Chủ Nhật, 5 tháng 4, 2015

Giữ hay bỏ ngày quốc hận 30 tháng tư?


Giữ hay bỏ ngày quốc hận 30 tháng tư?

Bằng Phong Đặng Văn Âu (Danlambao) - Một người bạn trẻ hỏi tôi: “Gần bốn mươi năm đã trôi qua, chúng ta nên giữ hay nên bỏ Ngày Quốc Hận 30 Tháng Tư?”. Tôi trả lời lập tức, không một chút do dự: “Phải giữ Ngày Quốc Hận để cứu nước. Phải Hận mới có đấu tranh”. Dưới đây là giải thích của tôi với người bạn trẻ.
Chữ Hận có hai nghĩa: Nghĩa thứ nhất, hận là thù hận, là căm hận, là oán hận; nghĩa thứ hai là ân hận, là hối hận. Trong cả hai nghĩa ấy, chúng ta phải xem Ngày 30 Tháng Tư là Ngày Quốc Hận. Bởi vì ngày ấy là Ngày Đại Tang cho cả dân tộc Việt Nam, dù ở phe thắng hay ở phe bại”.
Cựu Thủ tướng Võ văn Kiệt nói: “Ngày 30 Tháng Tư có một triệu người vui, đồng thời cũng có một triệu người buồn”. Ý ông Kiệt là kẻ thắng trận thì vui, kẻ bại trận thì buồn”.
Tôi nói chính xác hơn: “Ngày 30 Tháng Tư là ngày bọn bán nước, buôn dân thì vui; người yêu nước, thương dân – dù thắng hay thua – đều buồn”.
Sau ngày 30 Tháng Tư, người cộng sản gọi là ngày chiến thắng hay ngày thống nhất Đất Nước. Nhưng ngày đó lại là dịp để một người yêu nước ở phía thắng trận như bà Dương Thu Hương có cơ hội nhìn thấy một chế độ man rợ nhờ xảo quyệt, dối trá, lừa đảo, tàn bạo mà chiến thắng một nền văn minh. Bà Dương Thu Hương đã ngồi xuống vệ đường và ôm mặt khóc. Trong dòng nước mắt ấy chan hòa nỗi oán hận bọn lãnh đạo đánh lừa mình và ân hận vì đã xem đồng bào Miền Nam là ngụy, là kẻ thù cần tiêu diệt. Nếu những tướng lãnh cộng sản trong cuộc xâm lăng Miền Nam có lòng yêu nước, có nhận thức sớm sủa như nhà văn Dương Thu Hương thì đã quay trở lại Miền Bắc để tiêu diệt bọn đầu nậu bán nước buôn dân ở Bắc Bộ Phủ rồi.
Chúng ta đang được đọc những bài viết của những chiến binh cộng sản từ cấp Tướng có lương tri và lòng yêu nước trở xuống, từng hy sinh xương máu để mong Độc Lập – Tự Do – Hạnh Phúc, càng ngày càng công khai bày tỏ nỗi oán hận bọn lãnh đạo dùng chiêu bài chống ngoại xâm, nhưng thực chất là dâng hiến Đất Nước cho Trung Cộng. Những bài văn, bài thơ “Tạ Tội với Miền Nam” từ những người trót đi theo con đường cộng sản cũng đủ chứng tỏ họ ân hận. Nhà thơ Bùi Minh Quốc đã dành cả cuộc đời của mình cho “lý tưởng cộng sản”, vượt Trường Sơn để “Chống Mỹ Cứu Nước”, rồi cuối cùng uất hận than: “Quay mặt vào đâu cũng phải ghìm cơn mửa/ Cả một thời đểu cáng đã lên ngôi”. Ông Bùi Minh Quốc không còn ôm niềm hãnh diện xưa khi nói đến hai chữ “Đảng Ta”, nên bây giờ ông gọi là “Đảng Nó”. Nếu tất cả những ai đã rủi chiến đấu dưới lá cờ cộng sản mà biết ăn năn, hối hận, oán hờn như ông Bùi Minh Quốc thì chắc chắn cái đảng cộng sản phải tiêu vong.
Còn người ở phía thua trận mà có lương tri và có tinh thần trách nhiệm đối với nước (nước Việt Nam Cộng Hòa) thì phải ân hận, sám hối. Dù ở địa vị lớn hay bé, dù nhiều dù ít, chính mình đã không hết lòng hết sức chống lại cái chủ nghĩa man rợ để nước bị rơi vào tay bọn vô đạo. Nếu là người lãnh đạo chính trị thì phải hối hận vì đã không đoàn kết với nhau để chiến thắng quân xâm lược. Nếu là người lãnh đạo tôn giáo từng đấu tranh (!) để gây nên bất ổn ở hậu phương nhằm lật đổ nền Cộng Hòa ở Miền Nam càng phải ân hận hơn ai hết. Ân hận để sám hối, để chấm dứt trò buôn thần bán thánh làm nhơ nhớp tôn giáo. Nếu là người trí thức mơ hồ về chủ nghĩa cộng sản bất nhân thì phải hối hận về sự ngu dốt của mình đã một thời nằm vùng tiếp tay cho cộng sản. Sau Tháng Tư năm 1975, nếu kẻ nào đã trót dùng danh nghĩa kháng chiến phục quốc mà “treo đầu heo, bán thịt chó” (chữ của nhà văn Dương Thu Hương) làm ô danh chính nghĩa chống Cộng thì cũng nên biết ân hận để công khai thú tội trước đồng bào. Chỉ có ân hận, sám hối mới mong xóa được tội lỗi.
Hồ Chí Minh lưu manh, dùng chiêu bài “Độc Lập – Tự Do – Hạnh Phúc” để đánh lừa người yêu nước. Khi tất cả vào tròng rồi, hắn đã dựng lên bộ máy cai trị “chuyên chính vô sản” để đưa bọn vô học lên ngôi. Bác sĩ Nguyễn Khắc Viện cả một đời phục vụ cộng sản, cuối cùng đã than: “Vô sản không đáng sợ bằng vô học”. Đúng thế! Bọn vô học chắc chắn không có tầm nhìn xa, lại tự hào được ngồi trên đầu thiên hạ, nên coi dân như thú vật: “Cho nói mới được nói; cho ăn mới được ăn; cho sống mới được sống; bắt chết thì phải chết”. Hậu quả: Hèn với giặc, ác với dân. Đất Nước tiêu vong!
Đảng Cộng Sản Việt Nam (CSVN) không phải là đảng chính trị dùng sự độc tài như Lý Quang Diệu ở Tân Gia Ba, như Tưởng Giới Thạch ở Đài Loan, như Phác Chính Hy ở Nam Hàn, để dần dần đưa đất nước đến dân chủ. Đảng CSVN là một đảng cướp tệ hại hơn cả Thực dân ở bất cứ thời đại nào. Không những chúng ngang nhiên cướp công lao giành độc lập của toàn dân, cướp tài sản của đồng bào, bóc lột công nông tận xương tủy, dâng đất đai của tổ tiên cho kẻ thù truyền khiếp, chúng còn biến nền đạo đức truyền thống của dân tộc trở nên suy đồi trong chủ trương con đấu tố cha, vợ đấu tố chồng, anh chị em đấu tố lẫn nhau. Tất cả những góp ý, kiến nghị với lời lẽ chân tình, tha thiết của tầng lớp trí thức, của lão thành cách mạng “dâng lên” Đảng, bị chúng xem như giấy lộn, đều bí ném vào sọt rác. 
Một bọn cầm quyền cương quyết nhắm mắt nhắm mũi đưa đất nước tiến lên “Xã hội chủ nghĩa”, mặc dù nhân loại đã đào thải, mặc dù chúng chẳng biết hình thù “Xã hội chủ nghĩa” là cái quái gì. Chúng trắng trợn làm tay sai cho bọn bành trướng phương Bắc để giữ địa vị độc tôn. Hễ ai đòi độc lập, đòi tự do là chúng ra lệnh côn đồ đánh đập, bỏ tù. Nòi giống Việt đang bị “Hán hóa” là điều quá rõ ràng.
Câu hỏi đặt ra cho chúng ta là: “Liệu người Việt Nam có chấp nhận nòi giống mình bị tận diệt hay quyết tâm bảo tồn nòi giống?”. 
Nếu ai chấp nhận nòi giống mình bị tận diệt thì cứ việc “chăn gối” với bọn cầm quyền cộng sản.
Nếu ai muốn bảo tồn nòi giống thì hãy xem bọn cầm quyền cộng sản hiện nay là kẻ thù số một. Cuộc đấu tranh này là cuộc đấu tranh triệt để, quyết liệt một mất một còn; chứ không thể tương nhượng. Bởi vì bọn cầm quyền này không phải là người Việt Nam. Bọn cầm quyền này còn độc ác, tàn bạo, dã man hơn cả bọn “Hồi Giáo quá khích IS”. Cuộc chiến đấu chống lại bọn “Quỷ Đỏ Vô Thần Cộng Sản” là cuộc chiến đấu thần thánh. Cho nên trước đây tôi đã kêu gọi Thánh Chiến mà nhà báo Bùi Tín cáo buộc tôi mắc bệnh tâm thần, là một thằng điên.
Bạn hỏi tôi rằng nhân dân ta đã bị cộng sản tước hết khí giới thì lấy gì để đấu tranh bạo lực một mất một còn ư? Xin thưa: Hãy lấy nhục thân để làm vũ khí.
Người có tín ngưỡng mãnh liệt vào tôn giáo của mình thì đâu còn tiếc tấm thân? Người Phật tử nếu chết thì được về cõi trung ấm, về Niết bàn. Con Chiên Thiên Chúa nếu chết thì được về Thiên đàng để hưởng nhan Đức Chúa Trời. Ngay cả người thờ Đạo Ông Bà nếu chết thì được về với Tổ Tiên còn hơn sống lây lất với Quỷ? Đó là cái chết vinh hơn sống nhục! Hãy tùy tâm mà chọn lựa!
Không lẽ 87 triệu con người cam chịu để cho 3 triệu con quỷ biến mình thành thú vật? Hiện đang có 90 ngàn công nhân xuống đường rồi đó. Tất cả các trang mạng, những đài phát thanh dân chủ còn chờ gì nữa mà không thổi bùng ngọn lửa căm hờn “Tự Do Hay là chết” để thúc đẩy toàn dân đứng lên?
Hỡi những nhà trí thức! Hỡi những “cách mạng lão thành”! Hỡi những Chiến sĩ anh hùng!
Chỉ có bọn thương nữ mới “bất tri vong quốc hận” mà cứ mải mê với khúc “Hậu Đình Hoa”. Còn nòi giống Lạc Hồng của Bách Việt đang dần dần bị xóa sổ (tệ hơn cà mất nước), quý vị có biết hay chăng? Xin hãy biến nỗi Thù Hận này thành hành động để tiêu diệt loài Quỷ Đỏ trước khi quá muộn! Xin quý vị hãy cùng nhau viết ra lời hiệu triệu quốc dân phải liều mình bước vào Cửa Tử để Sinh Tồn.
Ngày Ba Mươi Tháng Tư là Ngày Rửa Hận để xóa sổ chế độ bạo tàn.
Đó là nghĩa vụ thiêng liêng của người yêu Dân Tộc! 
Đó là nghĩa vụ thiêng liêng của người yêu Tổ Quốc!
Ngày 5 Tháng Tư, năm 2015.
 
Nguồn:  http://danlambaovn.blogspot.com/2015/04/giu-hay-bo-ngay-quoc-han-30-thang-tu.html#more

Bình lận: 
THU TÀN LẦN CUỐI
Thu vuốt mắt Xuân một lần
cuối
Đuổi
nỗi nhục hèn theo bụi bặm lệ rơi
Anh
hôn lên môi em lần nữa
Sữa
những sai lầm đã bốn thập niên trôi
Đừng mãi ngồi tọa kháng
đảng muốn đứng tấn công
Củ
tịt trong cũi lồng chuột ba lông hầm mộ
Lăng
Hồ không có chỗ kế bị thịt Ba Đình
Quật
mồ Hồ bất minh hình chính mo bật mí
*
Hai mươi năm đánh đĩ bằng
chiến thuật biển người
Dân
quân chết như rươi
Góp
cười Trung Nam Hải
Mao
Trạch Đông tổ đãi biến thái Hồ Tập Chương
Khuyến mãi gái nõn nường
nương Ly Sam kỹ nữ
Tăng
Tuyết Minh quỷ dữ
Không
cữ Đặng Dĩnh Siêu
Chu
Ân Lai đại Kiều Đặng Tiểu Bình đả thử
*
“Xin nhân dân tha thứ
mười sáu chữ vàng khè”
TÂM
THANH
AI THẮNG AI BẠI ?! MỸ HAY TC ?!
Những tài liệu bất ngờ cùng nhân chứng cao cấp của chính quyền Hoa Kỳ
cho biết sau năm 1968, CSVN đã bị kiệt quệ nhân sự vì hầu hết các lực
lượng chính quy chủ lực quân cộng sản bắc Việt đã bị Mỹ và VNCH tiêu
diệt . Vào năm 1972 máy bay B52 đã san bằng Bắc Việt đưa tới sự việc
lãnh đạo đảng CSVN gửi điện thư Đầu Hàng Vô Điều Kiện tới phòng truyền
tin Hoa Kỳ. Bức điện thư đầu hàng của CSVN đã được phòng truyền tin gửi
về NGŨ GIÁC ĐÀI .
Thay vì tuyên bố cho thế giới biết về sự việc cộng sản bắc Việt đầu hàng.
Nhưng ngược lại, CIA đã đưa về nước 79 nhân viên phòng truyền tin Hoa Kỳ và thay đổi hoàn toàn nhân viên mới . Điện thư đầu hàng của CS bắc Việt đã được ém lại .
Trên 80% quân đội nhân dân Trung Cộng đã đánh chiếm cao nguyên miền Nam VNCH,lính Trung cộng đã ngụy trang cộng sản bắc Việt xâm chiếmmiền Nam ViệtNam.!!! Tại Sao ???
Chúng tôi phỏng vấn anh Nguyễn Hoàng Việt về sự kiện nầy .
Thu Hiền : Xin anh cho biết những sự kiện bất ngờ về việc CSVN đã đầu hàng VNCH từ năm 1973, thêm sự việc quân Trung Quốc ngụy trang lính Bắc Việt đánh chiếm Miền Nam VN vào năm 1975, anh nghĩ sao về vấn đề nầy .
Hoàng Việt: Tôi nghĩ tất cả là sự thật nhưng nguyên do tại sao chính quyền
Hòa Kỳ lúc bấy giờ không tuyên bố bức điện thư đầu hàng từ của CSVN mà
lại tìm cách ém chuyện nầy đó là điều mình phải cần phân tích.
Ông Ted Gunderson là nhân viên đặc nhiệm ở Los Angeles và Washington DC (Special Agent in Charge, Los Angeles, Special Agent in Charge,
Washington,D.C. offices) Trong thời gian cuộc chiến tranh VN ông ta là
Trưởng Phòng điều tra, làm việc với những hồ sơ thuộc loại bảo mật quốc
phòng (high-profile cases) . Trong thời gian gần đây, ông đã tiết lộ cho
biết là CSVN đã có điện thư đầu hàng Đồng Minh vào đầu năm 1973 trong
một cuộc nói chuyện tại Washinton DC, ông cho biết như vậy . Trong cuộc
nói chuyện nầy được nhiều cựu chiến binh Hoa Kỳ hỏi về chiến dịch
"Operation Linebacker" là chiến dịch dùng B52 để san bằng, tiêu diệt
quân đội Bắc Việt đã đưa tới kết quả nào thì ông cho biết là CSVN đã đầu
hàng sau đó . Chiến dịch "Operation Linebacker" bắt đầu từ mùa Xuân
1972.
Thu Hiền: Như vậy anh cho biết tại sao tin CSVN đầu hàng không được phổ biến để rồi kết quả cuộc chiến ngược lại ?
Hoàng Việt: Ông Ted Gunderson cho biết là trong thời gian làm việc tại VN,
ông đã tiếp xúc nhiều sĩ quan cao cấp Quân Đội Hoa Kỳ nhất là nhân viên
thuộc phòng Truyền Tin bộ Tham Mưu Hoa Kỳ tại VN, họ đã cho ông biết về
bức điện thư CSVN tuyên bố đầu hàng vô điều kiện quân Đồng Minh vào đầu
năm 1973 . Bức điện thư đó cho tới nay vẫn chưa được giải mã, Ông Ted
Gunderson còn cho biết thêm là tất cả các nhân viên thuộc phòng truyền
tin sau đó đã được CIA thay thế toàn bộ ! Tôi tìm ra được một đoạn Video
Ông Ted Gunderson có nói về vấn đề nầy


The Viet Nam War - Unknown Images (1973) The North Vietnamese Surrender.

https://youtu.be/hwvXyzo7MjM

Dương Thu Hương - 30 Tháng 4 -1975

https://youtu.be/5X_n5I5jTe0 

PHẢI KHẲNG ĐỊNH:
30 THÁNG TƯ LÀ " NGÀY QUỐC HẬN "
MUỐN RỬA HẬN TOÀN DÂN PHẢI VÙNG LÊN!
HÃY VÙNG LÊN NHỮNG NGƯỜI NÔ LỆ VIỆT NAM!
Trích: “ Vùng lên hỡi các nô lệ của thế gian, vùng lên hỡi ai cực khổ bần hàn…” Phải chăng câu hát ấy vẫn còn nguyên ý nghĩa, hay là vẫn chưa đi hết con đường của nó trong xã hội Việt Nam của ngày hôm nay, cũng như trong ít nhất suốt bốn chục năm vừa qua, khi đất nước được cho là đã 'thống nhất', 'độc lập' mà dường như chưa có 'tự do', 'dân chủ' đích thực như nhiều người kỳ vọng.
( 'Ai đang là đại diện thực sự của công nhân VN?' Thạc sỹ Nguyễn Tiến Trung - BBC - 4 tháng 4 2015 )
Vùng lên hỡi các nô lệ ở thế gian!
Vùng lên hỡi ai cực khổ bần hàn!
Sục sôi nhiệt huyết trong tâm đầy chứa rồi.
Quyết phen này sống chết mà thôi.
Chế độ xưa ta mau phá sạch tan tành
Toàn nô lệ vùng đứng lên đi.
( Quốc Tế Ca )
Mác xít có câu khẳng định: Đảng cộng sản quang vinh là “ bộ phận tiên tiến “ của giai cấp công nhân vô sản.
Tổ sư cộng sản Gorbachev thì quả quyết: “ cộng sản chỉ biết tuyên truyền và dối trá “
Hiện thực xã nghĩa việt cộng đúng y như vậy: Từ trùm sò hồ tráng men chí tới bọn côn đồ cầm quyền hôm nay hổng có mặt mẹt nào đáng mặt “ công nhân “ đúng nghĩa:
Hồ tráng men lở thầy lở thợ chỉ biết đi giang hồ mần kách miệng!
Hậu duệ ngày nay thì:
Trọng lú chuyên nghề tụ bè lập đảng chớ chẳng phải công nhân cầm kềm cầm búa.
Sang sâu học trò lở sạt đi mần việt cộng nằm vùng quậy phá Miền Nam.
Dũng xà mâu chỉ biết chích đít du kích U Minh chớ hổng phải y tá dân sự.
Trùm việt cộng đại loại là như vậy, làm sao biết thương cảm nỗi nhọc nhằn khổ cực, nghèo khó của thợ thuyền?!
Dưới chế độ toàn trị việt cộng ngày nay, ách áp bức bất công ngày càng tàn tệ, gây nên thảm cảnh dân tộc chưa từng thấy trên trang sử Việt.
Ngày 30 tháng tư quốc nạn, bọn thảo khấu vô sản Miền Bắc ào vô Nam cướp phá tan hoang, cướp sạch sành sanh chưa đầy túi tham như câu chuyện đoạn trường tân thanh mấy trăm năm trước:
" Một đoàn mừng thọ ngoại hương mới về,
Hàn huyên chưa kịp giãi giề,
Sai nha bỗng thấy bốn bề xôn xao.
Người nách thước, kẻ tay dao;
Đầu trâu mặt ngựa ào ào như sôi.
Già giang một lão một trai,
Một giây vô lại buộc hai thâm tình.
Đầy nhà vang tiếng ruồi xanh.
Rụng rơi khung cửi, tan tành gói may.
Đồ tế nhuyễn, của riêng tây,
Sạch sành sanh vét cho đầy túi tham."
Ngày nay, dưới chế độ toàn trị việt cộng, tư bản đỏ cấu kết với cường quyền giàu sang nứt đố đổ vách trong khi người dân nghèo khổ một cổ hai tròng:
Tầng trên bạo quyền áp bức.
Tầng ngoài tư bản đỏ bốc lột tận xương tủy.
Mức cách biệt nghèo – giàu như trời với vực.
Trùm Khả Phiêu ở lầu từng ngất ngưởng
Phòng khách trưng bày trống đồng Ngọc Lũ
Con hoang đứt Mạnh ngồi ngai thếp vàng
Khoe khoan trọc phú giàu sang quyền thế
Ngoài kia bà lão dắt tay cháu thơ bươi rác sống từng ngày
Trên miền núi cô giáo trẻ chun bao nylon qua suối đi dạy
Trò nhỏ đeo dây cáp đong đưa như nhái bén qua sông đi học
Bé gái nhỏ chiều tan học về đói lã người men qua cầu ván gập ghềnh té xuống kinh chết đuối
Công nhân bị tư bản đỏ cấu kết cường quyền bốc lột thậm tệ
Nông dân bị cưởng chế cào nhà cướp ruộng đất lê la cùng khổ
Tiểu thương bị cướp chợ tuyệt đường sinh kế
Toàn xã hội lâm vào cảnh đói rách lầm than
Đó là tội nghiệt thâm trọng của sói lang cộng sản gây ra cho Đất nước và Dân tộc
Hởi những ai bị áp bức đọa đày!
Hãy vùng lên tự cứu mình, cứu nước
HÃY VÙNG LÊN NHỮNG NGƯỜI NÔ LỆ THẾ GIAN!
Trên đây là lời kêu gọi bi ai của Các Mác hồi giữa thế kỷ19, dưới thời tư bản hoang sơ. Ngày nay, bước qua thập kỷ thứ hai, thế kỷ 21, lới kêu gọi kể trên vẫn còn ứng dụng được cho xã hội Việt Nam hôm nay, dưới thời độc tài toàn trị tư bản đỏ!
Nhân ngày Quốc tế Nhân quyền, tác giả Nguyễn Mỹ Hào viết bài nghị luận “ Nhìn về đời sống người dân ở việt Nam ngày nay “ với câu kết luận xác quyết như vầy: “ Bởi không có bộ mặt loài người, nên CSVN từ quốc tặc đầu sỏ Hồ Chí Minh xuống đến bọn Bắc bộ phủ ngày nay, chúng đã chỉ bán nước dâng biển đảo cho kẻ thù phương Bắc không thôi, mà chúng còn thi nhau vơ vét tài nguyên làm cho đất nước rách nát tang hoang, bóc lột, cướp tài sản của cải, vườn ruộng của người dân. Không những thế chúng còn cấm đoán, ngăn cản người trong nước dù chỉ nói hay viết ra lòng yêu nước của mình, cũng bị đọa đầy, tù tội, nhẹ thì cũng bị dọa nạt khủng bó tinh thần. Cho nên, cũng vẫn như lời Ông Boris Yeltine rằng : “ Anh có thể xây ngai vàng bằng lưỡi lê nhưng anh không thể ngồi lâu trên đó. Cộng sản không thể nào chữa trị, cần phải đào thải chúng nó …” Và chắc chắn CSVN bằng sức mạnh tổng hợp toàn dân sẽ tiêu diệt hết sạch chúng một ngày không xa. “
Người Việt Nam thường lập lại tư tưởng của Lục Giả rằng:
“Nhà vua ngồi trên mình ngựa lấy được thiên hạ, nhưng có thể ngồi trên lưng ngựa mà cai trị thiên hạ không? Vả chăng, các vua Thành Thang, Vũ Vương lấy được thiên hạ một cách nghịch, nhưng lại giữ thiên hạ một cách thuận. Dùng cả văn lẫn vũ là cái thuận lâu dài. Ngày xưa, vua Ngô Phù Sai, Trí Bá đều hết sức mạnh mà vẫn bị diệt vong, nhà Tần dùng hình pháp không thay đổi nên cuối cùng họ Doanh bị diệt. Giả sử trước đây sau khi nhà Tần đã thôn tính thiên hạ, lại thi hành nhân nghĩa, theo phép tắc của các vị thánh ngày xưa thì bệ hạ làm sao mà có được thiên hạ? “
Trước khi già hồ và đồng bọn cõng cái nọc độc mác, lê duy vật tam vô về tròng vào cổ dân tộc Việt Nam, xã hội ta dưới mọi thời đại vẫn chuộng bề Nhân Nghĩa truyền thống của tổ tiên:
“ Lấy Đại Nghĩa để thắng hung tàn
Đem Chí Nhân mà thay cường bạo”
Trước 1975, Miền Nam, dù lâm cảnh chiến tranh nghiệt ngả, vẫn nhẫn nại thực hành nền chánh trị “vương đạo”, cai trị bằng giáo dục Dân tộc – Nhân bản, thuyết phục lòng người.
Cọng sản Miền Bắc thực hành “ bá đạo “, cai trị bằng sức mạnh dao mác, lưởi lê, cưởng bức, bần cùng hóa nhân dân, xua vào đánh chiếm Miền Nam.
Miền Nam vương đạo hiền hòa đành bị bá đạo cọng sản xâm chiếm. Chúng chiếm đoạt tất cả để bọn trùm đảng chia nhau, ăn một lần cho tàn mạt tất cả. Đến khi kiệt quệ mới chịu đổi mới, nhả ra cho dân làm ăn cò con cho bớt đói, khỏi nổi loạn,kêu là kinh tế thị trường theo định hướng xã nghĩa, nghĩa là vẫn giữ lại hệ thống kinh tế quốc doanh bệ rạc, thúi nát để bòn rút của cải của dân.
Lịch sử 70 năm của quỉ cọng phản dân, hại nước là như thế!
Hiện tại, người dân Việt Nam sống dưới chế độ một cổ hai tròng.
Bên trong là cọng sản áp bức, cướp giựt.
Bên ngoài, chệt tàu thực hành chánh sách tàm thực, xua dân lưỡng Quảng vào lập Chinatown lấn đất lần hồi.
Thực tế là: Việt Nam ngày nay, dưới ách cai trị cọng sản An nam, thực chất là BÁN THUỘC ĐỊA của Tàu phù, cả về chánh trị lẫn kinh tế.
Ngày xưa, Các Mác tuyên truyền: Đế Quốc là thời kỳ tột cùng của chế độ tư bản với đặc điểm kinh tế “ Tư bản Độc quyền Nhà nước “, nghĩa là Tư bản cấu kết với quyền lực nhà nước thực hành độc quyền kinh tế, bóc lột dân lao động tới tận xương tủy.
Ngày nay, Chế độ Xã nghĩa mang tính chất đúng y như vậy: Tư bản ĐỎ + đảng cs độc tài + Nhà nước áp bức = Tư bản dộc quyền nhà nước, tức là giai đoạn tột cùng của CHẾ ĐỘ TƯ BẢN ĐỎ.
Nhân dân Việt Nam ngày nay đang chịu ách nô lệ hai tầng, chỉ còn một con đường là vùng lên tự cứu mình, cứu nước:
HÃY VÙNG LÊN NHỮNG NGƯỜI NÔ LỆ VIỆT NAM!
Nguyễn Nhơn

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét