Nguyen Chuong đã thêm 2 ảnh mới
"JERUSALEM" - PHÉP THỬ VỀ NÃO TRẠNG CHÁNH TRỊ CỦA NGƯỜI VIỆT
Trước việc Tổng thống Donald Trump "thừa nhận sự chọn lựa của Israel lấy Jerusalem làm thủ đô", một vài tờ báo cũng như một số bình luận gia đủ loại trên mạng... dường như mắc bệnh nhanh nhẩu đoảng thì phải?
Sai một ly, bình luận đi xa một dặm. Vậy nên, xin cung cấp vài dữ kiện căn bản để cùng suy nghĩ.
1/ Việc công nhận Jerusalem là thủ đô Israel không phải do ông Trump ngẫu hứng lý qua cầu, mà đây là NỘI DUNG của một đạo luật đã được Quốc hội lưỡng viện Hoa Kỳ thông qua từ năm 1995 (vào thời TT Bill Clinton).
Đạo luật này xác định: không thể tách Jerusalem ra khỏi Israel, và Hoa Kỳ sẽ chuyển tòa đại sứ từ Tel Aviv sang Jerusalem. Tỉ lệ bỏ phiếu đồng thuận tại Quốc hội Hoa Kỳ rất cao: 93/5 tại Thượng viện, 374/37 tại Hạ viện.
Về thẩm quyền, Tổng thống Mỹ có thể tạm hoãn việc thực thi đạo luật trong sáu tháng, sau đó tái xét về thời điểm thực hiện. Từ 1995 đến nay đã hai mươi năm, vị chi là Mỹ tạm hoãn thực hiện đạo luật "công nhận Jerusalem là thủ đô Israel" đã ngót nghét khoảng... bốn mươi lần, sau mỗi sáu tháng lại tạm hoãn, cứ thế.
Các đời Tổng thống Mỹ trước đây đều e ngại rắc rối, mặc dù Quốc hội Mỹ đã thông qua, nên các vị Tổng thống cứ đẩy cây cho nhau. Đến ông Trump, cũng tạm hoãn một lần vào tháng 6/2017, đến lần này tháng 12/2017 ổng không đẩy cây nữa.
2/ "Sự can đảm không đến khi làm theo những gì mọi người nói", đại sứ Mỹ tại Liên Hiệp Quốc Nikki Haley phát biểu, "Sự can đảm có được khi làm theo điều mà bạn biết là đúng"(Courage doesn’t come by doing what everybody else says. Courage comes by doing what you know is right).
Đúng, bởi vì tổng thống Mỹ thực thi những gì mà Quốc hội đã thông qua.
Đúng, theo Nikki Haley, bởi vì không thể kéo dài mãi tình trạng ngược đời: công nhận một quốc gia nhưng... không công nhận quyền chọn lựa thủ đô của quốc gia sở tại!?
Israel tuyên bố Jerusalem là thủ đô vào thời điểm lập quốc 1948 (còn Tel Aviv là thủ đô tạm thời, thủ đô theo "tình thế" bất đắc dĩ), Văn phòng Thủ tướng, Knesset (Quốc hội Israel) và nhiều cơ quan chính phủ của Israel được đặt tại phía Tây Jerusalem kể từ khi Israel tuyên bố độc lập gần 70 năm trước đây.
3/ Vào năm 1948, phía Tây Jerusalem thuộc Israel, phía Đông Jerusalem thuộc Jordan. Nhưng, Israel không được sống yên ổn mà bị khối liên minh Ả Rập bao quanh không ngừng đe dọa, như phát ngôn huỵch toẹt của Nasser, tổng thống Ai Cập: "Mục tiêu căn bản của chúng ta là hủy diệt Israel"!
Ai Cập, Syria, Jordan huy động quân lực (chưa kể nhiều quốc gia Ả Rập khác hỗ trợ tài chính, vũ khí) nhằm "làm gỏi" Israel vào năm 1967. Liên minh Ả Rập té ngửa, và cả cộng đồng quốc tế đều kinh ngạc trước tài năng quân sự kiệt xuất của người Do Thái. Chỉ trong vòng 6 ngày (từ 5 đến 10/6/1967), Israel đánh bại liên minh Ả Rập, với tổn thất chênh lệch khó tưởng: Israel chỉ thiệt mạng 800 quân trong khi khối Ả Rập có đến 21.000 quân tử trận!
Trong cuộc chiến đấu tự vệ chính đáng, Israel thu tóm được một số đất đai của liên minh Ả Rập, trong đó có phía Đông Jerusalem từ tay Jordan.
4/ Theo bạn, việc TQ thủ đắc Hoàng Sa, Gạc Ma của VN bằng vũ lực, đem so với việc Israel thủ đắc Đông Jerusalem bằng vũ lực có giống nhau về tính chất hay không? Tôi nghĩ, rất khác! Một đàng là dùng vũ lực đi xâm lược (TQ), còn một đàng buộc phải dùng vũ lực để tự vệ (Israel) và việc chiếm hữu phía Đông Jerusalem là "chiến lợi phẩm" từ sự chiến đấu để tự vệ.
5/ Ai cũng nói đến việc Liên Hiệp Quốc thúc ép Israel trả lại phía Đông Jerusalem (dự kiến sẽ là phần đất cắt cho nhà nước Palestine làm thủ đô).
Tôi chỉ dám nghĩ thêm một khía cạnh khác, đó là: Khối Ả Rập vẫn rình rập để tiêu diệt Israel khi có cơ hội. Nếu Israel bị xóa sổ, Liên Hiệp Quốc cứu nổi không?
Tôi e rằng: KHÔNG. Thì đó, Tây Tạng bị TQ nuốt gọn, Liên Hiệp Quốc bất lực đứng ngó.
Đông Jerusalem là một vùng đệm an toàn cho Israel.
6/ Liệu có chăng một "tiêu chuẩn kép"? Liên minh Ả Rập có quyền tấn công để chiếm đoạt đất đai, nếu thắng thì Israel phải bị hủy diệt hoàn toàn, còn nếu thua thì... trở về nguyên trạng, status quo, ai về nhà nấy? Israel chỉ được quyền tự vệ, chết ráng chịu, còn nếu thắng thì cũng không được phép sở hữu một miếng đất nào từ tay lực lượng xâm lược?
Đã có dã tâm xâm lược thì phải chấp nhận sự trả giá. Ăn cướp không xong thì la làng, hoán đổi vai trò từ kẻ xâm lược trở thành "nạn nhân".
7/ Thêm một dữ kiện nữa để suy nghĩ:
Thông báo từ tòa Bạch Ốc cho biết đại sứ quán mới của Mỹ sẽ được đặt tại một khu phố ở PHÍA TÂY Jerusalem, một khu vực nằm dưới quyền chủ quyền của Israel kể từ khi độc lập vào năm 1948 ('the new embassy will be located in a neighborhood in western Jerusalem, an area that has been under Israeli sovereignty since its independence in 1948").
Nghĩa là Mỹ không "chạm" vào phía Đông Jerusalem vẫn còn giằng co giữa các bên liên quan (theo khuyến cáo của Liên Hiệp Quốc).
Nguồn:https://www.facebook.com/photo.php?fbid=391389237961729&set=pcb.391421254625194&type=3&theater
Trước việc Tổng thống Donald Trump "thừa nhận sự chọn lựa của Israel lấy Jerusalem làm thủ đô", một vài tờ báo cũng như một số bình luận gia đủ loại trên mạng... dường như mắc bệnh nhanh nhẩu đoảng thì phải?
Sai một ly, bình luận đi xa một dặm. Vậy nên, xin cung cấp vài dữ kiện căn bản để cùng suy nghĩ.
1/ Việc công nhận Jerusalem là thủ đô Israel không phải do ông Trump ngẫu hứng lý qua cầu, mà đây là NỘI DUNG của một đạo luật đã được Quốc hội lưỡng viện Hoa Kỳ thông qua từ năm 1995 (vào thời TT Bill Clinton).
Đạo luật này xác định: không thể tách Jerusalem ra khỏi Israel, và Hoa Kỳ sẽ chuyển tòa đại sứ từ Tel Aviv sang Jerusalem. Tỉ lệ bỏ phiếu đồng thuận tại Quốc hội Hoa Kỳ rất cao: 93/5 tại Thượng viện, 374/37 tại Hạ viện.
Về thẩm quyền, Tổng thống Mỹ có thể tạm hoãn việc thực thi đạo luật trong sáu tháng, sau đó tái xét về thời điểm thực hiện. Từ 1995 đến nay đã hai mươi năm, vị chi là Mỹ tạm hoãn thực hiện đạo luật "công nhận Jerusalem là thủ đô Israel" đã ngót nghét khoảng... bốn mươi lần, sau mỗi sáu tháng lại tạm hoãn, cứ thế.
Các đời Tổng thống Mỹ trước đây đều e ngại rắc rối, mặc dù Quốc hội Mỹ đã thông qua, nên các vị Tổng thống cứ đẩy cây cho nhau. Đến ông Trump, cũng tạm hoãn một lần vào tháng 6/2017, đến lần này tháng 12/2017 ổng không đẩy cây nữa.
2/ "Sự can đảm không đến khi làm theo những gì mọi người nói", đại sứ Mỹ tại Liên Hiệp Quốc Nikki Haley phát biểu, "Sự can đảm có được khi làm theo điều mà bạn biết là đúng"(Courage doesn’t come by doing what everybody else says. Courage comes by doing what you know is right).
Đúng, bởi vì tổng thống Mỹ thực thi những gì mà Quốc hội đã thông qua.
Đúng, theo Nikki Haley, bởi vì không thể kéo dài mãi tình trạng ngược đời: công nhận một quốc gia nhưng... không công nhận quyền chọn lựa thủ đô của quốc gia sở tại!?
Israel tuyên bố Jerusalem là thủ đô vào thời điểm lập quốc 1948 (còn Tel Aviv là thủ đô tạm thời, thủ đô theo "tình thế" bất đắc dĩ), Văn phòng Thủ tướng, Knesset (Quốc hội Israel) và nhiều cơ quan chính phủ của Israel được đặt tại phía Tây Jerusalem kể từ khi Israel tuyên bố độc lập gần 70 năm trước đây.
3/ Vào năm 1948, phía Tây Jerusalem thuộc Israel, phía Đông Jerusalem thuộc Jordan. Nhưng, Israel không được sống yên ổn mà bị khối liên minh Ả Rập bao quanh không ngừng đe dọa, như phát ngôn huỵch toẹt của Nasser, tổng thống Ai Cập: "Mục tiêu căn bản của chúng ta là hủy diệt Israel"!
Ai Cập, Syria, Jordan huy động quân lực (chưa kể nhiều quốc gia Ả Rập khác hỗ trợ tài chính, vũ khí) nhằm "làm gỏi" Israel vào năm 1967. Liên minh Ả Rập té ngửa, và cả cộng đồng quốc tế đều kinh ngạc trước tài năng quân sự kiệt xuất của người Do Thái. Chỉ trong vòng 6 ngày (từ 5 đến 10/6/1967), Israel đánh bại liên minh Ả Rập, với tổn thất chênh lệch khó tưởng: Israel chỉ thiệt mạng 800 quân trong khi khối Ả Rập có đến 21.000 quân tử trận!
Trong cuộc chiến đấu tự vệ chính đáng, Israel thu tóm được một số đất đai của liên minh Ả Rập, trong đó có phía Đông Jerusalem từ tay Jordan.
4/ Theo bạn, việc TQ thủ đắc Hoàng Sa, Gạc Ma của VN bằng vũ lực, đem so với việc Israel thủ đắc Đông Jerusalem bằng vũ lực có giống nhau về tính chất hay không? Tôi nghĩ, rất khác! Một đàng là dùng vũ lực đi xâm lược (TQ), còn một đàng buộc phải dùng vũ lực để tự vệ (Israel) và việc chiếm hữu phía Đông Jerusalem là "chiến lợi phẩm" từ sự chiến đấu để tự vệ.
5/ Ai cũng nói đến việc Liên Hiệp Quốc thúc ép Israel trả lại phía Đông Jerusalem (dự kiến sẽ là phần đất cắt cho nhà nước Palestine làm thủ đô).
Tôi chỉ dám nghĩ thêm một khía cạnh khác, đó là: Khối Ả Rập vẫn rình rập để tiêu diệt Israel khi có cơ hội. Nếu Israel bị xóa sổ, Liên Hiệp Quốc cứu nổi không?
Tôi e rằng: KHÔNG. Thì đó, Tây Tạng bị TQ nuốt gọn, Liên Hiệp Quốc bất lực đứng ngó.
Đông Jerusalem là một vùng đệm an toàn cho Israel.
6/ Liệu có chăng một "tiêu chuẩn kép"? Liên minh Ả Rập có quyền tấn công để chiếm đoạt đất đai, nếu thắng thì Israel phải bị hủy diệt hoàn toàn, còn nếu thua thì... trở về nguyên trạng, status quo, ai về nhà nấy? Israel chỉ được quyền tự vệ, chết ráng chịu, còn nếu thắng thì cũng không được phép sở hữu một miếng đất nào từ tay lực lượng xâm lược?
Đã có dã tâm xâm lược thì phải chấp nhận sự trả giá. Ăn cướp không xong thì la làng, hoán đổi vai trò từ kẻ xâm lược trở thành "nạn nhân".
7/ Thêm một dữ kiện nữa để suy nghĩ:
Thông báo từ tòa Bạch Ốc cho biết đại sứ quán mới của Mỹ sẽ được đặt tại một khu phố ở PHÍA TÂY Jerusalem, một khu vực nằm dưới quyền chủ quyền của Israel kể từ khi độc lập vào năm 1948 ('the new embassy will be located in a neighborhood in western Jerusalem, an area that has been under Israeli sovereignty since its independence in 1948").
Nghĩa là Mỹ không "chạm" vào phía Đông Jerusalem vẫn còn giằng co giữa các bên liên quan (theo khuyến cáo của Liên Hiệp Quốc).
Nguồn:https://www.facebook.com/photo.php?fbid=391389237961729&set=pcb.391421254625194&type=3&theater
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét