Thứ Bảy, 16 tháng 5, 2015

Hoa Kỳ: VN thả tù nhân lương tâm trước,TPP sau

HOA KỲ MUỐN VIỆT NAM TRẢ TỰ DO CHO TÙ NHÂN LƯƠNG TÂM TRƯỚC KHI CÓ TPP 




Hoa Kỳ muốn Việt Nam trả tự do cho một số tù nhân lương tâm trong những tuần lễ sắp tới, khi mà Quốc hội Mỹ cân nhắc về Hiệp định Đối tác Xuyên Thái Bình Dương-TPP.

Trợ lý ngoại trưởng Hoa Kỳ đặc trách Dân chủ, Nhân quyền và Lao động- Tom Malinowski, nói với báo giới như vừa nêu vào ngày hôm qua.

Theo lời của ông Tom Malinowski thì Hoa Kỳ muốn thấy mọi chuyện chuyển động theo đúng hướng tại Việt Nam, chứ không phải chệch hướng. Ông này nói thêm là hiện đang giam tù hơn 100 tù nhân lương tâm, con số này có giảm so với 160 người trong năm 2013.

Ông Tom Malinowski vừa qua dẫn đầu phái đoàn Hoa Kỳ đến Hà Nội tham dự Đối thoại Nhân quyền Việt- Mỹ lần thứ 19 diễn ra vào ngày 7 tháng 5. Trước cuộc đối thoại ông có gặp đại diện của một số tổ chức xã hội dân sự Việt Nam.

RFA
=====

Thả tù nhân là một chuyện ...nhưng sau khi thả rồi ra sao mới là đáng nói!

Tướng 4 sao



Đúng, TPP là "hai bên cùng có lợi"… nếu như bạn không quan tâm đến quyền con người

John Sifton
Hiệp định Đối tác xuyên Thái Bình Dương sẽ không nâng cao được tình hình nhân quyền ở châu Á.

Nghe chính quyền Obama phát biểu về Hiệp định Đối tác xuyên Thái Bình Dương, hay còn gọi là TPP, thì nó như là một giải pháp tiện cả đôi đường. Nó sẽ tạo ra nhiều việc làm ở Mỹ, nâng cao điều kiện an toàn lao động, cải thiện tính minh bạch trong kinh doanh quốc tế, và giúp hoàn thiện mối quan hệ với châu Á vốn chưa hề thân thiết tính đến thời điểm này.

Tuy nhiên, rất nhiều những nhà lập pháp ở Mỹ cảm thấy không hề thuyết phục. Chính quyền Obama cần quyền "đàm phán nhanh" để kết thúc đàm phán về TPP, và một buổi bỏ phiếu quan trọng có khả năng sẽ diễn ra tại Thượng viện Hoa Kỳ trong tuần này [Dự luật "đàm phán nhanh" đã được thông qua tại Thượng Viện hôm thứ Tư – chú thích của Dân Luận]. Những lời phản đối thỏa thuận này đang nổi lên khắp nơi ở Washington, đến từ đủ loại quan điểm chính trị hay ý thức hệ. Sự phản đối mang tính đối đầu giữa các đảng phái. Lãnh đạo đảng Cộng hòa thuộc Thượng viện, và phần lớn các đảng viên khác, đều ủng hộ "đàm phán nhanh", nhưng lãnh đạo đảng Dân chủ lại phản đối [mặc dù Tổng thống Obam là người của đảng Dân Chủ nhưng đã gặp phản đối của các nghị sĩ trong đảng mình - chú thích của Dân Luận]. Ở cả hai đảng phái đều có thành viên phản đối kế hoạch này.



Người biểu tình phản đối TPP.

Các đối tác tham gia TPP sẽ gồm cả những quốc gia phi dân chủ như Việt Nam và Brunei, và một số quốc gia khác có vấn đề về nhân quyền như Malaysia, Singapore, và Mexico. Những nhà lập pháp chú trọng vào tự do tôn giáo có thể sẽ lo sợ về việc Việt Nam thường bắt giữ những lãnh đạo của các tôn giáo không được nhà nước thừa nhận. Những người ủng hộ cộng đồng LGBT thì lại cảm thấy kinh hoàng về các bộ luật chống cộng đồng này ở Malaysia và Brunei.

Và giờ thì mọi người đang thấy ghê sợ những cam kết được thực hiện bởi vua Brunei khi ông này chính thực thực hiện điều luật Hồi giáo, qua đó cho phép việc đánh đập những người đồng tính và ném đá đến chết những người quan hệ tình dục ngoài hôn thú.

Trong khi đó, những người ủng hộ vấn đề nhân quyền và sức khỏe đang lo ngại các đề xuất có liên quan đến bảo vệ bằng sáng chế sẽ khiến các công ty dược phẩm thu nhiều lợi nhuận hơn, trong khi các loại thuốc cứu người sẽ đắt đỏ hơn làm tăng gánh nặng lên ngân sách y tế công.

Những người khác thì lo ngại rằng các đề xuất của hiệp định về giải quyết tranh chấp đầu tư, trong đó cho phép các tập đoàn được quyền kiện chính phủ khi các chính phủ ban hành hoặc thực thi điều luật hoặc chính sách về sức khỏe, an toàn hoặc môi trường mà gây ảnh hưởng đến lợi nhuận của các tập đoàn này. Các cơ chế của loại hình này vốn đang được sử dụng, ví dụ, một công ty thuốc lá đã kiện chính phủ Úc vì đã thông qua luật cấm hút thuốc, và một công ty luyện kim đã kiện Peru sau khi chính phủ nước này có biện pháp bắt công ty này phải thu dọn, làm sạch các chất thải mà nó đã gây ra.


Trong khi phải đối mặt với những chứng cứ này, chính quyền Obama vẫn duy trì ưu tiên cho thỏa thuận ở mức cao nhất. Theo lời chính phủ Hoa Kỳ, TPP sẽ bắt các quốcgia như Việt Nam phải tôn trọng quyền con người và quyền của người lao động. Trong chương về vấn đề lao động của hiệp định, chính phủ cho biết, sẽ chứa các tiêu chuẩn yêu cầu các quốc gia bảo vệ quyền của người lao động, chấm dứt sự kiểm soát của chính quyền đối với các công đoàn và bảo vệ quyền lập hội của người lao động. Các quy định về tranh chấp đầu tư sẽ ngăn cản không để tái phát các vấn đề đã từng xảy ra trong quá khứ.

Không có cách nào để biết được thực sự có những cái gì trong hiệp định, bởi nội dung đàm phán là tuyệt mật. Chính quyền chỉ chia sẻ nội dung với thành viên quốc hội và nhân viên có chức vụ đặc biệt trong ngành an ninh.


Để dành được sự tín nhiệm của chính phủ, phía Đại diện Thương mại Hoa Kỳ (USTR) đã nỗ lực để cải thiện các phần trọng tâm của hiệp định TPP, như luật lao động, và chính phủ cũng đã cố gắng sử dụng các buổi đàm phán như một đòn bẩy để thúc ép các quốc gia nâng cao tình hình về nhân quyền. Từ các phát biểu của USTR và những thông tin được cung cấp bởi những người từng xem qua hiệp định, thì có vẻ như chương về quyền của người lao động yêu cầu các thành viên TPP phải áp dụng các tiêu chuẩn lao động cơ bản, bao gồm cả quyền tự do lập hội.


Tuy nhiên, vấn đề ở đây là có rất ít những điều trong số trên có tác dụng thực sự.Chính phủ Hoa Kỳ, và bản thân tổng thống Obama, đã nhắc đi nhắc lại từ “mang tính thực thi” gần như trong tất cả mọi lần nói về các quy định lao động của TPP. Sự thật là, chương về luật lao động của TPP không hề mang tính thực thi trong thực tiễn. Và mọi cố gắng của chính phủ trong việc sử dụng hiệp định để cải thiện tình hình nhân quyền - ở những quốc gia như Việt Nam, Malaysia, và Brunei – đều trở nên vô dụng.

Tình hình với Việt Nam là những bằng chứng rõ ràng nhất. Trong suốt 4 năm qua, Hoa Kỳ không chỉ dựa vào TPP mà còn cả quân sự để gây sức ép lên Việt Nam trong việc cải thiện tình hình nhân quyền và quyền của người lao động. Và tất cả những gì Hoa Kỳ nhận lại được chỉ là vài cam kết, một số bước thực hiện, và một số ít tù nhân chính trị đương phóng thích. (Nếu xem như được phóng thích ở đây có nghĩa là: một người mang trọng bệnh và qua đời vài tuần sau đó, hai người khác thì bị trục xuất sang Hoa Kỳ.)

Chính phủ Việt Nam vẫn sử dụng bộ luật hình sự, trong đó chứa các quy định xử phạt những người liên quan đến tự do ngôn luận và tự do lập hội, giam giữ những người đối lập và những người phê phán chính phủ. Hơn 150 người đã bị khép tội trong vòng bốn năm vừa qua, cùng thời điểm Hoa Kỳ đang đàm phán về TPP với Việt Nam.

Trong khi đó, hồ sơ về quyền của người lao động tại Việt Nam vẫn còn rất hạn chế. Ngoại trừ công đoàn dưới sự kiểm soát của chính phủ có tên Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam, thì các tổ chức công đoàn độc lập khác đều bị cấm hoạt động và mọi hành vi cố gắng thành lập một công đoàn khác đều bị kết tội chống nhà nước. Những nhà hoạt động cho quyền của người lao động như Nguyễn Hoàng Quốc Hùng và Đoàn Huy Chương hiện vẫn phải ngồi tù. Và hàng chục nghìn người đang bị giam giữ vì bị cho là nghiện ma túy đang phải chịu hình thức cưỡng bức lao động không được trả công, hoặc được trả rất ít.


Chính phủ Hoa Kỳ quả quyết rằng chương mục về lao động của TPP sẽ buộc ViệtNam phải cải thiện tình hình này, vì Hà Nội cần thay đổi luật, cho phép công đoàn độc lập- công đoàn trong các nhà máy, chứ không phải công đoàn ngành hay liên đoàn, được phép hoạt động.

Thật khó có thể tưởng tượng rằng những cải cách trên giấy này bao giờ mới thành hiện thực được khi nền tư pháp độc lập, hệ thống chức năng và giải quyết tranh chấp lao động đều không tồn tại.

Tồi tệ hơn, vì không có thêm bất cứ cải cách nào về những vấn đề còn tồn tại trong hệ thống pháp lý, những tổ chức hoạt động vì người lao động tại Việt Nam vẫn sẽ bị ruy tố theo một số điều luật hình sự vì có hành động chống phá đảng hoặc chống chính quyền – mà theo cách nhìn nhận của chính quyền thì hành động đó bao gồm việc rải truyền đơn hoặc tổ chức các buổi dã ngoại trong công viên mà ở đó các thành viên tham gia đều đọc Tuyên ngôn Quốc tế về Nhân quyền.

Chính phủ Hoa Kỳ cho rằng những điều luật lao động trong TPP sẽ được thực hiện, nhưng lại không chỉ rõ là thực hiện như thế nào. Liệu TPP có mang lại hiệu quả không và nếu Việt Nam cứ cố tình từ chối quyền của người lao động, thì phải giải quyết thế nào? Không lẽ những hội đoàn tồn tại không chính thức sẽ sử dụng cơ chế tranh chấp lao động không tồn tại sẽ kiện những công nhân này ra tòa?

Tốt nhất, các hội nhóm bảo vệ quyền của người lao động quốc tế hoặc Hoa Kỳ có thể khiến nghị lên chính phủ Mỹ nộp đơn khiếu nại lên tòa án thương mại để chống lại Việt Nam, nhưng việc này sẽ chỉ nói về những sai phạm chung chung, chứ không phải là khiếu nại cụ thể.

Điều còn thiếu trong hiệp định TPP chính là cơ chế cụ thể để thực thi cam kết của các chính phủ về quyền của người lao động. Một khi đã được hưởng lợi với tư cách thành viên TPP, tại sao Việt Nam bắt buộc phải làm điều này? Một con đường tốt hơn có lẽ là đàm phán một thỏa tuận mà trong đó các lợi ích chính sẽ bị cắt nếu Việt Nam hay quốc gia nào khác thất bại trong việc thực thi cam kết của mình.

Chính quyền Obama cần phải thực tế hơn trong việc định hình điều gì có thể hoàn thiện được bởi TPP. Việc từ bỏ vấn đề nhân quyền để đổi lấy thương mại đã đủ tai tiếng rồi. Và nó thậm chí còn tồi tệ hơn khi quảng bá cho thỏa thuận này bằng cách kể lể rằng có những điều khoản bảo vệ nhân quyền trong thỏa thuận, trong khi chúng chẳng hề tồn tại trên thực tế.

Chính quyền Obama cần phải cứng rắn hơn đối với các thành viên TPP trong vấn đề cải thiện nhân quyền – thực sự. Hoa Kỳ không nên tiếp tục TPP cho đến khi nó có thể chứng tỏ những cam kết nghiêm túc hơn trong việc tạo lập những quy định thực sự được thi hành về quyền được bảo vệ của người lao động và giải quyết tốn hơn các vấn đề nhân quyền. Trong khi đó, Quốc hội nên tập trung nhiều hơn vào các chi tiết cụ thể của thỏa thuận và thực thiện giám sát chặt chẽ. Không cần phải vội vàng, nhất là trong điều kiện này, bởi canh bạc này thật sự quá mạo hiểm.


John Sifton
Athena, cộng tác viên Dân Luận, chuyển ngữ

Theo tờ Diplomat


John Sifton (@johnsifton) là Giám Đốc Chuyên Trách Châu Á của Tổ Chức Quan Sát Nhân Quyền (Human Rights Watch).

(VNTB)

Tướng 4 sao
 

Nhà hoạt động Nguyễn Chí Tuyến: Vi phạm nhân quyền ở VN ‘khủng khiếp và trắng trợn’

Trà Mi (VOA)


Nhà hoạt động Nguyễn Chí Tuyến gặp mặt các nhà ngoại giao Mỹ và Australia tại nhà riêng.

Một nhà hoạt động ôn hòa bị hành hung đẫm máu tại Hà Nội kêu gọi cộng đồng quốc tế tận dụng các cuộc thương lượng do Mỹ dẫn đầu về Hiệp định Thương mại Xuyên Thái Bình Dương TPP để mạnh mẽ thúc đẩy cải thiện nhân quyền tại Việt Nam.

Anh Nguyễn Chí Tuyến, nhà hoạt động được nhiều người biết đến qua các cuộc tuần hành chống Trung Quốc và bảo vệ cây xanh ở Hà Nội, bị những kẻ lạ mặt mà anh nghi là do công an hậu thuẫn vô cớ hành hung hôm 11/5 gần tư gia ở quận Long Biên, Hà Nội.

Hình ảnh được phổ biến trên các trang mạng xã hội cho thấy anh Tuyến bê bết máu sau vụ tấn công đã gây phẫn nộ công luận trong và ngoài nước và khiến dư luận quốc tế một lần nữa chú ý đến tình hình nhân quyền bị nhiều chỉ trích của Hà Nội.

Dân biểu Alan Lowenthal, thành viên của phái đoàn Quốc hội Mỹ vừa kết thúc chuyến thăm Việt Nam, hôm 13/5 đã gửi thư cho Chủ tịch nước Trương Tấn Sang bày tỏ quan ngại sâu sắc và yêu cầu có biện pháp chấm dứt ngay việc sử dụng bạo lực đẫm máu chống lại những tiếng nói phản biện ôn hòa và các nhà hoạt động cổ súy dân chủ-nhân quyền.

Đại diện các cơ quan ngoại giao Mỹ và Australia hôm nay 15/5 đã tới tư gia động viên, thăm hỏi anh Tuyến sau cuộc viếng thăm vài ngày trước của tham tán chính trị Đức tại Hà Nội.

Nhiều người ủng hộ hôm qua đã xuống đường cầm biểu ngữ phản đối việc nhà cầm quyền Hà Nội làm ngơ hoặc tiếp tay cho các hành động vi phạm nhân quyền trầm trọng nhắm vào giới vận động nhân quyền.

Bất chấp sự lên tiếng, quan tâm của công luận trong và ngoài nước, giới hữu trách tới nay chưa đưa ra bình luận nào về vụ việc xảy ra chỉ hai ngày sau khi đối thoại nhân quyền thường niên Việt-Mỹ kết thúc tại Việt Nam.

Trong cuộc trao đổi với VOA Việt ngữ sau khi tiếp xúc với đại diện sứ quán Mỹ và Australia tại Hà Nội, nhà hoạt động Nguyễn Chí Tuyến nói vụ hành hung anh và sự phản ứng hời hợt của nhà cầm quyền là một bằng chứng thêm nữa làm nổi rõ tình trạng vi phạm nhân quyền ‘trắng trợn’ và ‘khủng khiếp’ tại Việt Nam, đồng thời bày tỏ hy vọng rằng vụ việc sẽ giúp mang lại áp lực cụ thể hơn nữa từ cộng đồng quốc tế giữa lúc Hà Nội đang tìm cách bước vào sân chơi bình đẳng của thế giới.

“Rất nhiều anh chị đấu tranh, bà con dân oan ra thăm tôi. Ngoài ra có cả các cơ quan ngoại giao nước ngoài như Đức, Mỹ, và Australia đến thăm hỏi động viên. Về phía chính quyền, chưa có một động thái nào từ các cấp dù nhỏ nhất, chưa thấy một người nào hỏi thăm tình hình như thế nào cả. Tôi khá thất vọng với cách hành xử của giới hữu trách các cấp ở Việt Nam. Với vụ việc nghiêm trọng xảy ra như thế, các nước khác họ lại quan tâm đến mình hơn so với nước sở tại mà mình đang là công dân. Vụ việc của tôi xảy ra ngay tại thủ đô mà không có sự quan tâm nào của chính quyền từ cấp thấp đến cấp cao thì cũng hơi buồn cho dân tộc mình, cho cái chính quyền hiện tại bây giờ.”

“Việc họ hành xử bạo lực hoặc để xảy ra chuyện hành xử bạo lực trong một quá trình rất dài phản ánh tình trạng vi phạm nhân quyền ở Việt Nam rất là khủng khiếp và trắng trợn. Họ bất chấp tất cả. Các nước cần phải lên tiếng yêu cầu Việt Nam thực hiện đúng những gì họ đã tham gia ký kết.”

“Tôi cảm ơn tình cảm mọi người dành cho tôi. Tôi cũng mong chính thể Việt Nam biết lắng nghe những tiếng nói của dư luận xã hội để ứng xử văn minh hơn, nhân bản hơn, bớt những cái vô luật pháp, vô nhân tính như họ đang hành xử.”

“Với tư cách là một công dân Việt Nam, tôi cũng ủng hộ chuyện Việt Nam được vào TPP nhưng với điều kiện là chính thể Việt Nam phải chấp nhận những quy định chung của TPP về nhân quyền, về việc thành lập hội đoàn độc lập, về quyền dân sự của người dân. Và nếu Việt Nam vào được, các nước phải làm sao giám sát được việc thực hiện những cam kết đó.”

Trong bài bình luận đăng trên trang mạng chính trị hàng đầu của Mỹ, The Hill, hôm 13/5 dân biểu Chris Smith thuộc Ủy ban Đối ngoại Hạ viện Hoa Kỳ nói không thể chấp nhận để Việt Nam vào TPP vì các vi phạm nhân quyền trầm trọng.

Ông Smith dẫn chứng rằng trong các đối tác của Hiệp định TPP hiện nay, Việt Nam là nước duy nhất bị xem là vi phạm tồi tệ nhất quyền tự do internet, là quốc gia duy nhất không cho mở công đoàn độc lập và cấm các tổ chức tôn giáo độc lập, cũng như thường xuyên bỏ tù và tra tấn những người bất đồng quan điểm với nhà nước.

Trà Mi
Nguồn: : http://www.thegioinguoiviet.net/showthread.php?t=33973

Thứ Sáu, 15 tháng 5, 2015

Tự do sẽ chấm dứt hận thù dân tộc

Tự do sẽ chấm dứt hận thù dân tộc

Hàng năm cứ đến ngày 30 tháng 4 được chính quyền cộng sản hiện hành ở Việt Nam mệnh danh “Ngày Giải phóng miền Nam”, cộng đồng người Việt ở hải ngoại, đặc biệt ở Hoa Kỳ mà tuyệt đại đa số sống dưới chế độ cũ - chính thể Việt Nam Cộng Hòa, lại dấy lên quan điểm “cộng sản Việt Nam xâm lăng miền Nam” và vì thế coi đó là “Ngày Quốc hận”. Quan điểm này có nghĩa Việt Nam Dân chủ Cộng hòa theo chủ nghĩa cộng sản và Việt Nam Cộng hòa theo chủ nghĩa chống cộng là hai “quốc gia”, là hai “nước” riêng biệt. Thực vậy, “xâm lược” là việc quốc gia này dùng vũ lực thôn tính lãnh thổ của quốc gia khác. Cũng như vậy, “Quốc hận” thể hiện tình cảm của người dân “mất nước” khi “nước” mình bị quốc gia khác đô hộ hoặc sáp nhập bằng vũ lực vào quốc gia đó. Tuy nhiên quan điểm này không đứng vững khi đối chiếu với chính lịch sử của Việt Nam Cộng hòa.
Trước hết cần nhắc lại rằng Việt Nam Cộng hòa thoát thai từ Quốc gia Việt Nam - một chính thể thuộc Liên bang Đông Dương trong Liên hiệp Pháp - tuyên bố chủ quyền đối với toàn bộ lãnh thổ Việt Nam, do cựu hoàng Bảo Đại làm Quốc trưởng.
Tại Hội nghị Genève 1954, trưởng phái đoàn Quốc gia Việt Nam Trần Văn Đỗ đã không ký vào Hiệp định đình chỉ chiến sự tại Việt Nam với lý do hiệp định này gây chia cắt Việt Nam. Phái đoàn Quốc gia Việt Nam ra một tuyên bố riêng nêu rõ: "Chính phủ Việt Nam yêu cầu Hội nghị ghi nhận một cách chính thức rằng Việt Nam long trọng phản đối cách ký kết Hiệp định cùng những điều khoản không tôn trọng nguyện vọng sâu xa của dân Việt. Chính phủ Việt Nam yêu cầu Hội nghị ghi nhận rằng Chính phủ tự dành cho mình quyền hoàn toàn tự do hành động để bảo vệ quyền thiêng liêng của dân tộc Việt Nam trong công cuộc thực hiện Thống nhất, Độc lập và Tự do cho xứ sở."
Một ngày sau khi Hiệp định đình chỉ chiến sự tại Việt Nam được ký kết giữa Pháp và Việt Nam Dân chủ Cộng hòa vào ngày 21/7/1954, Thủ tướng Quốc gia Việt Nam Ngô Đình Diệm ra lệnh treo cờ rủ trên toàn Miền Nam từ vĩ tuyến 17 trở xuống để phản đối sự chia đôi đất nước. Tuy nhiên sau đó Thủ tướng Ngô Đình Diệm tuyên bố: "Chúng tôi (Quốc gia Việt Nam) không từ chối nguyên tắc tuyển cử tự do để thống nhất đất nước một cách hoà bình và dân chủ".
Như vậy với tư cách kế tục Quốc gia Việt Nam, Việt Nam Cộng hòa tuyên bố chủ quyền đối với cả miền Bắc Việt Nam chứ không chỉ đối với miền Nam Việt Nam đồng nghĩa thống nhất đất nước là mục tiêu của chính thể này. Hiến pháp Việt Nam Cộng hòa, cả Đệ Nhất lẫn Đệ Nhị, cũng đã thể hiện rõ ràng quyết tâm chính trị trên.
Lời mở đầu Hiến pháp Việt Nam Cộng hòa 1956 khẳng định “chánh thể Cộng hòa nhằm mục đích thống nhất lãnh thổ”. Tiếp đó Điều 1 Hiến pháp này quy định: “Việt Nam là một nước Cộng hòa, độc lập, thống nhất, lãnh thổ bất khả phân”. Hiến pháp Việt Nam Cộng hòa 1967 đã tái khẳng định “mục đích thống nhất lãnh thổ” vẫn trên cơ sở nguyên tắc “Việt Nam là một nước Cộng hòa, độc lập, thống nhất, lãnh thổ bất khả phân”. Cũng cần nói thêm rằng không có câu nào của cả hai Hiến pháp trên quy định “quốc gia” chỉ gồm miền Nam Việt Nam.
Ngoài ra, sự tách bạch giữa “Quốc gia” và “Việt Nam Cộng hòa” vẫn tại Hiến pháp Việt Nam Cộng hòa cho thấy “Việt Nam Cộng hòa” là một chính thể hay chế độ chính trị chứ không phải là quốc gia. Thực vậy, Hiến pháp Việt Nam Cộng hòa 1967 ghi: “Quốc gia công nhận và bảo đảm những quyền căn bản của mọi công dân…” và “Việt Nam Cộng Hòa chống lại chủ nghĩa cộng sản dưới mọi hình thức”. Sự tách bạch này được thể hiện không gì rõ hơn tại Điều 25 của Hiến pháp này: “Mọi công dân đều có nghĩa vụ bảo vệ Tổ Quốc và chánh thể Cộng Hòa”.
Trên thực tế, các chính quyền Việt Nam Cộng hòa đã có những kế hoạch thống nhất đất nước. Tổng thống Đệ Nhất Việt Nam Cộng hòa Ngô Đình Diệm đã ra lệnh cho Phủ Đặc Ủy Công Dân Vụ chuẩn bị kế hoạch “Bắc tiến” nhằm chiếm lại miền Bắc Việt Nam. Tem thư được in khẩu hiệu "Toàn dân đoàn kết, chuẩn bị Bắc tiến" với đích cắm cờ vàng ba sọc đỏ là Hà Nội, là Chùa Một Cột, biểu trưng của Hà Nội.
Mặc dù chính trị hỗn loạn sau vụ đảo chính Tổng thống Ngô Đình Diệm năm 1963, một số lãnh đạo Việt Nam Cộng hoà vẫn tuyên bố tiến công miền Bắc để thống nhất Việt Nam. Ngày 14/7/1964, Thủ tướng Nguyễn Khánh đã công khai tuyên bố “Bắc tiến”. Hai ngày sau, tướng Nguyễn Cao Kỳ cũng khẳng định Không lực Việt Nam Cộng hòa đã sẵn sàng dội bom miền Bắc. Trung tuần tháng 7/1965, vẫn tướng Nguyễn Cao Kỳ, lúc này là Chủ tịch Ủy ban hành pháp trung ương, tức Thủ tướng, đã tổ chức hội thảo “Ngày toàn dân đoàn kết chuẩn bị giải phóng miền Bắc”. Thời kỳ này người ta có thể thấy tại miền Nam các bảng cổ động “Toàn dân đoàn kết để bảo vệ miền Nam, giải phóng miền Bắc”.
Như vậy, không chỉ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa ở miền Bắc và các lực lượng cộng sản ở miền Nam dưới vỏ bọc “Chính phủ lâm thời Cộng hòa miền Nam Việt Nam” quyết “giải phóng” miền Nam mà cả Việt Nam Cộng hòa ở miền Nam cũng quyết “giải phóng” miền Bắc để thống nhất đất nước!
Tóm lại, theo quan điểm chính thống của Việt Nam Cộng hòa thì ở Việt Nam chỉ có một quốc gia, miền Nam và miền Bắc chỉ là hai phần lãnh thổ của quốc gia Viêt Nam, cuộc chiến giữa hai miền là cuộc chiến ý thức hệ, giữa miền Nam chống cộng và miền Bắc cộng sản. Nói cách khác, chiến tranh Nam - Bắc Việt Nam giai đoạn từ 1955 đến 30/4/1975 là một cuộc nội chiến và vì vậy không phải là chiến tranh giữa hai quốc gia, giữa hai “nước”, tương tự như những gì đã diễn ra giữa miền Nam và miền Bắc bán đảo Triều Tiên từ 1950 đến 1953. Do đó không thể dùng từ “xâm lăng” cho việc Việt Nam Dân chủ Cộng hòa ở miền Bắc đưa quân vào miền Nam để cùng các lực lượng cộng sản tại chỗ chống lại Việt Nam Cộng hòa. Cũng như vậy, không thể gọi ngày 30 tháng 4 là “Ngày Quốc hận” vì đã không có chuyện “mất nước” vào ngày đó. Thực vậy, cho đến nay Việt Nam vẫn có tên trên bản đồ thế giới, là thành viên Liên Hiệp Quốc, có quan hệ ngoại giao với nhiều nước trong đó có Hoa Kỳ, cho dù lãnh thổ đã bị Trung Quốc chiếm nhiều nơi, nhất là ở biển Đông.
Mặc dầu vậy, không thể phủ nhận oán hận của những người Việt từng phục vụ chính thể Việt Nam Cộng hòa và gia đình họ đối với chính quyền cộng sản Việt Nam là vô cùng lớn. Vậy đâu là nguyên nhân?
Chắc chắn việc bị các lực lượng cộng sản mà nòng cốt đến từ miền Bắc đánh bại khó có thể là nguyên nhân bởi thắng, thua trong chiến tranh là chuyện bình thường đồng nghĩa oán hận này chỉ có thể đến từ hành vi trả thù khủng khiếp của chính quyền cộng sản thời hậu chiến.
Có một thực tế là trong chiến tranh người bên đối phương dù đầu hàng vẫn có thể bị giam giữ và nếu trường hợp này xảy ra thì được gọi là tù binh hay tù nhân chiến tranh. Thế nhưng một khi chiến tranh chấm dứt thì vấn đề tù binh cũng chấm dứt, không ai có thể bị giam, bị cách ly khỏi gia đình và xã hội chỉ vì đã ở bên kia chiến tuyến, trừ những kẻ bị truy tố để rồi bị xét xử do phạm tội diệt chủng – tội ác chống loài người. Do đó việc nhà cầm quyền cộng sản sau 30/4/1975 đã giam không án trong gần trăm cái gọi là “trại cải tạo” từ vài năm đến hàng chục năm trời hàng trăm nghìn cựu quân nhân và viên chức của chính thể Việt Nam Cộng hòa mà nhà cầm quyền gọi một cách sỉ nhục là “ngụy quân”, “ngụy quyền” và hơn thế nữa, buộc họ lao động khổ sai dứt khoát là đòn thù. Tài liệu có bí số “TN/QP-14” của Bộ Quốc Phòng Việt Nam được phổ biến ngày 14/02/1977 không úp mở gọi những người này là “tù nhân”: "Tổng số tù nhân tham gia học tập cải tạo để trở thành con người mới sau khi chế độ Sài Gòn đầu hàng là 1.321.506 người. Trừ những số trốn trại, bị chết trong lúc cải tạo và già yếu trả về với gia đình, BQuốc phòng giao lại cho BNội vụ quản lý là 1.236.569 người"!
Ông Bùi Xuân Diệm, đại tá Việt Nam Cộng hòa từng là tù nhân tại “trại cải tạo” Suối Máu, Biên Hòa kể lại với tôi: “Quản giáo nói với tù nhân chúng tôi rằng: Sau này nếu các anh được thả về, các anh chỉ được đi dưới mương chứ không được đi trên đường! Nghĩa là dù có được ra khỏi nhà tù có lính gác, “ngụy quân”, “ngụy quyền” sẽ lại bị giam trong sự khinh miệt và kỳ thị đến tột cùng của nhà cầm quyền cộng sản và lần này là chung thân, là vĩnh viễn.
Mà đâu đã hết, ngay cả gia đình những tù nhân này cũng không thoát khỏi đòn thù của nhà cầm quyền cộng sản. Thực vậy, quyết định ngày 19/5/1976 của Chính phủ buộc “dân cư ngụ trong những khu vực dành riêng cho công chức và quân nhân” đi “vùng kinh tế mới” lập tại các vùng rừng núi hẻo lánh không gì khác hơn là nhằm đầy ải họ và nhất là nhằm tước đoạt nhà cửa của họ. Bên cạnh đó, thành viên những gia đình này và những gia đình “ngụy quân”, “ngụy quyền” khác phải chịu một sự phân biệt đối xử gay gắt, hầu hết trong số họ bị cấm đoán vào đại học và cơ quan Nhà nước, ngay cả du lịch hay học tập ở nước ngoài họ cũng không được phép, nghĩa là cụt đường tiến thân trong xã hội. Tóm lại, các cựu quân nhân và viên chức Việt Nam Cộng hòa và gia đình họ bị chính quyền cộng sản tước đoạt những quyền cơ bản của con người, của công dân và vì vậy họ chỉ còn là “phó thường dân” theo đúng nghĩa đen của từ này.
Không dừng lại đó, chính quyền cộng sản còn đang tay đẩy rất nhiều người đã sống dưới chế độ cũ vào chỗ chết khi đứng ra tổ chức hoặc bật đèn xanh cho các cuộc vượt biên chủ yếu bằng đường biển như bán bãi, bán thuyền nhằm thu vàng và chiếm đoạt nhà cửa của họ, đúng cái kiểu “sống chết mặc bay, tiền thầy bỏ túi” mà dân gian thường nói. Thực vậy, những cuộc vượt biên đầy rủi ro này đã dẫn đến cái chết thê thảm của hàng trăm nghìn người hoặc do bị lật thuyền hoặc do bị cướp biển giết, đó là chưa kể hàng nghìn, hàng nghìn đàn bà, con gái bị cướp biển hãm hiếp ngay trước mặt người thân của họ trong tột cùng đau đớn.
Một chính quyền táng tận lương tâm như thế, hỏi sao mà không oán hận chất chồng để trở thành thù hận!
Tuy nhiên trong bất cứ hoàn cảnh nào tồn tại một hận thù như vậy là có hại không kể xiết cho quốc gia Việt Nam, nhất là trong bối cảnh Trung Quốc lăm le chiếm nốt quần đảo Trường Sa sau khi đã chiếm một phần quần đảo này vào năm 1988 và nuốt trọn quần đảo Hoàng Sa bằng vũ lực vào năm 1974. Nói cách khác, hóa giải hận thù dân tộc là nghĩa vụ đối với Tổ quốc mà chính quyền cộng sản Việt Nam buộc phải thực hiện và hơn thế nữa, cấp bách.
Chính vì lợi ích tối cao đó của quốc gia Việt Nam mà ngày 30/8/2010 công dân Cù Huy Hà Vũ, một người không hề dính dáng tới Việt Nam Cộng hòa, đã gửi Quốc Hội Việt Nam “Kiến nghị trả tự do cho tất cả tù nhân cựu quân nhân và viên chức chính quyền Việt Nam Cộng hòa, lấy “Việt Nam” làm Quốc hiệu để hòa giải dân tộc”. Thế nhưng thay vì làm theo lời nói phải này, chính quyền cộng sản lại lấy đó làm chứng cứ về “Tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” để bỏ tù công dân Cù Huy Hà Vũ. Cáo trạng ngày 17/12/ 2010 của Viện kiểm sát Hà Nội hậm hực: “Vũ bóp méo sự thật về cuộc chiến tranh giải phóng dân tộc. Phê phán Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam gây chia rẽ, thù hằn dân tộc bằng lời lẽ: “ ...Tiếc thay cho ban lãnh đạo nhà nước Việt nam thống nhất đã không làm được như thế mà ngược lại - phải nói thật - còn xát muối vào vết thương chiến tranh chưa kịp lên da bằng việc tập trung cải tạo trong hàng năm trời cả trăm nghìn quân nhân viên chức VNCH, ....đẩy không ít người Việt thuộc chính quyền cũ vào vòng xoáy thù hận, dẫn đến một số quay ra chống chính quyền mới để rồi bị kết tội xâm phạm an ninh quốc gia”! (*)
Vậy là rõ: Chính quyền cộng sản Việt Nam cam tâm bán nước cho Trung Quốc nên mới cự tuyệt đến cùng hòa giải dân tộc. Do đó với những ai giòng giống Lạc Hồng, mau chóng giải thể chính quyền độc tài này không chỉ là cách duy nhất để cứu nước mà còn là cách duy nhất để xóa bỏ hận thù dân tộc vì một Việt Nam hiển vinh trên trường quốc tế.
Tin rằng một ngày rất gần chế độ toàn trị của Đảng cộng sản Việt Nam sẽ bị xóa sổ, mong là một cách hòa bình. Và cái ngày bao mong chờ đó, không nghi ngờ gì nữa, sẽ đi vào lịch sử Việt Nam như “Ngày Tự do” (Freedom Day) đồng nhất với dấu chấm hết cho bức tường “30 tháng 4 - Giải phóng miền Nam” cứa lòng dân tộc.
 (*) Kiến nghị trả tự do cho tất cả tù nhân cựu quân nhân và viên chức chính quyền Việt Nam Cộng Hoà – Lấy “Việt Nam” làm quốc hiệu để hòa giải dân tộc, Bauxite Việt Nam 31/8/2010, http://www.boxitvn.net/bai/10233
Tác giả là một nhà bất đồng chính kiến và tù nhân chính trị Việt Nam, đã hai lần khởi kiện Thủ tướng Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng về các quyết định trái Hiến pháp và pháp luật, hiện là học giả tại Đại học George Washington, Hoa Kỳ.
Trích dẫn:
“Việc nhà cầm quyền cộng sản sau 30/4/1975 đã giam không án trong gần trăm cái gọi là “trại cải tạo” hàng trăm nghìn cựu quân nhân và viên chức của chính thể Việt Nam Cộng hòa mà nhà cầm quyền gọi một cách sỉ nhục là “ngụy quân”, “ngụy quyền” và hơn thế nữa, buộc họ lao động khổ sai dứt khoát là đòn thù”
“Với những ai giòng giống Lạc Hồng, mau chóng giải thể chính quyền độc tài này không chỉ là cách duy nhất để cứu nước mà còn là cách duy nhất để xóa bỏ hận thù dân tộc vì một Việt Nam hiển vinh trên trường quốc tế”.
 “Tin rằng một ngày rất gần chế độ toàn trị của Đảng cộng sản Việt Nam sẽ bị xóa sổ, mong là một cách hòa bình. Và cái ngày bao mong chờ đó, không nghi ngờ gì nữa, sẽ đi vào lịch sử Việt Nam như “Ngày Tự do” (Freedom Day) đồng nhất với dấu chấm hết cho bức tường “30 tháng 4 - Giải phóng miền Nam” cứa lòng dân tộc”.
 
Các bài viết được đăng tải với sự đồng ý của Ðài VOA nhưng không phản ánh quan điểm hay lập trường của Chính phủ Hoa Kỳ

 Nguồn: http://www.voatiengviet.com/content/chhv-tu-do-se-cham-dut-han-thu-dan-toc/2767507.html

Ý kiến:
     
bởi: dân miền tây
16.05.2015 07:01
"Có tự do" có thể hiểu rằng: Không còn cộng sản.
Không còn cộng sản, dĩ nhiên không có thù hận.
Tôi sinh năm 1958, tôi lớn lên trong xã hội miền nam và học hành dưới mái trường VNCH.
Không ai dạy tôi thù hằn hay khinh miệt cộng sản.
Nhưng sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, chúng tôi bàng hoàng khi nghe cán bộ cộng sản lớn nhỏ gọi tổng thống chúng tôi bằng thằng và vu cáo chính thể VNCH thậm tệ.
Năm 1989, bức tường Bá Linh bị chính dân Đông Đức phá sập và ùa qua Tây Bá Linh. Dân Tây Bá Linh mừng rỡ đón tiếp họ như gặp lại người thân. Và 2 thể chế chính trị đó sống chung hòa bình, tự do hạnh phúc, no ấm cho đến hôm nay. Như vậy có cần phải giải phóng, thống nhất, để trả thù ti tiện tàn độc.
Xin hỏi lương tâm công luận, người cộng sản miền bắc có xem người miền nam là anh em khi họ tràn vào cưỡng chiếm.


bởi: Hoang Tung từ: Cu Chi Sai Gon
16.05.2015 06:26
Theo tôi chỉ cần bỏ chủ nghĩa cộng sản thì sẽ không còn hận thù, ngày nay cứ nhìn vào xã hội thì đủ thấy người cộng sản hận thù nhân dân ,Hãy xét kỹ hơn một tí hãy hỏi đảng csvn đã làm gì cho Dân Tộc ngoài việc đưa Dân Tộc Việt vào những cuộc chiến đẫm máy không cần thiết, nếu ngày trước không dính vào bọn tầu cộng thì ngày nay đâu phải nhờ Mỹ can thiệp biển đảo của Việt Nam !!

bởi: Lê Bình Nam
16.05.2015 05:12
Chế độ độc tài tòan trị mang phướng rách cộng sản hiện nay ở Việt Nam là con đẻ của chù nghĩa Mác Lê Mao. Những người lãnh đạo đảng cộng sản là người Việt - Hồ chí Minh là Tàu giả dạng Việt - nhưng họ đã bán linh hồn cho chủ nghĩa ngoại lai vô thần không dính dấp gì đến văn hóa Việt. Họ hoàn toàn bị khống chế bởi sợi chỉ đỏ Mác Lê Mao nên chỉ làm những việc có lợi cho Nga vàTàu cộng.

Cha đẻ Mác Lê Mao tức chủ nghĩa và chế độ cộng sản đã bị khai tử ngay trên chính quê hương của nó từ những năm 1990. Nó đã chết! Họ chỉ còn một bộ máy toàn trị cũ nên chỉ thấy bácTập là gần gũi, phải ráng giữ gìn quan hệ "16 +4 " này để giữ ngôi.

Chế độ độc tài toàn trị mang phướng rách cộng sản này là nguyên nhân của hận thù, tham nhũng, tụt hậu...mất biển đảo, mất Tây Nguyên, mất rừng đầu nguồn...mất hất cả chí khí Việt.

Di họa này thật là khủng khiếp.

Tự do dân chủ hiến định pháp trị là con đường duy nhất giải phóng cả dân tộc Việt Nam xây dựng đất nước Việt Nam văn minh không thù hận.

Hoan nghênh mọi người Việt Nam, không phân biệt Nam Bắc tham gia vào cuộc tranh đấu trường kỳ này.

Ts CHH Vũ rất đáng được ca ngơi trong nỗ lực góp gió thành bão này.

bởi: thang con nit từ: truong mam non
16.05.2015 05:11
qua khu khong thay doi duoc tuong lai thay doi duoc (Bill clinton) nuoc my va nuoc nhut trong the chien thu 2 da tung danh nhau ac liet vay ma ngay nay ho la dong minh cua nhau chong lai cai ac bat cong va con cung nhau hop tac kinh te nuoc my giau nhut the gioi nhut hang thu 3 vay sao nguoi vn trong nuoc sao khong hoc bai hoc nay neu ngay hom nay con an ba me cua chu nghia cong san thi cu an them 40 nam nua

bởi: chỉ một Quốc Gia VN
16.05.2015 03:33
Trước nhất, cảm ơn Ts. Cù Huy Hà Vũ (CHHV) đã bỏ thời gian để viết bài “Tự Do sẽ chấm dứt hận thù dân tộc” Sau đây, là tóm lược những gì mà Ts.CHHV đã nhấn mạnh:

1. Việt Nam, dưới tất cả mọi hình thức, chính thể, đảng phái; luôn luôn là một nước, một quốc gia, từ ngày lập quốc, đến hiện tai! và VNCH là “thoát thai” từ một “Quốc Gia Việt Nam”, thuộc Liên Bang Đông Dương trong Liên Hiêp Pháp, đã tuyên bố chủ quyền đối với toàn bộ lãnh thổ Việt Nam, do Hoàng đế Bảo Đại nắm quyền Quốc Trưởng.
2. VNCH, và CHXHCNVN (hay VNDCCH), chỉ là hai chính thể khác nhau giữa hai miền nam, bắc VN, chứ không phải là hai nước, hai quốc gia riêng biệt! bản đồ VN trên thế giới, luôn luôn chỉ là một (1hình chữ S), từ xưa đến nay!
3. Sau khi Pháp ký kết hiệp ước đình chiến với Việt Minh (Việt nam Quốc chí Đồng Minh hôi) ngày 21/7/1954; chính phủ VNCH (hậu thân của Quốc Gia Viêt Nam), đã từ chối việc phân chia đất nước (vĩ tuyến 17), và mong muốn sớm có một cuộc tổng tuyển cử để thống nhất đất nước. VNCH có đủ tính cách pháp lý, và chính nghĩa để làm điều nầy; Hiến pháp của VNCH năm 1967 đã khẳng định: “Quốc Gia công nhận và bảo đảm những quyền căn bản của mọi công dân”,
4. Khi đề cập đến vấn đề thống nhất đất nước, có nghĩa là VN phải được trả về nguyên trạng của nó trước 1954, tức là một nước Việt Nam (Quốc Gia Việt Nam), chứ không phảI là VNCH, hay CHDCVN.
Góp ý: Ý đồ muốn thống nhất đất nước VN của chính quyền VNCH (cp Ngô đình Diệm và cp Nguyen v Thieu)) vì rằng VNCH “không chấp nhận chủ nghĩa cộng sản” trên đất nước Việt nam. Cuộc nội chiến ở Việt nam, từ do một nguyên nhân duy nhất là sự hiện hữu của cái CHỦ NGHĨA CỘNG SẢN ngoại lai Nga, Tàu, và Hồ chí Minh chính là con thoi, và công cụ mà cộng sản quốc tế sử dụng để bành trướng chủ nghĩa độc tài, đảng trị nầy vào VN và đông dương! Sự xâm lăng của cộng sản VN vào miền nam VN là một sự tranh giành quyền lực, một hình thức cướp chính quyền của một thành phần đảng phái chính trị (CSVN) với sự hổ trợ và kế hoạch của cộng sản quốc tế Nga, Tàu, hòng nhuộm đỏ và biến VN thành một đơn vị trong thế giới đại đồng do Nga Tàu lãnh đạo!

HCM có thể là một “anh hùng cứu nước” dưới cái nhìn của một số người, nhưng câu hỏI vẫn là HCM thật sự đã đem lợi ích gì đến cho đất nước VN và dân tộc VN? Nếu không muốn nói là nó chỉ lợi cho CNCS và csTQ nói riêng? Hãy xem các quốc gia từng là thuộc địa của Pháp ở đông dương, họ không có một “vĩ nhân” HCM, nhưng đất nước họ vẫn thống nhất mà không cần phải hy sinh 4 triệu sinh linh! Ấn Dộ là thuộc địa Anh, ngày nay Ấn Dộ là một siêu cường, họ cũng không cần phải đổ máu của dân họ! 70 năm trôi qua dướI ách cai trị khát máu của CS, VN hôm nay đang đi về đâu? bottom line của cả thế giới! Nước VN sắp sửa mất vào tay giặc Tàu. Chủ trương “còn đảng, còn nước”, là chứng cớ hung hồn cho thấy cộng sản VN đặt quyền lợi Đảng của họ lên trên đất nước VN, và đó cũng là bằng chứng cho thấy ĐẢNG CỘNG SẢN (ĐCS) đúng là bọn thảo khấu núp dưới chiêu bài chính trị không hơn, không kém, để cướp chính quyền VN (chính quyền của cp hơp hiến Trần Trong Kim và chính thể hợp hiến miền nam,VNCH)

Quốc hận 30/4 là một mối hận của quốc gia VN, không chỉ riêng của các cựu quân nhân, cán chính của VNCH củ, mà là của cả dân tộc VN, đối với cái gọi là CHXHCNVN, mà quan thầy ở bên Bắc Kinh! Những kẻ đã sử dụng cái chủ thuyết ngoại lai để hành hạ, tù đày dã man dân tộc VN; cướp đi quyền tự do căn bản của con người, quyền được sống, được lên tiếng, và được tự do chọn cho mình một chính thể, một chính phủ lãnh đạo mà mình muốn! Ngày Quốc hận 30/4 là ngày đánh dấu cái tham vọng cuồng điên của cái ĐCS phi chính nghĩa, phi tổ quốc, bán nước, giết dân VN! Cái ngày mà một nữa còn lại của quốc gia VN cũng đã bị chiếm đoạt bởi cái bọn “tư bản” mới, TƯ BẢN ĐỎ! và đúng như Ts. CHHV, đã viết “tự do sẽ chấm dứt hân thù”, nhưng không phải là dân VN hận thù nhau, mà là mối thù giữa dân tộc VN và cái đảng cướp đang cầm quyền ở VN. Cam ơn VOA

bởi: ba xi de từ: ben tre
16.05.2015 02:43
De Trung cong lay VN cho roi, biet dau Trung cong<tiep thu> VN Dan VN de tho hon Viet Cong?????

bởi: Chùa Bà Đanh từ: Canada
16.05.2015 02:11
Ông này đang trả bài lịch sử , nhưng ổng trả trật bậy sai bét .
Đáng lẽ ra không cho điểm làm chi, cho ổng xuống lớp năm học lại, nghĩ tình ổng mới bước chân vào giang hồ chắc cũng còn ú ớ nên CBĐ tạm thời để ổng qua một bên, lần sau tính sổ luôn thể.

Chùa Bà Đanh

bởi: Người Việt từ: VN
15.05.2015 22:12
Bài viết phản ánh con người CHH Vũ với 2 nửa khác biệt, đối kháng nhau: Một nửa là sự lý luận logic ở phần đầu đã tái khẳng định ngày 30 tháng tư " ngày giải phóng Miền Nam, thống nhất đất nươc" . Nó hoàn toàn phủ nhận cái gọi là " ngày Quốc hận" của một bộ phận dân Việt bỏ tổ quốc ra đi sau 1975.
Nửa còn lại phản ánh con người bất nhất của CHHV, với ý chí phi khoa học, lý luận cùn, kết luận vô căn cứ khi cho rằng Nhà nước VN hiện nay bán nước cho tàu. Xin TS Vũ hãy định nghĩa thế nào là bán nước, phải chăng như sau là bán nước:
Vua Gia long- Nguyễn ánh cầu viện giặc Pháp, cùng đám tùy tùng làm sai cho Pháp đô hộ VN 100 năm đến tận thời vua Bảo Đại... tiếp nối nhà Nguyễn chế độ VNCH cầu viện Mỹ đánh chiếm miền nam VN từ 1965-1973 (sau giai đoạn này Mỹ chỉ còn có cố vấn QS ở lại VN).
Đặc điểm chung của chế độ bán nước là do ngoại bang dựng nên, thay thế bất cứ khi nào chúng muốn, chi phối mọi hoạt động... cái này thể hiện rất rõ rừ chính phủ Bảo Đại đến VNCH không được việc gì cho quốc gia, xã tắc, chỉ ăn bám theo ngoại bang khi hết viện trợ, bảo hộ là tự thua. Ví dụ như VNCH không dám hay Mỹ không cho phép đánh chiếm lại Hoàng sa năm 1974 và đánh chiếm đảo Ba bình ( đảo lớn nhất trường sa do Đài Loan đồng minh của Mỹ chiếm), các đời tổng thống VNCH do Mỹ dựng nên và thay liên tục theo ý của Mỹ.
Nhà Nguyễn và VNCH là hai chính phủ đặc trưng nhất của chính quyền bán nước và tay sai ( mặc dù lịch sử VN trước đó cũng có như Lê Chiêu Thống...).
Tóm lại, CHHV có thể có tài nhưng không đem tài năng phục vụ khoa học, xã hội và dân tộc mà chỉ dùng nó để xảo ngôn, lòe thiên hạ phục vụ mục đích cá nhân, hẹp hòi của bản thân... nhục lắm thay!
Trả lời
bởi: Tôn Thất Thanh từ: Ba Lan
16.05.2015 08:46
Thì ra anh là người Việt gốc cây! Người gốc cây thì đâu phải là người!?
Trả lời
bởi: Ty Nan từ: Canada
16.05.2015 01:51
Đây mới là xảo ngôn, lý luận kiểu CS.

Cầu viện Pháp hay Mỹ, hay cầu viện Liên Xô hay Trung Cộng đều là cầu viện, do đó theo "Người Việt từ VN" đều là "bán nước cả" sao chỉ Nhà Nguyễn và VNCH?

Hãy xem lại sử sách, Pháp không hề giúp Nhà Nguyễn gì cả, do đó nói Nhà Nguyễn bán nước là sai. Pháp không mua đất VN mà là thực dân.

Mỹ tốn nhiều tỹ $US viện trợ VNCH, hy sinh 58000 quân, không lấy đất của VN - chỉ đón cả triệu người tỵ nạn CS. Do đó không thể nói Mỹ cướp hay mua nước VN - tức là VNCH không bán nước.

Xưa học sinh VN được dạy là nước VN hình chử "S" từ ải Nam Quan đến mủi Cà Mau. Nay ải Nam Quan của Trung Cộng, nửa thác Bản Giốc của TC cùng nhiều đất biên giới và biển đảo. Đó chẳng phải TC mua đất VN bằng viện trợ không? Đã mua thì có kẻ bán, đó là CSVN.

Cù Huy Hà Vũ "nói có sách mách có chứng", rất thuyết phục.
Trả lời
bởi: Dân từ: Đức
16.05.2015 00:12
Lê Duẩn từng nói: 'Ta đánh Mỹ là đánh cho cả LX, TQ, cho các nước Xhcn, cho cả nhân loại, đảnh cho cả bọn xét lại đang đâm vào lưng ta"
- Đảng ta chỉ là tên lính đánh thuê. Vũ khí ủa LX, TQ. Máu của hàng triệu dân lành VN.
- Bọn "xét lại" bây giờ có sống lại, phải gọi đảng ta là cụ tổ của "xét lại" . "Chuyên chính vô sản"? - Chuyên chính của các "chân dung quyền lực - tư bản đỏ"!,!

Trả lời
bởi: CDQL
16.05.2015 00:12
Thế còn ai ngu ngốc đi làm lính đánh thuê cho Liên Xô để bành trướng khối CS cho nó trong thời Chiến tranh Lạnh chống Mỹ? Không có lý do bành trướng này, Mỹ nhảy vô VN làm gì? Để đi du lịch?

Đừng lấp liếm. CSVN phải đứng trước Toà án Nhân Dân VN trong tương lai để đền tội phản quốc. Tội cõng rắn cắn gà nhà: Đem cái chủ nghĩa CS phi nhân của mấy thằng da trắng, mấy thằng Tàu vô làm chết mấy triệu dân VN. Ngày đó không còn xa. Vài năm nữa thôi!

bởi: Thuy từ: USA
15.05.2015 19:54
Cảm ơn TS. Hà Vũ, ông là người con dân Việt chân chính mà Tôi luôn kính mến. Tâm huyết này của ông cũng là tâm huyết của triệu triệu người con dân nước Việt chúng ta.
Trả lời

Hoa Kỳ khẳng định vai trò tại Biển Đông


Hoa Kỳ khẳng định vai trò tại Biển Đông

Trợ lý Ngoại trưởng Mỹ Daniel Russel nói: “Chúng ta phải ngăn chặn thái độ thách thức như thế.”
Trợ lý Ngoại trưởng Mỹ Daniel Russel nói: “Chúng ta phải ngăn chặn thái độ thách thức như thế.”

Carla Babb

VideoCác giới chức Mỹ nói Ngũ Giác Đài đang cứu xét việc phái các chiến hạm và máy bay để khẳng định quyền tự do hàng hải tại Biển Đông, một thách thức trực tiếp đối với Trung Quốc khi nước này xây dựng những đảo nhân tạo trên vùng biển tranh chấp.

Trong 3 năm qua, Trung Quốc đã nhanh chóng nới rộng việc xây dựng trên các bãi đá ngầm trên vùng biển một số quốc gia giành chủ quyền.
Trợ lý Ngoại trưởng Mỹ Daniel Russel nói: “Chúng ta phải ngăn chặn thái độ thách thức như thế.”
Một buổi điều trần trong tuần này của một uỷ ban thượng viện đã nghe Trợ lý Ngoại trưởng Daniel Russel và các giới chức khác hối thúc Trung Quốc đình chỉ việc xây dựng. Các giới chức Hoa Kỳ xem việc xây dựng trên các bãi đá ngầm như là một việc bày tỏ quyền lực nhằm kiểm soát hải phận quốc tế.
Ông David Shear, Trợ lý Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ nói: “Chúng ta khẳng định quyền tự do đi lại tại những khu vực như thế và chúng ta hành xử quyền này thường xuyên tại Biển Đông cũng như trên toàn thế giới, và chúng ta sẽ tiếp tục hành xử quyền này trên mặt biển cũng như trên không.”
Những hình ảnh từ Google Earth ghi nhận các hoạt động của Trung Quốc trên 4 bãi đá ngầm.
Giữ nguyên trạng
Trợ lý Bộ trưởng Quốc phòng Shear và Trợ lý Ngoại trưởng Russel bảo đảm với các nhà lập pháp là Hoa Kỳ sẽ tiếp tục “duy trì ưu thế quân sự” thông qua việc triển khai máy bay và tàu chiến trong vùng này.
Trợ lý Bộ trưởng Quốc phòng David Shear nói: “Chúng ta không thiếu khả năng và khí cụ trên toàn vùng để hỗ trợ cho chính sách ngoại giao của chúng ta, đảm bảo ngăn chận và đảm bảo an ninh quốc gia.”
Hoa Kỳ và các nước khác quan tâm đặc biệt đối với việc giữ nguyên trạng trên vùng biển này vì Biển Đông là một trong những con đừng hàng hải bận rộn nhất trên thế giới.
Trợ lý Bộ trưởng Ngoại giao Daniel Russel nói: “Chiến lược của chúng ta và hành động của chúng ta là bảo vệ các qui tắc chứ không bảo vệ những đảo đá.”
Trợ lý Bộ trưởng Quốc phòng Shear xác nhận rằng Hoa Kỳ có thời gian để thuyết phục Trung Quốc ngưng xây dựng trên những  bãi đá ngầm vì Trung Quốc sẽ không hoàn tất một dự án sân bay trên biển ít nhất là cho đến năm 2017 hay 2018.
Nhưng một số nhà lập pháp lo ngại là những nỗ lực của Hoa Kỳ nhằm ngăn chận Trung Quốc xây dựng các cấu trúc có thể sẽ là quá ít, và quá trễ.

Nguồn:  http://www.voatiengviet.com/content/hoa-ky-khang-dinh-vai-tro-tai-bien-dong/2768695.html

CSVN ĐỪNG CHƠI TRÒ ĐIẾM THÚI "NGƯ ÔNG ĐẮC LỢI" NGOÀI BIỂN ĐÔNG

 
 MỸ ĐANG THẾ TRIỆT- BUỘC CSVN VÀ TRUNG CÔNG THI HÀNH H Đ HÒA BÌNH PARIS/73
CSVN 40 năm nay ăn củ cà rốt và hưởng nhiểu ưu đải quyền lợi của kẻ cộng sảnchiến thắng qua nhiều ưu đải của một nước cựu thù như Mỹ. Thì ngày nay đã đến lúc CSVN & CStQ phải ăn cây gậy trong chánh sách chiến lược Hoa Kỳ....
Chĩ có thi hành HĐ hòa bình Paris/73; nó kéo theo Hòa Ước San Francisco- Khi Nhật đầu hàng đồng minh- và trả lại chủ quyền Hoàng sa & Trường Sa cho VNCH. Và chủ quyền đó, được quản trị bởi Miền Nan VNCH, theo H Đ Genève/54, do Cộng Sản TQ và CSVN ký kết, thì HS &TS là của VNCH, nằm dưới vĩ tuyên17.
Nếu VNCH được phục dựng trờ lại thành chế độ Tự Do Sài Gòn- Hòn Ngọc Viễn Đông Của ngày xưa?!. Thì cả thế giới tha hồ quố tế hóa hàng hải Biển Đông Á/TBD, vận chuyển hàng hóa, phục vụ cho thị trường tự do mậu dich Xuyên Thái Bình Dương- TPP của Hoa Kỳ
Huỳnh Mai St.8872
 
  

Theo dõi · 2 giờ ·
 

CSVN ĐỪNG CHƠI TRÒ ĐIẾM THÚI "NGƯ ÔNG ĐẮC LỢI" NGOÀI BIỂN ĐÔNG

Đảng CSVN đừng tưởng là Mỹ, Nhật, Phi là ngu nhé!

Vào thời điểm nầy, Mỹ, Nhật và Phi đang bắt tay nhau để phản đối Trung Quốc xâm lấn chủ quyền trong khu vực Trường Sa, mà trong đó bao gồm con đường Hàng Hải lớn nhất nhì thế giới ở vùng Đông Nam Á.

CSVN đánh hơi được mùi có thể có chiến tranh, hoặc xung đột giữa Trung Quốc và Mỹ ở Trường Sa nên CSVN muốn chơi trò "Ngư Ông Đắc Lợi". CSVN đang tìm cách giao ước với Trung Quốc qua cuộc gặp gỡ giữa Phùng Quang Heo và Bộ Quốc Phòng TQ ngày hôm nay tại khu vực biên giới.

Chẳng qua hành động nầy chính là thông điệp mà Việt Nam muốn nói là "luôn đứng về phía TQ," vì vậy, nếu có chiến tranh Mỹ-Trung xảy ra, thì CSVN sẽ đứng ngoài hoặc theo phe TQ. CSVN làm như vậy như thể khôn lỏi để tránh ăn đạn từ phía Trung Quốc bắn sang khi có chiến tranh.

Một phần chơi trò luồn cúi với TQ, một phần hé mắt chờ xem Mỹ trấn áp TQ ở Trường Sa như thế nào để "Ngư Ông Đắc Lợi". CSVN chơi trò núp bóng nầy không cần tốn viên đạn mà cầm chân được Trung Quốc ở Trường Sa.

Nghĩ như vậy tưởng là THÔNG MINH lắm, ai ngờ là quá sai lầm! Trong thực tế Mỹ sẽ không dại gì gây chiến với TQ. Mỹ chỉ đến Trường Sa để bảo đảm đường hàng hải khu vực nầy không bị gián đoạn bởi Trung Quốc.

Nếu chúng ta nhìn kỹ con đường hàng hải mà Mỹ muốn bảo vệ (trên bản đồ) là con đường sát bên cạnh nước Phi chứ chẳng phải con đường nằm ngoài khơi Việt Nam, do đó con đường hàng hải nầy chỉ có lợi cho Mỹ, Nhật và Phi chứ chẳng lợi ích gì nhiều cho VN cả. Một khi hai cường quốc Mỹ-Trung thỏa thuận với nhau xong khu vực hàng hải nầy thì Việt Nam sẽ lãnh đủ sự kềm kẹp của Trung Quốc.

Trung Quốc sẽ vẫn sử dụng cái lưỡi bò để kềm kẹp con đường biển của VN mà không ảnh hưởng gì tới lợi ích của Mỹ, Nhật và Phi, và lúc đó ngư dân VN sẽ không thể ra khơi để đánh cá.

Các bạn hãy xem hình bản đồ con đường hàng hải thì biết Thùy Trang muốn nói gì.

CSVN thực sự là NGU NHƯ CHÓ, không biết lợi dụng cơ hội nầy để mở đường máu cho ngư dân Việt Nam. Chính quyền CSVN cứ nghĩ là chơi trò điếm thúi "Ngư ông Đắc Lợi" trong lúc nầy là đỉnh cao thông thái.

Thực sự đây là một sai lầm lớn cho tương lai của nước Việt. Ngư dân sẽ không còn vùng biển nào để đánh cá nữa, và lúc đó có cầu cứu Mỹ, Nhật, Phi để cang thiệp thì cũng đã quá muộn vì lúc đó không phải chuyện của họ nữa rồi ...

Thật là tâm tư! 
 
Nguyễn Thùy Trang
— cùng với Nguyen Thảo Ly, Ellen Nguyen, Lanney TranSĩ Lâm
 
Nguồn:https://www.facebook.com/photo.php?fbid=686926484753094&set=a.372425656203180.1073741824.100003072472284&type=1&theater 

Thứ Năm, 14 tháng 5, 2015

“Mười Phần Chết Bảy Còn Ba Chết Hai Còn Một Mới Ra Thái Bình”

“Mười Phần Chết Bảy Còn Ba Chết Hai Còn Một Mới Ra Thái Bình”

“Mười Phần Chết Bảy Còn Ba Chết Hai Còn Một Mới Ra Thái Bình”


Cụ trạng trình Nguyễn Bĩnh Khiêm có câu sấm truyền bất hũ ” Mười Phần Chết Bảy Còn Ba Chết Hai Còn Một Mới Ra Thái Bình “.
Anh Tôn Thất Lộc, một người bạn nằm bên tôi trong trại tù cọng sản, gỉải thích nghĩa câu sấm truyền này như sau ” Đây là một câu sấm nói về chiến tranh chết chóc. Chữ Thái Bình ở đây có 2 nghĩa là Thái Bình Dương và Hòa Bình, như thế sẽ có một trận đánh lớn ở Thái Bình Dương mới có Hòa Bình”.
Tôi vừa nhận được tin một người bạn cho biết anh Tôn Thất Lộc đã qua đời ở đâu đó tại California. Trước năm 1975 anh là thiếu tá CSQG đang chuẩn bị đi Pháp để nhận gia tài 50 chục triệu đô từ một ông chú. Quân cọng sản vào chiếm MNVN đã đưa anh đến nằm bên tôi và cũng đói như tôi và bao anh em khác vì tiền chưa được lãnh được không biết trước khi qua đời anh đã lãnh được số tiền đó chưa vì tôi đã mất liên lạc với anh từ ngày ra trại tù cho đến nay.
Khi anh giải thích câu sấm truyền vào năm 1979 thì tôi để ngoài tai vì chẳng có chút gì Lô gíc cả nhưng với tình hình hiện nay và nhất là sau khi đọc bản tin dưới đây thì một trận chiến ngoài Thái Bình Dương có thể xảy ra làm tôi nhớ đến lời giải thích câu sấm truyền của anh Tôn Thất Lộc.
Bản tin đó như sau :
Mỹ đưa quân đội và vũ khí hạng nặng vào 8 căn cứ tại Biển Đông
Nguồn tin từ RFI tiết lộ, Hoa Kỳ chính thức yêu cầu Phillipines về việc ĐƯA QUÂN ĐỘI VÀ VŨ KHÍ HẠNG NẶNG CỦA MỸ VÀO 8 CĂN CỨ QUÂN SỰ ở Philippines.
Danh sách các căn cứ đã được xác định:
– 4 căn cứ trên đảo chính Luzon.
– 2 căn cứ khác trên đảo Cebu.
– 2 căn cứ trên đảo Palawan ở miền Tây Philippines, nằm gần quần đảo Trường Sa đang tranh chấp tại Biển Đông.
Theo hãng tin Reuters, các vũ khí hạng nạng bao gồm:
– Tàu khu trục nguyên tử tàng hình hiện đại.
– Máy bay tàng hình ném bom nguyên tử .
– Máy bay chiến đấu tàng hình siêu tối tân .
Trong cùng diễn biến “nóng” này, tờ Nguyệt San “Lợi Ích Quốc Gia” của Mỹ ngày 23/4 / 2015 đưa tin rằng :
KHÔNG QUÂN MỸ TUYÊN BỐ TẬP TRUNG TẤT CẢ MÁY BAY NÉM BOM HẠNG NẶNG VÀO BỘ TƯ LỆNH TẤN CÔNG TOÀN CẦU để đối phó với Trung Quốc
Một trong những lý do khiến Mỹ ào ạt đổ quân vào Đông Nam Á vì Trung Quốc sẽ đưa các máy bay đánh bom hạng nặng ra Hoàng Sa và Trường Sa tại các địa điểm:
– Bãi đá Chữ Thập (Trường Sa): Trung Quốc đã hoàn thành đường băng dài hơn 1.300m. Hiện họ đang tiếp tục xây dựng thêm để kéo dài đường băng đạt mức 3.110m.
– Đảo Phú Lâm (Hoàng Sa): Nó đang mở rộng đường băng dài 2.300m hiện tại để thành đường băng dài 3.000m.
Không ngồi chờ Trung Quốc triển khai hỏa lực, Mỹ đã chính thức bao vây Trung Quốc bằng cách tung quân đội và vũ khí hạng nặng trước vào những cứ điểm quan trọng ở biển Đông trước khi trận hải chiến có thể xảy ra….
Liệu chiến tranh thế giới đã khởi đầu , bắt đầu để giải quyết mọi vấn đề trong bối cảnh các bên , các phe không thể nào “thương lượng kiểu hòa bình & nhân nhượng” như hiện nay ??
(Nguồn: Reuters & RFI)
FB Trương Văn Khoa
Mỹ là một quốc gia siêu cường số 1 đã giữ vai trò lãnh đạo toàn thế giới suốt thế kỷ qua. Trong quá khứ những quốc gia như Anh, Đức, Nhật, Liên Xô, Liên Hiệp Châu Âu mon men giành quyền lãnh đạo thế giới đều bị Mỷ tìm cách hạ bệ.
Nay Trung Quốc đang tìm mọi mánh khoé để giành quyền lãnh đạo thế giới thì sẽ không thể đi ra ngoài tầm ngắm của Mỹ. Một kế hoạch hạ bệ Trung Quốc đã được đặt lên bàn mổ của các Think Tank ở Mỹ. Kế hoạch đó đã bị xì ra ngoài, chia Trung Quốc thành 5 nước nhỏ.
Lẽ dĩ nhiên kế hoạch là những thứ được nằm trên giấy còn thực hiện được hay không là một chuyện khác. Bài viết này chỉ bàn về trận đánh ở Thái Bình Dương (Biển Đông ) có hay không mà thôi.
Tại sao Chu Vĩnh Khang bị truy tố ? Vì Chu Vĩnh Khang có lần chê Tập Cập Bình không có đủ uy dũng để cai trị nước Trung Quốc to lớn. Chu Vĩnh Khang đã chạm phải lòng tự ái của Tập Cập Bình nên ông ta phải làm dữ để chứng tỏ mình là một là một thiên tài trong cai trị.
Tôi không biết tên vị quân sư quạt mo nào đã hiến cho Tãp Cập Bình kế thổi phồng lòng yêu nước trong toàn dân bằng cách mở rộng bở cõi ra Biển Hoa Đông và Biển Đông. Biển Hoa Đông thì không thể thành công vì đụng phải anh Nhật Bản quá hung dữ. Biển Đông thì chắc chắn nắm trong tay vì gặp thằng đàn em Cọng Sản Việt Nam hèn hạ chưa nạt đã cúi đầu dâng hiến.
Miếng ăn đang nằm trước miệng nên Tập Cập Bình nào chịu buông ra. Nếu mai đây Trung Quốc tuyên bố lập Vùng Nhận Dạng Phòng Không ( ADIZ) để tiến tới độc chiếm Biển Đông thì Tập Cập Bình mắc phải một sai lầm nghiêm trọng : Làm cản trở lưu thông trong một vùng biển tập nập nhất trên thế giới.
Trong tương lai rất gần một vụ chìm tàu có thể được dàn dựng để có cớ Mỹ ra tay. Bom tấn của cô Dương Nguyệt Ánh dùng để trị Iran sẽ dược kéo ra để khỏi kho để cho mấy cái đảo nhân tạo của Trung Quốc ở Biển Đông chìm về lại biển.
Nếu Trung Quốc chống lại thì Mỹ sẽ đánh luôn để chia Trung Quốc làm thành 5 nước nhỏ. Trận đánh ngoài Thái Bình Dương mà trạng trình Nguyễn Bĩnh Khiêm tiên tri vào mấy trăm năm trước cũng được các thầy bàn ở Phương Tây hiện nay cho rằng Biển Đông là trận đánh mở màn cho thế chiến thứ III.
Anh Tôn Thất Lộc ơi ! Sao anh không sống thêm vài năm nửa để xem trận đánh ngoài Thái Bình Dương. Tôi không hiểu anh xuất thân từ lò nào mà sao anh giỏi như thế.
Nhất Hướng Nguyễn Kim Anh

1 cảm nghĩ về ““Mười Phần Chết Bảy Còn Ba Chết Hai Còn Một Mới Ra Thái Bình””


MẸ RU CON
Ông kẹ ý ẹ mẹ ơi
Sát nhân cướp của chặt rơi đầu người ta
Đảng không biết nhớ ông bà
Đoàn quân khủng bố Cha Gìa mị dã man
Ông Ké chó đẻ ngoại bang
Con ơi đừng sợ sắp tan hàng đến nơi
Trên cao còn có chúa trời
Thánh thần tiên phật sáng ngời đạo trừ ma
Ba Đình Hà Nội quyền tà
Như hũ mắm thối Hồ Quang tha qua đường
Khô thi thể sáp da xương
Hình hài ngạ quỷ vô thường chủ bất lương
Ngủ ngoan chóng lớn má thương
Chính mo Mao xí cũi giường hàm cẩu hương
Pu tin vũ khí đoạn trường
Moi gan móc mật ái nương đa nõn nường
TÂM THANH

Nguồn:  http://baotoquoc.com/2015/05/14/muoi-phan-chet-bay-con-ba-chet-hai-con-mot-moi-ra-thai-binh/

Thứ Tư, 13 tháng 5, 2015

Thương binh Việt Nam Cộng Hòa - nơi chốn nào bình yên cho các anh


Thương binh Việt Nam Cộng Hòa - nơi chốn nào bình yên cho các anh

Người Đưa Tin (Danlambao) - Đặt chân xuống sân bay Đà Nẵng, đã bắt đầu ngày mới. Cái oi bức của tháng tư nghiệt ngã tưởng chừng hiện diện bất cứ nơi nào có thương binh VNCH, họ ầm thầm chịu đựng không kêu ca hay than vãn, họ như những chiếc bóng bên lề xã hội trên đất nước "vạn lần dân chủ" của cộng sản sau 1975. Đa số các thương binh VNCH bây giờ đã bước xa cái tuổi "tận nhân lực tri thiên mệnh", không còn đủ sức lết lê trên thành phố cáo Hồ viết thư cho thằng bạn chỉ để nói "Gởi súng cho tao". Và đồng đội của anh hẳn cũng không còn trẻ để đáp lời "Để nó cho tao" hay tao sẽ "Gởi chất nổ cho mày". Họ chỉ được nhắc đến khi có những tấm lòng vàng tri ân TPB VNCH, những người đã cống hiến một phần xương máu để bảo vệ một miền Nam tự do, họ không thành công nhưng đã thành nhân, họ tàn nhưng không phế, họ đã làm tròn trách nhiệm của một quân nhân QLVNCH.
Điều muốn nói ở đây, lẽ ra Thương Binh VNCH phải thuộc diện ưu tiên rời khỏi VN từ lâu, họ không còn lành lặn, không còn đủ sức khỏe để có thể mưu sinh trong lòng chế độ mà đến thường dân khỏe mạnh cũng phải đói rã họng, sau khi cộng sản "giải phóng + thống nhất" đất nước. Thương binh VNCH cũng là đối tượng để cộng sản trả thù cách hèn hạ không thua gì quân dân cán chính VNCH nơi các trại tù cải tạo. Họ bị xua đuổi khỏi Tổng Y Viện Cộng Hòa, ngay khi quân cộng sản tiếp thu Sài Gòn, khi mà trên thân thể họ vẫn còn đó những vết thương rỉ máu. 
Sau năm 1975, nhà cầm quyền cộng sản lập tức biến thương binh VNCH thành những người vô hình để không còn ai nhìn thấy họ, thậm chí cộng sản còn xem đó như một gánh nặng của kẻ thù để lại sau chiến tranh mà quên là cơ sở hạ tầng của VNCH gần như còn nguyên vẹn, và 16 tấn vàng vẫn còn đó trong ngân khố. Giả như khi ấy cộng sản có thể chở tất cả thương binh VNCH ra biển làm mồi cho cá mập chắc họ cũng không từ. Đến con cháu thương binh, các cựu sĩ quan QLVNCH cũng bị xem như thành phần "không tốt", nỗi ám ảnh "học tài thi lý lịch" đã làm thui chột biết bao nhân tài thừa hưởng tinh hoa của nền giáo dục nhân bản và khai phóng của chính thể VNCH. 
Các sĩ quan QLVNCH sau khi ra tù buộc phải viết cam kết hồi hương hoặc bị buộc phải vào sống nơi rừng thiêng nước độc mệnh danh "kinh tế mới". Cộng sản cấm các cựu tù binh VNCH không được thường trú tại Sài Gòn, chính sách kỳ thị đó là một trong vô vàn nguyên nhân đẩy họ ra biển, để chấp nhận đánh đu với số phận, thà làm mồi cho cá mập hoặc đến bến bờ tự do còn hơn phải sống trong chế độ mà tương lai con cháu họ là vô định. Đã có ai thống kê được số người ít được nhắc đến, có bao nhiêu người đã vùi thây trong rừng già trên đường chạy trốn cộng sản tìm tự do? Xin một nén hương lòng cho những số phận không may vì đài tưởng niệm thuyền nhân đã có, mà đài tưởng niệm "rừng nhân" liệu có còn đáng quan tâm hay cứ để những oan hồn chìm theo vận nước...
*
Thường dân chúng tôi vui mừng khi hay tin "Thượng Viện California thông qua nghị quyết về TPB VNCH". Nhưng ngược lại thì trước đó chúng tôi đã thật chạnh lòng và thất vọng khi hay tin nhà thờ DCCT số 38 đường Kỳ Đồng Sài Gòn bất ngờ ngừng chương trình tri ân và chăm sóc sức khỏe Thương Binh VNCH. Thật tội tình cho các TPB đã lên xe để đến nơi họ được quan tâm cũng như được nhìn thấy đồng đội cũ trong sự thông cảm tột cùng của những "người thua cuộc", cùng nhau hồi tưởng một thời loạn lạc và cũng để nhắc nhớ "nhân tình thế thái" dù họ chẳng trách lòng người đổi trắng thay đen và ai nhớ, ai quên... 
Tuần thứ ba của tháng tư, như thường lệ, chúng tôi tham dự Thánh Lễ xa quê của linh mục Lê Quang Uy (bên kia đường) bởi thấy rằng chúng tôi, dăm ba đứa lạc loài lần mò học đạo, chưa xứng đáng đặt chân vào nhà thờ, sợ sẽ làm ô uế chốn tôn nghiêm, khi nghe linh mục Lê Quang Uy nói trước Thánh lễ "Xin cộng đoàn cầu nguyện cho chúng tôi, vì nhà dòng chúng tôi hiện có những xáo trộn...", tôi linh cảm có điều chẳng lành. 
Quả thật, Thánh Lễ cuối tháng tư 2015, ngày cầu nguyện cho Công lý và Hòa bình, vắng hơn những Thánh lễ cuối tháng trước. Không khí buổi lễ có vẻ nặng nề, những tiếng vỗ tay miễn cưởng nghe bồm bộp như vô thưởng, vô phạt khi ông linh mục phó tế giới thiệu linh mục chánh xứ mới, chúng tôi đã biết sẽ không có thắp nến cầu nguyện cho Công lý và Hòa bình, tất nhiên cũng sẽ không có mặt dân oan, nạn nhân cộng sản dù họ là những người ngoại đạo đến Thánh đường để tìm chút bình an. 
Chúng tôi muốn bỏ ra về nhưng nán lại xem "có gì mới", càng thất vọng hơn khi ông linh mục lên bục giảng "dõng dạc" tuyên bố: "Không có công lý hòa bình nào khác ngoài công lý hòa bình của Chúa, nơi đây, trong nhà thờ này...". Nghe ông linh mục giảng đạo mà cứ ngỡ ông đang khẳng định vị trí mới của LM chánh xứ, cũng như ông đang nói về bản lãnh của cá nhân ông hơn là chia sẻ những khổ đau mà đồng bào VN đã và đang gánh chịu trong chế độ cộng sản.
Không biết hai ông linh mục chánh xứ và phó tế trong Thánh lễ "cuối tháng" tư 2015 tại DCCT Sài Gòn do ai bật đèn đỏ, nhưng với tư cách người đang tìm hiểu giáo lý công giáo thì hình như các ông đang đuổi kẻ ngoại đạo ra khỏi nhà thờ, nơi mà lẽ ra phải là nơi che chở và cưu mang những mảnh đời bất hạnh, bất kể người đó có theo đạo Thiên Chúa hay không, mỹ danh dòng Chúa Cứu Thế là để cứu chuộc, giúp đỡ tha nhân hay chỉ cứu giúp những người theo đạo Công giáo? Là thường dân lao động, không phải là trí thức, cũng chẳng có số má gì với đời, chẳng biết gì về thần học, xã hội học hay đủ thứ luận lý học, nhưng chúng tôi có những trái tim biết rung động với nỗi thống khổ của đồng bào VN ruột thịt trong chế độ cộng sản, chúng tôi chống bất kỳ ai đi ngược với tôn chỉ dấn thân vì người nghèo mà DCCT Sài Gòn đã làm từ nhiều năm qua. Viện dẫn lý do vì khuôn viên nhà sách Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp không thể là nơi tri ân các Thương Binh VNCH là ngụy biện. Nhìn ở góc độ nhân tâm, lý ra cũng nên tổ chức lần sau cùng và thông báo cho các TPB VNCH biết trước cũng như để BTC và các tình nguyện viên chuẩn bị, hơn là để họ hụt hẫng vì lời hứa của các tu sĩ, dù biết rằng đó là việc ngoài ý muốn của những người tử tế vì, do "lệnh bề trên", thay đổi toàn bộ nhân sự mục "Cà Phê Tối" thân quen, đóng cửa trang web DCCT, ai được, ai mất gì bởi những ông "quan lớn" chức sắc công giáo hủy bỏ chương trình tri ân TPB VNCH? Xin gởi lại đây chút thông tin tìm được trên Internet về việc dấn thân thế nào trong bối cảnh hiện tại đối với các tu sĩ, không riêng gì DCCT Kỳ Đồng Saigon: "Trong một lần trả lời về việc dấn thân của người tu sĩ trong giáo hội, Đức Giáo hoàng Phan Xi Cô nói rằng “Nếu Chúa gọi anh chị em trên con đường này thì xin anh chị em lên đường, hãy làm chính trị dù con đường này có thể làm anh chị em đau khổ”. (RFA 10.05.2015)
*
Theo "Người dẫn đường", chúng tôi tìm đến nhà một TPB, sĩ quan QLVNCH, rất tiếc là không gặp được ông. Người nhà nói ông đi thăm đồng đội và viếng mộ một người lính thuộc quyền cũ, ngoài Cửa Đại nhân dịp gần 30.04 (dù ông cụt hai chân trong trận Mùa hè đỏ lửa tại Quảng Trị năm 1972) Mong ước được một lần để "tửu phùng tri kỷ thiên bôi thiểu" cùng người lính VNCH xem ra khó lòng thực hiện, chúng tôi nhờ gia đình trao lại chút quà với lời nhắn hẹn khi khác, cáo lui mà thấy lòng nặng trĩu. Tách đồng hành để lang thang riêng trong phố cổ Hội An, chiều đến thuê một chiếc ghe bên dòng An Cựu trực chỉ Cửa Đại dù không hy vọng gặp đồng đội của ân nhân. 
Hội An thật đẹp khi mặt trời sắp đi ngủ, nhường cho ánh đèn hai bên bờ sông khoe sắc mờ ảo, muộn phiền như cuộc đời những chiến binh VNCH của một thời lửa đạn, gần đến Cửa Đại thì buộc phải quay về vì trời đã vào khuya, chuyến đi xem như thất bại, dù trước đó dự định sau khi thăm Thương Binh VNCH, sẽ ra Huế tìm đến khe Đá Mài, nơi cộng sản tàn sát hàng ngàn đồng bào vô tội năm Mậu Thân 1968, thắp hương cho những oan hồn 47 năm vẫn đợi chờ một lễ cầu siêu, muốn đến thăm Cồn Dầu, muốn đủ thứ nhưng lực bất tòng tâm, con xin lỗi mọi người, xin lỗi Thương binh VNCH đồng đội của ân nhân vì chưa trọn lời ước hẹn. Con tin rằng, lúc nào đó sẽ có một ngày chính thức để vinh danh TPB VNCH ngay trên quê hương mình, chớ không chỉ ở tận nửa vòng trái đất bên kia bờ đại dương, con vẫn nợ các chiến binh VNCH một lời xin lỗi, và dù thế nào trong suy nghĩ cá nhân con, dù VNCH đã mất nước nhưng chính nghĩa vẫn tồn tại trong lòng dân tộc. 
TPB VNCH dù còn hay đã ra người thiên cổ, các anh có quyền tự hào hơn ai hết về sự cống hiến của mình, cũng như có quyền mỉm cười nợ tang bồng trang trắng vỗ tay reo...
_________________________________

Tham khảo:
 
- Gửi súng cho tao. Tác giả Nguyễn Cung Thương. Saigon Việt Nam. Gởi chất nổ cho mày. Tác giả Trần Phương Đông. 
- Ngược đãi sau 30/4 là bi kịch lịch sử. Nam Nguyên, phóng viên RFA. 
- Thượng Viện California thông qua nghị quyết về TPB VNCH. 
- Nỗi ám ảnh lý lịch. Kính Hòa, phóng viên RFA. http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/the-cv-obsession-kh-04292015154216.html
- Nhìn lại nền Giáo dục VNCH: Sự tiếc nuối vô bờ bến. Tác giả Huỳnh Minh Tú. tuxtini.com/2013/.../nhin-lai-nen-giao-duc-vnch-su-tiec-nuoi-vo-bo-ben/
- Tổng Y Viện Cộng Hòa & BV Dã Chiến 3. 
- Dòng Chúa Cứu thế Saigon tạm ngưng chương trình "trợ giúp thương phế binh”. Mặc Lâm - RFA. 2015-04-17. 
- Đức Giáo hoàng: Hãy mang chính trị vào các giáo xứ. Mặc Lâm, biên tập viên RFA. 
- Mùa hè đỏ lửa 1972. Tác giả Mường Giang. 
 
 Nguồn:  http://danlambaovn.blogspot.com/2015/05/thuong-binh-viet-nam-cong-hoa-noi-chon.html#more

  • bình luận  
     
    Bây giờ nói lo cho TPB VNCH thì quá trể rồi ,bao nhiêu đả chết,còn bao nhiêu như con chó đói .Gia đình vợ con tan hoang cã,nếu biết thương thì hảy làm ngay không chần chừ ,bao nhiêu người SQHTCT trên ba năm được Mỹ rước đi ,sống thành công và giàu có,thì bao năm có nghĩ gì người ở lại không ?Bao nhiêu người đả về thăm quê nhìn người ở lại SQ HTCT dưới ba năm và TPB nghèo khổ khinh khỉnh mà thôi ,chả giúp được gì dù một tiếng nói an ủi.Đả muộn rồi người ơi ,đả chết gần hết rồi ...Không một chút tình không một chút tiền làm vốn cũng không ,quá muộn rồi .Nên để mười năm nữa đi rồi hãy nói bên nắm mồ cỏ dại nhửng người lính VNCH.Nếu không có sự dủng cảm liều thân chống chỏi CSBV và TQ,Nga Sô của người lính VNCH ,thì các nước ĐNA chắc chắn đả nhuộm đỏ cả rồi giờ đừng hòng mà nói phát triển rồng nầy cọp nọ.ĐNA củng phải mang ơn người lính VNCH ,có họ những nước ĐNA mới có cơ hội tự do và phát triển .

    Cám ơn nguoiduatin,
    Những thương binh VNCH là những người đã hy sinh một phẩn thân thể mình khi chiến đấu với cộng sản trong lúc bảo vệ quê hương và đồng bào. Tổ quốc và toàn dân ghi ơn họ. Người Việt trong nước và hải ngoại không quên họ. Bài này của nguoiduatin rất cảm động và nói lên nỗi niềm thương yêu thương binh VNCH với lời lẽ chân thành.
    Ngoài ra, bài này cho tôi thấy tôi thiệt là ngu si đần độn. Tôi đã tập tành viết văn làm thơ từ lúc 9 tuổi, bây giờ còn tập tành viết bình lựng, phân tích thi ca, mà ngu ngốc đến độ không nhận ra cái ẩn dụ tuyệt vời trong "nguoiduatin" cho tới bây giờ.
    nguoiduatin, hoặc "người đưa tin," nếu dịch sang tiếng Anh, là messenger. Messenger còn có nghĩa là "sứ giả," là người mang thông điệp. Thông điệp của ai? nguoiduatin đã cho nhiều gợi ý trong quá khứ. Nhưng bây giờ tôi mới bật hiểu ra. Đó là thông điệp của Thượng Đế.
    "người" là ẩn dụ của "thiên thần."
    "đưa" là ẩn dụ của "đem lại."
    "tin" là ẩn dụ của "niềm tin." (không phải vô tình mà tiếng Việt dùng chữ "tin" cho cả "tin tức" (news) và "niểm tin" (faith))
    Vâng, chính thế! "người đưa tin" là ẩn dụ tuyệt vời của "thiên thần đem lại niềm tin."
    Niềm tin đó không bao giờ bị tiêu hủy trong xã hội suy đồi tạo bởi cộng sản. Niểm tin đó sống mãi, và càng ngày càng vươn cao trong bạo tàn, đàn áp, dã man, tham lam, cuồng tín, và ngu xuẩn. Đó là niềm tin của tình người, của can đảm, của chính nghĩa, của tự do, và của những giá trị con người mà biết bao nhiêu người đã phải đổ máu, ngã gục để bảo vệ, giữ gìn, mà trong đó những thương binh VNCH đóng góp lớn lao.
    nguoiduatin xuất hiện như một thiên thần, mang đến những nguổn tin quý báu, truyền bá mọi người. Nhưng cái cao cả nhất của nguoiduatin là chí khí bền bỉ và tâm hồn cao thượng. Và đó là thông điệp rõ ràng của Thượng Đế: Hãy có niềm tin.
    Cám ơn nguoiduatin đã dạy tôi bài học về con người.
    Cao-Đắc Tuấn

    Gởi: Các Anh Thương Phế Binh VNCH.
    Ngồi Xuống Đây! Tao Đút Cho Mầy.
    Ngồi xuống đây tao đút cho mầy lần cuối.
    Để mai này biết có gặp nửa không.
    Nợ trần gian, nợ cơm áo chất chồng.
    Tao bươn chải đời long đong vô định.
    Ngồi xuống đây giữa tâm tình người lính.
    Đừng nghĩ gì toan tính thế gian.
    Tao với mày từng vượt những gian nan.
    Đã sống chết- lầm than- và tuổi nhục
    Ngồi xuống đây tao đút cho mầy thêm chút.
    Cũng như mầy ngày xưa đút cơm tao.
    Giữa Cổ thành tiếng quân dậy lao xao.
    Tao ngục xuống mày lao ra cứu.
    Tao biết lắm mấy sống đời mảnh thú.
    Con hùm thiêng trong giây phút sa cơ.
    Thân phế nhân đành trôi nổi mịt mờ.
    Muốn sống lại thuở viển mơ rừng núi.
    Thôi mầy ạ! Đời chúng mình gió bụi.
    Chết ngan tàng trong tháng tư đen.
    Tao với mầy chinh chiến đã thành quen.
    Thì tủi nhục cũng đê rèn nhân cách.
    Vậy hảy sống ngẩn cao đầu trong sạch.
    Biết tử sinh thì nhận lấy cho hùng.
    Tao với mầy có giòng máu chảy chung.
    Thà đổ xuống không bao giờ khuất phục.
    Nguồn Sài Gòn Báo


    Cám ơn Người Đưa Tin đã viết bài rất hay, chỉ mới đọc tựa bài đã làm tôi xúc động, đọc xong thấy buồn quá. Cầu xin ơn trên cho dự luật về TPB VNCH do TNS Janette Nguyễn đệ trình sớm được thông qua.