Mai Huỳnh Mai St.8872 qua Google+
VIỆT NAM, CÁI GIÁ TỰ-DO!!!
&- QL.VNCH-MỘT ĐẠO QUÂN CÒN QUÊN LÃNG…!!! &
Nhất Tướng Công Thành Vạn Cốt Khô
Xin mượn trích đoạn sau đây đễ làm đề tài Vinh Danh và tưởng nhớ Chiến
Sĩ Tự Do QL.VNCH, anh hùng “Vị Quốc Vong Thân” của một đạo quân còn quên
lảng sau ngay tàn cuộc chiến tranh 30-4-1975.
“Riêng Quân Lực VNCH,
thoát thai từ một đội quân phụ thuộc vào lực lượng viễn chinh Pháp,
không có chính nghĩa quốc gia, nhưng sau này đã trở thành một quân lực
hùng mạnh dưới thời đệ nhất Cộng Hòa vào năm 1955 cho tới khi tàn cuộc
chiến. Biến cố đau thương vào tháng 4 năm 1975 đã bức tử quân đội miền
Nam, nhưng dư âm và hình ảnh oai hùng của người lính chiến VNCH vì dân
trừ bạo vẫn còn ghi sâu vào tâm khảm mọi người.
Cuộc đời như mây nổi,
như gió thổi, như chiêm bao, như "bóng câu qua cửa sổ. Mười mấy tám năm
trôi qua như gió thoảng ngoài hiên, nhưng đối với người lính chiến Việt
Nam, dù lưu lạc nơi đâu vẫn tưởng như đêm nào còn ôm súng chờ giặc nơi
tuyến đầu. Mỗi khi nhắc đến quá khứ, người ta cho đó chỉ là "vang bóng
một thời " Nhưng đối với những chiến sĩ QLVNCH, những người trong cuộc,
những người đã từng cầm súng đánh lại bọn Cộng Sản vong nô, những chứng
nhân hào hùng và đau thương của cuộc chiến, sẽ không thể nào quên được
một tập thể trong đó họ đã đóng góp biết bao xương máu và cả tuổi hoa
niên. Mỗi khi nhắc đến lịch sử oai hùng của QLVNCH, những người lính
chiến Việt Nam tưởng như nhắc lại chính cuộc đời mình và những trách
nhiệm cũng như bổn phận đối với đất nước chưa làm tròn.
Vì vậy, dù
không còn được cầm súng giết giặc ngoài chiến trường, nhưng người lính
QLVNCH vẫn bền gan đấu tranh trên các mặt trận chính trị, văn hóa, kinh
tế, cho đến khi nào gót thù không còn giầy xéo trên quê hương và thanh
bình thịnh vượng thật sự trở về với quốc gia dân tộc. Nếu vì hoàn cảnh
bó buộc không thể trực diện đấu tranh với bọn Cộng Sản bạo tàn, ít ra
chúng ta cũng không hèn nhát, không phản bội quê hương hay đâm sau lưng
đồng đội bằng cách bắt tay với giặc thù dù dưới chiêu bài đẹp đẽ đến đâu
đi nữa.
Mọi ý đồ, tham vọng đen tối, ngông cuồng và man rợ của bất
cứ cá nhân, đoàn thể hay đảng phái nào đi ngược lại với quyền lợi tối
thượng của dân tộc trước sau thế nào cũng bị thất bại. Những chiến sĩ
QLVNCH chân chính và xứng đáng luôn luôn sáng suốt để phục vụ cho chính
nghĩa quốc gia dân tộc.”
Trần Hội & Trần Ðỗ Cẩm (camtran11@yahoo.com)
(Trích Nguyệt San Ðoàn Kết (Austin, TX) số 40, tháng 6 năm 1993)
Huyền Sử về Người Lính Việt Nam Cộng Hoà
Sau năm 1975, đã có một số tác giả ở Mỹ và phương Tây viết những cuốn
sách nói lên sự thật, mà cuốn mới nhất có lẽ là Ride The Thunder của
Richard Botkin, do WorldNetDaily xuất bản năm 2009. Đây là một cuốn sách
được viết bằng lương tâm của một người lính Mỹ về người lính Việt Nam
trong cuộc chiến Việt Nam – một cuộc chiến thảm khốc với nhiều toan tính
bất lương từ bên ngoài và bên trong, với những nhân danh giả tạo từ
phiá bên này và phiá bên kia.Chỉ có máu của người lính là thật.Sự hy
sinh vô bờ bến của họ là thật.
Trong cuộc chiến tàn khốc kéo dài ba
thập niên ấy, người lính Pháp đã chiến đấu cho tham vọng thuộc địa của
thực dân Pháp, người lính miền Bắc Việt Nam đã chết cho chủ nghiã cộng
sản dưới chiêu bài kháng chiến chống ngoại xâm, người lính Mỹ tới Việt
Nam rồi ra đi theo lệnh của những chính khách con buôn ở Washington, chỉ
có người lính miền Nam Việt Nam đã chiến đấu để bảo vệ chính đất nước
của mình, bảo vệ gia đình mình, làng xóm của mình và tự do của chính
mình.
Người lính ấy đã miệt mài chiến đấu cho đến khi ngã xuống hay
trở thành phế nhân. Họ không cần biết tới những toan tính ở Washington, ở
Mac-tư-khoa, ở Bắc Kinh, ở Hà-nội, hay Sài-gòn. Họ không quan tâm tới
tiếng chê,lời khen phù phiếm của những nhà báo, nhà văn đi tìm danh lợi ở
phương Tây xa xôi và an lạc.
Người lính ấy cũng không cần ai “phục
hồi danh dự”, vì họ đã có danh dự do chính họ tạo ra bằng những hy sinh
cao quý không gì sánh được. Trên mỗi vùng đất miền Nam Việt Nam, từ An
Lộc, Bình Long, tới Gio Linh, Quảng Trị, đều có thấm những giọt máu của
người lính đã chiến đấu đến viên đạn cuối cùng mà huyền sử đã được ghi
trên đá, trên hoa.
Danh dự và huyền sử bi hùng của người lính Việt
Nam Cộng Hoà không có gì làm bợn nhơ được với hàng trăm người – từ tướng
tới quân – đã tự chọn cái chết trước cuộc tan hàng oan nghiệt vào Tháng
Tư 1975.
Sơn Tùng(nguồn: hungviet.org)Posted on 11/06/2010 by Lê Thy http://baovecovang.wordpress.com/2010/06/11/huyền-sử-về-người-linh-việt-nam-cộng-hoa/
Quốc Tế Hóa Chiến Tranh Việt Nam
Chiến tranh Việt Nam là một cuộc chiến lâu dài nhất thế giới, vì nó là
cuộc chiến vệ quốc Miền Nam.Thời gian gấp hai lần cộng lại cuộc thế
chiến thứ 1và 2 trước sức tấn cộng vũ bảo của ý thức hệ Cộng sản Đại
Đồng do Đệ Tam Quốc Tế Hồ Chí Minh Miền Bắc lãnh đạo và đối đầu với Đồng
Mimh chiến hữu Hoa Kỳ tại Miền Nam VN.
Một cuộc chiến phá sản
lòng yêu nước dân tộc Việt Nam từ khi Pháp trao trả lại quyền độc lập
chù quyền cho Việt Nam theo hiệp ước Élysée ký ngày 8-3-1949 giữa Quốc
Trưởng Việt Nam Bảo Đại và Tổng Thống Pháp Vincent Auriol.Nước Việt Nam
được trao trả nền độc lập có quân đội và chính sách ngoại giao riêng.Do
đó quân đội Việt Nam được chính thức thành lập và lấy tên là Quân Đội
Quốc Gia Việt nam.
khi tách rời khỏi liên quân quân sự - Khối Liên
Hiệp Pháp- dưới sự tài trợ đở đầu huấn luyện,thành lập và tổ chức Quân
Đội Quốc GiaViệt Nam còn non trẻ .Và bắt đầu nhận trợ giúp yểm trợ khí
tài quân sự của đồng minh Hoa Kỳ cho cuộc chiến chống lại nền quốc Cộng
Miềm Bắc do Hồ Chí Minh-Đệ Tam Cộng Sản Quốc tế lãnh đạo trong giai đoạn
chiến tranh vệ quốc Miền Nam VNCH- 1954->1975-khi đất nứơc bị chia
đôi ,vĩ tuyến 17 định bởi Hiệp ước Gènève/54 dưới sự lãnh đạo của Tổng
Thống Ngô Đình Diệm thời Đệ Nhất cộng Hòa.Và có một quân đội hùng mạnh
QL.VNCH,hậu thuẫn bảo vệ nền Cộng Hòa Tự Do Miền Nam/VN,cùng Quân Lực
Hoa Kỳ-Đồng Minh.
QL.VNCH…HAY MỘT NGHIỆT NGÃ CHIẾN TRANH!!!
thức
hệ quốc Cộng Miền Bắc tiến đánh Tự Do Miền Nam.Và vượt thoát qua cuộc
nội chiến lý tưởng lòng yêu nước của Cuộc chiến vệ quốc Miền Nam/VN đã
đưa chiến tranh Việt Nam trở thành cuộc chiến ý ngườiViệt Quốc Gia.Chiến
trường Miền Nam VN trở thành thị trường buôn bán vũ khí và là bia
trường thử nghiệm hằng loạt khí cụ tối tân của các cường quốc chạy đua
vũ khí:Nga-Tàu-Khối cộng sản;Mỹ- Pháp- Anh- Khối Tự Do.Riêng Chiến
trường Miền Nam/VNCH là nơi tiêu thụ vũ khí lỗi thời cũa thế chiến thứ 1
và 2 cuả Pháp và Mỹ trang bị cho quân đội VNCH.Và biến Miền Nam là nơi
trả giá, trao đổi quyền lợi kinh tế cũa các siêu cường Nga-Tàu và Pháp
Mỹ…Họ lấy chiến tranh và xương máu người dân Việt Nam làm phương tiện
chia vùng ảnh hưởng kinh tế cho nhau.Lại không phải vì an ninh hòa bình
thế giới hay Tự Do-Độc lập Chủ quyền Việt Nam.
QL.VNCH được hình
thành vào một hoàn cảnh đất nước biến động chính trị,và là giải pháp có
tính toán quyền lợi của Pháp lâu dài tại Miền Nam,sau khi thi hành Hiệp
ước Genève/54 chia đôi đất nước.Tuy Quân Pháp trao trả chủ quyền lãnh
thổ Việt Nam cho Quốc Trưởng Bảo đại-8-3-1949 do áp lực quốc tế,trao trả
thuộc địa các nước.Nhưng dân chúng vẫn nghi ngờ dã tâm của Pháp thuộc
địa,nên vẫn nương tựa vào phong trào Việt Minh chống Pháp do Hồ Chí Minh
Cộng sản lãnh đạo và biến thể thành MTGP/MN.Để rồi thành phần Việt Cộng
Miền Nam-VC/GPMN-là đối thù nội tại Miền Nam,tiếp tay Cộng Sản BắcViệt
đánh chiếm Tự Do Miền Nam/VNCH theo lệnh Quốc Tế Cộng Sản Nga-Tàu.Cái
nghiệt ngã và trớ trêu thay! cho QL.VNCH phải phối hợp lực lượng quân sự
Đồng Minh Hoa kỳ đánh bại VC nằn Vùng –MTGPMN-thì găp phải phản ứng
người dân Miền Nam nghe lời xui giục VC đào hầm,che dấu và nuôi dưởng VC
nằm vùng chống lại quân dân cán chính VNCH,hết lòng bảo vệ Tự-Do Miền
Nam trong đó có chính họ.nên có hiện tượng:”Ăn cơm Quốc Gia,thờ ma Cộng
Sản” mà người dân Miền Nam đã vô tình: “Đâm sau lưng chiến sĩ”.Và chính
quyền Qân Sự Hóa Sài gòn của VNCH đang bận tâm đối phó những đổi thay
chiến lược do Pháp-Mỹ ảnh hưởng quyền lực quân sự,chi phối sách lươc
chiến đấu của QL.VNCH trong chiến tranh chiến tranh vệ Quốc Tự Do Miền
nam VN,và đã vô tâm bỏ mặc không bảo vệ được an ninh cuộc sống trước sự
khủng bố,đe dọa tinh thần khủng hoảng người dân phải đi theo lời dụ dổ
tuyên truyền của VC nằm Vùng “Giải Phóng Miền Nam” cho Cộng Sản Bắc
Việt/HCM chực chờ đánh chiếm Miền Nam và đang đối dầu QL.VNCH tại vùng
biên giới địa đầu Vĩ tuyến 17…
Một đạo quân chiến sĩ anh hùng bị lạm dụng tự do,lòng yêu nước!
QL.VNCH dưới sự lãnh đạo sáng suốt của chí sĩ Ngô Đình Diệm-Quốc Trưởng
VNCH được toàn dân ủng hộ bầu lên Tổng Thống do dân cử,đã đem lại cho
nhân dân Miền Nam VN chín năm được hưởng thụ an bình,thịnh trị dù cho
đất nước vẫn còn đe dọa chiến tranh của người cộng sản Miền Bắc.
Với chin năm,từ năm 1954- 1963 của nền Đệ Nhất Cộng Hòa Miền Nam bị sụp
đổ do đảo chánh của Hội Đồng Quân Nhân Tứớng Lãnh làm cách mạng ngày
1-11-1963,QL/VNCH xứng đáng là một Quân Đội Quốc Gia của Người Việt yêu
nước,lập được nhiều chiến công hiển hách và thấy đầy đủ vai trò trách
nhiệm,vinh dự của một quân đội có độc lập chủ quyền và được dân quí
mến…Trong chính sách bình định nông thôn:lập ấp chiến lược thanh lộc
76.000 cán bộ nằm vùng và cơ sở bí mật Cộng Sản Bắc Việt còn cài đặt
trong Nam khi thi hành Hiệp Ước Genève/54 để lại.Và các chính sách hòa
hợp,.cộng tác với các lực lương kháng chiến chống Pháp Cao Đài-Hòa
Hảo-Bình Xuyên cùng gia nhập vào Quân Đội QL.VNCH cùng chiến đấu chống
cộng nằm vùng.Chính phủ Ngô Đình Diệm thành lâp gai cấp Nhân Vị Cần Lao
có lực lượng Thanh Niên Cộng Hòa lên vùng Tây Nguyên trung phần lập khu
Trù Mật Dinh Điền:trồng:trà- cà phê-thuốc lá-cao su. Đem lại sự sống
sung túc no ấm cho đồng bào di cư miền bắc vào nam cùng người Binh Định
phú yên Tuy Hòa Qui Nhơn lên Tây Nguyên lập nghiệp.
Sự di dân lập
ấp và bảo vệ vùng Tây Nguyên của chính phủ Ngô Đình Diệm đã va chạm và
xâm hại quyền lợi của người Pháp còn nhiều tài tài,cơ sở máy móc đồn
điền trà,cà phê gổ quí V.V…đang sinh lợi trước khi rời bỏ Tây Nguyên trả
lại độc lập chủ Quyền cho Việt Nam.
Người Pháp trao quyền trục
tiếp viện trợ Quân sự và trang bi khí cụ cho Việt Nam và trực tiếp đổ 2
tiểu đoàn thũy quân Lục Chiến Hoa Kỳ và 5.000 đầu tiên vào bải biển đà
nẵng VNCH,nên gặp phản ứng quyết liệt của tổng thống Ngô Đình Diệm không
cho quân Mỹ vào,để Cộng Sản bắc Việt Tọa bằng cớ chống Mỹ cứu nước và
chống tay sai VNCH.Nếu Mỹ nhất quyết đưa quân vào Miền Nam thì bắt buộc
phải làm đảo chánh giết Ngô Đình Diệm ngày 1-11-1963.Đưa Hội Đồng Quân
Nhân Tướng Lãnh lên câm quyền.là lầm kế trả thù của Pháp tìm cách lấy
lại của cải,tài sản,cơi ngơi an dưởng của người Pháp trên Tây Nguyên Lạt
của nhóm quyền lợi thuộc địa Pháp.
Trong Hội Đồng Quân Nhân Cách
Mạng của Ql.VNCH được chính phủ dân sự Phan Huy Quát trao lại quyền điều
hành đất nước,lên cầm quyền lãnh đạo.Đa số Tướng lãnh QL.VNCH được huấn
luyện,đạo tạo từ Pháp và xuất thân trong khối Liên Hiệp Pháp thì họ
đương nhiên chụi ảnh hưởng mạnh của Pháp về quyền lợi trên Tây Nguyên
trung phần VN.
Khi nền Đệ Nhất Cộng Hòa-Ngô Đinh Diệm sụp đổ,các
Tướng Lãnh QL.VNCH lên nắm quyền điều khiển quốc gia Miền Nam và trở
thành độc tài quân phiệt, dưới quyền ảnh hưởng sách lược chiến tranh của
hai đồng minh Pháp-Mỹ khi họ toàn quyền quyết định chiến tranh qua cung
cấp,trang bị vũ khí và quân cụ cho QL.VNCH,làm mất tính tính cách thuần
túy truyền thống yêu nước của Quân Đội VNCH.
Tham khảo thêm sử liệu Nguyễn Hùng Kiệt:
http://www.thegioinguoiviet.net/showthread.php?t=9077
http://www.thegioinguoiviet.net/showthread.php?t=9220
Nguồn: http://maidayhoabnh.blogspot.com/2012/03/song-e-chien-tranhchet-cho-hoa-binh-1.html
*http://mainguyenhuynh.blogspot.com/2015/01/song-e-chien-tranhchet-cho-hoa-binh1.html
Huỳnh Mai St.8872
Ban Nghiên Huấn Tu Thư Bộ TTM/TCQH
Xin mời xem tiếp:
SỐNG ĐỂ CHIẾN TRANH…CHẾT CHO HÒA BÌNH…!!!{3}
http://maidayhoabnh.blogspot.com/2012/03/song-e-chien-tranhchet-cho-hoa-binh-3.html
“Tôi Xin viết và luận về "Hiện Thực của Mùa Thu"
Là hai nét đặc thù của hai kiếp sống đan-xen nhau trong một
xã hội Việt Nam
sau ngày tàn cuộc chiến tranh!. Cứ mỗi lần mùa thu đến là nó mang theo
nhiều,biết bao nhiêu hy vọng lẩn muộn phiền của những cụ già,trai gái thanh
niên mới lớn lên và biết yêu nhau.Nhưng
vì chiến tranh chia cắt nên họ mới nhớ thương nhau,chia sẻ cho nhau những hiểm
nguy chiến trường với chồng con người tình qua hình ảnh người lính Bộ Đội Cụ Hồ
Miền Bắc vượt Tường-Sơn vào Nam cứu nước.Ở Miền-Nam có anh lính chiến Cộng-Hòa
trấn giử quê hương nơi địa đầu giới tuyến.
Nhưng tất cả chúng ta cũng chỉ là Nạn nhân cuộc chiến vô
nghĩa,phi lý bị lợi dụng của các siêu cường quốc tế,còn dân tộc Việt Nam
vẫn là kẽ chiến bại!. Không bao giờ có thắng và thua giữa người Việt với nhau có
cùng một quê hương,xứ sở...Nên thắng chỉ là thắng giùm cho ngoại bang đế quốc? Tại
sao chúng ta phải để sầu để nhớ cho nhau khi tàn rồi chinh chiến mà không có
hòa bình trong tâm hồn dân Việt chúng ta.
Hòa bình đâu,sao mỗi lần mùa thu trở lại quê hương,trên khắp
phố phường thành thị tỉnh thành đều mang những màu sắc tâm trạng muộn phiền khác nhau,mỗi người một kỹ niệm
quá khứ không giống nhau,nhưng quá khứ nào củng xót xa đau đớn buồn nhiều hơn
vui...Bỡi vì thế hệ người lớn tuổi ít nhiều liên quan đến quá khứ chiến
tranh,nên vẫn bị buồn phiền chi phối...thấy nao nao lòng khi mùa thu đến có lá
me vàng rơi cứ ngỡ là nước mắt người xưa vắng bóng quay về...
Để Quý vị đồng thời "chiến tranh"với tôi cảm
nghiệm,xúc cảm cho cái buồn mùa thu" núi rừng chinh chiến".Tôixin kể
ngắn gọn một một sự thật chiến tranh quá đau lòng dân tộc,mà ngày nay đã đủ
thời gian "giải mã"nó ra khỏi tâm tư thức tỉnh của chiến tranh để
chia sẻ cùng mọi người cái đau của nhân loại khi còn hận thù chiến tranh:
Trên con đường hành quân lục soát dưới một chân đồi một
thung lũng,đầy lau sậy,cỏ tranh,không một góc cây to sen lẩn.Tấc cả đều một màu
cỏ tranh vàng rực héo úa của những ngày tàn thu núi rừng âm u, ảm đạm lòng chợt
nhớ đến người yêu Sàigon.cũng"Mái tóc vàng gợn sóng theo gió bay-Có phải em
ngồi đang hong tóc gió..."?Nhưng sao trong đám cỏ vàng úa có một lùm bụi
cây xanh tươi tốt giữa mùa xuân!? trong trời thu héo úa không gian.Đây là điểm
lạ thường trong kinh nghiệm chiến tranh nên cần quan sát tìm hiểu lý do,tiện
thể bắt "chí" cho người tôi yêu...đang bám trên mái tóc vàng thu úa!
Tôi đến lưng chừng đôi trọc toàn tranh,vạch ra một bụi cây
xanh lá trong đó có hai bộ hài cốt xương khô dưới chân một tảng đá to,một bộ
xương năm là nam và bộ xương ngồi là nữ tựa vào tảng đá,đầu đội nón tai bèo
quàng chiếc khăn vằng ngang vai,còn lũng lẳng cái túi y-tá bội đội.Bộ xương của
cô gái Bộ Đội còn vương tóc xõa xuống bộ xương nằm,đầu còn nón cối và vương vẩy
băng ,lọ cứu thương...Té ra chùm cây xanh lá trái mùa này là do xác thịt của
người nằm xuống làm phân bón lá... của một đời người hy sinh cho lý tưởng quê
hương của người lính chiến dù cho phía bên nào chiến tuyến dân tộc.Tôi rất căm
thù và chán ghét chiến tranh.Và xin trân trọng kính phục người bên kia nằm
xuống cho quê hương,tổ quốc của riêng họ.Nhưng tôi vẫn thấy họ là anh em dòng
máu dân tộc tôi.Ở tuổi tôi,anh và chị,chúng ta đều có tình yêu,lý tưởng và mơ
ước chớ không phải hận thù chiến tranh...
Tuổi trẻ tương lai thế hệ bây giờ là những người có cuộc
sống vươn lên và có nhiều điều kiện thuận lợi sống do cha mẹ trao lại cho họ không
có qua trải nghiện,nên họ khổ đau sống
còn trong cuộc chiến vừa qua nên họ quay lưng lại vòi quá khứ ông bà,chỉ biết
kiếm tiền phục vụ cho cuộc sống,có vợ đẹp con ngoan có nhà ngói đỏ vôi hồng,đi
xe hơi bóng lộn,thích làm Đại Gia.Dựa hơi con ông cháu cha đi mua bằng cấp để
bịp đời mà trống rổng tri tức không có tình ngươi.nhờ các anh bán vé số chạy xe
ôm, phu quét rác và kẽ ăn mày...nên biết Đại gia,Tiến Sĩ đầy đường làm mỉa mai
thêm cho trí thức,tâm thức dân tộc ngàn năm văn hiến chỉ biết chà đạp dân tộc
cho bước địa vi riêng mình...còn bao nghèo khổ là lề trái của Xã Hội tiến
lên...”
Xin mời xem tiếp:
SỐNG ĐỂ CHIẾN TRANH & CHẾT CHO HÒA BÌNH...!!!! {6}
Xin mời xem tiếp:
Xem thêm:
http://maidayhoabnh.blogspot.com/2012/04/song-e-chien-tranhchet-cho-hoa-binh16.html
Huỳnh Mai St.8872
Cựu chiến binh QL.VNCH
Xin mời xem tiếp:
SỐNG ĐỂ CHIẾN TRANH- CHẾT CHO HÒA BÌNNH{18}
http://maidayhoabnh.blogspot.com/2012/09/song-e-chien-tranh-chet-cho-hoa-binh.html
Hoa sứ năm cánh hình cờ VNCH- Đây là hiện tượng thiên nhiên kỳ thú; báo hiệu vận nước thanh bình Việt Nam!!!
Xin mời xem tiếp:
SỐNG ĐỂ CHIẾN TRANH- CHẾT CHO HÒA BÌNH{19}
-SỐNG ĐỂ CHIẾN TRANH- CHẾT CHO HÒA BÌNH{19}
- http://maidayhoabnh.blogspot.com/2012/10/song-e-chien-tranh-chet-cho-hoa-binh
- htmlhttp://mainguyenhuynh.blogspot.com/2016/08/song-e-chien-tranhchet-cho-hoa-binh_28.html
l
Xin mời xem tiếp:
SỐNG ĐỂ CHIẾN TRANH & CHẾT CHO HÒA BÌNH...!!!! {6}
http://maidayhoabnh.blogspot.com/2012/03/song-e-chien-tranhchet-cho-hoa-binh6-6.html
TÌNH NƯỚC MÊNH MÔNG TRONG TÌNH NGƯỜI QUÊN LÃNG!!!
Chúng tôi ra về trong bơ vo xa lạ trong cái lạ lẩm của người thân…Thành phố bây giờ đã đổi thay chóng vánh không còn những gương mặt phấn son yêu kiều diễm lệ của Sai gòn chiều thứ bảy thướt tha dạo phố…Cái vẽ đẹp ngày nào của Sai Gòn đã tàn tạ theo năm tháng qua!!! sau biến cố lịch sử ngày 30-4-1975.
Những nét lo âu thể hiện trên gương mặt xám nắng bơ phờ không cò linh hoạt tuổi đời son trẻ.Người trong nhửng chiếc quần cọc ngắn phong sương lao động,tất cả lo toan cuộc sống không có thì giờ nhàng rõi trang điểm lại cho chính mình là “Hòn Ngọc Viễn Đông”Tất cả điều bị chìm mờ trong sắc áo Bà Ba đen xám và khăn vằn quấn ngang vai biểu trưng cho thời đại cách mạng anh hùng tại Miền Nam nước Việt,làm che mờ và hoại thể sắc màu hồn nhiên tươi thắm của một Miền Nam Tự-Do trong tim tôi! nhưng người cải tạo trở về trong mất mát buồn đau!!!
Bổng tôi chợt nhận ra rằng tôi là kẻ chưa thoát ra tù chỉ là một con gà bị nhốt trong lồng tù Nhỏ ra ngoài tù Lớn mà thôi!...Nơi đây tôi có thêm được bà con,dòng họ và thân quyến trong gia đình cùng xóm giềng phố cũ!…trong một nhà tù rộng lớn hơn.Và tôi phải chịu thêm nhiều cay đắng bức rức của một xã hội tù Cộng Sản bao trùm cả dân tộc Miền Nam.Nhưng người tù nầy là những người nô lệ và khuất phục của chế độ đồng hóa Cộng Sản.Họ là những thành phần con dân Miền Nam nghe lời xúi giụccua3 bọn Việt Gian Cộng Sản[Việt Cộng] đánh phá VNCH chế độ Sai gòn,họ”Ăn cơm Quốc Gia Thờ Ma cộng sản”thì hậu quả là ngày hôm nay!? Họ bị Cộng Sản vắt chanh bỏ vỏ và hết là con bài lợi dụng nên họ căm tức và hận thù nhưng không thể nào làm được gì Cộng Sản khi chiếm được Miền Nam và đặt nền mống độc tài Đãng trị.
Vì quá xấu hổ nên họ tình vơ lãng quên với anh em Cải Tạo.Họ không dám nhìn như chẵn biết chẵn quen coi nhau xa lạ! và cũng không dám để công an ,mật vụ Công sản bắt gặp liên hệ chuyện trò thăm hỏi Cải Tạo của bạn cũ,xóm giềng,ngay cả người bà con họ hàng,thân tộc cung không nhìn nhau vì sợ bị ảnh hưởng khó khăn cho cuộc làm ăn sinh sống có tiếp xúc với chính quyền sẽ bị khó dễ kiếm chuyện.đuổi việcvi2 thân thích với “Ngụy” Hồ sơ lý lịch lính Ngụy cải tạo là điểm đen vết xấu cho đến suốt 3 đời con cháu vẫn bị phân biệt đối xử như kẻ thù truyền kiếp thế hệ mai sau không ngốc đầu nổi!?
Ngay như trong khu gia binh tôi ờ, toàn là lính tráng bạn bè xưa cũ gặp mặt nhau cung không dám chào nhau hay ngồi chung nhau uống tách cà phê vì công sản rất đa nghi hay để ý và theo dỏi Cải tạo.Cứ nữa tháng kêu lên phường khóm trình diện một lần vqa2 phải báo cáo hoạt động bản thân.Không khèo nó kiếm chuyện lấy nhà đuổi đi Kinh Tế Mới khổ đời! đã mất nước rồi bây giờ mất thêm nhà nữa thì còn lại gì cho dân tôi!? nhiều lúc mình sống giữa lòng thân ái của người thân, mà cảm thấy xa lạ trong thâm tình ruột thịt của một quê hương xứ sở lưu đày này:”Giữa bạn có thù giữa thù có bà con!!!?”Ôi sao Việt Nam oan nghiệt quá…! Bao tủi nhục oán hờn chỉ giành riêng cho người Cải Tạo chúng tôi!???Ngày lại qua ngày, tháng lại qua năm,suốt cả 36 năm rồi hồn tôi lúc dại lúc khờ.Tôi dại là vì tôi hy sinh chiến đấu bảo vệ cho những người thuộc thành phần bộ lại chúng tôi là chiến sĩ Quốc Gia được an tâm biểu tình nơi hậu tuyến! Tôi khờ là quá đặt long tin vào Chính nghĩa Quốc Gia vào bọn”Việt Gian Cộng Hòa” mà tôi phục vụ chiến đấu…và cuối cùng họ phản bội lại dân tộc phản bội lại Tự-Do bắt chúng tôi chiến sỉ VNCH đầu hàng giặc cộng và bỏ mặc chúng tôi trong tù cải tạo của người Cộng Sản để chúng yên tâm tháo chạy khỏi nước…!!!Tôi buồn nên tôi lãm nhảm những vần thơ và tôi tin những người cùng thời cuộc chiến và cùng mắc chứng bệnh “Hội Chứng Chiến Tranh” như tôi và hầu hết các Cựu Chiến Binh Hoa Kỳ ở Mỹ đều mắc phải Hôi Chứng Phản Bội Nây!???- Huỳnh Mai St.8872. Người tù cải tạo.
Mời xem tiếp:
Chúng tôi ra về trong bơ vo xa lạ trong cái lạ lẩm của người thân…Thành phố bây giờ đã đổi thay chóng vánh không còn những gương mặt phấn son yêu kiều diễm lệ của Sai gòn chiều thứ bảy thướt tha dạo phố…Cái vẽ đẹp ngày nào của Sai Gòn đã tàn tạ theo năm tháng qua!!! sau biến cố lịch sử ngày 30-4-1975.
Những nét lo âu thể hiện trên gương mặt xám nắng bơ phờ không cò linh hoạt tuổi đời son trẻ.Người trong nhửng chiếc quần cọc ngắn phong sương lao động,tất cả lo toan cuộc sống không có thì giờ nhàng rõi trang điểm lại cho chính mình là “Hòn Ngọc Viễn Đông”Tất cả điều bị chìm mờ trong sắc áo Bà Ba đen xám và khăn vằn quấn ngang vai biểu trưng cho thời đại cách mạng anh hùng tại Miền Nam nước Việt,làm che mờ và hoại thể sắc màu hồn nhiên tươi thắm của một Miền Nam Tự-Do trong tim tôi! nhưng người cải tạo trở về trong mất mát buồn đau!!!
Bổng tôi chợt nhận ra rằng tôi là kẻ chưa thoát ra tù chỉ là một con gà bị nhốt trong lồng tù Nhỏ ra ngoài tù Lớn mà thôi!...Nơi đây tôi có thêm được bà con,dòng họ và thân quyến trong gia đình cùng xóm giềng phố cũ!…trong một nhà tù rộng lớn hơn.Và tôi phải chịu thêm nhiều cay đắng bức rức của một xã hội tù Cộng Sản bao trùm cả dân tộc Miền Nam.Nhưng người tù nầy là những người nô lệ và khuất phục của chế độ đồng hóa Cộng Sản.Họ là những thành phần con dân Miền Nam nghe lời xúi giụccua3 bọn Việt Gian Cộng Sản[Việt Cộng] đánh phá VNCH chế độ Sai gòn,họ”Ăn cơm Quốc Gia Thờ Ma cộng sản”thì hậu quả là ngày hôm nay!? Họ bị Cộng Sản vắt chanh bỏ vỏ và hết là con bài lợi dụng nên họ căm tức và hận thù nhưng không thể nào làm được gì Cộng Sản khi chiếm được Miền Nam và đặt nền mống độc tài Đãng trị.
Vì quá xấu hổ nên họ tình vơ lãng quên với anh em Cải Tạo.Họ không dám nhìn như chẵn biết chẵn quen coi nhau xa lạ! và cũng không dám để công an ,mật vụ Công sản bắt gặp liên hệ chuyện trò thăm hỏi Cải Tạo của bạn cũ,xóm giềng,ngay cả người bà con họ hàng,thân tộc cung không nhìn nhau vì sợ bị ảnh hưởng khó khăn cho cuộc làm ăn sinh sống có tiếp xúc với chính quyền sẽ bị khó dễ kiếm chuyện.đuổi việcvi2 thân thích với “Ngụy” Hồ sơ lý lịch lính Ngụy cải tạo là điểm đen vết xấu cho đến suốt 3 đời con cháu vẫn bị phân biệt đối xử như kẻ thù truyền kiếp thế hệ mai sau không ngốc đầu nổi!?
Ngay như trong khu gia binh tôi ờ, toàn là lính tráng bạn bè xưa cũ gặp mặt nhau cung không dám chào nhau hay ngồi chung nhau uống tách cà phê vì công sản rất đa nghi hay để ý và theo dỏi Cải tạo.Cứ nữa tháng kêu lên phường khóm trình diện một lần vqa2 phải báo cáo hoạt động bản thân.Không khèo nó kiếm chuyện lấy nhà đuổi đi Kinh Tế Mới khổ đời! đã mất nước rồi bây giờ mất thêm nhà nữa thì còn lại gì cho dân tôi!? nhiều lúc mình sống giữa lòng thân ái của người thân, mà cảm thấy xa lạ trong thâm tình ruột thịt của một quê hương xứ sở lưu đày này:”Giữa bạn có thù giữa thù có bà con!!!?”Ôi sao Việt Nam oan nghiệt quá…! Bao tủi nhục oán hờn chỉ giành riêng cho người Cải Tạo chúng tôi!???Ngày lại qua ngày, tháng lại qua năm,suốt cả 36 năm rồi hồn tôi lúc dại lúc khờ.Tôi dại là vì tôi hy sinh chiến đấu bảo vệ cho những người thuộc thành phần bộ lại chúng tôi là chiến sĩ Quốc Gia được an tâm biểu tình nơi hậu tuyến! Tôi khờ là quá đặt long tin vào Chính nghĩa Quốc Gia vào bọn”Việt Gian Cộng Hòa” mà tôi phục vụ chiến đấu…và cuối cùng họ phản bội lại dân tộc phản bội lại Tự-Do bắt chúng tôi chiến sỉ VNCH đầu hàng giặc cộng và bỏ mặc chúng tôi trong tù cải tạo của người Cộng Sản để chúng yên tâm tháo chạy khỏi nước…!!!Tôi buồn nên tôi lãm nhảm những vần thơ và tôi tin những người cùng thời cuộc chiến và cùng mắc chứng bệnh “Hội Chứng Chiến Tranh” như tôi và hầu hết các Cựu Chiến Binh Hoa Kỳ ở Mỹ đều mắc phải Hôi Chứng Phản Bội Nây!???- Huỳnh Mai St.8872. Người tù cải tạo.
Mời xem tiếp:
SỐNG ĐỂ CHIẾN TRANH...CHẾT CHO HÒA BINH!!!{10}
http://maidayhoabnh.blogspot.com/2012/04/song-e-chien-tranhchet-cho-hoa-binh10.html
Mai Nguyễn Huỳnh đã chia sẻ một kỷ niệm.
18 giờ ·
SỐNG ĐỂ CHIẾN TRANH... CHẾT CHO HÒA BÌNH !!!!
http://maidayhoabnh.blogspot.com/2012/04/song-e-chien-tranhchet-cho-hoa-binh10.html
18 giờ ·
SỐNG ĐỂ CHIẾN TRANH... CHẾT CHO HÒA BÌNH !!!!
http://maidayhoabnh.blogspot.com/2012/04/song-e-chien-tranhchet-cho-hoa-binh10.html
SỐNG ĐỂ CHIẾN TRANH…CHẾT CHO HÒA BÌNH!!!{11}
http://maidayhoabnh.blogspot.com/2012/04/song-e-chien-tranhchet-cho-hoa-binh11.html
Việt Nam là ngòi nổ chiến tranh
VÁN BÀI LẬT NGỬA- VNCH TRỞ LẠI-BIỄN ĐÔNG Á/TBD
Chúng tôi là những chiến sĩ Miền Nam VNCH , thấy mấy ông Mỹ phản bội đồng minh VNCH, đem 2 tàu chiến ra tuần tra vòng quanh 2 đảo Subi và Vành Khăn nhân tạo của VN; không làm cho Trung cộng run sợ đâu??!. Vì công ước quốc tế về biển Đông- Unclos 1982, Tầu Công có quyền phủ quyết chiến tranh nếu xẩy ra..nếu có.tranh chấp với Mỹ.. và chỉ bắn súng nước như VNCS mà thôi;.cho đến khi làm chủ 90% biển Đông về tay Tầu công?!
Chỉ còn giải pháp " VNCH TRỞ LAI " Là lái bài lật ngửa cuối cùng cho Mỹ và LHQ giải quyết tranh chấp Hoàng Sa & Trường Sa VN, để khai thông " Quốc tế hóa hàng hải biển Đông ".cho kinh tế đối tác TPP. Bắt buộc Trung Cộng và Quân CS Bắc Việt Hà Nội phải rút quân về Vĩ tuyến 17. Và Hoàng + Trường Sa, phải trả lại cho VNCH, theo HĐ hòa bình Paris 1973 vả Genève 54, mà Trung Cộng đã bút ký, và không thể dùng quyền phủ quyết được?!. Đây là nhược điểm của Trung Cộng, mà Mỹ cần phải thi hành HĐ Parrs/73, vì đó là giải pháp toàn vẹn nhất để Mỹ phục hồi lai danh dự và uy tín với đồng minh truyền thống làm ăn, buôn bán... với Hoa Kỳ tại Châu ÁTBD, và để Mỹ còn ở lai- ' không bị Trung cộng ' hất chưng Mỹ ra khỏi khu vực Châu Á/TBD
Huỳnh Mai St.8872
Ảnh: Khu trục hạm USS Lessen thâm nhập đảo Subi, Trung Quốc phản ứng bất thường
BIỂN ĐÔNG/TBD- KHÔNG 2 MẶT TRỜI CÙNG MỘT LÚC.
Điều này là cần thiết?! trong giai đoạn hiện tại, lẫn tương lai. khi Tổng Thống Mỹ mới được bầu lên!. Dù Dân chủ , hay Cộng hòa đều bải bỏ TPP- Kinh tế đối tác Xuyên TBD, thì Mỹ hết lý do ở lại Biển Đông Á/TBD. Vì vậy phải đưa " VNCH Trở Lại "để thi hành HĐ hòa bình Paris 1973, làm 'con bài lật ngửa '. Để có lý do chánh đáng ở lại...Châu Á/TBD. Hoa Kỳ kéo thêm quốc tế LHQ vào hổ trợ VNCH , trong vai trò thi hành trách nhiệm, danh dự và hòa bình Tự Do Việt Nam . Và cũng không ngoài mục đích quyền lợi nước Mỹ tại Biển Đông Châu Á/TBD- Huỳnh Mai St,8872- Cựu chiến binh QL.VNCH.
Xin mời xem tiếp:
SỐNG ĐỂ CHIẾN TRANH...CHẾT CHO HÒA BÌNH!!!{14}
Xin mời xem tiếp::
SỐNG ĐỂ CHIẾN TRANH...CHẾT CHO HÒA BÌNH!!!{16}
VÁN BÀI LẬT NGỬA- VNCH TRỞ LẠI-BIỄN ĐÔNG Á/TBD
Chúng tôi là những chiến sĩ Miền Nam VNCH , thấy mấy ông Mỹ phản bội đồng minh VNCH, đem 2 tàu chiến ra tuần tra vòng quanh 2 đảo Subi và Vành Khăn nhân tạo của VN; không làm cho Trung cộng run sợ đâu??!. Vì công ước quốc tế về biển Đông- Unclos 1982, Tầu Công có quyền phủ quyết chiến tranh nếu xẩy ra..nếu có.tranh chấp với Mỹ.. và chỉ bắn súng nước như VNCS mà thôi;.cho đến khi làm chủ 90% biển Đông về tay Tầu công?!
Chỉ còn giải pháp " VNCH TRỞ LAI " Là lái bài lật ngửa cuối cùng cho Mỹ và LHQ giải quyết tranh chấp Hoàng Sa & Trường Sa VN, để khai thông " Quốc tế hóa hàng hải biển Đông ".cho kinh tế đối tác TPP. Bắt buộc Trung Cộng và Quân CS Bắc Việt Hà Nội phải rút quân về Vĩ tuyến 17. Và Hoàng + Trường Sa, phải trả lại cho VNCH, theo HĐ hòa bình Paris 1973 vả Genève 54, mà Trung Cộng đã bút ký, và không thể dùng quyền phủ quyết được?!. Đây là nhược điểm của Trung Cộng, mà Mỹ cần phải thi hành HĐ Parrs/73, vì đó là giải pháp toàn vẹn nhất để Mỹ phục hồi lai danh dự và uy tín với đồng minh truyền thống làm ăn, buôn bán... với Hoa Kỳ tại Châu ÁTBD, và để Mỹ còn ở lai- ' không bị Trung cộng ' hất chưng Mỹ ra khỏi khu vực Châu Á/TBD
Huỳnh Mai St.8872
Ảnh: Khu trục hạm USS Lessen thâm nhập đảo Subi, Trung Quốc phản ứng bất thường
BIỂN ĐÔNG/TBD- KHÔNG 2 MẶT TRỜI CÙNG MỘT LÚC.
Điều này là cần thiết?! trong giai đoạn hiện tại, lẫn tương lai. khi Tổng Thống Mỹ mới được bầu lên!. Dù Dân chủ , hay Cộng hòa đều bải bỏ TPP- Kinh tế đối tác Xuyên TBD, thì Mỹ hết lý do ở lại Biển Đông Á/TBD. Vì vậy phải đưa " VNCH Trở Lại "để thi hành HĐ hòa bình Paris 1973, làm 'con bài lật ngửa '. Để có lý do chánh đáng ở lại...Châu Á/TBD. Hoa Kỳ kéo thêm quốc tế LHQ vào hổ trợ VNCH , trong vai trò thi hành trách nhiệm, danh dự và hòa bình Tự Do Việt Nam . Và cũng không ngoài mục đích quyền lợi nước Mỹ tại Biển Đông Châu Á/TBD- Huỳnh Mai St,8872- Cựu chiến binh QL.VNCH.
Xin mời xem tiếp:
SỐNG ĐỂ CHIẾN TRANH...CHẾT CHO HÒA BÌNH!!!{14}
http://maidayhoabnh.blogspot.com/2012/04/song-e-chien-tranhchet-cho-hoa-binh14.html
TỰ DO ĐƯỢC ĐÁNH ĐỔI BẰNG XƯƠNG MÁU DÂN TỘC.
Từ khi gảy súng tan hàng của người chiến sĩ Tự Do VNCH .Chúng tôi là những chứng nhân sống thực sống thực trong nhà tù cải tạo cộng sản còn ở lại với quân dân Miền Nam mất Tự Do nầy,nên chúng tôi có kinh nghiệm sống chung hòa bình với cộng Sản hay bị Cộng Sản hóa từ lâu rồi!? nên tinh thần yêu nước dể bị liệt kháng,vì chúng tôi là con tin bị bắt làm nô lệ đòi tiền chuộc mạng từ thân nhân hãi ngoại gửi tiền về bằng đô từ 8=10 tỷ hằng năm cho chúng -Việt Cộng -sống. bằng mồ hôi nước mắt,công sức Việt kiều hãi ngoại và trên xương máu đồng bào quốc nội từ khi bị Mỹ đồng minh bỏ rơi,phản bội chúng ta trong cái xã Nghĩa thiên đàng cộng Sản mất nhân tính nầy.Chúng tôi là dân quân miền nam một đời lầm tham,đau khổ trong cái chính sách Cộng Sản Hóa của Việt Cộng Miền Bắc cũng vì hậu quả rút quân chiến thuật của Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu,không phải chúng tôi thua trận hay thua chinh nghĩa Quốc Gia Dân Tộc!?Mà vì Tổng Thống Thiệu muốn thua Cộng Sản cho những ai!? và dân tình nào còn thích mộng mơ theo lời Việt Cộng về Thiên Đàng Cộng Sản,phải đến lúc và phải sống chung hòa bình với Cộng Sản theo ý muốn riêng mình!Và ông Thiệu hy vọng với thời gian thì cây kim trong bộc cũng lòi ra,và sẽ chứng minh dược lời nói chí tình của ông cò lưu lại mãi mãi với thời gian khi cộng Sản còn hiện diện trên Quê Hứng Đất nước này!"Đừng nghe những gì Cộng Sản nói mà hãy nhìn kỹ những gì Cộng sản làm".Nay thì dân chúng đã thức tỉnh sau 36 năm chắc ứng nghiệm với con số 36 trí thức đại diện cho lòng yêu nước của Cộng Đồng Người Việt Hãi Ngoại cũng là ngày tàn Cộng Sản VN.
Xin quý vị Nhân sĩ
Trí
Thức hãi ngoại là" Linh Khí thiêng liêng dân tộc Miền Nam"còn xót lại
sau biến cố lịch sử 30-4-1975,đừng vì nhân bản dân tộc người Việt Quốc
Gia mà thương lượng xin xỏ CSVN cho cuộc Hòa HợpHòa Giải Dân
Tộc.Vì chúng không thật tình thương dân nhớ nước khi mất nước vào tay
CSTQ:Thà mất nước mà "Còn Đãng" hơn là" Mất Đãng "để còn "Hoàng Sa
VN".Giao Hoàng Sa-Trường Sa cho Tầu Cộng -Anh em đồng chí-còn hơn để
phản động Miền Nam VNCH quản lý và cũng là nghĩa vụ quốc tế cộng sản,các
quốc gia cộng sản xóa bỏ biên giới:"Bên kia biên giới cũng là nhà...anh
em"có mất nước chi đâu!?. Với ý nghĩ ngu si-xuẩn động của CSVN mất nước
là lẽ đương nhiên phải có.Từ một dồng chí anh em 16 chữ vàng, trở thành
bạn bè:khốn nạn, chiếm đất toàn diện,lấn biển lâu dài,thôn tín tương
lai.trong tinh thân mất nước và cam tâm nô lệ Thài Thú Giặc Tầu Cộng.
Việt Nam trong thời Cộng Sản hiện tại đã bị phía Trung Quốc khống chế mất chủ quyền biển đảo và chỉ chờ Tầu Cộng đem quân tiến chiếm và hợp thức hóa lãnh thổ Việt Nam là một tĩnh lỵ Tây Tạng thừ 2, là một bộ phận không thể tách rời của Trung Quốc.Chính quyền CSVN rất hèn với giặc,ác với dân.Mới vừa qua Thứ Trưởng Hồ Xuân Sơn sang triều cống Bắc Kinh và nhận lệnh thiên triều TQ của Quốc Vụ Viện Đới Bỉnh Quốc phải định hướng dư luận quần chúng VN, lảm mất tình hữu hảo anh em và không được liên kết với thế lực nước ngoài chống lại anh em TQ.
Nếu thảm trạng tình hình VN như thế! thì lây đâu tinh thần yêu nước,nghe lời can gián của nhân sĩ trí thức VN kể cả trong lẫn ngoài nước nếu Việt cộng còn chút lương tri dân tộc....
Được đăng bởi Mai Nguyễn Huỳnh vào lúc 02:55
Xin mời xem tiếp:
http://maidayhoabnh.blogspot.com/2012/04/song-e-chien-tranhchet-cho-hoa-binh14.html
Xin mời xem tiếp:
SỐNG ĐỂ CHIẾN TRANH...CHẾT CHO HÒA BÌNH!!!{15}
Chạy đi đâu ? Chạy ra hải ngoại chăng ? chắc gi người Việt hải ngoại để cho 3D yên thân ? Còn đối thủ trong nước biết đâu chúng chẳng yêu cầu dẫn độ vì tội tham nhũng hay thiếu thuế ? Hãy chờ xem chúng nó chơi nhau ! Quả báo để xem thử những đồng tiền không lương thiện có giữ được trong tay hay khổng ????
…Và nguyên nhân nào dẫn đến Mất Nước-Miền Nam VNCH
Chùa Ấn Quang (Quận 10 đô thành Sài Gòn) một trong nhiều chùa chứa chấp đám thầy chùa ni cô Phật tử nằm vùng chống chính quyền VNCH. Một quang cảnh biểu tình chống cuộc bầu cử tổng thống VNCH tại chùa Ấn Quang năm 1973. Ông Thiệu năm 1973 không bị dồn vào cái "tội đàn áp Phật giáo" nhưng bổn cũ xài lại, thầy chùa ni cô và Phật tử nằm vùng hay cơ hội vẫn xuống đường biểu tình quậy phá VNCH. Vì vậy mà VNCH bị đánh từ trong đánh ra, bên ngoài thì Bắc Cộng đánh vào. VNCH cho dù 10 đầu 6 tay cũng phải sụp đổ cho đám tăng ni Phật giáo và đám Phật tử lưu manh hổ mang nằm vùng hả dạ.
Quân đội VNCH gian khổ nơi tiền tuyến với giặc Cộng nhưng họ lại không yên lòng vì tại hậu phương bọn ngụy xưng thầy chùa ni cô Phật tử xuống đường quậy phá biểu tình gây rối phố phường VNCH. Ngày nay VC đàn áp Phật giáo, Bát Nhã, Phước Huệ thì không thấy đứa ngụy xưng thầy chùa ni cô mặt mo nào xuống đường chống Việt cộng csVN đâu cả. Hổng thấy đứa ngụy xưng Phật tử nào tự thiêu cứu nguy đạo pháp cả.
