Tại-sao “chân Quê” Làm Tiệc Vinh Danh Bố Lần Thứ 9, Năm 2015 Ở Duluth, Minnesota?
Tác giả :Diamond Bích-Ngọc
Tác giả :Diamond Bích-Ngọc
TẠI-SAO “CHÂN QUÊ” LÀM TIỆC VINH DANH BỐ LẦN THỨ 9,
NĂM 2015 Ở DULUTH, MINNESOTA?
Diamond Bích-Ngọc (ghi nhận)
Tại-sao “Chân Quê” tổ-chức tiệc VINH DANH BỐ LẦN THỨ 9, năm 2015 ở Duluth, Minnesota? Đó là câu-hỏi của rất nhiều người ở vùng Quận Cam, miền Nam California đã đặt ra cho chúng tôi. Để trả-lời, xin tóm gọn câu chuyện ngắn về một chàng thanh-niên Việt-Nam tuổi ngoài đôi mươi như sau:
Vào mùa Hè 1978, trải qua chuyến vượt biển kinh-hoàng – chàng thanh-niên ấy đã đến được bến bờ tự-do của nước Nam-Dương (Indonesia). Thật may mắn, không phải qua bất kỳ một thủ-tục thanh-lọc nào; cơ-quan UNHCR – (The United Nations High Commissioner for Refugees) tức “Cao-Ủy-Tỵ-Nạn-Liên-Hiệp-Quốc” đã nhanh chóng cho anh và những thuyền-nhân đi định-cư tại Hoa-Kỳ.
Thuở đó, có những gia-đình người Mỹ khá-giả ở tiểu bang Minnesota đã dang rộng vòng tay nhân-ái bảo-trợ anh cùng dẫn dắt rất nhiều người Việt tỵ-nạn “chân ướt chân ráo” từ những ngày đầu ngơ-ngác nơi xứ lạ quê người làm quen với vùng đất mới. Nơi chốn đó là Duluth, một thành-phố nhỏ bé nhưng đầy ắp tình người!
Họ đã ban ơn cho anh rất nhiều: từ việc đứng tên mướn nhà, dạy học tiếng Anh, dạy lái xe, cách mở trương-mục ngân-hàng, chở đi bác-sĩ, nha-sĩ, đến hướng-dẫn tìm kiếm việc làm v.v… và v.v… Họ không bắt anh phải đi nhà Thờ (theo tôn-giáo của họ), không khuyên anh theo đảng Dân-Chủ (Democrat), Cộng-Hòa (Republican) hay Tự-Do (Libertarian)… Họ giúp-đỡ hết sức tận-tình; hơn cả đối với người ruột thịt và nhất là không một mảy may nào mưu-cầu lợi-ích từ anh và những người Việt tỵ-nạn khác.
Hơn 30 năm sau, anh và phu-nhân (gia-đình Chân-Quê) mới có cơ-hội trở về thành-phố Duluth, MN thân yêu để đáp trả lại phần nào những ân-tình sâu đậm ngày xưa; cũng nhằm tổ-chức tiệc Vinh-Danh các Nhà Bảo-Trợ thuộc gia-đình họ: Boyd, Miller, Milbrath và Dahl.
Đến năm 2013, chúng-tôi mới biết ra rằng ở Duluth, MN có rất nhiều cựu-quân-nhân Hoa-Kỳ từng tham-chiến tại Việt-Nam cư-ngụ. Sau khi liên-lạc với Hội Cựu Chiến Binh vùng Bắc Mỹ (Northern Vietnam Veterans), gia-đình “Chân Quê” quyết-định tổ-chức tiệc Vinh Danh Bố tại đây hằng năm; thay vì 6 năm trước (từ 2007 đến 2012) đã từng thực-hiện ở Quận Cam, miền Nam California (nơi có rất đông gia-đình các cựu-quân-nhân Quân-Lực Việt-Nam-Cộng-Hòa).
Chiều Chúa-Nhật 7 tháng 6, 2015 vừa qua, tiệc Vinh Danh Bố lần thứ Chín (tức năm thứ Ba tại Duluth); các “Bố” cựu-chiến-binh Hoa-Kỳ vùng Bắc Mỹ lại được gia-đình “Chân Quê” Vinh-Danh trang-trọng và rất thân-tình.
Những ca-nhạc-sĩ chuyên nghiệp từng hát cho chiến binh Hoa-Kỳ tham-chiến tại Việt-Nam (trước 1975) như Thế-Dũng – (Biệt-Kích 101 - Dũng Rock), Tuyết-Dung (Ba Trái Táo), cùng nhạc-sĩ: Tom-Sĩ-Lê, Thái-Nguyên và Diamond Bích-Ngọc đã vượt không-gian với chiều dài 1,495 dặm (miles) tức 2,405km đường chim bay từ California đến Minnesota; cộng thêm khoảng hai tiếng rưỡi đường bộ 154.3 dặm (miles) lái xe rời thành-phố Minneapolis; để về được Duluth cống-hiến một chương-trình văn-nghệ hoàn-toàn bằng Anh-Ngữ cho quý khán-giả Hoa-Kỳ thưởng-thức.
Chương-trình bắt đầu rất đúng giờ và toàn-thể khách mời cũng không một ai đến trễ. Từ ngoài cửa nhà-hàng đã có ba cô thiếu-nữ Việt-Nam hiền-hòa trong áo bà-ba, nón lá miền Nam đứng chào để choàng những vòng hoa “Welcome” cho các cựu-chiến-binh Hoa-Kỳ.
Chương-trình tiệc bắt đầu trong không-khí trang-nghiêm với quốc-ca Mỹ, Việt-Nam-Cộng-Hòa và phút mặc-niệm.
Tại-sao “Chân Quê” tổ-chức tiệc VINH DANH BỐ LẦN THỨ 9, năm 2015 ở Duluth, Minnesota? Đó là câu-hỏi của rất nhiều người ở vùng Quận Cam, miền Nam California đã đặt ra cho chúng tôi. Để trả-lời, xin tóm gọn câu chuyện ngắn về một chàng thanh-niên Việt-Nam tuổi ngoài đôi mươi như sau:
Vào mùa Hè 1978, trải qua chuyến vượt biển kinh-hoàng – chàng thanh-niên ấy đã đến được bến bờ tự-do của nước Nam-Dương (Indonesia). Thật may mắn, không phải qua bất kỳ một thủ-tục thanh-lọc nào; cơ-quan UNHCR – (The United Nations High Commissioner for Refugees) tức “Cao-Ủy-Tỵ-Nạn-Liên-Hiệp-Quốc” đã nhanh chóng cho anh và những thuyền-nhân đi định-cư tại Hoa-Kỳ.
Thuở đó, có những gia-đình người Mỹ khá-giả ở tiểu bang Minnesota đã dang rộng vòng tay nhân-ái bảo-trợ anh cùng dẫn dắt rất nhiều người Việt tỵ-nạn “chân ướt chân ráo” từ những ngày đầu ngơ-ngác nơi xứ lạ quê người làm quen với vùng đất mới. Nơi chốn đó là Duluth, một thành-phố nhỏ bé nhưng đầy ắp tình người!
Họ đã ban ơn cho anh rất nhiều: từ việc đứng tên mướn nhà, dạy học tiếng Anh, dạy lái xe, cách mở trương-mục ngân-hàng, chở đi bác-sĩ, nha-sĩ, đến hướng-dẫn tìm kiếm việc làm v.v… và v.v… Họ không bắt anh phải đi nhà Thờ (theo tôn-giáo của họ), không khuyên anh theo đảng Dân-Chủ (Democrat), Cộng-Hòa (Republican) hay Tự-Do (Libertarian)… Họ giúp-đỡ hết sức tận-tình; hơn cả đối với người ruột thịt và nhất là không một mảy may nào mưu-cầu lợi-ích từ anh và những người Việt tỵ-nạn khác.
Hơn 30 năm sau, anh và phu-nhân (gia-đình Chân-Quê) mới có cơ-hội trở về thành-phố Duluth, MN thân yêu để đáp trả lại phần nào những ân-tình sâu đậm ngày xưa; cũng nhằm tổ-chức tiệc Vinh-Danh các Nhà Bảo-Trợ thuộc gia-đình họ: Boyd, Miller, Milbrath và Dahl.
Đến năm 2013, chúng-tôi mới biết ra rằng ở Duluth, MN có rất nhiều cựu-quân-nhân Hoa-Kỳ từng tham-chiến tại Việt-Nam cư-ngụ. Sau khi liên-lạc với Hội Cựu Chiến Binh vùng Bắc Mỹ (Northern Vietnam Veterans), gia-đình “Chân Quê” quyết-định tổ-chức tiệc Vinh Danh Bố tại đây hằng năm; thay vì 6 năm trước (từ 2007 đến 2012) đã từng thực-hiện ở Quận Cam, miền Nam California (nơi có rất đông gia-đình các cựu-quân-nhân Quân-Lực Việt-Nam-Cộng-Hòa).
Chiều Chúa-Nhật 7 tháng 6, 2015 vừa qua, tiệc Vinh Danh Bố lần thứ Chín (tức năm thứ Ba tại Duluth); các “Bố” cựu-chiến-binh Hoa-Kỳ vùng Bắc Mỹ lại được gia-đình “Chân Quê” Vinh-Danh trang-trọng và rất thân-tình.
Những ca-nhạc-sĩ chuyên nghiệp từng hát cho chiến binh Hoa-Kỳ tham-chiến tại Việt-Nam (trước 1975) như Thế-Dũng – (Biệt-Kích 101 - Dũng Rock), Tuyết-Dung (Ba Trái Táo), cùng nhạc-sĩ: Tom-Sĩ-Lê, Thái-Nguyên và Diamond Bích-Ngọc đã vượt không-gian với chiều dài 1,495 dặm (miles) tức 2,405km đường chim bay từ California đến Minnesota; cộng thêm khoảng hai tiếng rưỡi đường bộ 154.3 dặm (miles) lái xe rời thành-phố Minneapolis; để về được Duluth cống-hiến một chương-trình văn-nghệ hoàn-toàn bằng Anh-Ngữ cho quý khán-giả Hoa-Kỳ thưởng-thức.
Chương-trình bắt đầu rất đúng giờ và toàn-thể khách mời cũng không một ai đến trễ. Từ ngoài cửa nhà-hàng đã có ba cô thiếu-nữ Việt-Nam hiền-hòa trong áo bà-ba, nón lá miền Nam đứng chào để choàng những vòng hoa “Welcome” cho các cựu-chiến-binh Hoa-Kỳ.
Chương-trình tiệc bắt đầu trong không-khí trang-nghiêm với quốc-ca Mỹ, Việt-Nam-Cộng-Hòa và phút mặc-niệm.
Cựu Trung-Sĩ Thủy-Quân-Lục-Chiến Brad Bennette, đương-kim Hội-Trưởng “Northern Vietnam Veterans” sau đó ngỏ lời chào mừng hơn 200 cựu-chiến-binh Hoa-Kỳ và gia-đình đã đến tham-dự đông-đủ. Ông thay mặt tất-cả quan khách nói lời cảm-tạ tri-ân trong nước mắt đến gia-đình “Chân Quê”, vì suốt ba năm liền đã không ngại đường xá xa-xôi, hao tốn tiền của để tổ-chức tiệc Vinh-Danh-Bố tại Duluth, Minnesota.
Cựu Tù-Nhân-Chiến-Tranh POW (Prisoner Of War), David Wheat – (người vừa được dân-chúng thành-phố Duluth làm tượng vinh-danh tại phi-trường Duluth hôm thứ Sáu 5 tháng 6, 2015). Ông cùng phu-nhân và toàn-thể con, cháu cũng tề-tụ đông đủ, vui vẻ đến dự tiệc Vinh Danh Bố này!
Ông nói: “Vì cái tên David Wheat đã được báo chí, truyền-thanh, ti-vi địa-phương nhắc đến quá nhiều trong những ngày qua. Lẽ ra, ông không nên lên sân-khấu để phát-biểu cảm-tưởng nữa. Nhưng vì tình thân với gia-đình ‘Chân Quê’ nên ông mạn phép nói đôi lời chân-thành cảm-ơn đến Thái-Nguyên và Diamond Bích-Ngọc. Những trái tim ngọt ngào suốt đời chỉ biết làm việc từ-thiện và từ-thiện...”
Sau đó mọi người dùng cơm tối với một thực-đơn thật ngon miệng, có cả 500 cuốn chả giò do chúng-tôi đặt mua và chở bằng máy bay từ California về Duluth; đã được các đầu bếp chiên dòn “nóng hổi vừa thổi vừa ăn”. Một chương-trình văn-nghệ với những tiết-mục đặc-sắc toàn bằng Anh-Ngữ do ban-nhạc “Chân-Quê”: Tom-Sĩ-Lê, Thái-Nguyên, Diamond Bích-Ngọc cùng ca-nhạc-sĩ Thế-Dũng (Biệt-Kích 101 – Dũng Rock), Tuyết-Dung (Ba Trái Táo) trình-diễn thật sôi-động. Những bài hát gợi nhớ thật nhiều cho các cựu-chiến-binh Mỹ thời-gian tham-chiến tại Việt-Nam như: The Letter, We Gotta Get Out Of This Place, Heart of Gold, Satisfaction, I Don’t Know Why I Love You… Mọi người cùng hát theo và khiêu-vũ say-sưa theo điệu nhạc.
Vũ-đoàn “Hoàng-Anh’s Dance Group” được khán-giả tán-thưởng nhiệt-liệt khi biểu-diễn những màn múa: Một Mẹ Trăm Con, Khúc Hát Ân Tình thật điêu-luyện. Đặc-sắc nhất là phần độc tấu đàn T’rưng & đàn Bầu bài hát “God Bless America” và Once Day” của nhạc-sĩ chuyên-nghiệp Ánh-Hà; đã làm cho khán-giả Mỹ ngẩn-ngơ với cây đàn T’rưng lạ mắt cùng đàn Bầu chỉ duy-nhất có 1 dây.
Phần chính của buổi tiệc là gia-đình “Chân-Quê” Vinh Danh những nhà bảo-trợ họ Boyd, Miller, Milbrath, Dahl cùng toàn-thể các cựu chiến-binh đồng-minh Hoa-Kỳ. Sau đó, nhạc-sĩ Thái-Nguyên đã mời đại-diện gia-đình nhiếp-ảnh-gia Thịnh-Nguyễn là chị Minh-Phước cùng ái-nữ Thùy-Dương (vừa trở thành Bác-Sĩ Y-Khoa: Medical Doctor) lên sân-khấu để cảm-ơn về sự cộng-tác vô vụ lợi suốt ba năm qua; giúp cho chương-trình tiệc Vinh Danh Bố được thành-công vô cùng tốt đẹp.
Chị Minh-Phước sau đó cũng phát-biểu cảm-tưởng rằng gia-đình chị đã rất hoan-hỉ và diễm-phúc khi được tiếp tay cùng Diamond Bích-Ngọc và Thái-Nguyên trong những công-tác thiện-nguyện như tổ-chức tiệc Vinh Danh Bố hằng năm! Chị không quên nhắc đến tên cố nhạc-sĩ Việt-Dzũng (người đã có công ‘làm mai’ cho gia-đình chị quen biết và cộng-tác với ‘Chân-Quê’ từ 2013 đến nay); sau đó, ái-nữ của chị là Bác-Sĩ Y-Khoa: Thùy-Dương đã có phần nói chuyện vô cùng xúc-tích, thanh-thoát, rõ ràng. Những tràng pháo tay không ngớt của khán-giả đã ưu-ái dành tặng đến toàn-thể gia-đình anh Thịnh và chị Phước (cư-dân Minneapolis).
Xen kẽ chương-trình là phần biểu diễn gánh trái cây, rau quả của ông Mike Hansen và những tiết-mục xổ-số vui nhộn với các giải-thưởng như Visa Gift Cards, tranh sơn dầu giá-trị vẽ cảnh sông nước Hậu-Giang, Việt-Nam. Thật hy-hữu khi người trúng giải này lại là một cựu chiến-binh Mỹ năm xưa đã từng đóng quân ở vùng sông nước miền Tây, VN! Giải độc-đắc về tay Jerry Rouleau. Ông đã tỏ ra vô cùng vui sướng khi lãnh-nhận mini ipad do Diamond Bích-Ngọc trao tặng.
Tiệc Vinh Danh Bố này đã "HEALING" = "CHỮA LÀNH" cho rất, rất nhiều cựu chiến-binh. Hoa-Kỳ, vì sau chiến cuộc họ trở về quê-hương đã bị chính người dân Mỹ coi thường & khinh-khi như Title của Fox News đã loan tải: "Unfortunately after the surviving soldiers came home many of them were shown disrespect and a lack of appreciation."
Quý-vị có thể xem phóng-sự tiệc Vinh Danh Bố do truyền-hình Fox News và abc Eyewitness News thực-hiện qua You Tube:
http://m.fox21online.com/news/local-celebration-honors-vietnam-vets/33454192
Và:
http://www.wdio.com/article/stories/S3819201.shtml?cat=10335
Gia-đình “Chân-Quê” thật sự xúc động khi toàn bộ khách Hoa-Kỳ tham dự tiệc Vinh Danh Bố rất lịch-sự và vô cùng trân-trọng chúng tôi. Họ đến đúng giờ, giữ yên lặng, không ồn ào khi có người nói hoặc trình-diễn trên sân-khấu, M.C không cần phải kêu gọi hoặc nài-nỉ, tất-cả đều ở đến phút cuối chương-trình dù đã dùng xong cơm tối. Nhiều lần cả hội-trường không ai bảo ai cùng đứng lên vang dội những tràng pháo tay thân ái dành tặng cho gia-đình “Chân Quê”.
Hơn 40 năm tàn chiến cuộc; chúng tôi đã chứng minh hùng-hồn cho nhân-loại biết rằng: người dân miền Nam Việt-Nam luôn biết tri-ân những hy-sinh của các đồng-minh Hoa-Kỳ trong chiến-tranh VN. Khi xưa, họ chỉ là những thanh-niên trẻ: 18, 20 phải tòng chinh, nhập-ngũ theo quân-lệnh. Họ không phải là thành-phần “Con Ông Cháu Cha” ở Hoa-Kỳ. Họ đã sát cánh cùng quân-lực Việt-Nam-Cộng-Hòa chiến-đấu và hy-sinh rất nhiều. Họ đáng được tôn-trọng và trân quý!
Nhạc-sĩ Thái-Nguyên đã làm cho rất nhiều khán-giả rơi lệ khi anh hát bài “My Foot Prints” do chính anh sáng-tác để tặng cho toàn-thể người dân thành-phố Duluth, Minnesota. Xin ghi lại nơi đây để kết-thúc bài viết này và cũng để thay cho lời cảm-ơn đến những tấm lòng vàng của các nhà bảo-trợ Hoa-Kỳ cùng các cựu chiến-binh của “Northern Vietnam Veterans”:
“I am back in Duluth
Where love is true love
Where friends are true friends
Where heroes are real heroes
My Saint Louis County
It always welcomes me
With open hearts and arms
I feel like going home
Years ago when I first arrived
In the middle of winter
Had no sock no shoe
Only my bare country feet
Stepped out of the airplane
I was stunned and frozen
But God sent a strong man
Who carried me to safety
I am back in Duluth
Great Lakes town with warm people
Their kindness changed my life
From nothing to something./.”
Khán-giả không ngớt những tràng pháo tay.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét