GÓC TÂM TÌNH VỚI BÁC HUỲNH TẤN MẪM
(của một thanh nữ đang sống ở hải ngoại)
Trước khi vào đề cho cháu xin phép được xưng hô là bác cháu, vì cháu là một thanh nữ đang sống ở Hải Ngoại. Nội, Cha, Chú cháu là những người là những người từng sống ở Sài Gòn trong khoãng thời gian mà bác quậy phá SG, và những người thân nầy của cháu đã phải xếp bút nghiên để bưóc vào quân ngũ, chứ không được ưu đải như bác, một thanh niên chưa từng bước chân vào nghiệp lính trong chế độ cộng hoà. Cũng có thể vì đó bác không biết được sự khốc liệt của cuộc chiến và sự xão trá của người cộng sản(?) Cháu cũng như bác chưa hân hạnh đưọc cầm súng ra chiến trường, nhưng cháu đưọc nghe kể và có tham khảo các tài liệu trên INTERNET, nên cháu cũng nhận ra được bề mặt phải và trái của cuộc chiến vừa qua. Cháu cũng có đọc qua về các việc làm của bác trong quá khứ, lúc bác còn là một sinh viên của Y Khoa SG.
Cháu chỉ tâm tình với bác bằng một góc độ riêng và từ sự hiểu biết của cháu về Bác mà thôi. Lý do mà cháu phải tâm tình với bác vì bác có đề cập đến người hải ngoại trong bức tâm thư của bác! https://www.facebook.com/ tvietnam/posts/ 699625660084822
Thưa bác,
Mở đầu tâm thư bác có nói:
"Tôi là Huỳnh Tấn Mẫm, không mang một danh phận nào trong guồng máy công quyền hay một địa vị xã hội, tôi chỉ là một thanh niên – nếu các bạn cho tội dùng từ này – một thanh niên nhiều tuổi, và hơn thế, là một công dân có ý thức trách nhiệm về tình hình đất nước hiện nay. Tôi tiếc là không còn nhiều thời gian và sinh lực như các bạn, để có thể cống hiến một cách xứng đáng và trọn vẹn cho một vận hội mới đang đến với dân tộc."
Lời nói của bác xem ra có chút ngậm ngùi chua chát cho đường công danh hoang (quan)lộ không đưọc thênh thang như những tên khác cùng thời cùng lứa tuổi, cùng tuổi đảng như bác, đúng ra vị trí bác không phải như vâỵ ? vì bác có công rất lớn cho cuộc cách mạng cướp miền nam. Sự đóng góp của bác nhiều hơn những tên già gọi là lão thành cách mạng đã từng ngồi chót vót trên cao như hiện nay. Bá Dơ Y Tá Nguyễn tấn Dũng mà còn làm tới chức Thủ Tướng, thì làm sao có thể so sánh được với một trí thức miền nam như bác?; Có công đốt hàng trăm xe Mỹ, hàng ngày quậy phá khu vực Sài Gòn cùng với các ác tăng của Phật Giáo Ấn Quang đem bàn phật xuống đường và biểu tình khắp nơi, có phải vậy không bác? Thôi thì bác đừng lên tiếng, cháu thấy hay hơn là bác thốt ra những lời chua chát như vậy! Mời các bạn tham khảo theo link nầy để biết những gì mà PG Ấn Quang đã làm gì cho chế độ VNCH? https://www.youtube.com/ watch?v=OprRM20rfDs
Trong mấy câu đầu của bác cháu có thấy bác khoe khoang về ý thức trách nhiệm của bác về tình hình đất nước hiện nay (?), cháu sẽ đề cập đến phần ý thức trách nhiệm nầy của bác ở phần cuối.
THÀNH TÍCH CỦA HUỲNH TẤN MẪM
Theo sự tham khảo của cháu từ nhiều nguồn khác nhau trên INTERNET; Trong thời đệ nhị cộng hoà Huỳnh Tấn Mẫm hoạt động rất tích cực, mang thành tích cống hiến cho con đường cướp nước của đảng csVN, ngày 03 tháng 02 năm 1966, Mẫm được kết nạp làm đảng viên Đảng Nhân Dân Cách Mạng VN (Đảng Cộng Sản) do Nguyễn Ngọc Phương và Phan Đình Dinh (tức Chín Kế, thuộc Đoàn ủy Sinh viên Khu Sài Gòn – Gia Định) giới thiệu. Nghi thức kết nạp đơn giản với cờ Đảng (cờ đỏ búa liềm) được diễn ra tại nhà người chị của Mẫm ở Bà Quẹo, xã Tân Sơn Nhì, quận Tân Bình do chính Phan Đình Dinh (Chín Kế) chủ trì. Đánh giá cao khả năng của Mẫm, Thành Đoàn đã tuyển chọn Mẫm làm bí thư chi bộ Đảng Đoàn Tổng hội Sinh viên Sài Gòn (SVSG), mang bí số L.71 với nhiệm vụ: bằng mọi cách phải nắm được những vị trí hợp pháp công khai trong tập thể sinh viên để dấy lên mạnh mẽ phong trào svhs đấu tranh ngay tại Thủ đô Sài Gòn.
Vậy là bác HTM là một đảng viên csVN, từ năm 1966 còn Nguyễn tấn Dũng tuyên thệ đảng ngày ngày 10 tháng 6 năm 1967, sau bác 1 năm. Ngày bác HTM nổi tiếng khắp miền nam, thì tên Y Tá chắc còn đang đi chích dạo đâu đó ở Cà Mau? Chiếu theo thành tích nầy, thì bây giờ bác phải là Chủ Tịch Đảng hay Chủ Tịch nước mới xứng, phải không bác?
Thành tích cách mạng của bác Huỳnh Tấn Mẫm không dừng lại ở đó mà ngày càng sôi nổi hơn; Vào năm 1970, nào là thành lập Uỷ Ban Đòi Quyền Sống thuộc Tổng Hội SVSG, tổ chức đốt xe Mỹ khắp nơi trong thủ đô Sài Gòn- Gia Định, chiến dịch nầy được giao cho tên Nguyễn Xuân Thượng và Võ Thi Bạch Tuyết (kế nhiệm NXT). Năm 1969, khi Huỳnh Tấn Mẫm làm quyền Chủ tịch Tổng hội SVSG, Phong trào Hát Cho Đồng Bào Tôi Nghe, thành lập từ 1965, được phát động mạnh mẽ với chủ lực là Đoàn Văn nghệ SVHS Sài Gòn do Tôn Thất Lập làm trưởng Đoàn (khi mới thành lập vào năm 1965 Trương Thìn làm trưởng Đoàn, từ 1969 là Tôn Thất Lập, từ 1973 là Trần Xuân Tiến). Huỳnh tấn Mẫm, được sự tiếp sức của tổ chức Phong trào Hát Cho Đồng Bào Tôi Nghe, tạo thành một lực lượng lèo lái tập thể sinh viên Sài Gòn tham gia vào nhiều hình thức đấu tranh chống chính quyền, phá rối hậu phương.
Nhóm chuyên sáng tác của phong trào nầy gồm có: Tôn Thất Lập, Miên Đức Thắng, La Hữu Vang, Nguyễn Văn Sanh, Nguyễn Tuấn Kiệt, Trương Quốc Khánh, Trần Long Ẩn, Trần Xuân Tiến, Trương Thìn… Những bài ca quen thuộc được phong trào nầy thường xử dụng như: Hát Cho Dân Tôi Nghe, Hát Trong Tù (Tôn Thất Lập), Dậy Mà Đi (Nguyễn Xuân Tân cũng chính là Tôn Thất Lập), Tự Nguyện (Trương Quốc Khánh), Hát Từ Đồng Hoang (Miên Đức Thắng), Non Nước Tôi (Nguyễn Văn Sanh)…
30 tháng 8 năm 1970, Huỳnh Tấn Mẫm lại tổ chức chống Quân sự Học đường tại Trung tâm Quốc gia Nông nghiệp: Cảnh sát ập tới giải tỏa cuộc tụ họp và bắt đi một số. Sau khi lập xong hồ sơ, tất cả đưọc thả chỉ giữ lại 3 đối tượng là Huỳnh Tấn Mẫm, Trần Hoài (Đại học Huế) và Lê Văn Nuôi (học sinh Cao Thắng).
Ngày 30 tháng 9 năm 1970, được sự hổ trợ của một một số dân biểu, tăng ni thuộc Phật Giáo Ấn Quang và trí thức phản chiến tại Sài Gòn như: Gs. Lý Chánh Trung lại cầm đầu cuộc tuyệt thực chống ‘đàn áp svhs’tại Viện Đại học Sài Gòn, gồm một số giáo chức và phụ huynh, một ít sư cô thuộc tịnh xá Ngọc Phương của ni sư Huỳnh Liên, bà Thơm (má của Huỳnh Tấn Mẫm), một số svhs, Ls. Nguyễn Long (Chủ tịch Phong trào Dân tộc Tự quyết), Ls. Trần Ngọc Liễng (Chủ tịch Lực lượng Quốc gia Tiến bộ), Nguyễn Văn Cước (Chủ tịch nghiệp đoàn Hỏa xa), TTThích Mãn Giác, TT Nhật Thường….Nhờ vậy, khi ra tòa, cả ba đối tượng Mẫm, Hoài và Nuôi đều được thả tự do!
MỘT VÀI ĐÓNG GÓP TIẾP BẢN TÂM SỰ CỦA BÁC HTM:
1. Để tiếp tay với đảng csVN bác đã so sánh VN với Tàu Cộng như sau:
"Việt Nam là một nước nhỏ về quy mô dân số và diện tích so với họ, lại chậm phát triển về kinh tế, khoa học kỹ thuật, về công nghệ thông tin, công nghệ quân sự… lại đúng vào lúc xã hội đang suy yếu, kinh tế bên bờ vực thẳm, tầng lớp lãnh đạo thì suy thoái tư tưởng- đạo đức - lối sống, tham lam, nhũng nhiễu đầy khắp. Thử hỏi trong tình thế đó làm sao có thể đối địch trước một tham vọng vĩ cuồng như thế của đối phương?"
Thưa bác Huỳnh Tấn Mẫm,
Nước VN chúng ta từ xưa tới nay có lớn và đông dân hơn Tàu Cộng bao giờ đâu?? Vậy sao 13 lần quân Tàu xâm lược nước ta đều bị đánh bại?? Trong quá khứ nước Đại Việt chúng ta lúc nào cũng thua kém với Tàu về mọi mặt, như dân số, quân số, kinh tế, quốc phòng, văn hoá...... Nếu không thua kém thì bọn xâm lược Bắc Phương đâu bao giờ có cái tên quốc gia đầy ngạo mạn là TRUNG HOA hay TRUNG QUỐC? Nhưng ông bà ta vẩn hiên ngang hét to là "QUYẾT CHIẾN!! KHÔNG HOÀ " mổi khi giặc xâm lăng nước ta và cuối cùng quân dân ta đánh bại được quân cướp nước hùng mạnh gấp 3, 4 lần hơn chúng ta.
Còn bác là một trí thức, bác thừa để hiểu được Sử Việt và thế nào là sức mạnh của Tàu ?? Chẳng lẽ ngày xưa ông bà ta khi đánh với Bắc Phương , không biết được sự chênh lệch về quân số và quốc phòng của đối phương hay sao??
Từ ngày có mặt giàn khoan HD 981 và NH9 trong vùng biển VN, người dân VN đã từng chứng kiến được 16 con khỉ HÈN trong Bộ Chính Trị, một đám tướng bại liệt thần kinh như Phùng Quang Thanh, Trần Đại Quang, Nguyễn Chí Vịnh, đám tướng hải quân bưng bô, sống vì Đại Hán , chết làm ma Đại Hán như Tư Lệnh Hải Quân, Chính Uỷ HQ, Tư Lệnh CSB....và 500 tên trong cái QH bù nhìn của nước CHXHCNVN. Không lẽ bác Huỳnh Tấn Mẫm muốn mọi người trong nưóc và hải ngoại chạy theo định hướng của bác hay sao?? Tức là không có chút hy vọng nào để đối đầu với Bắc Phương?? Bài lên lớp nầy của bác xem ra không khác mấy tên mà cháu đã nêu ra trong bảng phong thần phía trên của cháu?
2. Bác Huỳnh Tấn Mẫm nói:
"Các bạn thử nghĩ xem. Họ bao vây và khống chế ta, nhưng không cho ta la lên để nhờ người can thiệp, không cho ai giúp sức, vâng, trói lại và đánh, buộc ta phải tự nguyện đầu hàng! Qua cách nói và hành động của họ, cơ hồ như ta đã là quốc gia phụ thuộc không có bao nhiêu chủ quyền?"
Thưa bác,
CHXHCNVN bưng bô cho Tàu Cộng từ thời Hồ chí Minh, một lảnh tụ anh minh của bác HTM, thời mà bác còn là sinh viên đang quậy phá thủ đô VNVCH, lúc đó Hồ chí Minh và Phạm Văn Đồng đã dâng Hoàng Sa- Trường Sa cho Mao rồi! Chủ quyền nước ta, từ thời họ Hồ cũng nằm trong tay họ Mao lâu rồi!
Những ngày bác HTM còn là sinh viên, sao bác lại không sớm nhận thức ra được điều nầy à? Phải chi lúc đó thay vì bác đi đốt xe Mỹ, liên kết với PG Ấn Quang, đem bàn thờ xuống đưòng, quậy phá khắp nơi ở SG-GĐ, thì bác hô hào chống Tàu thì hay quá? Bác đâu đến nổi thất sủng như 39 năm qua? Ngày xưa, bác quậy phá như thế, mà chính phủ VNCH vẩn cho bác đi học, cấp học bổng cho bác, không hề kỳ thị và bắt bác đi cải tạo mút mùa như bọn tà quyền csVN hiện nay. Vậy mà bác vẩn cấm đầu cắm cổ chạy theo chúng? Cháu không biết tình trạng nầy của bác trong y khoa gọi là gì?
Tiếp theo HCM, các triều đại tiếp theo càng gắn bó hơn với Bắc Phương, csVN đã dâng hết chổ nầy đến chổ kia cho Bắc Phương như, Ải Nam Quan, 1/2 Thác Bản Giốc, cao điễm núi Lão Sơn, các cột mốc bị di dời xa các cột mốc biên giới củ để VN phải mất nhiều đất nơi biên giới Trung Việt, rồi đến vịnh Bắc Bộ đảng csVN đã dâng cho Bắc Phương thêm 11.000km2, đảo Gạc Ma sau 1988 đến nay có đòi được gì đâu?? Đã vậy còn không dám nhắc tới cũng không cho dân là lễ truy điệu??
Xin được hỏi, lúc đó bác đang ngậm gì trong miệng mà không ai thấy bác lên tiếng?? Nếu đang bị bệnh nơi đưòng cuống họng, bác có thể viết được mà? phải không bác? Đằng nầy bác không dám hó hé và cũng không dám viết gì hết là sao?
Ý thức Tổ Quốc và Dân Tộc của bác đang ở đâu ? hay là còn để trên đỉnh Hy Mã Lạp Sơn chưa lấy xuống??
Thái độ của bác sao giống Ông bạn Lê Hiếu Đằng của bác như đúc? Nhưng ông LHĐ trước khi nhắm mắt mới từ bỏ đảng, còn bác đã từ bỏ đảng chưa?? Nếu như bác còn đảng tịch, thì bác nên kêu đám Thanh Niên của Đoàn Thanh Niên Thành Phố HCM ra mà lên lớp. Bác lên tiếng, tâm tình với thanh niên sinh viên và đồng bào hải ngoại làm gì? không khéo mọi người lại tưởng bác đang bị thần kinh ?
Thưa bác HTM,
Bọn cháu thấy nơi bác còn có điểm rất lạ: Vào thời VNCH cháu được nghe mọi người kể, hàng ngày bác điều quân xuống đường không biết mấy bận?? Trong khoảng gần xấp xĩ 10 năm cầm quyền của Ông Thiệu, không biết mấy trăm cuộc xuống đường của bác và PG Ấn Quang? Trong khi đó, ngoài tiền tuyến thì các chiến sĩ quốc gia đang đem xương máu ra để bảo vệ miền nam VN, lúc đó ngay trong hậu phương, bác đã hết mình lập thành tích cống hiến cho cách mạng, không biết sao chính quyền lúc đó không bắt bác đi lính?
Hôm nay đất nước mà bác đang sống, đã rơi vào quỷ đạo của Tàu cộng hơn nửa thế kỹ qua và sau 39 năm cướp được miền nam, trong đó có sự góp sức của bác; Vậy mà 39 năm qua, cộng sản hà hiếp nhân dân đũ mọi hình thúc, dâng đất biển cho đàn anh liên tục mà chỉ thấy bác xuất hiện đi biểu tình đúng có 1 lần, so với thời VNCH thì còn chênh lệch xa lắm! Hay là bây giờ bác bạc nhược hơn xưa, không thể ra quân được nhiều? hay vì gia đình, vợ, con ? Không khéo bọn thanh niên nam nữ ở hải ngoại như bọn cháu lại hiểu lầm là bác đang tiếp tay với các tướng hèn trong QĐND, 16 con khỉ đột bán nước và 500 tên trong cái QH gia nô của đảng?? Vì những lời trong tâm thư nầy của bác, đọc kỹ, nội dung không khác các lời tuyên bố của đám bưng bô kể trên.
3. Cuối cùng là 2 điểm mà bác không hài lòng với đảng cầm quyền của bác, đâu có khác nguyện vọng của nhân dân từ bấy lâu nay? Dân muốn đảng phải nằm trong luật pháp từ lâu lắm rồi, còn việc đưa bọn tàu Cộng ra toà án quốc tế, nhân dân cũng đã lên tiếng hơn 2 tháng qua, trong đó cã cháu nửa bác ạ!! Đâu cần đợi tới bác tâm sự rồi mọi người mới biết??
Ý thức trách nhiệm để có thể cống hiến một cách xứng đáng và trọn vẹn cho một vận hội mới đang đến với dân tộc (?) Bác muốn đề cập tới cái hèn như mấy con khỉ đột, các tướng hèn và đám lục lâm gia nô trong QH nước CHXHCNVN đã lên tiếng từ một tháng qua? đó là tiếp tục giử hoà bình trong khu vực, né tránh đụng độ với nước lớn có sức mạnh không thể nào đối đầu đưọc???
Nếu như thế thì thanh niên nam nữ và đồng bào hải ngoại rất cám ơn tâm tình của bác, có thể nói là những dòng tâm thư của bác mang ngụ ý là muốn sống tiếp tục với đảng bán nước cho tới ngày bác đi gặp quốc tặc hồ chí minh và bạn hắn là Mao sếng sáng. Tâm thư của bác viết, cháu đề nghị, bác dâng lên đảng để kiếm được một mảnh đất thật tốt để dành lo hậu sự cho bác, mà đảng chắc chắn sẽ ban tặng cho một anh hùng cứu đảng như bác. Trân trọng và chúc sức khoẻ bác! Mong cho bác sống để nhìn dân hành động, chứ không phải chúc bác sống lâu để viết tiếp tâm thư gởi ra hải ngoại đâu nhé.!
Tóm lại với bức tâm thư nầy, theo cháu, bác không nên viết vì nó không có tác dụng gì hết? Nó chỉ để nói lên điều ăn năn của bác trước khi theo ông Lê Hiếu Đằng về bên kia thế giới. Vì nếu như bác muốn làm, thì những năm trước trước bác đã thể hiện được quyết tâm vì TỔ QUỐC và DÂN TỘC VN của bác, chứ không đợi đến ngày hôm nay mới lên tiếng? Quốc gia hưng vong , thất phu hữu trách, mà bác đâu phải là hạng thất phu? Toàn dân trong và ngoài nước mấy năm nay đã lên tiếng, hàng chục cuộc biểu tình của đồng bào toàn quốc đã xãy ra để phản đối Tàu cộng cướp nước, bác lúc đó đang ở đâu, làm gì?? Ý thức về trách nhiệm của một ngưòi thanh niên có tuổi, của một kẻ sĩ thời đại như bác như thế sao?
ĐỪNG NGHE NHỮNG GÌ HUÝNH TẤN MẪM NÓI HÃY NHÌN NHỮNG GÌ HUỲNH TẤN MẪM LÀM
Nguồn:http://maidayhoabnh.blogspot.com/2014/07/goc-tam-tinh-voi-bac-huynh-tan-mam.html?spref=fb
Mai Nguyễn Huỳnh
21 Tháng 4 2015 lúc 17:23 ·
█▬█ █ ▀█▀ Cô gái lột đồ vừa đi vừa khóc trên đường phố Sài Gòn !
Là hiện tương gì đây?!
Ngày xưa, trước năm 1975 có hiện tượng " Truồng Chạy " của nam giới trong phong trào phản đối chiến tranh tại Sài Gòn, của giới sinh viên phản chiến Huỳnh Tấn Mẫm làm Sài Gòn sụp đổ 30 Tháng 4?! Kế tiếp là cộng sản Băc Việt vào Sài Gòn trương cờ Trung Quốc 6 ngôi sao, để đánh tư sản mại bản, làm cho dân Ba Tàu Chợ Lớn nổi điên lên...cởi bỏ quần áo, trần truồng chạy rong trong khu phố Chợ lớn và leo lầu, nhẩy xuống tự tử. Cũng là hiên lột tả sự thật trần truồng miền Nam bị " Phỏng Giái sau 30 tháng 4 "
Ngày nay sau 40 năm qua, phụ nữ VN " Lột truồng " giũa đường phố là hiện tượng gì đây??!. Có phải chăng con người VN mất tất cả tình thương, hạnh phúc và quyền làm chủ gia đình, đất nước.. và phản bội với nhau, nên mất ý thức làm người...trong Thiên Đàng XHCN.VC- Vô nhân tánh . Và muốn " Đại đồng hóa với muôn loài cầm thú thời ăn lông ờ lổ "- Thật là Công Xúc Tu sĩ với dân tộc Á Đông- Việt Nam chúng ta!!! https://youtu.be/SEHPy4KGH6
Nguồn: https://plus.google.com/109586918239522307642/posts/GvBZpGbiYKX
(của một thanh nữ đang sống ở hải ngoại)
Trước khi vào đề cho cháu xin phép được xưng hô là bác cháu, vì cháu là một thanh nữ đang sống ở Hải Ngoại. Nội, Cha, Chú cháu là những người là những người từng sống ở Sài Gòn trong khoãng thời gian mà bác quậy phá SG, và những người thân nầy của cháu đã phải xếp bút nghiên để bưóc vào quân ngũ, chứ không được ưu đải như bác, một thanh niên chưa từng bước chân vào nghiệp lính trong chế độ cộng hoà. Cũng có thể vì đó bác không biết được sự khốc liệt của cuộc chiến và sự xão trá của người cộng sản(?) Cháu cũng như bác chưa hân hạnh đưọc cầm súng ra chiến trường, nhưng cháu đưọc nghe kể và có tham khảo các tài liệu trên INTERNET, nên cháu cũng nhận ra được bề mặt phải và trái của cuộc chiến vừa qua. Cháu cũng có đọc qua về các việc làm của bác trong quá khứ, lúc bác còn là một sinh viên của Y Khoa SG.
Cháu chỉ tâm tình với bác bằng một góc độ riêng và từ sự hiểu biết của cháu về Bác mà thôi. Lý do mà cháu phải tâm tình với bác vì bác có đề cập đến người hải ngoại trong bức tâm thư của bác! https://www.facebook.com/
Thưa bác,
Mở đầu tâm thư bác có nói:
"Tôi là Huỳnh Tấn Mẫm, không mang một danh phận nào trong guồng máy công quyền hay một địa vị xã hội, tôi chỉ là một thanh niên – nếu các bạn cho tội dùng từ này – một thanh niên nhiều tuổi, và hơn thế, là một công dân có ý thức trách nhiệm về tình hình đất nước hiện nay. Tôi tiếc là không còn nhiều thời gian và sinh lực như các bạn, để có thể cống hiến một cách xứng đáng và trọn vẹn cho một vận hội mới đang đến với dân tộc."
Lời nói của bác xem ra có chút ngậm ngùi chua chát cho đường công danh hoang (quan)lộ không đưọc thênh thang như những tên khác cùng thời cùng lứa tuổi, cùng tuổi đảng như bác, đúng ra vị trí bác không phải như vâỵ ? vì bác có công rất lớn cho cuộc cách mạng cướp miền nam. Sự đóng góp của bác nhiều hơn những tên già gọi là lão thành cách mạng đã từng ngồi chót vót trên cao như hiện nay. Bá Dơ Y Tá Nguyễn tấn Dũng mà còn làm tới chức Thủ Tướng, thì làm sao có thể so sánh được với một trí thức miền nam như bác?; Có công đốt hàng trăm xe Mỹ, hàng ngày quậy phá khu vực Sài Gòn cùng với các ác tăng của Phật Giáo Ấn Quang đem bàn phật xuống đường và biểu tình khắp nơi, có phải vậy không bác? Thôi thì bác đừng lên tiếng, cháu thấy hay hơn là bác thốt ra những lời chua chát như vậy! Mời các bạn tham khảo theo link nầy để biết những gì mà PG Ấn Quang đã làm gì cho chế độ VNCH? https://www.youtube.com/
Trong mấy câu đầu của bác cháu có thấy bác khoe khoang về ý thức trách nhiệm của bác về tình hình đất nước hiện nay (?), cháu sẽ đề cập đến phần ý thức trách nhiệm nầy của bác ở phần cuối.
THÀNH TÍCH CỦA HUỲNH TẤN MẪM
Theo sự tham khảo của cháu từ nhiều nguồn khác nhau trên INTERNET; Trong thời đệ nhị cộng hoà Huỳnh Tấn Mẫm hoạt động rất tích cực, mang thành tích cống hiến cho con đường cướp nước của đảng csVN, ngày 03 tháng 02 năm 1966, Mẫm được kết nạp làm đảng viên Đảng Nhân Dân Cách Mạng VN (Đảng Cộng Sản) do Nguyễn Ngọc Phương và Phan Đình Dinh (tức Chín Kế, thuộc Đoàn ủy Sinh viên Khu Sài Gòn – Gia Định) giới thiệu. Nghi thức kết nạp đơn giản với cờ Đảng (cờ đỏ búa liềm) được diễn ra tại nhà người chị của Mẫm ở Bà Quẹo, xã Tân Sơn Nhì, quận Tân Bình do chính Phan Đình Dinh (Chín Kế) chủ trì. Đánh giá cao khả năng của Mẫm, Thành Đoàn đã tuyển chọn Mẫm làm bí thư chi bộ Đảng Đoàn Tổng hội Sinh viên Sài Gòn (SVSG), mang bí số L.71 với nhiệm vụ: bằng mọi cách phải nắm được những vị trí hợp pháp công khai trong tập thể sinh viên để dấy lên mạnh mẽ phong trào svhs đấu tranh ngay tại Thủ đô Sài Gòn.
Vậy là bác HTM là một đảng viên csVN, từ năm 1966 còn Nguyễn tấn Dũng tuyên thệ đảng ngày ngày 10 tháng 6 năm 1967, sau bác 1 năm. Ngày bác HTM nổi tiếng khắp miền nam, thì tên Y Tá chắc còn đang đi chích dạo đâu đó ở Cà Mau? Chiếu theo thành tích nầy, thì bây giờ bác phải là Chủ Tịch Đảng hay Chủ Tịch nước mới xứng, phải không bác?
Thành tích cách mạng của bác Huỳnh Tấn Mẫm không dừng lại ở đó mà ngày càng sôi nổi hơn; Vào năm 1970, nào là thành lập Uỷ Ban Đòi Quyền Sống thuộc Tổng Hội SVSG, tổ chức đốt xe Mỹ khắp nơi trong thủ đô Sài Gòn- Gia Định, chiến dịch nầy được giao cho tên Nguyễn Xuân Thượng và Võ Thi Bạch Tuyết (kế nhiệm NXT). Năm 1969, khi Huỳnh Tấn Mẫm làm quyền Chủ tịch Tổng hội SVSG, Phong trào Hát Cho Đồng Bào Tôi Nghe, thành lập từ 1965, được phát động mạnh mẽ với chủ lực là Đoàn Văn nghệ SVHS Sài Gòn do Tôn Thất Lập làm trưởng Đoàn (khi mới thành lập vào năm 1965 Trương Thìn làm trưởng Đoàn, từ 1969 là Tôn Thất Lập, từ 1973 là Trần Xuân Tiến). Huỳnh tấn Mẫm, được sự tiếp sức của tổ chức Phong trào Hát Cho Đồng Bào Tôi Nghe, tạo thành một lực lượng lèo lái tập thể sinh viên Sài Gòn tham gia vào nhiều hình thức đấu tranh chống chính quyền, phá rối hậu phương.
Nhóm chuyên sáng tác của phong trào nầy gồm có: Tôn Thất Lập, Miên Đức Thắng, La Hữu Vang, Nguyễn Văn Sanh, Nguyễn Tuấn Kiệt, Trương Quốc Khánh, Trần Long Ẩn, Trần Xuân Tiến, Trương Thìn… Những bài ca quen thuộc được phong trào nầy thường xử dụng như: Hát Cho Dân Tôi Nghe, Hát Trong Tù (Tôn Thất Lập), Dậy Mà Đi (Nguyễn Xuân Tân cũng chính là Tôn Thất Lập), Tự Nguyện (Trương Quốc Khánh), Hát Từ Đồng Hoang (Miên Đức Thắng), Non Nước Tôi (Nguyễn Văn Sanh)…
30 tháng 8 năm 1970, Huỳnh Tấn Mẫm lại tổ chức chống Quân sự Học đường tại Trung tâm Quốc gia Nông nghiệp: Cảnh sát ập tới giải tỏa cuộc tụ họp và bắt đi một số. Sau khi lập xong hồ sơ, tất cả đưọc thả chỉ giữ lại 3 đối tượng là Huỳnh Tấn Mẫm, Trần Hoài (Đại học Huế) và Lê Văn Nuôi (học sinh Cao Thắng).
Ngày 30 tháng 9 năm 1970, được sự hổ trợ của một một số dân biểu, tăng ni thuộc Phật Giáo Ấn Quang và trí thức phản chiến tại Sài Gòn như: Gs. Lý Chánh Trung lại cầm đầu cuộc tuyệt thực chống ‘đàn áp svhs’tại Viện Đại học Sài Gòn, gồm một số giáo chức và phụ huynh, một ít sư cô thuộc tịnh xá Ngọc Phương của ni sư Huỳnh Liên, bà Thơm (má của Huỳnh Tấn Mẫm), một số svhs, Ls. Nguyễn Long (Chủ tịch Phong trào Dân tộc Tự quyết), Ls. Trần Ngọc Liễng (Chủ tịch Lực lượng Quốc gia Tiến bộ), Nguyễn Văn Cước (Chủ tịch nghiệp đoàn Hỏa xa), TTThích Mãn Giác, TT Nhật Thường….Nhờ vậy, khi ra tòa, cả ba đối tượng Mẫm, Hoài và Nuôi đều được thả tự do!
MỘT VÀI ĐÓNG GÓP TIẾP BẢN TÂM SỰ CỦA BÁC HTM:
1. Để tiếp tay với đảng csVN bác đã so sánh VN với Tàu Cộng như sau:
"Việt Nam là một nước nhỏ về quy mô dân số và diện tích so với họ, lại chậm phát triển về kinh tế, khoa học kỹ thuật, về công nghệ thông tin, công nghệ quân sự… lại đúng vào lúc xã hội đang suy yếu, kinh tế bên bờ vực thẳm, tầng lớp lãnh đạo thì suy thoái tư tưởng- đạo đức - lối sống, tham lam, nhũng nhiễu đầy khắp. Thử hỏi trong tình thế đó làm sao có thể đối địch trước một tham vọng vĩ cuồng như thế của đối phương?"
Thưa bác Huỳnh Tấn Mẫm,
Nước VN chúng ta từ xưa tới nay có lớn và đông dân hơn Tàu Cộng bao giờ đâu?? Vậy sao 13 lần quân Tàu xâm lược nước ta đều bị đánh bại?? Trong quá khứ nước Đại Việt chúng ta lúc nào cũng thua kém với Tàu về mọi mặt, như dân số, quân số, kinh tế, quốc phòng, văn hoá...... Nếu không thua kém thì bọn xâm lược Bắc Phương đâu bao giờ có cái tên quốc gia đầy ngạo mạn là TRUNG HOA hay TRUNG QUỐC? Nhưng ông bà ta vẩn hiên ngang hét to là "QUYẾT CHIẾN!! KHÔNG HOÀ " mổi khi giặc xâm lăng nước ta và cuối cùng quân dân ta đánh bại được quân cướp nước hùng mạnh gấp 3, 4 lần hơn chúng ta.
Còn bác là một trí thức, bác thừa để hiểu được Sử Việt và thế nào là sức mạnh của Tàu ?? Chẳng lẽ ngày xưa ông bà ta khi đánh với Bắc Phương , không biết được sự chênh lệch về quân số và quốc phòng của đối phương hay sao??
Từ ngày có mặt giàn khoan HD 981 và NH9 trong vùng biển VN, người dân VN đã từng chứng kiến được 16 con khỉ HÈN trong Bộ Chính Trị, một đám tướng bại liệt thần kinh như Phùng Quang Thanh, Trần Đại Quang, Nguyễn Chí Vịnh, đám tướng hải quân bưng bô, sống vì Đại Hán , chết làm ma Đại Hán như Tư Lệnh Hải Quân, Chính Uỷ HQ, Tư Lệnh CSB....và 500 tên trong cái QH bù nhìn của nước CHXHCNVN. Không lẽ bác Huỳnh Tấn Mẫm muốn mọi người trong nưóc và hải ngoại chạy theo định hướng của bác hay sao?? Tức là không có chút hy vọng nào để đối đầu với Bắc Phương?? Bài lên lớp nầy của bác xem ra không khác mấy tên mà cháu đã nêu ra trong bảng phong thần phía trên của cháu?
2. Bác Huỳnh Tấn Mẫm nói:
"Các bạn thử nghĩ xem. Họ bao vây và khống chế ta, nhưng không cho ta la lên để nhờ người can thiệp, không cho ai giúp sức, vâng, trói lại và đánh, buộc ta phải tự nguyện đầu hàng! Qua cách nói và hành động của họ, cơ hồ như ta đã là quốc gia phụ thuộc không có bao nhiêu chủ quyền?"
Thưa bác,
CHXHCNVN bưng bô cho Tàu Cộng từ thời Hồ chí Minh, một lảnh tụ anh minh của bác HTM, thời mà bác còn là sinh viên đang quậy phá thủ đô VNVCH, lúc đó Hồ chí Minh và Phạm Văn Đồng đã dâng Hoàng Sa- Trường Sa cho Mao rồi! Chủ quyền nước ta, từ thời họ Hồ cũng nằm trong tay họ Mao lâu rồi!
Những ngày bác HTM còn là sinh viên, sao bác lại không sớm nhận thức ra được điều nầy à? Phải chi lúc đó thay vì bác đi đốt xe Mỹ, liên kết với PG Ấn Quang, đem bàn thờ xuống đưòng, quậy phá khắp nơi ở SG-GĐ, thì bác hô hào chống Tàu thì hay quá? Bác đâu đến nổi thất sủng như 39 năm qua? Ngày xưa, bác quậy phá như thế, mà chính phủ VNCH vẩn cho bác đi học, cấp học bổng cho bác, không hề kỳ thị và bắt bác đi cải tạo mút mùa như bọn tà quyền csVN hiện nay. Vậy mà bác vẩn cấm đầu cắm cổ chạy theo chúng? Cháu không biết tình trạng nầy của bác trong y khoa gọi là gì?
Tiếp theo HCM, các triều đại tiếp theo càng gắn bó hơn với Bắc Phương, csVN đã dâng hết chổ nầy đến chổ kia cho Bắc Phương như, Ải Nam Quan, 1/2 Thác Bản Giốc, cao điễm núi Lão Sơn, các cột mốc bị di dời xa các cột mốc biên giới củ để VN phải mất nhiều đất nơi biên giới Trung Việt, rồi đến vịnh Bắc Bộ đảng csVN đã dâng cho Bắc Phương thêm 11.000km2, đảo Gạc Ma sau 1988 đến nay có đòi được gì đâu?? Đã vậy còn không dám nhắc tới cũng không cho dân là lễ truy điệu??
Xin được hỏi, lúc đó bác đang ngậm gì trong miệng mà không ai thấy bác lên tiếng?? Nếu đang bị bệnh nơi đưòng cuống họng, bác có thể viết được mà? phải không bác? Đằng nầy bác không dám hó hé và cũng không dám viết gì hết là sao?
Ý thức Tổ Quốc và Dân Tộc của bác đang ở đâu ? hay là còn để trên đỉnh Hy Mã Lạp Sơn chưa lấy xuống??
Thái độ của bác sao giống Ông bạn Lê Hiếu Đằng của bác như đúc? Nhưng ông LHĐ trước khi nhắm mắt mới từ bỏ đảng, còn bác đã từ bỏ đảng chưa?? Nếu như bác còn đảng tịch, thì bác nên kêu đám Thanh Niên của Đoàn Thanh Niên Thành Phố HCM ra mà lên lớp. Bác lên tiếng, tâm tình với thanh niên sinh viên và đồng bào hải ngoại làm gì? không khéo mọi người lại tưởng bác đang bị thần kinh ?
Thưa bác HTM,
Bọn cháu thấy nơi bác còn có điểm rất lạ: Vào thời VNCH cháu được nghe mọi người kể, hàng ngày bác điều quân xuống đường không biết mấy bận?? Trong khoảng gần xấp xĩ 10 năm cầm quyền của Ông Thiệu, không biết mấy trăm cuộc xuống đường của bác và PG Ấn Quang? Trong khi đó, ngoài tiền tuyến thì các chiến sĩ quốc gia đang đem xương máu ra để bảo vệ miền nam VN, lúc đó ngay trong hậu phương, bác đã hết mình lập thành tích cống hiến cho cách mạng, không biết sao chính quyền lúc đó không bắt bác đi lính?
Hôm nay đất nước mà bác đang sống, đã rơi vào quỷ đạo của Tàu cộng hơn nửa thế kỹ qua và sau 39 năm cướp được miền nam, trong đó có sự góp sức của bác; Vậy mà 39 năm qua, cộng sản hà hiếp nhân dân đũ mọi hình thúc, dâng đất biển cho đàn anh liên tục mà chỉ thấy bác xuất hiện đi biểu tình đúng có 1 lần, so với thời VNCH thì còn chênh lệch xa lắm! Hay là bây giờ bác bạc nhược hơn xưa, không thể ra quân được nhiều? hay vì gia đình, vợ, con ? Không khéo bọn thanh niên nam nữ ở hải ngoại như bọn cháu lại hiểu lầm là bác đang tiếp tay với các tướng hèn trong QĐND, 16 con khỉ đột bán nước và 500 tên trong cái QH gia nô của đảng?? Vì những lời trong tâm thư nầy của bác, đọc kỹ, nội dung không khác các lời tuyên bố của đám bưng bô kể trên.
3. Cuối cùng là 2 điểm mà bác không hài lòng với đảng cầm quyền của bác, đâu có khác nguyện vọng của nhân dân từ bấy lâu nay? Dân muốn đảng phải nằm trong luật pháp từ lâu lắm rồi, còn việc đưa bọn tàu Cộng ra toà án quốc tế, nhân dân cũng đã lên tiếng hơn 2 tháng qua, trong đó cã cháu nửa bác ạ!! Đâu cần đợi tới bác tâm sự rồi mọi người mới biết??
Ý thức trách nhiệm để có thể cống hiến một cách xứng đáng và trọn vẹn cho một vận hội mới đang đến với dân tộc (?) Bác muốn đề cập tới cái hèn như mấy con khỉ đột, các tướng hèn và đám lục lâm gia nô trong QH nước CHXHCNVN đã lên tiếng từ một tháng qua? đó là tiếp tục giử hoà bình trong khu vực, né tránh đụng độ với nước lớn có sức mạnh không thể nào đối đầu đưọc???
Nếu như thế thì thanh niên nam nữ và đồng bào hải ngoại rất cám ơn tâm tình của bác, có thể nói là những dòng tâm thư của bác mang ngụ ý là muốn sống tiếp tục với đảng bán nước cho tới ngày bác đi gặp quốc tặc hồ chí minh và bạn hắn là Mao sếng sáng. Tâm thư của bác viết, cháu đề nghị, bác dâng lên đảng để kiếm được một mảnh đất thật tốt để dành lo hậu sự cho bác, mà đảng chắc chắn sẽ ban tặng cho một anh hùng cứu đảng như bác. Trân trọng và chúc sức khoẻ bác! Mong cho bác sống để nhìn dân hành động, chứ không phải chúc bác sống lâu để viết tiếp tâm thư gởi ra hải ngoại đâu nhé.!
Tóm lại với bức tâm thư nầy, theo cháu, bác không nên viết vì nó không có tác dụng gì hết? Nó chỉ để nói lên điều ăn năn của bác trước khi theo ông Lê Hiếu Đằng về bên kia thế giới. Vì nếu như bác muốn làm, thì những năm trước trước bác đã thể hiện được quyết tâm vì TỔ QUỐC và DÂN TỘC VN của bác, chứ không đợi đến ngày hôm nay mới lên tiếng? Quốc gia hưng vong , thất phu hữu trách, mà bác đâu phải là hạng thất phu? Toàn dân trong và ngoài nước mấy năm nay đã lên tiếng, hàng chục cuộc biểu tình của đồng bào toàn quốc đã xãy ra để phản đối Tàu cộng cướp nước, bác lúc đó đang ở đâu, làm gì?? Ý thức về trách nhiệm của một ngưòi thanh niên có tuổi, của một kẻ sĩ thời đại như bác như thế sao?
ĐỪNG NGHE NHỮNG GÌ HUÝNH TẤN MẪM NÓI HÃY NHÌN NHỮNG GÌ HUỲNH TẤN MẪM LÀM
Nguồn:http://maidayhoabnh.blogspot.com/2014/07/goc-tam-tinh-voi-bac-huynh-tan-mam.html?spref=fb
Mai Nguyễn Huỳnh
21 Tháng 4 2015 lúc 17:23 ·
█▬█ █ ▀█▀ Cô gái lột đồ vừa đi vừa khóc trên đường phố Sài Gòn !
Là hiện tương gì đây?!
Ngày xưa, trước năm 1975 có hiện tượng " Truồng Chạy " của nam giới trong phong trào phản đối chiến tranh tại Sài Gòn, của giới sinh viên phản chiến Huỳnh Tấn Mẫm làm Sài Gòn sụp đổ 30 Tháng 4?! Kế tiếp là cộng sản Băc Việt vào Sài Gòn trương cờ Trung Quốc 6 ngôi sao, để đánh tư sản mại bản, làm cho dân Ba Tàu Chợ Lớn nổi điên lên...cởi bỏ quần áo, trần truồng chạy rong trong khu phố Chợ lớn và leo lầu, nhẩy xuống tự tử. Cũng là hiên lột tả sự thật trần truồng miền Nam bị " Phỏng Giái sau 30 tháng 4 "
Ngày nay sau 40 năm qua, phụ nữ VN " Lột truồng " giũa đường phố là hiện tượng gì đây??!. Có phải chăng con người VN mất tất cả tình thương, hạnh phúc và quyền làm chủ gia đình, đất nước.. và phản bội với nhau, nên mất ý thức làm người...trong Thiên Đàng XHCN.VC- Vô nhân tánh . Và muốn " Đại đồng hóa với muôn loài cầm thú thời ăn lông ờ lổ "- Thật là Công Xúc Tu sĩ với dân tộc Á Đông- Việt Nam chúng ta!!! https://youtu.be/SEHPy4KGH6
Nguồn: https://plus.google.com/109586918239522307642/posts/GvBZpGbiYKX
Phật Giáo Ấn Quang tay sai súc vật hồ chí minh
phat-giao-an-quang-tay-sai-suc-vat-ho-chi-minh
phat-giao-an-quang-tay-sai-suc-vat-ho-chi-minh
Phật Giáo Ấn Quang tay sai súc vật hồ chí minh
Phật Giáo Ấn Quang « Đổi Mới » – Hàn Giang Trần Lệ Tuyền
Trước khi tôi viết bài này, thì quý độc giả đã thấy Phật giáo Ấn Quang cũng đã cố đẻ ra cho được cái gọi là « Lực lượng cư sĩ chấn hưng Phật giáo »; nhưng muốn nói đến cái « Lực lượng » này, thì bắt buộc tôi phải nói đến những thứ « Lực lượng » của Phật giáo Ấn Quang, từ lúc khởi đầu như sau:
Nếu đảng cộng sản Hà Nội đã từng tuyên bố «đổi mới » từ đầu thập niên 1980, thì đồng thời Phật giáo Ấn Quang cũng đã cùng hòa một nhịp điệu « đổi mới ». Đây mới thực sự là: « Đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu ».
Tuy nhiên, nhìn lại tất cả những gì Phật giáoẤn Quang tức « GHPGVNTN » đã làm từ bao nhiên năm qua, thì xem ra Phật giáo Ấn Quang chỉ mới đổi mà thôi.
Sở dĩ nói là mới đổi, là bởi vì vào những năm tháng dài của cả hai thời Đệ Nhất và Đệ Nhị Việt Nam Cộng Hòa, Phật giáo Ấn Quang cũng đã từng đẻ ra những cái gọi là « Lực lượng » như sau:
Sau tháng 8 ăm 1945, Phật giáo đã thành lập « Lực lượng Phật giáo Cứu quốc Trung bộ, do « Hòa thượng Thích Đôn Hậu tức Diệp Trương Thuần làm Chủ tịch kiêm Chủ tịch Hội Phật giáo tỉnh Thừa Thiên và trụ trì chùa Thiên Mụ, Huế.
Năm 1947, Thích Đôn Hậu đã bị Pháp bắt giam một thời gian vì tội làm cộng sản. Sau khi được trả tự do, năm 1948, được cử làm cố vấn đạo hạnh Hội Phật giáo Trung phần. Năm 1949, làm Chánh Hội trưởng Tổng trị sự Hội Phật giáo Trung Việt.
Năm 1951, Thích Đôn Hậu được « cung thỉnh » làm đàn đầu Hòa thượng trong đại giới đàn tại chùa Ấn Quang. Năm 1952, tại Đại hội Giáo hội Tăng già toàn quốc, Thích Đôn Hậu được suy cử làm Giám luật Giáo hội Tăng già toàn quốc.
Từ ngày 20-12-1960, khi cộng sản Hà Nội cho thành lập « Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam » cho đến năm 1963, Thích Đôn Hậu là một trong những thầy chùa phát động phong trào chống chính quyền của Nền Đệ Nhất Việt Nam Cộng Hòa do Tổng Thống Ngô Đình Diệm lãnh đạo.
Sau khi Nền Đệ Nhất Cộng Hòa bị sụp đổ, Thích Đôn Hậu vẫn tiếp tục giữ chức « Chủ tịch Phật giáo cứu quốc ».
Ngày 24-8-1964, « Lực lượng Phật giáo cứu quốc » đã dập đầu ông Trần Sô khi ông dắt đứa con trai 10 tuổi đến khám bệnh tại phòng mạch của Bác sĩ Thái Can; tức Thi sĩ Thái Can, vây bắt Đại tá Lê Quang Mỹ, Thị trưởng Đà Nẵng và đốt cháy sạch Tòa Thị Chính Đà Nẵng; đồng thời đánh giết người và đốt cháy sạch sẽ nhà cửa của đồng bào hai phường Thanh Bồ-Đức Lợi và định tấn công đến phường Tam Tòa ở gần đó, nhưng nhờ sự can thiệp của quân đội nên Tam Tòa đã thoát nạn.
Năm 1966, Phật giáo Ấn Quang đã thành lập thêm các « Lực lượng » mà tại miền Trung đã do Thích Đôn Hậu chỉ đạo như:
« Lực lượng Phật tử quyết tử, Lực lượng sinh viên học sinh quyết tử, Lực lượng thanh niên quyết tử, Lực lượng Phật giáo tranh thủ cách mạng, để kết hợp với Lực lượng Phật giáo cứu quốc để nổi loạn và chiếm giữ miền Trung để thành lập « Chính Phủ Miền Trung » và để có sức mạnh quân sự Phật giáo Ấn Quang đã thành lập Quân Đoàn Vạn Hạnh, Lực lượng này gồm những sĩ quan, quân nhân, cảnh sát, công chức, trong đó có Bác sĩ Nguyễn Văn Mẫn, thị trưởng Đà Nẵng đã gia nhập Quân Đoàn Vạn Hạnh, Thích Minh Chiếu là Thiếu tá trưởng phòng Tuyên úy Vùng 1, quân khu 1 làm Tư lênh và « Tổng Hành Dinh Quân Đoàn Vạn Hạnh » đã được đặt tại « chùa « Phổ Đà, nơi đây đã từng là nhà tù từng giam hàng trăm các viên chức chính quyền và các vị cán bộ của Việt Nam Quốc Dân Đảng suốt bốn mươi ngày, trong đó có Giáo sư Nguyễn Hữu Chi, tỉnh trưởng tỉnh Quảng Nam, ông Lê Nguyên Long, Trưởng ty Thông tin Quảng Nam, Thiếu tá Mai Xuân Hậu, quận trưởng quận Hòa Vang và quá nhiều vị nữa « (Xin quý độc giả hãy đọc lại bài: Cuộc Bạo Loạn Bàn Thờ Phật Xuống Đường Tại miền Trung, Mùa hè 1966 để biết được một cách rõ ràng hơn). Phật giáo Ấn Quang nên biết, rất nhiều chứng nhân và nạn nhân vẫn còn sống đấy, một ngày nào đó khi các vụ án năm xưa tại miền Trung Việt Nam được đưa ra trước luật pháp quốc tế, thì các vị ấy sẽ sẳn sàng để đứng ra đòi công đạo cho chính họ và thân nhân của họ nữa.
Năm 1968, sau khi những người dân hiền của Cố đô Huế đã nhận diện được bộ mặt sát nhân của Thích Đôn Hậu rồi, thì Y đã chạy ra chiến khu của Việt cộng, sau đó ra Bắc, trong dịp này Thích Đôn Hậu đã được chụp hình chung với Hồ Chí Minh và Tôn Đức Thắng. Phật giáo Ấn Quang hãy chờ cuốn sách của ta đây sắp phát hành thì mọi người sẽ thấy rõ ràng hơn.
Trong thời gian ở chiến chu của Viêt cộng Thích Đôn Hậu đã giữ những chức vụ như sau:
« Phó chủ tịch Ủy ban Trung ương liên minh các Lực lượng dân tộc, dân chủ và hòa bình Việt Nam; tháng 6-1969, Thích Đôn Hậu được cử làm Ủy viên Hội đồng Cố vấn Chính phủ cách mạng lâm thời Cộng Hòa miền Nam Việt Nam, đã được Việt công cử đi dự nhiều « Hội nghị quốc tế ».
Đến trước và sau ngày 30-4-1975, tại Đà Nẵng, Phật giáo Ấn Quang đã thành lập:
« Lực lượng Hòa hợp- Hòa giải Phật giáo thị bộ Đà Nẵng, Lực lượng An Ninh Phật giáo, cả hai đều được đặt tại chùa Pháp Lâm, ở số 500, đường Ông Ích Khiêm, Đà Nẵng.
Suốt trong thời gian này, tại Đà Nẵng, Thích Đôn Hậu như một ông vua Lý ( Xin quý độc giả hãy đọc lại bài: 30-4-1975: Máu Và Nước Mắt, để biết rõ hơn về những hành vi của Thích Đôn Hậu.
Năm 1976, Thích Đôn Hậu đắc cử « đại biểu Quốc hội khóa VI và là Ủy viên Đoàn, Chủ tịch Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, và là Phó pháp chủ Hội đồng chứng minh kiêm giám luật Giáo hội Phật giáo Việt Nam cộng sản ».
Thích Đôn Hậu đã được cộng sản Hà Nội ban thưởng, trao gắn những thứ như sau:
« Huân Chương Hồ Chí Minh, Huân Chương Độc Lập, Huy Chương Vì Sự Nghiệp Đại Đoàn Kết Toàn Dân ».
Ngày 23-4-1992 (21-3-âm lịch) vào lúc 19 giờ 55 phút, Thích Đôn Hậu đã chết tại chùa Thiên Mụ, Huế, sống và làm giặc tổng cộng tất cả là 88 năm.
Sau khi Thích Đôn Hậu chết, Phật giáo Ấn Quang đã phù phép ra hai « tăng thống », vì thực sự Thích Đôn Hậu không hề làm « tăng thống » một giây phút nào cả, mà chỉ làm « Phó pháp chủ kiêm Giám luật Giáo hội Phật giáo Việt Nam cộng sản » cho đến hơi thở cuối cùng.
Phật giáo Ấn Quang đổi mới hay mới đổi?
Như đã nói, với quá nhiều những thứ « Lực lượng » mà Phật giáo Ấn Quang, tức « GHPGVNTN » mà Ấn Quang đã từng thành lập để gây nên những tang thương, máu lệ trên khắp nẽo đường của đất nước, đặc biệt là tại miền Trung. Và bây giờ, Phật giáo Ấn Quang lại đẻ thêm ra cái gọi là «Lực lượng cư sĩ chấn hưng Phật giáo ». Thực ra cái « Lực lượng » này nó chỉ là biến thể từ những cái: « Lực lượng Phật giáo cứu quốc: Cuộc thảm sát Thanh Bồ- Đức Lợi, 24-8-1964; cho đến những thứ « Lực lượng » để đem bàn thờ Phật xuống đường vào mùa hè 1966, cho đến những màn chém giết hàng ngàn người vô tội trong cuộc thảm sát Tết Mậu Thân, 1968, xin quý vị hãy đọc lại bài: Tưởng Niệm Bốn Mươi Năm Cuộc Thảm Sát Mậu Thân: 1968-2008, và những ngày trước khi thành phố Đà Nẵng rơi vào tay của cộng sản Hà Nội.
Và chắc mọi người cũng đã nghe được những cái mồm của cái « LLCSCHPG » khi một tên nào đó đã cướp lời của ông Chính Khí Việt, rồi nói thao thao bất tuyệt, nhằm để không cho ông Chính Khí Việt nói hết được ý kiến của ông. Với cảnh này, nó đã làm sống lại trong tôi những hình ảnh của các vị đã bị Phật giáo Ấn Quang bắn chết tại Đà Nẵng như: Ông Hồ Hân, ông Phạm Lý, ông Nguyễn Phận và đặc biệt là ông Bùi Ngọc Cang đã bị « Lực lượng An ninh Phật giáo » bắn chết ngay giữa nhà trước mặt vợ con của ông. Xin quý độc giả hãy đọc lại bài: 30-4-1975: Máu Và Nước Mắt, để biết rõ hơn về những hành vi dã man và tàn ác của Phật giáo Ấn Quang.
Những người yêu nước chân chính không cần phải « đối thoại » với lũ tham tàn bạo ngược.
Tại sao tôi lại có thể dùng những từ ngữ như thế để chỉ Phật giáo Ấn Quang? Xin thưa: Bởi tôi đã chứng kiến quá nhiều những hành vi tàn bạo của Phật giáo Ấn Quang, từ khi còn bé. Vì thế, bây giờ tôi đã là một người già, đã trãi qua hơn nữa thế kỷ, đã đi qua một cuộc đời, tôi đã chiêm nghiệm, đã thấy, đã biết, nên không thể dùng từ ngữ nào khác hơn để nêu cho đích danh đối với lũ Giặc Án Quang.
Tôi còn nhớ, trước đây, trong một lần anh chị Giáo sư Đặng Văn Nhâm đã đến thăm gia đình chúng tôi, khi anh Đặng Văn Nhâm ngõ lời như sau:
« Tôi chưa bao giờ mời ai viết chung với tôi, nhưng bây giờ tôi mời cô viết chung với tôi trong cuốn sách Giặc Thầy Chùa, vì tôi ở trong Nam, không biết nhiều về những gì đã xãy ra ngoài Trung, còn cô, đã sống tại đó, vậy cô có đồng ý hay không? »
Và tôi đã đồng ý, do đó, trong cuốn « Giặc Thầy Chùa số 2, Anh chị Đặng Văn Nhâm đã trích lại những bài viết của tôi trên Văn Nghệ Tiền Phong. Đến cuốn Giặc Thầy Chùa số 3, thì tôi đã viết loạt bài Tăng Phỉ Miền Trung, mà anh Đặng Văn Nhâm đã in trong cuốn sách này. Ngoài ra, tôi vì tình nghĩa với một người chị rất thương tôi đó là chị Trần Mộng Chi, tức chị Đặng Văn Nhâm chị cũng là người đồng hương với tôi trên vùng đất « Ngũ Phụng Tề Phi ». Như thế mà bọn chúng lại buông những lời lẽ mất dạy giữa anh chị em tôi, thật đúng Là Loài Chó Sói Cắn Hoài Phải Gió.
Tôi cũng đã và sẽ gom hết, và giữ lại tất cả những lời của bọn chúng đã dựng đứng mọi chuyện về tôi; để sau này, tôi sẽ viết về bọn chúng với những điều mà chưa ai biết…
Với những điều mà tôi đã kể ở trên, nên tôi muốn đề nghị với các vị là những người của Quốc Gia Việt Nam Cộng Hòa, không nên vào các diễn đàn của cái gọi là «LLCSCHPG », vì cứ nhìn vào cách hành xử của chúng đối với ông Chính Khí Việt thì chúng ta đã rõ. Một lần nữa tôi xin lập lại rằng:
Cái gọi là Lực lượng cư sĩ chấn hưng Phật giáo, nó chỉ là biến thể của những thứ « Lực lượng » từng gieo máu lửa và từng giết hàng vạn đồng bào vô tội trong suốt cả chiều dài của cuộc chiến Quốc- Cộng tại Việt Nam, như từ « Lực lượng Phật giáo cứu quốc, Lực lượng Phật giáo tranh thủ cách mạng, Lực lượng Phật giáo quyết tử, Lực lượng sinh viên- học sinh quyết tử, Lực lượng thanh niên Phật giáo quyết tử, Lực lượng Hòa hợp- Hòa giải Phật giáo trước những ngày 30-4-1975, và còn nhiều ‘ thứ « Lực lượng » khác, để bây giờ chúng kết hợp những thứ « Lực lượng » ấy thành một, là « Lực lượng cư sĩ chấn hưng Phật giáo ».
Chính vì thế, tôi muốn nói: ngày xưa, từ những năm đầu của thời Đệ Nhất Việt Nam Cộng Hòa cho đến ngày 30-4-1975, chúng ta đã không chấp nhận những thứ « Lực lượng » làm giặc ấy rồi, thì hôm nay, quý vị đã và đang làm những việc vì đại cuộc chung thì không nên vào các diễn đàn của cái « Lực lượng » này, và cũng không cần « đối thoại ». Tuy nhiên, với ngọn bút trên tay, thì chúng ta không bao giờ ngưng nghỉ, chúng ta phải dùng những ngọn bút kiếm để « đâm những thằng gian bút chẳng tà ».
Riêng về Thiếu tá Liên Thành, có thể vì một lý do nào đó nên sách của ông đã bị in sai lạc, mà khó có ai có thể hiểu được.
Nhân đây, tôi xin nêu ra một trường hợp có thật: Tôi có một người bạn, anh Nguyễn Văn Đức, có người em ruột Nguyễn Văn Hậu thi Tú tài toàn phần bị rớt, cả hai anh em là con người vợ chính đã qua đời, và cả người cha ruột cũng đã mất, nên sống với người kế mẫu và hai cô em gái tại đường Phan Châu Trinh, Đà Nẵng. Nhưng vì gia sản của cha mẹ anh để lại rất lớn, nên bà kế mẫu này luôn luôn tìm cách để tranh phần cho hai cô con gái ruột của mình, bà lại rất khắc nghiệt với hai người con của người vợ chính, nhưng khi anh Đức trưởng thành thì bà lại nể sợ anh Đức. Có lẽ vì không vui với hoàn cảnh đó, nên người em trai khi đi thi Tú tài bị rớt. Người anh ruột thì đã có bằng Tú tài toàn phần từ lâu; song anh không thể vào trường sĩ quan, bởi anh sợ khi anh đi rồi, thì đứa em trai nhỏ tuổi của anh sẽ sống không yên với bà kế mẫu. Thế rồi, sau nhiều đêm suy nghĩ, anh Đức đã quyết định trao tấm bằng Tú tài của mình cho người em ruột, để cậu này đi vào trường Sĩ quan, sau đó cậu Hậu trở thành một Sĩ quan Hải quân; còn anh Đức phải nhận lấy giấy tờ của em mình để trở thành một Hạ sĩ quan; song sau đó anh đã dự khóa Sĩ quan đặc biệt và cũng thành một Sĩ quan. Cho đến trước ngày 30-4-1975, anh Đức là Đại úy thuộc Tiểu đoàn 61, Biệt Động Quân Biên Phòng. Có một điều cả hai anh em dù cố nhớ mà vẫn thường hay lẫn lộn về ngày, tháng, năm sinh của mình, cũng như cả hai đều không dám nói ra sự thật vì sợ phạm luật; còn bạn bè, đặc biệt là người tình của họ thì càng rắc rối hơn, vì khi gặp các đồng đội của cả hai, thì họ gọi tên theo giấy tờ trong đơn vị, nhưng khi đến nhà thăm thì lại nghe người trong nhà gọi theo tên thật của hai anh em, Đức thành Hậu và Hậu thành Đức. Còn trường hợp của Thiếu tá Liên Thành thì chắc cũng có một nguyên do nào đó, mà không ai hiểu được chỉ trừ chính ông mới biết mà thôi. Và cái « LLCSCHPG » này đã khai thác vào điểm này để tấn công ông.
Nhưng, bất kể vì một nguyên do nào, cũng không một ai, kể cả Phật giáo Ấn Quang, cũng không thể phủ nhận được rằng Thiếu tá Liên Thành đã từng là Trưởng ty Cảnh sát Thừa Thiên- Huế. Một điều khác nữa là vụ án của hai « nhà sư » Thích Quảng Lợi và Thích Như Ý, mà tôi đã viết trong bài: Tưởng Niệm Bốn Mươi Năm Cuộc Thảm Sát Mậu Thân: 1968-2008, bài này tôi đã viết vào ngày 26-01-2008, trước Tết Mậu Tý hai tuần lễ, và đã đăng trên vnfa.com, số báo Xuân Mậu Tý; nghĩa là trước khi cuốn sách Biến Động Miền Trung của Thiếu tá Liên Thành được phát hành; nhưng khi đọc cuốn sách này tôi mới hay rằng vụ án này giống như những gì tôi đã biết và đã viết.
Phật giáo Ấn Quang « đổi mới » như thế nào?
Thưa có, song chỉ là mới đổi, Ấn Quang đã mới đổi cái tên Thích Viên Định, đã ký tên dưới sự « Thừa ủy nhiệm » của « tăng thống » Thích Quảng Độ, như mọi người đã thấy cũng qua cái « Thông cáo báo chí của Văn phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế – Phát ngôn nhân Viện hóa đạo GHPGVNTN » tức Ấn Quang, mà Đinh Thạch Bích cũng là một trong những đóa sen đã nở ở trong lò…n, nên đã trân trọng đội lên đầu rồi cũng đem chưng lên cái nghĩa trang điện tử Exodus. Vậy, chúng ta thử hỏi tại sao bây giờ là Thích Viên Định, mà không là Thích Quảng Độ???
Về điều này, đã có nhiều suy luận khác nhau. Còn theo tôi, thì tôi đã liên tưởng đến một loài Trăn lúc còn ở quê nhà.
Người Việt chúng ta thường nói là Cọp dữ, chứ ít ai nói là Trăn dữ; bởi ai cũng biết con cọp mỗi lần bắt mồi, nó thường gầm thét hung tợn, sau khi vồ được con mồi thì nó liền xé xác ra để ăn thịt. Nhưng loài Trăn thì ngược lại, nó cũng hung ác như con cọp, nhưng cách bắt mồi của nó không như con cọp, mà mỗi khi rình bắt một con mồi, con Trăn nó không gầm thét mà nó rất nhẹ nhàng, lại thêm những tiếng kêu như tiếng sáo trúc cũng như loài rắn lục, nhưng tiếng kêu của con Trăn nó phát ra từ cái miệng đỏ loét của nó lớn hơn, nó đã làm cho những con mồi như bị thôi miên, không thể chống cự, rồi nó dùng cái tấm thân to béo và nhẳn thín của nó, để siết chặt con mồi cho đến khi mềm nhũn, rồi nó mới nuốt chững con vật, đôi khi là một con bò, con trâu to lớn và có khi là con người nữa vào trong cái bụng của nó. Và đó, là lúc con Trăn nó đã và đang no mồi, nó không cần di chuyển nữa,,mà nó tìm một nơi yên tỉnh, êm ấm, rồi nó khoanh mình để « đông miên », để thưởng thức cái no nê trong lúc con mồi đang tiêu dần trong bụng của nó, để nuôi dưỡng cái tấm thân mỗi ngày càng thêm khỏe mạnh, cho đến khi con mồi trong bụng nó đã tiêu hết, song những cục xương của con vật thì lại không bao giờ tiêu hóa được; nên lúc đó, nó phải móc phần đuôi của nó trên một cành cây, đầu của nó thòng xuống đất, còn cái mồm của nó thì há ra thật lớn, để những cục xương của con mồi rơi ra hết. Và chính lúc này, là lúc con Trăn đã đói trở lại, thì nó lại tiếp tục phát ra những tiếng kêu réo rắt từ cái mồm của nó để rình bắt những con mồi khác.
Cũng tương tự, Thích Quảng Độ hiện nay đã và đang no nê với những con mồi mà ông ta đã nuốt được qua những lời kêu gọi « Tháng Năm Bất tuân Dân Sự- Biểu Tình Tại Gia » đã được phát ra từ ngày 29-3-2009, với kết quả là cái « Đại hội Việt kiều toàn thế giới lần đầu tiên » sẽ được khai diễn tại Hà Nội vào tháng 11-2009. Bởi thế, nên cái « Thông cáo baó chí » ở trên đầu của Đinh Thạch Bích, người ta chỉ thấy Thích Viên Định ký tên là đã « Thừa ủy nhiệm của Hội đồng Lưỡng viện GHPGVNTN ».
Như vậy, mọi người đừng lầm tưởng một khi con Trăn đã no mồi, thì nó không đi bắt mồi nữa. Không, khi nó no thì nó nằm lim dim ngủ, nhưng sau đó, khi nó đói, nó lại tiếp tục rình rập để bắt những con mồi cho đến khi nó chết, và tất cả những con Trăn khác của loài Trăn này, chúng cũng đều giống nhau như thế, không hề khác một ly nào cả.
Trở lại với cái « LLCSCHPG »:
Tôi vẫn nhớ, trước đây, qua bài viết: Trả Lời Võ Văn Ái, tôi đã viết: tôi vẫn tạm xem như cái « Thông cáo báo chí » kia là do Võ Văn Ái viết ra. Nhưng, cho đến hôm nay, theo như những lời đề nghị của ông Đặng Phúc là vào dịp « Lễ tiểu tường » của « Tăng thống » Thích Huyền Quang, thì « Lưỡng viện Giáo hội » nên trả lời về bài viết: « … Hàn Giang Trần Lệ Tuyền Bất Lương … Người Đàn Bà Mất Gà… », trong đó có lời kêu gọi:
« … người Việt dân tộc nói chung và người Phật tử nói riêng cũng không thể tin và nể trọng bà, nếu không nói là quyết liệt lên tiếng chống đối sự giảo hoạt và gian dối của bà Hàn Giang Trần Lệ Tuyền ».
Và « lễ tiểu tường » của « tăng thống » Thích Huyền Quang đã qua từ lâu, mà những lời đề nghị của ông Đặng Phúc vẫn không hề được « Hội đồng Lưỡng viện của GHPGVNTN » trả lời một cách xác đáng; điều đó đã chứng tỏ rằng: Nói theo cách nói của Phật giáo thì: Bản văn viết về: … « Hàn Giang Trần Lệ Tuyền Bất Lương và là Người Đàn Bà Mất Gà … » thì những kẻ thừa hành đã « Thỉnh thị tôn ý của Hội đồng Lưỡng viện Giáo hội mà người đứng đầu là « Hòa thượng » Thích Quảng Độ, Đệ ngũ Tăng thống Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất; tất cả đều đã đồng tâm như nhất với cái bản văn ấy rồi mới trao cho « Phát ngôn nhân của Viện hóa đạo, để phát đi trên các hệ thống thông tin toàn cầu. Nói cho rõ ràng là bản văn đó là tiếng nói chính thức của « Hòa thượng » Thích Quảng Độ, Đệ Ngũ Tăng thống GHPGVNTN » và cả Giáo hội Phật giáo Thống nhất nữa. Tất cả đã đồng tâm kêu gọi: « không riêng người Phật tử mà cả người Việt dân tộc phải tập trung lực lượng để quyết liệt đánh Hàn Giang Trần Lệ Tuyền ».
Do đó, mà trước đây, qua bài: Trả Lời Võ Văn Ái tôi đã nói: Nếu các ngươi đã đặt ta đây lên ngang bằng với các « Tăng thống » và đã xem ta là đối thủ, thì ta đây cũng vô cùng hoan hỉ để chấp nhận là đối thủ của GHPGVNTN. Vậy, bài viết trước đây, phải được hiểu là: Trả Lời Thích Quảng Độ. Vì không ai lại đi trả lời với một cái loa phóng thanh.
Và cũng chính vì thế, mà hôm nay, Hàn Giang Trần Lệ Tuyền này, đanh thép tuyên bố sẽ không bao giờ đối thoại với bất cứ kẻ nào, mà chỉ chấp nhận một cuộc đối luận duy nhất với « Hòa thượng » Thích Quảng Độ, Tăng thống của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất ( Ấn Quang), vì chính Thích Quảng Độ là người đã phát ra cái bản văn: «Hàn Giang Trần Lệ Tuyền Vô bằng và bất lương… người đàn bà mất gà … » với lời kêu gọi: không riêng tám mươi phần trăm là Phật tử và cả người Việt dân tộc phải quyết liệt lên tiếng để đánh Hàn Giang Trần Lệ Tuyền. Và Cuộc đối luận này sẽ phải do quý vị trong Ban Điều Hành của Trang Điện Báo Hồn Việt Chủ Trì và Giám Sát.
Xin quý độc giả hãy cảm thông, vì chính « GHPGVNTN » tức Ấn Quang, đã muốn như thế, chứ không phải do ý của Hàn Giang Trần Lệ Tuyền.
Cuối cùng, tôi xin kính lời đến quý vị trên các diễn đàn, với những ý kiến, và những lời nói thay cho tôi thật đúng với những gì mà tôi muốn diễn đạt. Tôi đã và sẽ giữ lại tất cả những lời nói, cũng như những dòng của quý vị đã viết; mặc dù chỉ biết qua bút danh, chứ không hề biết quý vị là ai; song tôi sẽ gom hết vào trong một tuyển tập trong tương lai. Xin quý vị hãy nhận nơi đây, với tất cả lòng tri ân thành kính của tôi.
Hàn Giang Trần Lệ Tuyền.
Phật Giáo Ấn Quang tay sai súc vật hồ chí minh
Phật Giáo Ấn Quang « Đổi Mới » – Hàn Giang Trần Lệ Tuyền
Trước khi tôi viết bài này, thì quý độc giả đã thấy Phật giáo Ấn Quang cũng đã cố đẻ ra cho được cái gọi là « Lực lượng cư sĩ chấn hưng Phật giáo »; nhưng muốn nói đến cái « Lực lượng » này, thì bắt buộc tôi phải nói đến những thứ « Lực lượng » của Phật giáo Ấn Quang, từ lúc khởi đầu như sau:
Nếu đảng cộng sản Hà Nội đã từng tuyên bố «đổi mới » từ đầu thập niên 1980, thì đồng thời Phật giáo Ấn Quang cũng đã cùng hòa một nhịp điệu « đổi mới ». Đây mới thực sự là: « Đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu ».
Tuy nhiên, nhìn lại tất cả những gì Phật giáoẤn Quang tức « GHPGVNTN » đã làm từ bao nhiên năm qua, thì xem ra Phật giáo Ấn Quang chỉ mới đổi mà thôi.
Sở dĩ nói là mới đổi, là bởi vì vào những năm tháng dài của cả hai thời Đệ Nhất và Đệ Nhị Việt Nam Cộng Hòa, Phật giáo Ấn Quang cũng đã từng đẻ ra những cái gọi là « Lực lượng » như sau:
Sau tháng 8 ăm 1945, Phật giáo đã thành lập « Lực lượng Phật giáo Cứu quốc Trung bộ, do « Hòa thượng Thích Đôn Hậu tức Diệp Trương Thuần làm Chủ tịch kiêm Chủ tịch Hội Phật giáo tỉnh Thừa Thiên và trụ trì chùa Thiên Mụ, Huế.
Năm 1947, Thích Đôn Hậu đã bị Pháp bắt giam một thời gian vì tội làm cộng sản. Sau khi được trả tự do, năm 1948, được cử làm cố vấn đạo hạnh Hội Phật giáo Trung phần. Năm 1949, làm Chánh Hội trưởng Tổng trị sự Hội Phật giáo Trung Việt.
Năm 1951, Thích Đôn Hậu được « cung thỉnh » làm đàn đầu Hòa thượng trong đại giới đàn tại chùa Ấn Quang. Năm 1952, tại Đại hội Giáo hội Tăng già toàn quốc, Thích Đôn Hậu được suy cử làm Giám luật Giáo hội Tăng già toàn quốc.
Từ ngày 20-12-1960, khi cộng sản Hà Nội cho thành lập « Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam » cho đến năm 1963, Thích Đôn Hậu là một trong những thầy chùa phát động phong trào chống chính quyền của Nền Đệ Nhất Việt Nam Cộng Hòa do Tổng Thống Ngô Đình Diệm lãnh đạo.
Sau khi Nền Đệ Nhất Cộng Hòa bị sụp đổ, Thích Đôn Hậu vẫn tiếp tục giữ chức « Chủ tịch Phật giáo cứu quốc ».
Ngày 24-8-1964, « Lực lượng Phật giáo cứu quốc » đã dập đầu ông Trần Sô khi ông dắt đứa con trai 10 tuổi đến khám bệnh tại phòng mạch của Bác sĩ Thái Can; tức Thi sĩ Thái Can, vây bắt Đại tá Lê Quang Mỹ, Thị trưởng Đà Nẵng và đốt cháy sạch Tòa Thị Chính Đà Nẵng; đồng thời đánh giết người và đốt cháy sạch sẽ nhà cửa của đồng bào hai phường Thanh Bồ-Đức Lợi và định tấn công đến phường Tam Tòa ở gần đó, nhưng nhờ sự can thiệp của quân đội nên Tam Tòa đã thoát nạn.
Năm 1966, Phật giáo Ấn Quang đã thành lập thêm các « Lực lượng » mà tại miền Trung đã do Thích Đôn Hậu chỉ đạo như:
« Lực lượng Phật tử quyết tử, Lực lượng sinh viên học sinh quyết tử, Lực lượng thanh niên quyết tử, Lực lượng Phật giáo tranh thủ cách mạng, để kết hợp với Lực lượng Phật giáo cứu quốc để nổi loạn và chiếm giữ miền Trung để thành lập « Chính Phủ Miền Trung » và để có sức mạnh quân sự Phật giáo Ấn Quang đã thành lập Quân Đoàn Vạn Hạnh, Lực lượng này gồm những sĩ quan, quân nhân, cảnh sát, công chức, trong đó có Bác sĩ Nguyễn Văn Mẫn, thị trưởng Đà Nẵng đã gia nhập Quân Đoàn Vạn Hạnh, Thích Minh Chiếu là Thiếu tá trưởng phòng Tuyên úy Vùng 1, quân khu 1 làm Tư lênh và « Tổng Hành Dinh Quân Đoàn Vạn Hạnh » đã được đặt tại « chùa « Phổ Đà, nơi đây đã từng là nhà tù từng giam hàng trăm các viên chức chính quyền và các vị cán bộ của Việt Nam Quốc Dân Đảng suốt bốn mươi ngày, trong đó có Giáo sư Nguyễn Hữu Chi, tỉnh trưởng tỉnh Quảng Nam, ông Lê Nguyên Long, Trưởng ty Thông tin Quảng Nam, Thiếu tá Mai Xuân Hậu, quận trưởng quận Hòa Vang và quá nhiều vị nữa « (Xin quý độc giả hãy đọc lại bài: Cuộc Bạo Loạn Bàn Thờ Phật Xuống Đường Tại miền Trung, Mùa hè 1966 để biết được một cách rõ ràng hơn). Phật giáo Ấn Quang nên biết, rất nhiều chứng nhân và nạn nhân vẫn còn sống đấy, một ngày nào đó khi các vụ án năm xưa tại miền Trung Việt Nam được đưa ra trước luật pháp quốc tế, thì các vị ấy sẽ sẳn sàng để đứng ra đòi công đạo cho chính họ và thân nhân của họ nữa.
Năm 1968, sau khi những người dân hiền của Cố đô Huế đã nhận diện được bộ mặt sát nhân của Thích Đôn Hậu rồi, thì Y đã chạy ra chiến khu của Việt cộng, sau đó ra Bắc, trong dịp này Thích Đôn Hậu đã được chụp hình chung với Hồ Chí Minh và Tôn Đức Thắng. Phật giáo Ấn Quang hãy chờ cuốn sách của ta đây sắp phát hành thì mọi người sẽ thấy rõ ràng hơn.
Trong thời gian ở chiến chu của Viêt cộng Thích Đôn Hậu đã giữ những chức vụ như sau:
« Phó chủ tịch Ủy ban Trung ương liên minh các Lực lượng dân tộc, dân chủ và hòa bình Việt Nam; tháng 6-1969, Thích Đôn Hậu được cử làm Ủy viên Hội đồng Cố vấn Chính phủ cách mạng lâm thời Cộng Hòa miền Nam Việt Nam, đã được Việt công cử đi dự nhiều « Hội nghị quốc tế ».
Đến trước và sau ngày 30-4-1975, tại Đà Nẵng, Phật giáo Ấn Quang đã thành lập:
« Lực lượng Hòa hợp- Hòa giải Phật giáo thị bộ Đà Nẵng, Lực lượng An Ninh Phật giáo, cả hai đều được đặt tại chùa Pháp Lâm, ở số 500, đường Ông Ích Khiêm, Đà Nẵng.
Suốt trong thời gian này, tại Đà Nẵng, Thích Đôn Hậu như một ông vua Lý ( Xin quý độc giả hãy đọc lại bài: 30-4-1975: Máu Và Nước Mắt, để biết rõ hơn về những hành vi của Thích Đôn Hậu.
Năm 1976, Thích Đôn Hậu đắc cử « đại biểu Quốc hội khóa VI và là Ủy viên Đoàn, Chủ tịch Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, và là Phó pháp chủ Hội đồng chứng minh kiêm giám luật Giáo hội Phật giáo Việt Nam cộng sản ».
Thích Đôn Hậu đã được cộng sản Hà Nội ban thưởng, trao gắn những thứ như sau:
« Huân Chương Hồ Chí Minh, Huân Chương Độc Lập, Huy Chương Vì Sự Nghiệp Đại Đoàn Kết Toàn Dân ».
Ngày 23-4-1992 (21-3-âm lịch) vào lúc 19 giờ 55 phút, Thích Đôn Hậu đã chết tại chùa Thiên Mụ, Huế, sống và làm giặc tổng cộng tất cả là 88 năm.
Sau khi Thích Đôn Hậu chết, Phật giáo Ấn Quang đã phù phép ra hai « tăng thống », vì thực sự Thích Đôn Hậu không hề làm « tăng thống » một giây phút nào cả, mà chỉ làm « Phó pháp chủ kiêm Giám luật Giáo hội Phật giáo Việt Nam cộng sản » cho đến hơi thở cuối cùng.
Phật giáo Ấn Quang đổi mới hay mới đổi?
Như đã nói, với quá nhiều những thứ « Lực lượng » mà Phật giáo Ấn Quang, tức « GHPGVNTN » mà Ấn Quang đã từng thành lập để gây nên những tang thương, máu lệ trên khắp nẽo đường của đất nước, đặc biệt là tại miền Trung. Và bây giờ, Phật giáo Ấn Quang lại đẻ thêm ra cái gọi là «Lực lượng cư sĩ chấn hưng Phật giáo ». Thực ra cái « Lực lượng » này nó chỉ là biến thể từ những cái: « Lực lượng Phật giáo cứu quốc: Cuộc thảm sát Thanh Bồ- Đức Lợi, 24-8-1964; cho đến những thứ « Lực lượng » để đem bàn thờ Phật xuống đường vào mùa hè 1966, cho đến những màn chém giết hàng ngàn người vô tội trong cuộc thảm sát Tết Mậu Thân, 1968, xin quý vị hãy đọc lại bài: Tưởng Niệm Bốn Mươi Năm Cuộc Thảm Sát Mậu Thân: 1968-2008, và những ngày trước khi thành phố Đà Nẵng rơi vào tay của cộng sản Hà Nội.
Và chắc mọi người cũng đã nghe được những cái mồm của cái « LLCSCHPG » khi một tên nào đó đã cướp lời của ông Chính Khí Việt, rồi nói thao thao bất tuyệt, nhằm để không cho ông Chính Khí Việt nói hết được ý kiến của ông. Với cảnh này, nó đã làm sống lại trong tôi những hình ảnh của các vị đã bị Phật giáo Ấn Quang bắn chết tại Đà Nẵng như: Ông Hồ Hân, ông Phạm Lý, ông Nguyễn Phận và đặc biệt là ông Bùi Ngọc Cang đã bị « Lực lượng An ninh Phật giáo » bắn chết ngay giữa nhà trước mặt vợ con của ông. Xin quý độc giả hãy đọc lại bài: 30-4-1975: Máu Và Nước Mắt, để biết rõ hơn về những hành vi dã man và tàn ác của Phật giáo Ấn Quang.
Những người yêu nước chân chính không cần phải « đối thoại » với lũ tham tàn bạo ngược.
Tại sao tôi lại có thể dùng những từ ngữ như thế để chỉ Phật giáo Ấn Quang? Xin thưa: Bởi tôi đã chứng kiến quá nhiều những hành vi tàn bạo của Phật giáo Ấn Quang, từ khi còn bé. Vì thế, bây giờ tôi đã là một người già, đã trãi qua hơn nữa thế kỷ, đã đi qua một cuộc đời, tôi đã chiêm nghiệm, đã thấy, đã biết, nên không thể dùng từ ngữ nào khác hơn để nêu cho đích danh đối với lũ Giặc Án Quang.
Tôi còn nhớ, trước đây, trong một lần anh chị Giáo sư Đặng Văn Nhâm đã đến thăm gia đình chúng tôi, khi anh Đặng Văn Nhâm ngõ lời như sau:
« Tôi chưa bao giờ mời ai viết chung với tôi, nhưng bây giờ tôi mời cô viết chung với tôi trong cuốn sách Giặc Thầy Chùa, vì tôi ở trong Nam, không biết nhiều về những gì đã xãy ra ngoài Trung, còn cô, đã sống tại đó, vậy cô có đồng ý hay không? »
Và tôi đã đồng ý, do đó, trong cuốn « Giặc Thầy Chùa số 2, Anh chị Đặng Văn Nhâm đã trích lại những bài viết của tôi trên Văn Nghệ Tiền Phong. Đến cuốn Giặc Thầy Chùa số 3, thì tôi đã viết loạt bài Tăng Phỉ Miền Trung, mà anh Đặng Văn Nhâm đã in trong cuốn sách này. Ngoài ra, tôi vì tình nghĩa với một người chị rất thương tôi đó là chị Trần Mộng Chi, tức chị Đặng Văn Nhâm chị cũng là người đồng hương với tôi trên vùng đất « Ngũ Phụng Tề Phi ». Như thế mà bọn chúng lại buông những lời lẽ mất dạy giữa anh chị em tôi, thật đúng Là Loài Chó Sói Cắn Hoài Phải Gió.
Tôi cũng đã và sẽ gom hết, và giữ lại tất cả những lời của bọn chúng đã dựng đứng mọi chuyện về tôi; để sau này, tôi sẽ viết về bọn chúng với những điều mà chưa ai biết…
Với những điều mà tôi đã kể ở trên, nên tôi muốn đề nghị với các vị là những người của Quốc Gia Việt Nam Cộng Hòa, không nên vào các diễn đàn của cái gọi là «LLCSCHPG », vì cứ nhìn vào cách hành xử của chúng đối với ông Chính Khí Việt thì chúng ta đã rõ. Một lần nữa tôi xin lập lại rằng:
Cái gọi là Lực lượng cư sĩ chấn hưng Phật giáo, nó chỉ là biến thể của những thứ « Lực lượng » từng gieo máu lửa và từng giết hàng vạn đồng bào vô tội trong suốt cả chiều dài của cuộc chiến Quốc- Cộng tại Việt Nam, như từ « Lực lượng Phật giáo cứu quốc, Lực lượng Phật giáo tranh thủ cách mạng, Lực lượng Phật giáo quyết tử, Lực lượng sinh viên- học sinh quyết tử, Lực lượng thanh niên Phật giáo quyết tử, Lực lượng Hòa hợp- Hòa giải Phật giáo trước những ngày 30-4-1975, và còn nhiều ‘ thứ « Lực lượng » khác, để bây giờ chúng kết hợp những thứ « Lực lượng » ấy thành một, là « Lực lượng cư sĩ chấn hưng Phật giáo ».
Chính vì thế, tôi muốn nói: ngày xưa, từ những năm đầu của thời Đệ Nhất Việt Nam Cộng Hòa cho đến ngày 30-4-1975, chúng ta đã không chấp nhận những thứ « Lực lượng » làm giặc ấy rồi, thì hôm nay, quý vị đã và đang làm những việc vì đại cuộc chung thì không nên vào các diễn đàn của cái « Lực lượng » này, và cũng không cần « đối thoại ». Tuy nhiên, với ngọn bút trên tay, thì chúng ta không bao giờ ngưng nghỉ, chúng ta phải dùng những ngọn bút kiếm để « đâm những thằng gian bút chẳng tà ».
Riêng về Thiếu tá Liên Thành, có thể vì một lý do nào đó nên sách của ông đã bị in sai lạc, mà khó có ai có thể hiểu được.
Nhân đây, tôi xin nêu ra một trường hợp có thật: Tôi có một người bạn, anh Nguyễn Văn Đức, có người em ruột Nguyễn Văn Hậu thi Tú tài toàn phần bị rớt, cả hai anh em là con người vợ chính đã qua đời, và cả người cha ruột cũng đã mất, nên sống với người kế mẫu và hai cô em gái tại đường Phan Châu Trinh, Đà Nẵng. Nhưng vì gia sản của cha mẹ anh để lại rất lớn, nên bà kế mẫu này luôn luôn tìm cách để tranh phần cho hai cô con gái ruột của mình, bà lại rất khắc nghiệt với hai người con của người vợ chính, nhưng khi anh Đức trưởng thành thì bà lại nể sợ anh Đức. Có lẽ vì không vui với hoàn cảnh đó, nên người em trai khi đi thi Tú tài bị rớt. Người anh ruột thì đã có bằng Tú tài toàn phần từ lâu; song anh không thể vào trường sĩ quan, bởi anh sợ khi anh đi rồi, thì đứa em trai nhỏ tuổi của anh sẽ sống không yên với bà kế mẫu. Thế rồi, sau nhiều đêm suy nghĩ, anh Đức đã quyết định trao tấm bằng Tú tài của mình cho người em ruột, để cậu này đi vào trường Sĩ quan, sau đó cậu Hậu trở thành một Sĩ quan Hải quân; còn anh Đức phải nhận lấy giấy tờ của em mình để trở thành một Hạ sĩ quan; song sau đó anh đã dự khóa Sĩ quan đặc biệt và cũng thành một Sĩ quan. Cho đến trước ngày 30-4-1975, anh Đức là Đại úy thuộc Tiểu đoàn 61, Biệt Động Quân Biên Phòng. Có một điều cả hai anh em dù cố nhớ mà vẫn thường hay lẫn lộn về ngày, tháng, năm sinh của mình, cũng như cả hai đều không dám nói ra sự thật vì sợ phạm luật; còn bạn bè, đặc biệt là người tình của họ thì càng rắc rối hơn, vì khi gặp các đồng đội của cả hai, thì họ gọi tên theo giấy tờ trong đơn vị, nhưng khi đến nhà thăm thì lại nghe người trong nhà gọi theo tên thật của hai anh em, Đức thành Hậu và Hậu thành Đức. Còn trường hợp của Thiếu tá Liên Thành thì chắc cũng có một nguyên do nào đó, mà không ai hiểu được chỉ trừ chính ông mới biết mà thôi. Và cái « LLCSCHPG » này đã khai thác vào điểm này để tấn công ông.
Nhưng, bất kể vì một nguyên do nào, cũng không một ai, kể cả Phật giáo Ấn Quang, cũng không thể phủ nhận được rằng Thiếu tá Liên Thành đã từng là Trưởng ty Cảnh sát Thừa Thiên- Huế. Một điều khác nữa là vụ án của hai « nhà sư » Thích Quảng Lợi và Thích Như Ý, mà tôi đã viết trong bài: Tưởng Niệm Bốn Mươi Năm Cuộc Thảm Sát Mậu Thân: 1968-2008, bài này tôi đã viết vào ngày 26-01-2008, trước Tết Mậu Tý hai tuần lễ, và đã đăng trên vnfa.com, số báo Xuân Mậu Tý; nghĩa là trước khi cuốn sách Biến Động Miền Trung của Thiếu tá Liên Thành được phát hành; nhưng khi đọc cuốn sách này tôi mới hay rằng vụ án này giống như những gì tôi đã biết và đã viết.
Phật giáo Ấn Quang « đổi mới » như thế nào?
Thưa có, song chỉ là mới đổi, Ấn Quang đã mới đổi cái tên Thích Viên Định, đã ký tên dưới sự « Thừa ủy nhiệm » của « tăng thống » Thích Quảng Độ, như mọi người đã thấy cũng qua cái « Thông cáo báo chí của Văn phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế – Phát ngôn nhân Viện hóa đạo GHPGVNTN » tức Ấn Quang, mà Đinh Thạch Bích cũng là một trong những đóa sen đã nở ở trong lò…n, nên đã trân trọng đội lên đầu rồi cũng đem chưng lên cái nghĩa trang điện tử Exodus. Vậy, chúng ta thử hỏi tại sao bây giờ là Thích Viên Định, mà không là Thích Quảng Độ???
Về điều này, đã có nhiều suy luận khác nhau. Còn theo tôi, thì tôi đã liên tưởng đến một loài Trăn lúc còn ở quê nhà.
Người Việt chúng ta thường nói là Cọp dữ, chứ ít ai nói là Trăn dữ; bởi ai cũng biết con cọp mỗi lần bắt mồi, nó thường gầm thét hung tợn, sau khi vồ được con mồi thì nó liền xé xác ra để ăn thịt. Nhưng loài Trăn thì ngược lại, nó cũng hung ác như con cọp, nhưng cách bắt mồi của nó không như con cọp, mà mỗi khi rình bắt một con mồi, con Trăn nó không gầm thét mà nó rất nhẹ nhàng, lại thêm những tiếng kêu như tiếng sáo trúc cũng như loài rắn lục, nhưng tiếng kêu của con Trăn nó phát ra từ cái miệng đỏ loét của nó lớn hơn, nó đã làm cho những con mồi như bị thôi miên, không thể chống cự, rồi nó dùng cái tấm thân to béo và nhẳn thín của nó, để siết chặt con mồi cho đến khi mềm nhũn, rồi nó mới nuốt chững con vật, đôi khi là một con bò, con trâu to lớn và có khi là con người nữa vào trong cái bụng của nó. Và đó, là lúc con Trăn nó đã và đang no mồi, nó không cần di chuyển nữa,,mà nó tìm một nơi yên tỉnh, êm ấm, rồi nó khoanh mình để « đông miên », để thưởng thức cái no nê trong lúc con mồi đang tiêu dần trong bụng của nó, để nuôi dưỡng cái tấm thân mỗi ngày càng thêm khỏe mạnh, cho đến khi con mồi trong bụng nó đã tiêu hết, song những cục xương của con vật thì lại không bao giờ tiêu hóa được; nên lúc đó, nó phải móc phần đuôi của nó trên một cành cây, đầu của nó thòng xuống đất, còn cái mồm của nó thì há ra thật lớn, để những cục xương của con mồi rơi ra hết. Và chính lúc này, là lúc con Trăn đã đói trở lại, thì nó lại tiếp tục phát ra những tiếng kêu réo rắt từ cái mồm của nó để rình bắt những con mồi khác.
Cũng tương tự, Thích Quảng Độ hiện nay đã và đang no nê với những con mồi mà ông ta đã nuốt được qua những lời kêu gọi « Tháng Năm Bất tuân Dân Sự- Biểu Tình Tại Gia » đã được phát ra từ ngày 29-3-2009, với kết quả là cái « Đại hội Việt kiều toàn thế giới lần đầu tiên » sẽ được khai diễn tại Hà Nội vào tháng 11-2009. Bởi thế, nên cái « Thông cáo baó chí » ở trên đầu của Đinh Thạch Bích, người ta chỉ thấy Thích Viên Định ký tên là đã « Thừa ủy nhiệm của Hội đồng Lưỡng viện GHPGVNTN ».
Như vậy, mọi người đừng lầm tưởng một khi con Trăn đã no mồi, thì nó không đi bắt mồi nữa. Không, khi nó no thì nó nằm lim dim ngủ, nhưng sau đó, khi nó đói, nó lại tiếp tục rình rập để bắt những con mồi cho đến khi nó chết, và tất cả những con Trăn khác của loài Trăn này, chúng cũng đều giống nhau như thế, không hề khác một ly nào cả.
Trở lại với cái « LLCSCHPG »:
Tôi vẫn nhớ, trước đây, qua bài viết: Trả Lời Võ Văn Ái, tôi đã viết: tôi vẫn tạm xem như cái « Thông cáo báo chí » kia là do Võ Văn Ái viết ra. Nhưng, cho đến hôm nay, theo như những lời đề nghị của ông Đặng Phúc là vào dịp « Lễ tiểu tường » của « Tăng thống » Thích Huyền Quang, thì « Lưỡng viện Giáo hội » nên trả lời về bài viết: « … Hàn Giang Trần Lệ Tuyền Bất Lương … Người Đàn Bà Mất Gà… », trong đó có lời kêu gọi:
« … người Việt dân tộc nói chung và người Phật tử nói riêng cũng không thể tin và nể trọng bà, nếu không nói là quyết liệt lên tiếng chống đối sự giảo hoạt và gian dối của bà Hàn Giang Trần Lệ Tuyền ».
Và « lễ tiểu tường » của « tăng thống » Thích Huyền Quang đã qua từ lâu, mà những lời đề nghị của ông Đặng Phúc vẫn không hề được « Hội đồng Lưỡng viện của GHPGVNTN » trả lời một cách xác đáng; điều đó đã chứng tỏ rằng: Nói theo cách nói của Phật giáo thì: Bản văn viết về: … « Hàn Giang Trần Lệ Tuyền Bất Lương và là Người Đàn Bà Mất Gà … » thì những kẻ thừa hành đã « Thỉnh thị tôn ý của Hội đồng Lưỡng viện Giáo hội mà người đứng đầu là « Hòa thượng » Thích Quảng Độ, Đệ ngũ Tăng thống Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất; tất cả đều đã đồng tâm như nhất với cái bản văn ấy rồi mới trao cho « Phát ngôn nhân của Viện hóa đạo, để phát đi trên các hệ thống thông tin toàn cầu. Nói cho rõ ràng là bản văn đó là tiếng nói chính thức của « Hòa thượng » Thích Quảng Độ, Đệ Ngũ Tăng thống GHPGVNTN » và cả Giáo hội Phật giáo Thống nhất nữa. Tất cả đã đồng tâm kêu gọi: « không riêng người Phật tử mà cả người Việt dân tộc phải tập trung lực lượng để quyết liệt đánh Hàn Giang Trần Lệ Tuyền ».
Do đó, mà trước đây, qua bài: Trả Lời Võ Văn Ái tôi đã nói: Nếu các ngươi đã đặt ta đây lên ngang bằng với các « Tăng thống » và đã xem ta là đối thủ, thì ta đây cũng vô cùng hoan hỉ để chấp nhận là đối thủ của GHPGVNTN. Vậy, bài viết trước đây, phải được hiểu là: Trả Lời Thích Quảng Độ. Vì không ai lại đi trả lời với một cái loa phóng thanh.
Và cũng chính vì thế, mà hôm nay, Hàn Giang Trần Lệ Tuyền này, đanh thép tuyên bố sẽ không bao giờ đối thoại với bất cứ kẻ nào, mà chỉ chấp nhận một cuộc đối luận duy nhất với « Hòa thượng » Thích Quảng Độ, Tăng thống của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất ( Ấn Quang), vì chính Thích Quảng Độ là người đã phát ra cái bản văn: «Hàn Giang Trần Lệ Tuyền Vô bằng và bất lương… người đàn bà mất gà … » với lời kêu gọi: không riêng tám mươi phần trăm là Phật tử và cả người Việt dân tộc phải quyết liệt lên tiếng để đánh Hàn Giang Trần Lệ Tuyền. Và Cuộc đối luận này sẽ phải do quý vị trong Ban Điều Hành của Trang Điện Báo Hồn Việt Chủ Trì và Giám Sát.
Xin quý độc giả hãy cảm thông, vì chính « GHPGVNTN » tức Ấn Quang, đã muốn như thế, chứ không phải do ý của Hàn Giang Trần Lệ Tuyền.
Cuối cùng, tôi xin kính lời đến quý vị trên các diễn đàn, với những ý kiến, và những lời nói thay cho tôi thật đúng với những gì mà tôi muốn diễn đạt. Tôi đã và sẽ giữ lại tất cả những lời nói, cũng như những dòng của quý vị đã viết; mặc dù chỉ biết qua bút danh, chứ không hề biết quý vị là ai; song tôi sẽ gom hết vào trong một tuyển tập trong tương lai. Xin quý vị hãy nhận nơi đây, với tất cả lòng tri ân thành kính của tôi.
Hàn Giang Trần Lệ Tuyền.
Nam Viet2 năm trước
Thích
Trí Quang đã rất hả hê khi Phật tử Dương Văn Minh dâng miền Nam cho VC.
Tưởng VC sẽ cho TT Quang lên làm "Quốc Mẫu" nhưng ngờ đâu TT Quang bị
VC tống vô Tàng Kinh Các giam lỏng cho tới nay. Mỗi lần sư VC TT Quang
vừa bước ra cửa thì có ngay CA canh giữ mời thầy trở vô trong.
PGAQ
đã xách động đám đông Phật tử hung hăng quá khích và thiển cận từ già
đến trẻ làm rối loạn đất nước, làm tay sai cho Việt cộng. Ghê sợ nhất là
đám Phật tử sinh viên, học sinh làm nội tuyến cho cọng sản trong lớp áo
Cà sa, và thành phần hèn nhát trốn nghĩa vụ quân sự và đào ngũ. Bọn
giặc "trong nhà" này đã khiến cho đất nước miền Nam tan hoang khói lửa
vì tiếp tay và nuôi giặc cộng trong nhà.
Mấy thằng "ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản" này bây giờ ở đâu nhỉ?
VNCH qua tu do. Co dat nuoc nao dang thoi chien dau song con ma lai de cho bon phan chien co vu cho giac thu? Hay tuong tuong trong the chien II ma o Hoa Ky bieu tinh voi co swastika va ho het "heil hitler" thi di tu lien. Do la vi luc do quoc hoi da tuyen chien.
Nguồn: https://www.youtube.com/watch?v=USdsLpUWRnI
PHẬT GIÁO ẤN QUANG HAI LẦN CÓ CÔNG VỚI CÁCH MẠNG
1 bài đăng của 1 tác giả
Ho Tac |
27/04/2011
|
CHÍNH QUYỀN VNCH) ĐỂ RƯỚC CỘNG SẢN VÀO CAI TRỊ MIỀN NAM.
- SAU 30/4/75 HỌ LIVE WITH COMMIES HAPPILY EVER AFTER.
++++++++++++++++
Phật Giáo Đảo Chánh: Một Đĩa Máu, Một Con Dao và Một Huyết Thư
Sang năm 1966, Đại Hội Giáo Hội lại bắt buộc tôi phải làm Viện Trưởng
thêm một nhiệm kỳ nữa.
...
Vào 11 giờ sáng ngày 29-5-1966, tôi về tới Saigon, được tin đang có
biểu tình trong thành phố Saigon và một số nơi khác tại miền Trung.
Tôi không hiểu, khi tôi đi vắng, ở nhà có Thượng Tọa Trí Quang, Thượng
Tọa Thiện Minh, do đâu lại phát động lại phong trào tranh đấu ?
Tôi về tới VN Quốc Tự, bước chân vào cửa văn phòng Viện Trưởng Viện
Hóa Đạo của tôi thì có một biểu ngữ nền vàng chữ đỏ ghi : "Muốn quần
chúng tuân theo kỷ luật thì phải theo quần chúng". Tôi vào tới bàn
giấy của tôi thì có một đĩa máu, một con dao và một huyết thư : Yêu
cầu các Thượng tọa trong Viện Hóa Đạo, không được theo Thượng tọa Tâm
Châu".
Tôi định lên chánh điện VN Quốc Tự lễ Phật, tại đây có mấy các vị Tăng
thanh niên không cho tôi vào chánh điện VN Quốc Tự và hăm dọa, ai muốn
vào chùa hãy bước qua xác chết của ho..
Tôi vô cùng chán nản, không biết cách nào vãn hồi trật tự được. Tôi
trở về chùa Từ Quang. Về chùa Từ Quang cũng có một đĩa máu, một con
dao và huyết thư "Cấm tôi không được hoạt động nữa". Và, người trong
chùa cho biết là họ hăm dọa sẽ đốt xe, ám sát. Và, chính các vị Tăng
thanh niên đang tụ tập tại Niệm Phật Đường Quảng Đức (Bàn Cờ) định
sang chùa Từ Quang giết tôi. May có Sư Cô Vân biết được, cấp báo cho
tôi biết. Tôi trốn thoát. (4)
Từ đó, tôi phải đi nghỉ, nay tại nhà này, mai tại nhà khác, nay tại
Viện Nhu Đạo Quang Trung, mai tại Nha Tuyên Úy Phật Giáo.
Từ đó, VN Quốc Tự bị Tăng Ni và quần chúng theo CS nắm giữ, thao túng,
liên tục ngày này qua ngày khác, ra đường Trần Quốc Toản, ngã 6 Saigon
- Chợ Lớn biểu tình, đả đảo và đốt hình nộm Tổng Thống Mỹ, Tướng
Thiệu, Tướng Kỳ. Tôi không dám tới và làm việc tại Việt Nam Quốc Tự
nữa.
Tại Huế, Đà Nẵng và vài nơi khác tại miền Trung cũng vậy, không sao
vãn hồi được trật tư.. Lại thêm, sự xích mích giữa Tướng Nguyễn Chánh
Thi và các Tướng tại Saigon. Nhóm Lập Trường ở Huế ra đời, đòi hỏi bầu
Quốc Hội, đòi hỏi ngưng chiến tranh.
Kết cuộc, các Tướng Saigon mang quân ra vãn hồi trật tự miền Trung.
Thượng Tọa Trí Quang cùng nhóm tranh đấu tại Huế, kêu gọi Phật tử đem
bàn thờ Phật ra đường, để ngăn cản bước tiến của Quân Đội Chính Phủ,
cho các cán bộ CS nằm vùng, trà trộn tẩu thoát.
Phong trào mang bàn thờ Phật ra đường lan tràn khắp nơi và vào cả đến
Saigon. Tại Saigon họ đem ảnh Phật ra để trên đống rác.
Nhìn cảnh tượng ấy tôi cảm thấy đau lòng, liền ra một thông bạch yêu
cầu Phật tử không nên đem Phật ra đường. Thượng Tọa Thiện Hoa Phó Viện
Trưởng Viện Hóa Đạo đột nhiên ra một thông báo tán thành việc đem Phật
ra đường. (5)
Tại Đà Nẵng cũng như một số nơi khác, ngoài việc đem Phật ra đường,
còn ghìm súng, nấp sau tượng Phật bắn ra, khi quân đội tiến vào kiểm
soát chùa.
Đem Phật ra đường rồi, Thượng Tọa Trí Quang vào Tòa Hành Chánh tỉnh
Thừa Thiên tuyệt thực. Sau, chính phủ đưa Thượng Tọa Trí Quang vào
Saigon, ở nhà bác sĩ Nguyễn Duy Tài. Thượng Tọa vẫn duy trì việc tuyệt
thực (có uống nước thuốc dưỡng sức), cho đến khi chính phủ quân nhân y
lời hứa hồi tháng 4-1966, bầu cử Quốc Hội Lập Hiến vào ngày 3-9-1966.
...
Tôi trở về làm việc tại Việt Nam Quốc Tự, nhưng một số các vị tranh
đấu nhất định không về. Các vị cho rằng, chính phủ xúc phạm đến tôn
giáo và cho tôi là thân Chính Quyền. Tại miền Trung, Thượng Tọa Trí
Quang cho tuyên truyền rằng : "Mỹ mua đứt Tâm Châu với 3 triệu Mỹ kim
và cho tôi là cậu của Tướng Nguyễn Cao Kỳ, đem quân đội ra tàn sát
Phật tử miền Trung v.v...".
Bất ngờ, 3 giờ sáng ngày 23-10-1966, tại chùa Ấn Quang một số các
Thượng Tọa đã lén lút thành lập Hội Đồng Viện Hóa Đạo Giáo Hội Phật
Giáo VN Thống Nhất và đề cử Thượng Tọa Thích Thiện Hoa làm Viện
Trưởng, coi như lật đổ tôi. Từ đó có ra Viện Hóa Đạo Giáo Hội Phật
Giáo Việt Nam Thống Nhất tại Ấn Quang.
Vậy, đâu là chỗ chia đôi và lũng đoạn Giáo Hội Thống Nhất ?
Sau đó, Viện Hóa Đạo Ấn Quang chuyển hướng theo đường hướng "Hòa Bình
Khuynh Tả". Viện Hóa Đạo Ấn Quang cử các vị ra nước ngoài liên lạc với
các nhóm phản chiến, yêu cầu Mỹ rút quân, phản đối chính sách chống
Cộng của Việt Nam Cộng Hòa, đòi hòa bình. Viện Hóa Đạo Ấn Quang cử
Thượng Tọa Nhất Hạnh làm Trưởng Phái Đoàn Hòa Bình bên cạnh Hòa Đàm
Paris.
...
Đùng một cái, một hôm vào khoảng 7 giờ tối, một số Tăng tại chùa Ấn
Quang, được sự hộ trợ của các dân biểu thân Ấn Quang có súng, như Kiều
Mộng Thu v.v... đột nhập vào VN Quốc Tự bắt thượng Tọa Viện Trưởng
Viện Hóa Đạo Thích Thiện Tường, cùng với rất đông chư Tăng, đem về
nhốt tại chùa Ấn Quang. Ngày hôm sau, Nha Tuyên Úy Phật Giáo can
thiệp, mời các vị Ấn Quang ra khỏi Việt Nam Quốc Tư.. Sau đó, Giáo Hội
Thống Nhất tại VN Quốc Tự lại phải đề cử Thượng Tọa Thích Minh Thành
(người Nam) lên làm Viện Trưởng.
Vẫn chưa yên. Lại một hôm khác, vào chập tối, phe Ấn Quang lại đem
người, đem khí giới, tái chiếm VN Quốc Tự một lần nữa Lần này họ bắt
hết Tăng chúng, lấy hết đồ đạc, nhiều máy may của VN Quốc Tự và đốt
cháy một dãy nhà phía tay trái Quốc Tự. Nha Tuyên Úy Phật Giáo lại
phải can thiệp để vãn hồi trật tư..
Sau biến cố này, Giáo Hội Thống Nhất tại VN Quốc Tự phải đề cử Thượng
Tọa Thích Tâm Giác, Giám Đốc Nha Tuyên Úy Phật Giáo, kiêm nhiệm Viện
Trưởng Viện Hóa Đạo, mới yên.
Hai lần Ấn Quang đánh phá VN Quốc Tự như trên, hỏi ai làm nhơ nhớp cho
lịch sử Phật Giáo VN ?
Sự việc rõ ràng như thanh thiên bạch nhật, mà nhóm tranh đấu của Ấn
Quang, được sự hộ trợ ngầm của CS nằm vùng, lải nhải vu khống cho VN
Quốc Tự chia rẽ Giáo Hội, Thích Tâm Châu phá hoại và lũng đoạn Giáo
Hội Phật Giáo VN Thống Nhất. Thực như câu phương ngôn của Việt Nam
thường nói : "Vừa đánh trống vừa ăn cướp, vừa ăn cướp vừa la làng".
Cậy đông, lấy thịt đè người, mặc sức vu khống, thao túng không coi
nhân quả là chi cả !
Cho đến nỗi những vị Tăng không biết chút gì về việc tranh đấu, việc
xây dựng Giáo Hội, cũng như các vị Tăng, Ni Phật - từ ở xa, hay sau
này, cũng a dua, hùa theo sự tuyên truyền nhồi sọ của nhóm tranh đấu
Ấn Quang và CS nằm vùng trong suốt hơn 30 năm naỵ Thực tội nghiệp !
Nói thẳng thắn, cuộc chiến tranh Quốc Cộng tại Việt Nam, không có một
tôn giáo, một đoàn thể nào, không bị CS nằm vùng gây chia rẽ, phá
hoại. Thiên Chúa Giáo có những cán bộ gộc nằm vùng như Vũ Ngọc Nhạ,
Huỳnh Văn Trọng v.v... Phật Giáo cũng vậy, CS nằm vùng từ thượng tầng,
tới hạ tầng, càng dễ dàng hơn.
Thực sự, cuộc tranh đấu từ tháng 6-1966, cho đến nay chia đôi Giáo
Hội, đều do bàn tay CS đạo diễn, làm hại cho Phật Giáo và quốc gia VN
không nhỏ. Vì vậy, Phật Giáo không phải là không có trách nhiệm, liên
đới đến sự để mất VNCH cho CS. Vấn đề này, chính Hòa Thượng Thích
Huyền Quang cũng thường nhắc đi nhắc lại : CS từng tuyên bố : "Phật
Giáo Ấn Quang hai lần có công với Cách Mạng".
* Vấn đề hòa hợp hòa giải và các tạp sự sau đó
Đầu thập kỷ 1970. hòa đàm Paris đang tiến đến hồi mặc cả có lợi nhiều
cho CS, thì tại VN phe tranh đấu Ấn Quang, do Thượng Tọa Thích Trí
Quang lãnh đạo, đã cho thành lập phong trào Hòa Hợp Hòa Giải Dân Tộc,
do ông Vũ Văn Mẫu được coi là Thủ Lãnh. Phong trào này không được sự
tán thành của hai Thượng Tọa Thiện Minh và Huyền Quang. Vì hai Thượng
Tọa này không tán thành phong trào Hòa Hợp Hòa Giải Dân Tộc, nên
Thượng Tọa Trí Quang và phe nhóm của Thượng Tọa đã tung ra một chiến
dịch bôi bẩn Thượng Tọa Thiện Minh và Thượng Tọa Huyền Quang một cách
tàn nhẫn. Cũng vi chiến dịch này, trong suốt một năm, Giáo Hội Thống
Nhất Ấn Quang không thể triệu tập được Đại Hội để bầu cử chức vụ Viện
Trưởng Viện Hóa Đạo vì Thượng Tọa Thích Thiện Hoa đã viên tịch, khiến
cho Thượng Tọa Thích Trí Thủ là một vị Tổng Vụ Trưởng phải đứng lên xử
lý thường vụ.
Tình hình biến chuyển hoàn toàn bất lợi cho VNCH. Ngày 30-4-1975, là
ngày cáo chung của chế độ VNCH. Những bộ mặt thân CS đã lộ rõ nguyên
hình, không ai mà không rõ.
- Khi quân CS từ rừng về Saigon, đã có lần 500 Tăng, Ni của phe tranh
đấu Ấn Quang ra đón chào.
- Ngày 19-5-1975, phe tranh đấu Ấn Quang đã tổ chức sinh nhật Hồ Chí
Minh tại chùa Ấn Quang.
- Hiệp Thương Chính Trị thống nhất hai miền Nam-Bắc của CS, một Thượng
Tọa của phe Ấn Quang đã làm một bài tham luận, nịnh CS, kể công của Ấn
Quang và đả kích Nha Tuyên Úy Phật Giáo cùng Giáo Hội Thích Tâm Châu.
- Vào khoảng năm 1980, 1981, chính Thượng Tọa Thích Trí Thủ Viện
Trưởng Viện Hóa Đạo Ấn Quang cùng các vị cao cấp nhất phe tranh đấu Ấn
Quang đã tích cực vận động thành lập và tham gia vào Giáo Hội Phật
Giáo VN tại chùa Quán Sứ (Hà Nội), mà người ta thường gọi là "Giáo Hội
Quốc Doanh", hay "Giáo Hội Nhà Nước". Chỉ có các Thượng Tọa : Thiện
Minh, Huyền Quang, Đức Nhuận, Quảng Độ và một số nhỏ các vị khác không
tán thành, nên bị bắt hay bị giết.
...
Cuộc tranh đấu hiện nay tại VN do Hòa Thượng Huyền Quang lãnh đạo thực
vô cùng khó khăn. Khó khăn bởi bao mưu cơ, sảo thuật của Thích trí
Quang cũ, nằm trong Giáo Hội Nhà Nước, ngăn trở. Khó khăn bởi Hiến
Pháp CS bao vây. Khó khăn ngay trong nội bộ Giáo Hội Thống Nhất Ấn
Chương "Tập quyền, kỳ thị" thiếu thiện cảm với các Giáo Phái Phật Giáo
khác. Và, có thể có khó khăn với các tôn giáo khác, qua những nhận xét
sâu xa. (7)
Tuy nhiên, CS là kẻ thù chung của nhân loạị Nhân loại xóa bỏ những mặc
cảm riêng tư, và tích cực phục vụ chung cho chính nghĩạ Chính nghĩa
quyết thắng. Chủ nghĩa CS không sao tránh khỏi luật đào thải, và chắc
chắn phải nhường chỗ cho thể chế tự do, dân chủ của toàn dân VN.
...
Ôi, Phật Giáo VN ! Ôi, Phật Giáo VN !
Ai gây chi lắm niềm đau khổ,
Vũ trụ nài van đến nghẹn lời !
(Lửa thiêng đạo mầu)
Kính bạch Quý Ngài,
Kính thưa Quý vị,
Bạch thư này viết ra trong hoàn cảnh bất đắc dĩ. Bạch thư này được
viết ra bằng những giòng lệ nóng thương đời, thương đạọ Bạch thư này
ra đời, có người ưa có người không ưa, vì sự thật mất lòng. Nhưng, giả
dối phải nhường chỗ cho sự thật, để cho Quốc Gia, cho Đạo Pháp được
trường tồn, cho nhân dân VN được thức tỉnh, và cho nhân loại được
hưởng niềm an lạc của chính pháp.
...
(Trích từ Bạch Thư HT TT Châu)
Nguồn: https://groups.google.com/forum/#!topic/soc.culture.vietnamese/vU-MUAHEx8s
NgàyTànCủaVC > 3. TỘI DIỆT CHỦNG >
CIA: Thế Lực Chính Trị Của Phật Giáo Ấn Quang
NGÀY TÀN của VIỆT GIAN CỘNG SẢN
Nhân mùa Quốc Hận 30-4, vinh danh cố TT yêu nước Ngô Đình Diệm, vị TT vì dân vì nước đã vị quốc vong thân, và toàn bộ Anh Linh của VNCH. Kính gởi phần tài liệu 13 trang của Sở Trung Ương Tình Báo Hoa Kỳ. Tài liệu được dịch từ Anh ngữ sang Việt ngữ [kèm hình ảnh của các hãng thông tấn.] Chủ đề: "Phẩm định về thế lực chính trị của nhóm Phật Giáo phản loạn trong thời điểm bầu cử hiện thời kéo dài đến hết tháng 9 năm 1967." ~~//~~ Trần Tú Uyên phiên dịch từ tài liệu của USMACV. (Tổng cộng 13 trang tiếng Anh) -- Nguyên gốc tài liệu tìm ở đây: http://www.vietnam.ttu.edu/ virtualarchive/items.php?item= 04109128007 <<< Xem tài liệu của HK phổ biến. Sở Trung Ương Tình Báo Hoa Kỳ Tài Liệu Tình Báo Truyền Tin Bằng Đường Giây Nóng. Tình trạng số: NLJ92465 Hồ sơ của thư viện MBJ số: 27 Hồ sơ lưu trữ của cơ quan MORI: 13197:13197 Ngày báo cáo: Ngày mồng 4 tháng Năm, 1967 Số truyền tin: 59488 Quốc Gia: Nam Việt Nam, Sài Gòn 4 19292 DOI Chấp thuận cho phổ biến vào ngày 8/4/1993 Chủ đề: Phẩm định về thế lực chính trị của nhóm Phật Giáo phản loạn trong thời điểm bầu cử hiện thời kéo dài đến hết tháng 9 năm 1967. ACQ: Sài Gòn, Việt Nam. Nguồn tài liệu: 1.3(a)(4) Phẩm định lực lượng Phật Giáo Cực Đoan Nổi Loạn và Phật Giáo Ôn Hòa, ưu điểm và nhược điểm của họ, và kế hoạch cũng như chủ đích trong thời kỳ bầu cử sắp tới. Đây không phải là sự phán quyết chính thức của cơ quan hay phân bộ. Tài liệu tượng trưng cho sự nhận xét của nhân viên Sở Trung Ương Tình Báo Hoa Kỳ căn cứ theo dữ kiện mà họ thu thập được trong thời điểm của bản báo cáo nàỵ 1. Tóm lược: Hiện tình của Phong Trào Phật Giáo Nổi Loạn chống chính quyền Quốc Gia đang ở vị thế ít đe dọa cho sự ổn định chính trị ở Miền Nam hơn là những thời điểm từ năm 1963 trở về trước. Chính quyền Quốc Gia Việt Nam có một hệ thống tình báo rất hữu hiệu trong các hoạt động của các tổ chức Phật Giáo Nổi Loạn, và sự kiểm soát chừng mực của chính quyền cũng được tính toán cẩn thận để kềm chế tình trạng mà không đi đến sự phản ứng quá đáng, có thể đưa đến hậu qủa là có thể xảy ra tình trạng xáo động nghiêm trọng. Thích Trí Quang, ở thời điểm này, là lãnh tụ duy nhất của phe Loạn Đảng Phật Giáo Việt Nam và cũng là kẻ duy nhất có đủ cơ động và khả năng để khích động điều hành những cuộc phiến loạn chống Chính Quyền Quốc Gia. Cuộc tranh giành quyền lực cá nhân giữa phe Phật Giáo Nổi Loạn Quá Khích và phe ôn hòa lãnh đạo bởi Thích Tâm Châu hình như vẫn còn tiếp tục. Theo sự phỏng đoán thì Thích Trí Quang có thể nắm trong tay khoảng 180,000 (một trăm tám mươi ngàn) lá phiếu trong khu vực mà hắn ta có quyền lực mạnh nhất ở Miền Trung và Sài Gòn. Hắn ta có khả năng khích động và xúi giục người khác và đệ tử của hắn hành động theo ý của y. Thế nhưng, đệ tử của hắn nằm trong hệ thống Phật Giáo hình như trung thành và được rèn luyện và quy về một nhóm khoảng chừng 600 sư sãi. Thích Tâm Châu được sự ủng hộ của các Phật Tử gốc Miền Bắc di cư, mặc dù đa số sự ủng hộ này có thể là do phản ứng chống lại hành vi thiên Cộng của bọn Phật Giáo Nổi Loạn Thích Trí Quang. Thích Tâm Châu yếu ớt về khả năng tổ chức và không có nhiều cán bộ. Dù cho đa số Phật Tử chống lại chính quyền quân sự hiện thời; thế nhưng có thể là cả Thích Tâm Châu và Thích Trí Quang đều sẽ không chống lại cuộc bầu cử Tổng Thống và Quốc Hội sắp tới, mà họ sẽ âm thầm ủng hộ cuộc bầu cử và muốn thấy nhiều đệ tử của họ được trúng cử vào Quốc Hội. Thích Tâm Châu có thể là sẽ ủng hộ Thủ Tướng Nguyễn Cao Kỳ, và Thích Trí Quang có thể là sẽ công bố ứng cử viên Trần Văn Hương. Trong khi đó, một điều không thể chối cãi được rằng có Việt Cộng nằm vùng trong hàng ngũ Phật Tử trên phương diện chính trị, thế nhưng chưa có bằng chứng cụ thể là Việt Cộng thống trị Phật Giáo hay là điều khiển Phật Giáo, mặc dù trên thực tế thì Phật Giáo Ấn Quang luôn luôn hoạt động có lợi cho Việt Cộng. Chính Quyền Quốc Gia đã tỏ ra nắm được thế chủ động trong tình thế chính trị ở Miền Nam, và Thích Trí Quang thì luôn luôn tiếp tục quấy nhiễu Chính Quyền Quốc Gia bất cứ khi nào hắn ta có cơ hội, và có những dấu hiệu cho thấy rằng các ông sư lãnh tụ Phật Giáo không chấp thuận cho các Phật Tử tiếp tục tranh đấu ngoài vòng Pháp Luật. Vào tháng Chín và tháng Mười, rất có thể là những phe Loạn Đảng Phật Giáo Ấn Quang cực đoan và nhóm ôn hoà sẽ tràn vào các địa điểm bầu cử thay vì các chướng ngại vật. Thích Trí Quang (ngồi giữa) lãnh đạo nhóm chờ thời nổi loạn biểu tình tọa kháng trước Dinh Độc Lập năm 1967 đưa yêu sách đòi tổng thống Thiệu rút lại yêu sách bổ nhiệm một nhân vật Phật giáo ôn hòa hơn được chánh quyền ủng hộ làm lãnh đạo GH Phật giáo là Thích Tâm Châu. (@net) 2. Hiện tình hoạt động của Phong Trào Phật Giáo Nổi Loạn chống chính quyền Quốc Gia đang ở vị thế ít đe dọa cho sự ổn định chính trị ở Miền Nam hơn là những thời điểm từ năm khoảng giữa 1963 trở về trước. Bởi vì sự thất bại về những yếu điểm sách lược quan trọng của pha Phật Tử Nổi Loạn là điểm chính đưa đến sự ổn định chính trị ở Miền Nam Việt Nam. Thế nhưng, khi thời hạn nhiệm kỳ của chính phủ này từ từ hết hạn và bầu cử tổng thống và quốc hội sắp đến vào mùa thu năm 1967, Phật Giáo Nổi Loạn, bảo đảm là, sẽ quan sát sự kiểm tra phiếu rất tỉ mỷ. 3. Trong những năm qua, sự liên hệ giữa chính quyền Quốc Gia và nhóm Phật Giáo Nổi Loạn đã được mô tả bằng những cường độ thay đổi của áp lực chính trị và bạo động của nhóm loạn đảng Phật Giáo lên Chính Quyền Quốc Gia và sau này Chính Quyền Quốc Gia đã phản công lại với sự tính toán kỹ càng. Sách lược phản công của Chính Quyền Quốc Gia được điều nghiên trên tất cả mọi chiến thuật chống nổi loạn từ toàn lực tấn công bao gồm việc sử dụng quân đội thẳng tay đàn áp những cuộc nổi loạn từ trọng tâm vào mùa xuân 1966, đến hình thức nhân nhượng trong vài trường hợp khi biểu tình được chính quyền cho phép. Những mưu mẹo và thủ đoạn mà Thủ Tướng Nguyễn Cao Kỳ đã dùng để xử sự với vấn đề Phật Giáo nổi loạn có thể mô tả như mực độ nhạy bén về chính trị mà ông đã thu đạt được kể từ khi nắm chính quyền. Chính Quyền Quốc Gia có một hệ thống tình báo làm việc rất hiệu qủa ở bên trong các hoạt động của phe luạn đảng Thích Trí Quang, và biện pháp kềm chế tình hình để không đi đến chỗ quá đáng để có thể kết tủa thành sự rối loạn nghiêm trọng. 4. Sự điều khiển các phong trào Phật Giáo Nổi Loạn như là những áp lực chính trị vẫn còn tiếp tục nằm trong bàn tay của một nhóm rất ít tu sĩ Phật Giáo trong danh sách sau đây: 1) Thích Trí Quang. 2) Thích Huyền Quang. 3) Thích Thiện Hoa. 4) Thích Pháp Trí. 5) Thích Pháp Siêu. 6) Thích Trí Thủ. 7) Thích Thanh Vân. 8) Thích Minh Châu. 9) Thích Hộ Giác. 10) Thích Đôn Hậu. 11) Thích Thiện Minh. 12) Thích Nhất Hạnh. Ngoại trừ Thích Nhất Hạnh ở ngoại quốc, chúng hội họp và bàn thảo vào tuần lễ đầu tiên của mỗi tháng và mỗi khi có chuyện cần thiết trong nội bộ. Cho đến khi Thích Thiện Minh bị thương bởi một kẻ tấn công vô tung tích vào năm 1966, hắn ta vẫn là kẻ có ảnh hưởng lớn nhất của đám “giặc thầy chùa”, được xếp vào hàng thứ nhì đứng sau Thích Trí Quang. Thích Trí Quang hoạt động trên mặt nổi và khuôn mặt của hắn rất quen thuộc với công chúng, còn Thích Thiện Minh thì hoạt động trong mặt chìm điều khiển tất cả các lực lượng phiến loạn và biểu tình gồm tất cả các hội Thanh Niên Phật Giáo và Gia Đình Phật Tử. Tình trạng sức khoẻ tệ hại của Thích Thiện Minh đã gây trở ngại cho các hoạt động của hắn ta, và đưa đến hậu quả là bị mất quyền thế và ảnh hưởng và để lại Thích Trí Quang phải gánh chịu trách nhiệm lãnh đạo các Phật Tử phiến loạn là một điều không tránh được. Với sự suy tàn của Thích Thiện Minh, không còn ai ngoài Thích Trí Quang có đủ khả năng để khích động và lãnh đạo các hoạt động chống Chính Quyền Quốc Gia hoặc là chỉ huy đám “giặc thầy chùa” một cách hiệu lực. 5) Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất (GHPGVNTN) là tổ chức Phật Giáo duy nhất hiện hữu từ ngày thành lập năm 1964 đã bị tổn thất vì sự chia rẽ nội bô.. Sự chia rẽ nội bộ này là hậu qủa của sự xung đột cá nhân mãnh liệt giữa Thích Trí Quang nhà sư người Miền Bắc Di Cư và cũng là Lãnh Tụ Phật Giáo Thích Tâm Châụ Vào cuối tháng Mười năm 1966, sự phân chia đã chính thức triển khai trong GHPGVNTH khi những Phật Tử theo phe ông Thích Trí Quang trong phiên họp “bỏ phiếu kín”của “Hội Đồng Lưỡng Viện lạ thường” của GHPGVNTN đã đề cử ông Thích Thiện Hoa làm Chủ Tịch Viện Phật Học thay thế ông Thích Tâm Châu, cũng kể từ giờ phút đó, Loạn Đảng Phật Giáo Việt Nam đã thiết lập trụ sở chính thức tại chùa Ấn Quang ở Sài Gòn trắng trợn phủ nhận sự thừa kế quyền Chủ Tịch Viện Phật Học của Thích Tâm Châu. Cũng trong thời gian đó, ông Thích Tâm Châu và các Phật Tử theo phe ông cũng phủ nhận tính cách hợp pháp của cuộc “bỏ phiếu kín” của phe ông Thích Trí Quang. Sự tranh giành quyền lực trong tổ chức Phật Giáo này chỉ chủ yếu giữa các Phật Tử trong giáo phái MAHAYANA. Giáo phái THERAVADA là một giáo phái chiếm một phần ba số Phật Tử Việt Nam thì chỉ đứng bên ngoài quan sát, giáo phái Phật Giáo này bao gồm hàng ngàn các Phật Tử Việt Nam gốc Cam Bốt. 6) Sự khác biệt giữa Thích Tâm Châu và Thích Trí Quang không thể nào hàn gắn được trong một tương lai ngắn ngủi, thế nhưng điều đó không có liên hệ gì đến việc các Phật Tử tự do hành xử theo Đạo Phật hay chủ nghĩa của họ. Thích Trí Quang tranh đấu cho quyền thế, với mục đích chủ yếu là thao túng quyền lực thế tục và tâm linh của một quốc gia chính trị thần quyền trong tất cả hay là một phần của Việt Nam gọi là “quốc giáo”, điều này đã nẩy sinh ra trong tài liệu ông ta viết đã chỉ ra sự bất khả phân định và quan hệ tự nhiên của khu vực địa lý, những người sống trong vùng Phật Giáo. Thích Tâm Châu hình như là quan tâm về uy tín nhiều hơn là quyền thế. Ông phấn đấu cho các hoạt động của Phật Giáo Thống Nhất trong vùng Đông Nam Á, mà ông muốn trở thành nhà lãnh đạo cao tro.ng. Chứng cớ cho thấy hoài bão của Thích Tâm Châu có thể được nhận ra trong các hoạt động cố vấn Tăng Thống của Hội Tăng Già Thế Giới, Đại Biểu Tối Cao của Hội Ái Hữu Phật Tử và thông tín viên thường xuyên của Lãnh Tụ Phật Giáo trong nhiều Quốc Gia ở Đông Nam Á. 7. Một ít điều căn bản cần thấu triệt để thẩm định, một cách đúng đắn, mực độ “hậu thuẫn quần chúng ủng hộ” ông Thích Tâm Châu hay Thích Trí Quang. Quyền lực chính trị của Thích Trí Quang chủ yếu là ở Miền Trung và ở vùng Sài Gòn và có thể phát hiện được qua sự kêu gọi mỵ dân của ông ta, tài năng tổ chức và sự thao túng các thành phần sinh viên Đại Học ở Sài Gòn và những nơi khác. Theo sự phỏng định từ ba nguồn tin thì con số cử tri mà có thể bị ảnh hưởng bởi Thích Trí Quang trong cuộc bầu cử toàn quốc sắp tới là khoảng chừng 180,000 (một trăm tám mươi ngàn) người. Thêm vào đó, con số đáng kể những thành phần Trung Lập và Thân Cộng có thể theo sự lãnh đạo của Thích Trí Quang. Thích Trí Quang đã chứng tỏ là có khả năng khích động và xúi giục những người khác, và những “phật tử” ủng hộ ông ta đã lộ ra thái độ trung thành một cách cuồng tín và hung bạo, và điều này chứng tỏ cần phải có sự trừng phạt tương xứng, theo sự phỏng đoán rằng có khoảng chừng 600 cán bộ trung kiên thuộc loại sư sãi cuồng tín luôn sẵn sang tuân theo mệnh lệnh của hắn ta một cách tuyệt đối. Yếu điểm chính của Thích Trí Quang là thái độ bất hòa hoãn và chủ ý khát vọng quyền lực, ý định của hắn là xóa bỏ các hệ phái Phật Giáo khác, và chống đối sự phát triển của đạo Công Giáo. (Đối với Thích Trí Quang thì Phật Giáo là “tôn giáo gốc” (Quốc Giáo) của người Việt Nam, còn Công Giáo là nhập cảng từ ngoại quốc do Thực Dân mang vào.) Chủ đích “trung lập” và “chống Mỹ” của Thích Trí Quang cũng đưa đến hậu qủa là số đông các phần tử Quốc Gia Chống Cộng chán ghét và xa lánh. 8. Thích Tâm Châu được ủng hộ bởi thành phần Phật Giáo Di Cư và ông cũng được các phe nhóm Phật Tử khác ủng hộ một cách hiển nhiên, thế nhưng, đa số Phật Tử ủng hộ Thích Tâm Châu rất có thể là do phản ảnh của sự ghê tởm hành vi chính trị cực đoan quá khích trong qúa khứ của bọn phiến loạn Phật Tử hơn là sự thành khẩn và tích cực theo Thích Tâm Châụ Ông Thích Tâm Châu rất yếu kém về khả năng tổ chức và không có cán bộ nòng cốt có khả năng để để tổ chức và khích động quần chúng làm theo ý ông. Nhiều báo cáo chi biết ông Thích Tâm Châu bị mất nhiều phật tử vì họ phản đối việc ông lien kết với Chính Quyền Quốc Giạ Ông Thích Tâm Châu đã củng cố vững mạnh trong ciệc tranh đấu với Thích Trí Quang trong việc nắm quyền điều khiển Việt Nam Quốc Tự bởi tác động của Chính Quyền Quốc Gia đã lựa chọn đường lối rõ ràng là vô hiệu hóa Phong Trào Phật Giáo Nổi Loạn qua sự việc Chính Quyền Quốc Gia đã ủng hộ phe Phật Giáo ôn hoà. nhóm Phật Giáo phản loạn đang họp bàn @ 11/1963 sau khi TT Ngô Đình Diệm bị thảm sát "Tên quỷ quyệt Thích Chí Quang" y ngồi bên trái -- biệt danh do phóng viên chiến trường Higgins đặt cho y, y quậy phá xách động từ đệ nhất sang đệ nhị CH 9. Kể từ năm 1963, phe Phật Giáo Nổi Loạn đã kiên định và liên tục quấy nhiễu và đánh phá nền an ninh trật tự của Miền Nam Việt Nam, và hầu như họ không còn biết kính trọng cá nhân nào hay quan tâm đến vận mệnh Quốc Giạ Đa số Phật Tử hình như chống đối lại chính quyền Quân Sự hiện thờị Ngay cả phe Phật Giáo ôn hoà cũng không chấp nhận Chính Quyền Quân Sự mà không cần hạn chế điều kiện nào cả. Sự liên minh giữa Thích Tâm Châu và Chính Quyền Quân Sự chỉ hoàn toàn là do sự thuận lợi mà thôị Dù sao đi nữa, cả hai phe theo Thích Tâm Châu và Thích Trí Quang đều không chống đối cuộc bầu cử dân sự vào mùa thu nàỵ Sự công khai tẩy chay cuộc bầu cử Hội Đồng Lập Hiến vào tháng 9 năm 1966 vừa qua đã mang đến hậu qủa là họ bị vô cùng mất mặt và không có thế đứng trong Quốc Hội, và lần này họ sẽ cố gắng sửa đổi lầm lẫn đó. Cả hai phe Phật Giáo ôn hòa và Phật Giái nổi loạn đều không công khai chấp nhận hay ủng hộ một ứng cử viên nào trong cuộc bầu cử Tổng Thống sắp tớị Thế nhưng có dấu hiệu cho thấy Thích Tâm Châu sẽ khuyến khích Phật Tử phe ông ta tham dự cuộc bầu sử và, ít ra là ngấm ngầm, ủng hộ Thủ Tướng Nguyễn Cao Kỳ nếu ông ra tranh cử. Nhiều tin tình báo mới đây cho biết Thích Trí Quang cũng sẽ ủng hộ cuộc bầu cử toàn quốc. Trong buổi họp với các cố vấn chính trị của Thích Trí Quang ở chùa Ấn Quang vào thượng tuần tháng Tư, Thích Trí Quang đã quyết định công khai ủng hộ ông Trần Văn Hương làm ứng cử viên Tổng Thống, và ủng hộ một số ứng cử viên khác vào Lưỡng Viện Quốc Hội, mặc dù sự ủng hộ các ứng cử viên này không được công bố chính thức. Cũng từ các tin tình báo này cho biết trong buổi họp bí mật giữa ông Trần Văn Hương và người đại diện cho Thích Trí Quang và Thích Trí Quang đã điều đình với ông Trần Văn Hương để gài người của ông ta vào ghế Phó Tổng Thống trong Chính Quyền Quốc Giạ Trong buổi mật đàm này, ông Trần Văn Hương đã nhiều lần tán dương Thích Trí Quang và chỉ trích Thích Tâm Châu. Nhiều tin tình báo từ Miền Trung đã cho biết nhiều ứng cử viên là đệ tử của Thích Trí Quang. 10. Sự việc đáng nghi ngờ rằng Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất cũng như nhiều cơ quan khác ở Miền Nam đã bị Việt Cộng thâm nhập, mặc dù không có bằng chứng cụ thể nào chứng minh rằng Phật Giáo bị thống trị hay điều khiển bởi Việt Cộng. Thế nhưng sự thật là thái độ của GHPGVNTN quấy phá nền an ninh trật tự Miền Nam trong thời chiến, và chứng cớ hiển nhiên là chúng tẩy chay cuộc bầu cử hiếp pháp từ tháng Bẩy cho đến tháng Chín năm 1966, thường là mọi việc đều rặp khuôn theo chính sách của Việt Cộng. Sự thật không thể chối cãi được là các phần tử Phật Giáo Nổi Loạn, trong những hành vi chống đối Chính Quyền Quốc Gia, nhiều khi chúng đứng hẳn về phía Cộng Sản càng làm làm gia tăng sự nghi ngờ là GHPGVHTH bị Việt Cộng thâm nhập và do Việt Cộng điều khiển. Những kẻ thường kêu gọi “trung lập và phản chiến” như cố vấn chính trị của Thích Trí Quang là Thích Nhất Hạnh đã cho thêm bằng chứng mạnh mẽ để không thể chối cãi rằng GHPGVNTH được điều khiển bởi Việt Cộng. Thêm vào đó nữa là một cố vấn chính trị khác của Thích Trí Quang là Thích Thiện Hoa ở Chùa Trà Vinh, Tỉnh Ninh Bình là vùng Việt Cộng kiểm soát. Mặc dùng sống ở Sài Gòn, nhưng Thích Thiện Hoa đi về Chùa Trà Vinh mỗi tháng, và tin tình báo cho biết Thích Thiện Hoa có người chuyển tin tức và đi đi về về giữa Ninh Bình và Sài Gòn luôn luôn. Thích Thiện Hoa là người mà ai cũng biết tiếng ông ta là bạn thân của Nguyễn Hữu Thọ là Chủ Tịch của Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam. Ngoài ra còn có nhiều chứng cớ từ lời khai của các cán binh Việt Cộng bị bắt cho biết rằng GHPGVNTH là cơ sở để thâm nhập cán bộ vào hoạt động ở Miền Nam. 11. Miền Trung Việt Nam, hay nói rõ hơn là Huế, là trung tâm hoạt động chính trị của GHPGVNTH từ sau giữa năm 1963, và ngay cả đế giờ, mực độ và bản chất của của các hoạt động của Phật Giáo trong vùng này là biểu hiệu cho mực độ chống chính quyền Quốc Giạ Tuy rằng thỉnh thoảng ở Huế và những nơi khác vẫn còn những tin tức tình báo cho biết là có những mưu đồ chính trị của Phật Giáo, tình trạng hiện thời cho thấy rằng Chính Quyền Quốc Gia đang nắm giữ được tình thế ở Huế và những nơi khác. Lẽ dĩ nhiên là Thích Trí Quang vẫn luôn luôn là cái gai nhọn chống đối Chính Quyền Quốc Gia, và bất cứ khi nào có cơ hội là hắn sẽ không ngần ngại làm xấu hổ Chính Quyền Quốc Giạ Thế nhưng cũng có những lãnh tụ Phật Giáo khác, dù là đang hoạt động chính trị hiện thời hay trong qúa khứ, đã bày tỏ thái độ là không nên đấu tranh nổi loạn ngoài vòng pháp luật. Ngày bầu cử gần kề, nhưng không có dấu hiệu hòa giải giữa hai phe Thích Tâm Châu và Thích Trí Quang. Có thể là Chính Quyền Quốc Gia sẽ tiếp tục ổn định được tình thế, và sẽ có nhiều Phật Tử tham dự vào thể chế dân chủ và cũng sẽ có nhiều Phật Tử tham dự vào Quốc Hội để giải quyết vấn đề của ho.. Vào thời gian bầu cử tháng 9 và tháng 10 năm 1967, hy vọng là cả hai phe Phật Giáo sẽ tràn vào phòng phiếu để bầu cử chứ không phải để quấy nhiễu Chính Quyền. 12. Bản báo cáo này gồm tin tức phối hợp với Tòa Đại Sứ Hoa Kỳ ở Sài Gòn. 13. Tin tình báo State USMACV (Thống Tướng Westmoreland, Chỉ Huy Trưởng, J-2) Cinpac (Đô Đốc Sharp và Polad). Hết (Tổng cộng 13 trang) -- Nguyên gốc tài liệu tìm ở đây: http://www.vietnam.ttu.edu/ virtualarchive/items.php?item= 04109128007 (@net) |
Comments
You do not have permission to add comments.
Nguồn: https://sites.google.com/site/ngaytancuavc/home/3-toi-diet-chung/cia-the-luc-chinh-tri-cua-phat-giao-an-quang
Xem tiếp...
http://mainguyenhuynh.blogspot.com/2016/06/viet-nam-buddhist-viet-nam-buddhist.html
Xem tiếp...
http://mainguyenhuynh.blogspot.com/2016/06/viet-nam-buddhist-viet-nam-buddhist.html