Ngược đãi sau 30/4 là bi kịch lịch sử
Nam Nguyên, phóng viên RFA
2015-04-22
2015-04-22
Đánh dấu 40 năm chiến tranh Việt Nam kết thúc, một vấn đề lại được
đem ra mổ xẻ, đó là có hay không câu chuyện phân biệt đối xử ngược đãi
quân dân cán chính VNCH sau khi miền Bắc thống nhất đất nước và đặt dưới
sự lãnh đạo toàn diện của Đảng Cộng sản Việt Nam.
Công dân hạng hai trên đất nước mình
Sau khi chiến tranh Quốc-Cộng kết thúc vào ngày 30/4/1975, quân dân cán chính của chế độ VNCH chịu nhiều thống khổ và bị phân biệt đối xử. Tình trạng này chỉ được cải thiện vào cuối thập niên 1980 khi Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam tiến hành đổi mới.
Theo nhà báo Lê Phú Khải, nguyên thường trú Đài Tiếng nói Việt Nam (VOV) tại Đồng bằng sông Cửu Long thì dùng các từ “ngược đãi” “phân biệt đối xử” là chưa chuẩn xác, vì thực tế nó ghê gớm và kinh khủng hơn thế rất nhiều. Từ Saigon ông Lê Phú Khải nhận định:
“ Đây là một đường lối sai lầm làm cho nhiều người khốn khổ, thậm chí có những người phải sống dở chết dở thì đây là bi kịch chứ không phải là ngược đãi, nó là bi kịch của cả một đất nước.”
Trong khoảng một thập niên kể từ ngày 30/4/1975, nếu nói quân dân cán chính VNCH và gia đình của họ trở thành công dân hạng hai ngay trên đất nước mình thì cũng có nhiều phần đúng. Bởi vì chính sách của Đảng Cộng sản đã thay đổi tận gốc nền tảng xã hội ở Nam Việt Nam, quyền tư hữu đất đai không còn, các đợt cải tạo công thương nghiệp tư doanh đã quốc hữu hóa đồng loạt khối doanh nghiệp tư nhân dù là doanh nghiệp lớn hay nhỏ. Ngoài ra rất nhiều tài sản và nhà ở của sĩ quan cao cấp, viên chức VNCH bị tịch thu với những lý do mơ hồ như có nợ máu với nhân dân, hoặc bị chụp mũ là tư sản.
Ông lê Phú Khải nhận thức từ hiểu biết qua công tác nhà báo của mình, ngay trong những năm đầu khi Miền Nam khởi sự được nếm mùi xã hội chủ nghĩa. Ông nói:
“ Ngoài Hà Nội tôi đã chứng kiến rồi, chứ trong Nam đương nhiên là như thế, người ta nóng vội đi lên chủ nghĩa xã hội không tưởng, cái chủ nghĩa xã hội mà ông Nguyễn Phú Trọng nói là đến cuối thế kỷ này chưa chắc đã hình thành đấy. Người ta muốn đi lên thì người ta phải cải tạo, đó là một sai lầm chết người cho nên bao nhiêu là chủ xưởng, chủ nhà máy là những người lao động giỏi, của cải của họ bị tich thu hết, công tư hợp doanh hết, đi vào làm ăn đưa cho những người không biết quản lý lên quản lý thì nó đã làm tan nát hết nền kinh tế từ năm 1975-1976 cho tới đại hội Đảng lần thứ 6 năm 1986, sau đó là đổ mới thì mới bắt đầu có khá lên được.”
Nhà báo Lê Phú Khải qua thời gian làm phóng viên, rồi thường trú Đài Tiếng nói VOV ở Đồng bằng sông Cửu Long, nhớ lại một thời kỳ đảo điên ở miền Nam Việt Nam sau khi đất nước thống nhất. Ông nói:
“ Tôi chứng kiến nhiều lắm, ví dụ một ông chủ tiệm giày bị đuổi đi khai hoang ở Tây Ninh, nhưng khi ông thấy “đổi mới” cán bộ bắt đầu đi giày rồi, bắt đầu nhảy đầm rồi thì ông ấy kéo cả gia đình về; bây giờ ông lại có tiệm giày. Hay là ông chủ ô tô chẳng hạn, ông ấy bảo tôi có chiếc xe chở khách họ biến thành công tư hợp doanh, tôi biết công tư hợp doanh sau này dứt khoát sẽ phải trả lại tôi. Vì sao, ông ấy bảo họ đến lấy cái ô tô nhưng phụ tùng chả ông nào lấy, tôi để phụ tùng dưới gầm giường. Tôi biết mấy ông này ở nhà quê ra chẳng biết gì về ô tô, ô tô cũ phải có phụ tùng để sửa chữa. Y rằng sau này phải trả lại ô tô cho chủ cũ. Như vậy nói là ngược đãi là chưa đúng phải nói là đường lối sai lầm dẫn đến những bi kịch, những thảm họa của đất nước.”
Mặc dù hệ thống tuyên truyền của Nhà nước Việt Nam cố gắng viết lại lịch sử theo quan điểm chính trị chứ không phải những sự thật đã xảy ra, nhưng sự kiện hơn 100.000 sĩ quan và viên chức VNCH bị đưa vào các trại tù khổ sai được gọi một cách mỹ miều là tập trung cải tạo thì không thể nào chối cãi và nói khác đi được. Tất cả những quân cán chính VNCH bị đi cải tạo tập trung sau 30/4/1975 nói chung đều đã bị giam cầm cả chục năm, người ít nhất thì cũng từ 3 năm tới 5 năm.
Ông Nguyễn Ngọc Tiên, cựu Trung úy Quân lực VNCH từng bị tù cải tạo 6 năm và sau khi được thả lại bị thêm 2 năm tù về tội phản động phát biểu từ San Jose Bắc California Hoa Kỳ:
Ông Đỗ Mạnh Trường cựu viên chức VNCH đã bị cải tạo tập trung 8 năm và hiện định cư ở Wesminster Quận Cam California phát biểu:
“Tôi đã nghe rất nhiều câu chuyện, những người ở Miền Nam có gia đình họ ở Miền Bắc vào thăm thì họ cũng khuyên câu đầu tiên là các bác các chú ráng cải tạo cho tốt để được về với gia đình. Nhưng mà sau một thời gian thì những người này không dám nói điều đó nữa, đó là sự ngụy biện hoàn toàn, bởi vì nếu không có áp lực của thế giới thì chắc chắn là tất cả cựu quân nhân dưới danh nghĩa đi tù cải tạo sẽ chẳng còn được mấy người mà về. Xin nhấn mạnh rằng cho đến năm 1979 có một số người được chở vào Thanh Phong Thanh Hóa để biến thành trại viên thay vì phạm nhân theo danh nghĩa họ nói. Họ đã được trả lại đồng hồ được phép đi ra khỏi trại mà không phải có tụi nó dẫn theo thì họ lại được khuyến khích là trong một thời gian ngắn nữa các anh sẽ đưa vợ con các anh ra ngoài này. Thử hỏi giả sử chính sách đó kéo dài thì thế hệ hay giai cấp có còn hay không hay tất cả con cái chúng ta đã trở thành người Thượng hết chỉ sau một thời gian rất ngắn.”
Trong khi người chủ gia đình theo lệnh Chính quyền đi học tập cải tạo, thực chất là đi tù thì vợ con họ ở nhà trở thành công dân hạng hai, không thể xin việc làm, con cái những người sĩ quan, viên chức VNCH đi cải tạo bị tước đoạt cơ hội vào đại học. Vì chính quyền phân loại các thí sinh thi vào đại học thành 4 nhóm và mỗi nhóm còn chia tới 14 thành phần. Con “ngụy” thời đó gọi là như thế, muốn vào đại học phải có điểm thi nhiều gấp đôi con cán bộ đảng viên mới có thể trúng tuyển, thí sinh đại học thời đó từng chế câu “học tài thi phận” thành “học tài thi lý lịch”. Một sự thật không thể chối cãi là sau khi đất nước thống nhất, đã chẳng có hòa hợp hòa giải gì, mà ngay trong giáo dục cũng đã phân biệt đối xử giữa con cán bộ và con “ngụy quân-ngụy quyền.”
“ Không chỉ ở miền Nam mà ở miền Bắc trước kia gia đình trí thức tiểu tư sản, địa chủ tư sản còn bị phân biệt đối xử nữa là sau này ‘giải phóng miền Nam thống nhất đất nước’. Cho nên việc thi vào đại học rồi đối xử không công bằng giữa các thành phần là chuyện hiển nhiên ai cũng thấy… Chuyện phân biệt đối xử lấy giai cấp công nông làm gốc rồi phân biệt đối xử với các giai cấp khác là sai lầm từ gốc rồi, cái này là có thật…mấy ông sử gia chẳng qua là bồi bút thôi, nói để vui lòng bè đảng để thăng quan tiến chức thôi. Chứ bản thân tôi là gia đình toàn cán bộ, thậm chí là cán bộ cao cấp của Đảng, nhưng khi ở Hà Nội ở xóm tôi mấy ông về hay đi xe máy, xe đạp do vậy xã nó phê cho là gia đình tư sản thế là 2 năm trời tôi không được vào đại học. Bản thân tôi đã chịu cái cảnh đó cho nên cái đó là có thật chứ không phải người ta bịa ra.”
Sau chiến thắng 30/4/1975, nếu không bỏ lỡ một thập niên u mê đem chính sách cải tạo năm 1954 ở miền Bắc vào áp dụng ở miền Nam, thì có lẽ Việt Nam đã tiến xa hơn nhiều và nếu đảng Cộng sản thực tâm muốn hòa hợp hòa giải thì đã không có làn sóng vượt biển tìm tự do kéo dài từ giữa năm 1975 đến 1990. Nhiều người đã tìm được bến bờ tự do nhưng hàng trăm ngàn người không may đã vùi thây đáy biển.
40 năm sau khi kết thúc cuộc chiến, ở đâu là nỗi vui mừng của người chiến thắng và ở đâu là tiếng thở dài u uất của người dân Việt
Nguồn:http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/discri-after-fall-saigon-04222015080143.html
Kevin
nơi gửi
New York
:Công dân hạng hai trên đất nước mình
Sau khi chiến tranh Quốc-Cộng kết thúc vào ngày 30/4/1975, quân dân cán chính của chế độ VNCH chịu nhiều thống khổ và bị phân biệt đối xử. Tình trạng này chỉ được cải thiện vào cuối thập niên 1980 khi Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam tiến hành đổi mới.
Theo nhà báo Lê Phú Khải, nguyên thường trú Đài Tiếng nói Việt Nam (VOV) tại Đồng bằng sông Cửu Long thì dùng các từ “ngược đãi” “phân biệt đối xử” là chưa chuẩn xác, vì thực tế nó ghê gớm và kinh khủng hơn thế rất nhiều. Từ Saigon ông Lê Phú Khải nhận định:
“ Đây là một đường lối sai lầm làm cho nhiều người khốn khổ, thậm chí có những người phải sống dở chết dở thì đây là bi kịch chứ không phải là ngược đãi, nó là bi kịch của cả một đất nước.”
Trong khoảng một thập niên kể từ ngày 30/4/1975, nếu nói quân dân cán chính VNCH và gia đình của họ trở thành công dân hạng hai ngay trên đất nước mình thì cũng có nhiều phần đúng. Bởi vì chính sách của Đảng Cộng sản đã thay đổi tận gốc nền tảng xã hội ở Nam Việt Nam, quyền tư hữu đất đai không còn, các đợt cải tạo công thương nghiệp tư doanh đã quốc hữu hóa đồng loạt khối doanh nghiệp tư nhân dù là doanh nghiệp lớn hay nhỏ. Ngoài ra rất nhiều tài sản và nhà ở của sĩ quan cao cấp, viên chức VNCH bị tịch thu với những lý do mơ hồ như có nợ máu với nhân dân, hoặc bị chụp mũ là tư sản.
Đây là một đường lối sai lầm làm cho nhiều người khốn khổ, thậm chí có những người phải sống dở chết dở thì đây là bi kịch chứ không phải là ngược đãi, nó là bi kịch của cả một đất nướcNhững sai lầm chết người
nhà báo Lê Phú Khải
Ông lê Phú Khải nhận thức từ hiểu biết qua công tác nhà báo của mình, ngay trong những năm đầu khi Miền Nam khởi sự được nếm mùi xã hội chủ nghĩa. Ông nói:
“ Ngoài Hà Nội tôi đã chứng kiến rồi, chứ trong Nam đương nhiên là như thế, người ta nóng vội đi lên chủ nghĩa xã hội không tưởng, cái chủ nghĩa xã hội mà ông Nguyễn Phú Trọng nói là đến cuối thế kỷ này chưa chắc đã hình thành đấy. Người ta muốn đi lên thì người ta phải cải tạo, đó là một sai lầm chết người cho nên bao nhiêu là chủ xưởng, chủ nhà máy là những người lao động giỏi, của cải của họ bị tich thu hết, công tư hợp doanh hết, đi vào làm ăn đưa cho những người không biết quản lý lên quản lý thì nó đã làm tan nát hết nền kinh tế từ năm 1975-1976 cho tới đại hội Đảng lần thứ 6 năm 1986, sau đó là đổ mới thì mới bắt đầu có khá lên được.”
Nhà báo Lê Phú Khải qua thời gian làm phóng viên, rồi thường trú Đài Tiếng nói VOV ở Đồng bằng sông Cửu Long, nhớ lại một thời kỳ đảo điên ở miền Nam Việt Nam sau khi đất nước thống nhất. Ông nói:
“ Tôi chứng kiến nhiều lắm, ví dụ một ông chủ tiệm giày bị đuổi đi khai hoang ở Tây Ninh, nhưng khi ông thấy “đổi mới” cán bộ bắt đầu đi giày rồi, bắt đầu nhảy đầm rồi thì ông ấy kéo cả gia đình về; bây giờ ông lại có tiệm giày. Hay là ông chủ ô tô chẳng hạn, ông ấy bảo tôi có chiếc xe chở khách họ biến thành công tư hợp doanh, tôi biết công tư hợp doanh sau này dứt khoát sẽ phải trả lại tôi. Vì sao, ông ấy bảo họ đến lấy cái ô tô nhưng phụ tùng chả ông nào lấy, tôi để phụ tùng dưới gầm giường. Tôi biết mấy ông này ở nhà quê ra chẳng biết gì về ô tô, ô tô cũ phải có phụ tùng để sửa chữa. Y rằng sau này phải trả lại ô tô cho chủ cũ. Như vậy nói là ngược đãi là chưa đúng phải nói là đường lối sai lầm dẫn đến những bi kịch, những thảm họa của đất nước.”
Mặc dù hệ thống tuyên truyền của Nhà nước Việt Nam cố gắng viết lại lịch sử theo quan điểm chính trị chứ không phải những sự thật đã xảy ra, nhưng sự kiện hơn 100.000 sĩ quan và viên chức VNCH bị đưa vào các trại tù khổ sai được gọi một cách mỹ miều là tập trung cải tạo thì không thể nào chối cãi và nói khác đi được. Tất cả những quân cán chính VNCH bị đi cải tạo tập trung sau 30/4/1975 nói chung đều đã bị giam cầm cả chục năm, người ít nhất thì cũng từ 3 năm tới 5 năm.
Ông Nguyễn Ngọc Tiên, cựu Trung úy Quân lực VNCH từng bị tù cải tạo 6 năm và sau khi được thả lại bị thêm 2 năm tù về tội phản động phát biểu từ San Jose Bắc California Hoa Kỳ:
Người ta muốn đi lên thì người ta phải cải tạo, đó là một sai lầm chết người cho nên bao nhiêu là chủ xưởng, chủ nhà máy là những người lao động giỏi, của cải của họ bị tich thu hết, công tư hợp doanh hết, đi vào làm ăn đưa cho những người không biết quản lý lên quản lý thì nó đã làm tan nát hết nền kinh tế từ năm 1975-1976“ Lịch sử của thế giới chưa bao giờ thấy một chính sách gọi là cải tạo nào mà giống như chính sách cải tạo của những người cộng sản từ ở bên Liên Xô, bên Tàu hay Việt Nam. Đó chỉ là những hình thức ngược đãi tù tội để mà hành hạ những người mà đi ngược lại với chủ trương của họ. Chúng tôi không thấy một hình thức nào gọi là muốn đào tạo cho người ta tốt hơn mà giống như hình thức của họ hết.”
nhà báo Lê Phú Khải
Ông Đỗ Mạnh Trường cựu viên chức VNCH đã bị cải tạo tập trung 8 năm và hiện định cư ở Wesminster Quận Cam California phát biểu:
“Tôi đã nghe rất nhiều câu chuyện, những người ở Miền Nam có gia đình họ ở Miền Bắc vào thăm thì họ cũng khuyên câu đầu tiên là các bác các chú ráng cải tạo cho tốt để được về với gia đình. Nhưng mà sau một thời gian thì những người này không dám nói điều đó nữa, đó là sự ngụy biện hoàn toàn, bởi vì nếu không có áp lực của thế giới thì chắc chắn là tất cả cựu quân nhân dưới danh nghĩa đi tù cải tạo sẽ chẳng còn được mấy người mà về. Xin nhấn mạnh rằng cho đến năm 1979 có một số người được chở vào Thanh Phong Thanh Hóa để biến thành trại viên thay vì phạm nhân theo danh nghĩa họ nói. Họ đã được trả lại đồng hồ được phép đi ra khỏi trại mà không phải có tụi nó dẫn theo thì họ lại được khuyến khích là trong một thời gian ngắn nữa các anh sẽ đưa vợ con các anh ra ngoài này. Thử hỏi giả sử chính sách đó kéo dài thì thế hệ hay giai cấp có còn hay không hay tất cả con cái chúng ta đã trở thành người Thượng hết chỉ sau một thời gian rất ngắn.”
Trong khi người chủ gia đình theo lệnh Chính quyền đi học tập cải tạo, thực chất là đi tù thì vợ con họ ở nhà trở thành công dân hạng hai, không thể xin việc làm, con cái những người sĩ quan, viên chức VNCH đi cải tạo bị tước đoạt cơ hội vào đại học. Vì chính quyền phân loại các thí sinh thi vào đại học thành 4 nhóm và mỗi nhóm còn chia tới 14 thành phần. Con “ngụy” thời đó gọi là như thế, muốn vào đại học phải có điểm thi nhiều gấp đôi con cán bộ đảng viên mới có thể trúng tuyển, thí sinh đại học thời đó từng chế câu “học tài thi phận” thành “học tài thi lý lịch”. Một sự thật không thể chối cãi là sau khi đất nước thống nhất, đã chẳng có hòa hợp hòa giải gì, mà ngay trong giáo dục cũng đã phân biệt đối xử giữa con cán bộ và con “ngụy quân-ngụy quyền.”
Lịch sử của thế giới chưa bao giờ thấy một chính sách gọi là cải tạo nào mà giống như chính sách cải tạo của những người cộng sản từ ở bên Liên Xô, bên Tàu hay Việt Nam. Đó chỉ là những hình thức ngược đãi tù tội để mà hành hạ những người mà đi ngược lại với chủ trương của họNhà báo Lê Phú Khải nhận định:
Ông Nguyễn Ngọc Tiên
“ Không chỉ ở miền Nam mà ở miền Bắc trước kia gia đình trí thức tiểu tư sản, địa chủ tư sản còn bị phân biệt đối xử nữa là sau này ‘giải phóng miền Nam thống nhất đất nước’. Cho nên việc thi vào đại học rồi đối xử không công bằng giữa các thành phần là chuyện hiển nhiên ai cũng thấy… Chuyện phân biệt đối xử lấy giai cấp công nông làm gốc rồi phân biệt đối xử với các giai cấp khác là sai lầm từ gốc rồi, cái này là có thật…mấy ông sử gia chẳng qua là bồi bút thôi, nói để vui lòng bè đảng để thăng quan tiến chức thôi. Chứ bản thân tôi là gia đình toàn cán bộ, thậm chí là cán bộ cao cấp của Đảng, nhưng khi ở Hà Nội ở xóm tôi mấy ông về hay đi xe máy, xe đạp do vậy xã nó phê cho là gia đình tư sản thế là 2 năm trời tôi không được vào đại học. Bản thân tôi đã chịu cái cảnh đó cho nên cái đó là có thật chứ không phải người ta bịa ra.”
Sau chiến thắng 30/4/1975, nếu không bỏ lỡ một thập niên u mê đem chính sách cải tạo năm 1954 ở miền Bắc vào áp dụng ở miền Nam, thì có lẽ Việt Nam đã tiến xa hơn nhiều và nếu đảng Cộng sản thực tâm muốn hòa hợp hòa giải thì đã không có làn sóng vượt biển tìm tự do kéo dài từ giữa năm 1975 đến 1990. Nhiều người đã tìm được bến bờ tự do nhưng hàng trăm ngàn người không may đã vùi thây đáy biển.
40 năm sau khi kết thúc cuộc chiến, ở đâu là nỗi vui mừng của người chiến thắng và ở đâu là tiếng thở dài u uất của người dân Việt
Nguồn:http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/discri-after-fall-saigon-04222015080143.html
Tất cả các ý kiến của bạn đọc về Ngược đãi sau 30/4 là bi kịch lịch sử
Clip nay toi da de AUTO RESPONSE nhieu
lam qua cac email cua toi tu va bay gio toi da lay duoc mot website:
TPBVNCH.COM va chuan bi dua len mang, xin cac ban click vap CONTACT se
den voi toi, va toi da link len do de cac noi tai HK nay, co the dop gop
va gay quy chuyen ve VN cho cac cuu TPBVNCH mien Nam ma thoi, thi cac
ban nao ung ho y kien do,thi toi se mo cho cac ban do mot to chuc doan
the tai tieu ban ho mot account NOI VE TPBVNCH tai mien Nam. Toi thay
toi ghe, dan VN tao HK luon ho hao da dao CSVN ma moi nam lai goi ve VN
tren 13 ti dollars, chuyen hy sinh nhu vay cua cac cuu chien binh la mot
hinh thuc toa day...! Vay nhung nguoi Viet con yeu den cac TPB thi nen
trao doi y kien voi toi qua tap CONTACT de den voi toi va toi xem CO TO
CHUC DANG TIN CAY NAO DE GOI TIEN VE CH TPB trong dip tet nay. (M&T
Bank tai NY da chuan y de toi dang len mang cai website cho nhung ho
khau moi, moi ho khau moi se nhan duoc $150 dollars, va toi da lam tu
thang 10 vua qua va da xong va cung da xai... nhung khong biet den khi
nao het han,,, cung nhu muon lien he voi phia VN thi co WOW click vao
WOW thi se goi duoc,chat duoc,lien lac duoc cung nhu video duoc ve VN
cung mien phi... tat ca nhung gi toi dua len trang website do la MIEN
PHI 100% nhung y/c cac dia phuong tai cac tieu bang NEN DOAN KET lai va
xay dung de tuong nho lai NHUNG GI MA CAC CHIEN SI DA HY SINH cho cac
ban duoc den dat TU DO va DAN CHU, cac ban co the thiet lap cac trang
BLOG toi cung cap cho MIEN PHI luon de theo doi TRONG va NGOAI NUOC ve
hien tinh DAU DA ben VN, nghe nhieu dieu trong YOUTUBE toi thay rat lam
la... nen toi NGHI RA BIEN PHAP nay de cac anh chi em ong ba co bac co
dieu kien truc tiep hon va cu the hon, xin vui long email cho toi biet
cac tieu bang co NHUNG DOAN THE CO THE DONG GOP va GAY QUY theo con
duong toi de ra... thanh that cam on.
Kevin
( p/s: xin nhac lai dia phuong thanh lap doan the cuu tro can phai co TAX ID cua State, du la PROFIT hay NON-PROFIT)
Kevin
( p/s: xin nhac lai dia phuong thanh lap doan the cuu tro can phai co TAX ID cua State, du la PROFIT hay NON-PROFIT)
05/01/2016 14:31
Reply to this comment
Hà Sơn
nơi gửi
ottawa
:
TỪ XƯA ĐẾN GIỜ, CÁC CỤ ĐÃ CÓ CÂU LÀ
THẮNG LÀM VUA THUA LÀM GIẶC, QUÂN ĐỘI MIỀN NAM CỘNG HÒA HÈN NHÁT, THAM
NHŨNG, KHÔNG BIẾT ĐÁNH NHAU THUA CỘNG SẢN LÀ ĐÚNG RỒI, BÂY GIỜ CÁC ÔNG
ĐÃ THUA TRẬN LẠI CÒN MUỐN ĐÒI HỎI QUYỀN LỢI, XIN LỖI KHÔNG CÓ ĐÂU, TRONG
MỘT BỘ PHIM HÀI CÓ CÂU LÀ '' Ở ĐỜI PHẢI BIẾT MÌNH LÀ AI CHỨ '', ĐÚNG
LÀ ĐỨA TRẺ ĐƯỢC CÕNG TRÊN VAI BỐ LẠI CỨ TƯỞNG MÌNH CAO HƠN BỐ, THÔI HÃY
YÊN PHẬN ĐI, MÀ CÁC ÔNG CŨNG GIÀ RỒI SẮP CHẾT HẾT RỒI, ĐÒI HỎI QUYỀN LỢI
LÀM GÌ, NGƯỜI TA CƯỜI CHO ĐẤY
28/10/2015 03:04
Reply to this comment
Tạ Phong Tần
nơi gửi
Trước đây Việt Nam
:
Nói sai rồi, hạng bét chớ ko phải hạng hai. Tầng lớp nghèo đô thị ko ruộng đất như tui mới là hạng hai nè.
27/10/2015 11:40
Reply to this comment
Nguyễn Tấn X
nơi gửi
Cà Mau
:
Nhiệt liệt hoan nghênh "chính sách nhân-đạo và khoan-hồng" của ĐẢNG CƯỚP CSVN quang vinh muôn năm!!!
28/04/2015 19:53
Reply to this comment
Quoc Viet
nơi gửi
San Diego
:
Toi dong y kien voi anh Ho Choa. Muc
dich chinh cua cai tao va dau to cung deu muc dich la dep tan mam mong
lanh dao hoac co y dinh chong doi sau nay voi dam CS cai tri ngu xuan va
khong van minh dung theo the gioi ngay nay nen chung san sang tieu diet
bat cu mam mong nao.
24/04/2015 16:01
Reply to this comment
Nguyễn Hữu Thọ
nơi gửi
Saigon
:
Ngược đãi thành phần quân địch thất trận
là lẽ đương nhiên, ai cũng đoán được. Cái đáng nói là thành phần đồng
chí CS gốc gác miền nam cũng bị cho ra rìa dần dần (trừ các đc bự khôn
khéo, khó đụng). Không tin thì hãy tìm hiểu xem. Người miền nam có câu
"không có cửa" dành cho các đc gốc MN muốn dự tuyển vào các ngành an
ninh, hải quan, ngoại vụ,...thậm chí dân sài gòn chính hiệu (cùng phe
đồng chí ta)khi lấy vợ ngoại đô cũng phải chuyễn hộ khẩu theo vợ (?).
Thế đấy "có ở trong chăn mới biết có rận"
23/04/2015 23:06
Reply to this comment
Nguyễn Tám
nơi gửi
Vn
:
Tóm lại, khi định nghĩa về CSVN chỉ có
mấy từ chính xác là: TÀN ÁC & DỐI TRÁ! Một nhà biên sử gần đây ở Hà
nội bảo rằng sau 75 không có ngược đải với người VNCH là dối trá, bịp
bợm !
23/04/2015 10:35
Reply to this comment
Ghet Cong San
nơi gửi
Sai Gon
:
Tu nguoc dai hay la bi kich nghe that su
cung cha tham thia gi cho che do cong san ay. Can phai nen goi la toi
ac chien tranh va diet chung dong loai. Nhung tu ay nghe gan chinh xac
hon ca cho nhung nguoi cong san khong co chu nghia len nam quyen hirn
tai. Tao sao lai dung tu ngu nang the? Do la rat chinh xac vi chung no
da cuop di mang song cua khg biet bao nhieu ong ba, cha me, anh em, con
cai da tung th gia vao che do VNCH bang nhung duong loi nhu trai cai
tao, xet ly lich, tay chai.... Nhung nguoi nay da dau hang tay khg ma
van bi giam cam kho sai, tra tan, va chet muc suong trong trai cai tao.
Khong nhng the chinh sach 40 nam va van con kht cho phep nguoi co dong
ho ba doi dinh lieu toi VNCH tham gia vao cong cuoc xay dung dat nuo nhu
chinh tri, cong an, quan doi.... Roi de chinh ban than ho tiep suc cho
giat Tau bang cach lam ngo de nguoi dan Viet Nam bi ham hai, an hiep va
giet chet tren bien dont, trong cong so cua bon Tau lam chu. Con con
chau cua chung thi lai am no giau co va song cuoc doi truy lac o trong
nuoc va nuoc ngoai. Che do ay la cho thu han, khong vi tha nen co nhung
duong loi keo dai gan nua the ky van khg thay doi. Chinh ban than ho khg
chap nhan duoc nhung nguoi trong che do VNCH va nhung con chau cua
nhung nguoi dinh lieu toi VNCH sanh sau chien tranh thi lam sao ma ma
chi goi nguoc dai duoc. Chung la toi do cua nhan loai va dan toc Viet
Nam. Chung con ac hon ca che do apartheid o Nam Phi nua vi chung cha dap
va dim chet khg cho ngoc dau len noi the he con chau cua nguoi linh
VNCH.
23/04/2015 04:18
Reply to this comment
Hồ Choa
nơi gửi
Hà Nội
:
Ngược đãi của CS cũng giống như thời
phong kiến thôi. Ngược đãi cho đến chết cán binh VNCH là để trừ hậu họa
về sau, diệt cỏ thì diệt tân gốc đấy là bản chất người VN. Không may cho
dân tộc ta là CS học được cái chủ nghĩa CS tàn bạo nên mới thế. HCM
cũng từng ca ngợi tư tưởng nhân văn bác ái của các nhà tư tưởng Pháp
nhưng cũng không vận dụng mà lại đi nhận hai kẻ đồ tể ngoại bang là
Stalin, Mao làm chú để nó chỉ cho cách giết hại dân mình.
23/04/2015 03:18
Reply to this comment
hung do
nơi gửi
Nauy
:
Bai viet qua hay, da thay toi noi len duoc tu tuong cua toi.
Cam on Dai RFA va tac gia...
Cam on Dai RFA va tac gia...
23/04/2015 02:15
Reply to this comment
Le Hiep
nơi gửi
Nha Be
:
Ngay 30.04.1975 la ngay dai thang cua DCSVN va la ngay dai bai cua nguoi dan Viet.
22/04/2015 23:58
Reply to this comment
Độc giả không muốn nêu tên
:
Nguoc dai. Ban chat nguoi Cong San la
nhu the !. Nhin lai lich su nhung gi nguoi CS da lam tren the gioi,tu Ba
Lan,Lien So,Ukraina,China,Bac Han, Cambodia,.....va Viet Nam,da minh
chung dieu do.
Hang may chuc trieu mang nguoi da bi lay di (truc tiep va gian tiep). Chien tranh Trieu Tien,Trung cong da lua linh Tuong gioi Thach con ket lai tham chien voi chien thuat bien nguoi. CSVN lua thanh nien mien nam danh Pon Pot voi tham y "muon dao giet nguoi,tao huong loi".Sau 1975,xua duoi thuong binh binh VNCH dang duoc dieu tri ra khoi quan y vien voi vet thuong chua lanh !;giam giu kho sai nhan vien,quan dan mien nam;ban cun hoa gia dinh than nhan VNCH,ngan can con chau VNCH tien than qua che do ly lich !.
Chung toi co the tha thu,nhung khong bao gio quen. Nhan ngay 30/4,nguoi dan yeu chuong tu do,nhan quyen nen tuan hanh noi len y nguyen chinh dang cua minh.
Nguoc dai,tra thu,nhung luon tim cach moi
Hang may chuc trieu mang nguoi da bi lay di (truc tiep va gian tiep). Chien tranh Trieu Tien,Trung cong da lua linh Tuong gioi Thach con ket lai tham chien voi chien thuat bien nguoi. CSVN lua thanh nien mien nam danh Pon Pot voi tham y "muon dao giet nguoi,tao huong loi".Sau 1975,xua duoi thuong binh binh VNCH dang duoc dieu tri ra khoi quan y vien voi vet thuong chua lanh !;giam giu kho sai nhan vien,quan dan mien nam;ban cun hoa gia dinh than nhan VNCH,ngan can con chau VNCH tien than qua che do ly lich !.
Chung toi co the tha thu,nhung khong bao gio quen. Nhan ngay 30/4,nguoi dan yeu chuong tu do,nhan quyen nen tuan hanh noi len y nguyen chinh dang cua minh.
Nguoc dai,tra thu,nhung luon tim cach moi
22/04/2015 23:29
Reply to this comment
Nam
nơi gửi
USA
:
Bi kịch??? Đó là tội ác giệt chủng cuả
csvn.Đã đến lúc toàn dân VN trong và ngoài nước phải vượt qua VÔ CÃM,SỢ
HẢI như người ViệtNam đã can đãm ra đi TÌM TỰ DO TRONG CÁI CHẾT sau
30-4-1975,dân tộc Ukraine chống độc tài và sinh viên Hồng Kông đòi tự do
dân chủ,đứng lên cứu mình,gia đình và Quê Hương VN.Còn csvn bán nước
làm chó săn cho tàu khựa, độc tài,gian manh, vô đạo đức,bất tài, tham
nhũng để vinh thân. Dân Tộc VN sẽ mãi mãi làm "nô lệ đỏ" cho bọn csvn và
tàu khựa và chờ ngày mất nước VN.FREEDOM IS NOT FREE.
Daly Mail Anh Quốc đã nêu những tên gian ác, giệt chủng nhất trong thế kỷ 20:Hitler,Mao,Staline,hồ chí minh,.Cảnh Sát Hình Sự Quốc tế (Interpol) đang truy nã tên cựu TT Ukraine, yanukovych và đồng bọn giết người dân vô tội. Sẽ đến phiên bọn csvn gian ác:trọng,sang,dũng,thanh,vịnh…phải trả lời về tội ác của chúng trước Dân Tộc VN.Toàn Dân VN đứng lên với các Nhà Dân Chủ VN và cùng hát bài “dmcs” trong youtube của Nah Nguyễn Vũ Sơn để đòi lại Quyền Làm Người và cứu Quê Hương VN,nếu không muốn gia đình và con cháu sẽ làm nô lệ đời đời cho csvn.
ông Lý Quang Diệu nói:”Những nhà lãnh đạo Việt nam họ có đầu óc lạnh lùng tính toán, không hề biết động lòng với chính đồng bào mình, nhưng làm phép tính giữa chi phí và lời lãi thu về thì rất nhanh. Chỉ có nguy cơ bị cộng đồng quốc tế ruồng bỏ mới khiến họ phải suy xét lại đường lối hiện tại.”
Daly Mail Anh Quốc đã nêu những tên gian ác, giệt chủng nhất trong thế kỷ 20:Hitler,Mao,Staline,hồ chí minh,.Cảnh Sát Hình Sự Quốc tế (Interpol) đang truy nã tên cựu TT Ukraine, yanukovych và đồng bọn giết người dân vô tội. Sẽ đến phiên bọn csvn gian ác:trọng,sang,dũng,thanh,vịnh…phải trả lời về tội ác của chúng trước Dân Tộc VN.Toàn Dân VN đứng lên với các Nhà Dân Chủ VN và cùng hát bài “dmcs” trong youtube của Nah Nguyễn Vũ Sơn để đòi lại Quyền Làm Người và cứu Quê Hương VN,nếu không muốn gia đình và con cháu sẽ làm nô lệ đời đời cho csvn.
ông Lý Quang Diệu nói:”Những nhà lãnh đạo Việt nam họ có đầu óc lạnh lùng tính toán, không hề biết động lòng với chính đồng bào mình, nhưng làm phép tính giữa chi phí và lời lãi thu về thì rất nhanh. Chỉ có nguy cơ bị cộng đồng quốc tế ruồng bỏ mới khiến họ phải suy xét lại đường lối hiện tại.”
22/04/2015 20:35
Reply to this comment
HTA
:
Giết tư sản là tự sát, bây giờ lẽo đẽo
theo sau các quốc gia lân bang kêu gọi đầu tư; trong khi ngày xưa dân
Sai Gòn đang làm ăn thì tịch thu trắng, gây tai họa cho xã hội, làm cho
dân thất nghiệp và nghèo đói, ngu si dốt nát.
22/04/2015 17:49
Reply to this comment
Mr.X
nơi gửi
Saigon
:
Đây tuyên bố chính thức của một GS ĐH Hà Nội :"Không có ngược đãi sau 30/4".
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/multimedia/2015/04/150418_vuquanghien_vietnamwar
Cả thế giới đều biết, cả thế giới đều lên án trại cải tạo CS là loại nhà tù tàn ác nhất mà con người dành cho con người, ở đó những người tù bị biến thành súc vật. Thế mà có loại "trí thức" như tên này dám ăn nói tráo trỡ như vậy?! Xếp tên này ở dưới những "quản giáo" trại tù, ngang hàng với những tên đồ tễ như Pô Pốt vậy!!
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/multimedia/2015/04/150418_vuquanghien_vietnamwar
Cả thế giới đều biết, cả thế giới đều lên án trại cải tạo CS là loại nhà tù tàn ác nhất mà con người dành cho con người, ở đó những người tù bị biến thành súc vật. Thế mà có loại "trí thức" như tên này dám ăn nói tráo trỡ như vậy?! Xếp tên này ở dưới những "quản giáo" trại tù, ngang hàng với những tên đồ tễ như Pô Pốt vậy!!
22/04/2015 16:47
Reply to this comment
Kevin
nơi gửi
New York
:
Nguồn: http://www.saigonhdradio.com/index.php?option=com_content&view=article&id=1688
Clip nay toi da de AUTO RESPONSE nhieu
lam qua cac email cua toi tu va bay gio toi da lay duoc mot website:
TPBVNCH.COM va chuan bi dua len mang, xin cac ban click vap CONTACT se
den voi toi, va toi da link len do de cac noi tai HK nay, co the dop gop
va gay quy chuyen ve VN cho cac cuu TPBVNCH mien Nam ma thoi, thi cac
ban nao ung ho y kien do,thi toi se mo cho cac ban do mot to chuc doan
the tai tieu ban ho mot account NOI VE TPBVNCH tai mien Nam. Toi thay
toi ghe, dan VN tao HK luon ho hao da dao CSVN ma moi nam lai goi ve VN
tren 13 ti dollars, chuyen hy sinh nhu vay cua cac cuu chien binh la mot
hinh thuc toa day...! Vay nhung nguoi Viet con yeu den cac TPB thi nen
trao doi y kien voi toi qua tap CONTACT de den voi toi va toi xem CO TO
CHUC DANG TIN CAY NAO DE GOI TIEN VE CH TPB trong dip tet nay. (M&T
Bank tai NY da chuan y de toi dang len mang cai website cho nhung ho
khau moi, moi ho khau moi se nhan duoc $150 dollars, va toi da lam tu
thang 10 vua qua va da xong va cung da xai... nhung khong biet den khi
nao het han,,, cung nhu muon lien he voi phia VN thi co WOW click vao
WOW thi se goi duoc,chat duoc,lien lac duoc cung nhu video duoc ve VN
cung mien phi... tat ca nhung gi toi dua len trang website do la MIEN
PHI 100% nhung y/c cac dia phuong tai cac tieu bang NEN DOAN KET lai va
xay dung de tuong nho lai NHUNG GI MA CAC CHIEN SI DA HY SINH cho cac
ban duoc den dat TU DO va DAN CHU, cac ban co the thiet lap cac trang
BLOG toi cung cap cho MIEN PHI luon de theo doi TRONG va NGOAI NUOC ve
hien tinh DAU DA ben VN, nghe nhieu dieu trong YOUTUBE toi thay rat lam
la... nen toi NGHI RA BIEN PHAP nay de cac anh chi em ong ba co bac co
dieu kien truc tiep hon va cu the hon, xin vui long email cho toi biet
cac tieu bang co NHUNG DOAN THE CO THE DONG GOP va GAY QUY theo con
duong toi de ra... thanh that cam on.
Kevin
( p/s: xin nhac lai dia phuong thanh lap doan the cuu tro can phai co TAX ID cua State, du la PROFIT hay NON-PROFIT)
Kevin
( p/s: xin nhac lai dia phuong thanh lap doan the cuu tro can phai co TAX ID cua State, du la PROFIT hay NON-PROFIT)
05/01/2016 14:31
Reply to this comment
Hà Sơn
nơi gửi
ottawa
:
TỪ XƯA ĐẾN GIỜ, CÁC CỤ ĐÃ CÓ CÂU LÀ
THẮNG LÀM VUA THUA LÀM GIẶC, QUÂN ĐỘI MIỀN NAM CỘNG HÒA HÈN NHÁT, THAM
NHŨNG, KHÔNG BIẾT ĐÁNH NHAU THUA CỘNG SẢN LÀ ĐÚNG RỒI, BÂY GIỜ CÁC ÔNG
ĐÃ THUA TRẬN LẠI CÒN MUỐN ĐÒI HỎI QUYỀN LỢI, XIN LỖI KHÔNG CÓ ĐÂU, TRONG
MỘT BỘ PHIM HÀI CÓ CÂU LÀ '' Ở ĐỜI PHẢI BIẾT MÌNH LÀ AI CHỨ '', ĐÚNG
LÀ ĐỨA TRẺ ĐƯỢC CÕNG TRÊN VAI BỐ LẠI CỨ TƯỞNG MÌNH CAO HƠN BỐ, THÔI HÃY
YÊN PHẬN ĐI, MÀ CÁC ÔNG CŨNG GIÀ RỒI SẮP CHẾT HẾT RỒI, ĐÒI HỎI QUYỀN LỢI
LÀM GÌ, NGƯỜI TA CƯỜI CHO ĐẤY
28/10/2015 03:04
Reply to this comment
Tạ Phong Tần
nơi gửi
Trước đây Việt Nam
:
Nói sai rồi, hạng bét chớ ko phải hạng hai. Tầng lớp nghèo đô thị ko ruộng đất như tui mới là hạng hai nè.
27/10/2015 11:40
Reply to this comment
Nguyễn Tấn X
nơi gửi
Cà Mau
:
Nhiệt liệt hoan nghênh "chính sách nhân-đạo và khoan-hồng" của ĐẢNG CƯỚP CSVN quang vinh muôn năm!!!
28/04/2015 19:53
Reply to this comment
Quoc Viet
nơi gửi
San Diego
:
Toi dong y kien voi anh Ho Choa. Muc
dich chinh cua cai tao va dau to cung deu muc dich la dep tan mam mong
lanh dao hoac co y dinh chong doi sau nay voi dam CS cai tri ngu xuan va
khong van minh dung theo the gioi ngay nay nen chung san sang tieu diet
bat cu mam mong nao.
24/04/2015 16:01
Reply to this comment
Nguyễn Hữu Thọ
nơi gửi
Saigon
:
Ngược đãi thành phần quân địch thất trận
là lẽ đương nhiên, ai cũng đoán được. Cái đáng nói là thành phần đồng
chí CS gốc gác miền nam cũng bị cho ra rìa dần dần (trừ các đc bự khôn
khéo, khó đụng). Không tin thì hãy tìm hiểu xem. Người miền nam có câu
"không có cửa" dành cho các đc gốc MN muốn dự tuyển vào các ngành an
ninh, hải quan, ngoại vụ,...thậm chí dân sài gòn chính hiệu (cùng phe
đồng chí ta)khi lấy vợ ngoại đô cũng phải chuyễn hộ khẩu theo vợ (?).
Thế đấy "có ở trong chăn mới biết có rận"
23/04/2015 23:06
Reply to this comment
Nguyễn Tám
nơi gửi
Vn
:
Tóm lại, khi định nghĩa về CSVN chỉ có
mấy từ chính xác là: TÀN ÁC & DỐI TRÁ! Một nhà biên sử gần đây ở Hà
nội bảo rằng sau 75 không có ngược đải với người VNCH là dối trá, bịp
bợm !
23/04/2015 10:35
Reply to this comment
Ghet Cong San
nơi gửi
Sai Gon
:
Tu nguoc dai hay la bi kich nghe that su
cung cha tham thia gi cho che do cong san ay. Can phai nen goi la toi
ac chien tranh va diet chung dong loai. Nhung tu ay nghe gan chinh xac
hon ca cho nhung nguoi cong san khong co chu nghia len nam quyen hirn
tai. Tao sao lai dung tu ngu nang the? Do la rat chinh xac vi chung no
da cuop di mang song cua khg biet bao nhieu ong ba, cha me, anh em, con
cai da tung th gia vao che do VNCH bang nhung duong loi nhu trai cai
tao, xet ly lich, tay chai.... Nhung nguoi nay da dau hang tay khg ma
van bi giam cam kho sai, tra tan, va chet muc suong trong trai cai tao.
Khong nhng the chinh sach 40 nam va van con kht cho phep nguoi co dong
ho ba doi dinh lieu toi VNCH tham gia vao cong cuoc xay dung dat nuo nhu
chinh tri, cong an, quan doi.... Roi de chinh ban than ho tiep suc cho
giat Tau bang cach lam ngo de nguoi dan Viet Nam bi ham hai, an hiep va
giet chet tren bien dont, trong cong so cua bon Tau lam chu. Con con
chau cua chung thi lai am no giau co va song cuoc doi truy lac o trong
nuoc va nuoc ngoai. Che do ay la cho thu han, khong vi tha nen co nhung
duong loi keo dai gan nua the ky van khg thay doi. Chinh ban than ho khg
chap nhan duoc nhung nguoi trong che do VNCH va nhung con chau cua
nhung nguoi dinh lieu toi VNCH sanh sau chien tranh thi lam sao ma ma
chi goi nguoc dai duoc. Chung la toi do cua nhan loai va dan toc Viet
Nam. Chung con ac hon ca che do apartheid o Nam Phi nua vi chung cha dap
va dim chet khg cho ngoc dau len noi the he con chau cua nguoi linh
VNCH.
23/04/2015 04:18
Reply to this comment
Hồ Choa
nơi gửi
Hà Nội
:
Ngược đãi của CS cũng giống như thời
phong kiến thôi. Ngược đãi cho đến chết cán binh VNCH là để trừ hậu họa
về sau, diệt cỏ thì diệt tân gốc đấy là bản chất người VN. Không may cho
dân tộc ta là CS học được cái chủ nghĩa CS tàn bạo nên mới thế. HCM
cũng từng ca ngợi tư tưởng nhân văn bác ái của các nhà tư tưởng Pháp
nhưng cũng không vận dụng mà lại đi nhận hai kẻ đồ tể ngoại bang là
Stalin, Mao làm chú để nó chỉ cho cách giết hại dân mình.
23/04/2015 03:18
Reply to this comment
hung do
nơi gửi
Nauy
:
Bai viet qua hay, da thay toi noi len duoc tu tuong cua toi.
Cam on Dai RFA va tac gia...
Cam on Dai RFA va tac gia...
23/04/2015 02:15
Reply to this comment
Le Hiep
nơi gửi
Nha Be
:
Ngay 30.04.1975 la ngay dai thang cua DCSVN va la ngay dai bai cua nguoi dan Viet.
22/04/2015 23:58
Reply to this comment
Độc giả không muốn nêu tên
:
Nguoc dai. Ban chat nguoi Cong San la
nhu the !. Nhin lai lich su nhung gi nguoi CS da lam tren the gioi,tu Ba
Lan,Lien So,Ukraina,China,Bac Han, Cambodia,.....va Viet Nam,da minh
chung dieu do.
Hang may chuc trieu mang nguoi da bi lay di (truc tiep va gian tiep). Chien tranh Trieu Tien,Trung cong da lua linh Tuong gioi Thach con ket lai tham chien voi chien thuat bien nguoi. CSVN lua thanh nien mien nam danh Pon Pot voi tham y "muon dao giet nguoi,tao huong loi".Sau 1975,xua duoi thuong binh binh VNCH dang duoc dieu tri ra khoi quan y vien voi vet thuong chua lanh !;giam giu kho sai nhan vien,quan dan mien nam;ban cun hoa gia dinh than nhan VNCH,ngan can con chau VNCH tien than qua che do ly lich !.
Chung toi co the tha thu,nhung khong bao gio quen. Nhan ngay 30/4,nguoi dan yeu chuong tu do,nhan quyen nen tuan hanh noi len y nguyen chinh dang cua minh.
Nguoc dai,tra thu,nhung luon tim cach moi
Hang may chuc trieu mang nguoi da bi lay di (truc tiep va gian tiep). Chien tranh Trieu Tien,Trung cong da lua linh Tuong gioi Thach con ket lai tham chien voi chien thuat bien nguoi. CSVN lua thanh nien mien nam danh Pon Pot voi tham y "muon dao giet nguoi,tao huong loi".Sau 1975,xua duoi thuong binh binh VNCH dang duoc dieu tri ra khoi quan y vien voi vet thuong chua lanh !;giam giu kho sai nhan vien,quan dan mien nam;ban cun hoa gia dinh than nhan VNCH,ngan can con chau VNCH tien than qua che do ly lich !.
Chung toi co the tha thu,nhung khong bao gio quen. Nhan ngay 30/4,nguoi dan yeu chuong tu do,nhan quyen nen tuan hanh noi len y nguyen chinh dang cua minh.
Nguoc dai,tra thu,nhung luon tim cach moi
22/04/2015 23:29
Reply to this comment
Nam
nơi gửi
USA
:
Bi kịch??? Đó là tội ác giệt chủng cuả
csvn.Đã đến lúc toàn dân VN trong và ngoài nước phải vượt qua VÔ CÃM,SỢ
HẢI như người ViệtNam đã can đãm ra đi TÌM TỰ DO TRONG CÁI CHẾT sau
30-4-1975,dân tộc Ukraine chống độc tài và sinh viên Hồng Kông đòi tự do
dân chủ,đứng lên cứu mình,gia đình và Quê Hương VN.Còn csvn bán nước
làm chó săn cho tàu khựa, độc tài,gian manh, vô đạo đức,bất tài, tham
nhũng để vinh thân. Dân Tộc VN sẽ mãi mãi làm "nô lệ đỏ" cho bọn csvn và
tàu khựa và chờ ngày mất nước VN.FREEDOM IS NOT FREE.
Daly Mail Anh Quốc đã nêu những tên gian ác, giệt chủng nhất trong thế kỷ 20:Hitler,Mao,Staline,hồ chí minh,.Cảnh Sát Hình Sự Quốc tế (Interpol) đang truy nã tên cựu TT Ukraine, yanukovych và đồng bọn giết người dân vô tội. Sẽ đến phiên bọn csvn gian ác:trọng,sang,dũng,thanh,vịnh…phải trả lời về tội ác của chúng trước Dân Tộc VN.Toàn Dân VN đứng lên với các Nhà Dân Chủ VN và cùng hát bài “dmcs” trong youtube của Nah Nguyễn Vũ Sơn để đòi lại Quyền Làm Người và cứu Quê Hương VN,nếu không muốn gia đình và con cháu sẽ làm nô lệ đời đời cho csvn.
ông Lý Quang Diệu nói:”Những nhà lãnh đạo Việt nam họ có đầu óc lạnh lùng tính toán, không hề biết động lòng với chính đồng bào mình, nhưng làm phép tính giữa chi phí và lời lãi thu về thì rất nhanh. Chỉ có nguy cơ bị cộng đồng quốc tế ruồng bỏ mới khiến họ phải suy xét lại đường lối hiện tại.”
Daly Mail Anh Quốc đã nêu những tên gian ác, giệt chủng nhất trong thế kỷ 20:Hitler,Mao,Staline,hồ chí minh,.Cảnh Sát Hình Sự Quốc tế (Interpol) đang truy nã tên cựu TT Ukraine, yanukovych và đồng bọn giết người dân vô tội. Sẽ đến phiên bọn csvn gian ác:trọng,sang,dũng,thanh,vịnh…phải trả lời về tội ác của chúng trước Dân Tộc VN.Toàn Dân VN đứng lên với các Nhà Dân Chủ VN và cùng hát bài “dmcs” trong youtube của Nah Nguyễn Vũ Sơn để đòi lại Quyền Làm Người và cứu Quê Hương VN,nếu không muốn gia đình và con cháu sẽ làm nô lệ đời đời cho csvn.