Từ khi gảy súng tan hàng của người chiến sĩ Tự Do VNCH .Chúng tôi là những chứng nhân sống thực sống thực trong nhà tù cải tạo cộng sản còn ở lại với quân dân Miền Nam mất Tự Do nầy,nên chúng tôi có kinh nghiệm sống chung hòa bình với cộng Sản hay bị Cộng Sản hóa từ lâu rồi!? nên tinh thần yêu nước dể bị liệt kháng,vì chúng tôi là con tin bị bắt làm nô lệ đòi tiền chuộc mạng từ thân nhân hãi ngoại gửi tiền về bằng đô từ 8=10 tỷ hằng năm cho chúng -Việt Cộng -sống. bằng mồ hôi nước mắt,công sức Việt kiều hãi ngoại và trên xương máu đồng bào quốc nội từ khi bị Mỹ đồng minh bỏ rơi,phản bội chúng ta trong cái xã Nghĩa thiên đàng cộng Sản mất nhân tính nầy.Chúng tôi là dân quân miền nam một đời lầm tham,đau khổ trong cái chính sách Cộng Sản Hóa của Việt Cộng Miền Bắc cũng vì hậu quả rút quân chiến thuật của Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu,không phải chúng tôi thua trận hay thua chinh nghĩa Quốc Gia Dân Tộc!?Mà vì Tổng Thống Thiệu muốn thua Cộng Sản cho những ai!? và dân tình nào còn thích mộng mơ theo lời Việt Cộng về Thiên Đàng Cộng Sản,phải đến lúc và phải sống chung hòa bình với Cộng Sản theo ý muốn riêng mình!Và ông Thiệu hy vọng với thời gian thì cây kim trong bộc cũng lòi ra,và sẽ chứng minh dược lời nói chí tình của ông cò lưu lại mãi mãi với thời gian khi cộng Sản còn hiện diện trên Quê Hứng Đất nước này!"Đừng nghe những gì Cộng Sản nói mà hãy nhìn kỹ những gì Cộng sản làm".Nay thì dân chúng đã thức tỉnh sau 36 năm chắc ứng nghiệm với con số 36 trí thức đại diện cho lòng yêu nước của Cộng Đồng Người Việt Hãi Ngoại cũng là ngày tàn Cộng Sản VN.
Xin quý vị Nhân sĩ
Việt Nam trong thời Cộng Sản hiện tại đã bị phía Trung Quốc khống chế mất chủ quyền biển đảo và chỉ chờ Tầu Cộng đem quân tiến chiếm và hợp thức hóa lãnh thổ Việt Nam là một tĩnh lỵ Tây Tạng thừ 2, là một bộ phận không thể tách rời của Trung Quốc.Chính quyền CSVN rất hèn với giặc,ác với dân.Mới vừa qua Thứ Trưởng Hồ Xuân Sơn sang triều cống Bắc Kinh và nhận lệnh thiên triều TQ của Quốc Vụ Viện Đới Bỉnh Quốc phải định hướng dư luận quần chúng VN, lảm mất tình hữu hảo anh em và không được liên kết với thế lực nước ngoài chống lại anh em TQ.
Nếu thảm trạng tình hình VN như thế! thì lây đâu tinh thần yêu nước,nghe lời can gián của nhân sĩ trí thức VN kể cả trong lẫn ngoài nước nếu Việt cộng còn chút lương tri dân tộc....
Được đăng bởi Mai Nguyễn Huỳnh vào lúc 02:55
Xin mời xem tiếp:
http://maidayhoabnh.blogspot.com/2012/04/song-e-chien-tranhchet-cho-hoa-binh14.html
Xin mời xem tiếp:
SỐNG ĐỂ CHIẾN TRANH...CHẾT CHO HÒA BÌNH!!!{15}
http://maidayhoabnh.blogspot.com/2012/04/song-e-chien-tranhchet-cho-hoa-binh15.html
Mai Huỳnh Mai St.8872
9 phút trước - Được chia sẻ công khai Chạy hả?!...Chạy đâu?!?Chạy đi đâu ? Chạy ra hải ngoại chăng ? chắc gi người Việt hải ngoại để cho 3D yên thân ? Còn đối thủ trong nước biết đâu chúng chẳng yêu cầu dẫn độ vì tội tham nhũng hay thiếu thuế ? Hãy chờ xem chúng nó chơi nhau ! Quả báo để xem thử những đồng tiền không lương thiện có giữ được trong tay hay khổng ????
…Và nguyên nhân nào dẫn đến Mất Nước-Miền Nam VNCH
Chùa Ấn Quang (Quận 10 đô thành Sài Gòn) một trong nhiều chùa chứa chấp đám thầy chùa ni cô Phật tử nằm vùng chống chính quyền VNCH. Một quang cảnh biểu tình chống cuộc bầu cử tổng thống VNCH tại chùa Ấn Quang năm 1973. Ông Thiệu năm 1973 không bị dồn vào cái "tội đàn áp Phật giáo" nhưng bổn cũ xài lại, thầy chùa ni cô và Phật tử nằm vùng hay cơ hội vẫn xuống đường biểu tình quậy phá VNCH. Vì vậy mà VNCH bị đánh từ trong đánh ra, bên ngoài thì Bắc Cộng đánh vào. VNCH cho dù 10 đầu 6 tay cũng phải sụp đổ cho đám tăng ni Phật giáo và đám Phật tử lưu manh hổ mang nằm vùng hả dạ.
Quân đội VNCH gian khổ nơi tiền tuyến với giặc Cộng nhưng họ lại không yên lòng vì tại hậu phương bọn ngụy xưng thầy chùa ni cô Phật tử xuống đường quậy phá biểu tình gây rối phố phường VNCH. Ngày nay VC đàn áp Phật giáo, Bát Nhã, Phước Huệ thì không thấy đứa ngụy xưng thầy chùa ni cô mặt mo nào xuống đường chống Việt cộng csVN đâu cả. Hổng thấy đứa ngụy xưng Phật tử nào tự thiêu cứu nguy đạo pháp cả.
Xin mời xem tiếp::
SỐNG ĐỂ CHIẾN TRANH...CHẾT CHO HÒA BÌNH!!!{16}
http://maidayhoabnh.blogspot.com/2012/04/song-e-chien-tranhchet-cho-hoa-binh16.html
Nhận định tình hình Biển Đông, với chính sách " MỘT TRUNG QUỐC " của 4 đời ' Dân chủ phản chiến Qbama...!!
QUỐC TẾ HÓA BIỂN ĐÔNG Á/TBD, LÀ THI HÀNH HIỆP ĐỊNH PARIS/73./VN.
Quốc Tế hoá tự do hàng hải Biển Đông là gắn liền Dân Chủ hòa bình Việt Nam,đi đôi với thi hành H Đ Paris/73 và Hòa Ước Genève 54.Vì đó là tất cả mấu chốt của mọi vấn đề giải quyết tranh chấp Biển Đông.
Thông điệp đầu năm 2012 của Hoa Kỳ gởi đến VN,bằng cách đề cữ 4 Sứ Giả lưỡng viện Quốc Hội Hoa Kỳ gởi "Tối Hậu Thư"về dân chủ, nhân quyền là một "Mật Ước trá Hình" cho bản thi hành H Đ Paris/73 mà Hoa Kỳ và quốc tế LHQ muốn gởi đến các cấp lãnh đạo chính phủ,nhà nước đảng CSVN thi hành,vì đảng CSVN.đã và đang rơi vào vị thế mất dân chủ,nhân quyền cho tự do thống nhất đất nước, kể từ khi CSBV vi phạm H Đ Paris/73,sau biến có lịch sử 30-4-1975.để tham gia vào giải quyết tranh chấp,tự do hóa Biển Đông Á.
Mỹ thấy con đường dân chủ hóa tự do Myama- Miến Điện- là con đường ngắn nhất cho Việt Nam đi đến hòa bình, thống nhất tự do,dân chủ dân tộc,không cần thông qua H Đ Paris/73.phải mất 2 năm sau tổng tuyển cữ, bầu cử tự-do,và chọn ra một thể chế chính trị hợp hiến tư do cho đối đầu Cộng Sản Trung Quốc.Nếu Việt Nam có thể chế chính trị Tự-Do-dân chủ,không còn là đồng chí Cộng Sản anh em với TQ, thì Hoàng sa và Tương Sa trở lại là của VNCH- trước năm 1975. không còn lệ thuộc vào khu vực cộng sản Trung Quốc -Việt Nam quản lý và hình thành đường lưỡi bò chín đoạn,do Trung Cộng tự tạo vẽ ra cho ao nhà của mình.
Với chính thể dân chủ-tự-do,Việt Nam có chủ quyền lãnh thổ trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của mình,sẽ gíup cho hoa kỳ và quốc tế LHQ có lý do cam thiệp,giúp Việt Nam thoát khỏi vòng cương tỏa Tàu Cộng bành trướng và làm chủ vùng Đông Nam Á,mà Mỹ và LHQ khó lòng có lý do xác đáng thi hành H Đ Paris để be bờ Cộng Sản Trung Quốc, với lực lượng đông dân hiếu chiến-Đại Hán tộc.
Trung Quốc dùng áp lực dân số, nạn "Nhân Mãn" để đe dọa thế giới chiến tranh thứ 3,nhưng vẫn biện minh tính hiếu chiến và tham làm chủ toàn cầu. Dù có biết trái luật thiên nhiên dành sẵn cho loài người tiến hóa.. Và đưa Trung cộng đến mâu thuẫn nội tại,gây chia rẻ và phân tán dân tộc ra từng mãnh ,từng vùng nước nhỏ,để gọi là Liêng Bang Trung Hoa.như Liêng bang hợp chủng quốc Hoa Kỳ, và vở mộng xăm lăng láng giềng Việt Nam.
Hoa Kỳ muốn dụ dẫn LHQ tham gia vào vào giải quyết tranh chấp,và Tự-Do Hóa biển Đông Á cũng vì quyền lợi phục hồi kinh tế cho nước Mỹ hơn là thiện chí muốn giải quyết Tư Do Dân Chủ cho Việt Nam.Họ,người Mỹ sẵn sàng bán đứng Việt Nam Cộng Hòa,để đổi lấy sống chung hòa bình với Trung Quốc và hiện thời vẫn muốn CSVN làm đối tác chiến lược cho Hoa Kỳ để cân bằng quyền lực Trung Quốc tại Biển Đông Á.Và vẫn còn quên quá khứ thương đau của đồng minh chiến hữu VNCH. Họ đến Việt Nam để xin cho dân chủ,nhân quyền của CSVN!?.Tại sao không áp lực cấm vận kinh tế,quân sự như Myama,bắt buột CSVN phải thi hàng H Đ Paris/73 mà CS Hà Nội vi phạm thô bạo trắng trợn. Có phải Mỹ Cộng bao che Việt Cộng và đưa vào chiếc ghế LHQ để thay thế VNCH!?.Vậy dân chủ và tự do mất đi tính phổ quát thiêng liêng cho giá tri của một dân tộc bé nhỏ như Việt Nam là phải nhờ vã phía " Mỹ Cộng"-Hoa Kỳ- bố thí Tự do-dân chủ cho người dân Việt Nam!???
Thế giới ngày hôm nay là thế giới được cập nhật tính phổ quát tự do-dân chủ hằng ngày cho người dân Việt Nam đã tỉnh thức sau 36 năm chạy vại kiếm sống vất, vã khó khăn,và mất hết lương tri, đạo đức,nhân phẩm con người trong chế độ độc tài CSVN.Mất hẳn quyền cơ bản tự do và giá trị con người. Nên thấy tiếc hận cái có sẵn tự do mà mình đánh mất!...Nay dù cho phía hoa có kỳ vực dậy nền dân chủ và tự do hóa cho Việt Nam,cũng không tránh khỏi hệ lụy thương đau, mất mát của người dân Miền Nam VN vốn bị bỏ rơi của phía Hoa Kỳ.vì chạy theo lợi nhuận kinh tế với Trung Quốc.
Người dân Việt Nam rất tự trọng và biết đứng dậy từ nơi té ngả của mình.Không cần sự thương hại,năn- nỉ bố thí tự do,dân chủ từ phía Hoa kỳ.Nó có giá trị khi mình nhận lãnh trách nhiệm và tái tạo lại Tự do dân chủ cho chính dân tộc của mình!Và nếu Hoa Kỳ còn có lương tâm và trách nhiệm trong cuộc chiến VN,vì hòa bình và an ninh thế giới, xin ủng hộ những người Việt Nam còn đang tranh đấu cho tự do,dân chủ nhân quyền và hòa bình thống cho Việt Nam , góp phần ổn định hòa bình trong khu vực Châu Á Thái Bình Dương có dược một mùa xuân "Quốc Tế Tự-Do Hóa Hàng Hải Đông Á/TBD" do Tổng Thống Hoa Kỳ Barack Obama mang đến Châu Á Thái Bình Dương.
QUỐC TẾ HÓA BIỂN ĐÔNG Á/TBD, LÀ THI HÀNH HIỆP ĐỊNH PARIS/73./VN.
Quốc Tế hoá tự do hàng hải Biển Đông là gắn liền Dân Chủ hòa bình Việt Nam,đi đôi với thi hành H Đ Paris/73 và Hòa Ước Genève 54.Vì đó là tất cả mấu chốt của mọi vấn đề giải quyết tranh chấp Biển Đông.
Thông điệp đầu năm 2012 của Hoa Kỳ gởi đến VN,bằng cách đề cữ 4 Sứ Giả lưỡng viện Quốc Hội Hoa Kỳ gởi "Tối Hậu Thư"về dân chủ, nhân quyền là một "Mật Ước trá Hình" cho bản thi hành H Đ Paris/73 mà Hoa Kỳ và quốc tế LHQ muốn gởi đến các cấp lãnh đạo chính phủ,nhà nước đảng CSVN thi hành,vì đảng CSVN.đã và đang rơi vào vị thế mất dân chủ,nhân quyền cho tự do thống nhất đất nước, kể từ khi CSBV vi phạm H Đ Paris/73,sau biến có lịch sử 30-4-1975.để tham gia vào giải quyết tranh chấp,tự do hóa Biển Đông Á.
Mỹ thấy con đường dân chủ hóa tự do Myama- Miến Điện- là con đường ngắn nhất cho Việt Nam đi đến hòa bình, thống nhất tự do,dân chủ dân tộc,không cần thông qua H Đ Paris/73.phải mất 2 năm sau tổng tuyển cữ, bầu cử tự-do,và chọn ra một thể chế chính trị hợp hiến tư do cho đối đầu Cộng Sản Trung Quốc.Nếu Việt Nam có thể chế chính trị Tự-Do-dân chủ,không còn là đồng chí Cộng Sản anh em với TQ, thì Hoàng sa và Tương Sa trở lại là của VNCH- trước năm 1975. không còn lệ thuộc vào khu vực cộng sản Trung Quốc -Việt Nam quản lý và hình thành đường lưỡi bò chín đoạn,do Trung Cộng tự tạo vẽ ra cho ao nhà của mình.
Với chính thể dân chủ-tự-do,Việt Nam có chủ quyền lãnh thổ trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của mình,sẽ gíup cho hoa kỳ và quốc tế LHQ có lý do cam thiệp,giúp Việt Nam thoát khỏi vòng cương tỏa Tàu Cộng bành trướng và làm chủ vùng Đông Nam Á,mà Mỹ và LHQ khó lòng có lý do xác đáng thi hành H Đ Paris để be bờ Cộng Sản Trung Quốc, với lực lượng đông dân hiếu chiến-Đại Hán tộc.
Trung Quốc dùng áp lực dân số, nạn "Nhân Mãn" để đe dọa thế giới chiến tranh thứ 3,nhưng vẫn biện minh tính hiếu chiến và tham làm chủ toàn cầu. Dù có biết trái luật thiên nhiên dành sẵn cho loài người tiến hóa.. Và đưa Trung cộng đến mâu thuẫn nội tại,gây chia rẻ và phân tán dân tộc ra từng mãnh ,từng vùng nước nhỏ,để gọi là Liêng Bang Trung Hoa.như Liêng bang hợp chủng quốc Hoa Kỳ, và vở mộng xăm lăng láng giềng Việt Nam.
Hoa Kỳ muốn dụ dẫn LHQ tham gia vào vào giải quyết tranh chấp,và Tự-Do Hóa biển Đông Á cũng vì quyền lợi phục hồi kinh tế cho nước Mỹ hơn là thiện chí muốn giải quyết Tư Do Dân Chủ cho Việt Nam.Họ,người Mỹ sẵn sàng bán đứng Việt Nam Cộng Hòa,để đổi lấy sống chung hòa bình với Trung Quốc và hiện thời vẫn muốn CSVN làm đối tác chiến lược cho Hoa Kỳ để cân bằng quyền lực Trung Quốc tại Biển Đông Á.Và vẫn còn quên quá khứ thương đau của đồng minh chiến hữu VNCH. Họ đến Việt Nam để xin cho dân chủ,nhân quyền của CSVN!?.Tại sao không áp lực cấm vận kinh tế,quân sự như Myama,bắt buột CSVN phải thi hàng H Đ Paris/73 mà CS Hà Nội vi phạm thô bạo trắng trợn. Có phải Mỹ Cộng bao che Việt Cộng và đưa vào chiếc ghế LHQ để thay thế VNCH!?.Vậy dân chủ và tự do mất đi tính phổ quát thiêng liêng cho giá tri của một dân tộc bé nhỏ như Việt Nam là phải nhờ vã phía " Mỹ Cộng"-Hoa Kỳ- bố thí Tự do-dân chủ cho người dân Việt Nam!???
Thế giới ngày hôm nay là thế giới được cập nhật tính phổ quát tự do-dân chủ hằng ngày cho người dân Việt Nam đã tỉnh thức sau 36 năm chạy vại kiếm sống vất, vã khó khăn,và mất hết lương tri, đạo đức,nhân phẩm con người trong chế độ độc tài CSVN.Mất hẳn quyền cơ bản tự do và giá trị con người. Nên thấy tiếc hận cái có sẵn tự do mà mình đánh mất!...Nay dù cho phía hoa có kỳ vực dậy nền dân chủ và tự do hóa cho Việt Nam,cũng không tránh khỏi hệ lụy thương đau, mất mát của người dân Miền Nam VN vốn bị bỏ rơi của phía Hoa Kỳ.vì chạy theo lợi nhuận kinh tế với Trung Quốc.
Người dân Việt Nam rất tự trọng và biết đứng dậy từ nơi té ngả của mình.Không cần sự thương hại,năn- nỉ bố thí tự do,dân chủ từ phía Hoa kỳ.Nó có giá trị khi mình nhận lãnh trách nhiệm và tái tạo lại Tự do dân chủ cho chính dân tộc của mình!Và nếu Hoa Kỳ còn có lương tâm và trách nhiệm trong cuộc chiến VN,vì hòa bình và an ninh thế giới, xin ủng hộ những người Việt Nam còn đang tranh đấu cho tự do,dân chủ nhân quyền và hòa bình thống cho Việt Nam , góp phần ổn định hòa bình trong khu vực Châu Á Thái Bình Dương có dược một mùa xuân "Quốc Tế Tự-Do Hóa Hàng Hải Đông Á/TBD" do Tổng Thống Hoa Kỳ Barack Obama mang đến Châu Á Thái Bình Dương.
Tính kế thừa và nối tiếp Thỉnh nguyện thư,
Thứ sáu, ngày 09 tháng ba năm 2012
THỈNH NGUYỆN THƯ
Yêu cầu Liên Hiệp Quốc và Các Nước Thành Viên đã ký trong Hiệp Định Paris 1973 tái hợp Hội Nghị Quốc Tế Về Việt Nam nhằm trả lại Sự Thật Lịch Sử và Công Bằng cho Quân, Dân Việt Nam Cộng Hòa và Hoa Kỳ
XIN BẤM VÀO ĐÂY ĐỂ KÝ THỈNH NGUYỆN THƯ
Ngày 8 Tháng 8 Năm 2010
Kính Gởi : - Ông BAN KI-MOON Tổng Thư Ký Liên Hiệp Quốc
- Chính Phủ Các Nước HOA KỲ, PHÁP, ANH, NGA, CANADA, HUNGARY, BALAN và INDONESIA,
Chúng tôi ký tên dưới đây là những Quân, Dân, Cán, Chính của Nước Việt Nam Cộng Hòa hiện đang còn sống tại Việt Nam hoặc đang lưu vong tỵ nạn Cộng Sản trên khắp Thế Giới và những người yêu mến đất nước Việt Nam Cộng Hòa, trân trọng gởi lời thỉnh cầu nầy đến Ông Tổng Thư Ký Liên Hiệp Quốc và Chính Phủ các Nước đã ký kết trong Hiệp Định Paris 1973 ngoại trừ Cộng Hòa Nhân dân Trung hoa, Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa (Đã đổi tên Nước) và Chính Phủ Cách Mạng Lâm Thời Cọng Hòa Miền Nam Việt Nam (Đã không còn nữa).
- Xét rằng biến cố 30/4/1975 là thời điểm mà Cộng Sản Hà Nội đã dùng vũ lực, leo thang chiến tranh, để cưỡng chiếm Việt Nam Cộng Hòa. Đó là một chiến thắng gian lận, vì Cộng Sản Hà Nội đã hoàn toàn vi phạm Hiệp Định Paris mà chính họ đã ký kết trước đó vào ngày 27 tháng 1 năm 1973, và Định Ước Quốc Tế về Việt Nam vào ngày 2 tháng 3 năm 1973, trong những tài liệu đó họ đã cam kết tôn trọng sự toàn vẹn lãnh thổ của Nước Việt Nam Cọng Hòa, cam kết chấm dứt chiến tranh, tái lập hòa bình để tiến tới một cuộc tổng tuyển cử công bằng tự do dưới sự giám sát của quốc tế. (Điều 9 và Điều 15/ HĐParis)
- Xét rằng sau khi xâm lăng Việt Nam Cộng Hòa. Cộng Sản Hà Nội đã bắt bớ, cầm tù, đày ải và sát hại hàng triệu quân, dân, cán, chính VNCH, thì đó là một tội ác chiến tranh, tội ác diệt chủng chống nhân loại hoàn toàn trái với công pháp quốc tế cũng như hiến chương Liên Hiệp Quốc. Cần biết là Việt Nam Cộng Hòa trước năm 1975 cũng là một hội viên kỷ thuật, một quan sát viên của Hội Đồng Liên Hiệp Quốc.
- Xét rằng sau ngày Cộng Sản Hà Nội xâm lăng Việt Nam Cộng Hòa, tính cho đến nay họ vẩn thi hành một chính sách vô cùng dã man, phi nhân bản đối với những người không kịp vượt thoát ra khỏi Nước: Đó là chính sách lùa dân lên vùng kinh tế mới, hay cưởng bách thi hành nghĩa vụ lao động, nghĩa vụ quân sự để cướp đoạt nhà cửa, đất đai ruộng vườn và tài sản, đồng thời cô lập trả thù, gây khó khăn tới mức độ cùng quẫn, đối với hàng trăm ngàn thương phế binh, cô nhi quả phụ tử sĩ Việt Nam Cọng Hòa cũng như thân nhân và gia đình của họ.
- Xét rằng trong 36 năm qua, Cộng Sản Hà Nội vẫn không ngừng dùng bạo lực sắt máu để đàn áp, hành hạ, tra tấn, đánh đập, thậm chí bỏ tù, thủ tiêu quân, dân, cán, chính Việt Nam Cộng Hòa còn đối với những người bất đồng chính kiến lên tiếng vì tự do dân chủ nhân quyền, vì tự do tôn giáo đều bị Cộng Sản Hà Nội lập tức khủng bố cô lập, đặt ra ngoài vòng pháp luật và thẳng tay triệt hạ khiến hàng triệu người phải bỏ nước ra đi lánh nạn, hàng trăm ngàn người khác đã bị Cộng sản Hà Nội bắt bỏ tù giam giữ đày đọa, hoặc giết chết, rất nhiều người bị tử nạn trên đường biển, đường bộ. Đó là chưa nói đến chính sách xuất cảng bóc lột người lao động, kỷ nghệ tình dục trẻ em, bao che tội ác, buôn lậu và tham nhũng …v..v…
- Xét rằng hải đảo Hoàng Sa, Trường Sa cũng như thềm lục địa của NướcViệt Nam Cộng Hòa được nới rộng đến 350 hải lý, từ vĩ tuyến 17 trở xuống là thuộc chủ quyền của Nước Việt Nam Cộng Hòa, điều nầy đã được minh thị rõ ràng trong văn bản Hiệp Định Geneve 1954 và đồng thời cũng được bảo đảm sự toàn vẹn lãnh thổ qua Hiệp Định Paris 1973. Do đó việc Chính Phủ Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa dùng vũ lực để xâm chiếm hải đảo và biển của Nước Việt Nam Cộng Hòa là hoàn toàn vi phạm.
- Xét rằng Việt Nam Cộng Hòa vẩn còn tồn tại và hiện hữu đại diện bởi một Chính Phủ Ngoài Lãnh Thổ.
Bởi các nhận định nêu trên.
Chúng tôi, là những quân, dân, cán, chính của Nước Việt Nam Cộng Hòa từ trong Nước, ngoài Nước. Trân trọng thỉnh cầu Ông Tổng Thư Ký Liên Hiệp Quốc cũng như Chính Phủ các Nước Thành Viên liên hệ trong Hiệp Định Paris 1973. Hảy vì công lý và lương tâm nhân loại. Hảy vì danh dự và trách nhiệm trong việc tham gia ký kết Hiệp Định Paris 1973.
- Thứ Nhất : Yêu cầu Liên Hiệp Quốc lên tiếng can thiệp với các Nước hiện đang tranh chấp về ảnh hưỡng hay chủ quyền trên biển đông cũng như hải đảo Hoàng Sa, Trường Sa là của VNCH phải ngưng ngay mọi hành động xâm phạm vào chủ quyền của Nước Việt Nam Cộng Hòa dựa trên căn bản Hiệp Định Geneve 1954 và Paris 1973.
- Thứ Hai : Yêu cầu các Nước thành viên tham gia ký kết trong Hiệp Định Paris 1973 dựa trên điều 7 b hảy đồng thuận việc tái hợp hiệp định Paris trong một Hội Nghị Quốc Tế Về Việt Nam để giải quyết tất cả mọi vi phạm.
- Thứ Ba : Yêu cầu Chính phủ Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam hậu than của Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa hảy tôn trọng quyền tự quyết của nhân dân Miền Nam Việt Nam bằng cách tổ chức hoặc không gây trở ngại để nhân dân Miền Nam tổ chức bầu cử thể hiện chính trị của mình, dựa trên diều 9 và 15 của Hiệp Định Paris 1973.
- Thứ Tư : Trong tinh thần hiếu hòa và nhân bản. Chính Phủ Việt Nam Cọng Hòa có thể chấp nhận một giải pháp dung hòa để tránh mọi xung đột đổ máu đó là : Toàn bộ Miền Bắc và Miền Nam Việt Nam sẽ đặt dưới sự điều hành, giám sát và bảo vệ hòa bình của Liên Hiệp Quốc trong thời hạn ít nhất là 2 năm, trước khi tiến tới một cuộc Tổng Tuyển Cử tự do công bằng để cho nhân dân 2 miền Nam, Bắc tự quyết định chọn lấy một thể chế chính trị trên đất nước Việt Nam cũng như chọn người lãnh đạo điều hành Chính Phủ từ địa phương tới trung ương. Dựa trên điều 9 và điều 15 của Hiệp Định Paris 1973 về quyền tự quyết và thống nhất đất nước.
- Thứ Năm: Trong mọi trường hợp, nếu Cộng Sản Hà Nội và Cộng Sản Trung Hoa vẫn bất hợp tác, cố tình xé bỏ Hiệp Định, xem thường Liên Hiệp Quốc và Các Nước Thành Viên đã tham gia ký kết trong Hiệp Định Paris 1973. Chúng tôi, quân, dân, cán, chính VNCH từ trong Nước, ngoài Nước tha thiết kêu gọi sự hỗ trợ của thế giới tự do về cuộc chiến đấu chính nghĩa của chúng tôi dưới mọi hình thức, nhằm giải phóng quê hương đã bị Cộng Sản Hà Nội và Trung Cộng xâm lăng một cách trắng trợn.
ĐỒNG KÝ TÊN
XIN BẤM VÀO ĐÂY ĐỂ KÝ THỈNH NGUYỆN THƯ
TỔNG CỘNG NGƯỜI ĐÃ KÝ
Nhận định của Tg Dạ Lệ Huỳnh,
MAI ĐÂY HÒA BÌNHMar 9, 2012 09:14 PM
.THỈNH NGUYỆN THƯ-THI HÀNH H Đ PARIS/73
Những lời kêu gọi ký thỉnh nguyện thư của Quân,Dân,Cán.Chính VNCH,gởi đến LH. Kêu goi quốc tế và LHQ thi hành H Đ Paris/73 tại Miên Nam VNCH; đối với Việt Cộng và Tàu Cộng vi phạm chiếm đóng Miền Nam và hoàng Sa của VNCH.ngày 30-4-1975.Là những lời thiết thực có giá trị trọng lượng nhất với thời điểm 2012,là năm sôi động: tự do,dân chủ,nhân quyền cho Việt Nam của đồng bào hải ngoại và quốc nội trong nước.Rất có khí thế đấu tranh nhờ ký Thỉnh Nguyện Thư vào tòa Nhà Trắng Hoa Kỳ,và được sự ủng hộ của người Việt Tỵ Nạn cộng sản trên khắp thế giới biểu đồng tình đứng lên dòi Tự Do,Dân Chủ Việt Nam!
Có phải đây là thời điểm hợp tình,hợp lý nhất cho Hoa kỳ,LHQ và các nước thành viên trong chữ ký H Đ Paris/73 phải nhìn lại trách nhiệm và có bổn phận tái lập lại Tự Do,hòa bình và toàn vẹn lãnh thổ Việt Nam sau 37 năm chấm dứt chiến tranh Việt Nam,mà Tự-Do,Hòa bình không có mặt cho Việt Nam,cũng vì thế giới đã quên mất một Miền Nam Tự Do VNCH đang bị Cộng Sản Quốc tế hóa trước sự bất lực của thế giới Tự do cho quyền sống con người Việt Nam khốn khổ này!!!?
Huỳnh Mai St.8872
Cựu chiến binh QL.VNCH
Trong niềm tin yêu dân tộc
Trích nguồn: http://maidayhoabnh.blogspot.com/2012/04/song-e-chien-tranhchet-cho-hoa-binh16.html 🤢😡😎
Thứ sáu, ngày 09 tháng ba năm 2012
THỈNH NGUYỆN THƯ
Yêu cầu Liên Hiệp Quốc và Các Nước Thành Viên đã ký trong Hiệp Định Paris 1973 tái hợp Hội Nghị Quốc Tế Về Việt Nam nhằm trả lại Sự Thật Lịch Sử và Công Bằng cho Quân, Dân Việt Nam Cộng Hòa và Hoa Kỳ
XIN BẤM VÀO ĐÂY ĐỂ KÝ THỈNH NGUYỆN THƯ
Ngày 8 Tháng 8 Năm 2010
Kính Gởi : - Ông BAN KI-MOON Tổng Thư Ký Liên Hiệp Quốc
- Chính Phủ Các Nước HOA KỲ, PHÁP, ANH, NGA, CANADA, HUNGARY, BALAN và INDONESIA,
Chúng tôi ký tên dưới đây là những Quân, Dân, Cán, Chính của Nước Việt Nam Cộng Hòa hiện đang còn sống tại Việt Nam hoặc đang lưu vong tỵ nạn Cộng Sản trên khắp Thế Giới và những người yêu mến đất nước Việt Nam Cộng Hòa, trân trọng gởi lời thỉnh cầu nầy đến Ông Tổng Thư Ký Liên Hiệp Quốc và Chính Phủ các Nước đã ký kết trong Hiệp Định Paris 1973 ngoại trừ Cộng Hòa Nhân dân Trung hoa, Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa (Đã đổi tên Nước) và Chính Phủ Cách Mạng Lâm Thời Cọng Hòa Miền Nam Việt Nam (Đã không còn nữa).
- Xét rằng biến cố 30/4/1975 là thời điểm mà Cộng Sản Hà Nội đã dùng vũ lực, leo thang chiến tranh, để cưỡng chiếm Việt Nam Cộng Hòa. Đó là một chiến thắng gian lận, vì Cộng Sản Hà Nội đã hoàn toàn vi phạm Hiệp Định Paris mà chính họ đã ký kết trước đó vào ngày 27 tháng 1 năm 1973, và Định Ước Quốc Tế về Việt Nam vào ngày 2 tháng 3 năm 1973, trong những tài liệu đó họ đã cam kết tôn trọng sự toàn vẹn lãnh thổ của Nước Việt Nam Cọng Hòa, cam kết chấm dứt chiến tranh, tái lập hòa bình để tiến tới một cuộc tổng tuyển cử công bằng tự do dưới sự giám sát của quốc tế. (Điều 9 và Điều 15/ HĐParis)
- Xét rằng sau khi xâm lăng Việt Nam Cộng Hòa. Cộng Sản Hà Nội đã bắt bớ, cầm tù, đày ải và sát hại hàng triệu quân, dân, cán, chính VNCH, thì đó là một tội ác chiến tranh, tội ác diệt chủng chống nhân loại hoàn toàn trái với công pháp quốc tế cũng như hiến chương Liên Hiệp Quốc. Cần biết là Việt Nam Cộng Hòa trước năm 1975 cũng là một hội viên kỷ thuật, một quan sát viên của Hội Đồng Liên Hiệp Quốc.
- Xét rằng sau ngày Cộng Sản Hà Nội xâm lăng Việt Nam Cộng Hòa, tính cho đến nay họ vẩn thi hành một chính sách vô cùng dã man, phi nhân bản đối với những người không kịp vượt thoát ra khỏi Nước: Đó là chính sách lùa dân lên vùng kinh tế mới, hay cưởng bách thi hành nghĩa vụ lao động, nghĩa vụ quân sự để cướp đoạt nhà cửa, đất đai ruộng vườn và tài sản, đồng thời cô lập trả thù, gây khó khăn tới mức độ cùng quẫn, đối với hàng trăm ngàn thương phế binh, cô nhi quả phụ tử sĩ Việt Nam Cọng Hòa cũng như thân nhân và gia đình của họ.
- Xét rằng trong 36 năm qua, Cộng Sản Hà Nội vẫn không ngừng dùng bạo lực sắt máu để đàn áp, hành hạ, tra tấn, đánh đập, thậm chí bỏ tù, thủ tiêu quân, dân, cán, chính Việt Nam Cộng Hòa còn đối với những người bất đồng chính kiến lên tiếng vì tự do dân chủ nhân quyền, vì tự do tôn giáo đều bị Cộng Sản Hà Nội lập tức khủng bố cô lập, đặt ra ngoài vòng pháp luật và thẳng tay triệt hạ khiến hàng triệu người phải bỏ nước ra đi lánh nạn, hàng trăm ngàn người khác đã bị Cộng sản Hà Nội bắt bỏ tù giam giữ đày đọa, hoặc giết chết, rất nhiều người bị tử nạn trên đường biển, đường bộ. Đó là chưa nói đến chính sách xuất cảng bóc lột người lao động, kỷ nghệ tình dục trẻ em, bao che tội ác, buôn lậu và tham nhũng …v..v…
- Xét rằng hải đảo Hoàng Sa, Trường Sa cũng như thềm lục địa của NướcViệt Nam Cộng Hòa được nới rộng đến 350 hải lý, từ vĩ tuyến 17 trở xuống là thuộc chủ quyền của Nước Việt Nam Cộng Hòa, điều nầy đã được minh thị rõ ràng trong văn bản Hiệp Định Geneve 1954 và đồng thời cũng được bảo đảm sự toàn vẹn lãnh thổ qua Hiệp Định Paris 1973. Do đó việc Chính Phủ Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa dùng vũ lực để xâm chiếm hải đảo và biển của Nước Việt Nam Cộng Hòa là hoàn toàn vi phạm.
- Xét rằng Việt Nam Cộng Hòa vẩn còn tồn tại và hiện hữu đại diện bởi một Chính Phủ Ngoài Lãnh Thổ.
Bởi các nhận định nêu trên.
Chúng tôi, là những quân, dân, cán, chính của Nước Việt Nam Cộng Hòa từ trong Nước, ngoài Nước. Trân trọng thỉnh cầu Ông Tổng Thư Ký Liên Hiệp Quốc cũng như Chính Phủ các Nước Thành Viên liên hệ trong Hiệp Định Paris 1973. Hảy vì công lý và lương tâm nhân loại. Hảy vì danh dự và trách nhiệm trong việc tham gia ký kết Hiệp Định Paris 1973.
- Thứ Nhất : Yêu cầu Liên Hiệp Quốc lên tiếng can thiệp với các Nước hiện đang tranh chấp về ảnh hưỡng hay chủ quyền trên biển đông cũng như hải đảo Hoàng Sa, Trường Sa là của VNCH phải ngưng ngay mọi hành động xâm phạm vào chủ quyền của Nước Việt Nam Cộng Hòa dựa trên căn bản Hiệp Định Geneve 1954 và Paris 1973.
- Thứ Hai : Yêu cầu các Nước thành viên tham gia ký kết trong Hiệp Định Paris 1973 dựa trên điều 7 b hảy đồng thuận việc tái hợp hiệp định Paris trong một Hội Nghị Quốc Tế Về Việt Nam để giải quyết tất cả mọi vi phạm.
- Thứ Ba : Yêu cầu Chính phủ Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam hậu than của Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa hảy tôn trọng quyền tự quyết của nhân dân Miền Nam Việt Nam bằng cách tổ chức hoặc không gây trở ngại để nhân dân Miền Nam tổ chức bầu cử thể hiện chính trị của mình, dựa trên diều 9 và 15 của Hiệp Định Paris 1973.
- Thứ Tư : Trong tinh thần hiếu hòa và nhân bản. Chính Phủ Việt Nam Cọng Hòa có thể chấp nhận một giải pháp dung hòa để tránh mọi xung đột đổ máu đó là : Toàn bộ Miền Bắc và Miền Nam Việt Nam sẽ đặt dưới sự điều hành, giám sát và bảo vệ hòa bình của Liên Hiệp Quốc trong thời hạn ít nhất là 2 năm, trước khi tiến tới một cuộc Tổng Tuyển Cử tự do công bằng để cho nhân dân 2 miền Nam, Bắc tự quyết định chọn lấy một thể chế chính trị trên đất nước Việt Nam cũng như chọn người lãnh đạo điều hành Chính Phủ từ địa phương tới trung ương. Dựa trên điều 9 và điều 15 của Hiệp Định Paris 1973 về quyền tự quyết và thống nhất đất nước.
- Thứ Năm: Trong mọi trường hợp, nếu Cộng Sản Hà Nội và Cộng Sản Trung Hoa vẫn bất hợp tác, cố tình xé bỏ Hiệp Định, xem thường Liên Hiệp Quốc và Các Nước Thành Viên đã tham gia ký kết trong Hiệp Định Paris 1973. Chúng tôi, quân, dân, cán, chính VNCH từ trong Nước, ngoài Nước tha thiết kêu gọi sự hỗ trợ của thế giới tự do về cuộc chiến đấu chính nghĩa của chúng tôi dưới mọi hình thức, nhằm giải phóng quê hương đã bị Cộng Sản Hà Nội và Trung Cộng xâm lăng một cách trắng trợn.
ĐỒNG KÝ TÊN
XIN BẤM VÀO ĐÂY ĐỂ KÝ THỈNH NGUYỆN THƯ
TỔNG CỘNG NGƯỜI ĐÃ KÝ
Nhận định của Tg Dạ Lệ Huỳnh,
MAI ĐÂY HÒA BÌNHMar 9, 2012 09:14 PM
.THỈNH NGUYỆN THƯ-THI HÀNH H Đ PARIS/73
Những lời kêu gọi ký thỉnh nguyện thư của Quân,Dân,Cán.Chính VNCH,gởi đến LH. Kêu goi quốc tế và LHQ thi hành H Đ Paris/73 tại Miên Nam VNCH; đối với Việt Cộng và Tàu Cộng vi phạm chiếm đóng Miền Nam và hoàng Sa của VNCH.ngày 30-4-1975.Là những lời thiết thực có giá trị trọng lượng nhất với thời điểm 2012,là năm sôi động: tự do,dân chủ,nhân quyền cho Việt Nam của đồng bào hải ngoại và quốc nội trong nước.Rất có khí thế đấu tranh nhờ ký Thỉnh Nguyện Thư vào tòa Nhà Trắng Hoa Kỳ,và được sự ủng hộ của người Việt Tỵ Nạn cộng sản trên khắp thế giới biểu đồng tình đứng lên dòi Tự Do,Dân Chủ Việt Nam!
Có phải đây là thời điểm hợp tình,hợp lý nhất cho Hoa kỳ,LHQ và các nước thành viên trong chữ ký H Đ Paris/73 phải nhìn lại trách nhiệm và có bổn phận tái lập lại Tự Do,hòa bình và toàn vẹn lãnh thổ Việt Nam sau 37 năm chấm dứt chiến tranh Việt Nam,mà Tự-Do,Hòa bình không có mặt cho Việt Nam,cũng vì thế giới đã quên mất một Miền Nam Tự Do VNCH đang bị Cộng Sản Quốc tế hóa trước sự bất lực của thế giới Tự do cho quyền sống con người Việt Nam khốn khổ này!!!?
Huỳnh Mai St.8872
Cựu chiến binh QL.VNCH
Trong niềm tin yêu dân tộc
Trích nguồn: http://maidayhoabnh.blogspot.com/2012/04/song-e-chien-tranhchet-cho-hoa-binh16.html 🤢😡😎
Xem thêm:
http://maidayhoabnh.blogspot.com/2012/04/song-e-chien-tranhchet-cho-hoa-binh16.html
Huỳnh Mai St.8872
Cựu chiến binh QL.VNCH
Xin mời xem tiếp:
SỐNG ĐỂ CHIẾN TRANH- CHẾT CHO HÒA BÌNNH{18}
http://maidayhoabnh.blogspot.com/2012/09/song-e-chien-tranh-chet-cho-hoa-binh.html
Hoa sứ năm cánh hình cờ VNCH- Đây là hiện tượng thiên nhiên kỳ thú; báo hiệu vận nước thanh bình Việt Nam!!!
Lịch Sử Quân Sự Việt Nam Cộng Hòa
Tiếp theo…SỐNG ĐỂ CHIẾN TRANH- CHẾT CHO HÒA BÌNNH{18}
http://maidayhoabnh.blogspot.com/2012/09/song-e-chien-tranh-chet-cho-hoa-binh.html
Huỳnh Mai St.8872
Dạ Lệ Huỳnh
September, 14-2012
6:00 PM
Hoa sứ năm cánh hình cờ VNCH- Đây là hiện tượng thiên nhiên kỳ thú; báo hiệu vận nước thanh bình Việt Nam!!!
HÀNH QUÂN VƯỢT TUYẾN
BIÊN GIỚI VIỆT-MIÊN- LÀO
Huỳnh Mai St.8872
Dạ Lệ Huỳnh
Sáng sớm,trời còn mờ trong hơi sương núi,tỉnh Pleiku-Quân Đoàn II bị khua động và tỉnh thức trong tiếng máy bay trực thăng đáp xuống sân bay dã chiến quân đoàn.Các Sĩ Quan cấp tướng- tá các ban ngành tham gia hành quân đều có mặt đầy đủ tại phòng hành quân,ban 3 quân đoàn II để nhận lệnh xuất phát hành quân.Và cũng nhận lời được lời huấn thị quân sự cho sĩ quan các cấp nhận lãnh trách nhiệm trách nhiệm hành quân là dám nhận lãnh trách nhiệm và dinh dự tổ quốc trao cho...Những quyết định cấp chỉ huy trên chiến trường,mặt trận là quyền hành tuyệt đối của tổ quốc trao cho,nên cần phải có trí và có tài thao lược cùng kinh nghiệm chiến trường,để xử trí và quyết đoán chiến thuật trên các mặt trận hầu bảo vệ mạng sống các chiến hữu dưới quyền mình và cho vợ con của họ.Một quyết định sai lầm là chết cả một đoàn quân do mình chỉ huy trong tích tắt vài phút vài giây cho cả cái chết do sai lầm quyết định cấp chỉ huy đưa ra...Hậu quả là ngay tức thì...Không phải chờ đợi lâu lắc...! như "Nhân quả luân hồi của nhà phật cho kiếp lai sanh".Vì " Súng đạn vô tình...nhưng lòng người nên nhân đạo"....Tướng Hiếu nói xong,ai về vị trí nấy!Riêng ông oai vệ tiến sa sân bay trong tiếng nổ máy trực thăng đợi sẵn.Ông nhảy phóc lên trực thăng theo thao tác quân trường ,băng cách chống hai tay trên sàn trực thăng và quăng mình gọn ghẽ lên ghế ngồi bên cạch xạ thủ trực thăng., vì ông vốn nhỏ con,nhưng nhanh nhẹn làm Pilot Mỹ thán phục và kính trọng ông Hiếu,một tướng lãnh QL.VNCH.Hình ảnh ông tướng Hiếu, tôi rất cảm phục và là ảnh tượng suốt đời binh nhiệp của tôi.
Đoàn quân tập họp tại đồn điền trà Catexca gồm các trung đoàn 47,trung đoàn 40,trung đoàn của sư đoàn 22 BB,cộng thêm 2 trung đoàn của sư đoàn 23 BB và tăng phái thêm 3 tiểu đoàn BĐQ của thành Pleime,có thêm sự tham gia của liên đoàn Biệt Kích 81 Dù. 2 chi đoàn thiết giáp, có pháo binh Pleiku yểm trợ và Đặt căn cứ Hàm Rồng-Nơi tôi thường trú đóng quân, làm trung tâm hành quân.vì nơi đay là ngọn núi cao 1.680 mét-so mực nước biển- dể liên lạc thông tin sang tận Campuchia 125 km điều động hành quân cho máy truyền tin PRC 25 hoạt động hữu hiệu lệnh lạc diều phối quân. Và lấy cửa khẩu Đức Cơ làm điểm xuất phát hành quân vượt tuyếnsang Cam phuchia.
Cuộc hành quân này nhằm ngăn chặn đoàn quân Cộng Sản Miền Bắc vượt dãy Trường Sơn vào Nam tiếp tế cho VC nằm vùng cùa trung ương cụcR miền nam, thuộc biên giới và tỉnh TâyNninh và loan tỏa sang Cao Mêm và Lào,dọc vùng biên giới Việt Miên Lào.Quân Cộng Sản Bằc Việt gồm 5 sư đoàn chính qui,trang bị vũ khí hiên đại gồm xe tăng,đại pháo hỏa tiễn phòng không cao xạ...bạc núi,băng rừng tiến về phương nam,đê cung cấp,trang bị số vũ khí này cho VC miền nam và bọn Khờme Đỏ thân Trung Cộng và du kích Phathet-Lào...Mặt trân này không có không quân và TQLC Hoa Kỳ tham gia...Vì Quốc hội Mỹ không cho phép mở rộng chiến tranh sang Campuchia và Lào.Vì thế đặt cho QL.VNCH vào tình thế nguy hiểm không có B.52 yểm trợ trước quân số quá đông- Biển người-Cộng Sản Miền bắc.Với vủ khí tối tân hiện đại hóa của Nga Tàu.
Xe tăng thiết giáp của VNCH không phải là đối thủ của tăng T, 54 hay PT. 76 của Nga-Tàu...nhưng nhờ sự lãnh đạo tài ba, lổi lạc thông minh, sáng suốt của viên Tướng Nguyễn Văn Hiếu đã tiên liệu được nhu cầu cho mặt trận,cần phải được trang bị cho binh sĩ VNCH tối đa hỏa tiẽn vác vai M.72 chống tăng địch và phá hủy lô cốt và diệt chốt chống càng của cộng quân. Mà thật vậy!Một trái hỏa hỏa tiễn vác vai nổ ra chỉ làm cho PT 76 cộng quân xoay ngang mòng mòng...phải bắn tiếp 2 phát nữa nó mới chịu bốc cháy mằm im trước khi nó chạy tới cán chết binh sĩ ta...Nhờ các Hỏa tiễn chống tăng M 72 là hỏa lực chính chính yếu, cứu nguy cho Ql.VNCH,trước các khẩu đại pháo hạng nặng,phòng không cao xạ hầu như im hơi,bặt tiếng vì ta không cần có máy bay không yểm để cho chúng nhả đạn bắn rơi!?.
Các chiến sĩ, quân ta phá hủy các ổ đại pháo,phòng không của địch,bắt gặp những xác chết công quân còn bị xiềng xích vào ổ đại pháo,mặc đồ bộ đội cụ Hồ,nhưng xác là lính Trung Quốc cải trang,do những lính Ba Tàu Chợ Lớn bị bắt lính-VNCH- nhận diện ra đông loại của chúng {Chớ xác chết không bao giờ biết nói và tự nhận mình}.Họ,buộc phải chết và không dám để bị bắt cho khai thác tù binh.Trận này, quân ta đánh tan rả đoàn quân cộng sản ra thành nhiều mãnh,phá hoại con đường tiếp tế, vận chuyển cho du kích Khờ me Đỏ,và giải tỏa áp lực cho chinh quyền Lon Nol thân Mỹ bị bao vây gây sức ép bởi Trung Cộng.Các chiến lợi phẫm tịch thu được gồm những tiền giấy Campuchia giả mạo do Tung Cộng in ra với mục đích phá hoại nền kinh tế Campuchia do chính quyền Lon Nol thân Mỹ lãnh đạo,.còn mới cáo cạnh,thơm mùi mục in chứa trong các thùng giấy carton có chữ China sản xuất bị bom đạn của quân ta bắn vở và bay tung tóe như đàn bướm lượn trên cánh rừng lá thắp rớt xuống ao hồ khe suối.binh sĩ ta thấy tiếc,dựng cho một ngực tiền Trung Quốc,đem phát lại cho bà con Khờ Me đói nghèo trên dọc đường rút quân về mạng theo nhiều kỷ niệm hành quân Vượt tuyến -Campuchia.
Trong trận đánh vượt tuyến biên giới sang Campuchia,của Việt Nam Cộng Hòa đã bẻ gảy được âm mưu thâm độc của Cộng Sản Quốc tế Nga Tàu muốn biến Việt- Miên -Lào thành Cộng Sản Đông Dương là nhờ vào Thiên tài Lịch Sử Viêt Nam Nguyễn Văn Hiếu cầm quân sang giúp Lon Nol là đồng minh chiến hữu Campuchia.Không những ông giỏi về chiến lược quân sự,mà còn giỏi về chính trị kinh tế cúu nguy cho chính quyền Lon Nol chậm sụp đổ và kéo theo sự sụp đổ VN cuối tháng Tư-30-4-1975.
Thiên Tài lịch sử Việt Nam Nguyễn Văn Hiếu rất hiến có trong các tướng lãnh QL.VNCH,nhờ lòng trung kiên chính trực, một lòng chình nghĩa yêu nước của người Việt Quốc Gia.Nhưng trời chưa thương dân tộc Việt Nam vào gói trọn dân tộc này trong số phận đau đớn bằng 2 câu thơ của Nguyễn Du:
"Trời bắt phong trần phải phong trần.
Cho thanh cao mới được phần thanh cao..."
Và bất kể chi tài hỡi cố nhân Ơi...!!!
Một chút tâm tư về cuộc chiến
"Hành Quân Vượt Tuyến" tôi viết ra để nói lên sự mang ơn những chiến
hữu hy sinh và bảo vệ mạng sống của tôi khi bi thương trên chiến
trường trong trận"Hỏa Cộng" của giặc cộng đốt cháy một ngọn đồi đầy "
Cỏ tranh khô" có vị trí chiến thuật đống quân trên cao và dể che
dấu,ẩn núp,và có lợi thế dể quan sát địch tình...trong đám cỏ khô
nhưng không ngờ nó di hại đến thế,khi đụng trận thì lửa đạn đốt cháy
đám cỏ khô này!!!Tôi nhớ không lầm bị thương vào cuối mùa tháng 2-1970
có gió mùa khô rất nóng-Gió Lào- thổi về cỏ cây héo úa dể dàng làm mồi
lửa cho chiến thuật "Hỏa Công" mà cả ta và cộng quân điều thiệt
hại...
Tôi muốn đưa ra một chứng liệu của Cộng quân Bắc Việt nói về chiến
dịch "Vượt Tuyến Hành quân" này của QL.VNCH dọc dài theo biên giới
Việt- Miên-Lào vào những năm 70-71,tảo thanh giặc cộng để Việt Nam Hóa
Chiến Tranh cho Người Mỹ " Phản bội" rút quân.
"Tháng 1-1970, Ban Chấp hành Trung ương Đảng họp Hội nghị lần thứ 18
(khóa III) nhận định: tình hình sẽ diễn biến phức tạp ở Campuchia,
đường hành lang vận chuyển chi viện cho Nam Bộ và một phần Khu 5 có
thể bị cắt đứt, gây khó khăn cho cuộc kháng chiến của nhân dân ta. Hội
nghị cũng đề ra nhiệm vụ quốc tế là tăng cường chi viện cho cách mạng
Lào, góp phần cùng quân và dân Lào đánh bại chiến lược “Chiến tranh
đặc biệt tăng cường” của đế quốc Mỹ ở Lào. Đặc biệt, sau khi quân Mỹ
và quân đội Sài Gòn mở cuộc tiến công xâm lược Campuchia, Bộ Chính
trị, Ban Chấp hành Trung ương Đảng đã ra Nghị quyết nêu rõ: “Mỹ và tay
sai sẽ tiếp tục việc chuyển hướng chiến lược trên chiến trường miền
Nam nước ta, từng bước rút một lực lượng lớn quân Mỹ, đồng thời để một
bộ phận quân Mỹ, nhất là không quân và hậu cần làm chỗ dựa để thực
hiện “Việt Nam hóa chiến tranh”(2). Trên cơ sở đánh giá chính xác âm
mưu, quy luật hoạt động của địch trong năm 1969 và đầu năm 1970 trên
chiến trường, Bộ Chính trị nhận định: địch sẽ tiếp tục những hành động
phiêu lưu quân sự mới trong thời gian tiếp theo, đồng thời dự đoán
chính xác phương hướng tiến công chiến lược của chúng trong mùa khô
1970-1971 sẽ là tuyến vận tải chiến lược của ta ở Trung Lào, Hạ Lào và
Đông Bắc Campuchia, thực hiện biện pháp được gọi là “cuộc chiến tranh
bóp nghẹt” nhằm ngăn chặn tận gốc con đường chi viện của ta cho chiến
trường miền Nam. Về đối tượng tác chiến, Bộ Chính trị cũng cho rằng,
trong khuôn khổ chiến lược “Việt Nam hóa chiến tranh” thì trong các
cuộc hành quân có tính chất phản công chiến lược của địch, lực lượng
nòng cốt chủ yếu là quân đội Sài Gòn có sự chi viện mạnh về hỏa lực,
phương tiện cơ động và một bộ phận quân Mỹ bảo đảm phía sau..."{.hết
trích đoạn}
Xin bạn tham khảo nguồn dẫn,và cám ơn bạn quan tâm đến một Một Đạo
Quân Chiến Sĩ VNCH vẫn còn bị lãng quên vai trò lịch sử Tự Do dân chủ
Miền nam VNCH.
http://www.tapchicongsan.org.vn/Home/Nghiencuu-Traodoi/2011/13849/Chien-thang-Duong-9-Nam-Lao-1971-thang-loi-cua-tu.aspx
Huỳnh Mai St.8872
{Tưởng Nhớ Cố Trung Tướng Nguyễn Văn Hiếu}
Tiếp theo…SỐNG ĐỂ CHIẾN TRANH- CHẾT CHO HÒA BÌNNH{18}
http://maidayhoabnh.blogspot.com/2012/09/song-e-chien-tranh-chet-cho-hoa-binh.html
Huỳnh Mai St.8872
Dạ Lệ Huỳnh
September, 14-2012
6:00 PM
Hoa sứ năm cánh hình cờ VNCH- Đây là hiện tượng thiên nhiên kỳ thú; báo hiệu vận nước thanh bình Việt Nam!!!
HÀNH QUÂN VƯỢT TUYẾN
BIÊN GIỚI VIỆT-MIÊN- LÀO
Huỳnh Mai St.8872
Dạ Lệ Huỳnh
Sáng sớm,trời còn mờ trong hơi sương núi,tỉnh Pleiku-Quân Đoàn II bị khua động và tỉnh thức trong tiếng máy bay trực thăng đáp xuống sân bay dã chiến quân đoàn.Các Sĩ Quan cấp tướng- tá các ban ngành tham gia hành quân đều có mặt đầy đủ tại phòng hành quân,ban 3 quân đoàn II để nhận lệnh xuất phát hành quân.Và cũng nhận lời được lời huấn thị quân sự cho sĩ quan các cấp nhận lãnh trách nhiệm trách nhiệm hành quân là dám nhận lãnh trách nhiệm và dinh dự tổ quốc trao cho...Những quyết định cấp chỉ huy trên chiến trường,mặt trận là quyền hành tuyệt đối của tổ quốc trao cho,nên cần phải có trí và có tài thao lược cùng kinh nghiệm chiến trường,để xử trí và quyết đoán chiến thuật trên các mặt trận hầu bảo vệ mạng sống các chiến hữu dưới quyền mình và cho vợ con của họ.Một quyết định sai lầm là chết cả một đoàn quân do mình chỉ huy trong tích tắt vài phút vài giây cho cả cái chết do sai lầm quyết định cấp chỉ huy đưa ra...Hậu quả là ngay tức thì...Không phải chờ đợi lâu lắc...! như "Nhân quả luân hồi của nhà phật cho kiếp lai sanh".Vì " Súng đạn vô tình...nhưng lòng người nên nhân đạo"....Tướng Hiếu nói xong,ai về vị trí nấy!Riêng ông oai vệ tiến sa sân bay trong tiếng nổ máy trực thăng đợi sẵn.Ông nhảy phóc lên trực thăng theo thao tác quân trường ,băng cách chống hai tay trên sàn trực thăng và quăng mình gọn ghẽ lên ghế ngồi bên cạch xạ thủ trực thăng., vì ông vốn nhỏ con,nhưng nhanh nhẹn làm Pilot Mỹ thán phục và kính trọng ông Hiếu,một tướng lãnh QL.VNCH.Hình ảnh ông tướng Hiếu, tôi rất cảm phục và là ảnh tượng suốt đời binh nhiệp của tôi.
Đoàn quân tập họp tại đồn điền trà Catexca gồm các trung đoàn 47,trung đoàn 40,trung đoàn của sư đoàn 22 BB,cộng thêm 2 trung đoàn của sư đoàn 23 BB và tăng phái thêm 3 tiểu đoàn BĐQ của thành Pleime,có thêm sự tham gia của liên đoàn Biệt Kích 81 Dù. 2 chi đoàn thiết giáp, có pháo binh Pleiku yểm trợ và Đặt căn cứ Hàm Rồng-Nơi tôi thường trú đóng quân, làm trung tâm hành quân.vì nơi đay là ngọn núi cao 1.680 mét-so mực nước biển- dể liên lạc thông tin sang tận Campuchia 125 km điều động hành quân cho máy truyền tin PRC 25 hoạt động hữu hiệu lệnh lạc diều phối quân. Và lấy cửa khẩu Đức Cơ làm điểm xuất phát hành quân vượt tuyếnsang Cam phuchia.
Cuộc hành quân này nhằm ngăn chặn đoàn quân Cộng Sản Miền Bắc vượt dãy Trường Sơn vào Nam tiếp tế cho VC nằm vùng cùa trung ương cụcR miền nam, thuộc biên giới và tỉnh TâyNninh và loan tỏa sang Cao Mêm và Lào,dọc vùng biên giới Việt Miên Lào.Quân Cộng Sản Bằc Việt gồm 5 sư đoàn chính qui,trang bị vũ khí hiên đại gồm xe tăng,đại pháo hỏa tiễn phòng không cao xạ...bạc núi,băng rừng tiến về phương nam,đê cung cấp,trang bị số vũ khí này cho VC miền nam và bọn Khờme Đỏ thân Trung Cộng và du kích Phathet-Lào...Mặt trân này không có không quân và TQLC Hoa Kỳ tham gia...Vì Quốc hội Mỹ không cho phép mở rộng chiến tranh sang Campuchia và Lào.Vì thế đặt cho QL.VNCH vào tình thế nguy hiểm không có B.52 yểm trợ trước quân số quá đông- Biển người-Cộng Sản Miền bắc.Với vủ khí tối tân hiện đại hóa của Nga Tàu.
Xe tăng thiết giáp của VNCH không phải là đối thủ của tăng T, 54 hay PT. 76 của Nga-Tàu...nhưng nhờ sự lãnh đạo tài ba, lổi lạc thông minh, sáng suốt của viên Tướng Nguyễn Văn Hiếu đã tiên liệu được nhu cầu cho mặt trận,cần phải được trang bị cho binh sĩ VNCH tối đa hỏa tiẽn vác vai M.72 chống tăng địch và phá hủy lô cốt và diệt chốt chống càng của cộng quân. Mà thật vậy!Một trái hỏa hỏa tiễn vác vai nổ ra chỉ làm cho PT 76 cộng quân xoay ngang mòng mòng...phải bắn tiếp 2 phát nữa nó mới chịu bốc cháy mằm im trước khi nó chạy tới cán chết binh sĩ ta...Nhờ các Hỏa tiễn chống tăng M 72 là hỏa lực chính chính yếu, cứu nguy cho Ql.VNCH,trước các khẩu đại pháo hạng nặng,phòng không cao xạ hầu như im hơi,bặt tiếng vì ta không cần có máy bay không yểm để cho chúng nhả đạn bắn rơi!?.
Các chiến sĩ, quân ta phá hủy các ổ đại pháo,phòng không của địch,bắt gặp những xác chết công quân còn bị xiềng xích vào ổ đại pháo,mặc đồ bộ đội cụ Hồ,nhưng xác là lính Trung Quốc cải trang,do những lính Ba Tàu Chợ Lớn bị bắt lính-VNCH- nhận diện ra đông loại của chúng {Chớ xác chết không bao giờ biết nói và tự nhận mình}.Họ,buộc phải chết và không dám để bị bắt cho khai thác tù binh.Trận này, quân ta đánh tan rả đoàn quân cộng sản ra thành nhiều mãnh,phá hoại con đường tiếp tế, vận chuyển cho du kích Khờ me Đỏ,và giải tỏa áp lực cho chinh quyền Lon Nol thân Mỹ bị bao vây gây sức ép bởi Trung Cộng.Các chiến lợi phẫm tịch thu được gồm những tiền giấy Campuchia giả mạo do Tung Cộng in ra với mục đích phá hoại nền kinh tế Campuchia do chính quyền Lon Nol thân Mỹ lãnh đạo,.còn mới cáo cạnh,thơm mùi mục in chứa trong các thùng giấy carton có chữ China sản xuất bị bom đạn của quân ta bắn vở và bay tung tóe như đàn bướm lượn trên cánh rừng lá thắp rớt xuống ao hồ khe suối.binh sĩ ta thấy tiếc,dựng cho một ngực tiền Trung Quốc,đem phát lại cho bà con Khờ Me đói nghèo trên dọc đường rút quân về mạng theo nhiều kỷ niệm hành quân Vượt tuyến -Campuchia.
Trong trận đánh vượt tuyến biên giới sang Campuchia,của Việt Nam Cộng Hòa đã bẻ gảy được âm mưu thâm độc của Cộng Sản Quốc tế Nga Tàu muốn biến Việt- Miên -Lào thành Cộng Sản Đông Dương là nhờ vào Thiên tài Lịch Sử Viêt Nam Nguyễn Văn Hiếu cầm quân sang giúp Lon Nol là đồng minh chiến hữu Campuchia.Không những ông giỏi về chiến lược quân sự,mà còn giỏi về chính trị kinh tế cúu nguy cho chính quyền Lon Nol chậm sụp đổ và kéo theo sự sụp đổ VN cuối tháng Tư-30-4-1975.
Thiên Tài lịch sử Việt Nam Nguyễn Văn Hiếu rất hiến có trong các tướng lãnh QL.VNCH,nhờ lòng trung kiên chính trực, một lòng chình nghĩa yêu nước của người Việt Quốc Gia.Nhưng trời chưa thương dân tộc Việt Nam vào gói trọn dân tộc này trong số phận đau đớn bằng 2 câu thơ của Nguyễn Du:
"Trời bắt phong trần phải phong trần.
Cho thanh cao mới được phần thanh cao..."
Và bất kể chi tài hỡi cố nhân Ơi...!!!
Một chút tâm tư về cuộc chiến
"Hành Quân Vượt Tuyến" tôi viết ra để nói lên sự mang ơn những chiến
hữu hy sinh và bảo vệ mạng sống của tôi khi bi thương trên chiến
trường trong trận"Hỏa Cộng" của giặc cộng đốt cháy một ngọn đồi đầy "
Cỏ tranh khô" có vị trí chiến thuật đống quân trên cao và dể che
dấu,ẩn núp,và có lợi thế dể quan sát địch tình...trong đám cỏ khô
nhưng không ngờ nó di hại đến thế,khi đụng trận thì lửa đạn đốt cháy
đám cỏ khô này!!!Tôi nhớ không lầm bị thương vào cuối mùa tháng 2-1970
có gió mùa khô rất nóng-Gió Lào- thổi về cỏ cây héo úa dể dàng làm mồi
lửa cho chiến thuật "Hỏa Công" mà cả ta và cộng quân điều thiệt
hại...
Tôi muốn đưa ra một chứng liệu của Cộng quân Bắc Việt nói về chiến
dịch "Vượt Tuyến Hành quân" này của QL.VNCH dọc dài theo biên giới
Việt- Miên-Lào vào những năm 70-71,tảo thanh giặc cộng để Việt Nam Hóa
Chiến Tranh cho Người Mỹ " Phản bội" rút quân.
"Tháng 1-1970, Ban Chấp hành Trung ương Đảng họp Hội nghị lần thứ 18
(khóa III) nhận định: tình hình sẽ diễn biến phức tạp ở Campuchia,
đường hành lang vận chuyển chi viện cho Nam Bộ và một phần Khu 5 có
thể bị cắt đứt, gây khó khăn cho cuộc kháng chiến của nhân dân ta. Hội
nghị cũng đề ra nhiệm vụ quốc tế là tăng cường chi viện cho cách mạng
Lào, góp phần cùng quân và dân Lào đánh bại chiến lược “Chiến tranh
đặc biệt tăng cường” của đế quốc Mỹ ở Lào. Đặc biệt, sau khi quân Mỹ
và quân đội Sài Gòn mở cuộc tiến công xâm lược Campuchia, Bộ Chính
trị, Ban Chấp hành Trung ương Đảng đã ra Nghị quyết nêu rõ: “Mỹ và tay
sai sẽ tiếp tục việc chuyển hướng chiến lược trên chiến trường miền
Nam nước ta, từng bước rút một lực lượng lớn quân Mỹ, đồng thời để một
bộ phận quân Mỹ, nhất là không quân và hậu cần làm chỗ dựa để thực
hiện “Việt Nam hóa chiến tranh”(2). Trên cơ sở đánh giá chính xác âm
mưu, quy luật hoạt động của địch trong năm 1969 và đầu năm 1970 trên
chiến trường, Bộ Chính trị nhận định: địch sẽ tiếp tục những hành động
phiêu lưu quân sự mới trong thời gian tiếp theo, đồng thời dự đoán
chính xác phương hướng tiến công chiến lược của chúng trong mùa khô
1970-1971 sẽ là tuyến vận tải chiến lược của ta ở Trung Lào, Hạ Lào và
Đông Bắc Campuchia, thực hiện biện pháp được gọi là “cuộc chiến tranh
bóp nghẹt” nhằm ngăn chặn tận gốc con đường chi viện của ta cho chiến
trường miền Nam. Về đối tượng tác chiến, Bộ Chính trị cũng cho rằng,
trong khuôn khổ chiến lược “Việt Nam hóa chiến tranh” thì trong các
cuộc hành quân có tính chất phản công chiến lược của địch, lực lượng
nòng cốt chủ yếu là quân đội Sài Gòn có sự chi viện mạnh về hỏa lực,
phương tiện cơ động và một bộ phận quân Mỹ bảo đảm phía sau..."{.hết
trích đoạn}
Xin bạn tham khảo nguồn dẫn,và cám ơn bạn quan tâm đến một Một Đạo
Quân Chiến Sĩ VNCH vẫn còn bị lãng quên vai trò lịch sử Tự Do dân chủ
Miền nam VNCH.
http://www.tapchicongsan.org.vn/Home/Nghiencuu-Traodoi/2011/13849/Chien-thang-Duong-9-Nam-Lao-1971-thang-loi-cua-tu.aspx
Huỳnh Mai St.8872
{Tưởng Nhớ Cố Trung Tướng Nguyễn Văn Hiếu}
SỐNG ĐỂ CHIẾN TRANH- CHẾT CHO HÒA BÌNH{19}
-SỐNG ĐỂ CHIẾN TRANH- CHẾT CHO HÒA BÌNH{19}
- http://maidayhoabnh.blogspot.com/2012/10/song-e-chien-tranh-chet-cho-hoa-binh
- htmlhttp://mainguyenhuynh.blogspot.com/2016/08/song-e-chien-tranhchet-cho-hoa-binh_28.html
l
SỐNG ĐỂ CHIẾN TRANH & CHẾT CHO HÒA BÌNH
19- SỐNG ĐỂ CHIẾN TRANH- CHẾT CHO HÒA BÌNH{19} http://maidayhoabnh.blogspot.com/2012/10/song-e-chien-tranh-chet-cho-hoa-binh.html Giải oan cho Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa Cho dù 30
năm, hay 100 năm đã qua, nếu chúng ta còn may mắn giữ được hơi thở..
19- SỐNG ĐỂ CHIẾN TRANH- CHẾT CHO HÒA BÌNH{19} http://maidayhoabnh.blogspot.com/2012/10/song-e-chien-tranh-chet-cho-hoa-binh.html Giải oan cho Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa Cho dù 30
năm, hay 100 năm đã qua, nếu chúng ta còn may mắn giữ được hơi thở..
Mai Huỳnh Mai St.8872 qua Google+
2 năm trước - Được chia sẻ công khai
TƯỚNG WESTMORELAND XIN LỖI CỰU QUÂN NHÂN QUÂN LỰC VNCH
VƯƠNG VẤN - BUỒN BUỒN - XÓT XA !..
37 năm biệt xứ - Thân tàn xứ người - Nên nỗi đoạn trường
Tôi xin lỗi các bạn cựu quân nhân của Quân Lực Miền Nam Việt Nam:
"Chúng ta không thua tại Việt Nam, nhưng chúng ta đã không giữ đúng lời cam kết đối với Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa."
"Thay mặt cho quân đội Hoa Kỳ, tôi xin lỗi các bạn cựu quân nhân của Quân Lực Miền Nam Việt Nam vì chúng tôi đã bỏ rơi các bạn."
(On behalf of the United States Armed Forces, I would like to apologize to the veterans of the South Vietnamese Armed Forces for abandoning you guys.)
Thưa Thống tướng, ông không có lỗi gì cả! QLVNCH và United States Armed Forces không thua tại Việt Nam! Nhưng "chúng ta" đã thua tại ngay thủ đô Washington DC của Ông, trong những gian phòng máy lạnh của Quốc Hội, tòa Bạch Ốc và Ngũ Giác Ðài!.
Nếu có ai đã đổ lỗi thất trận cho Ông, kẻ đó không hiểu được cái nguyên tắc cao đẹp trong nền chánh trị dân chủ của nước Ông, đó là nguyên tắc "DÂN SỰ CHỈ HUY QUÂN SỰ". Ở nước Ông, không có mấy người trước khi thành những ông thượng nghị sĩ, dân biểu khả kính, những ông tổng thống kiêm luôn tổng tư lịnh quân đội, những ông bộ trưởng quốc phòng của một quốc gia với võ khí tận răng mà đã biết bóp cò súng hay dã từng mang trên lưng chiếc ba lô quân hành, đừng nói là đã trải qua một đời binh nghiệp, đeo trên cổ áo bốn ngôi sao bạc lấp lánh như Ông. Nghề nghiệp chuyên môn của họ là lái buôn dầu hỏa, ô tô, súng đạn v..v... Những con người đó chắc chắn chưa từng đọc qua một trang sách nào của Karl von Clausewitz hay Tôn Tử. Thậm chí có người từng "trốn quân dịch". Nhưng họ là những người đại diện chân chánh cho quyền lực và quyền lợi của nước Mỹ. Họ đã trói tay chân Ông, ngay cả có thể lột xuống các ngôi sao trên cổ áo Ông. Họ muốn thắng theo kiểu Lã Bất Vi, trong khi Ông muốn thắng như một Alexandre Ðại Ðế. Nếu đàn anh Mac Arthur của Ông không bị mấy ông trói gà không chặt lột lon (5 ngôi sao!) thì đâu có cái hiểm họa Trung Cộng cho nước Ông, cho thế giới, và cho nước Việt Nam chúng tôi như ngày hôm nay. Cái "United States Armed Forces" của Ông mới quả thật là một "Quân Ðội Nhân Dân"! Vì khi các nhà lãnh đạo của Ông nhân danh Hoa Kỳ chơi game "cuộc chiến không muốn thắng" thì mười anh hùng như Ông cũng đành xếp giáp, pótay.com!
Ông đừng buồn! Cũng đừng xin lỗi chúng tôi! Chúng ta đều cùng là những con dê tế thần, bị trói tay lẫn chân, và bị đâm những nhát dao chí tử bởi người chủ biển lận. Chúng tôi cám ơn Ông. Bởi vì ít ra Ông cũng còn một chút tình mà chúng tôi gọi là "huynh đệ chi binh", không như những người gọi là "bạn" đồng minh của chúng tôi đã tháo chạy.
Trân trọng chào kính!
TQT, Germany
Lời Tạ Lỗi của Tướng Westmoreland
Chào Vĩnh Biệt Đại Tướng Westmoreland
Ngày 18 tháng 7 năm 2005, qua hệ thống truyền thông Hoa Kỳ, chúng tôi đã nhận được hung tin Cựu Đại Tướng William Childs Westmoreland, Cựu Tổng Tư Lệnh Quân Lực Đồng Minh tại Việt Nam đã qua đời vì tuổi già tại tiểu bang South Carolina, hưởng thọ 91 tuổi.
Đại Tướng Westmoreland được bổ nhiệm đến Việt Nam trong chức vụ Tổng Tư Lệnh Quân Lực Đồng Minh vào giữa thập niên 60 trong lúc tình hình chiến cuộc Việt Nam đang trong thời kỳ sôi bỏng nhất. Ông đã thực hiện những quyết định mạnh mẽ vào thời gian đó để cố gắng giải quyết chiến tranh Việt Nam bằng quân sự trong giai đoạn ngắn. Tuy nhiên, những nỗ lực của ông đã bị ngăn cản bởi những quyết định chính trị từ Washington D.C. Sau cùng, ông đã được thuyên chuyển ra khỏi Việt Nam về Bộ Tổng Tham Mưu Quân Lực Hoa Kỳ với chức vụ cuối cùng là Tham Mưu Trưởng Lục Quân trước ngày giải ngũ.
Nhận định về cuộc chiến tại Việt Nam, Đại Tướng Westmoreland vẫn luôn khẳng định là, "Chúng ta không thua tại Việt Nam, nhưng chúng ta đã không giữ đúng lời cam kết đối với Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa."
Nhân Lễ Kỷ Niệm Ngày Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa tại New Orleans, Louisiana vào năm 1987; đứng trước một cử tọa gồm hàng ngàn cựu quân nhân Hoa Kỳ và Việt Nam Cộng Hòa, Đại Tướng Westmoreland đã tuyên bố nguyên văn, "Thay mặt cho quân đội Hoa Kỳ, tôi xin lỗi các bạn cựu quân nhân của Quân Lực Miền Nam Việt Nam vì chúng tôi đã bỏ rơi các bạn." (On behalf of the United States Armed Forces, I would like to apologize to the veterans of the South Vietnamese Armed Forces for abandoning you guys.)
Cả hội trường New Orleans Convention Center gồm hàng ngàn cựu quân nhân Việt-Mỹ và gia đình đã ôm choàng lấy nhau mắt lệ nghẹn ngào vì lời xin lỗi đầy tình huynh đệ chi binh của Đại Tướng Westmoreland. Ngay lúc đó từ hàng ghế danh dự, chúng tôi đã bước ngay đến vị trí của diễn đàn, đứng trong thế nghiêm, chào tay để cám ơn Đại Tướng Westmoreland, một vị tướng lãnh đạo đức và là một người bạn đồng minh khả kính của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa cho đến giờ lâm chung.
Mùa hè năm 1987, chúng tôi đã được vinh dự đón nhận trọng trách của Tổng Hội Cựu Chiến Sĩ Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa tại hải ngoại để đảm nhận chức vụ Chủ Tịch Ủy Ban Tổ Chức Lễ Kỷ Niệm Ngày Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa tại thành phố New Orleans, Louisiana. Chúng tôi đã đạt thư mời Đại Tướng và Bà Westmoreland cùng nhiều tướng lãnh Việt-Mỹ khác về tham dự buổi lễ. Nhiều tướng lãnh Việt-Mỹ đã nhận lời tham dự, ngược lại một số cựu tướng lãnh V.N.C.H. khác đã viện nhiều lý do khác nhau từ chối không tham dự. Sự hiện diện của Đại Tướng Westmoreland đối với Lễ Kỷ Niệm Ngày Quân Lực V.N.C.H. năm 1987 đã nói lên sự ngưỡng mộ của cá nhân ông đối với tinh thần chiến đấu anh dũng của quân lực V.N.C.H. trong suốt cuộc chiến. Trong những cuộc mạn đàm thân mật với Đại Tướng và Bà Westmoreland sau đó, Đại Tướng đã bày tỏ sự bất đồng về đường lối chánh trị của Hoa Kỳ đối với Việt Nam Cộng Hòa lúc bấy giờ; đồng thời ông cũng bùi ngùi nhắc đến thời gian phục vụ của ông tại Việt Nam, những người bạn đồng minh còn lại tại Sài Gòn, cũng như sự bức tử Việt Nam Cộng Hòa vào tháng Tư năm 1975.
Vào giữa thập niên 90 qua lời mời của một hệ thống truyền hình Hoa Kỳ để đến Hà Nội tham dự một cuộc đàm thoại trực tiếp truyền hình cùng với Cựu Bộ Trưởng Quốc Phòng Hoa Kỳ Robert McNamara và hai cựu tướng lãnh Cộng sản Việt Nam Võ Nguyên Giáp và Văn Tiến Dũng, Đại Tướng Westmoreland đã mạnh mẽ bác bỏ lời mời này. Một trong những lý do là vì Đại Tướng Westmoreland không muốn làm buồn lòng những người bạn Việt Nam Cộng Hòa.
Chúng tôi rất xúc động vì sự ra đi đột ngột của Đại Tướng William Childs Westmoreland. Được vinh dự tiếp xúc nhiều lần với Đại Tướng và Bà "Kitsy" Westmoreland sau năm 1975, tôi rất khâm phục khí phách và cá tánh trung thành của Đại Tướng. Đại Tướng Westmoreland rất cởi mở và thành thật. Nhân dịp sinh nhật 80 tuổi của Đại Tướng vào năm 1994, chúng tôi cùng một số anh em cựu quân nhân Q.L.V.N.C.H. được vinh dự tham dự lễ sinh nhật của Đại Tướng Westmoreland và tái ngộ với ông tại Long Beach, California. Đại Tướng Westmoreland đã lộ vẻ hớn hở ra mặt mỗi khi có dịp tiếp xúc với anh em cựu quân nhân Việt Nam Cộng Hòa.
Theo tin tức từ gia đình Đại Tướng Westmoreland, chúng tôi được biết là tang lễ của Đại Tướng sẽ được cử hành vào ngày Thứ Hai 25 tháng 7 năm 2005 tại trường Đại Học Quân Sự West Point, nơi mà Đại Tướng đã tốt nghiệp sĩ quan và khởi sự đời binh nghiệp. Linh cửu của Đại Tướng Westmoreland sẽ được mai táng theo lễ nghi quân cách trong khuôn viên trường Đại Học Quân Sự West Point bên cạnh những danh tướng khác của Hoa Kỳ như Cố Thống Tướng MacArthur, Cố Đại Tướng Patton, v.v...
Một cuộc chiến đã tàn, một đời binh nghiệp đã qua đi, một trang sử được lật qua với bao nhiêu kỷ niệm thời chiến tranh và hậu chiến Việt Nam với Cố Đại Tướng William Childs Westmoreland. Việt Nam Cộng Hòa đã mất đi một người bạn đồng hành, một chiến sĩ tự do và một đồng minh trung thành đáng mến.
Chúng tôi xin thành kính nghiêng mình trước sự ra đi đau buồn của Đại Tướng William Childs Westmoreland. Nguyện xin cho linh hồn Đại Tướng được yên nghỉ cùng những chiến hữu tự do đã ra đi trước ông và ước mong rằng cộng đồng người Việt hải ngoại sẽ không bao giờ quên một người bạn trung kiên, một cựu tướng lãnh chỉ huy can trường trước mọi áp lực chính trị, một chiến sĩ tự do vẫn luôn đứng về phía chính nghĩa Việt Nam Cộng Hòa như Cố Đại Tướng William Childs Westmoreland.
Xin chào vĩnh biệt Đại Tướng.
*Chú Thích: Trích từ Việt Báo ngày thú năm 7/21/05.
edited by Hieunguyen11 on 4/28/2012
Được đăng bởi Mai Nguyễn Huỳnh St.8872
http://maidayhoabnh.blogspot.com/2012/10/song-e-chien-tranh-chet-cho-hoa-binh-21b.html
VƯƠNG VẤN - BUỒN BUỒN - XÓT XA !..
37 năm biệt xứ - Thân tàn xứ người - Nên nỗi đoạn trường
Tôi xin lỗi các bạn cựu quân nhân của Quân Lực Miền Nam Việt Nam:
"Chúng ta không thua tại Việt Nam, nhưng chúng ta đã không giữ đúng lời cam kết đối với Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa."
"Thay mặt cho quân đội Hoa Kỳ, tôi xin lỗi các bạn cựu quân nhân của Quân Lực Miền Nam Việt Nam vì chúng tôi đã bỏ rơi các bạn."
(On behalf of the United States Armed Forces, I would like to apologize to the veterans of the South Vietnamese Armed Forces for abandoning you guys.)
Thưa Thống tướng, ông không có lỗi gì cả! QLVNCH và United States Armed Forces không thua tại Việt Nam! Nhưng "chúng ta" đã thua tại ngay thủ đô Washington DC của Ông, trong những gian phòng máy lạnh của Quốc Hội, tòa Bạch Ốc và Ngũ Giác Ðài!.
Nếu có ai đã đổ lỗi thất trận cho Ông, kẻ đó không hiểu được cái nguyên tắc cao đẹp trong nền chánh trị dân chủ của nước Ông, đó là nguyên tắc "DÂN SỰ CHỈ HUY QUÂN SỰ". Ở nước Ông, không có mấy người trước khi thành những ông thượng nghị sĩ, dân biểu khả kính, những ông tổng thống kiêm luôn tổng tư lịnh quân đội, những ông bộ trưởng quốc phòng của một quốc gia với võ khí tận răng mà đã biết bóp cò súng hay dã từng mang trên lưng chiếc ba lô quân hành, đừng nói là đã trải qua một đời binh nghiệp, đeo trên cổ áo bốn ngôi sao bạc lấp lánh như Ông. Nghề nghiệp chuyên môn của họ là lái buôn dầu hỏa, ô tô, súng đạn v..v... Những con người đó chắc chắn chưa từng đọc qua một trang sách nào của Karl von Clausewitz hay Tôn Tử. Thậm chí có người từng "trốn quân dịch". Nhưng họ là những người đại diện chân chánh cho quyền lực và quyền lợi của nước Mỹ. Họ đã trói tay chân Ông, ngay cả có thể lột xuống các ngôi sao trên cổ áo Ông. Họ muốn thắng theo kiểu Lã Bất Vi, trong khi Ông muốn thắng như một Alexandre Ðại Ðế. Nếu đàn anh Mac Arthur của Ông không bị mấy ông trói gà không chặt lột lon (5 ngôi sao!) thì đâu có cái hiểm họa Trung Cộng cho nước Ông, cho thế giới, và cho nước Việt Nam chúng tôi như ngày hôm nay. Cái "United States Armed Forces" của Ông mới quả thật là một "Quân Ðội Nhân Dân"! Vì khi các nhà lãnh đạo của Ông nhân danh Hoa Kỳ chơi game "cuộc chiến không muốn thắng" thì mười anh hùng như Ông cũng đành xếp giáp, pótay.com!
Ông đừng buồn! Cũng đừng xin lỗi chúng tôi! Chúng ta đều cùng là những con dê tế thần, bị trói tay lẫn chân, và bị đâm những nhát dao chí tử bởi người chủ biển lận. Chúng tôi cám ơn Ông. Bởi vì ít ra Ông cũng còn một chút tình mà chúng tôi gọi là "huynh đệ chi binh", không như những người gọi là "bạn" đồng minh của chúng tôi đã tháo chạy.
Trân trọng chào kính!
TQT, Germany
Lời Tạ Lỗi của Tướng Westmoreland
Chào Vĩnh Biệt Đại Tướng Westmoreland
Ngày 18 tháng 7 năm 2005, qua hệ thống truyền thông Hoa Kỳ, chúng tôi đã nhận được hung tin Cựu Đại Tướng William Childs Westmoreland, Cựu Tổng Tư Lệnh Quân Lực Đồng Minh tại Việt Nam đã qua đời vì tuổi già tại tiểu bang South Carolina, hưởng thọ 91 tuổi.
Đại Tướng Westmoreland được bổ nhiệm đến Việt Nam trong chức vụ Tổng Tư Lệnh Quân Lực Đồng Minh vào giữa thập niên 60 trong lúc tình hình chiến cuộc Việt Nam đang trong thời kỳ sôi bỏng nhất. Ông đã thực hiện những quyết định mạnh mẽ vào thời gian đó để cố gắng giải quyết chiến tranh Việt Nam bằng quân sự trong giai đoạn ngắn. Tuy nhiên, những nỗ lực của ông đã bị ngăn cản bởi những quyết định chính trị từ Washington D.C. Sau cùng, ông đã được thuyên chuyển ra khỏi Việt Nam về Bộ Tổng Tham Mưu Quân Lực Hoa Kỳ với chức vụ cuối cùng là Tham Mưu Trưởng Lục Quân trước ngày giải ngũ.
Nhận định về cuộc chiến tại Việt Nam, Đại Tướng Westmoreland vẫn luôn khẳng định là, "Chúng ta không thua tại Việt Nam, nhưng chúng ta đã không giữ đúng lời cam kết đối với Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa."
Nhân Lễ Kỷ Niệm Ngày Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa tại New Orleans, Louisiana vào năm 1987; đứng trước một cử tọa gồm hàng ngàn cựu quân nhân Hoa Kỳ và Việt Nam Cộng Hòa, Đại Tướng Westmoreland đã tuyên bố nguyên văn, "Thay mặt cho quân đội Hoa Kỳ, tôi xin lỗi các bạn cựu quân nhân của Quân Lực Miền Nam Việt Nam vì chúng tôi đã bỏ rơi các bạn." (On behalf of the United States Armed Forces, I would like to apologize to the veterans of the South Vietnamese Armed Forces for abandoning you guys.)
Cả hội trường New Orleans Convention Center gồm hàng ngàn cựu quân nhân Việt-Mỹ và gia đình đã ôm choàng lấy nhau mắt lệ nghẹn ngào vì lời xin lỗi đầy tình huynh đệ chi binh của Đại Tướng Westmoreland. Ngay lúc đó từ hàng ghế danh dự, chúng tôi đã bước ngay đến vị trí của diễn đàn, đứng trong thế nghiêm, chào tay để cám ơn Đại Tướng Westmoreland, một vị tướng lãnh đạo đức và là một người bạn đồng minh khả kính của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa cho đến giờ lâm chung.
Mùa hè năm 1987, chúng tôi đã được vinh dự đón nhận trọng trách của Tổng Hội Cựu Chiến Sĩ Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa tại hải ngoại để đảm nhận chức vụ Chủ Tịch Ủy Ban Tổ Chức Lễ Kỷ Niệm Ngày Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa tại thành phố New Orleans, Louisiana. Chúng tôi đã đạt thư mời Đại Tướng và Bà Westmoreland cùng nhiều tướng lãnh Việt-Mỹ khác về tham dự buổi lễ. Nhiều tướng lãnh Việt-Mỹ đã nhận lời tham dự, ngược lại một số cựu tướng lãnh V.N.C.H. khác đã viện nhiều lý do khác nhau từ chối không tham dự. Sự hiện diện của Đại Tướng Westmoreland đối với Lễ Kỷ Niệm Ngày Quân Lực V.N.C.H. năm 1987 đã nói lên sự ngưỡng mộ của cá nhân ông đối với tinh thần chiến đấu anh dũng của quân lực V.N.C.H. trong suốt cuộc chiến. Trong những cuộc mạn đàm thân mật với Đại Tướng và Bà Westmoreland sau đó, Đại Tướng đã bày tỏ sự bất đồng về đường lối chánh trị của Hoa Kỳ đối với Việt Nam Cộng Hòa lúc bấy giờ; đồng thời ông cũng bùi ngùi nhắc đến thời gian phục vụ của ông tại Việt Nam, những người bạn đồng minh còn lại tại Sài Gòn, cũng như sự bức tử Việt Nam Cộng Hòa vào tháng Tư năm 1975.
Vào giữa thập niên 90 qua lời mời của một hệ thống truyền hình Hoa Kỳ để đến Hà Nội tham dự một cuộc đàm thoại trực tiếp truyền hình cùng với Cựu Bộ Trưởng Quốc Phòng Hoa Kỳ Robert McNamara và hai cựu tướng lãnh Cộng sản Việt Nam Võ Nguyên Giáp và Văn Tiến Dũng, Đại Tướng Westmoreland đã mạnh mẽ bác bỏ lời mời này. Một trong những lý do là vì Đại Tướng Westmoreland không muốn làm buồn lòng những người bạn Việt Nam Cộng Hòa.
Chúng tôi rất xúc động vì sự ra đi đột ngột của Đại Tướng William Childs Westmoreland. Được vinh dự tiếp xúc nhiều lần với Đại Tướng và Bà "Kitsy" Westmoreland sau năm 1975, tôi rất khâm phục khí phách và cá tánh trung thành của Đại Tướng. Đại Tướng Westmoreland rất cởi mở và thành thật. Nhân dịp sinh nhật 80 tuổi của Đại Tướng vào năm 1994, chúng tôi cùng một số anh em cựu quân nhân Q.L.V.N.C.H. được vinh dự tham dự lễ sinh nhật của Đại Tướng Westmoreland và tái ngộ với ông tại Long Beach, California. Đại Tướng Westmoreland đã lộ vẻ hớn hở ra mặt mỗi khi có dịp tiếp xúc với anh em cựu quân nhân Việt Nam Cộng Hòa.
Theo tin tức từ gia đình Đại Tướng Westmoreland, chúng tôi được biết là tang lễ của Đại Tướng sẽ được cử hành vào ngày Thứ Hai 25 tháng 7 năm 2005 tại trường Đại Học Quân Sự West Point, nơi mà Đại Tướng đã tốt nghiệp sĩ quan và khởi sự đời binh nghiệp. Linh cửu của Đại Tướng Westmoreland sẽ được mai táng theo lễ nghi quân cách trong khuôn viên trường Đại Học Quân Sự West Point bên cạnh những danh tướng khác của Hoa Kỳ như Cố Thống Tướng MacArthur, Cố Đại Tướng Patton, v.v...
Một cuộc chiến đã tàn, một đời binh nghiệp đã qua đi, một trang sử được lật qua với bao nhiêu kỷ niệm thời chiến tranh và hậu chiến Việt Nam với Cố Đại Tướng William Childs Westmoreland. Việt Nam Cộng Hòa đã mất đi một người bạn đồng hành, một chiến sĩ tự do và một đồng minh trung thành đáng mến.
Chúng tôi xin thành kính nghiêng mình trước sự ra đi đau buồn của Đại Tướng William Childs Westmoreland. Nguyện xin cho linh hồn Đại Tướng được yên nghỉ cùng những chiến hữu tự do đã ra đi trước ông và ước mong rằng cộng đồng người Việt hải ngoại sẽ không bao giờ quên một người bạn trung kiên, một cựu tướng lãnh chỉ huy can trường trước mọi áp lực chính trị, một chiến sĩ tự do vẫn luôn đứng về phía chính nghĩa Việt Nam Cộng Hòa như Cố Đại Tướng William Childs Westmoreland.
Xin chào vĩnh biệt Đại Tướng.
*Chú Thích: Trích từ Việt Báo ngày thú năm 7/21/05.
edited by Hieunguyen11 on 4/28/2012
Được đăng bởi Mai Nguyễn Huỳnh St.8872
http://maidayhoabnh.blogspot.com/2012/10/song-e-chien-tranh-chet-cho-hoa-binh-21b.html
Xin mời xem tiếP;
SỐNG ĐỂ CHIẾN TRANH- CHẾT CHO HÒA BÌNH {22}
http://maidayhoabnh.blogspot.com/2012/11/song-e-chien-tranh-chet-cho-hoa-binh-22.html
NIỆM CUỐI SÀI GÒN!!
Ba mươi năm đã qua. Ba mươi năm của những đoạn trường, dâu bể. Mái đầu xanh của những người lính trẻ năm nào giờ đã điểm trắng màu sương. Nắm xưong tàn của đồng đội gục ngã trong cuộc chiến tương tàn cốt nhục giờ hẵn đã nhạt nhòa theo cát bụi ! Có còn chăng chỉ là những nuối tiếc, nhớ thương của gia đinh, của bạn bè, đồng đội cũ mỗi độ Tháng Tư về. Tháng Tư, tháng của đau thưong, đất trời hận tủi; tháng của những đêm dài tăm tối, không-còn-thấy-ánh-mặt-trời! Xin một giọt nước mắt khóc cho quê hương điêu tàn, tang tóc. Khóc cho hơn sáu triệu sinh linh của cả hai miền Nam Bắc đã nằm xuống tức tưởi bởi những tham vọng cuồng điên của những tay đồ tể, mất hẵn tính người. Đất nước còn được gì sau hơn ba mươi năm tàn cuộc chiến?! Có còn chăng chỉ là những đói nghèo, lạc hậu, thù hận, bất công, nhũng lạm. Có còn chăng là những vết hằn rức ray, trăn trở của những con người đã từng một thời nhập cuộc, mong làm một chút gì đó cho quê hương, đất nước; nhưng lực bất tòng tâm, nên đành cúi mặt ngậm ngùi, nhìn quê hương tan tát! Xương máu của bao triệu người Việt đã đỗ trong cuộc chiến “đánh-cho-Mỹ-cút-Ngụy-nhào”, dấy động bởi tập đoàn cai trị Bắc phương; để rồi hai mươi năm sau, chính những người Cộng Sản đó lại trải thảm đỏ, van nài kẻ tử thù xưa mau trở lại!! Ôi oái ăm, tủi nhục, uất hờn, mai mĩa cho bao triệu con ngưòi đã nằm xuống! Ba mươi năm, tàn-cơn- chinh-chiến, người Cộng Sản VN vẫn không chút hồi tâm hối cải, vẫn tiếp tục đoạ đày đất nước! Vẫn vì những tư lợi, bè phái riêng tư, cản trở mọi nổ lực nhằm dân chủ hóa đất nước. Nhằm đưa đất nước vượt thoát cái vòng luẫn quẫn ác độc: 'chuyên chế-đói nghèo-lạc hậu', đã đeo đuổi dân tộc dai dẵng hàng bao thập kỹ. Người Cộng Sản Âu châu dù sao đi nữa cũng còn có cái can đảm tột cùng và cái liêm sĩ cần thiêt của những kẽ sĩ, biết công khai hối lổi, nhìn nhận những sai lầm của mình đã gây điêu tàn cho đất nước. Nhưng người Cộng Sản Á châu, nhất là người CS Việt Nam không hề có được cái liêm sĩ đó! Vẫn đội cái thây ma “Chũ-Nghĩa-Xã-Hội-ưu-việt” rửa nát để tiếp tục lừa mị, phỉnh gạt, mưu cầu tư lợi cho bản thân và bè nhóm. Mẹ Việt Nam vẫn tiếp tục ưu phiền nhìn những đứa con nghịch-tử không hề biết hối cải, ăn năn; sớm quay đầu trở lại với tự tình dân tộc. Hoà giải, hàn gắn những nổi-thù-hận-thương-đau do chính họ gây nên; vẫn tiếp tục đi theo con đường tội lỗi cũ!! Ôi mẹ hiền Việt Nam! Mẹ vẫn mãi mãi gặm nhắm nổi ưu phiền ray rứt, ngậm ngùi nhìn đàn con hận thù cấu xé lẫn nhau, tự-nguyện làm tên-lính-đánh-thuê cho những thế lực cường quốc ngoại bang làm điêu tàn thêm đất nước! Nên mẹ vẫn nhỏ lệ ngậm ngùi, ôm mãi trong lòng một nổi buồn, nổi-buồn-nhược-tiểu-xót-xa!!!
HUY TƯỞNG
California, những ngày tháng tha hương, 2005
Ba mươi năm đã qua. Ba mươi năm của những đoạn trường, dâu bể. Mái đầu xanh của những người lính trẻ năm nào giờ đã điểm trắng màu sương. Nắm xưong tàn của đồng đội gục ngã trong cuộc chiến tương tàn cốt nhục giờ hẵn đã nhạt nhòa theo cát bụi ! Có còn chăng chỉ là những nuối tiếc, nhớ thương của gia đinh, của bạn bè, đồng đội cũ mỗi độ Tháng Tư về. Tháng Tư, tháng của đau thưong, đất trời hận tủi; tháng của những đêm dài tăm tối, không-còn-thấy-ánh-mặt-trời! Xin một giọt nước mắt khóc cho quê hương điêu tàn, tang tóc. Khóc cho hơn sáu triệu sinh linh của cả hai miền Nam Bắc đã nằm xuống tức tưởi bởi những tham vọng cuồng điên của những tay đồ tể, mất hẵn tính người. Đất nước còn được gì sau hơn ba mươi năm tàn cuộc chiến?! Có còn chăng chỉ là những đói nghèo, lạc hậu, thù hận, bất công, nhũng lạm. Có còn chăng là những vết hằn rức ray, trăn trở của những con người đã từng một thời nhập cuộc, mong làm một chút gì đó cho quê hương, đất nước; nhưng lực bất tòng tâm, nên đành cúi mặt ngậm ngùi, nhìn quê hương tan tát! Xương máu của bao triệu người Việt đã đỗ trong cuộc chiến “đánh-cho-Mỹ-cút-Ngụy-nhào”, dấy động bởi tập đoàn cai trị Bắc phương; để rồi hai mươi năm sau, chính những người Cộng Sản đó lại trải thảm đỏ, van nài kẻ tử thù xưa mau trở lại!! Ôi oái ăm, tủi nhục, uất hờn, mai mĩa cho bao triệu con ngưòi đã nằm xuống! Ba mươi năm, tàn-cơn- chinh-chiến, người Cộng Sản VN vẫn không chút hồi tâm hối cải, vẫn tiếp tục đoạ đày đất nước! Vẫn vì những tư lợi, bè phái riêng tư, cản trở mọi nổ lực nhằm dân chủ hóa đất nước. Nhằm đưa đất nước vượt thoát cái vòng luẫn quẫn ác độc: 'chuyên chế-đói nghèo-lạc hậu', đã đeo đuổi dân tộc dai dẵng hàng bao thập kỹ. Người Cộng Sản Âu châu dù sao đi nữa cũng còn có cái can đảm tột cùng và cái liêm sĩ cần thiêt của những kẽ sĩ, biết công khai hối lổi, nhìn nhận những sai lầm của mình đã gây điêu tàn cho đất nước. Nhưng người Cộng Sản Á châu, nhất là người CS Việt Nam không hề có được cái liêm sĩ đó! Vẫn đội cái thây ma “Chũ-Nghĩa-Xã-Hội-ưu-việt” rửa nát để tiếp tục lừa mị, phỉnh gạt, mưu cầu tư lợi cho bản thân và bè nhóm. Mẹ Việt Nam vẫn tiếp tục ưu phiền nhìn những đứa con nghịch-tử không hề biết hối cải, ăn năn; sớm quay đầu trở lại với tự tình dân tộc. Hoà giải, hàn gắn những nổi-thù-hận-thương-đau do chính họ gây nên; vẫn tiếp tục đi theo con đường tội lỗi cũ!! Ôi mẹ hiền Việt Nam! Mẹ vẫn mãi mãi gặm nhắm nổi ưu phiền ray rứt, ngậm ngùi nhìn đàn con hận thù cấu xé lẫn nhau, tự-nguyện làm tên-lính-đánh-thuê cho những thế lực cường quốc ngoại bang làm điêu tàn thêm đất nước! Nên mẹ vẫn nhỏ lệ ngậm ngùi, ôm mãi trong lòng một nổi buồn, nổi-buồn-nhược-tiểu-xót-xa!!!
HUY TƯỞNG
California, những ngày tháng tha hương, 2005
Xin xem tiếp:
SỐNG ĐỂ CHIẾN TRANH- CHẾT CHO HÒA BÌNH {20} http://maidayhoabnh.blogspot.com/2012/10/song-e-chien-tranh-chet-cho-hoa-binh-20.html
Mai Nguyễn Huỳnh
19 Tháng 3 2015 ·
TƯỞNG NIỆM 30-4-75: ĐẠI BÀNG GẢY CÁNH THANG TƯ
26/04/2012 by: hh75
Mũ Đỏ Nguyễn Văn Lập
(Để kính dâng anh hồn đồng đội tôi đã nằm xuống để bảo vệ Thủ đô Saigon)
Ngựa đang sải vó lưng đồi
Súng gươm bỏ lại cuộc chơi nửa chừng
Một thời ngang dọc kiêu hùng
Tháng tư gảy súng thấm từng nổi đau…
Ta đứng bên nầy, trông núi sông
Một trời thương nhớ ở phương đông
Đường hoa theo dấu chân luân lạc
Một gánh giang san khóc hộ chồng
Một ngày tan nát bao thân phận
Nửa kiếp lưu vong tối mặt mày
Cũng thử đưa cay bằng chiến trận
Ói toàn uất hận lúc xuôi tay
Bạn bè còn lại bao nhiêu đứa
Đứa còn, đứa mất chẳng ai hay
Chí lớn cùng đường, tài bỏ xó
Anh hùng bạt mạng, vợ con lo
Nhớ quê chửi nát mồ ma đỏ
Một nắm xương khô đẫm máu đào
Nhìn nhau bổng thấy quê hương củ
Nghìn trùng rực rở núi sông xưa
Vết đau ngày tháng còn mưng mủ
Giọt lệ bên đường mặc gió mưa
Ví thử xuân xanh còn rực lửa
Cũng đành dâng hiến trọn non sông
Và em, sẻ một đời tựa cửa
Nhìn qua lục địa để ngóng trông.
Sau trận Khánh Dương, Ban Mê Thuột, Tiểu đoàn 2 pháo binh Nhảy Dù về hậu cứ Nguyễn Huệ, Long Bình để tái bổ xung, và được tái trang bị 18 khẩu đại bác 105 ly kiểu củ M2A1 từ thời đệ nhị thế chiến, tôi được chỉ định thành lập lại pháo đội B2 với quân số gần 100 người trong đó khoảng 20 người từ pháo đội chỉ huy đưa sang, còn lại bổ xung toàn là lao công đào binh và quân phạm đủ gốc lính từ quân lao Gò Vấp.
Lệnh trên đưa ra phải huấn luyện tác xạ cấp tốc tại đơn vị và không bắn đạn thật, vì tình thế sôi động có thể hành quân bất cứ lúc nào, không còn sĩ quan huấn luyện, một mình tôi làm tất cả mọi chuyện cho pháo đội. Một tuần sau, ngày 29 tháng 4 năm 1975, lệnh hành quân đưa ra, về Saigon bảo vệ thủ đô. Thông thường một pháo đội Dù đóng quân thì có một đại đội Dù tác chiến bảo vệ, lần này thì không, lệnh trên cho biết phải tự bảo vệ. Cho thấy tình hình quân số trừ bị của Nhảy Dù coi như cạn.
Từ Long Bình theo xa lộ Đại Hàn, pháo đội tôi chiếm đóng sân vận động Cộng Hòa ở đường Nguyễn Kim vào xế trưa, người quãn nhiệm sân vận động ngơ ngác khi thấy pháo đội tôi kéo vào sân. Sau khi hướng bắn đã sẳn sàng một vòng cung về phía Sư Đoàn Nhảy Dù, Bộ Tổng Tham Mưu, và Dinh Độc Lập, tôi cho lệnh đóng cửa sân lại, người quãn nhiệm năn nỉ cần phải ra vào làm nhiệm vụ nên xin giử chìa khóa, và tôi bằng lòng. Thượng sĩ Thọ, thường vụ pháo đội nói đùa với tôi: "Trung úy định tử thủ". Tôi trả lời không vào câu hỏi: " Tình thế lộn xộn, coi chừng địch trà trộn xin vào sân, nên phải đóng cửa, anh cho con cái lên hết trên khán đài, dàn súng cá nhân và lựu đạn sẳn sàng, còn các các khẩu thì trực tại chổ, sẳn sàng tác xạ."
Hơn 2,000 quả đạn pháo tôi cho tháo ra khỏi thùng và gắn đầu nổ. Lúc này tôi cũng hơi lo, phát pháo đầu tiên của pháo đội để bảo vệ Thủ đô sẻ do những pháo thủ trời gầm đất lỡ mới vào nghề như thế này bắn, thiệt đã. Ngoài các khẩu trưởng và ngắm viên là có kinh nghiệm còn lại toàn tay mơ, pháo đội tôi toàn là thứ dữ từ quân lao xá tội vào giờ chót đưa về, tôi cũng không có thì giờ để mà hỏi han, chỉ cho một số anh em mới về đi phép hai ngày với lời dặn dò nếu các anh cãm thấy có bổn phận của một người lính trong hoàn cảnh dầu sôi lửa bỏng này thì về lại đơn vị đúng ngày giờ, nếu không thì đào ngủ luôn chứ về trể thì đừng trách. Đòn tâm lý có hiệu quả, không có một người nào trể phép, tôi mừng lắm, ít ra giờ chót tôi còn cả trăm tay súng sẳn sàng sống chết với mình. Họ có biết về Dù là đeo tử bài trước ngực hay không tôi không rỏ, chứ biết rỏ họ đã thấm kỷ luật của Nhảy Dù. Gần trưa ngoài cổng có một người xin vào, vị này là Trung úy Nam của Trường Quân Báo Cây Mai, ông dẫn đứa con trai là Trung sĩ nhất Liêng đi phép trể không dám về trình diện đơn vị nên nhờ bố dẫn vào, tôi bằng lòng cho Liêng về lại pháo đội làm khẩu trưởng khẩu 3 tức là khẩu chuẩn, đồng thời nhờ Trung Úy Nam giới thiệu và chở xe Honda đến một tiệm tạp hóa gần đó để mua chịu thực phẩm, vì một khi đụng lớn có hể không tiếp tế được. Người chủ tiệm bằng lòng và nói lúc nào cũng sẳn sàng giúp đở Nhảy Dù. Đến trưa thì có một pháo đội Biệt Động Quân Biên Phòng do một vị Thiếu Tá chỉ huy kéo vào xin đóng quân. Tôi gọi Tiểu đoàn tôi báo cho biết rồi mời vào. Tôi cũng xin lỗi vị chỉ huy này rồi nói thẳng, nếu có gì lộn xộn xin đừng chạy về hướng pháo đội tôi vì tôi sẻ trực xạ nếu Việt cộng đánh vào. Để tránh bị Việt cộng trà trộn, coi như hai vị trí pháo biệt lập, cũng không liên lạc hàng ngang bằng tần số truyền tin.
Đến lúc này thì sân Cộng Hòa đã trở thành một địa điểm tìm đơn vị bị thất lạc. Hàng ngàn nếu không nói là hàng mấy ngàn binh lính, sĩ quan của nhiều quân binh chủng mà nhiều nhất là lính Biệt Khu Thủ Đô bị lạc đơn vị nghe tin Nhảy Dù về sân Cộng Hòa nên họ tự động tìm đến. Họ đến tìm đơn vị không thấy rồi lại đi, không hiểu sao họ biết có chúng tôi ở đây mà tìm đến, có người còn súng có người không, đa số là tay không lặng lẽ đi ngang pháo đội tôi nhìn vào, còn các pháo thủ của tôi thì súng cá nhân đã lên đạn đề phòng Việt cộng giả dạng đánh úp. Lúc này mà tôi yêu cầu những anh em còn súng và thất lạc đơn vị này hảy ở lại bảo vệ cho chúng tôi bắn, chắc chắn họ sẻ bằng lòng, nhưng tình thế hết sức phức tạp hiện nay không tiện yêu cầu điều này. Đến xế trưa, một chiếc trực thăng UH1B bị lạc đơn vị đáp xuống giửa sân hỏi han tin tức rồi lại bay lên ( Sau này đi tù chung gặp mặt kể lại mới biết tên là Đại úy Trần Văn Phước ở gần nhà chúng tôi). Lúc này trên bầu trời bổng có nhiều chiếc trực thăng khác bay từ biển vào hướng tòa đại sứ Hoa Kỳ rồi lại bay ra, tôi biết họ đang di tãn, bỏ của chạy lấy người.
Đến tối tôi cho đóng cửa sân lại rồi leo lên khán đài chính nhìn về phía Saigon lòng buồn vô hạn. Tôi sinh ra và lớn lên giửa lòng Thủ đô, cuộc đời tôi gắn liền với Saigon, từng hàng cây góc phố, từng con đường nhỏ thân quen tiếng gọi mì ban đêm, con đường Lê Thánh Tôn ngập lá me bay buổi sáng vẫn còn đây, dòng sông tuổi thơ của tôi thật êm đềm trôi trên hè phố sau giờ tan học vẫn còn đó, gần hơn chút nửa là ngôi trường trung học Chu Văn An thân yêu, nơi tuổi trẻ tôi ươm biết bao nhiêu mộng mơ, rốt cục cũng chìm vào cơn lốc chiến tranh. Saigon máu thịt quê hương tôi đang hấp hối. Saigon của tôi đang bị bức tử. Giờ này tôi không còn nghe tiếng đại bác ru đêm, tất cả các ngõ vào Saigon đã bị phong kín, cơn hấp hối này sẻ có tôi tham dự như một chứng nhân nếu còn sống sau chinh chiến, hay sẻ nằm xuống tức tưởi nghẹn ngào. Dòng suy nghỉ miên man đưa tôi trở về với gia đình, hai đứa con nhỏ và Thụy Trang yêu dấu của tôi đang ở cách tôi chỉ khoảng mười phút xe, em giờ này chắc đang lo sợ và có thao thức như anh không, chắc em cũng hiểu tại sao đến giờ phút này anh vẫn còn cầm súng, con người ta ai cũng có số phận, và những người lính quốc gia cầm súng đang bảo vệ Thủ đô đã chọn cho mình một số phận, hiên ngang đi nốt con đường khổ nạn của dân tộc, nếu anh có bề gì thì ráng nuôi con, sau này bảo bố nó là lính Nhảy Dù, chết để bảo vệ thủ đô.
Những tràng súng lẽ tẻ từ các nơi dội về, tôi leo xuống khán đài trở về đài tác xạ, giở xấp bản đồ miền Tây ra nhìn không biết bao nhiêu lần, cả Quân khu 4 vẫn còn nguyên, cùng lắm là Tiểu đoàn tôi sẻ rút về đây. Nhưng chuyện này đã không xảy ra, quân lực Việt Nam Cộng Hòa đã bị bức tử. Có nhiều điều đã báo trước sự phản bội của Hoa Kỳ, khi Kissinger thả những quả bóng bàn ngoại giao lăn lốc cốc tại Bắc Kinh năm 1971, sửa soạn cho Tổng Thống Nixon bay qua Thượng Hải ký thông cáo chung bình thường hoá ngoại giao giửa Hoa Kỳ và Trung cộng thì mọi chuyện đã an bài, cộng sản xưa nay ký thông cáo chung bao giờ cũng phải có điều kiện, phải có món quà ra mắt, đó là lý do Hoàng Sa của Việt Nam lọt vào tay của Trung cộng ngày 19 tháng 1 năm 1974 trong khi hải quân Hoa Kỳ nằm bất động tại biển Đông, mặc dù có lời cầu cứu từ hải quân Việt Nam Cộng Hòa. Từ đó, chúng tôi biết miền nam Việt Nam sẻ bị bỏ rơi, và Saigon không thể mất trừ khi có phép lạ. Anh em Nhảy Dù chúng tôi đều biết sẽ có ngày về bảo vệ Thủ đô và đánh một trận cuối đời thật oanh liệt, có chết cũng cam lòng, nhưng không bao giờ dự trù bị buông súng tại đây, và ngày đó hôm nay, đã đến..
Sáng ngày 30 tháng 4 năm 1975, nhiều tiếng nổ lớn như là hoả tiển 122 ly về hướng phi trường Tân Sơn Nhất, bầu trời bổng nhiên thấp xuống thật u ám như sắp để tang cho một chế độ, những người lính lạc đơn vị lại kéo về sân Cộng Hòa rồi lại lủi thủi ra đi, những giờ phút cuối đời lính, họ như những con đại bàng bị tiễn thương, đang cố gắng vỗ đôi cánh gẩy lần chót tìm về cái tổ ấm quân đội khét mùi thuốc súng, vì quân đội là ngôi nhà thứ hai của họ, ở đó họ mới có thể cầm súng để bảo vệ tổ quốc, họ cũng chính là tôi, là lính. Gần 10 giờ sáng, những tràng đại bác đầu tiên của Pháo Đội A và Pháo đội B của Tiểu đoàn tôi ở Trường đua Phú Thọ bắt đầu bắn, điện văn xin tác xạ từ các nơi gọi về Tiểu đoàn tới tấp. Các đơn vị của Lữ đoàn 4 Dù, của Biệt Động Quân đang đụng địch, 6 khẩu đại bác 105 ly của Pháo đội Biệt Động Quân nằm kế bên cũng đã tác xạ, khói bay ngược về phía chúng tôi. Tôi cho cả pháo đội quay nòng về hướng bắn sẳn sàng tác xạ và khẩu chuẩn đặt giửa cột gôn nạp một quả đạn khói đạn khói, một lúc sau Thiếu Tá Nguyễn Kim Việt, Trưởng ban 3 cho điểm tác xạ bắn theo yêu cầu. Lúc này đạn lớn đạn nhỏ nổ ran về phía Bộ Tư Lệnh Sư Đoàn Dù, hướng Bà Điểm và nhiều nhất là khu Ngả Ba Hàng Xanh, còn Dinh Độc Lập vẫn yên tĩnh. Những chiếc trực thăng Mỹ từ đệ thất hạm đội vẫn còn tiếp tục bay về hướng Toà đại sứ cùng với những chiếc Cobra bay bảo vệ nhưng không nghe tiếng bắn từ phi cơ.
Mặc dầu tôi chưa bắn, nhưng Tiểu đoàn bổng ra lệnh "check fire" (ngưng bắn). Một lúc sau, tôi gọi về Tiểu đoàn nói bằng bạch văn "Hướng bắn của tôi đâu có gần mấy con chuồn chuồn, tôi thấy rỏ bằng mắt thường, bảo đảm bắn không rớt tụi nó đâu, đích thân cho tác xạ đi". Thiếu Tá Việt bảo "Đợi". Tôi buông ống liên hợp xuống, ngao ngán. Đến giờ phút này, chính phủ hai ngày lộ mặt phản quốc, sợ pháo binh Nhảy Dù bắn rơi máy bay Mỹ nên ra lệnh check fire, tiện thể là check fire luôn không cho bắn vào Việt cộng đang đánh vào các đơn vị phòng thủ Saigon. Tôi nhìn vào xạ bảng, những điểm cận phòng mà tôi đã chấm chung quanh Dinh Độc Lập, đã làm yếu tố tác xạ sẳn sàng như đang nhảy múa trước mắt tôi. Tôi ra lệnh cho 5 khẩu còn lại nạp đạn nổ mạnh và chờ đợi, đồng đội tôi đang ngả xuống oanh liệt để bảo vệ thủ đô, còn chúng tôi thì bị khóa họng, không yễm trợ cho họ được, giống hệt như trận Charlie năm tháng 4/1972. Đợi một lúc nửa, tôi bước ra đài tác xạ tiến về pháo đội, các khẩu trưởng hỏi nạp đạn lâu quá sao chưa bắn vậy Trung úy, tôi chỉ tay lên trời chỉ mấy chiếc trực thăng nói tại tụi nó đó.
Vừa lúc đó Hạ sĩ nhất Thạch truyền tin chạy ra gọi tôi: "Trung Úy, ông Minh đầu hàng rồi". Tôi vội chạy vào đài tác xạ, qua radio, tiếng Tổng Thống hai ngày, Dương Văn Minh kêu gọi buông súng như một nhát dao đâm vào tim mọi người. Tôi gọi máy về Tiểu đoàn hỏi có bắn tiếp không, hay tan hàng, hoặc bàn giao? Chừng nào có lệnh trực tiếp từ tiểu đoàn tôi mới thi hành chứ không hạ nòng đâu. Thiếu Tá Việt bảo đợi đấy. Độ 5 phút sau, tôi bước ra cửa đài tác xạ nhìn ra ngoài, các đơn vị bạn trong sân Cộng Hòa tự động tan hàng, sáu khẩu đại bác của Biệt Động Quân vẫn còn cất cao nòng, nhưng toàn thể đã lục tục rời vị trí, những người lính anh dũng của quân lực Việt Nam Cộng Hòa đi ngang qua chúng tôi hết sức buồn bả. Những con đại bàng một thời oanh liệt nam chinh bắc chiến đã thật sự gảy cánh tháng tư, phát súng phát ra không phải từ Hà Nội mà từ Washington DC đã bức tử cả một quân đội anh hùng, 21 năm nay, Việt cộng đâu có làm gì được chúng tôi, chỉ một phản bội của đồng minh thôi đã làm tan nát cả một quốc gia. Từ năm mùa hè đỏ lửa 1972 đến nay, tại Bình Long, Kontum, Trị Thiên, một mình quân lực Việt Nam Cộng Hòa đã anh dũng chống lại cả một khối cộng sản tế hung hản, đáng tan tành bọn chúng, không anh hùng sao được.
Lúc này, tại đây, chỉ còn pháo đội của tôi, những người lính của giờ thứ 25 của cuộc chiến vẫn không chịu rời đơn vị, trừ hai người xin phép về thăm gia đình rồi kẹt luôn, còn thì hiện diện đầy đủ, hai hôm nay, họ chỉ cần bước ra khỏi sân vận động là về với gia đình, và ngay bây giờ họ cũng đã có quyền này, tại sao lại còn đứng đây? Họ là Nhảy Dù, cũng như tôi, họ đang đợi lệnh. Không ai có thể ra lệnh cho tôi buông súng trừ cấp chỉ huy trực tiếp. Ngay lúc đó, Thiếu Tá Tiểu đoàn phó, Đỗ Tiến Hóa, chạy xe Jeep đến ra lệnh cho tôi tan hàng. Tôi trở vào đài tác xạ, chấm điểm cho pháo đội quay nòng về trại Hoàng Hoa Thám để chào tạm biệt , rồi gọi Liêng vào ra lệnh :" Anh cho tất cả pháo đội, quần áo chĩnh tề, ba lô xếp thẳng hàng như ở quân trường, khi tôi ra, bồng súng chào trình diện quân số, đợi lệnh".
Khi tôi ra trước hàng quân, pháo đội đã sẳn sàng tư thế chào kính, 6 khẩu đại bác vẫn giương cao nòng, những người lính bồng súng chào thật nghiêm trang, nét mặt họ không điểm một chút hốt hoảng hay lo sợ, họ tuân lệnh cấp chỉ huy một cách tuyệt đối. Tôi nhìn anh em và tiếc nếu có lá quốc kỳ màu vàng ba sọc đỏ lúc này, tôi đã cho cử hành lễ chào quốc kỳ ngay lập tức. Tôi cắn chặt đôi hàm răng để khỏi bật ra tiếng khóc vì trong lòng hết sức thương cãm, những người lính của tôi, có người mới về đơn vị chưa đầy hai tuần, vẫn tuân lệnh cấp chỉ huy dầu cho đứng trước hoàn cảnh tuyệt vọng như thế này. Tôi cho anh em nghỉ và nói: " Tôi thi hành lệnh cấp trên cho pháo đội tan hàng, tôi biết việc này sẻ làm cho anh em rất đau lòng, nhưng là quân đội chúng ta phải thi hành lệnh, sau này chắc chắn là anh em sẻ gặp rất nhiều khó khăn, là chiến sĩ Nhảy Dù anh em hảy noi theo truyền thống binh chủng, cố gắng mà sống". Sau đó tôi cho pháo đội hạ nòng đại bác xuống và tháo đạn ra, súng cá nhân thì xếp thẳng hàng trên ba lô như thể đang nghỉ ngơi sau những giờ huấn luyện tác xạ. Các khẩu trưởng hỏi tôi có dùng lựu đạn lân tinh phá nòng đại bác hay không, tôi lắc đầu. Thạch lại hỏi tôi còn đài tác xạ thì sao, tôi cũng lắc đầu nói để nguyên.
Pháo đội tôi đâu có đầu hàng hay bị tràn ngập, bị địch tràn ngập mới phải phá súng, phá đài tác xạ, chúng tôi đã chiến đấu và đang giờ nghỉ mà, pháo đội tôi chỉ tạm nghỉ cuộc chơi. Lính quốc gia không bao giờ đầu hàng cộng sản, họ chỉ bị bức tử phải buông súng và tạm nghỉ cuộc chơi.
Từng anh em binh sĩ hạ sĩ quan chào từ giả tôi, một đệ tử ruột đòi đi theo tôi trở về nhà, tôi không cho và nói đi theo tôi rất nguy hiểm. Trong khoảng khắc, sân Cộng Hòa không còn một bóng người, chỉ còn mình tôi trở vào nhà viên quãn thủ sân xin một bộ đồ civil, vào đài tác xạ thay đồ trận, xong, tôi trở ra vị trí đứng nghiêm chào. Những khẩu đại bác gióng thẳng hàng bên cạnh súng cá nhân M16 và quân trang của đơn vị tôi còn đó như bật lên một sức sống mãnh liệt, một phần đời tôi ở trong đó đang thức dậy nổi căm phẩn, quê hương tôi rồi đây phải gánh chịu nổi đau mất nước về tay cộng sản khát máu, niềm uất hận này không bao giờ tan. Tôi buồn bả quay gót trở về nhà, không dám quay lại nhìn pháo đội một lần chót, vì nhìn nửa tôi sẻ khóc. Anh em quân đội chúng tôi đã cố gắng làm tròn bổn phận của mình trong giai đoạn đau thương của đất nước, nay đành bó tay, nhưng là lính không thể khóc vào lúc này, vì tôi còn phải cố gắng để sống, để viết sau này, và nhớ đó, trong bộ đồ dân sự, tôi vẫn còn là một người lính nguyên thủy.
Hơn ba mươi năm qua, mổi năm đến ngày này, tôi lại khóc, không phải giọt nước mắt của những con đại bàng gảy cánh tháng tư, vì những người lính quốc gia đã tận lực làm tròn bổn phận đối với tổ quốc, được toàn dân ngưỡng mộ, và không có việc gì phải hối hận phải khóc vì không giữ được nước, vì cuộc chiến này là do quốc tế cộng sản và bàn tay lông lá đạo diễn, dân tộc ta chỉ là con cờ trên một bàn cờ đã xếp sẳn nước đi. Những giọt nước mắt của người lính quốc gia rơi xuống để khóc thương cho đất nước từ nay thống khổ dưới gông cùm cộng sản, chứ không phải than khóc cho số phận của mình, vì một khi vào quân đội dâng hiến đời mình cho tổ quốc là chấp nhận mọi hy sinh mất mát cho bản thân mình, do đó mới bảo vệ được miền nam tự do cho đến ngày bị bức tử.
Cộng sản Bắc Việt được quốc tế dàn xếp để Dương Văn Minh ra lệnh buông súng ngày 30/4/1975, chứ đâu có tài cán gì chiếm được miền nam, 21 năm nhận lệnh của cộng sản quốc tế xâm lược miền nam, lính cộng sản chết gấp chục lần so với lính cộng hòa, nếu tiếp tục cuộc chiến thì tất cả thanh niên miền bắc sẽ đời đời "sinh Bắc tử Nam". Năm 1972, sau những đợt Mỹ không kích miền bắc thật ác liệt, hồ sơ giải mật cho thấy Hà Nội đã gửi điện văn đầu hàng, nhưng Mỹ lờ đi vì nhu cầu giải quyết chiến tranh lạnh toàn cục, Mỹ bắt tay với Trung cộng để ly gián Liên Xô, và đã thành công, cộng sản quốc tế bị tan rả sau khi Nga Sô sụp đổ năm 1989 và khối cộng sản Đông Âu cũng tan rả theo sau đó. Nếu năm 1972 Mỹ chấp nhận cộng sản Bắc Việt đầu hàng, Mỹ tất phải gánh vác cuộc chiến trầm trọng hơn nửa vì Nga Tàu sẽ đoàn kết lại, thúc đẩy cộng sản Bắc Việt tiếp tục cuộc chiến sau đó, và chiến tranh lạnh sẽ tiếp tục. Trung cộng biết được nước cờ của Mỹ và ngăn cản Hà Nội không được chiếm Saigon, nhưng Hà Nội ngả theo Nga quyết đánh đến cùng, Mỹ phụ họa Hà Nội bằng cách ngưng viện trợ cho Saigon, và kết quả đúng như bàn cờ Mỹ đả đi. Miền nam Việt Nam rơi vào tay cộng sản và khối cộng sản quốc tế bị tan rả sau đó. Đồng bào cả nước ta bị bưng bít nên không nhìn thấy rỏ điều này.
Sau chiến tranh, Việt cộng đã trả thù đồng bào miền nam Việt Nam hết sức khốc liệt vì đã không theo chúng, Việt cộng đã dìm cả một dân tộc vào nghèo nàn, lạc hậu, và mất tự do, gái thì đi làm mãi dâm, trai thì đi làm cu li khắp thế giới, cái tự xưng là đỉnh cao trí tuệ loài người đang ngồi tại Hà Nội đã hèn hạ bán đất dâng biển cho Tàu cộng, quỳ gối làm tôi mọi cho chúng, bảo gì cũng phải nghe, cuộc chiến vừa qua đã không mang lại chiến thắng cho ai, chỉ có dân tộc Việt Nam là thua.
Mũ Đỏ Nguyễn Văn Lập
VĂN CHƯƠNG
Người lính VNCH
Tháng Ba gãy súng; Tháng Tư tan hàng (Tạp ghi Huy Phương)
Saturday, April 16, 2011 1:45:39 PM
Xem thêm
http://maidayhoabnh.blogspot.com/2012/10/song-e-chien-tranh-chet-cho-hoa-binh-20.html
19 Tháng 3 2015 ·
TƯỞNG NIỆM 30-4-75: ĐẠI BÀNG GẢY CÁNH THANG TƯ
26/04/2012 by: hh75
Mũ Đỏ Nguyễn Văn Lập
(Để kính dâng anh hồn đồng đội tôi đã nằm xuống để bảo vệ Thủ đô Saigon)
Ngựa đang sải vó lưng đồi
Súng gươm bỏ lại cuộc chơi nửa chừng
Một thời ngang dọc kiêu hùng
Tháng tư gảy súng thấm từng nổi đau…
Ta đứng bên nầy, trông núi sông
Một trời thương nhớ ở phương đông
Đường hoa theo dấu chân luân lạc
Một gánh giang san khóc hộ chồng
Một ngày tan nát bao thân phận
Nửa kiếp lưu vong tối mặt mày
Cũng thử đưa cay bằng chiến trận
Ói toàn uất hận lúc xuôi tay
Bạn bè còn lại bao nhiêu đứa
Đứa còn, đứa mất chẳng ai hay
Chí lớn cùng đường, tài bỏ xó
Anh hùng bạt mạng, vợ con lo
Nhớ quê chửi nát mồ ma đỏ
Một nắm xương khô đẫm máu đào
Nhìn nhau bổng thấy quê hương củ
Nghìn trùng rực rở núi sông xưa
Vết đau ngày tháng còn mưng mủ
Giọt lệ bên đường mặc gió mưa
Ví thử xuân xanh còn rực lửa
Cũng đành dâng hiến trọn non sông
Và em, sẻ một đời tựa cửa
Nhìn qua lục địa để ngóng trông.
Sau trận Khánh Dương, Ban Mê Thuột, Tiểu đoàn 2 pháo binh Nhảy Dù về hậu cứ Nguyễn Huệ, Long Bình để tái bổ xung, và được tái trang bị 18 khẩu đại bác 105 ly kiểu củ M2A1 từ thời đệ nhị thế chiến, tôi được chỉ định thành lập lại pháo đội B2 với quân số gần 100 người trong đó khoảng 20 người từ pháo đội chỉ huy đưa sang, còn lại bổ xung toàn là lao công đào binh và quân phạm đủ gốc lính từ quân lao Gò Vấp.
Lệnh trên đưa ra phải huấn luyện tác xạ cấp tốc tại đơn vị và không bắn đạn thật, vì tình thế sôi động có thể hành quân bất cứ lúc nào, không còn sĩ quan huấn luyện, một mình tôi làm tất cả mọi chuyện cho pháo đội. Một tuần sau, ngày 29 tháng 4 năm 1975, lệnh hành quân đưa ra, về Saigon bảo vệ thủ đô. Thông thường một pháo đội Dù đóng quân thì có một đại đội Dù tác chiến bảo vệ, lần này thì không, lệnh trên cho biết phải tự bảo vệ. Cho thấy tình hình quân số trừ bị của Nhảy Dù coi như cạn.
Từ Long Bình theo xa lộ Đại Hàn, pháo đội tôi chiếm đóng sân vận động Cộng Hòa ở đường Nguyễn Kim vào xế trưa, người quãn nhiệm sân vận động ngơ ngác khi thấy pháo đội tôi kéo vào sân. Sau khi hướng bắn đã sẳn sàng một vòng cung về phía Sư Đoàn Nhảy Dù, Bộ Tổng Tham Mưu, và Dinh Độc Lập, tôi cho lệnh đóng cửa sân lại, người quãn nhiệm năn nỉ cần phải ra vào làm nhiệm vụ nên xin giử chìa khóa, và tôi bằng lòng. Thượng sĩ Thọ, thường vụ pháo đội nói đùa với tôi: "Trung úy định tử thủ". Tôi trả lời không vào câu hỏi: " Tình thế lộn xộn, coi chừng địch trà trộn xin vào sân, nên phải đóng cửa, anh cho con cái lên hết trên khán đài, dàn súng cá nhân và lựu đạn sẳn sàng, còn các các khẩu thì trực tại chổ, sẳn sàng tác xạ."
Hơn 2,000 quả đạn pháo tôi cho tháo ra khỏi thùng và gắn đầu nổ. Lúc này tôi cũng hơi lo, phát pháo đầu tiên của pháo đội để bảo vệ Thủ đô sẻ do những pháo thủ trời gầm đất lỡ mới vào nghề như thế này bắn, thiệt đã. Ngoài các khẩu trưởng và ngắm viên là có kinh nghiệm còn lại toàn tay mơ, pháo đội tôi toàn là thứ dữ từ quân lao xá tội vào giờ chót đưa về, tôi cũng không có thì giờ để mà hỏi han, chỉ cho một số anh em mới về đi phép hai ngày với lời dặn dò nếu các anh cãm thấy có bổn phận của một người lính trong hoàn cảnh dầu sôi lửa bỏng này thì về lại đơn vị đúng ngày giờ, nếu không thì đào ngủ luôn chứ về trể thì đừng trách. Đòn tâm lý có hiệu quả, không có một người nào trể phép, tôi mừng lắm, ít ra giờ chót tôi còn cả trăm tay súng sẳn sàng sống chết với mình. Họ có biết về Dù là đeo tử bài trước ngực hay không tôi không rỏ, chứ biết rỏ họ đã thấm kỷ luật của Nhảy Dù. Gần trưa ngoài cổng có một người xin vào, vị này là Trung úy Nam của Trường Quân Báo Cây Mai, ông dẫn đứa con trai là Trung sĩ nhất Liêng đi phép trể không dám về trình diện đơn vị nên nhờ bố dẫn vào, tôi bằng lòng cho Liêng về lại pháo đội làm khẩu trưởng khẩu 3 tức là khẩu chuẩn, đồng thời nhờ Trung Úy Nam giới thiệu và chở xe Honda đến một tiệm tạp hóa gần đó để mua chịu thực phẩm, vì một khi đụng lớn có hể không tiếp tế được. Người chủ tiệm bằng lòng và nói lúc nào cũng sẳn sàng giúp đở Nhảy Dù. Đến trưa thì có một pháo đội Biệt Động Quân Biên Phòng do một vị Thiếu Tá chỉ huy kéo vào xin đóng quân. Tôi gọi Tiểu đoàn tôi báo cho biết rồi mời vào. Tôi cũng xin lỗi vị chỉ huy này rồi nói thẳng, nếu có gì lộn xộn xin đừng chạy về hướng pháo đội tôi vì tôi sẻ trực xạ nếu Việt cộng đánh vào. Để tránh bị Việt cộng trà trộn, coi như hai vị trí pháo biệt lập, cũng không liên lạc hàng ngang bằng tần số truyền tin.
Đến lúc này thì sân Cộng Hòa đã trở thành một địa điểm tìm đơn vị bị thất lạc. Hàng ngàn nếu không nói là hàng mấy ngàn binh lính, sĩ quan của nhiều quân binh chủng mà nhiều nhất là lính Biệt Khu Thủ Đô bị lạc đơn vị nghe tin Nhảy Dù về sân Cộng Hòa nên họ tự động tìm đến. Họ đến tìm đơn vị không thấy rồi lại đi, không hiểu sao họ biết có chúng tôi ở đây mà tìm đến, có người còn súng có người không, đa số là tay không lặng lẽ đi ngang pháo đội tôi nhìn vào, còn các pháo thủ của tôi thì súng cá nhân đã lên đạn đề phòng Việt cộng giả dạng đánh úp. Lúc này mà tôi yêu cầu những anh em còn súng và thất lạc đơn vị này hảy ở lại bảo vệ cho chúng tôi bắn, chắc chắn họ sẻ bằng lòng, nhưng tình thế hết sức phức tạp hiện nay không tiện yêu cầu điều này. Đến xế trưa, một chiếc trực thăng UH1B bị lạc đơn vị đáp xuống giửa sân hỏi han tin tức rồi lại bay lên ( Sau này đi tù chung gặp mặt kể lại mới biết tên là Đại úy Trần Văn Phước ở gần nhà chúng tôi). Lúc này trên bầu trời bổng có nhiều chiếc trực thăng khác bay từ biển vào hướng tòa đại sứ Hoa Kỳ rồi lại bay ra, tôi biết họ đang di tãn, bỏ của chạy lấy người.
Đến tối tôi cho đóng cửa sân lại rồi leo lên khán đài chính nhìn về phía Saigon lòng buồn vô hạn. Tôi sinh ra và lớn lên giửa lòng Thủ đô, cuộc đời tôi gắn liền với Saigon, từng hàng cây góc phố, từng con đường nhỏ thân quen tiếng gọi mì ban đêm, con đường Lê Thánh Tôn ngập lá me bay buổi sáng vẫn còn đây, dòng sông tuổi thơ của tôi thật êm đềm trôi trên hè phố sau giờ tan học vẫn còn đó, gần hơn chút nửa là ngôi trường trung học Chu Văn An thân yêu, nơi tuổi trẻ tôi ươm biết bao nhiêu mộng mơ, rốt cục cũng chìm vào cơn lốc chiến tranh. Saigon máu thịt quê hương tôi đang hấp hối. Saigon của tôi đang bị bức tử. Giờ này tôi không còn nghe tiếng đại bác ru đêm, tất cả các ngõ vào Saigon đã bị phong kín, cơn hấp hối này sẻ có tôi tham dự như một chứng nhân nếu còn sống sau chinh chiến, hay sẻ nằm xuống tức tưởi nghẹn ngào. Dòng suy nghỉ miên man đưa tôi trở về với gia đình, hai đứa con nhỏ và Thụy Trang yêu dấu của tôi đang ở cách tôi chỉ khoảng mười phút xe, em giờ này chắc đang lo sợ và có thao thức như anh không, chắc em cũng hiểu tại sao đến giờ phút này anh vẫn còn cầm súng, con người ta ai cũng có số phận, và những người lính quốc gia cầm súng đang bảo vệ Thủ đô đã chọn cho mình một số phận, hiên ngang đi nốt con đường khổ nạn của dân tộc, nếu anh có bề gì thì ráng nuôi con, sau này bảo bố nó là lính Nhảy Dù, chết để bảo vệ thủ đô.
Những tràng súng lẽ tẻ từ các nơi dội về, tôi leo xuống khán đài trở về đài tác xạ, giở xấp bản đồ miền Tây ra nhìn không biết bao nhiêu lần, cả Quân khu 4 vẫn còn nguyên, cùng lắm là Tiểu đoàn tôi sẻ rút về đây. Nhưng chuyện này đã không xảy ra, quân lực Việt Nam Cộng Hòa đã bị bức tử. Có nhiều điều đã báo trước sự phản bội của Hoa Kỳ, khi Kissinger thả những quả bóng bàn ngoại giao lăn lốc cốc tại Bắc Kinh năm 1971, sửa soạn cho Tổng Thống Nixon bay qua Thượng Hải ký thông cáo chung bình thường hoá ngoại giao giửa Hoa Kỳ và Trung cộng thì mọi chuyện đã an bài, cộng sản xưa nay ký thông cáo chung bao giờ cũng phải có điều kiện, phải có món quà ra mắt, đó là lý do Hoàng Sa của Việt Nam lọt vào tay của Trung cộng ngày 19 tháng 1 năm 1974 trong khi hải quân Hoa Kỳ nằm bất động tại biển Đông, mặc dù có lời cầu cứu từ hải quân Việt Nam Cộng Hòa. Từ đó, chúng tôi biết miền nam Việt Nam sẻ bị bỏ rơi, và Saigon không thể mất trừ khi có phép lạ. Anh em Nhảy Dù chúng tôi đều biết sẽ có ngày về bảo vệ Thủ đô và đánh một trận cuối đời thật oanh liệt, có chết cũng cam lòng, nhưng không bao giờ dự trù bị buông súng tại đây, và ngày đó hôm nay, đã đến..
Sáng ngày 30 tháng 4 năm 1975, nhiều tiếng nổ lớn như là hoả tiển 122 ly về hướng phi trường Tân Sơn Nhất, bầu trời bổng nhiên thấp xuống thật u ám như sắp để tang cho một chế độ, những người lính lạc đơn vị lại kéo về sân Cộng Hòa rồi lại lủi thủi ra đi, những giờ phút cuối đời lính, họ như những con đại bàng bị tiễn thương, đang cố gắng vỗ đôi cánh gẩy lần chót tìm về cái tổ ấm quân đội khét mùi thuốc súng, vì quân đội là ngôi nhà thứ hai của họ, ở đó họ mới có thể cầm súng để bảo vệ tổ quốc, họ cũng chính là tôi, là lính. Gần 10 giờ sáng, những tràng đại bác đầu tiên của Pháo Đội A và Pháo đội B của Tiểu đoàn tôi ở Trường đua Phú Thọ bắt đầu bắn, điện văn xin tác xạ từ các nơi gọi về Tiểu đoàn tới tấp. Các đơn vị của Lữ đoàn 4 Dù, của Biệt Động Quân đang đụng địch, 6 khẩu đại bác 105 ly của Pháo đội Biệt Động Quân nằm kế bên cũng đã tác xạ, khói bay ngược về phía chúng tôi. Tôi cho cả pháo đội quay nòng về hướng bắn sẳn sàng tác xạ và khẩu chuẩn đặt giửa cột gôn nạp một quả đạn khói đạn khói, một lúc sau Thiếu Tá Nguyễn Kim Việt, Trưởng ban 3 cho điểm tác xạ bắn theo yêu cầu. Lúc này đạn lớn đạn nhỏ nổ ran về phía Bộ Tư Lệnh Sư Đoàn Dù, hướng Bà Điểm và nhiều nhất là khu Ngả Ba Hàng Xanh, còn Dinh Độc Lập vẫn yên tĩnh. Những chiếc trực thăng Mỹ từ đệ thất hạm đội vẫn còn tiếp tục bay về hướng Toà đại sứ cùng với những chiếc Cobra bay bảo vệ nhưng không nghe tiếng bắn từ phi cơ.
Mặc dầu tôi chưa bắn, nhưng Tiểu đoàn bổng ra lệnh "check fire" (ngưng bắn). Một lúc sau, tôi gọi về Tiểu đoàn nói bằng bạch văn "Hướng bắn của tôi đâu có gần mấy con chuồn chuồn, tôi thấy rỏ bằng mắt thường, bảo đảm bắn không rớt tụi nó đâu, đích thân cho tác xạ đi". Thiếu Tá Việt bảo "Đợi". Tôi buông ống liên hợp xuống, ngao ngán. Đến giờ phút này, chính phủ hai ngày lộ mặt phản quốc, sợ pháo binh Nhảy Dù bắn rơi máy bay Mỹ nên ra lệnh check fire, tiện thể là check fire luôn không cho bắn vào Việt cộng đang đánh vào các đơn vị phòng thủ Saigon. Tôi nhìn vào xạ bảng, những điểm cận phòng mà tôi đã chấm chung quanh Dinh Độc Lập, đã làm yếu tố tác xạ sẳn sàng như đang nhảy múa trước mắt tôi. Tôi ra lệnh cho 5 khẩu còn lại nạp đạn nổ mạnh và chờ đợi, đồng đội tôi đang ngả xuống oanh liệt để bảo vệ thủ đô, còn chúng tôi thì bị khóa họng, không yễm trợ cho họ được, giống hệt như trận Charlie năm tháng 4/1972. Đợi một lúc nửa, tôi bước ra đài tác xạ tiến về pháo đội, các khẩu trưởng hỏi nạp đạn lâu quá sao chưa bắn vậy Trung úy, tôi chỉ tay lên trời chỉ mấy chiếc trực thăng nói tại tụi nó đó.
Vừa lúc đó Hạ sĩ nhất Thạch truyền tin chạy ra gọi tôi: "Trung Úy, ông Minh đầu hàng rồi". Tôi vội chạy vào đài tác xạ, qua radio, tiếng Tổng Thống hai ngày, Dương Văn Minh kêu gọi buông súng như một nhát dao đâm vào tim mọi người. Tôi gọi máy về Tiểu đoàn hỏi có bắn tiếp không, hay tan hàng, hoặc bàn giao? Chừng nào có lệnh trực tiếp từ tiểu đoàn tôi mới thi hành chứ không hạ nòng đâu. Thiếu Tá Việt bảo đợi đấy. Độ 5 phút sau, tôi bước ra cửa đài tác xạ nhìn ra ngoài, các đơn vị bạn trong sân Cộng Hòa tự động tan hàng, sáu khẩu đại bác của Biệt Động Quân vẫn còn cất cao nòng, nhưng toàn thể đã lục tục rời vị trí, những người lính anh dũng của quân lực Việt Nam Cộng Hòa đi ngang qua chúng tôi hết sức buồn bả. Những con đại bàng một thời oanh liệt nam chinh bắc chiến đã thật sự gảy cánh tháng tư, phát súng phát ra không phải từ Hà Nội mà từ Washington DC đã bức tử cả một quân đội anh hùng, 21 năm nay, Việt cộng đâu có làm gì được chúng tôi, chỉ một phản bội của đồng minh thôi đã làm tan nát cả một quốc gia. Từ năm mùa hè đỏ lửa 1972 đến nay, tại Bình Long, Kontum, Trị Thiên, một mình quân lực Việt Nam Cộng Hòa đã anh dũng chống lại cả một khối cộng sản tế hung hản, đáng tan tành bọn chúng, không anh hùng sao được.
Lúc này, tại đây, chỉ còn pháo đội của tôi, những người lính của giờ thứ 25 của cuộc chiến vẫn không chịu rời đơn vị, trừ hai người xin phép về thăm gia đình rồi kẹt luôn, còn thì hiện diện đầy đủ, hai hôm nay, họ chỉ cần bước ra khỏi sân vận động là về với gia đình, và ngay bây giờ họ cũng đã có quyền này, tại sao lại còn đứng đây? Họ là Nhảy Dù, cũng như tôi, họ đang đợi lệnh. Không ai có thể ra lệnh cho tôi buông súng trừ cấp chỉ huy trực tiếp. Ngay lúc đó, Thiếu Tá Tiểu đoàn phó, Đỗ Tiến Hóa, chạy xe Jeep đến ra lệnh cho tôi tan hàng. Tôi trở vào đài tác xạ, chấm điểm cho pháo đội quay nòng về trại Hoàng Hoa Thám để chào tạm biệt , rồi gọi Liêng vào ra lệnh :" Anh cho tất cả pháo đội, quần áo chĩnh tề, ba lô xếp thẳng hàng như ở quân trường, khi tôi ra, bồng súng chào trình diện quân số, đợi lệnh".
Khi tôi ra trước hàng quân, pháo đội đã sẳn sàng tư thế chào kính, 6 khẩu đại bác vẫn giương cao nòng, những người lính bồng súng chào thật nghiêm trang, nét mặt họ không điểm một chút hốt hoảng hay lo sợ, họ tuân lệnh cấp chỉ huy một cách tuyệt đối. Tôi nhìn anh em và tiếc nếu có lá quốc kỳ màu vàng ba sọc đỏ lúc này, tôi đã cho cử hành lễ chào quốc kỳ ngay lập tức. Tôi cắn chặt đôi hàm răng để khỏi bật ra tiếng khóc vì trong lòng hết sức thương cãm, những người lính của tôi, có người mới về đơn vị chưa đầy hai tuần, vẫn tuân lệnh cấp chỉ huy dầu cho đứng trước hoàn cảnh tuyệt vọng như thế này. Tôi cho anh em nghỉ và nói: " Tôi thi hành lệnh cấp trên cho pháo đội tan hàng, tôi biết việc này sẻ làm cho anh em rất đau lòng, nhưng là quân đội chúng ta phải thi hành lệnh, sau này chắc chắn là anh em sẻ gặp rất nhiều khó khăn, là chiến sĩ Nhảy Dù anh em hảy noi theo truyền thống binh chủng, cố gắng mà sống". Sau đó tôi cho pháo đội hạ nòng đại bác xuống và tháo đạn ra, súng cá nhân thì xếp thẳng hàng trên ba lô như thể đang nghỉ ngơi sau những giờ huấn luyện tác xạ. Các khẩu trưởng hỏi tôi có dùng lựu đạn lân tinh phá nòng đại bác hay không, tôi lắc đầu. Thạch lại hỏi tôi còn đài tác xạ thì sao, tôi cũng lắc đầu nói để nguyên.
Pháo đội tôi đâu có đầu hàng hay bị tràn ngập, bị địch tràn ngập mới phải phá súng, phá đài tác xạ, chúng tôi đã chiến đấu và đang giờ nghỉ mà, pháo đội tôi chỉ tạm nghỉ cuộc chơi. Lính quốc gia không bao giờ đầu hàng cộng sản, họ chỉ bị bức tử phải buông súng và tạm nghỉ cuộc chơi.
Từng anh em binh sĩ hạ sĩ quan chào từ giả tôi, một đệ tử ruột đòi đi theo tôi trở về nhà, tôi không cho và nói đi theo tôi rất nguy hiểm. Trong khoảng khắc, sân Cộng Hòa không còn một bóng người, chỉ còn mình tôi trở vào nhà viên quãn thủ sân xin một bộ đồ civil, vào đài tác xạ thay đồ trận, xong, tôi trở ra vị trí đứng nghiêm chào. Những khẩu đại bác gióng thẳng hàng bên cạnh súng cá nhân M16 và quân trang của đơn vị tôi còn đó như bật lên một sức sống mãnh liệt, một phần đời tôi ở trong đó đang thức dậy nổi căm phẩn, quê hương tôi rồi đây phải gánh chịu nổi đau mất nước về tay cộng sản khát máu, niềm uất hận này không bao giờ tan. Tôi buồn bả quay gót trở về nhà, không dám quay lại nhìn pháo đội một lần chót, vì nhìn nửa tôi sẻ khóc. Anh em quân đội chúng tôi đã cố gắng làm tròn bổn phận của mình trong giai đoạn đau thương của đất nước, nay đành bó tay, nhưng là lính không thể khóc vào lúc này, vì tôi còn phải cố gắng để sống, để viết sau này, và nhớ đó, trong bộ đồ dân sự, tôi vẫn còn là một người lính nguyên thủy.
Hơn ba mươi năm qua, mổi năm đến ngày này, tôi lại khóc, không phải giọt nước mắt của những con đại bàng gảy cánh tháng tư, vì những người lính quốc gia đã tận lực làm tròn bổn phận đối với tổ quốc, được toàn dân ngưỡng mộ, và không có việc gì phải hối hận phải khóc vì không giữ được nước, vì cuộc chiến này là do quốc tế cộng sản và bàn tay lông lá đạo diễn, dân tộc ta chỉ là con cờ trên một bàn cờ đã xếp sẳn nước đi. Những giọt nước mắt của người lính quốc gia rơi xuống để khóc thương cho đất nước từ nay thống khổ dưới gông cùm cộng sản, chứ không phải than khóc cho số phận của mình, vì một khi vào quân đội dâng hiến đời mình cho tổ quốc là chấp nhận mọi hy sinh mất mát cho bản thân mình, do đó mới bảo vệ được miền nam tự do cho đến ngày bị bức tử.
Cộng sản Bắc Việt được quốc tế dàn xếp để Dương Văn Minh ra lệnh buông súng ngày 30/4/1975, chứ đâu có tài cán gì chiếm được miền nam, 21 năm nhận lệnh của cộng sản quốc tế xâm lược miền nam, lính cộng sản chết gấp chục lần so với lính cộng hòa, nếu tiếp tục cuộc chiến thì tất cả thanh niên miền bắc sẽ đời đời "sinh Bắc tử Nam". Năm 1972, sau những đợt Mỹ không kích miền bắc thật ác liệt, hồ sơ giải mật cho thấy Hà Nội đã gửi điện văn đầu hàng, nhưng Mỹ lờ đi vì nhu cầu giải quyết chiến tranh lạnh toàn cục, Mỹ bắt tay với Trung cộng để ly gián Liên Xô, và đã thành công, cộng sản quốc tế bị tan rả sau khi Nga Sô sụp đổ năm 1989 và khối cộng sản Đông Âu cũng tan rả theo sau đó. Nếu năm 1972 Mỹ chấp nhận cộng sản Bắc Việt đầu hàng, Mỹ tất phải gánh vác cuộc chiến trầm trọng hơn nửa vì Nga Tàu sẽ đoàn kết lại, thúc đẩy cộng sản Bắc Việt tiếp tục cuộc chiến sau đó, và chiến tranh lạnh sẽ tiếp tục. Trung cộng biết được nước cờ của Mỹ và ngăn cản Hà Nội không được chiếm Saigon, nhưng Hà Nội ngả theo Nga quyết đánh đến cùng, Mỹ phụ họa Hà Nội bằng cách ngưng viện trợ cho Saigon, và kết quả đúng như bàn cờ Mỹ đả đi. Miền nam Việt Nam rơi vào tay cộng sản và khối cộng sản quốc tế bị tan rả sau đó. Đồng bào cả nước ta bị bưng bít nên không nhìn thấy rỏ điều này.
Sau chiến tranh, Việt cộng đã trả thù đồng bào miền nam Việt Nam hết sức khốc liệt vì đã không theo chúng, Việt cộng đã dìm cả một dân tộc vào nghèo nàn, lạc hậu, và mất tự do, gái thì đi làm mãi dâm, trai thì đi làm cu li khắp thế giới, cái tự xưng là đỉnh cao trí tuệ loài người đang ngồi tại Hà Nội đã hèn hạ bán đất dâng biển cho Tàu cộng, quỳ gối làm tôi mọi cho chúng, bảo gì cũng phải nghe, cuộc chiến vừa qua đã không mang lại chiến thắng cho ai, chỉ có dân tộc Việt Nam là thua.
Mũ Đỏ Nguyễn Văn Lập
VĂN CHƯƠNG
Người lính VNCH
Tháng Ba gãy súng; Tháng Tư tan hàng (Tạp ghi Huy Phương)
Saturday, April 16, 2011 1:45:39 PM
Xem thêm
http://maidayhoabnh.blogspot.com/2012/10/song-e-chien-tranh-chet-cho-hoa-binh-20.html
Xem tiếp:
BÀI THƠ YÊU NƯỚC...!!
http://mainguyenhuynh.blogspot.com/2018/09/bai-tho-yeu-nuoc.html
BÀI THƠ YÊU NƯỚC...!!
http://mainguyenhuynh.blogspot.com/2018/09/bai-tho-yeu-nuoc.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét