CSVN là 1 t̉ô chức phi pháp. Nhân dân Vịêt Nam là ch̉u đất nước, ph̉ai đưa CSVN ra pháp lụât trừng tṛi
Vì muốn kiếm đựơc vịêc làm ṭai bến tàu, Hồ Chí Minh gia nhập đ̉ang C̣ông S̉an Marseille (Pháp) năm 1920
Cái gọi là “Chính Phủ Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa VN” là một tổ chức phi pháp
(Mác (Karl Marx)-Lê (Lenin)-Mao (Mao Trach Dong)-Hồ (Ho Chi Minh))
Theo tài liệu do đảng Cộng Sản VN (CSVN) phổ biến thì Hồ Chí Minh (HCM) tên thật là Nguyễn Sinh Cung, tức Nguyễn Tất Thành sinh ngày 19-05-1890 tại làng Sen (Kim Liên), huyện Nam Đàn, tỉnh Nghệ An. Đương sự là con của nhà giáo Nguyễn Sinh Huy tự Sắc và bà Hoàng Thị Hoan. Sau khi vào Phan Thiết sống bằng nghề dạy kèm, nhưng không chịu được kham khổ, Nguyễn Sinh Cung tức Nguyễn Tất Thành nộp đơn xin thi làm thông ngôn cho Tây (1910). Thất vọng vì bị rớt nên đổi tên là Nguyễn Văn Ba, trốn xuống tàu làm phu, rồi qua Pháp 1911.
Vì muốn kiếm được việc làm tại bến tàu, Y gia nhập đảng Cộng Sản Marseille (Pháp) năm 1920. Sau đó Nguyễn Ái Quốc lần qua Nga Sô rồi về Tầu và được đưa vào làm việc tại thư viện Hong Kong. Cho đến 1930 thì y được giao nhiệm vụ về VN thành lập “Việt Minh” mùa Thu 1940. Nhân tình hình xáo trộn khi Pháp rút lui khỏi Đông Dương, nhóm thổ phỉ này công bố cho ra đời “Chính Phủ Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa” tại Hà Nội năm 1945, tiền thân của cái gọi là “CP/CHXHCNVN” hiện nay.
Trung Cộng (TC) muốn lợi dụng tình hình xáo trộn và lòng dân đang náo nức lúc bấy giờ, để đưa gián điệp vào nắm Đông Dương, bành trướng bá quyền về phía Nam.
Nhưng theo truy cứu của Chính Phủ Quốc Gia Việt Nam Lâm Thời (CPQGVNLT) thì khi các cao trào chống thực dân Pháp dâng cao, đặc biệt sau khi Việt Nam Quốc Dân Đảng được thành lập 1927, Trung Cộng (TC) muốn lợi dụng tình hình xáo trộn và lòng dân đang náo nức lúc bấy giờ, để đưa gián điệp vào nắm Đông Dương, bành trướng bá quyền về phía Nam. Nhưng VN là một dân tộc kiên cường, bất khuất, mà kinh nghiệm suốt gần 2000 năm qua, Tầu chưa bao giờ có thể đồng hóa hay cai trị êm thấm. Do đó, TC phải xử dụng thủ đoạn thâm độc: “LẤY CỦI ĐẬU NẤU ĐẬU”, dùng người Việt triệt người Việt và HCM là tay sai trụ cột.
Do đó, hai năm sau y được chính phủ bảo hộ tô giới Anh Quốc thả ra với căn cước mới tên là Nguyễn Ái Quốc năm 1933.
HCM nguyên là 1 trùm thổ phỉ Vân Nam có tên là SCL, tay chân thân tín và rất ác độc theo đúng tiêu chuẩn của Mao Trạch Đông. Nhưng vì HCM là người Tầu, nên TC phải tìm cách ngụy tạo thân thế cho y trở thành một người Việt Nam. Trước đó, theo chỉ thị của CS, HCM tức SCL xâm nhập Thái Lan năm 1928, giả làm 1 nhà sư để hoạt động nhưng bị bại lộ, y trốn về Tầu năm 1930. Do gương mặt của HCM rất giống Nguyễn Ái Quốc tức “Nguyen the Patriot”, 1 người Việt đã gia nhập đảng CS Pháp (1920), mới đến Quảng Châu cuối năm 1924. Nguyễn Ái Quốc được gán ghép lập gia đình với 1 phụ nữ Trung Hoa tên Tăng Tuyết Minh năm 1926 và được nhận vào chân quản thủ thư viện Hong Kong. Sau 1 trận hỏa hoạn năm 1930, Nguyễn bị phỏng nặng cháy hết giấy tờ (?) Nhưng theo báo chí Hong Kong thì Nguyễn Ái Quốc đã bị chết cháy. Mà theo nhận định và truy cứu của chúng tôi thì đây là lúc HCM thay xác nhân vật tên “Nguyễn Ái Quốc”. Gián điệp Tầu Cộng đã dàn cảnh cho HCM bị cảnh sát Anh bắt (1931) vì phạm pháp, không có giấy tờ tùy thân. Khi bị bắt, HCM khai y là Nguyễn Ái Quốc. Do đó, hai năm sau y được chính phủ bảo hộ tô giới Anh Quốc thả ra với căn cước mới tên là Nguyễn Ái Quốc năm 1933.
Bởi vậy năm 1989, khi tập đoàn CSVN nộp đơn xin cơ quan UNESCO Liên Hiệp Quốc vinh danh HCM là “Danh Nhân thế Giới” nhân dịp sinh nhật (giả) 100 năm của y bị thất bại, vì CSVN không dám cung cấp dấu tay lấy từ xác của HCM đang phơi tại Ba Đình, để so sánh với dấu tay của Nguyễn Ái Quốc có trước năm 1930, vì đây là HAI NGƯỜI KHÁC NHAU. Do đó, Hội Lễ Nghĩa Liêm Sỉ và Phong Trào Việt Nam Tân Dân Chủ đã phổ biến câu: LĂN (dấu) TAY GIÀ HỒ - (là) MỒ CHÔN CỘNG VIỆT từ năm 1990, để đánh dấu thành công to lớn này của cộng đồng người Việt tại hải ngoại. Bọn CSVN rất lo sợ tin tức này lan rộng, gây hoang mang nội bộ của chúng và có thể làm suy sụp chế độ, nên đã bằng mọi cách mua chuộc lũ truyền thông bất lương bưng bít sự kiện quan trọng này. Đặc biệt là giới truyền thông Việt ngữ. Có lẽ vì vậy mà không ít cơ quan ngôn luận, báo giới và truyền hình tại hải ngoại, đặc biệt là tại quận Cam, bỗng dưng phát tài và phát triển hơn kể từ sau năm 1990 cũng không có gì là lạ.
Dựa theo 1 tài liệu của CIA (US Naval Intelligence Mission to China in the 1930s) của Bác Sĩ Dennis L. Noble trong “Old Military China Hand” thì Tướng William A. Worton(USMC) không hoàn tất nhiệm vụ tuyển lựa và điều khiển các điệp viên từ Shanghai đến Nhật Bổn, không biết có liên quan gì đến vai trò của HCM hay không? Tuy nhiên, nếu không có tài liệu này thì vẫn rõ ràng là nhân vật Tầu HCM đã được khoác cái xác Việt Nam, do cảnh sát Anh Quốc vô tình cấp cho y giấy căn cước tên Nguyễn Ái Quốc, trong thời gian bị giam 2 năm này. (Theo“The Revolutionary Path (1927”: Ho allegedly married TangTuyet Minh in China in 1926 under the name Nguyen Ai Quoc (Nguyen the Patriot). After Chiang Kai-shek turned on his Communist allies, Ho fled to Moscow by the way of Gobi. In the late 1920 Ho's political activities took him to Europe, and in 1928 he spent some time in Siam (Thailand) disguised as a Buddhist monk. In 1930 he was again in China and established in Hong Kong the Communist Party of Vietnam. He was arrested in 1931 by the British police, and after he was released in 1933, he escaped back to the Soviet Union in the disguise of a Chinese merchant. The French had already sentenced him to death in absentia in 1930.)
Tuy nhiên, cho dù HCM là Tầu hay Việt, thì phương pháp DNA thử nghiệm đặc tính di truyền sẽ chứng thực và xác minh một cách khoa học, rõ ràng và công minh về sự liên hệ giữa HCM và Nguyễn Ái Quốc là 1 hay là 2 người khác nhau, không thể chối cãi được.
Hiện nay các trùm CSVN đang cuống cuồng lo sợ, muốn hủy xác HCM tại Ba Đình để chạy tội. Nhưng nếu chúng hủy xác HCM thì càng “LẠY ÔNG CON Ở BỤI NÀY” mà thôi. Tuy nhiên, dù có DNA hay không, thì đảng CSVN do HCM thành lập, là cha đẻ và lãnh đạo trực tiếp của cái gọi là “Chính Phủ Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa VN” hiện đang đại diện cho nước Việt Nam tại Liên Hiệp Quốc, cũng chỉ là 1 tổ chức phi pháp và bất xứng, KHÔNG THỂ ĐẠI DIỆN CHO NƯỚC VIỆT NAM vì những yếu tố và lý do sau đây:
1- Trong khi Việt Cộng xuất phát chỉ là một tổ chức cướp của giết người do tên đầu Đảng Tầu Cộng Hồ Chí Minh lập ra từ Vân Nam, chỉ như là 1 đám thổ phỉ bên ngoài biên giới Việt, thì Hoàng Đế Bảo Đại đã là Quốc Trưởng Quốc Gia Việt Nam từ 1949 cho đến 1955. Ngài đã được nước Pháp trao trả chủ quyền toàn thể Việt-Miên-Lào. Chính Phủ Hoa Kỳ cùng trên 26 quốc gia khác cũng đã công nhận Quốc Gia Việt Nam này ngày 7/2/1950. Vì vậy CSVN KHÔNG PHẢI LÀ ĐẠI DIỆN CỦA QUỐC GIA VIỆT NAM.
2- Hồ Chí Minh đã công bố trước Quốc Tế và tài liệu do chính đảng CSVN đã nêu rõ âm mưu xúi giục các Đảng viên CƯỚP CHÍNH QUYỀN Quốc Gia Việt Nam, thì đảng cướp này KHÔNG thể là “chính quyền” hợp pháp của Quốc Gia VN. Vì đây là nơi chốn, là xứ sở, là tài sản, tài vật mà chúng vừa cướp được cách phi pháp.
Quốc Tế có chấp nhận 1 đảng cướp có thể là 1 "Chính quyền" không?
3- Khi Pháp chuẩn bị rút lui, HCM cướp thời cơ tuyên bố “độc lập” và thành lập cái gọi là “Chính Phủ Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa” vào mùa thu 1945 là bất hợp pháp, vì KHÔNG do dân bầu và cũng KHÔNG đại diện cho Quốc Gia Việt Nam. Cho dù sau khi CS chiếm trọn Trung Hoa 1949, đã gia tăng ủng hộ HCM bằng cách nhìn nhận cái “Chính Phủ” do y và chính Trung Cộng nhúng tay dựng lên này. Nhưng khối Tự Do và Hoa Kỳ cũng chỉ nhìn nhận vai trò của Hoàng Đế Bảo Đại, kể cả sau khi trận Điện Biên Phủ chấm dứt 1954 và vua Bảo Đại đã qua Pháp. Bằng chứng là Bảo Đại với tư cách là Quốc Trưởng, đã bổ nhiệm ông Ngô Đình Diệm là Thủ Tướng Việt Nam về nước chấp chánh ngày 23/10/1955. Do đó, việc HCM công bố “Chính Phủ Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa” là BẤT HỢP PHÁP và KHÔNG được Quốc Dân, đồng bào VN chính thức nhìn nhận. Nếu “Chính Phủ” Việt Nam mà KHÔNG ĐƯỢC người Việt Nam nhìn nhận, thì KHÔNG CÓ AI, kể cả Quốc Tế, có thể nhìn nhận một cách HỢP PHÁP. Tất cả chỉ là SỰ ÁP ĐẶT cường bạo, như hành động của thổ phỉ để cưỡng chế nhân dân Việt Nam chấp nhận 1 việc đã rồi mà thôi. Nếu đây là “Chính Phủ” Việt Nam, thì tại sao toàn dân Việt Nam lại không được có ý kiến gì trong việc bầu “Chính Phủ” này?
4- Trong cận đại, Quốc Gia Việt Nam chưa hề có chiến tranh quy ước với Trung Quốc (TQ). Tất nhiên ĐÃ KHÔNG tuyên chiến với TQ cùng tay sai là HCM và Đảng cướp CSVN do TQ dựng nên.
Vì vậy, cuộc chiến QUỐC – CỘNG 30 năm, từ 1945 đến 1975 chỉ là chiến tranh Trung Quốc xâm lăng Việt Nam.
5- Trận chiến tại Điện Biên Phủ (13/7/1954) không phải là cuộc cách mạng giải phóng Quốc Gia, mà chỉ do TQ lợi dụng danh nghĩa giúp Đảng cướp CSVN, để có cớ đưa quân Tầu vào VN gây chiến loạn. Tại sao? Vì trước đó nước Pháp đã hoàn toàn trao trả toàn vẹn lãnh thổ và chủ quyền Quốc Gia cho Việt Nam rồi (3/8/1949-7/2/1950) nên sớm muộn gì thì quân Pháp cũng phải rút đi. Do đó, việc THẮNG-BẠI của trận Điện Biên Phủ KHÔNG QUAN TRỌNG, mà chỉ là thủ đoạn của CS mua chuộc truyền thông ngoại quốc thổi phồng lên nhằm đánh bóng hình nộm HCM mà thôi.
6- Cũng như cuộc chiến tại Việt Nam KHÔNG PHẢI LÀ NỘI CHIẾN, không phải là chiến tranh ý thức hệ, cũng không phải là HCM giải phóng dân tộc VN, hay vì Chính Phủ VNCH tham nhũng, bán nước cho Hoa Kỳ, như CS rêu rao, mà chỉ đơn thuần là cuộc chiến TỰ VỆ chống kẻ xâm lăng đến cướp nhà. Và thực chất, đây chỉ là cuộc xâm lăng CƯỚP NƯỚC do âm mưu Tầu Cộng chủ trương bành trướng.
Ngay trong đợt tấn công Tết Mậu thân 1968, CS đã lợi dụng Quân Lực VNCH để tiêu diệt bộ đội “Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam”, cũng là người Việt Nam, là 1 bằng chứng tố cáo âm mưu diệt chủng của bọn đầu sỏ CSVN, tay sai Trung Cộng. Hiện nay chúng bị rơi mặt nạ, lộ rõ chân tướng tay sai HCM và tay sai CSVN đã và đang đàn áp sự phản đối của dân chúng, để tiếp tục bán nước cho Tầu với gía rẻ mạt.
7- Xét vì Quốc gia Việt Nam dưới chế độ VNCH và Đồng Minh tương trợ KHÔNG HỀ TUYÊN CHIẾN với thổ phỉ CSVN. Nên “Giải Phóng Quân” VC KHÔNG PHẢI LÀ QUÂN NHÂN, mà chỉ là thổ phỉ giả mặc đồ quân phục. Còn nhân dân Việt Nam KHÔNG PHẢI LÀ CHIẾN SĨ, mà chỉ là NẠN NHÂN của đảng cướp Tầu Cộng và HCM giả dạng Việt Nam để CƯỚP CHÍNH QUYỀN. Do đó, quân thổ phỉ CS miền Bắc dù có mặc quân phục, hay Tầu Cộng và Việt Cộng có dùng bất cứ chiêu bài, hoặc có bất kỳ lời hứa hoa hoè nào, cũng đều phi pháp trước Liên Hiệp Quốc. Yêu cầu tòa án Quốc Tế chú trọng thêm tội ác của CSVN là ĐẢNG CƯỚP GIẢ MẶC ÁO LÍNH.
8- Vì đảng cướp HCM và CSVN đã cướp được Nhà-Nước-Việt-Nam mới trở thành Đại Gia giầu xụ. Nên dù chúng có gia nhập thế giới Toàn Cầu Hoá Văn Minh, thì cốt tủy của chúng vẫn chỉ là chỉ là vô sản, là những kẻ cướp của, giết người không gớm tay, cần phải được xét xử công minh trước Công Pháp Quốc Tế và Luật Pháp của Quốc Gia Việt Nam.
9- Ngày nay nhiều nước phải giao thiệp với Đảng CSVN tay sai HCM chỉ vì nhân đạo, muốn bảo vệ sinh mạng của những người Việt trong nước, đang bị dùng làm con tin trong nhà tù lớn tại VN, nên CSVN mới có cơ hội trục lợi dễ dàng.
Nhưng bọn thổ phỉ luôn có lòng tham không đáy. Những hành động đàn áp, trấn lột, cướp của, giết người của CSVN hiện nay càng bộc lộ cho thế giới thấy CSVN chỉ là 1 đảng cướp tàn bạo, ác ôn, côn đồ khó dung thứ.
Những Quốc Gia nào vì muốn kiếm chút lợi nhuận nên xin LÀM ĂN với Đảng CSVN-HCM, đừng quên rằng đó là bằng chứng mình đang ĐỒNG LOÃ với TỘI ÁC CỘNG SẢN, kể cả tội OA TRỮ và TIÊU DÙNG đồ ăn cướp bất hợp pháp. Yêu cầu các gia đình nạn nhân cuộc thảm sát Mậu Thân Huế (1968), nạn nhân vượt biên sau 30/04/1975 nói riêng, và tất cả các gia đình nạn nhân trong các cuộc chiến do đảng cướp CSVN gây ra nói chung, và nhất là các Quân Nhân VNCH bị lao tù cải tạo còn sống, nếu đã chết, thì gia đình, thân nhân, chiến hữu, đồng đội hãy mạnh dạn tố cáo và có quyền đưa Đảng CSVN ra trước Công Lý và toà án Quốc Tế xét xử như bọn Hitler (Đức Quốc Xã), Khờ Me Đỏ (Cam Bốt),... để đòi bồi thường nhân mạng, thương tích, thương tổn và tài sản đã bị mất mát.
Chính Phủ Quốc Gia Việt Nam Lâm Thời sẽ chính thức đứng ra nhận đơn và hoàn toàn tri ơn, ủng hộ những luật sư, luật gia, giúp thêm tài liệu giá trị, khi có VĂN TỰ yêu cầu từ các thân nhân và gia đình nạn nhân. Đặc biệt Chính Phủ coi các cán-binh CS quy thuận đứng ra làm chứng, đều được nhìn nhận là đoái công chuộc tội và có thể cứu xét ân thưởng, nếu sự tố giác có đủ bằng chứng để thi hành án lệnh và tịch biên tài sản của tội phạm. Đương đơn khởi tố xin gửi về ỦY BAN TRUY TỐ TỘI ÁC ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM hay Văn Phòng Thường Trực CPQGVNLT. Đã đến lúc tiến hành các thủ tục truy tố CSVN và những đầu sỏ đã thảm sát, bức tử, cướp của, cưỡng đoạt và trấn lột hàng triệu đồng bào VN, mà vẫn ngoan cố, không hối hận, không muốn và không chịu thức tỉnh.
Văn Phòng Thường Trực Chính Phủ Quốc Gia Việt Nam Lâm Thời
Công bố ngày 09 tháng 08 năm 2010
Selected works:
- La Race Noire, 1924
- Procès de la colonisation française, 1925
- Duong Kach Menh, 1927
- Thu gui tu nuoc ngoai, 1941
- Ve dao duc cach mang, 1958
- Selected Works, 1960-62 (4 vols., Hanoi: Foreign Languages Pub. House)
- Nhung mau chuyen ve doi hoat dong cua Ho Chu tich, 1960
- Nhat ky trong tu, 1960 - Prison Diary (translated by Aileen Palmer, 1962) / Reflections from Captivity (ed. by David G. Marr; translated by Christopher Jenkins, Tran Khanh Tuyet, and Huynh Sanh-Thong, 1978)
- On Revolution: Selected Writings, 1920-1966, 1967 (ed. by Bernard Fall)
- Di chuc cua chu tich Ho Chi Minh, 1969, 1989 (ed. by Nguyen Van Linh) - President Ho Chi Minh's Testament (tr. 1969)
- Selected Articles and Speeches, 1920-1967, 1969 (edited by Jack Woddis)
- Dan toc Viet-Nam ta la mot dan toc anh hung, 1974
- Ve Le-nin va chu nghia Le-nin, 1977
- Patriotism and Proletarian Internationalism, 1979
- Ho Chi Minh Toan tap, 1980-1989 (10 vols.; 2d ed., 12 vols., 1995-96)
- Ho Chi Minh: Selected Writings, 1981
- Ho Chi Minh thi hoa, 1945-1954, 1990
- Con duong giai phong, 1990
- Ho Chi Minh: Selected Writings, 1994 (3 vols.)
- Down With Colonialism!, 2007 (ed. by Bello Walden)
- For further reading: Ho Chi Minh: The Missing Years by Sophie Quinn-Judge (2002); Rhetoric of Revolt: Ho Chi Minh's Discourse for Revolution by Peter Anthony Decaro (2002); Ho Chi Minh by William J. Duiker (2000); Ho Chi Minh by Reinhold Neumann-Hoditz (1989); Ho by David Halberstam (1986); Ho Chi Minh by Dana Ohlmeyer Lloyd (1986); Ho Chi Minh by Charles Fenn (1973); Ho Chi Minh: Legend of Hanoi by Jules Archer (1971); Vision Accomplished? The Enigma of Ho Chi Minh by N. Khac Huyen (1971); Ho Chi Minh: A Political Biography by Jean Lacouture (1968)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét