, giết chết, rồi vùi thân xác họ tại rừng núi Thái Lan như Tác giả Nguyễn Toàn đã tường thuật. Ngoài ra, còn những cái chết oan khuất của các vị như: Ông Bà Lê Triết, nhà báo Đạm Phong, nhà báo Hoài Điệp Tử, Cựu Trung Tá Đỗ Trọng Nhân…
Và trước khi tạm dừng bài viết này. Chúng tôi xin thành kính tri ân quý vị Tiên Sinh là :tác giả ” Mắt Thần ” , Bách Linh, Bạch Long, Thạch Hãn, Nguyễn Toàn, Hướng Vân Thiên, Thái Tinh, Tầm Nguyên, Gàn Bát Sách, …. Bởi nhờ các vị mà chúng tôi có thêm những chứng liệu để xác tín cho những điều mà băng đảng gian manh này đã ghi trong tập ‘ Tài Liệu Tuyệt Mật” mà chúng tôi đang thủ đắc.
Xin tái ngộ quý độc giả ở những bài kế tiếp.
Hàn Giang Trần Lệ Tuyền

FRONTLINE and ProPublica investigate the unsolved murders of a string of Vietnamese-American journalists.
pbs.org|Bởi FRONTLINE

Nguồn: https://www.facebook.com/vuottuonglua/posts/991898290852440?ft[tn]=K&ft[qid]=6215950094016843705&ft[mf_story_key]=-5413015039896505651&ft[ei]=AQJxpN5XifLKdm-CK3ftc8Ifbbhq64Uige4by6R_K313tlOuEqyCwa-SF0fqCH5qfxgEm27IWmfNL54ANpURfVAKMMnxUWrC-szWVvfUJmZJp4gruCV9liFcGQo0UHLalgEJmLl_cQ3p7e-kQmfl-P_LZ-Hl0HKSmoQbD_FukiaPp_ReYPeDJcc7irFxvH1sACvT2aMkH5XkCGGl7Iu9DblMyfDL2uLcX_1c_Vay29R9PN-5YAHYr555u2U1jkLBO5khe7BeM-ZNevTaw8bHR9kGg-ziWXPf1nyalhSIETZqELLrjf2PMvhx-cXQlc6QoS_nD4Bi3SOv-TV3oJEOzjUFHYTNX2Fiql_mFnWgWjO55XShzyDwrqE2Dzaw9RJK4uPdUEIcpFRpBmPCXrYSEmpVX96ANyt-iOiJ6A-xhDwqRkGj1m1jGnIc9tH0WR-6LIhez_Vd2vAYr9p8ACoKbWdFJvF7W_kyrKLwdxXZY0v8ffKIvRUsmrctFshnU-ywmmZYqYOsAizoumGDtRMDtY_GLcCr9E-dPdzQhT-N8I6zUPRa7Q__MsobU9SoWdhlkuuxG9J241Vxff-SMaHmU2jbQH3iblVxPd-jwqhtPxN9smzMiBnWu3pQSae9HQ01gMk_uwczm_43seG_0MVljaVS7NZ3Um5FMUs6JnxOMbamNKj6QrM87jHHVjOlC40ZMvfu3-zllhm1NV_LV-n83XRyyIzHoc_TIIoKDS5bJ4jVMMEqGGGtIhJOosNP464bKrrkX3rxZ12xe8-SIq3T-FaUEn021hMOycqjW18OGZZ0Q8xhuu882oZ9SdXZut2zv39v893VESma6ngjpjZpJlTHevYX9iY0t3APn8BxNCeFmQhNTAuMbKJurtW65EdHVEfHQvQGjWkvdOjvhq_Ww6kZx5iFlHuObXva9xjDdV4BiiJPAMiNu8cKXk4AuJ2NXqZsue9iiFYFfb1CgR8gSeKDOskiQmIWx8tqIvGVTw5MF_55YJEBQDIvBYLXl6WRbAPM76QN6nKGx9lkZFy3NQFde8rA_0oV3F8vbg9St8m84dtF0Yi9g3CvUVInHZoLdsTgjrD-lNq-sbMxFcC74mNMEaMurmxxs-cNACz-UaAMTbJ2-HxVwRnk-VcBQgnX4EOglK0uAsQgXXN17fFlA3byH64rfYoRpeFgwD4O0yeMGP_uTdM9kK2-v15rAVILYuLlrVSlNmMl-TOn53owR8NIsKWLJDwG2aXxcSoV0bigs8ILzQN8cMwImgJD85sZO46DvF0SnHnH-iFNzn8kBik9-RwWol9BlAhWyozssf5vkn2rLfGtBmAxcoptabzMHi8TzIhiZ_DIlnylSo391VnWA6L9gZoBOCNrc3B1NzvyGuqg4DJi0vg9sg1Pt2yens5TZsnNRCSblQNBZ3Mr-LxI8mCZp9hsW9mYomw8gEcO3Opp-E3o5xEzQoGrBkswq9yTIqka1yjM0V0C4xz_0q_aqERxHbeHqNuMhTruWxeTgNylNI0G_pBhR7LrnQsVzlnw7ml-zDO_CsLKihOUD9PlCAuNXbvCQh-coDpVhPGoT7jVr4KyNjX2LeZ1ww6RC3FHD0SI9oavwv7xuvPCROuFCCJvoTAoKPfHKVsNdX0jmzPnn65XBut5RNWvqgvnrshhf_sDLcp1p2bQLY1054aR0ga_SesBOSQbBCogbJAO38RDi2MEHhl2MiwkofOoqsLa_I2XjE71YXLu-gRYtScQK9FhRoWfBnvEsT5-lRjLz1DleL-TVQPJXG3_m1ytZK9Znxh3RjnYApOupXuCbOvObggX0JCJ27lJQ7NQFhS0j1HEXJ8-Wu6V3YtNcNfmH-3y0u1nC3bcnk_9C2Yc0GgOdrb7xis1eK6qP3cjDV4jv5i7Q62yS_IDye5hCydOALQZsAPXh1s512jAeZ0hDLv23X9C-H9o4T-OZ1mQjRNwzh5oGDTzpF8ArhC8sGCv-zm9q-znNHF3UbkxWYNK9hRY5PTTAsrQLghoghHWaoW-PvWzCXMyyQedc-oBTxJ4O1flNsPLz677D5nG434RLHbHzTBZNY3CUpGYGYTeacIPY-8z_GdRITdyDj7j5uRST86yRbu1JnJwwEVMd3UCma4LuI1t_vOL_H0q8QxTxz1C6QzjPvAkxpXWRGMZVOVF4BrtWAcTsvDImXZTl1KSSnRaFQy8QwVw1dTY82Znm-v-w1xRd-n_m6eSlbMefsJoPMGyYbS9iXlqmlqxNrkepTiCcNkj12u_blZcOfzwrfJybgvh3hxoWJnJdafvTtZwQC2_k0zm14Fu6MiTp-cU7HPmybOUeYhC9TcJHi4isuu88Z1JfnNFmj1-YE47skTP-ErTa767Fp_2yjfBJIkd2GKRKqtJtleV9lyuGYuXCarq9nvVS2yn-QfPbcgPci0pkzSeRcA468gjPjRxXkO-NcMTEUUEIfFzP2ugJO_VMpewM_TdPpBcDY2uUAqA9ddRkt-BxATaO_qdJarkiz1pdYEhGfxXfBbj-5ZMCVrl6pLD28fI5bIEAlbREiHn8phYBEifVa9UGgXQcxe_15oJgNIrjpHuzjf1l9Ov-P_6PGDvoB9bh6gCLk0l3mQwDMtu0AVW48OsMRcuwsKCYpITLLSZLULh2unPdjE0xh9P4wIX2uNjgiO8_Htfe1UlbzfYn-rYlS477KrIRIVYnaomTsnwi-rINCkoXPMxRvm4iYyaQ2Jut_a4QENuL5kV1RYUmq1_c7r4B0gaumSrbiyXf7ZLkPfxBtYaQmnpI4xo9ww3zST1sxdhtEMcAcBELA5Bjp7gB--Uvpvj7SmsWqcyJ3gDFVjW8C5d_QRiqSHiZGmPKtsMhBDSg6k5q3y0shjL4Vbc846864vrIBhCaigyRfwbs93JsRyPUpcrC7dAtchxA_D_-ha1p7ZI4XO0BQOENkDSBGfxv25wA6Rw9RsM2GiyrErq_tWmTX9TBz1iWQIIfU0cwasmARYqUly12pL9txubJ8WptYD_pcEEvjVaWq_PuNKtpcTgpOwDjdRrsoS1QNlHy3CGW2lNsbPZWTk3OAB2ycSEzwJF3dN-qL8aMAf-pM89P3RntCDQcaVL9l5iyHVv3Xw8y-7du9Z_LdjO0JhZm-j6oMhYLyFcRhFi9dSPmnU4A7k7MLbwNOWTbdb6vJJrFVBr4GCcGvuXYgfgBPlsdQSPctmN5HcOIWtuh5JBRo-BMuGKB0IFYNCnTpAu28JV0KXgLYYxCxUlO7Sk-cyUebdq7t7Rb5iY_X0vY2efbbLWxGrnWu7Y_ZI8QdCWJa5ZhHpKYKse6t7Qj_AJ56MMCNENK-q6g7U6TEU7HdWAgFajrvBOURVCDi2CHVMvEvDHbyWyA7It78LFLnAfYZxb7ahP0VOMIMpH-HuPHQ7oIs5Ws7iQvn1QRoIaoO89fpxGz7jzJhtzVSfesdOUL2OoB-gVFrVfGEFzYe5tZodFmTDso7AyxfmkS7HxXxcoWfwQvJSpQcYKKpyLE5_hUMXT5tjc3clyPld62dVET6NAhGeo_XgjmUu9VIPwJspe0la_JecWaxXY9h5C1-RlAlFpJSqUkvcXbaFbjBd79B4uLeiTfJZgWGkaNH_29yFCR4EjcC6eOZ0Fw_S6SCWlXGuLBd4nTZYExucOLqhpgkCMlqI2EBouioqfisbTkX0MNa6YeKQB9KrYUWv7-Vso-hMVatW8FX448RJv34qHDisK3x-4jd7ZGH6BQ57phRKKADCYxAqvIg2HghpAtwPaYOMGdjcz6m1okRvUJ8tJVsuffHF9HIjOP0CUt1CUFaayRtdF5zlg2_Suqc1YmTRRvx0b8jRqBKt6gn22h1P5KUkhXbrQiGu4cTvojQfZIm34EOvV7CRwgFzfhsEV5Rj20IQB8kdNhVTJfX54mWcsw1_fLjW1IVg8Fe6QQCIOwpP-AOWYtQv4yQ7WVzE-gDGa1VBRUeO71QLJj9ANuvtDovhSxCw-tVKRE1je4furVcTSQEWXToMLr7sFnqVEWpynF-eCD6mxeS8XPgNGdWFPYNIelVBcsvW8HxQjh4_TKcdtMqsqIk9_UXBU1ciKHqdZr3DaFYIE1HCiBeelmCM9MYqyAG1Qc88JNCh2nU-qxfSYVzzeA_fmupxN0fyclWOhIdZvxZnXC3-rth_qmnyxJ_R0Wy4GcvDHGMaC5csGIyJ7BZfrAH9Uk3HMzZgSYd7D7c7m47LimC5TZAW2J0q-kMFCm2vmesZB8rhHKO1Q7IcpSjAT_NzEOwWLgUBIqaIWm9oYK9nx_INXu_AAO0-1X7xG&ft[fbfeed_location]=1&ft[insertion_position]=1&__md__=1