Thứ Năm, 26 tháng 4, 2018

Con trai cố vấn Mỹ tử trận ở Việt Nam trò chuyện cùng RFA



Con trai cố vấn Mỹ tử trận ở Việt Nam trò chuyện cùng RFA

Diễm Thi, RFA
2018-04-19


Ông Robert Celeste bên mộ cha, Major Raymond Celeste, tại nghĩa trang West Point, New York tháng 5/2017.
Ông Robert Celeste bên mộ cha, Major Raymond Celeste, tại nghĩa trang West Point, New York tháng 5/2017.
RFA photo
Chiến tranh Việt Nam kết thúc đến nay đã hơn 40 năm; nhân dịp 30 tháng tư năm nay, RFA có cuộc trò chuyện với ông Robert Celeste, con trai út của ông Major Raymond Celeste, cố vấn cao cấp tiểu đoàn 37 Biệt Động Quân Việt Nam Cộng Hòa, người tử trận tại Núi Thọ, Quảng Ngãi sáng sớm ngày 22/11/1965.
Khi cha mất, ông Robert Celeste mới chỉ ba tuổi nhưng hình bóng người cha chưa bao giờ phai mờ trong tâm trí ông suốt 53 năm qua. Và cũng vì cái chết của người cha mà ông tìm hiểu về cuộc chiến Việt Nam. Hôm nay ông sẽ chia sẻ những suy nghĩ của ông về cuộc chiến này.
Diễm Thi: Chúng tôi rất vui khi ông có mặt tại đây hôm nay. Trước hết tôi xin chia buồn với ông về nỗi đau mất cha. Ông nhớ gì về cha của mình, về lần cuối cùng ông gặp cha, lần cuối cùng ông được nghe về cha?
Robert Celeste: Cảm ơn (RFA) đã mời tôi đến đây. Đây là một vinh dự của tôi. Về câu hỏi vừa rồi thì lần cuối cùng tôi gặp cha tôi là ở căn cứ quân sự Fort Benning Georgia khi ông lên đường đi Việt Nam. Tại sân bay có mẹ tôi, anh trai tôi và tôi. Cha tôi ôm tạm biệt tất cả chúng tôi và chúng tôi nhìn ông bước lên máy bay để đi Việt Nam. Tôi vẫn nhớ nét mặt của cha tôi lúc quay lại nhìn chúng tôi lần cuối trước khi bước đi. Ông không để lộ cảm xúc gì hết. Đó là lần cuối cùng tôi thấy ông. Trong suốt thời gian ở Việt Nam (khoảng 3 tháng) ông tôi đã viết cho hai anh em tôi tổng cộng 7 lá thư.
Diễm Thi: Ông đã bao giờ về thăm lại nơi cha ông tử trận ở Việt Nam chưa?
Robert Celeste: Tôi chưa được đến đó bao giờ nhưng tôi biết nó ở làng Thạch Trụ, tỉnh Quảng Ngãi, rất gần với Biển Đông. Nhiều người lính từng đóng quân ở đó gửi cho tôi những tấm ảnh về chiến trường và khu vực nơi cha tôi tử trận. Tôi lưu giữ tất cả.
Diễm Thi: Ông biết gì về cái chết của cha ông
Robert Celeste: Tôi biết về trận đánh qua một cuốn sách được ghi chép lại. Theo đó thì Tiểu Đoàn 37 Biệt Động Quân (BĐQ) với 465 binh sĩ bị tấn công bởi một trung đoàn Quân chính quy cộng sản Bắc Việt với 1500 lính, nhưng họ vẫn chiến thắng và được tưởng thưởng huân chương cao quý nhất của Tổng thống Hoa Kỳ Johnson (United States Presidential Unit Citation). Cha tôi bị một người lính Bắc Việt bắn chết trên núi Thọ khoảng 6 giờ sáng ngày 22/11/1965.
Diễm Thi: Nhiều ý kiến cho rằng những sự hy sinh như thế là ‘uổng phí’; nhưng theo ông thì sao?
rob.jpg
Ông Major Raymond Celesete, Cố vấn cao cấp tiểu đoàn 37 Biệt Động Quân VNCH. Hình do ông Robert Celeste gửi RFA.
Robert Celeste: Trước hết tôi nghĩ tự do luôn là giá trị để chiến đấu. Cha tôi ý thức rất mạnh mẽ về trách nhiệm và cam kết rằng phải hoàn thành nghĩa vụ để người dân miền Nam Việt Nam tự định đoạt vận mệnh của mình. Cha tôi tốt nghiệp học viện West Point. Ông là một người lính có trách nhiệm và chuyên nghiệp.
Ông từng tình nguyện đi Việt Nam 3 lần nhưng đều bị từ chối. Lần sau cùng ông đích thân đến Pentagon thuyết phục cho ông được làm nhiệm vụ ở Việt Nam. Và khi đến Sài Gòn, ông nhận nhiệm vụ là cố vấn cao cấp của tiểu đoàn 37 Biệt Động Quân Việt Nam Cộng Hòa.
Diễm Thi: Chính phủ Hà Nội vào những dịp 30/4 vẫn nói với người dân của họ đó là một chiến thắng vang dội trước một đế quốc hùng mạnh là Mỹ. Theo ông nên đánh giá thế nào cho công bằng đối với mọi người từ hai phía?
Robert Celeste: Đó là một cuộc chiến tranh rất phức tạp và bị hạn chế. Phức tạp bởi chúng ta không chỉ chiến đấu với quân đội Bắc Việt mà còn cả Trung Quốc và Liên Xô, hai nước tài trợ cho Bắc Việt trong cuộc chiến. Hạn chế vì lúc đó Trung Quốc và Nga đã có vũ khí hạt nhân.
Trong chiến tranh Miền Nam Việt Nam tổn thất khoảng 275.000 lực lượng vũ trang, 465.000 thường dân. Số tổn thất phía Bắc Việt cũng lên tới 3,6 triệu người.
Sau chiến tranh, thì có khoảng 250.000 người chết trong các trại cải tạo; không biết bao nhiêu người chết trên đường vượt biển; khoảng hai triệu người phải bỏ nước ra đi và người dân không được hưởng quyền tự do như họ được hưởng ở miền Nam trước đó.
Với những tổn thất như vậy ở cả hai phía và thêm vào đó Bắc Việt vi phạm Hiệp định Hòa bình Paris được ký năm 1973 thì tôi không nghĩ đây là một chiến thắng.
Diễm Thi: Tổng thống Donald Trump ra quyết định ngày 29 tháng 3 là Ngày vinh danh Cựu Chiến Binh Cuộc Chiến Việt Nam (National Vietnam War Veterans Day), ông muốn gửi thông điệp gì đến với những cựu chiến binh cuộc chiến Việt Nam, và những người con mất cha như ông?
Robert Celeste: Tôi rất tự hào về các cựu chiến binh chiến tranh Việt Nam với những hy sinh của họ. Tôi cũng rất tự hào về các cựu chiến binh Việt Nam Cộng Hòa và thương cảm cho những người lính bị kẹt lại ở Việt Nam vì họ không được chăm sóc y tế tốt như chúng ta ở đây. Vì vậy, tôi cảm thấy rất đau buồn cho gia đình của họ cũng như gia đình của 58.000 người Mỹ bị giết ở Việt Nam.
Còn với những người mất cha trong chiến tranh thì tôi muốn nói rằng hãy tự hào với sự hy sinh của người Cha khi đấu tranh cho tự do. Cuộc chiến tranh Việt Nam là một phần của cuộc chiến tranh lạnh mà chúng ta phải chiến đấu từ những năm 1945 đến năm 1991.
Diễm Thi: Cám ơn ông về những chia sẻ vừa rồi.

Nguồn: https://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/son-of-an-us-army-officer-killed-in-vietnam-talks-ab-the-war-04192018135643.html

Thương cảm:VN
Robert Celeste: Tôi rất tự hào về các cựu chiến binh chiến tranh Việt Nam với những hy sinh của họ. Tôi cũng rất tự hào về các cựu chiến binh Việt Nam Cộng Hòa và thương cảm cho những người lính bị kẹt lại ở Việt Nam vì họ không được chăm sóc y tế tốt như chúng ta ở đây. Vì vậy, tôi cảm thấy rất đau buồn cho gia đình của họ cũng như gia đình của 58.000 người Mỹ bị giết ở Việt Nam.
Còn với những người mất cha trong chiến tranh thì tôi muốn nói rằng hãy tự hào với sự hy sinh của người Cha khi đấu tranh cho tự do. Cuộc chiến tranh Việt Nam là một phần của cuộc chiến tranh lạnh mà chúng ta phải chiến đấu từ những năm 1945 đến năm 1991.

FATHER`S DAY

NỖI LÒNG NGƯỜI CHA CHIẾN TRANH!
      {Ngày của cha- Father`s day- 17/6/2012}

Hồi ký gởi cho con…!
Nhân ngày Father Day của cha,
17-6-2012
Tg: Huỳnh Mai St.8872
Bh: Dạ Lệ Huỳnh
    Người cha thời chinh chiến. Và người mẹ lúc chiến tranh.

   Suốt 37 năm qua, đây mới là ngày thật sự của cha dám nói lên nỗi lòng của người cha chiến tranh. Vì các cha, và chú các con đã bị dập vùi trong chiến tranh huynh đệ tương tàn, giữa thắng và thua cho cái mất Tự Do, Hòa bình dân tộc trong thế giới lưỡng cực Cộng Sản và Tư Bản.

   Vì tương lai dân tộc và thế hệ tuổi trẻ các con, các chú bác, cha anh, phải hy sinh đời trai trẻ, chiến đấu bảo vệ  độc lập, tự do, hòa bình dân việt trước sự thôn tín của ngoại bang quốc tế Cộng Sản Nga-Tàu. Và vì quyền lợi,cùng sự phản bội đồng minh chiến hữu Hoa Kỳ, đã đưa cha-ông các con vào vòng lao lý tù tội của người Cộng Sản anh em,mất nhân tính, đối xử hận thù dân tộc- “Ngụy Quân ,Ngụy Quyền” Cái ngày “gảy súng tan hàng” bao nhiêu tội lỗi, và lở lầm dân tộc;bị đánh mất Tự Do Miền Nam VNCH, đề bị người dân đổ trút trên đôi vai đầy tránh nhiệm của người chiến sĩ VNCH, thậm chí còn “Đâm sau lưng chiến sĩ” bằng một đòn phản quốc chạy theo Việt cộng nằm vù MTGPMN. Và sẵn sàng bỏ rơi họ trong nhà tù Cộng Sản VN vì họ hết giá trị bảo vệ Tụ Do cho miền nam VN, và mang tất cả ảnh tượng “Xui xẻo, tai họa…!?”, đến nỗi thân nhân, gia đình, bạn bè không dám tiếp xúc tù cải tạo,vì sợ mang họa, mất công ăn việc làm và ghép tội phản động chế độ!-CNXH/CS. Cha bị bắc buộc phải nói lên tất cả sự thật phủ phàng dân tộc, vì cha bị cáo buộc phản động của chính quyền Cộng Sản hóa Miền Nam! bắc nhốt tù cải tạo, mà không ngày tuyên án vì yêu tổ quốc Tự do Việt Nam!?.

    Biết bao nhiêu nỗi oan hờn chế độ đổ trút lên đầu chiến sĩ VNCH. Nó oan hơn cả đám “Dân Oan” bị chính quyền CS/HN đàn áp,cưỡng chế đất đai của người dân có công với cách mạng “Giải phóng Miền Nam VN”, được CS/HN chia chát chiến lợi phẩm đất đai, nhà cửa ruộng vườn dân quân miền Nam. Nay họ không còn gì để mất…!? Trái lại Dân Oan bây giờ mất phần chiến lợi phẩm từ dân miền Nam, lại kêu ngược lại: “Chiến Sĩ VNCH Ơi!!!- các anh hãy cứu chúng tôi với!” có phải chăng, người dân cả nước, dù có là Cộng Sản, hay không Cộng Sản!? đã được phản tỉnh Tự Do, và biết tin yêu dân chủ,nhân quyền và bảo vệ quyền tư hữu người dân của chiến sĩ tự do VNCH.

   Trước vận nước, đổi thay tư tưởng, vì chính nghĩa quốc gia dân tộc của người Việt yêu nước, đã đánh thức tỉnh lòng dân, nhưng tiếc thay trong nước đang tồn tại một số người tuổi trẻ thanh niên rương cột quốc gia. đang chìm ngập trong ăn chơi, bất cần đời, theo chủ nghĩa “Mặc Kê Nô” Sống chết “Cha bây!?”… chì biết có tiền và giá đẹp, xe hơi, nhà lầu. Mặc cho kẽ ăn mày ngoài sương gió, những người khối rách áo ôm,bán từng tấm vé số nuôi thân, của các thương phế binh, cô nhi quả phụ, và các em bé Quốc gia Nghĩa Tử, chie61nn tranh không nhà! Họ là ai!? Là cha mẹ, cô chú, ông bà, anh em ruột thịt đã từng dành dụm chia sẻ từng chén bo bo, từng củ sắn mì, để nuôi họ lớn thành người có sức vốc, lớn khôn. Để rồi! họ “Bưng bô, bợ đít” chạy theo kẽ thù Cộng Sản,phản bội cha ông mình!?

   Nay cũng là ngày của cha, ngày của quốc tế làm cha- Father Day, 17/6/2012. Cha các con,. phải lấy quyền làm cha, nhắc nhở, và đặc trách nhiệm với các con trước cảnh “Quốc gia Hưng vong; thất phu hữu trách” hãy quay trở lại với lương tâm dân tộc, và dừng vô cảm trước dọa đầy dân tộc, trước ngu7oi2 anh em Cộng Sản tán tận lương tâm, trả thù dân tộc theo âm mưu xích hóa giặc Tàu Bắc Phương

   Xin viết ra đây: “ Nỗi lòng của người cha chiến tranh” để tạo một hướng đi đúng trong lòng dân tộc. Và là miền hãnh diện cho tổ quốc mai sau. Vận nước, tự do- dân tộc nằm trong lòng tay tuổi trẻ Việt Mam. Xóa nhòa mặc cảm tội lỗi tiền nhân- Tội tổ tiên- và mạnh dạn; tự tin xây dựng tổ quốc hòa bình; dân tộc tự do!!!
Xem tiếp:
http://maidayhoabnh.blogspot.com/2012/06/noi-long-nguoi-cha-chien-tranh.html


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét