Tiên Tri Cầu Nguyện: Xin Chúa Đem VNCH Trở Lại!
Posted on 07:01 by Lời Hằng Sống
Tiên Tri Cầu Nguyện: Xin Chúa
Đem VNCH Trở Lại!
“Luật pháp của nước CHXHCNVN hiện tại KHÔNG
CẤM một tiên tri hay tín đồ của một tôn giáo nào CẦU NGUYỆN để xin Đức Chúa
Trời cho chính phủ VNCH trở lại lãnh đạo đất nước”. Do đó tiên tri cầu nguyện
và công khai tuyên bố điều này để tất cả con cái Chúa cùng cầu nguyện. Chúng ta
hãy cầu xin Chúa ban “điều TỐT HƠN” cho đất nước và dân tộc. Nếu hỏi “Đảng CSVN
và chính phủ VNCH ai lãnh đạo tốt hơn”? Thì xin thưa “Chính phủ VNCH lãnh đạo
tốt hơn”…!
(Cờ VNCH- một chính phủ hợp pháp trước 1975)
-oOo-
“Ê-li vốn là người yếu
đuối như chúng ta. Người cầu nguyện, cố xin cho đừng mưa, thì không mưa xuống
đất trong ba năm rưỡi. Đoạn người cầu nguyện lại, trời bèn mưa, và đất sanh sản hoa màu.” (Gia-cơ 5: 17-18)
“Hỡi Giê-rê-mi, ngươi thấy gì? Tôi thưa rằng: Tôi thấy một gậy bằng cây hạnh”
(Giê-rê-mi 1: 11)
“Lại có lời Đức
Giê-hô-va phán cùng tôi lần thứ hai mà rằng: Ngươi thấy gì?
Tôi thưa: Tôi thấy một nồi nước sôi từ
phương bắc bắn ra.” (Giê-rê-mi 1: 13)
“Đức Giê-hô-va phán
cùng ta rằng: A-mốt, ngươi
thấy gì? Ta thưa rằng: Một dây
chuẩn mực. Chúa bèn phán: Nầy, ta sẽ đặt dây chuẩn mực giữa dân Y-sơ-ra-ên
ta…” (A-mốt 7: 8)
***
“Luật
pháp của nước CHXHCNVN hiện tại KHÔNG CẤM một tiên tri hay tín đồ của một tôn
giáo nào CẦU NGUYỆN để xin Đức Chúa Trời cho chính phủ Việt Nam Cộng Hòa (VNCH)
trở lại lãnh đạo đất nước”. Do đó tiên tri cầu nguyện và công khai tuyên bố
điều này để tất cả con cái Chúa cùng cầu nguyện. Chúng ta hãy cầu xin Chúa ban
“điều TỐT HƠN” cho đất nước và dân tộc. Nếu hỏi “Đảng CSVN và chính phủ VNCH ai
lãnh đạo tốt hơn”? Thì xin thưa “Chính phủ VNCH lãnh đạo tốt hơn”!
1. Tiên tri đối thoại với Đức Chúa Trời:
“Đức Giê-hô-va phán: Hãy trình đơn các ngươi; Vua của Gia-cốp phán: Hãy bày tỏ
lẽ mạnh các ngươi.” (Ê-sai 41: 21)
Chúa
phán hỏi tiên tri: Hỡi tiên tri ngươi thấy chi?
Tiên tri
trả lời: Lạy Chúa! Dân tộc và đất nước con quá khổ!
Chúa hỏi
tiên tri: Vậy ngươi muốn gì?
Tiên tri
trả lời: Lạy Chúa Toàn Năng- Vua của mọi vua, quyền lực trên mọi quyền lực-
Đấng ban phát mọi quyền chấp chánh, quyền lực chính trị trên mọi thế lực…: Xin
cho “Việt Nam Cộng Hòa” (VNCH) trở lại!
Chúa
phán: Được! Ta nghe và chấp nhận lời cầu nguyện của ngươi!
“Ê-li vốn là người yếu đuối như chúng ta.
Người cầu nguyện, cố xin cho đừng mưa, thì không mưa xuống đất trong ba năm
rưỡi. Đoạn người cầu nguyện lại, trời
bèn mưa, và đất sanh sản hoa màu.”
(Gia-cơ 5: 17-18)
2. Vì sao tiên tri cầu xin cho VNCH trở lại?
Có 3 lý
do tiên tri cầu xin cho VNCH trở lại:
1- VNCH
là một chính phủ hợp pháp- Họ đã từng xả
thân vì nước - bảo vệ nhân dân.
2- VNCH
là một chính phủ của người Việt Nam - họ là người Việt Nam (không phải người
ngoại quốc).
3- Dưới
thời Đệ I và Đệ II VNCH, nhân dân VN (miền Nam) được TỰ DO, VĂN MINH, HẠNH
PHÚC, được ngẩn cao đầu hãnh diện hơn các nước trong khu vực Đông Nam Á… và một
số nước khác trên thế giới. Chỉ khi “mất nước” họ mới tìm đường “bỏ nước ra đi”
và trở thành “khúc ruột ngàn dặm của Tổ quốc”!
Kể từ
ngày Đảng CSVN toàn quyền lãnh đạo đất nước, VN tụt hậu về mọi mặt so với các
nước trong khu vực, biên giới lãnh hải, lãnh thổ bị lấn chiếm, người dân bỏ
nước ra đi, nhân dân trong nước ta thán vì nạn bị cán bộ địa phương cướp đất,
cướp nhà trở thành “dân oan” mà chính phủ trung ương không có biện pháp bảo vệ,
giải quyết cho họ… Theo lịch sử cận đại VN, cho đến giờ phút này, chưa có một
chính phủ nào lãnh đạo đem lại tự do, hạnh phúc và “tự hào, ngẩn cao đầu với
các nước trong khu vực” như chính phủ VNCH đã từng lãnh đạo…! Vì vậy, tiên tri
cầu nguyện để Chúa cho chính phủ VNCH trở lại lãnh đạo nhân dân. (Theo đường
lối và Hiến pháp của VNCH trước đây)
Điều
quan trọng là “Luật pháp
của nước CHXHCNVN hiện tại KHÔNG CẤM một tiên tri hay tín đồ của một tôn giáo
nào CẦU NGUYỆN để xin Đức Chúa Trời cho chính phủ VNCH trở lại lãnh đạo đất
nước”. Do đó tiên tri cầu nguyện và công khai tuyên bố điều này để tất cả con
cái Chúa cùng cầu nguyện. Chúng ta hãy cầu xin Chúa ban cho “điều TỐT HƠN” cho
đất nước và dân tộc. Nếu hỏi “Đảng CSVN và chính phủ VNCH ai lãnh đạo tốt hơn”?
Thì xin thưa “Chính phủ VNCH lãnh đạo tốt hơn”!
Là người
của Chúa, chúng ta hãy tìm kiếm điều gì tốt hơn hoặc tốt nhất cho dân tộc mình.
Không thù hận, không chia rẽ theo như Kinh thánh đã dạy:
“Vì Mạc-đô-chê,
người Giu-đa, làm tể tướng của vua A-suê-ru; trong vòng dân Giu-đa người được
tôn trọng, đẹp lòng các anh em mình, tìm
việc tốt lành cho dân tộc mình, và nói sự hòa bình cho
cả dòng dõi mình.” (Ê-xơ-tê 10: 3)
Tiên tri
cầu nguyện cho VNCH trở lại không phải để “trả thù”, song để “vì một VN tốt hơn”
như đã từng có trước năm 1975!
3. Chúa đáp lời cầu nguyện của tiên tri như
thế nào?
“Phát biểu tại Viện Hòa bình Mỹ ở Washington, Đại sứ
Thôi Thiên Khải cho hay: "Có một điều làm tôi lo lắng... là chúng tôi
thường xuyên được nói là Trung Quốc có ảnh hưởng thật sự với Triều Tiên và
chúng tôi nên buộc Triều Tiên phải làm
cái này cái kia. Nếu không thì Mỹ sẽ
làm gì đó tổn hại đến lợi ích an ninh của Trung Quốc. Các bạn đang giao cho
chúng tôi một nhiệm vụ bất khả thi"…”
(Trung Quốc: Gây sức
ép với Triều Tiên)
Tuy nói
vậy nhưng gần đây, Trung quốc “phá lệ” trong ngoại giao khi ông Tập Cận Bình
ghé thăm Nam Hàn trước Bắc Hàn, làm Triều Tiên “vừa quê, vừa nổi giận lôi đình”
bắn pháo khủng ì xèo lên không gian để “dương oai, diễn võ” kiểu như “Chí Phèo ăn
vạ trước nhà Bá hộ Phiến”!
(-Triều Tiên bắn loạt pháo khủng trước thềm Chủ tịch Trung Quốc thăm Hàn quốc)
Quan sát
tình hình thế giới gần đây chúng ta có thể thấy: Mỹ đang dùng Trung quốc – như
một tay “giang hồ anh chị thứ thiệt” – Có thể gọi TQ một quốc gia sống bằng nghề “đâm thuê
chém mướn”… - để dạy cho đàn em Trung quốc nhiều bài học! Điều dễ thấy nhất hiện
nay là hai nước VN và Bắc Hàn vốn là “đàn em thân cận của TQ”… đang được TQ
“dạy dỗ tới nơi tới chốn”!
Trước
đây Bắc Hàn và luôn cả VN cũng thường có những tuyên bố như “vả vào mặt Mỹ”
những câu nói “láo xược” bất kể Mỹ là “đàn anh luôn cả TQ”! Sở dĩ họ làm vậy là
vì họ biết sau lưng họ có TQ là đàn anh, mà Mỹ cũng khó lòng gây hấn… Mỹ không
nói gì cả, chỉ im lặng lo mấy vụ bên Đông Âu, Trung đông… cho xong, nay Mỹ quay qua
“làm việc với hai thằng láo”! Mỹ không cần đánh vả chi hai thằng nhỏ cho mang
tiếng. Mình là nước lớn phải thể hiện “khí phách đàn anh” chứ sao lại đi “đánh
lộn với mấy đứa nhỏ”!? Mỹ mời TQ sang và nói chuyện đại ý rằng “Mày về dạy hai thằng em
mất dạy của mày đi, rồi cần gì tao giúp”! TQ hỏi: “Hai thằng nào”? Mỹ trả lời:
“…Thì hai thằng nào mày biết rồi còn hỏi làm chi? Cứ về dạy hai đứa nó cho tới
nơi tới chốn đi, rồi có khó khăn hay cần gì tao giúp! Chỗ tao với mày là ‘giang
hồ- đại ca thứ thiệt’ chẳng có gì khó xử! Hãy chơi như những thằng đàn anh thứ
thiệt cho tụi đàn em nó nể!”…
Thế là
sau đó thế giới đẻ ra cái vụ “Trung Quốc: Gây sức
ép với Triều Tiên” rồi thì là “Giàn khoan 981 vào cửa
biển VN”… gây ồn ào chính sự!
b/ TQ
tiếp tục cắm giàn khan vào bờ biển VN:
Tình
hình gần đây cho thấy: TQ không hề có ý rút Giàn khoan, trái lại có tin
họ còn
đem thêm nhiều giàn khoan như thế, “cắm lần lược và cắm dần dần… dọc
theo bờ
biển VN”… cho đến tận mũi Cà mau…(?) Trong tình hình như vậy thì VN và
luôn cả Bắc
Hàn sẽ không làm gì được khi mà... “đàn anh mày, chơi mày”! Trong khi
đó, hể TQ mà
đụng tới quyền lợi của các nước đàn em (đồng minh) của Mỹ (như
Philippin, Nhật bản...) thì ngay tức khắc Mỹ
lên tiếng hoặc có hành động quân sự... “tằng hắng” cho TQ biết! Đây là
bài học
“đắng nhất” mà VN và Băc Hàn phải nuốt! Trong lúc nhìn các nước đồng
minh đàn
em của Mỹ “ung dung làm ăn phát triển” thì mình phải chạy “vắt giò lên
cổ trong
công tác ngoại giao” để tìm sự hổ trợ của quốc tế! Nhưng mà có ai thèm
ngó!?
Bởi vì “quốc tế” sự thật là chịu ảnh hưởng, điều phối của Mỹ. Mỹ mà
không “bật đèn xanh
thì đố đứa nào dám hó hé”! Mà có nhảy vào thì làm gì được TQ? Hơn nữa,
họ nói
đó là “chuyện của anh em nhà mày thì mắc chi bọn tao phải xen vô”!?
(Tướng Phùng Quang Thanh nói đây là "chuyện xích mích gia đình"...?) Bọn
tao lo
cho cái thân của bọn tao còn chưa xong, còn nói chi “cứu mày”! Lúc này
VN và cả
Bắc Hàn mới “ngộ ra rằng”: “Tình đồng chí, hữu nghị trong quốc tế Cộng
sản chỉ
là thứ HỮU NGHỊ VIỄN VÔNG! Còn quyền lợi thì luôn vào tay anh cả cộng
sản – TQ”!
Lúc này những nước "chống Mỹ" mới “ngộ ra rằng”: “làm đàn em Mỹ SƯỚNG
HƠN là mang cái danh hảo huyền:
Thắng Mỹ”! Thật như người ta nói: Khôn lại dại rồi!
“Trót vì tay đã nhúng chàm,
Dại rồi mới biết khôn làm sao đây!?” (Truyện Kiều – Nguyễn Du)
…
Chiếm
Biển Đông là điều có lợi cho mình, mắc chi TQ không làm? Cũng như xua quân
chiếm cho bằng được VNCH là chính phủ hợp pháp, tốn hàng triệu sinh linh của
đồng bào hai miền Nam- Bắc để rồi sau chiến tranh, một nhóm chóp bu lãnh đạo “rinh 16 tấn vàng trong
ngân khố quốc gia VN”, đem về “chia tay nhau xài” mà có thấy “quốc tế nào xử
đâu?”! Cho nên TQ cứ đem giàn khoan “cắm dài dài dọc theo bờ biển VN”, xem có
“thằng quốc tế nào vô đây xử” không? Một khi Mỹ và TQ là hai nước lớn đã phối
hợp với nhau trong cùng một hành động thì quốc tế cũng… “xếp hồ sơ để đó”!
Hệ thống
Giàn khoang của TQ dọc theo bờ biển VN, theo “nghĩa bóng” nó là “hàng rào cấm
vận” mà TQ tiến hành theo “hợp đồng thỏa thuận với Mỹ”! Cho đến một ngày, khi nhân dân VN
không còn cá để ăn, phải “nhập cá khô có tẩm hương vị lạ” về mà ăn (dù biết là
có thuốc… độc) thì lúc đó lãnh đạo VN mới đành và buộc phải “chạy sang Mỹ khấu
đầu tạ tội”, kêu khóc thảm thiết… “xin Anh tha thứ mà cứu em! Em lỡ dại chống
Anh giờ đây em đã biết tội!”… Lúc đó Mỹ sẽ nói với VN: “Về lo mà chuyển thủ đô
vô Sài Gòn, lấy Dinh Độc lập làm phủ Tổng thống, đổi cờ Vàng thay cho cờ đỏ lâu
nay, đổi tên nước thành Việt Nam Cộng Hòa như cũ … rồi tao sẽ nói với thằng TQ
nó nhổ giàn khoan, trả lại Hoàng- Trường Sa lại cho, chứ có gì đâu mà khó”! Mà khóc lóc, ỉ ôi!?
4. Mỹ phải trả nợ cho VNCH:
Mỹ đã
từng bật đèn xanh cho TQ chiếm Hoàng sa của VNCH, là “bài học vở lòng” trong
môn học “tình đồng chí của người Cộng sản”, mà Mỹ muốn TQ “làm thầy” đứng ra
dạy cho toàn thể nhân VN học! Và vì thế cũng chỉ có Mỹ mới có đủ “tư cách” mà
nói chuyện để TQ trả lại Hoàng- Trường sa cũng như các phần lãnh thổ mà TQ đã
chiếm của VN (hoặc ai đó đã lỡ dại bán cho TQ) mà thôi. Cái nào chiếm, Mỹ “bảo”
TQ trả. Cái nào đã lỡ “bán”, Mỹ sẽ “cho tiền để chuộc” lại! Mỹ dư sức làm việc
này! (Tất nhiên cần có thời gian) Mỹ “buộc” phải làm việc này (một kế hoạch) để “trả nợ” cho
VNCH, vì cái “tội” bỏ rơi đứa em đồng minh! Mỹ không quan tâm cái tiếng đời
người ta thị phi “Mỹ thua Việt Cộng”. Nhưng Mỹ phải “dựng lại
VNCH và dựng lên
Cờ Vàng ba sọc đỏ” là để “trả nợ cho nhân dân VN”, không những vì lương
tâm và
trách nhiệm của nước Mỹ…! Mà vì khi nước Mỹ quyết định đổ quân vào VN,
cố Tổng
thống Đệ I VN Cộng hòa Ngô Đình Diệm đã không đồng ý, vì như vậy sẽ tạo
thế bất lợi về chính trị cho VNCH... Rồi khi Mỹ định rút quân
khỏi VN qua Hiệp định Paris, cố Tổng thống Đệ II VNCH Nguyễn Văn Thiệu
cũng không
đồng ý (TT Thiệu không đồng ý ký Hiệp định Paris, nhưng phải ký trong
tình thế
"BẤT KHẢ CƯỠNG”)… Chính việc “tự ý đến” và “tự ý ra đi” của người Mỹ đã
“góp một
phần” trong việc gây nên đổ máu cho nhân dân VN, mặc dù Mỹ không muốn
điều đó! Do đó Mỹ
phải “trả nợ cho nhân dân VN” và “rửa nhục” với Quốc tế về việc bỏ rơi
VNCH,
bằng cách là “dựng lại VNCH”!
5. Thấy gì và muốn gì?
Chúa hỏi
tiên tri “Ngươi thấy gì”? (Giê-rê-mi
1: 11, 13; A-mốt 7: 8; 8: 2)
Chúa
cũng hỏi người mù đến gặp Chúa “Ngươi
muốn ta làm chi cho ngươi?” (Ma-thi-ơ 10: 51)
Nếu ngày
nay Chúa hỏi tôi: “Tiên tri, ngươi thấy gì?”
Tôi sẽ
trả lời: “Thưa Chúa! Việt Nam con quá đau khổ?!”
Nếu Chúa
hỏi tôi: “Vậy, ngươi muốn gì?”
Tôi sẽ
trả lời: “Lạy Chúa, xin cho VNCH trở lại, vì họ lãnh đạo nhân dân tốt hơn chính phủ hiện
nay! Vì Chúa là Đấng lập lên nhà cầm quyền và ban quyền lực cho các chính phủ…!
Vì Chúa là Đấng lập chính phủ này, phế chính phủ kia… Vậy xin Chúa hãy đem VNCH trở
lại”!
Tiên tri
có một “kế sách” để VNCH trở lại rất nhanh, mà người Cộng sản cũng hoan
nghênh…! Sẽ có một cuộc bàn giao chính phủ trong ôn hòa và nhân dân VN sẽ có
một “Lễ bàn giao Chính phủ” trong hoan lạc, không hận thù, chia rẽ… “Kế sách”
này còn giữ trong vòng bí mật cho đến khi “cộng đồng người Việt hải ngoại trải
thảm đỏ mời tiên tri qua hiến kế” và có sự "gật đầu của tổng thống Mỹ”! (Tiên tri có giá của tiên tri chứ!)
Cảm tạ
ơn Chúa là hiện nay, tiên tri được giám sát bởi vệ tinh của cả ngành CA-VN lẫn…
“CIA” và các tổ chức Nhân quyền quốc tế!
Nếu có
mệnh hệ gì xảy ra cho tiên tri thì… HALELUGIA! “Ý Chúa được nên ở đất như
Trời”! A-men.
Huỳnh Thúc Khải
LHS- Chúa nhật 29/6/2014
Categories: Sứ điệp Tiên tri
21 nhận xét:
CỘNG SẢN HÈN VỚI GIẶT CÒN CHÚNG TA HÈN VỚI AI...?
Một số người nói rằng: cộng sản hèn với giặc, ác với dân. Vậy, tôi xin được hỏi: những người đang đấu tranh nói chung, những người muốn thay đổi tình trạng đất nước hiện nay nói riêng, và những người đấu tranh bảo vệ cờ vàng – VNCH... hèn với ai.???
Có quý vị nào trả lời hợp tình hợp ý cho câu hỏi trên không.??? Theo tôi, cộng sản hèn với giặc Đại Hán.! Còn quí ngài, đã hèn với chính mình, và với cả cộng sản.!!!
Vì sao ư……………..Vì Trung Quốc tuyên bố lập Tam Sa, đem giàn khoan vào đặt trong lãnh hải của quốc gia, xâm chiếm chủ quyền của dân tộc Đại Việt. Thế mà mấy ông và mấy bà chỉ biết mở miệng chửi cộng sản là hèn với giặc, cộng sản không dám đánh đuổi Trung Quốc.
Thế còn các nhà đấu tranh, đã quá hèn với cộng sản vì quí vị không dám đánh cộng sản Việt Nam, mà chỉ biết đấu võ mồm 39 năm trôi qua phí phạm.!!! Quý đồng bào và kiều bào cũng đâu xa lạ gì chuyện có nhiều người hô hào đấu tranh với cộng sản trong ôn hòa, hòa bình.
Thế thì, cộng sản Việt Nam cũng bảo là giải quyết tranh chấp với Trung Cộng bằng hòa bình…. Hà cớ chi chúng ta lại chửi cộng sản hèn với giặc, mà không tự kiểm điểm chính chúng ta có hèn với cộng sản không.???
Nguyễn Tấn Dũng hô hào kiện Trung Quốc, ai ai cũng xúm vào mà chửi là cộng sản chỉ nói suông, vậy quý đồng bào và kiều bào, chúng ta có nói suông không.???
Mạch Nha
Chính thể nào, thể chế nào, quốc gia nào...cũng ở tại thế thì thuộc về tổ chức của thế gian. Chỉ có Nước ĐỨC CHÚA TRỜI là vương quốc đời đời trọn vẹn. Cho nên, riêng về tôi thì cầu nguyện xin CHÚA JESUS CHRIST và Nước của Ngài mau trở lại.
Lê Qúy Hữu
Thái phước Trường vẫn đầy đủ tư cách pháp nhân (2001-2014), xin hỏi.
- Có cái quả địa cầu nào khác, với quả địa cầu mà chúng ta đang sống không?
Đâu cũng có tụi Maphia.
Đâu cũng có tôi, tối, tồi và tội hết ráo trọi.
Làm mục sư cấp cao mà bây giờ nhìn xa hơn là không thấy gì nữa rồi (kinh Hêbrơ 11).
Tôi, xin hỏi lại Có Quả Địa Cầu Nào Khác Không? Nếu không thì phải biết làm như TP Trường và tập đoàn duy lợi đã đang và sẽ làm, vì được mớ nào hay mớ nấy. Ok?
_thaiphuoc.truong@gmail.com.
Bạn Mạch Nha nói đúng một phần, còn lại... sai.
Đấu tranh bất bạo động là phương pháp VĂN MINH nhất hiện nay. Ngay cả một quốc gia có tiềm năng quân sự bậc nhất hiện nay như Mỹ cũng chỉ dùng biện pháp hay chiến tranh ngoại giao là chính, tránh đổ máu... chỉ trong trường hợp bất khả thì mới dùng tới chiến tranh quân sự.
Với người dân đấu tranh bất bạo động là VĂN MINH, nhưng với vai trò chính phủ- lãnh đạo một quốc gia, anh có mọi phương tiện trong tay công an, quân đội các binh chủng... mà "bất bạo động" với kẻ thù xâm lấn biên cương thì không thể gọi đó là "văn minh" là "hòa bình" mà là "lời biện hộ của kẻ hèn"! (Sao hiệp định Geneve quy định CHỜ THốNG NHẤT hai miền BẰNG BẦU CỬ- một giải pháp bất bạo động... sao CS không "hòa bình" với miền Nam mà dùng vũ lực tấn công cho bằng được, gây đổ máu cho đồng bào cả hai???)
Người dân không một tấc sắc trong tay lấy gì đấu tranh "bạo động" với chính quyền CS có công an và quân đội? Người dân có thể "hèn với CS" vì CS có cả mọi phương tiện đàn áp trong tay... nhưng người dân không ác với ai cả! Thử cho mở cửa cho người dân được phép lập đảng, mua vũ khí nhập về nước xem lúc đó người dân còn "hèn với CS" không thì hãy nói! Thử cho người dân được tự do dùng súng như Mỹ đi thôi, xem thử người dân VN có "hèn với cộng sản" không... thì hãy nói! (chỉ cần người dân được phép dùng súng như ở Mỹ thôi, thì đảng CS sẽ không tồn tại thêm được 24 giờ?)
Người dân có quyền đấu ranh bất bạo động với chính phủ- điều đó là văn minh... nhưng một Chính phủ mà "bất bạo động" khi ngoại bang xâm lấn biên cương hải đảo là một chính phủ "ươn hèn". Đừng biện hộ... Thế mình yếu thì chịu, chờ giải pháp tốt hơn... nhưng đừng có ác với dân! Dân không một tấc sắc trong tay chỉ đấu tranh "bằng miệng" mà mình đàn áp họ dã man, coi họ còn hơn kẻ thù... còn kẻ thù chiếm biển đảo biên cương, mình có trong tay quân đội, vũ khí mà không dám làm gì họ thì đừng trách dân người ta có quyền "chửi" là hèn với giặc! Nếu mình cũng dùng cách tử tế, lấy lời nói ôn hòa "với dân như với giặc" thì sao họ chửi là "ác với dân hèn với giặc"?
Bạn "dư lợn viên Mạch Nha" ăn lương của đảng mà lập lựng còn thua "phân lợn"!
KẸO Ú THÁI BÌNH
OK! Tôi cũng đồng tình về việc nầy. Ai đó có đọc rõ và kỹ không zdậy? Tôi nói là riêng tôi nhé. Còn mấy người trong nhà tôi là chuyện của họ. Đâu phải đi sống ở đâu đó là cho rằng chính thể đó tốt.
Còn HTK... ai nói khó khăn zdây? Không biết rõ đừng có nói nhé!
Nếu bạn là mục sư thì bạn hãy chăm lo cho Hội thánh cho tốt nhé bạn! Vì Hội thánh là nơi kiến tạo ra một xã hội văn minh tiến bộ. Còn Hội thánh mà chẳng có gì để tạo ảnh hưởng cho xã hội, thì phải xem lại Hội thánh đó như thế nào chứ không phải tại xã hội...
Bằng không thì ap phê sẽ ngược lại.
Lê Qúy Hữu
QLVNCH đã có đủ lực để chơi với CS tới bến nhưng bọn nó cũng chỉ là đám bù nhìn rồi còn gì nữa mà hô hào?
Nó cũng chạy bỏ của bây giờ a dui theo chả làm gì được nữa!
Tránh vỏ dưa bây giớ tới vỏ dừa cũng rứa mà thôi!
Mạch Nha.
Việt Nam, Việt Nam…
hai tiếng gọi thật êm đềm tha thiết
Nghe ngọt ngào nhưng buốt giá tận trong tim…
Người ta thường nói rằng thời gian là liều thuốc có thể chữa lành mọi vết thương nói chung, rồi khi vết thương lành thì hết đau… nhất là về tâm lý và tinh thần. Kinh nghiệm này đã sai đối với người Việt Nam và đặc biệt là khối người Việt Nam có tinh thần quốc gia sống trên phần lãnh thổ Miền Nam từ sau Hiệp định Genève.
Càng đọc kỹ lại lịch sử cận đại và nhìn vào hoàn cảnh đất nước hiện nay càng thấy rõ ràng là kể từ khi có cái chủ thuyết cộng sản du nhập, quê hương Việt Nam bắt đầu mang thêm tai ách của một cái nghiệp chướng bên cạnh những khổ nạn đến từ chế độ nô lệ ngoại lai. Miền Đất Mẹ chẳng những đã bị bầm giập với các vết thương do ngoại nhân chia cắt mà còn mỗi ngày thêm những vết nội thương nhức nhối hơn, bởi chính một số người Việt Nam vong thân, mất gốc gây nên. Cái số người này nếu còn có thể nói chung là “đồng bào”, là anh em theo nghĩa của huyền sử một bọc trăm trứng thì đấy chính là những đứa con bất hiếu, bất mục và phá gia chi tử… mà cứ động mở miệng ra thì toàn là lưỡi cú diều uốn nắn ngôn từ thành những khẩu hiệu trí trá như những vết cắn xước da, nát thịt anh em. Đến nay thì miền Đất Mẹ đã giống như một thân thể bị làm độc thành lở loét vì những vết thuơng do các đứa con mất nết kết bè lập đảng gây ra trong hơn ba phần tư thế kỷ nay.
Cái mô hình xã hội chủ nghĩa mà ông Hồ Chí Minh và đảng cộng sản đã thêm vào hai chữ Việt Nam để cưỡng gán cho đất nước, dùng nó làm đạo bùa ma quái dối gạt bao lớp người Việt bấy lâu, nay chỉ còn là tờ văn tự bán nước với chữ ký của gần ba triệu đảng viên lớn nhỏ. Cái đám người cộng sản này đã biến hai chữ Việt Nam thành một nhãn hiệu thật tội nghiệp, thật đau xót cho tổ tiên, cho gần chín chục triệu con dân còn lại.
Những thứ phù phép chính trị của người cộng sản Việt Nam đã tận dụng như đấu tranh giai cấp, giải phóng dân tộc, xây dựng một xã hội bình đẳng giữa người với người để không còn bất công, bóc lột, đàn áp… vân vân… và… vân vân… giờ đây chỉ còn là sự thật trần trụi của cái bánh vẽ với các đường nét vụng về đã nhoè nhoẹt thành tỳ ố. Người dân đã nhìn thấy đủ hết hai mặt của một tấm phông vẽ. Những gì là thực sự bất công; là thực sự bóc lột; là những thủ đoạn nham hiểm và bạo lực để đàn áp dân chúng… cũng chính là nền tảng của chế độ hiện nay. Và cũng từ đó suy ra, bất cứ cái gì đã được nêu lên thành khẩu hiệu thì đó là cái không có thật trong cuộc sinh hoạt của xã hội Việt Nam kể từ khi những người cộng sản nắm quyến.
Cho đến nay, khối dân tộc gần chín chục triệu đã chia nhau bao nhiêu kinh nghiệm xương máu với những ung nhọt càng ngày càng xưng tấy lên... cắn rứt hết những con người Việt Nam nào miệng còn thơm mùi sữa mẹ Âu cơ với một tấm lòng đầy trắc ẩn về tiền đồ của đất nước, của dân tộc.
Ai đến miền Bắc Việt Nam sau năm 1954 và cả miền Nam sau năm 1975 đều nhận thấy cái khẩu hiệu “không có gì quý hơn độc lập, tự do” luôn luôn được đem vẽ vời ở khắp nơi; từ những mặt tiền cơ sở uy nghi bề thế của chế độ đến những bức tường loang lổ khắp hang cùng ngõ hẻm, quả là trâng tráo và mỉa mai. Nó chẳng khác gì một lời xác nhận với cả nước là thứ quý hiếm này ở đây không có đâu. Thành vậy mà phải có những người mạnh dạn quyết đòi cho có, quyết đấu tranh để tìm cho được cái thật hiếm hoi này.
Năm nay là năm thứ 39 Miền Nam tự do mất vào tay đảng cộng sản. Năm nay cũng là năm thứ 39 cả nước cùng chung nhau một cái ách bằng chữ nghĩa thậm xưng là “thống nhất” để cả nước khốn khổ; để cả nước dắt díu nhau làm nô lệ Tầu. Đã 39 năm những người Việt ở Miền Nam bỏ nước ra đi sống đời du mục kiểu mới; lang thang khắp cùng thế giới mà chưa có ngày về.
Chúng ta mỗi người Việt Nam, cách riêng người dân của phần đất tự do còn lại sau hiệp định chia cắt năm 1954, còn lại ở trong nước hay ngoài nước sau cuộc đổi đời 30/4/1975, tưởng cũng đã nếm đủ những tủi hờn nơi mỗi cuộc đời; đã đếm đủ những mất mát, những đổ vỡ từ hậu quả về một cuộc phế hưng của dân tộc và nhất là cũng thật thấm thía cho một bài học lịch sử với những giá trị bị lật ngược; những trật tự bị đảo lộn; những sinh hoạt nền tảng từ trong nhà đến ngoài xã hội; những mất còn rối tung… cứ như thời gian bị quay ngược vòng kim đồng hồ. Một bài học lịch sử vừa mở ra.
Các danh nhân như Winston Churchill hay George Santayana và nhiều người nữa đã từng chia sẻ chung một kinh nghiệm rằng “Những ai không học những kinh nghiệm từ lịch sử thì sẽ tái diễn nó”. Học không phải chỉ là nhớ suông hay để mang nặng hận thù mà là để nhắc nhở cho từng thế hệ kế thừa rằng gắn bó với quá khứ không phải chỉ để tự hào, hãnh diện về những chiến thắng kiêu hùng của tiền nhân anh dũng mà còn là cơ hội để những người trong hiện tại phải đấm ngực ăn năn về những điều ê chề đáng tủi hổ mà mỗi người đều chung trách nhiệm… để lấy đó làm gương mà giảm bớt đi những tai ương, những kiếp nạn có thể tránh cho đất nước.
Bài học lịch sử của Việt Nam hiện nay không những chỉ học mà còn phải thuộc nằm lòng nữa. Học để rồi truyền lại cho con cháu như những bản chúc thư của hàng hàng lớp lớp người đã ngã xuống trên giải đất chữ S. Của cả một dân tộc đã nếm đủ mùi vị đau thương của chiến tranh vừa do ngoại bang xâm chiếm, nhưng cũng vừa bởi tham vọng của một số người đã làm nên trang sử nội chiến. Kết quả là đất nước như một thị trường bỏ ngỏ cho các siêu cường thi đua thử nghiệm và rao bán vũ khí. Như một tấm vải để người ta nhuộm thử mầu cờ sắc áo.
Những người trẻ Việt Nam của thế hệ 1945 – 1975 đã phải oằn vai dưới gánh nặng của một giai đoạn lịch sử nghiệt ngã. Rồi sự chia cắt đã đem đến cuộc nội chiến tối tăm nhất của đất nước suốt 20 năm. Rồi chỉ thoáng một cái là nửa miền đất nước như rơi vào định mệnh giống như câu Thánh vịnh “con như người thợ dệt, đang mải dệt đời mình, bỗng nhiên bị tay Chúa cắt đứt ngay hàng chỉ…” Song ở đây lại là một định mệnh không có phần tâm linh mà chỉ là những áp đặt oan khiên của trò chơi chính trị… Chỉ như một thoáng ngủ gục ơ hờ, một cái vấp chân vừa ngã xuống chưa kịp gượng dậy thì đã tối tăm cả mặt mũi vì cơn lốc chủ nghĩa trườn tới mà lúc mở được mắt ra nhìn mới biết rằng đã chậm.
Bây giờ cũng đã 39 năm trôi qua và hình như cũng đã có những người không còn muốn nhớ gì nữa để buông bỏ quá khứ. Nếu chỉ nhìn cái mốc điểm 30/4/1975 như là một khúc quanh của lịch sử phải chấp nhận theo lẽ biến thiên thường tình thì xét cho cùng, người ta muốn quên cũng đúng thôi. Song nếu nhớ ra rằng cái ngày lịch sử này là kết quả tất yếu phải đến chỉ vì những quan niệm lầm lạc, những cố chấp không chính đáng theo phe nhóm, những tham vọng bất cập của cá nhân và tập thể, những tà niệm đầy sân si… mà đã chôn vùi miền tự do còn lại của đất nước vào chung một hố thẳm diệt vong thì có quyền quên hay không? Và tại sao lại phải quên khi vì vậy mà cả nước đã phải hấng chịu nó như là một thử thách của nhận thức, như một cái giá đã phải trả quá đắt về cái gọi là ý hệ này, ý thức nọ? Lại nữa, bản thân mình còn đây, con cháu mình đang cần phải được biết về một nguồn cội và dân tộc phải sinh tồn trong độc lập, tự do, no ấm thì có nên quên hay không? Thái độ buông xuôi của mỗi người phải chăng sẽ như lời Đức Hưng Đạo Vương kết tội là… "khác nào như quay ngọn giáo mà đi theo kẻ thù…” vậy.
Ngày 30/4 năm tới là đúng 40 năm Miền Nam bị mất tự do, cả nước bị xiềng chung một cái cùm chủ nghĩa và gần chín chục triệu đồng bào mang danh con Hồng cháu Lạc sẽ bị chôn chung trong cái hố diệt vong.
Tuy nhiên, hơn lúc nào hết, từ trong nước ra đến khắp nơi ở hải ngoại, căn bệnh thờ ơ, vô cảm vẫn đang lây lan và càng ngày càng phát tác như một khối u ác tính. Đây không đơn giản là một thứ dịch mà còn nguy hiểm hơn tội ác vì đã đồng loã với tập đoàn bán nước, buôn dân.
Trong một năm này, ước chi mỗi người Việt Nam lưu vong khắp nơi trên thế giới sẽ chịu bắt đầu hỏi nhau khi gặp gỡ: “Bốn mươi năm rồi đủ chưa”.... Rồi từ câu hỏi này, sẽ tuỳ vào câu trả lời nơi thâm tâm mỗi người mà kết nên lời hẹn ước “Năm tới ta về Sài gòn, về Việt Nam” bằng quyết tâm như David Ben Gourion, thủ tướng đầu tiên của Do thái đã nói “Một quốc gia thì phải xây dựng bằng mồ hôi và nước mắt”.
Có vậy mới hy vọng hai chữ Việt Nam không còn bị ghép vào với những tên gọi đảng cộng sản hay nước cộng hoà xã hội chủ nghĩa. Cùng trong một hướng tới này, các danh xưng cộng đồng Người Việt ở nơi này, nơi khác sẽ hân hoan góp vào cho hàng chữ Quốc gia Việt Nam được phục hưng trên trường quốc tế, như những vì sao đêm tắt đi nhường chỗ cho một ngôi sao mai bừng sáng.
Phạm Minh-Tâm
Nếu mục sư Lê Quý Hữu - nếu ông có định nghĩa không khác với kinh thánh về nước Đấng Christ, thì tui xin hỏi ông "Nước Chúa Jesus Christ tại Việt Nam treo cờ gì (?)"
(1) Cờ hoa USA
(2) Cờ đỏ 5 sao vàng China
(3) Cờ vàng 3 sọc đỏ Việt nam.
(4) Cờ đỏ sao vàng Việt cộng.
Chắc ông Ms Hữu trẹo lưỡi trả lời không nổi đâu.
Tiên tri nhơn tiện phân tích xem, nước Việt tôn Christ làm CHÚA treo cờ nào(?) để ông ms đạp nước đái Việt cộng sáng mắt sáng trí ra dùm nhé.
Ms Hữu tào lao quá.
Nó cũng chạy bỏ của bây giờ a dui theo chả làm gì được nữa!
Tránh vỏ dưa bây giớ tới vỏ dừa cũng rứa mà thôi!
Mạch Nha.
(hết trích)
Xin lỗi Mạch Nha nhé! Nếu không có lời tuyên bố đầu hàng và lệnh buông súng của Dương Văn Minh NẰM VÙNG thì chưa biết "mèo nào thắng miễu nào" nhé! Ra thế mới thấy quân lực VNCH họ cũng có kỹ luật tuân lệnh cấp trên nên mới ra nông nổi!
Biết thì thưa thốt! bạn nhé!
MÃI MÃI KHÂM PHỤC QUÂN LỰC VNCH
Nếu VNCH thực sự vì thua đầu hàng và tan rã, vậy ai là người khi VC co ro, rụt cổ, thì lực lượng lãnh đạo cờ vàng nào đã lãnh đạo biểu tình đòi lại biển đảo quê hương.
Xin tiên tri công tâm huấn giáo, để mọi độc giả thấu tình đạt lý.
Đây là lúc danh dự VNCH phải được minh oan, phục hồi và trả lại quyền lãnh đạo quốc gia và quốc dân chống Tàu cộng.
Bị ông Trung Tá Ngân công an Thành Phố SG áp lực gỡ bỏ 13 bài kèm theo đây.
Sau đó công an Sài Gòn có cả Bộ điều tra MS Hồng yêu cầu MS Hồng xác minh ông HTK có phải là mục sư Mennonite không?
Tôi trả lời cho MS Hồng: khi MS Hồng ở tù thì không biết ở ngoài MS Khải có được phong chức hay không là chuyện ngoài trại giam.
chỉ có Tôi và MS Lê Quí Hữu biết rõ.
Do đó tôi cho rằng: MS Khải viết gì là quyền " tự do biểu đạt tư tưởng hay niềm tin của ông .
Ông sẵn sàng chết cho điều đó nên Tôi lẫn Mennonite không thể chống quyền của TT HTK, hay chống lý tưởng nhân loại hay hiến chương LHQ lẫn hiến pháp VN.
Tôi muốn khẳng định: tự do phát biểu hay phản biện là điều tốt xưa nay, nếu MS HTK bị bắt thì ông vẫn là mục sư Mennonite vì ông dám đưa quan điểm, chính kiến của mình mà không ai dám trong gọng kiềm công an.
MS. NHQ
Thưa ông Tiên tri,
Dù muốn hay không, thực tiễn và lịch sử hôm nay cũng cần phải đặt ra câu hỏi trên đây. Chỉ có những ai còn mang đầu óc hoang tưởng, lú lẫn… mới thực sự tin rằng “Đảng cộng sản Việt Nam vô địch muôn năm!”, như một thời và còn đến hôm nay, với các khẩu hiệu tung hô trên khắp phố phường, thôn xóm. Khẩu hiệu “Đảng cộng sản Việt Nam quang vinh muôn năm”, có mặt ở nơi trang trọng nhất. Từ các ban ngành, Đến khắp mọi phố phường, Đến vùng nông thôn xa xôi và có cả trong “Biểu tình quốc doanh”, dịp tháng 5/2014
Tất nhiên, vẫn còn nhiều người cuồng tín và tin rằng, Đảng cộng sản Việt Nam sẽ “trường tồn” cùng dân tộc Việt Nam và ra sức cổ súy cho sự tồn tại của nó. Thực tiễn Liên Xô và các nước ở Đông Âu đã trả lời họ. Và không bao lâu nữa, China, Cuba, Triều Tiên và ở Việt Nam sẽ là những nước cuối cùng trả lời cho họ.
Có một điều rất lạ, những người cổ súy “muôn năm” cho Đảng cộng sản thường lại là những người được đào tạo bài bản về lý luận, tức là họ đã trải qua nhiều trường lớp về học tập lý luận Chủ nghĩa Mác – Lê nin, nhưng họ lại không dám chấp nhận một thực tế, đi ra chính từ nguyên lý của Chủ nghĩa Mác – Lê nin, đó là: Những gì trái với quy luật sẽ bị đào thải, diệt vong.
Ngoại trừ China, với lợi thế đông dân nhất thế giới và tư duy Đại Hán mang tính truyền thống của người Tàu, nhiều người Việt vẫn ảo tưởng về mô hình “Chủ nghĩa xã hội đặc sắc China”, mà dưới thời Tổng Bí thư Hồ Cẩm Đào lấy làm quan điểm chung của Đảng cộng sản Tàu. Phần còn lại của các đảng cộng sản cầm quyền (Cuba, Triều Tiên, Việt Nam), đang phải vật lộn với sự sinh tử, tương lai rất mù mịt. Mà cốt lõi của vấn đề là “không tạo ra một năng suất lao động cao hơn” đối với Chủ nghĩa tư bản.
Sự kiện giàn khoan Hải Dương 981 (HD-981), và đặc biệt là “Tuyên bố lập trường” (1) của Bắc Kinh gửi Tổng thư ký Liên Hợp quốc, trong việc Bắc Kinh khẳng định chủ quyền đối với các quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa, đã làm cho uy tín của Đảng cộng sản Việt Nam trong con mắt Nhân Dân Việt Nam xem như đã hết. Thậm chí, lúc này, đa số người Việt đem so sánh chế độ hiện hành với chế độ Việt Nam cộng hòa (VNCH) trước đây, và dĩ nhiên, sự tiếc nuối dành cho chế độ VNCH. Và chính nghĩa đang thuộc về họ, mà một thời được gọi là “Bọn tay sai bán nước”.
Nếu như trước đây, Đảng cộng sản Việt Nam dựa vào viện trợ của Liên Xô, Trung Quốc… để “đánh Mỹ đến người Việt Nam cuối cùng”, thì hiện nay, Đảng cộng sản Việt Nam đang tồn tại từ sự bảo kê của Bắc Kinh, mà “Hội nghị Thành Đô - 1990” là điểm khởi đầu cho sự phụ thuộc đó trong suốt gần 25 năm qua.
Trong dịp ông Chủ tịch nước Trương Tấn Sang tiếp xúc với cử tri TP Hồ Chí Minh hôm 26.6.2014, cựu chuẩn đô đốc Lê Kế Lâm - ủy viên Ủy ban MTTQ VN TP đặt vấn đề với ông Trương Tấn Sang: “Trung Quốc đưa ra “miếng mồi” 20 tỉ USD ODA và 100 tỉ USD tín dụng. Bên cạnh đó họ nói không ràng buộc về chính trị nhưng thực chất như thế nào?” (2); dĩ nhiên, ông Trương Tấn Sang không thể trả lời được.
Với một nền kinh tế, mà thu ngân sách không đủ để trả lương cho bộ máy Đảng, nhà nước khổng lồ, thậm chí “Đã đến mức phải vay để chi tiêu, vay để trả nợ” (3), thì việc đầu tư phải dựa vào China trong những năm qua là không có gì phải suy nghĩ.
Chính vì thế, China đã trúng thầu đến 90% các công trình trọng điểm quốc gia. Không những công trình trọng điểm, mà vị trí cũng thuộc loại “trọng điểm” về an ninh, quốc phòng. Hoàng Sa đã mất, và đối với Trường Sa, với tình hình như hiện nay không có sự cải thiện hoặc đột phá, thì chỉ cần vài ba năm nữa, Trường Sa sẽ thuộc về China. Thậm chí, sự chia đôi Đất nước tại Vũng Áng Hà Tĩnh là rất có thể xẩy ra như theo dự đoán của nhiều người.
Thưa tiên tri,
Hôm 26.6.2014 vừa qua, Công ty TNHH Hưng Nghiệp Formosa Hà Tĩnh đã có văn bản gửi Phó Thủ tướng Hoàng Trung Hải đề xuất lập đặc khu kinh tế gang thép Vũng Áng. Phải chăng đây là phép thử HD-981 trên đất liền?
Tóm lại, Đảng cộng sản Việt Nam đã thật sự phụ thuộc Bắc Kinh về kinh tế và chính trị. Không tự nhiên mà báo chí China gọi Lãnh đạo Việt Nam là “đứa con hoang đàng hãy trở về”.
Thế lưỡng nan của Bộ Chính trị Đảng cộng sản Việt Nam
Thưa tiên tri,
Rõ ràng, Đảng cộng sản Việt Nam đang ở giai đoạn cuối của sự tồn tại, hoặc chí ít là sẽ mất quyền lãnh đạo, mà nếu như không có sự tiếp tay của Bắc Kinh là không thể giữ được quyền lãnh đạo. Bởi đơn giản, sự sụp đổ về kinh tế dẫn đến sụp đổ về tổ chức, chính trị. Bắc Kinh sẽ ra tay giúp Đảng cộng sản Việt Nam tồn tại chừng nào họ chưa thâu tóm được Biển Đông theo ý họ. Việc họ đang ồ ạt, cấp tập… xây dựng các căn cứ quân sự ở Trường Sa, cũng như cấp tập triển khai các giàn khoan (nghe đâu sau HD-981 là 16 cái nữa), đặc biệt, hôm 25.6.2014 China đã phát hành “Bản đồ dọc” lần đầu tiên trong lịch sử để khẳng định “đường lưỡi bò”, được nâng từ “9 đoạn”, lên thành “10 đoạn” v.v... Đây có thể là giai đoạn nước rút, vì Bắc Kinh đủ thông minh để thấy được thế và thời đang đến với họ.
Trước sự cáo chung đã cận kề, theo dõi các hoạt động và phát ngôn của “tứ trụ triều đình”, đủ cho ta thấy, họ đang rất bối rối, mất phương hướng. Ngoại trừ ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng có những phát biểu hùng hồn từ hơn một tháng trước đây, các ông còn lại, đều thấy phát biểu theo lối vuốt đuôi, vô thưởng vô phạt, bế tắc… nghe rất nhàm tai.
Như dự đoán của nhiều người, Bộ Chính trị Đảng cộng sản Việt Nam hiện nay chia làm thành hai phe chính là: phe “cung vua” và phe “phủ chúa”.
- Phe “cung vua” (Đảng): Là phe thân Tàu, và chiếm ưu thế, bởi được Tàu ủng hộ. Nhưng lại đang bế tắc toàn diện.
- Phe “phủ chúa”: Muốn theo xu thế thời đại, cải cách thể chế, muốn gần với Mỹ, Nhật… nhưng chưa thể quyết được, bởi những rủi ro luôn rình rập. Tai nạn máy bay tại Lào hôm 17.5.2014, trong số người thiệt mạng có Phó thủ tướng kiêm Bộ trưởng Quốc phòng, Bộ trưởng An ninh, Đô trưởng Vientiane, Trưởng ban tuyên huấn trung ương Lào (6) là bài học đối với những ai làm trái ý Bắc Kinh.
Có những lúc, tưởng như hai phe đã tìm được tiếng nói chung vì lợi ích dân tộc. Nhưng không, Bắc Kinh đủ khôn ngoan để tạo khoảng cách và không cho họ vì quyền lợi Đất nước mà ngồi lại với nhau. Đây là thắng lợi và là nguyên tắc xuyên suốt của Bắc Kinh. Đặc biệt, Bắc Kinh không để cho ai “sạch sẽ” để có thể nói ra mà không sợ ngượng.
...
Thế lưỡng nan của Bộ Chính trị Đảng cộng sản Việt Nam
Thưa tiên tri,
Rõ ràng, Đảng cộng sản Việt Nam đang ở giai đoạn cuối của sự tồn tại, hoặc chí ít là sẽ mất quyền lãnh đạo, mà nếu như không có sự tiếp tay của Bắc Kinh là không thể giữ được quyền lãnh đạo. Bởi đơn giản, sự sụp đổ về kinh tế dẫn đến sụp đổ về tổ chức, chính trị. Bắc Kinh sẽ ra tay giúp Đảng cộng sản Việt Nam tồn tại chừng nào họ chưa thâu tóm được Biển Đông theo ý họ. Việc họ đang ồ ạt, cấp tập… xây dựng các căn cứ quân sự ở Trường Sa, cũng như cấp tập triển khai các giàn khoan (nghe đâu sau HD-981 là 16 cái nữa), đặc biệt, hôm 25.6.2014 China đã phát hành “Bản đồ dọc” lần đầu tiên trong lịch sử để khẳng định “đường lưỡi bò”, được nâng từ “9 đoạn”, lên thành “10 đoạn” v.v... Đây có thể là giai đoạn nước rút, vì Bắc Kinh đủ thông minh để thấy được thế và thời đang đến với họ.
Trước sự cáo chung đã cận kề, theo dõi các hoạt động và phát ngôn của “tứ trụ triều đình”, đủ cho ta thấy, họ đang rất bối rối, mất phương hướng. Ngoại trừ ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng có những phát biểu hùng hồn từ hơn một tháng trước đây, các ông còn lại, đều thấy phát biểu theo lối vuốt đuôi, vô thưởng vô phạt, bế tắc… nghe rất nhàm tai.
Như dự đoán của nhiều người, Bộ Chính trị Đảng cộng sản Việt Nam hiện nay chia làm thành hai phe chính là: phe “cung vua” và phe “phủ chúa”.
- Phe “cung vua” (Đảng): Là phe thân Tàu, và chiếm ưu thế, bởi được Tàu ủng hộ. Nhưng lại đang bế tắc toàn diện.
- Phe “phủ chúa”: Muốn theo xu thế thời đại, cải cách thể chế, muốn gần với Mỹ, Nhật… nhưng chưa thể quyết được, bởi những rủi ro luôn rình rập. Tai nạn máy bay tại Lào hôm 17.5.2014, trong số người thiệt mạng có Phó thủ tướng kiêm Bộ trưởng Quốc phòng, Bộ trưởng An ninh, Đô trưởng Vientiane, Trưởng ban tuyên huấn trung ương Lào (6) là bài học đối với những ai làm trái ý Bắc Kinh.
Có những lúc, tưởng như hai phe đã tìm được tiếng nói chung vì lợi ích dân tộc. Nhưng không, Bắc Kinh đủ khôn ngoan để tạo khoảng cách và không cho họ vì quyền lợi Đất nước mà ngồi lại với nhau. Đây là thắng lợi và là nguyên tắc xuyên suốt của Bắc Kinh. Đặc biệt, Bắc Kinh không để cho ai “sạch sẽ” để có thể nói ra mà không sợ ngượng.
...
Thưa tiên tri,
Sự suy vong của Đảng cộng sản là mang tính quy luật và không thể tránh khỏi. Đảng cộng sản Việt Nam không thể dựa vào Bắc Kinh để tồn tại mãi được khi mà mọi thứ từ Lý tưởng, lý luận, kinh tế, chính trị, văn hóa… của Đất nước đã bị phá nát.
Mới đây, chuẩn bị cho chuyến thăm của Tập Cận Bình đến Hàn Quốc trong ít ngày tới, Bắc Kinh đang có tín hiệu bỏ rơi Kim Jong Un, thông qua việc ông Sở Thụ Long, giáo sư Đại học Thanh Hoa phát ngôn gây sốc, rằng “Triều Tiên biến mất sẽ tốt cho Bắc Kinh và Seoul” (7), như là một bài học cảnh báo cho Đảng cộng sản Việt Nam.
Bởi vậy, không còn con đường nào khác, trở về với Nhân Dân, có bước đi phù hợp để tiến tới đa nguyên, bầu cử tự do… là con đường sáng suốt và duy nhất đúng của Đảng cộng sản Việt Nam. Hay là việc nghinh đón những người anh em cật ruột mình Việt Nam Cộng Hòa về để cùng bàn định quốc kế giang sơn. Hoặc khẳng khái hơn là giao trả nước đã cưỡng chiếm 40 năm dài lại cho anh em mình. Phương pháp nào hay tiến trình nào sẽ diễn ra như thế nào thì đó là việc tính toán của Bộ Chính trị, Ban Bí thư và chỉ thị từ Tiên tri của Chúa. (Riêng tôi Hoàng Mai - NHQ không tán thành giải pháp VNCH trở lại)
Không có lẽ Bộ Chính trị Đảng cộng sản Việt Nam không nhận ra? Không thể mở mắt để nhìn và để thấy nguy cơ mất nước và thời cơ thay đổi để có Việt nam Phú cường thịnh thế.
Tồn vong và cơ hội nước nhà cần chỉ thị "thánh" từ Tiên tri (?)
Hoàng Mai -
Chúng tôi kính trọng hào khí trượng phu của bậc hiền nhân thánh chức của hai vị mục sư.
Trân trọng
Tín đồ Mennonite
Theo số liệu của Tổng Cục Thống Kê Việt Nam, trong năm 2013, Việt Nam xuất khẩu sang Trung Quốc chừng 13 tỉ đô la và nhập khẩu trở lại gần gấp 3 lần ở con số 37 tỉ đô la và sự chênh lệch này được dự tính sẽ nới rộng hơn trong tương lai. Về lĩnh vực đầu tư nước ngoài, Trung Quốc hiện đang đứng thứ 9 trong số các nhà đầu tư và chiếm khoảng 3% tổng số vốn đầu tư đăng ký tính đến cuối năm ngoái.
"Mục sư Lê Quý Hữu" trong những comment trên đây không phải là Ms Lê Quý Hữu quản nhiệm Hội thánh Tin Lành Ân Phúc - Bình Hưng Hòa. Ms Lê Quý Hữu nhóm Tin lành Ân Phúc xác nhận không viết những comment trên.
LHS xin "trân trọng" đính chính để quý độc giả được rõ.
LHS