ông Lý Quang Diệu nói:”Những nhà lãnh đạo Việt nam họ có đầu óc lạnh lùng tính toán, không hề biết động lòng với chính đồng bào mình, nhưng làm phép tính giữa chi phí và lời lãi thu về thì rất nhanh. Chỉ có nguy cơ bị cộng đồng quốc tế ruồng bỏ mới khiến họ phải suy xét lại đường lối hiện tại.”
22/04/2015 20:35
Reply to this comment
HTA
:
Giết tư sản là tự sát, bây giờ lẽo đẽo
theo sau các quốc gia lân bang kêu gọi đầu tư; trong khi ngày xưa dân
Sai Gòn đang làm ăn thì tịch thu trắng, gây tai họa cho xã hội, làm cho
dân thất nghiệp và nghèo đói, ngu si dốt nát.
22/04/2015 17:49
Reply to this comment
Mr.X
nơi gửi
Saigon
:
Đây tuyên bố chính thức của một GS ĐH Hà Nội :"Không có ngược đãi sau 30/4".
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/multimedia/2015/04/150418_vuquanghien_vietnamwar
Cả thế giới đều biết, cả thế giới đều lên án trại cải tạo CS là loại nhà tù tàn ác nhất mà con người dành cho con người, ở đó những người tù bị biến thành súc vật. Thế mà có loại "trí thức" như tên này dám ăn nói tráo trỡ như vậy?! Xếp tên này ở dưới những "quản giáo" trại tù, ngang hàng với những tên đồ tễ như Pô Pốt vậy!!
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/multimedia/2015/04/150418_vuquanghien_vietnamwar
Cả thế giới đều biết, cả thế giới đều lên án trại cải tạo CS là loại nhà tù tàn ác nhất mà con người dành cho con người, ở đó những người tù bị biến thành súc vật. Thế mà có loại "trí thức" như tên này dám ăn nói tráo trỡ như vậy?! Xếp tên này ở dưới những "quản giáo" trại tù, ngang hàng với những tên đồ tễ như Pô Pốt vậy!!
22/04/2015 16:47
Reply to this comment
Đảng VC đã sai từ đầu khi du nhập
Chủ Thuyết Mác-Lê vào VN.
Trước năm 1975, Tổng Thống VNCH nói“Đừng nghe những gì Cộng Sản nói, mà hãy nhìn kỹ những gì Cộng Sản làm”.
Câu nói nầy có thể cho rằng đây là một khẩu hiệu tuyên truyền, có thể
có người không tin, nhưng sự thật thì được nhiều người hiểu biết công
nhận là đúng và được nhắc đi nhắc lại trên nhiều phương tiện truyền
thông cho đến nay. Dù sao thì Tổng Thống Thiệu cũng là người cầm quyền
và phê phán địch thủ của mình nên có thể cho là thiếu tính cách khách
quan. Nhưng ngày nay sau gần 40 năm, nước VNCH đã bị khối Cộng Sản xâm
lăng thôn tính, một người trong nước, ông Thái Bá Tân một công dân của
nước VNDCCH, và bây giờ là nước CHXHCNVN phổ biến một bài thơ phê phán
và thách thức chế độ Cộng Sản nghe mới can trường. Bài thơ như thế nầy:
Tôi không biết ông Thiệu,
Yêu mến lại càng không,
Nhưng buộc phải thừa nhận
Một thực tế đau lòng,
Rằng ông ấy nói đúng,
Thời còn ở Miền Nam:
“Đừng nghe cộng sản nói.
Hãy xem cộng sản làm!”
Tôi sống ở Miền Bắc
Sáu mươi lăm năm nay,
Và buộc phải thừa nhận
Một thực tế thế nầy:
Rằng ta, đảng, chính phủ,
Thường hay nói một đàng
Mà lại làm một nẻo.
Nhiều khi không đàng hoàng.
Đảng, chính phủ luôn nói,
Mà nói hay, nói nhiều, Rằng sẵn sàng chấp nhận
Những ý kiến trái chiều.
Vậy mà một nhà báo,
Nói ý kiến của mình,
Nói đàng hoàng, chững chạc,
Có lý và có tình,
Liền bị buộc thôi việc.
Ai cũng hiểu vì sao.
Không khéo lại tù tội.
Như thế là thế nào?
Như thế là các vị
Mặc nhiên thừa nhận mình
Không làm như đã nói,
Gây bức xúc dân tình.
Là một người yêu nước
Là công dân Việt Nam,
Tôi mong đảng đã nói,
Là nhất thiết phải làm.
Vì đó là danh dự,
Niềm tin và tương lai.
Hãy chứng minh ông Thiệu
Nói như thế là sai.
Tôi không biết ông Trọng,
Yêu mến lại càng không,
Nhưng là chỗ người lớn
Tôi thành thật khuyên ông
Rút cái giấy sa thải
Một nhà báo công minh.
Phần ông, nếu phục thiện,
Cũng nên xem lại mình.
Tôi nhận hưu nhà nước
Cũng đã mấy năm nay.
Hy vọng còn được nhận
Sau bài thơ ngắn nầy.
Đảng lãnh đạo sáng suốt,
Lịch sử thì vẻ vang,
Dân anh hùng, vĩ đại,
Bạc biển và rừng vàng.
Thế mà ta, thật tội,
Chẳng dám mơ cao xa
Thành bác Mỹ, bác Nhật
Bác EU, bác Nga.
Cái dân ta mơ ước,
Ngẫm mà thấy đau lòng,
Mơ được như Miến Điện,
Mà rồi cũng chẳng xong.
Tội mấy bác lãnh đạo,
Nói gì cũng toàn sai,
Bị dân tình la ó,
Nhiều lúc đến khôi hài.
Là vì danh không chính,
Ngôn không thuận được đâu.
Cố mấy cũng không đúng,
Khi đã sai từ đầu.
Tác
giả Thái Bá Tân, một người chẳng những sống trong chế độ cộng sản 65
năm mà lại là một cán bộ của nhà nước đang lãnh tiền hưu trí, thì những
phát biểu của ông không phải chống chế độ mà là những góp ý xây dựng và
những điều ông nêu ra chắc chắn phải đáng tin. Theo tác giả, đảng và
chính phủ Hà Nội thường nói một đàng làm một nẻo và nhiều khi không đàng
hoàng và tác giả cũng khẳng định rằng những việc làm khôi hài đó của
đảng và chính phủ dù có cố sữa sai mấy đi chăng nữa thì cũng không thể
làm đúng lại được chỉ vì đảng đã sai từ đầu.
Vậy cái sai từ đầu của Đảng Cộng Sản là cái sai từ đâu?
Ngày nay tại Việt Nam, tài liệu viết về Hồ Chí Minh (HCM) và Đảng Cộng Sản thì nhiều vô số kể, nhưng chỉ cần đọc 2 tập Hồ Chí Minh Toàn Tập và Lịch Sử Đảng Cộng Sản Việt Nam thì
chúng ta cũng có cái nhìn quá đủ về những gì Cộng Sản nói và hiểu ra
những thực tế đau lòng những gì Cộng Sản làm đối với nhân dân Việt Nam.
Trong khuôn khổ bài này chúng tôi chỉ nêu lên vắn tắt những sự kiện sau
đây:
Ngày
2 tháng 9 năm 1945, Hồ Chí Minh đọc bản Tuyên Ngôn Độc Lập tại quảng
trường Ba Đình, khai sinh nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa. Câu mở đầu ông
tuyên bố:
“Hởi
đồng bào cả nước. tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo
hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền
ấy, có quyền được sống, quyền tự do và mưu cầu hạnh phúc... Đó là lẽ
phải không ai chối cãi được.”
Mặc
dù câu nói nầy ông tự nhận ngay bên dưới là ông cóp từ bản Tuyên Ngôn
Độc Lập năm 1776 của Hoa Kỳ và bản Tuyên Ngôn Nhân Quyền và Dân Quyền
của Cách Mạng Pháp năm 1791, hai nước mà ông luôn luôn chửi bới là đế
quốc thực dân, nhưng dù sao nó cũng được xem là những gì HCM đã nói ngay
từ đầu. Tiếp theo toàn bản Tuyên Ngôn là những lời lên án thực dân Pháp
về những việc làm trái hẳn với nhân đạo và chính nghĩa. Đó là: “Thi
hành những luật pháp dã man, ngăn chặn sự thống nhất đất nước, ngăn
chận đoàn kết dân tộc, lập nhiều nhà tù hơn trường học, thẳng tay chém
giết những người yêu nước thương nòi gây ra biển máu, thi hành chính
sách ngu dân, bóc lột dân ta đến tận xương tủy vô cùng tàn nhẫn, cướp
ruộng đất hầm mỏ nguyên liệu, chúng đặt ra hàng trăm thứ thuế vô lý,
chúng không cho các nhà tư sản ngóc đầu lên. Pháp đã mở cửa nước ta để
rước Nhật vào 1940, khiến dân ta chịu hai tầng xiềng xích khiến hai
triệu đồng bào ta chết đói. Thậm chí khi thua chạy, chúng còn nhẫn tâm
giết nốt số đông tù nhân chính trị ở Yên Bái và Cao Bằng...”.
Ông
HCM cũng khẳng định chính toàn dân Việt Nam đã đánh đổ các xiềng xích
thực dân gần 100 năm, chứ không riêng gì Đảng Cộng Sản, để gây dựng nên
nước Việt Nam độc lập. Ông HCM dõng dạc tuyên bố nay ông là đại biểu cho
toàn dân Việt Nam để “lâm thời” lập nên nước Việt Nam Mới...
Nhưng
mỉa mai thay, khi bắt tay thi hành một Việt Nam Mới, thì HCM và đảng
Cộng Sản đã làm ngược lại tất cả những gì ông đã tuyên bố trong bản
Tuyên Ngôn. Đó là: Đã áp đặt lên nhân dân Việt Nam một chế độ độc tài
đảng trị và đàn áp nhân dân còn tồi tệ hơn cả chế độ thực dân Pháp nhằm
củng cố chế độ Cộng Sản độc tôn, còn cái “chính phủ lâm thời” thì nó kéo
dài đến muôn năm trường trị.
Tôi
xin tóm lược nhắc lại những sự kiện sau đây mà không đi vào chi tiết,
nếu muốn quý vị có thể vào internet, chỉ cần đánh những vấn đề cần tìm
thì có đến hàng chục bài viết kể lại những tội ác của đảng Cộng Sản và
HCM một cách chi tiết trong mỗi sự kiện nầy:
1-
Âm mưu với các thế lực quốc tế chia cắt đất nước qua Hiệp Định Geneve
1954. Theo kế hoạch từng bước của Cộng Sản Quốc Tế là xâm chiếm toàn
Việt Nam và bành trướng chủ nghĩa Cộng Sản trên khắp toàn cầu.
2-
Gây mâu thuẫn và làm mất đoàn kết toàn dân để có cớ triệt hạ những đảng
phái và đoàn thể quốc gia yêu nước chống Pháp dành độc lập có từ trước
khi đảng Cộng Sản ra đời (1930); mà Cộng Sản biết rằng những người quốc
gia không thể nào chấp nhận chủ nghĩa Cộng Sản dù thỏa hiệp hay sống
chung.
3-
Bày trò cách mạng “Cải Cách Ruộng Đất” để tiêu diệt thành phần trí phú
địa hào vì thành phần nầy có thể sẽ là một lực lượng đối kháng lại đảng
Cộng Sản sau này. Cứ theo thống kê của Đảng Cộng Sản và Chính Phủ VNDCCH
thì số người bị sát hại trong CCRĐ là 120.008 người, nhưng theo tác giả
Hoàng Văn Chí trong quyển “Từ Thực Dân đến Cộng Sản” thì con số nầy lên
đến hơn nửa triệu người, một tài liệu khác thì con số nầy lên đến cả
triệu người. Hãy nghe những giòng “Thơ” của hai thi nô gạo cội của đảng,
chúng ta cũng đủ rùng mình:
Thơ Tố Hữu:
“Giết, giết nữa, bàn tay không phút nghỉ
Cho ruộng đồng, lúa tốt thuế mau xong
Cho Đảng bền lâu, cùng rợp bước chung lòng
Thờ Mao Chủ Tịch, thờ Xit-Ta-Lin bất diệt”.
Thơ Xuân Diệu:
“Địa hào, đối lập ra tro
Lưng chừng phản động đến giờ tan xương
Thắp đuốc cho sáng khắp đường
Thắp đuốc cho sáng đình làng đêm nay
Lôi cổ bọn nó ra đây
Bắt quỳ gục xuống đọa đày chết thôi”.
4-
Triệt hạ nhóm “Nhân Văn Giai Phẩm” của các văn nghệ sĩ vì đây là nhóm
trí thực không thể khuất phục trước những chủ trương Cộng Sản sẽ áp đặt
lên Việt Nam.
5-
Xây dựng những nhà tù với một chế độ lao tù khắc nghiệt, nhiều hơn là
xây dựng trường học và bệnh viện trên khắp Miền Bắc để khủng bố tinh
thần của nhân dân và triệt hạ dần những lực lựng chống đối.
6- Bần cùng hóa nhân dân và áp đặt chế độ ngu dân để dễ bề cai trị.
7- Xé bỏ Hiệp Định Geneve 1954 sau 2 năm và tiến hành chiến tranh xâm chiếm Miền Nam. Một cuộc chiến tranh mà HCM tuyên bố: “Dù đốt cháy cả dãy Trương Sơn và thiêu sống cả nhân dân Miền Nam chúng ta cũng phải tiến hành đến thắng lợi cuối cùng...”.
Cuộc chiến tranh nầy kéo dài 20 năm và đến khi lừa được 12 nước và Liên
Hiệp Quốc ký kết bản Hiệp Định Paris 1973 để các lực lượng Đồng Minh
của VNCH rút khỏi Miền Nam thì Cộng Sản một lần nữa xé bỏ Hiệp Định nầy
ngay tức khắc và cưỡng chiếm VNCH vào tháng 4/1975.
8-
Ngay trong năm 1975, Cộng Sản Hà Nội đã thực thi ngay một chính sách
thâm độc là “Tập Trung Học Tập Cải Tạo” nhưng thật sự là “Ngục Tù Lao
Động Khổ Sai” nhằm giết dần mòn những sĩ quan và cán bộ của VNCH mà Cộng
Sản gọi là “Ngụy Quân, Ngụy Quyền” vì nhận định những thành phần nầy là
mầm mống có thể trỗi dậy chống lại chế độ trong tương lai.
9-
Sau đó là chiến dịch “Đánh Tư Sản Mại Bản”, “Cải Tạo Công Thương
Nghiệp, “Giải Tỏa Mặt Bằng”, “Giãn Dân đến những Vùng Kinh tế Mới”,
“Ngăn sông cấm chợ” ở Miền Nam... mà mục đích là đánh cướp tài sản, cơ
sở sản xuất, nhà cửa và ruộng vườn, đất đai... của nhân dân Miền Nam,
với khẩu hiệu bịp bợm là “Nhân dân làm chủ, Đảng lãnh đạo và Nhà nước quản lý”.
10-
Để vơ vét những gì còn sót và triệt hạ những thành phần bất phục chế
độ, Cộng Sản hé mở cánh cửa gọi là “Ra Đi Bán Chính Thức” và “Tổ Chức
Vượt Biên” để đẩy hàng triệu người ra khỏi nước gây nên thảm cảnh chết
chóc vì bão táp và nạn hải tặc trên biển Đông. Sự kiện nầy đã đánh động
lương tri của nhân loại trên toàn thế giới phải bàng hoàng xúc động đến
nỗi những tên phản chiến gạo cội cũng phải cúi mặt ăn năn như Jane
Fonda, Bob Dylan, Joan Baez, J. Kerry, vợ chồng Clinton và Hillary...
11-
Phân biệt đối xử bằng cách xét lý lịch gia đình nhằm đẩy con em những
gia đình “ngụy quân, ngụy quyền” ra khỏi các trường học để không còn con
đường nào khác hơn là đi “Nghĩa Vụ Quân Sự” làm bia đỡ đạn cho đảng ở
mặt trận Campuchia hoặc phải kiếm sống bằng lao động chân tay nặng nhọc
dù ở tuổi vị thành niên... Còn người lớn tuổi thì không được tham gia
vào công việc chung của đất nước mà chỉ phải lao động bằng chân tay.
12- Về xâu thuế thì chỉ cần nghe lại câu ca dao “Thuế gì thuế đánh ngọn cây. Xâu gì xâu lại bỏ thây trên rừng” thì
đủ biết những thứ thuế quái dị Cộng Sản đã đặt ra để bóc lột nhân dân
như thế nào, và cũng là cái cớ để triệt hạ và kết tội nhân dân trong
CCRĐ (1954) và trong CTCTN (1976)!
13-
Từ ngày Nguyễn Tấn Dũng lên làm Thủ Tướng, cán bộ nhà nước muốn cướp
đất ruộng của vùng nào, thì chỉ cần lập quy hoạch là giải tỏa; tiền đền
bồi cho dân một rồi đem bán cho những công ty nước ngoài giá lên gấp
ngàn lần, rồi chia nhau bỏ túi. Còn ngành Công An muốn bắt ai thì bắt,
một lỗi nhỏ khi đi đường có thể bị bắt đem về đồn khảo tra cho đến chết.
Cho
đến hôm nay sau hơn 80 năm, chính những người đã nằm trong lòng chế độ,
như Búi Tín, Vũ Thư Hiên, Dương Thu Hương, Nguyễn Văn Trấn, Vũ Minh
Cần, Huy Đức, Trần Đĩnh, Trần Đức Thảo... đang lên án những việc làm hại
nước phản dân như đã kể trên của Hồ Chí Minh và Đảng Cộng Sản Việt Nam,
còn mạnh dạn và rõ nét hơn những nhà nghiên cứu lịch sử ở hải ngoại như
Vũ Ngự Chiêu, Trần Gia Phụng... Có thể nói ở cả hai phía đều có cái
nhìn chung để vạch trần những gì mà lâu nay đảng Cộng Sản muốn đánh bóng
cho HCM. Từ việc HCM ra đi ở bến Nhà Rồng cho đến những hoạt động của
HCM ở Pháp rồi sau đó gia nhập đảng Cộng Sản Pháp và đảng Cộng Sản Quốc
Tế, đến việc Liên Xô và Trung Cộng sau đó đã thổi HCM lên như một con
người trăm biến vạn hóa nhưng rốt cuộc chỉ để sử dụng như một tên tay
sai cho thế lực Cộng Sản Quốc Tế. Thực vậy, HCM đã được sai khiển để
thực hiện kế hoạch nhuộm đỏ toàn cầu theo đúng khẩu hiệu “Vô Sản toàn
thế giới, Tất cả đoàn kết lại” mà trước tiên là nhuộm đỏ Việt Nam một
cách xuất sắc. Những bằng chứng từ lá thư HCM gởi Bộ Thuộc Địa Pháp xin
được nhập học trường thuộc địa, đến lá thư xin cho cha là Nguyễn Sinh
Sắc được một việc làm trong chính phủ Bảo Hộ của Pháp, cho thấy HCM
không phải đi tìm đường cứu nước mà chính là đi xin làm tay sai cho Pháp
hầu mong sau này “áo gầm về làng” để trút nỗi nhục của cha là Nguyễn
Sinh Sắc bị triều đình Huế đánh đòn và cách chức vì đã giết người. Những
tài liệu HCM hãm hại cụ Phan Bội Châu và những nhà Cách Mạng VN ở đất
Tàu cũng là những bằng chứng về vai trò tay sai của HCM.
Vì
vậy không người Việt Nam chân chính nào có thể cho rằng HCM và đảng
CSVN đấu tranh vì mục tiêu giải phóng dân tộc và độc lập cho đất nước,
khi mà chính HCM và đảng CSVN đã âm mưu cùng các thế lực quốc tế để chia
đội đất nước Việt Nam qua Hiệp Định Geneve 1954 do Phạm Văn Đồng, thủ
tướng và Tạ Quang Bữu, thứ trưởng Bộ Ngoại giao của HCM đã đặt bút ký,
trong khi phe Quốc Gia phản đối không ký kết. Chính trong thời gian thi
hành Hiệp Định thì lực lượng vũ trang của CS vẫn ếm quân lại Miền Nam
không chịu rút về phía Bắc vĩ tuyến 17. Do đó, sau hai TT Diệm đòi hỏi
một cuộc Tổng Tuyển Cử phải có Quốc Tế giám sát thì Cộng Sản không chấp
nhận. Nhưng CSVN đã tráo trở và nói ngược lại là phe Quốc Gia không chịu
thi hành Tổng Tuyển Cử, một cái cớ để Bắc Việt gây nên cuộc chiến tranh
Việt Nam (1954-1975) bằng vũ khí của Nga Tàu. Dịp Tết Mậu Thân năm
1968, thực hiện lời tuyên bố xâm chiếm Miền Nam, Hổ Chí Minh đã chôn
sống trên 3.000 đồng bào ở Huế. Sau khi HCM chết 1969 tập đoàn CSVN,
dưới sự lãnh đạo của Lê Duẩn, Trường Chinh, Phạm Văn Đồng, Võ Nguyên
Giáp..., tiếp tục sự nghiệp bành trướng chủ nghĩa CS cho đến khi chiếm
được Miền Nam 1975. Cuối cùng chính Lê Duẩn đã thú nhận “Ta đánh Pháp, đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô và Trung Quốc”. Câu
nói nầy sau khi đàn em xây xong ngôi lăng mộ của Duẩn ở Hà Tĩnh đã cho
sơn son thép vàng và gắn trên lăng mộ của y. Đây là một sự thật hiển
nhiên rằng cuộc chiến tranh đã làm chết hằng triệu thanh niên Việt Nam,
gây cảnh hoàng tàn đau thương cho cả hai Miền Nam Bắc là một cuộc chiến
vô nghĩa, không phải vì độc lập dân tộc mà chính là vì sự bành trướng
chủ nghĩa Cộng Sản cho Liên Xô và Tàu Cộng!!! Cũng không ai có thể nói
HCM thương dân khi mà trong CCRĐ ông ta đã giết hàng trăm ngàn đồng bào
trong đó có những người đã từng cưu mang và nuôi sống bọn lãnh đạo Cộng
Sản như bà Nguyễn Thị Năm ở Hà Giang và khi mà chính những người đàn bà
đã cống hiến thân xác cho HCM làm hộ lý, đã sinh con cho HCM như Tăng
Tuyết Minh, Đổ Thị Lạc, Nông Thị Xuân... nhưng sau khi thỏa mãn xong ông
còn sát hại thì nói gì đến việc ông thương nước yêu nòi!?...
Chính
vì thế mà hệ lụy đến ngày nay là Việt Nam được xem như là thuộc địa của
Tàu Cộng (vì Liên Xô đã từ bỏ chủ nghĩa Cộng Sản). Nên hiện nay ở Việt
Nam có hai cơ chế, thứ nhất là Đảng Cộng Sản có trụ sở, ngân sách, và
nhân sự đều do đảng Cộng Sản Tàu điều khiển từ cấp địa phương đến trung
ương và được nuôi sống từ tiền thuế của nhân dân Việt Nam, có thể nói
đây là Đô Hộ Phủ của Tàu Cộng trên đất nước Việt Nam; thứ hai là Nhà
Nước CHXHCNVN một bộ máy thừa hành cũng giống như guồng máy của Nam
Triều thời Pháp thuộc nhưng là một công cụ để đàn áp nhân dân rất tinh
vi do hai lực lượng Công an và Quân đội “nhân dân” thừa hành. Điều nầy
đủ trả lời cho những người ngây thơ được hiểu rõ tại sao Tân Rai, Nhơn
Cơ, Bình Định... Tàu Cộng ngang nhiên khai thác Bô-Xít, Titan...; tại
sao Bình Dương, Đà Nẵng, Vũng Áng... Tàu cộng ngang nhiên lập những làng
người Hoa; tại sao Tàu Cộng ngang nhiên đặt giàn khoan Hải Dương 981,
xây bến cảng trên các hải đảo thuộc Hoàng Sa và Trường Sa mà nhà nước
CSVN không hề lên tiếng giải thích cho quốc tế và quốc dân trước những
cuộc xuống đường đòi hỏi của đồng bào gần đây.
Câu trả lời là: Bởi vì Hồ Chí Minh và Đảng CSVN đã dâng đất nước chúng ta cho Tàu cộng từ lâu rồi!
Bình
tâm nhìn lại, từ khi HCM tuyên bố thành lập một nước Việt Nam Mới đến
nay, Việt Nam thật sự đã trải qua những năm dài khốn nạn. Nhân dân phải
sống trong cảnh chiến tranh ròng rã do HCM gây ra để bành trướng chủ
nghĩa xâm lược của Cộng Sản và cũng bởi vì cái xã hội chính trị và tổ
chức chính quyền của Việt Nam được đặt trên những dữ kiện hoàn toàn phi
lý mà hậu quả tất nhiên là do những trò chơi chính trị bẩn thỉu. Đảng
Cộng Sản đã âm mưu để cướp đoạt chính quyền vì tư lợi cá nhân và bè
đảng, củng cố quyền hành ở cương vị chính quyền hơn là nghĩ đến quyền
lợi chung của dân tộc.
Vậy
thì làm sao để tái lập uy quyền quốc gia khi mà kẻ đương quyền là những
kẻ tráo trở đi làm tay sai cho ngoại bang, cho thế lực quốc tế đầy tham
vọng, xé bỏ mọi cam kết của mình trên những công ước quốc tế? Vậy thì
làm sao lấy lại niềm tin của nhân dân khi mà kẻ đương quyền kêu gọi hòa
hợp hòa giải dân tộc mà chưa dám mổ xẻ những ung nhọt của xã hội, chưa
áp dụng được luật pháp quốc gia, chưa dám nói lên sự thật cùng đồng bào?
Vậy thì làm sao và nhân danh cái gì để kêu gọi dân tộc phải hy sinh để
chống Tàu Cộng và sự hy sinh ấy sẽ đưa đến kết quả như thế nào khi mà kẻ
đương quyền đem dâng đất, dâng biển, dâng tài nguyên cho ngoại bang để
củng cố thế lực và địa vị cho bè đảng của mình? Trả lời thẳng thắn những
câu hỏi nầy, trình bày cùng quốc dân hướng đi rõ rệt, dứt khoát từ bỏ
những trò chơi chính trị bẩn thỉu, từ đó vấn đề đa nguyên phải được đặt
ra, vai trò chính đảng và đối lập chính trị phải được hợp pháp hóa thì
cơ may mới có thể đến để đưa Việt Nam thoát khỏi những năm dài khốn nạn.
Việt
Nam đã từng bị giặc Tàu đô hộ trong suốt một ngàn năm, nhưng lúc nào
cũng có những Bà Trưng, Bà Triệu, Ngô Quyền, Lý Thường Kiệt, Trần Hưng
Đạo, Nguyễn Huệ... cùng toàn dân nổi dậy dành lại độc lập và chủ quyền.
Thời Pháp thuộc ngay từ những buổi đầu và trong suốt 80 năm đã có những
anh hùng như Trương Định, Thủ Khoa Huân, Thiên Hộ Dương...; Rồi phong
trào Văn Thân, Cần Vương với những anh hùng như Mai Xuân Thưởng, Tăng
Bạt Hổ, Trần Cao Vân, Phan Đình Phùng, Hoàng Hoa Thám...; tiếp đến là
những tổ chức, đảng phái như phong trào Đông Du, Duy Tân, Việt Nam Quốc
Dân Đảng, Đại Việt Cách Mạng Đảng... với những tên tuổi như Phan Châu
Trinh, Phan Bội Châu, Nguyễn Thái Học... cũng vẫn tranh đấu cho sự
trường tồn của đất nước và lợi quyền của dân tộc, chứ đâu đợi gì đến năm
1930. Năm 1930 Cộng Sản lợi dụng tình thế Việt Nam nên chui vào với
danh nghĩa chống Pháp giải phóng đất nước nhưng kỳ thực là đi xâm lăng
Việt Nam theo kế hoạch của Cộng Sản Quốc Tế. Hiện nay trong nước đã xuất
hiện những phong trào “Dân Oan Đòi Lại Ruộng Đất Bị Cộng Sản Cướp
Đoạt”, phong trào đòi “Tự Do Dân Chủ Dân Quyền”, phong trào “Đòi Hoàng
Sa, Trường Sa”, phong trào “Thoát Trung”... đã thấy xuất hiện những
gương mặt trẻ đầy cương nghị và kiên cường, những gương mặt già nhưng
đầy cương quyết và quả cảm, tay không tấc sắt nhưng dám đứng lên thách
thức trước bạo quyền như Việt Khang, Nguyễn Phương Uyên, Huỳnh Thục Vy,
Lê Thị Công Nhân, Trần Huỳnh Duy Thức, Điếu Cày, Mẹ Nấm... những người
không tiếc thân xác đã tự thiêu phản đối bạo quyền và đến cả những
“người trong quân đội và công an nhân dân đang phản tỉnh” thì chúng ta
còn hy vọng một cuộc cách mạng long trời lỡ đất để lật đổ chế độ độc tài
đảng trị Cộng Sản, đuổi Tàu Cộng ra khỏi nước chắc chắn sẽ xảy đến
trong một ngày không xa.
|
Last Updated on Friday, 27 February 2015 08:10 |
Nước mắt của các gia đình cựu tù “cải tạo”! / Thơ Giồng Ông Tố
07 Tháng Mười 201412:00 SA(Xem: 4799)
“NHẬTBÁO VĂNHÓA-CALIFORNIA” THỨ NĂM
09 OCT 2014
Sĩ quan VNCH bị bắt đi tù cải tạo
sau ngày 30 tháng 4, 1975. AFP/Getty Images.
Lời người viết: Như mọi người đã biết về những cảnh ngộ của các cựu tù “cải tạo”, qua nhiều ngòi bút, hoặc nghe kể lại. Riêng người viết loạt bài này, vì đã từng là nạn nhân và cũng từng chứng kiến với những cảnh đời dâu bể, đã khiến cho người viết không thể nào quên được !
Chính vì thế, bắt đầu hôm nay, người viết sẽ dùng ngọn bút của mình để tuần tự qua nhiều kỳ, ghi lại tất cả những cảnh ngộ vô cùng bi thương ấy; và dẫu cho có muộn màng; nhưng với lòng chân thiết, người viết xin được cùng xẻ chia cùng các gia đình nạn nhân, là các cựu tù năm cũ. Và dĩ nhiên, người viết chỉ ghi lại những gì đã xảy ra, mà không nêu tên họ thật.
Kính xin quý vị đã từng “chết đi sống lại” trong những hoàn cảnh này, hãy nhận nơi đây, những dòng nước mắt, khóc cho những cảnh đời tang thương - tân khổ, trong suốt những tháng năm dài sau ngày Quốc Hận: 30/4/1975.
Một tấm gương sáng ngời: Tiết hạnh khả phong:
Trước ngày 30/4/1975, Đại úy Thụy, là một vị sĩ quan liêm khiết, cho nên, dù đã phục vụ tại Đặc Khu Quân Trấn tại Thành phố Đà Nẵng; nơi dễ dàng có “tư lợi”, nhưng Đại úy Thụy không có nhà cửa riêng, mà ông và vợ con đã sống ở trong Cư Xá Sĩ Quan, sống đời đạm bạc. Chị Thụy, một phụ nữ hiếm có ở trên đời, chỉ biết sống cho chồng-con, không cần để ý đến những sự cuộc sống đầy đủ của những người vợ của các sĩ quan, là bạn của chồng mình.
Sau ngày 30/4/1975, Đại úy Thụy bị bắt, bị ở tù “cải tạo” tại: “Trại 1 - Trại chính, Trại cải tạo Tiên Lãnh”, tức “Trại T.154”; hậu thân của “trại cải tạo Đá Trắng” đã được thành lập vào cuối năm 1959, tại thôn 3 xã Phước Lãnh, quận Tiên Phước, tỉnh Quảng Nam. Sở dĩ người viết biết về trại “cải tạo” này một cách rất rõ ràng, bởi vì, chính Bác ruột của mình: Ông Trần Thắng, một lương dân vô tội, và các vị đồng hương đã cùng bị du kích của Việt cộng bắt, rồi bị đưa vào nơi này giam cầm, và tất cả các vị, trong đó có Bác ruột của người viết, đều đã bị chết vì đói và lạnh ở trong trại này vào năm 1964.
Trở lại với gia đình của Đại úy Thụy. Sau ngày 29/3/1975, khi chồng bị bắt đi tù. Lúc này, Thủ đô Sài Gòn chưa thất thủ, thì “Lực Lượng Hòa Hợp-Hòa Giải Thị Bộ Đà Nẵng”, trụ sở được đặt tại Chùa Pháp Lâm, ở số 500, đường Ông Ích Khiêm, tức Chùa Tỉnh Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống Nhất, Quảng Nam, Đà Nẵng; đã xông vào Cư Xá Sĩ Quan để đuổi chị Thụy và con cái ra khỏi nhà. Do vậy, không còn cách nào khác, nên chị Thụy đã phải ôm áo quần và dìu dắt các con ra đi, rồi phải ra nhà Ga Đà Nẵng để sống một cuộc đời gối đất, nằm sương !
Cuộc sống của chị Thụy và các con tại nhà Ga:
Ngày Đại úy Thụy đã phải đến “trình diện” tại “Thị bộ Hòa Hợp-Hòa Giải” tại Chùa Pháp Lâm, số 500, đường Ông Ích Khiêm, Đà Nẵng. Nên biết lúc này thủ Đô Sài gòn chưa mất, tại Đà Nẵng chưa có “Ủy Ban Quân Quản”. Và, để rồi phải hơn mười năm sau Đại úy Thụy mới được trở về nhà… Ga để gặp lại vợ con !
Xin nhắc lại, Thành phố Đà Nẵng đã bị rơi vào tay của Cộng sản Hà Nội vào ngày 29/3/1975; trong thời gian này, Sài Gòn chưa mất, nên trước khi bị bắt vào tù, người viết đã chứng kiến cảnh sống vô cùng thê thảm của chị Thụy và các con tại nhà Ga Đà Nẵng. Ngày ấy, khi nghe hai bà chị họ của người viết đang buôn bán củi tại nhà Ga Đà Nẵng, số củi này được mua từ Lang Cô, chở bằng tàu lửa về Đà Nẵng để bán sỉ và lẻ, đã kể lại với người viết về hoàn cảnh của chị Thụy và các con tại nhà Ga, và còn cho biết chị Thụy và đứa con trai lớn cũng thường hay vác củi thuê cho hai chị. Và, người viết đã đến tận nhà Ga để gặp chị Thụy, để rồi phải chứng kiến trước mắt một cái “nhà” của chị Thụy:
Bên cạnh một gốc cây, ở một góc đường Nguyễn Hoàng - Hoàng Hoa Thám là một cái “nhà” được che bằng hai tấm tôn, chung quanh được đắp những tấm bạt nhà binh đã rách, và những tấm vải bố được tháo ra từ những chiếc bao cát, loại dùng để làm lô cốt chống đạn của quân đội VNCH. Trong “nhà” là một chiếc chõng tre rộng khoảng hơn một mét, có trải chiếc chiếu cũ, một chiếc chăn cũng cũ. Trên chiếc chõng tre, là hai đứa con nhỏ của chị, khoảng dưới năm tuổi ngồi trên đó, vì phía dưới, trong những ngày mưa, hoặc mùa Đông, thì những giòng nước đen ngòm, hôi hám đã từ phía nhà Ga chảy ra lênh láng ở phía dưới chiếc chõng, nên chị Thụy không cho hai con nhỏ bước xuống đất, mà cứ ngồi, nằm hoặc ngủ, để chờ Mẹ và Anh trai đem gạo về nấu cơm cũng ngay trong cái “nhà” này. Chị Thụy và con trai lớn đã phải vác hàng thuê không kể mưa, nắng, ngày, đêm, chỉ khi nào quá mệt, thì lại về, để rồi phải nằm gác lên nhau trên cái chiếc chõng tre độc nhất ấy. Đó là một “mái nhà” của chị Thụy và các con !
Về cuộc sống, chị Thụy và con trai lớn chắc khoảng trên mười tuổi đã phải ra sức để làm hết mọi việc, từ vác, xách hàng thuê cho những người đi buôn bán, hoặc khách vãng lai. Chị Thụy và cháu trai không ngại khó bất cứ một công việc nặng nhọc nào. Người viết đã chứng kiến cà hai Mẹ-Con chị Thụy còng lưng để vác những bao gạo, những bó củi từ những chuyến tầu lửa từ Huế chạy về Đà Nẵng, vác từ trong nhà Ga ra đến ngoài mặt đường Nguyễn Hoàng, là nơi những chiếc xe “ba gác” đang chờ sẵn để chở những bó củi đến những nơi buôn bán sỉ, hoặc chở những bao gạo đến những người bán gạo lẻ ở các chợ.
Nên biết, là vào thời gian ấy, chị Thụy còn trẻ tuổi, có nhan sắc, nếu muốn, chị cũng có một cuộc sống no ấm, chứ không phải dầm mữa dãi nắng. Nhưng không, chị Thụy đã quyết giữ một lòng chung thủy với chồng: Đại úy Thụy, và đã sống cho chồng con.
Người viết nghĩ rằng, vào lúc ấy, khi quyết định và chấp nhận một con đường chông gai đó, chị Thụy thừa biết về tương lai của ba con thơ của anh-chị sẽ mịt mờ, đen tối, vì chị không có “hộ khẩu”, nên các con không được đến trường để học hành; nhưng không thể để con cái phải chịu dốt không biết chữ, nên mỗi ngày chị đều tự dạy cho các con học, để biết đọc, biết viết. Ngoài những công việc như đã kể, chị Thụy đã chắt chiu từng đồng, để mua những gói quà, để rồi đã vượt hàng trăm cây số đường rừng, để đến “trại cải tạo” để “thăm nuôi” chồng đang trong cảnh đời lao lý.
Gói quà thăm nuôi vô giá!
Những gói quà thăm nuôi, mà chị Thụy đã từng lặn lội đem lên trại “cải tạo” để thăm chống, không như những gánh quà của các bà vợ Sĩ quan khác, mà chỉ vỏn vẹn là một gói nhỏ trên tay thôi !
Người viết vẫn nhớ đến một lần cùng được đi thăm nuôi một lần với Đại úy Thụy. Khi vào “nhà thăm nuôi” thì thân nhân của tù “cải tạo” đều có “giấy thăm nuôi” do phường, xã ở địa phương cấp cho, còn riêng chị Thụy thì không hề có một tờ giấy gì cả, mà chỉ có một gói quà trên tay thôi.
Hoàn cảnh của Đại úy Thụy là độc nhất vô nhị tại trại “cải tạo”, nên “Ban giám thị” của tại đã xét thấy nếu muốn cho Đại úy Thụy được “an tâm học tập cải tốt” thì phải cho anh được gặp mặt vợ; Do đó, những “cán bộ phụ trách thăm nuôi” đã “linh động” cho Đại úy Thụy được gặp mặt vợ mà không có “giấy thăm nuôi”.
Người viết vẫn nhớ như in, lần ấy, khi được phép gặp mặt Đại úy Thụy và sau khi “trật tự” xét quà thăm nuôi, khi gói quà được mở ra, thì chỉ có mấy “bánh” đường đen, một ít “thuốc rê” loại thuốc để người hút tự vấn thành điếu để hút, và một “thẩu” mắm ruốc, ớt mà thôi.
Khi viết lại những điều này, người viết biết rằng sẽ làm cho quý vị cựu tù sẽ xúc động, có thể rưng rưng khi nhớ lại một kỷ niệm, mà đa số vị đã biết; và tôi đã được quý vị tù trong lúc lao động ngoài đồng ruộng lúa, đã kể lại cho tôi biết: chính lần được thăm nuôi đó, khi về phòng tù, Đại úy Thụy chắc nhìn thấy sự tiều tụy của vợ mà đau buồn, nên vẫn để gói quà nằm yên, cho đến tối, thì Đại úy Thụy mới mở ra; và, khi cầm một “bánh” đường đen trên tay, thì, ôi ! nước mắt của Đại úy Thụy bỗng tuôn trào, anh muốn ngất đi, khi nhìn thấy những chiếc dấu răng của trẻ con đã cạp, đã cắn, sứt sứt, mẻ mẻ chung quanh chu vi của mấy “bánh” đường…
Đại úy Thụy đã hiểu mọi sự. Thì ra, các con nhỏ của anh vì thèm đường, nhưng Mẹ, tức vợ của anh không cho ăn, vì “để dành thăm nuôi Ba”, nhưng bởi còn quá nhỏ tuổi, nó thèm quá, nên nó đã lén mẹ để cạp, để cắn bớt chung quanh “bánh” đường cho đỡ thèm !
Và, Đại úy Thụy đã không thể ăn được mấy “bánh” đường đen ngày đó, mà cứ để yên, cho đến khi vì trời nắng nóng, nên nó đã chảy ra thành một đống nhão nhoẹt rồi, thì Đại úy Thụy mới dám ăn !
Gói quà thăm nuôi ấy, mà cho đến hôm nay, khi nhắc lại, thì chắc rằng, chẳng phải riêng người viết, mà chắc các quý vị cựu tù “cải tạo” cũng như quý độc giả cũng công nhận rằng: đó là một gói quà thăm nuôi vô giá.
Ngày trở về:
Trong suốt những năm tháng dài ở trong trại “cải tạo”, Đại úy Thụy không hề biết vợ con của mình đang làm thuê, vác mướn, sống ở nhà ga Đà Nẵng, vì chị Thụy không muốn cho anh biết, mà chỉ nói chị đang buôn bán ở đường Nguyễn Hoàng mà thôi, và các bà vợ Sĩ quan, cũng không ai biết về cuộc sống của chị Thụy, mà nếu có biết họ cũng không nói ra. Chỉ cho đến hơn mười năm sau, khi được ra tù, trở về, cứ như theo lời của vợ, Đại úy Thụy đã đi tìm vợ con dọc theo con đường Nguyễn Hoàng, và khi ngược lên đến nhà Ga Đà Nẵng, thì bất ngờ, một bóng dáng của người phụ nữ đang còng lưng để vác một bó “củi chò” lớn trên vai. Bó củi này, là củi của chính chị của tôi, vì chị tôi rất quý chị Thụy, thường hay nói chuyện với chị Thụy, nên mỗi khi có củi từ Lang Cô chở vào Đà Nẵng là đều nhờ chị Thụy.
Cuộc tương phùng này, hay nói cho đúng nghĩa, là một cuộc Đoàn Viên giữa vợ chồng con cái của Đại úy Thụy, thì người viết không thể dùng bất cứ một từ ngữ nào để có thể diễn đạt một cách cho trọn vẹn; nhưng người viết được biết, sau đó, Đại úy Thụy gặp lại một người lính cũ, và đã được người lính đã một thời thuộc quyền của mình, đang làm nghề “sản xuất bia hơi”, người viết không biết uống bia, rượu, nên không biết đến loại “bia hơi” này nó ra làm sao; song được biết, người lính cũ tốt bụng này, đã giúp đỡ cho cả gia đình của Đại úy Thụy có một nơi ở, lại còn giúp cho Đại úy Thụy mượn một chiếc xe đạp cũ, để hàng ngày Đại úy Thụy chở những thùng bia hơi mà người lính này chỉ tính giá vốn, rồi đem đến giao cho những quán ăn, để lấy tiền lời, cho đến ngày Đại úy Thụy cùng vợ con lên đường sang Mỹ theo diện tù “cải tạo”.
Người ta thường nói, bất cứ cái gì, nó cũng có “cái giá” của nó. Cái giá, này thì tùy theo sự suy nghĩ của mỗi người. Tại Đà Nẵng, đã có nhiều người vợ của các Sĩ quan đã chọn cho mình bằng những cách sống, những con đường khác nhau, và tất nhiên, cho đến bây giờ, họ cũng đã biết được “cái giá” của nó như thế nào rồi. Lại cũng có người nói rằng, chị Thụy làm như thế, chỉ giữ được lòng chung thủy với chồng, nhưng các con của anh chị phải chịu thất học, chỉ biết đọc, biết viết do Mẹ dạy, chứ nếu làm khác hơn, thì chắc con cái sẽ không phải làm thuê, vác mướn, và bị thiệt thòi về vật chất…
Tuy nhiên, theo người viết, ở trên đời này, có một thứ không dễ gì ai cũng có thể tìm thấy được, đó là sự trọn vẹn và cao quý của tình yêu, vì chỉ có tình yêu đích thực mới khiến cho con người vượt lên trên được tất cả, mới đạp bằng hết được những chông gai của cuộc đời. Người viết nghĩ rằng, giờ đây, anh chị Đại úy Thụy đang hạnh phúc trọn vẹn trong những năm tháng còn lại của cuộc đời.
Tưởng cũng nên nhắc lại: Sau ngày 30/4:1975; các vị Quân-Cán-Chính Việt Nam Cộng Hòa đã bị vào các nhà tù “cải tạo”. Chính nơi đây, chính những cảnh tù đày, là những cuộc thử nghiệm về chất người. Bởi vì, nếu trước đó, những bà vợ đã lấy chồng là những vị cựu tù “cải tạo” vì tình yêu chân thật, thì tình yêu ấy sẽ khiến cho họ càng thương yêu chồng trong cảnh lao tù, mà không lỗi đạo làm vợ; còn như nếu họ đã lấy chồng vì danh, vì lợi, thì tất nhiên, khi các ông chồng vào tù rồi, thì danh hết, lợi hết, thì tình cũng hết, nên họ đành đoạn bỏ người chồng đang đau khổ trong nhà tù, để ôm cầm sang thuyền khác, điều đó, không có gì là lạ cả.
Nhưng những chuyện đã nói, là chuyện của những người khác; còn riêng chuyện của Đại úy Thụy là một chuyện thật, có bi thương, song cũng có những ngọt ngào. Có những giọt nước mắt, nhưng cũng có những giọt lệ mừng và những nụ cười thật trọn vẹn như hôm nay, khi anh chị Đại úy Thụy và gia đình đã và đang được đoàn viên nơi hải ngoại. Và, riêng tôi, tôi quý, tôi phục chị Thụy: Chị là một tấm gương sáng ngời: Tiết hạnh khả phong.
Trời không phụ lòng người là vậy.
Pháp quốc, 6/6/2012
Hàn Giang Trần Lệ Tuyền
(Xin tái ngộ quý độc giả với những chuyện tình của Tù “cải tạo” có thật trong những bài kế tiếp)
----------------------------------------------
* Lưu ý: Tất cả những bài viết của tác giả Hàn Giang Trần Lệ Tuyền, nếu quý vị nào muốn tiếp tay chuyển tiếp lên các Diễn Đàn Điện Tử, các trang Web trên mạng lưới toàn cầu thì không có điều gì trở ngại, chúng tôi chân thành cám ơn.
Tuy nhiên, nếu quý vị nào muốn in vào sách, báo có tính cách thương mại, xin vui lòng liên lạc để có sự đồng ý của tác giả trước, qua địa chỉ email: hangiangletuyen@gmail.com .
Ảnh dưới đây trích từ 01 trang bài của Hàn Giang Trần Lệ Tuyền trên internet.
Tấm hình này đã được chú thích : Nguyễn Đan Quế đang được vợ: ca sĩ Tâm Vấn thăm nuôi.
ĐỌC THÊM:
Học tập cải tạo
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Việt Nam
Học tập cải tạo, hay cải tạo qua lao động, là tên gọi hình thức giam giữ mà pháp luật một số nước thực hiện đối với một bộ phận các nhân vật mà các chính phủ sở tại cho là những người vi phạm pháp luật, hoặc vướng vào tệ nạn xã hội hoặc là các nhân vật bất đồng chính kiến với chính phủ hoặc là tù nhân chiến tranh. Đây là một hình thức xử phạt hay răn đe giáo dục bằng giam giữ và lao động bắt buộc. Đối với thành phần "giai cấp thù địch", mô hình học tập cải tạo này được Liên Xô phổ biến và phát triển quy mô.[1] Mô hình này cũng được một số nước phương Tây áp dụng, như Hoa Kỳ hiện nay[2] hoặc Pháp trong chiến tranh Algerie[3]
Theo nhà bảo vệ nhân quyền nổi tiếng Lev Ponomarev, người sáng lập tổ chức phi chính phủ Bảo vệ quyền của các tù nhân, «các trại cải tạo này chính là nhà tù »[4].
Trước 1975
Chế độ học tập cải tạo rập theo khuôn mẫu của Trung Quốc[5] đã được áp dụng tại Việt Nam Dân chủ Cộng hòa ngay từ năm 1954 với tội phạm, tù binh và tù nhân bị kết án chống đối chính quyền.[6] Một số nhà văn liên quan đến phong trào Nhân Văn - Giai Phẩm, như Phùng Quán, phải đi cải tạo lao động vì tư tưởng của họ.
Theo văn bản luật pháp thì quy chế bắt giam vào trại cải tạo chiếu theo nghị quyết 49 (49-NQTVQH) của Hội đồng Bộ trưởng thông qua ngày 20 tháng 6, 1961 và bắt đầu áp dụng kể từ 8 tháng 9. Đối tượng là "thành phần phản cách mạng" và đe dọa an ninh công cộng.[7]
Sau 1975, thời kỳ hậu chiến
Trong bối cảnh hậu chiến (sau sự kiện 30 tháng 4 năm 1975), cụm từ "học tập cải tạo" nói đến chương trình tập trung để cải tạo của chính quyền Việt Nam đối với binh lính chế độ Việt Nam Cộng hòa hay những người tham gia phục vụ cho chính quyền Việt Nam Cộng hòa trước 1975. Một công bố của nhà chức trách nói rõ:
"Việc tổ chức cho ngụy quân, ngụy quyền và các đối tượng phản động ra trình diện học tập cải tạo thể hiện chính sách nhân đạo của Đảng và Nhà nước, có tác dụng phân hóa hàng ngũ bọn phản động, cô lập bọn đầu sỏ ngoan cố, đập tan luận điệu tuyên truyền chiến tranh tâm lý của địch, tranh thủ được sự đồng tình và ủng hộ của nhân dân." [8]
Hệ thống giam giữ quy mô này lấy mẫu từ trại tù lao động của Liên Xô.[9]
Cách tiến hành tại miền Nam
Công việc triệu tập các đối tượng để đưa đi học tập cải tạo bắt đầu từ Tháng Năm, 1975. Đối với hạ sĩ quan, sau trình diện thì phải theo học một khóa chính trị ngắn rồi được cấp giấy chứng nhận để cho về. Đối với các cấp chỉ huy thì có lệnh trình diện bắt đầu từ ngày 13 đến 16 Tháng Sáu, 1975. Chiếu theo đó thì sĩ quan sẽ đi học tập 15 ngày trong khi các viên chức dân sự cùng những đảng viên các tổ chức chính trị của miền Nam thì thời gian học tập là một tháng. Người trình diện phải mang theo 21 kilôgam gạo làm lương thực trong đó có mọi ngành từ quận trưởng trở lên hoặc đối với các viên chức hành chánh là trưởng phòng trở lên. Các văn nghệ sĩ cũng phải ra trình diện.[10]
Theo Alain Wasmes, tác giả cuốn sách La peau du Pachyderme (Việt Nam tấm da voi), sau Sự kiện 30/4, Mặt trận giải phóng đã nắm trong tay toàn bộ tài liệu ở trung tâm đăng kiểm của Bộ chỉ huy Viện trợ quân sự Mỹ ở Việt Nam (MACV), do Quân lực Việt Nam Cộng Hòa tan rã quá nhanh nên không kịp tiêu hủy tài liệu, mà theo như ông mô tả là "Trên một trong năm máy tính của trung tâm đăng kiểm Mỹ, toàn bộ quân đội Sài Gòn, từ tổng chỉ huy cho đến anh binh nhì, đều được chương trình hóa trong những phích đục lỗ với toàn bộ những chi tiết về lai lịch và chính trị cần thiết của họ. Thậm chí cả với lớp sắp tuyển, cũng có đầy đủ tất cả như thế.[cần dẫn nguồn] Trên thực tế, trong các báo cáo của sĩ quan Quân lực Việt Nam Cộng Hòa, rất nhiều hành động có thể được coi là tội ác chiến tranh đã được ghi lại và báo cáo như là 1 "chiến tích" trong sự nghiệp chống cộng.
Nội dung trong trại
Tổng cộng có đến hơn 80 trại cải tạo phân bố trên toàn đất nước, nhất là những vùng biên thùy. Chương trình bắt đầu với 10 bài giảng với những đề tài:
Vì chính sách dùng lao động để cải tạo tư tưởng nên lao động sản xuất là trọng điểm. Nghị quyết 49 đề ra 8 giờ lao động sản xuất mỗi ngày. Mỗi tuần thì có hai buổi học tập chính trị. Chiều thì có "lớp văn hóa".[7] Những người trong trại học tập cải tạo phải lao động làm việc ở các công trường, trong các trại cải tạo, mà nhiều người mô tả lại là cực nhọc, một phần trong số đó đã bị chết do không chịu được cuộc sống khắc nghiệt trong trại cải tạo, ăn uống thiếu thốn. Công việc thông thường là chặt cây, trồng cây lương thực, đào giếng, và cả gỡ mìn gây ra thương vong.[7]
Lao động cải tạo còn áp dụng cho các công dân vi phạm pháp luật, vướng vào tệ nạn xã hội nói chung, đặc biệt là trong giai đoạn hơn mười năm sau Chiến tranh Việt Nam trở đi.
Số người đi học tập
Sau năm 1975 ở miền Nam có hơn 1.000.000 người thuộc diện phải ra trình diện. Theo Phạm Văn Đồng, con số người phải trải qua giam giữ sau này 30/4/1975 là hơn 200.000 trong tổng số 1 triệu người ra trình diện.[13] Tính đến năm 1980 thì chính phủ Việt Nam công nhận còn 26.000 người còn giam trong trại. Tuy nhiên một số quan sát viên ngoại quốc ước tính khoảng 100.000 đến 300.000 vẫn bị giam.[7] Ước tính của Hoa Kỳ cho rằng khoảng 165.000 người đã chết trong khi bị giam.[14]
Theo Aurora Foundation thì việc bị giam giữ dài hạn thường bị chuyển từ trại này sang trại khác có dụng ý ly gián để tù nhân không liên kết với nhau được và đường dây liên lạc với gia đình thêm khó khăn.[7]
Đời sống sau khi được thả
Nhiều người trở về sau thời gian học tập cải tạo được đưa về địa phương để làm việc và sinh sống trong tình trạng quản chế tại gia. Vì xếp là có lý lịch xấu nên sau khi được trả tự do, cuộc sống của nhiều người học tập cải tạo và gia đình họ gặp nhiều khó khăn do tình trạng phân biệt đối xử. Tuy nhiên, sự phân biệt đối xử này đã giảm dần theo thời gian. Trong những người đã bị đưa đi học tập cải tạo, đã có nhiều người được đưa đi định cư ở hải ngoại, theo các chương trình nhân đạo như Chương trình Ra đi có Trật tự, một thỏa thuận giữa Việt Nam và Hoa Kỳ ký năm 1989. Theo đó thì chính phủ Mỹ dành ưu tiên nhập cảnh cho những cựu quân nhân, viên chức của Việt Nam Cộng hòa giam từ ba năm trở lên.[15]
Theo chiều hướng bình thường hóa quan hệ giữa Việt Nam và Hoa Kỳ, cộng với các tác động tích cực của nhiều tổ chức của người Việt tại Hoa Kỳ về vấn đề tái định cư cho những người bị học tập cải tạo các chương trình sau đã và đang được tiến hành:
-Chương trình Ra đi có Trật tự (Orderly Departure Program - ODP) kết thúc vào tháng 9 năm 1994. Chương trình này bao gồm đoàn tụ gia đình, con lai và bao trùm cả chương trình H.R.
-Chương trình Tái định cư nhân đạo (Humanitarian Resettlement Program - HR)
-Chương trình Tái định cư nhân đạo mới (hay Chương trình H.O. mới) chỉ dành cho những người phải học tập cải tạo sau năm 1975, chưa có cơ hội nộp đơn qua chương trình ODP.
-Chương trình Tái định cư nhân đạo HR, cứu xét đơn năm 2005.
++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
Thơ Giồng Ông Tố: Ngồi xuống đây! tao đút cho mày
Những dòng nước mắt trong những cảnh ngộ tang thương của các gia đình cựu tù “cải tạo”!
Kính mời quý vị đọc: Những dòng nước mắt...- Những dòng nước mắt trong những cảnh ngộ tang thương của các gia đình cựu tù “cải tạo”! -Bài 6-
- Những dòng nước mắt trong những cảnh ngộ tang thương của các gia đình cựu tù “cải tạo”! -Bài 5-
- Những dòng nước mắt trong những cảnh ngộ tang thương của các gia đình cựu tù “cải tạo”! -Bài 4-
- Những dòng nước mắt trong những cảnh ngộ tang thương của các gia đình cựu tù “cải tạo”! -Bài 3-
- Những dòng nước mắt trong những cảnh ngộ tang thương của các gia đình cựu tù “cải tạo”! -Bài 2-
- Những dòng nước mắt trong những cảnh ngộ tang thương của các gia đình cựu tù “cải tạo”! -Bài 1-
Những
dòng nước mắt trong những cảnh ngộ tang thương của các gia đình cựu tù “cải
tạo”!
Hàn
Giang Trần Lệ TuyềnLời người viết: Như mọi người đã biết về những cảnh ngộ của các cựu tù “cải tạo”, qua nhiều ngòi bút, hoặc nghe kể lại. Riêng người viết loạt bài này, vì đã từng là nạn nhân và cũng từng chứng kiến với những cảnh đời dâu bể, đã khiến cho người viết không thể nào quên được !
Chính vì thế, bắt đầu hôm nay, người viết sẽ dùng ngọn bút của mình để tuần tự qua nhiều kỳ, ghi lại tất cả những cảnh ngộ vô cùng bi thương ấy; và dẫu cho có muộn màng; nhưng với lòng chân thiết, người viết xin được cùng xẻ chia cùng các gia đình nạn nhân, là các cựu tù năm cũ. Và dĩ nhiên, người viết chỉ ghi lại những gì đã xảy ra, mà không nêu tên họ thật.
Kính xin quý vị đã từng “chết đi sống lại” trong những hoàn cảnh này, hãy nhận nơi đây, những dòng nước mắt, khóc cho những cảnh đời tang thương - tân khổ, trong suốt những tháng năm dài sau ngày Quốc Hận: 30/4/1975.
Một tấm gương sáng ngời: Tiết hạnh khả phong:
Trước ngày 30/4/1975, Đại úy Thụy, là một vị sĩ quan liêm khiết, cho nên, dù đã phục vụ tại Đặc Khu Quân Trấn tại Thành phố Đà Nẵng; nơi dễ dàng có “tư lợi”, nhưng Đại úy Thụy không có nhà cửa riêng, mà ông và vợ con đã sống ở trong Cư Xá Sĩ Quan, sống đời đạm bạc. Chị Thụy, một phụ nữ hiếm có ở trên đời, chỉ biết sống cho chồng-con, không cần để ý đến những sự cuộc sống đầy đủ của những người vợ của các sĩ quan, là bạn của chồng mình.
Sau ngày 30/4/1975, Đại úy Thụy bị bắt, bị ở tù “cải tạo” tại: “Trại 1 - Trại chính, Trại cải tạo Tiên Lãnh”, tức “Trại T.154”; hậu thân của “trại cải tạo Đá Trắng” đã được thành lập vào cuối năm 1959, tại thôn 3 xã Phước Lãnh, quận Tiên Phước, tỉnh Quảng Nam. Sở dĩ người viết biết về trại “cải tạo” này một cách rất rõ ràng, bởi vì, chính Bác ruột của mình: Ông Trần Thắng, một lương dân vô tội, và các vị đồng hương đã cùng bị du kích của Việt cộng bắt, rồi bị đưa vào nơi này giam cầm, và tất cả các vị, trong đó có Bác ruột của người viết, đều đã bị chết vì đói và lạnh ở trong trại này vào năm 1964.
Trở lại với gia đình của Đại úy Thụy. Sau ngày 29/3/1975, khi chồng bị bắt đi tù. Lúc này, Thủ đô Sài Gòn chưa thất thủ, thì “Lực Lượng Hòa Hợp-Hòa Giải Thị Bộ Đà Nẵng”, trụ sở được đặt tại Chùa Pháp Lâm, ở số 500, đường Ông Ích Khiêm, tức Chùa Tỉnh Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống Nhất, Quảng Nam, Đà Nẵng; đã xông vào Cư Xá Sĩ Quan để đuổi chị Thụy và con cái ra khỏi nhà. Do vậy, không còn cách nào khác, nên chị Thụy đã phải ôm áo quần và dìu dắt các con ra đi, rồi phải ra nhà Ga Đà Nẵng để sống một cuộc đời gối đất, nằm sương !
Cuộc sống của chị Thụy và các con tại nhà Ga:
Ngày Đại úy Thụy đã phải đến “trình diện” tại “Thị bộ Hòa Hợp-Hòa Giải” tại Chùa Pháp Lâm, số 500, đường Ông Ích Khiêm, Đà Nẵng. Nên biết lúc này thủ Đô Sài gòn chưa mất, tại Đà Nẵng chưa có “Ủy Ban Quân Quản”. Và, để rồi phải hơn mười năm sau Đại úy Thụy mới được trở về nhà… Ga để gặp lại vợ con !
Xin nhắc lại, Thành phố Đà Nẵng đã bị rơi vào tay của Cộng sản Hà Nội vào ngày 29/3/1975; trong thời gian này, Sài Gòn chưa mất, nên trước khi bị bắt vào tù, người viết đã chứng kiến cảnh sống vô cùng thê thảm của chị Thụy và các con tại nhà Ga Đà Nẵng. Ngày ấy, khi nghe hai bà chị họ của người viết đang buôn bán củi tại nhà Ga Đà Nẵng, số củi này được mua từ Lang Cô, chở bằng tàu lửa về Đà Nẵng để bán sỉ và lẻ, đã kể lại với người viết về hoàn cảnh của chị Thụy và các con tại nhà Ga, và còn cho biết chị Thụy và đứa con trai lớn cũng thường hay vác củi thuê cho hai chị. Và, người viết đã đến tận nhà Ga để gặp chị Thụy, để rồi phải chứng kiến trước mắt một cái “nhà” của chị Thụy:
Bên cạnh một gốc cây, ở một góc đường Nguyễn Hoàng - Hoàng Hoa Thám là một cái “nhà” được che bằng hai tấm tôn, chung quanh được đắp những tấm bạt nhà binh đã rách, và những tấm vải bố được tháo ra từ những chiếc bao cát, loại dùng để làm lô cốt chống đạn của quân đội VNCH. Trong “nhà” là một chiếc chõng tre rộng khoảng hơn một mét, có trải chiếc chiếu cũ, một chiếc chăn cũng cũ. Trên chiếc chõng tre, là hai đứa con nhỏ của chị, khoảng dưới năm tuổi ngồi trên đó, vì phía dưới, trong những ngày mưa, hoặc mùa Đông, thì những giòng nước đen ngòm, hôi hám đã từ phía nhà Ga chảy ra lênh láng ở phía dưới chiếc chõng, nên chị Thụy không cho hai con nhỏ bước xuống đất, mà cứ ngồi, nằm hoặc ngủ, để chờ Mẹ và Anh trai đem gạo về nấu cơm cũng ngay trong cái “nhà” này. Chị Thụy và con trai lớn đã phải vác hàng thuê không kể mưa, nắng, ngày, đêm, chỉ khi nào quá mệt, thì lại về, để rồi phải nằm gác lên nhau trên cái chiếc chõng tre độc nhất ấy. Đó là một “mái nhà” của chị Thụy và các con !
Về cuộc sống, chị Thụy và con trai lớn chắc khoảng trên mười tuổi đã phải ra sức để làm hết mọi việc, từ vác, xách hàng thuê cho những người đi buôn bán, hoặc khách vãng lai. Chị Thụy và cháu trai không ngại khó bất cứ một công việc nặng nhọc nào. Người viết đã chứng kiến cà hai Mẹ-Con chị Thụy còng lưng để vác những bao gạo, những bó củi từ những chuyến tầu lửa từ Huế chạy về Đà Nẵng, vác từ trong nhà Ga ra đến ngoài mặt đường Nguyễn Hoàng, là nơi những chiếc xe “ba gác” đang chờ sẵn để chở những bó củi đến những nơi buôn bán sỉ, hoặc chở những bao gạo đến những người bán gạo lẻ ở các chợ.
Nên biết, là vào thời gian ấy, chị Thụy còn trẻ tuổi, có nhan sắc, nếu muốn, chị cũng có một cuộc sống no ấm, chứ không phải dầm mữa dãi nắng. Nhưng không, chị Thụy đã quyết giữ một lòng chung thủy với chồng: Đại úy Thụy, và đã sống cho chồng con.
Người viết nghĩ rằng, vào lúc ấy, khi quyết định và chấp nhận một con đường chông gai đó, chị Thụy thừa biết về tương lai của ba con thơ của anh-chị sẽ mịt mờ, đen tối, vì chị không có “hộ khẩu”, nên các con không được đến trường để học hành; nhưng không thể để con cái phải chịu dốt không biết chữ, nên mỗi ngày chị đều tự dạy cho các con học, để biết đọc, biết viết. Ngoài những công việc như đã kể, chị Thụy đã chắt chiu từng đồng, để mua những gói quà, để rồi đã vượt hàng trăm cây số đường rừng, để đến “trại cải tạo” để “thăm nuôi” chồng đang trong cảnh đời lao lý.
Gói quà thăm nuôi vô giá!
Những gói quà thăm nuôi, mà chị Thụy đã từng lặn lội đem lên trại “cải tạo” để thăm chống, không như những gánh quà của các bà vợ Sĩ quan khác, mà chỉ vỏn vẹn là một gói nhỏ trên tay thôi !
Người viết vẫn nhớ đến một lần cùng được đi thăm nuôi một lần với Đại úy Thụy. Khi vào “nhà thăm nuôi” thì thân nhân của tù “cải tạo” đều có “giấy thăm nuôi” do phường, xã ở địa phương cấp cho, còn riêng chị Thụy thì không hề có một tờ giấy gì cả, mà chỉ có một gói quà trên tay thôi.
Hoàn cảnh của Đại úy Thụy là độc nhất vô nhị tại trại “cải tạo”, nên “Ban giám thị” của tại đã xét thấy nếu muốn cho Đại úy Thụy được “an tâm học tập cải tốt” thì phải cho anh được gặp mặt vợ; Do đó, những “cán bộ phụ trách thăm nuôi” đã “linh động” cho Đại úy Thụy được gặp mặt vợ mà không có “giấy thăm nuôi”.
Người viết vẫn nhớ như in, lần ấy, khi được phép gặp mặt Đại úy Thụy và sau khi “trật tự” xét quà thăm nuôi, khi gói quà được mở ra, thì chỉ có mấy “bánh” đường đen, một ít “thuốc rê” loại thuốc để người hút tự vấn thành điếu để hút, và một “thẩu” mắm ruốc, ớt mà thôi.
Khi viết lại những điều này, người viết biết rằng sẽ làm cho quý vị cựu tù sẽ xúc động, có thể rưng rưng khi nhớ lại một kỷ niệm, mà đa số vị đã biết; và tôi đã được quý vị tù trong lúc lao động ngoài đồng ruộng lúa, đã kể lại cho tôi biết: chính lần được thăm nuôi đó, khi về phòng tù, Đại úy Thụy chắc nhìn thấy sự tiều tụy của vợ mà đau buồn, nên vẫn để gói quà nằm yên, cho đến tối, thì Đại úy Thụy mới mở ra; và, khi cầm một “bánh” đường đen trên tay, thì, ôi ! nước mắt của Đại úy Thụy bỗng tuôn trào, anh muốn ngất đi, khi nhìn thấy những chiếc dấu răng của trẻ con đã cạp, đã cắn, sứt sứt, mẻ mẻ chung quanh chu vi của mấy “bánh” đường…
Đại úy Thụy đã hiểu mọi sự. Thì ra, các con nhỏ của anh vì thèm đường, nhưng Mẹ, tức vợ của anh không cho ăn, vì “để dành thăm nuôi Ba”, nhưng bởi còn quá nhỏ tuổi, nó thèm quá, nên nó đã lén mẹ để cạp, để cắn bớt chung quanh “bánh” đường cho đỡ thèm !
Và, Đại úy Thụy đã không thể ăn được mấy “bánh” đường đen ngày đó, mà cứ để yên, cho đến khi vì trời nắng nóng, nên nó đã chảy ra thành một đống nhão nhoẹt rồi, thì Đại úy Thụy mới dám ăn !
Gói quà thăm nuôi ấy, mà cho đến hôm nay, khi nhắc lại, thì chắc rằng, chẳng phải riêng người viết, mà chắc các quý vị cựu tù “cải tạo” cũng như quý độc giả cũng công nhận rằng: đó là một gói quà thăm nuôi vô giá.
Ngày trở về:
Trong suốt những năm tháng dài ở trong trại “cải tạo”, Đại úy Thụy không hề biết vợ con của mình đang làm thuê, vác mướn, sống ở nhà ga Đà Nẵng, vì chị Thụy không muốn cho anh biết, mà chỉ nói chị đang buôn bán ở đường Nguyễn Hoàng mà thôi, và các bà vợ Sĩ quan, cũng không ai biết về cuộc sống của chị Thụy, mà nếu có biết họ cũng không nói ra. Chỉ cho đến hơn mười năm sau, khi được ra tù, trở về, cứ như theo lời của vợ, Đại úy Thụy đã đi tìm vợ con dọc theo con đường Nguyễn Hoàng, và khi ngược lên đến nhà Ga Đà Nẵng, thì bất ngờ, một bóng dáng của người phụ nữ đang còng lưng để vác một bó “củi chò” lớn trên vai. Bó củi này, là củi của chính chị của tôi, vì chị tôi rất quý chị Thụy, thường hay nói chuyện với chị Thụy, nên mỗi khi có củi từ Lang Cô chở vào Đà Nẵng là đều nhờ chị Thụy.
Cuộc tương phùng này, hay nói cho đúng nghĩa, là một cuộc Đoàn Viên giữa vợ chồng con cái của Đại úy Thụy, thì người viết không thể dùng bất cứ một từ ngữ nào để có thể diễn đạt một cách cho trọn vẹn; nhưng người viết được biết, sau đó, Đại úy Thụy gặp lại một người lính cũ, và đã được người lính đã một thời thuộc quyền của mình, đang làm nghề “sản xuất bia hơi”, người viết không biết uống bia, rượu, nên không biết đến loại “bia hơi” này nó ra làm sao; song được biết, người lính cũ tốt bụng này, đã giúp đỡ cho cả gia đình của Đại úy Thụy có một nơi ở, lại còn giúp cho Đại úy Thụy mượn một chiếc xe đạp cũ, để hàng ngày Đại úy Thụy chở những thùng bia hơi mà người lính này chỉ tính giá vốn, rồi đem đến giao cho những quán ăn, để lấy tiền lời, cho đến ngày Đại úy Thụy cùng vợ con lên đường sang Mỹ theo diện tù “cải tạo”.
Người ta thường nói, bất cứ cái gì, nó cũng có “cái giá” của nó. Cái giá, này thì tùy theo sự suy nghĩ của mỗi người. Tại Đà Nẵng, đã có nhiều người vợ của các Sĩ quan đã chọn cho mình bằng những cách sống, những con đường khác nhau, và tất nhiên, cho đến bây giờ, họ cũng đã biết được “cái giá” của nó như thế nào rồi. Lại cũng có người nói rằng, chị Thụy làm như thế, chỉ giữ được lòng chung thủy với chồng, nhưng các con của anh chị phải chịu thất học, chỉ biết đọc, biết viết do Mẹ dạy, chứ nếu làm khác hơn, thì chắc con cái sẽ không phải làm thuê, vác mướn, và bị thiệt thòi về vật chất…
Tuy nhiên, theo người viết, ở trên đời này, có một thứ không dễ gì ai cũng có thể tìm thấy được, đó là sự trọn vẹn và cao quý của tình yêu, vì chỉ có tình yêu đích thực mới khiến cho con người vượt lên trên được tất cả, mới đạp bằng hết được những chông gai của cuộc đời. Người viết nghĩ rằng, giờ đây, anh chị Đại úy Thụy đang hạnh phúc trọn vẹn trong những năm tháng còn lại của cuộc đời.
Tưởng cũng nên nhắc lại: Sau ngày 30/4:1975; các vị Quân-Cán-Chính Việt Nam Cộng Hòa đã bị vào các nhà tù “cải tạo”. Chính nơi đây, chính những cảnh tù đày, là những cuộc thử nghiệm về chất người. Bởi vì, nếu trước đó, những bà vợ đã lấy chồng là những vị cựu tù “cải tạo” vì tình yêu chân thật, thì tình yêu ấy sẽ khiến cho họ càng thương yêu chồng trong cảnh lao tù, mà không lỗi đạo làm vợ; còn như nếu họ đã lấy chồng vì danh, vì lợi, thì tất nhiên, khi các ông chồng vào tù rồi, thì danh hết, lợi hết, thì tình cũng hết, nên họ đành đoạn bỏ người chồng đang đau khổ trong nhà tù, để ôm cầm sang thuyền khác, điều đó, không có gì là lạ cả.
Nhưng những chuyện đã nói, là chuyện của những người khác; còn riêng chuyện của Đại úy Thụy là một chuyện thật, có bi thương, song cũng có những ngọt ngào. Có những giọt nước mắt, nhưng cũng có những giọt lệ mừng và những nụ cười thật trọn vẹn như hôm nay, khi anh chị Đại úy Thụy và gia đình đã và đang được đoàn viên nơi hải ngoại. Và, riêng tôi, tôi quý, tôi phục chị Thụy: Chị là một tấm gương sáng ngời: Tiết hạnh khả phong.
Trời không phụ lòng người là vậy.
Pháp quốc, 6/6/2012
Hàn Giang Trần Lệ Tuyền
(Xin tái ngộ quý độc giả với những chuyện tình của Tù “cải tạo” có thật trong những bài kế tiếp)
----------------------------------------------
* Lưu ý: Tất cả những bài viết của tác giả Hàn Giang Trần Lệ Tuyền, nếu quý vị nào muốn tiếp tay chuyển tiếp lên các Diễn Đàn Điện Tử, các trang Web trên mạng lưới toàn cầu thì không có điều gì trở ngại, chúng tôi chân thành cám ơn.
Tuy nhiên, nếu quý vị nào muốn in vào sách, báo có tính cách thương mại, xin vui lòng liên lạc để có sự đồng ý của tác giả trước, qua địa chỉ email: hangiangletuyen@gmail.com .
Ảnh dưới đây trích từ 01 trang bài của Hàn Giang Trần Lệ Tuyền trên internet.
Tấm hình này đã được chú thích : Nguyễn Đan Quế đang được vợ: ca sĩ Tâm Vấn thăm nuôi.
ĐỌC THÊM:
Học tập cải tạo
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Việt Nam
Học tập cải tạo, hay cải tạo qua lao động, là tên gọi hình thức giam giữ mà pháp luật một số nước thực hiện đối với một bộ phận các nhân vật mà các chính phủ sở tại cho là những người vi phạm pháp luật, hoặc vướng vào tệ nạn xã hội hoặc là các nhân vật bất đồng chính kiến với chính phủ hoặc là tù nhân chiến tranh. Đây là một hình thức xử phạt hay răn đe giáo dục bằng giam giữ và lao động bắt buộc. Đối với thành phần "giai cấp thù địch", mô hình học tập cải tạo này được Liên Xô phổ biến và phát triển quy mô.[1] Mô hình này cũng được một số nước phương Tây áp dụng, như Hoa Kỳ hiện nay[2] hoặc Pháp trong chiến tranh Algerie[3]
Theo nhà bảo vệ nhân quyền nổi tiếng Lev Ponomarev, người sáng lập tổ chức phi chính phủ Bảo vệ quyền của các tù nhân, «các trại cải tạo này chính là nhà tù »[4].
Trước 1975
Chế độ học tập cải tạo rập theo khuôn mẫu của Trung Quốc[5] đã được áp dụng tại Việt Nam Dân chủ Cộng hòa ngay từ năm 1954 với tội phạm, tù binh và tù nhân bị kết án chống đối chính quyền.[6] Một số nhà văn liên quan đến phong trào Nhân Văn - Giai Phẩm, như Phùng Quán, phải đi cải tạo lao động vì tư tưởng của họ.
Theo văn bản luật pháp thì quy chế bắt giam vào trại cải tạo chiếu theo nghị quyết 49 (49-NQTVQH) của Hội đồng Bộ trưởng thông qua ngày 20 tháng 6, 1961 và bắt đầu áp dụng kể từ 8 tháng 9. Đối tượng là "thành phần phản cách mạng" và đe dọa an ninh công cộng.[7]
Sau 1975, thời kỳ hậu chiến
Trong bối cảnh hậu chiến (sau sự kiện 30 tháng 4 năm 1975), cụm từ "học tập cải tạo" nói đến chương trình tập trung để cải tạo của chính quyền Việt Nam đối với binh lính chế độ Việt Nam Cộng hòa hay những người tham gia phục vụ cho chính quyền Việt Nam Cộng hòa trước 1975. Một công bố của nhà chức trách nói rõ:
"Việc tổ chức cho ngụy quân, ngụy quyền và các đối tượng phản động ra trình diện học tập cải tạo thể hiện chính sách nhân đạo của Đảng và Nhà nước, có tác dụng phân hóa hàng ngũ bọn phản động, cô lập bọn đầu sỏ ngoan cố, đập tan luận điệu tuyên truyền chiến tranh tâm lý của địch, tranh thủ được sự đồng tình và ủng hộ của nhân dân." [8]
Hệ thống giam giữ quy mô này lấy mẫu từ trại tù lao động của Liên Xô.[9]
Cách tiến hành tại miền Nam
Công việc triệu tập các đối tượng để đưa đi học tập cải tạo bắt đầu từ Tháng Năm, 1975. Đối với hạ sĩ quan, sau trình diện thì phải theo học một khóa chính trị ngắn rồi được cấp giấy chứng nhận để cho về. Đối với các cấp chỉ huy thì có lệnh trình diện bắt đầu từ ngày 13 đến 16 Tháng Sáu, 1975. Chiếu theo đó thì sĩ quan sẽ đi học tập 15 ngày trong khi các viên chức dân sự cùng những đảng viên các tổ chức chính trị của miền Nam thì thời gian học tập là một tháng. Người trình diện phải mang theo 21 kilôgam gạo làm lương thực trong đó có mọi ngành từ quận trưởng trở lên hoặc đối với các viên chức hành chánh là trưởng phòng trở lên. Các văn nghệ sĩ cũng phải ra trình diện.[10]
Theo Alain Wasmes, tác giả cuốn sách La peau du Pachyderme (Việt Nam tấm da voi), sau Sự kiện 30/4, Mặt trận giải phóng đã nắm trong tay toàn bộ tài liệu ở trung tâm đăng kiểm của Bộ chỉ huy Viện trợ quân sự Mỹ ở Việt Nam (MACV), do Quân lực Việt Nam Cộng Hòa tan rã quá nhanh nên không kịp tiêu hủy tài liệu, mà theo như ông mô tả là "Trên một trong năm máy tính của trung tâm đăng kiểm Mỹ, toàn bộ quân đội Sài Gòn, từ tổng chỉ huy cho đến anh binh nhì, đều được chương trình hóa trong những phích đục lỗ với toàn bộ những chi tiết về lai lịch và chính trị cần thiết của họ. Thậm chí cả với lớp sắp tuyển, cũng có đầy đủ tất cả như thế.[cần dẫn nguồn] Trên thực tế, trong các báo cáo của sĩ quan Quân lực Việt Nam Cộng Hòa, rất nhiều hành động có thể được coi là tội ác chiến tranh đã được ghi lại và báo cáo như là 1 "chiến tích" trong sự nghiệp chống cộng.
Nội dung trong trại
Tổng cộng có đến hơn 80 trại cải tạo phân bố trên toàn đất nước, nhất là những vùng biên thùy. Chương trình bắt đầu với 10 bài giảng với những đề tài:
- Tội ác của Mỹ và Việt Nam Cộng hòa
- Lý thuyết Xã hội chủ nghĩa
- Chính sách khoan hồng của Đảng Cộng Sản Việt Nam và Nhà nước Việt Nam [10]
Vì chính sách dùng lao động để cải tạo tư tưởng nên lao động sản xuất là trọng điểm. Nghị quyết 49 đề ra 8 giờ lao động sản xuất mỗi ngày. Mỗi tuần thì có hai buổi học tập chính trị. Chiều thì có "lớp văn hóa".[7] Những người trong trại học tập cải tạo phải lao động làm việc ở các công trường, trong các trại cải tạo, mà nhiều người mô tả lại là cực nhọc, một phần trong số đó đã bị chết do không chịu được cuộc sống khắc nghiệt trong trại cải tạo, ăn uống thiếu thốn. Công việc thông thường là chặt cây, trồng cây lương thực, đào giếng, và cả gỡ mìn gây ra thương vong.[7]
Lao động cải tạo còn áp dụng cho các công dân vi phạm pháp luật, vướng vào tệ nạn xã hội nói chung, đặc biệt là trong giai đoạn hơn mười năm sau Chiến tranh Việt Nam trở đi.
Số người đi học tập
Sau năm 1975 ở miền Nam có hơn 1.000.000 người thuộc diện phải ra trình diện. Theo Phạm Văn Đồng, con số người phải trải qua giam giữ sau này 30/4/1975 là hơn 200.000 trong tổng số 1 triệu người ra trình diện.[13] Tính đến năm 1980 thì chính phủ Việt Nam công nhận còn 26.000 người còn giam trong trại. Tuy nhiên một số quan sát viên ngoại quốc ước tính khoảng 100.000 đến 300.000 vẫn bị giam.[7] Ước tính của Hoa Kỳ cho rằng khoảng 165.000 người đã chết trong khi bị giam.[14]
Theo Aurora Foundation thì việc bị giam giữ dài hạn thường bị chuyển từ trại này sang trại khác có dụng ý ly gián để tù nhân không liên kết với nhau được và đường dây liên lạc với gia đình thêm khó khăn.[7]
Đời sống sau khi được thả
Nhiều người trở về sau thời gian học tập cải tạo được đưa về địa phương để làm việc và sinh sống trong tình trạng quản chế tại gia. Vì xếp là có lý lịch xấu nên sau khi được trả tự do, cuộc sống của nhiều người học tập cải tạo và gia đình họ gặp nhiều khó khăn do tình trạng phân biệt đối xử. Tuy nhiên, sự phân biệt đối xử này đã giảm dần theo thời gian. Trong những người đã bị đưa đi học tập cải tạo, đã có nhiều người được đưa đi định cư ở hải ngoại, theo các chương trình nhân đạo như Chương trình Ra đi có Trật tự, một thỏa thuận giữa Việt Nam và Hoa Kỳ ký năm 1989. Theo đó thì chính phủ Mỹ dành ưu tiên nhập cảnh cho những cựu quân nhân, viên chức của Việt Nam Cộng hòa giam từ ba năm trở lên.[15]
Theo chiều hướng bình thường hóa quan hệ giữa Việt Nam và Hoa Kỳ, cộng với các tác động tích cực của nhiều tổ chức của người Việt tại Hoa Kỳ về vấn đề tái định cư cho những người bị học tập cải tạo các chương trình sau đã và đang được tiến hành:
-Chương trình Ra đi có Trật tự (Orderly Departure Program - ODP) kết thúc vào tháng 9 năm 1994. Chương trình này bao gồm đoàn tụ gia đình, con lai và bao trùm cả chương trình H.R.
-Chương trình Tái định cư nhân đạo (Humanitarian Resettlement Program - HR)
-Chương trình Tái định cư nhân đạo mới (hay Chương trình H.O. mới) chỉ dành cho những người phải học tập cải tạo sau năm 1975, chưa có cơ hội nộp đơn qua chương trình ODP.
-Chương trình Tái định cư nhân đạo HR, cứu xét đơn năm 2005.
++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
Thơ Giồng Ông Tố: Ngồi xuống đây! tao đút cho mày
thơ Giồng
Ông Tố-GOT2|nhạc|trình bày mũxanhdzuylynh
( cho TPB /QLVNCH… kỷ niệm 60 năm ngày thành lập TQLC.VNCH )
( cho TPB /QLVNCH… kỷ niệm 60 năm ngày thành lập TQLC.VNCH )
Ngồi xuống đây tao đút mầy lần cuối
Để mai này biết có gặp nữa không
nợ trần gian nợ cơm áo chất chồng
Tao bương chải đời long đong vô định
Ngồi xuống đây giữa tâm tình người Lính
Đừng nghĩ gì những toan tính thế gian
Tao với mày từng vượt những gian nan
Đã sống chết – lầm than – và tủi nhục
nợ trần gian nợ cơm áo chất chồng
Tao bương chải đời long đong vô định
Ngồi xuống đây giữa tâm tình người Lính
Đừng nghĩ gì những toan tính thế gian
Tao với mày từng vượt những gian nan
Đã sống chết – lầm than – và tủi nhục
Ngồi xuống đây tao đút mầy thêm chút
Cũng như mầy ngày xưa đút cơm tao
Giữa Cổ Thành tiếng quân dậy lao xao
Tao gục xuống và mầy lao ra cứu
Cũng như mầy ngày xưa đút cơm tao
Giữa Cổ Thành tiếng quân dậy lao xao
Tao gục xuống và mầy lao ra cứu
Tao biết lắm mầy sống đời mãnh thú
Con hùm thiêng trong giây phút sa cơ
Thân phế nhân đành trôi nổi mịt mờ
Muốn sống lại thuở viễn mơ rừng núi
Con hùm thiêng trong giây phút sa cơ
Thân phế nhân đành trôi nổi mịt mờ
Muốn sống lại thuở viễn mơ rừng núi
Thôi mầy ạ! Đời chúng mình gió bụi
Chết ngang tàng trong ngày tháng Tư Đen
Tao với mày chinh chiến đã thành quen
Thì tủi nhục cũng để rèn nhân cách
Chết ngang tàng trong ngày tháng Tư Đen
Tao với mày chinh chiến đã thành quen
Thì tủi nhục cũng để rèn nhân cách
Vậy hãy sống ngẩng cao đầu trong sạch
Biết tử sinh thì nhận lấy cho hùng
Tao với mầy có dòng máu chảy chung
Thà đổ xuống không bao giờ khuất phục
Biết tử sinh thì nhận lấy cho hùng
Tao với mầy có dòng máu chảy chung
Thà đổ xuống không bao giờ khuất phục
San
Jose,California.USA những hạt mưa đầu mùa Sept 25.2014.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét