Chủ Nhật, 20 tháng 11, 2016

Hoa Kỳ và Chủ Nghĩa Độc Tài Mềm Do Thái Trị


Vivi _ Truong Hieu

Hoa Kỳ và Chủ Nghĩa Độc Tài Mềm Do Thái Trị

StatueOfLiberty5

Khi nói đến “chế độ dân chủ,” cụm từ nầy có thể có vẻ mơ hồ vì không hiểu nó nói đến hệ thống nào trong những quốc gia không cộng sản: hệ thống chính trị của Úc không giống hệ thống chính trị ở Nhật, Tây Âu, hay Hoa Kỳ… mặc dù tất cả những hệ thống nầy mặc nhiên được xem là những hệ thống chính trị tự do dân chủ, đa đảng, và phân quyền phân lập. Bài viết nầy chỉ giới hạn vào hệ thống chính trị Hoa Kỳ.

Nói chung, Hoa Kỳ không phải là một chế độ dân chủ đích thực mà chỉ là một Chế Độ Độc Tài Mềm Do Thái Trị , khác với những chế độ độc tài theo nghĩa qui ước ở các nước cộng sản. Thay vì chịu sự cai trị của một đảng cộng sản, Hoa Kỳ hiện nay đang chịu sự cai trị của hệ thống siêu quyền lực Do Thái.
Một số học giả đương thời nhận định rằng hiện tình chính trị ở Hoa Kỳ mang tính chất tập đoàn tài phiệt trong bản chất. Bernie Sanders cho rằng một “tầng lớp thượng lưu của những gia đình cực kỳ giàu sang có xu thế địa ngục nhằm tiêu diệt viễn ảnh dân chủ của một giai cấp trung lưu mạnh đã từng làm thế giới phải ganh tỵ Hoa Kỳ. Thay vào đó, họ đã cương quyết tạo ra một tập đoàn trong đó một số ít gia đình kiểm soát đời sống kinh tế và chính trị của quốc gia.”
Sau Đệ Nhị Thế Chiến các chế độ quân chủ đúng nghĩa hầu như không còn tồn tại ngoại trừ một vài quốc gia ở Trung Đông, Phi Châu… Thay vào đó là những chế độ quân phiệt (military oligarchy), trong đó một tướng lãnh hay một tập đoàn gồm một số tướng lãnh nắm quyền cai trị quốc gia, có hoặc không có hiến pháp. Một hình thức hệ thống chính trị khác nữa là các chế độ Cộng Sản độc đảng trong đó quyền hành nằm trong tay một Bộ Chính Trị Trung Ương Đảng, có hoặc không có hiến pháp. Trái ngược với những thể chế vừa nói là các nền dân chủ đại để với hệ thống chính trị đa đảng, có hiến pháp nhất định, và cai trị bằng luật pháp hiến định, có sự phân quyền giữa ba ngành lập pháp, hành pháp và tư pháp, phần lớn được định đoạt qua phổ thông đầu phiếu, tất cả dựa trên tiền đề căn bản là tự do của giới bị trị: tự do ngôn luận, tự do hội họp, tự do tín ngưỡng, tự do đi lại v.v

Một cách chính thức, hệ thống chính trị của Hoa Kỳ mang đầy đủ những thuộc tính và cơ chế nói trên. Thông thường người Mỹ và thế giới bên ngoài vẫn xem hệ thống chính trị đó như là một hệ thống lưỡng đảng – Đảng Cộng Hòa và Đảng Dân Chủ – tranh đấu nhau để tranh thủ cử tri và quyền chính. Cũng như các nền dân chủ Âu Châu, chúng chủ yếu khác nhau nhờ vào những tiền đề đối nghịch sâu sắc về nguyên tắc và thế giới quan, như khác nhau giữa Cánh Tả và Cánh Hữu. Tuy nhiên, theo nhận định của một số học giả, đó chỉ là phiên bản chính thức; và đó là một phiên bản mang tính dối gạt, phờ phĩnh. Hoa Kỳ thực chất là một hệ thống chính trị độc đảng với hai cánh (wings) hay hệ phái (factions) của cùng một đảng tiềm ẩn (hidden) duy nhất – tức hệ thống siêu quyền lực Do Thái. Đảng tiềm ẩn nầy hỗ trợ cả hai hệ phái, cung ứng những cán bộ và tiền của cho các cuộc vận động của cả hai cánh và dứt khoát hoàn thành những mục tiêu của chính nó thông qua thực lực của cả hai cánh nầy. Đảng chính trị đích thực của Hoa Kỳ là một đám tài phiệt gồm một số ngân hàng và tập đoàn – đặc biệt là thành phần thiểu số 1% hay thậm chí ít hơn, gồm khoảng 400 nhân vật nắm quyền kiểm soát số tài sản lớn hơn cả tài sản của 155 triệu người Mỹ gộp lại. Thành phần thiểu số nầy nắm trong tay phần lớn những nguồn tài chánh và những tài nguyên khác, và có trong tay cả ảnh hưởng lẫn quyền kiểm soát đối với hai cánh vốn chỉ tranh biện nhau qua những vấn đề nhỏ nhặt, hình thức và cá nhân. Chúng không bao giờ cho thấy sự khác biệt hay tra hỏi về những vấn đề thực sự quan trọng như quyền hạn của tập đoàn tài phiệt – hệ thống siêu quyền lực Do Thái – (thường được mệnh danh là financial oligarchy hay corporatocracy) trong việc cai trị và khai thác những quyền lợi quốc gia, đừng nói đến chuyện đề xướng một giải pháp thay thế cho nó. Đó là một loại siêu quyền lực khiến người ta liên tưởng đến một chế độ toàn trị giả định mà Alexis de Tocqueville đã mô tả ở thế kỷ 19 trong tác phẩm “De l’esprit des lois”, “Một uy quyền như thế không tiêu diệt hiện hữu, nhưng ngăn cản hiện hữu; nó không độc tài, nhưng nó giam hảm, làm suy nhược, dập tắt, và vô hiệu hóa một dân tộc, cho đến khi mọi quốc gia bị giản lược thành không gì hơn là một đàn thú nhút nhát và cần cù do chính phủ đứng chăn. Sự hiện hữu thê thảm nầy được người dân chấp nhận, vì họ đi qua những tiến trình bầu bán những người bảo vệ của họ, tự đánh lừa mình rằng họ và những đồng bào của họ vẫn còn tự do vì họ tham gia vào tiến trình tự cai trị. Tuy nhiên, khi nhà nước vú em bành trướng, lá phiếu trở nên kém phần hiệu lực và cá nhân càng lúc càng mất quyền bầu cử.

Carrol Quigley, một sử gia lỗi lạc thẳng thắn nhận định, “Quả là một ý tưởng điên rồ nếu cho rằng hai đảng đại diện cho những tư tưởng và chính sách đối nghịch – một của Cánh Hữu và một của Cánh Tả. Ý tưởng đó chỉ có thể được chấp nhận đối với những tư tưởng gia hàn lâm và giáo điều mà thôi. Thay vì thế, hai đảng hầu như là một, cho nên người Mỹ có thể dùng lá phiếu để ”vứt bỏ bọn bất lương” trong một kỳ bầu cử nhưng vẫn không đưa đến những chuyển quyền sâu sắc hay triệt để về chính sách.” Tocqueville nói rõ thêm, “Những người đương thời của chúng ta thường bị kích động bởi hai tham vọng mâu thuẫn nhau: họ vừa muốn bị dẩn dắt lại vừa muốn tự do. Vì không thể tiêu diệt một trong hai xu hướng trái ngược đó nên họ cố thỏa mãn cả hai cùng một lúc. Họ thiết kế một hình thức chính phủ độc nhất, mô phạm, và toàn quyền, nhưng lại được dân bầu. Họ phối hợp nguyên tắc trung ương tập quyền và nguyên tắc nhân dân làm chủ; điều nầy đem lại cho họ một thời gian trì hoãn; họ tự an ủi đang được dạy bảo theo suy nghĩ là họ đã lựa chọn những người bảo vệ của họ. Mỗi người tự đặt mình vào những sợi dây xích cổ, vì thấy rằng đó không phải là một người hay một gia cấp mà là toàn thể dân chúng đang nắm đầu dây xích. Trong hệ thống nầy, người dân chỉ vùng vẫy thoát ra tình trạng lệ thuộc của họ một thời gian đủ dài để lựa chọn người chủ của họ và sau đó lại trở về tình trạng cũ một lần nữa. Ngày nay, rất nhiều người hoàn toàn bằng lòng với loại thỏa thiệp giữa chế độ độc tài và nhân dân làm chủ; và họ nghĩ rằng tự do cá nhân của họ đã được bảo vệ đầy đủ khi họ phó thác nó cho quyền hành quốc gia nói chung. Cuối cùng, những gì còn lại chỉ là một nền dân chủ trống rỗng bị chế độ chuyên chế đục khoét mà ít ai phản kháng.

Tập đoàn tài phiệt Mỹ được liên kết chặt chẽ với Chính Phủ mà nó chỉ định và kiểm soát – thực thi quyền năng và tiếng nói mà họ muốn cùng với những tư tưởng thông qua những đại bài như
1. The Council on Foreign Relation (4500 thành viên),
2. The Trilateral Commission ( 87 Americans + 337 từ các quốc gia khác),
3. The Bilderberg Club (120-140 “khách”) và
4. Nhiều cơ quan được miễn thuế khác như The Rockefeller Foundation, trong đó những đại biểu và quản gia then chốt cùng với những quyền lợi của tập đoàn tiêu biểu cho những kế hoạch trước mắt và toàn cầu; và nghị trình được bàn thảo, cải thiện và sau đó được thi hành bởi những đám lưu manh chính trị nô bộc.
Giới hạn của bài nầy không cho phép đi sâu vào ba tổ chức vừa để cập ở trên; nhưng chúng ta chỉ cần ghi nhận rằng sự nghiệp chính trị của nhiều người đã vươn lên như phép lạ sau khi tham dự buổi hội nghị Bilderberg đầu tiên của họ: Margaret Thatcher, Bill Clinton, and Tony Blair. Obama đã bổ nhiệm 11 thành viên của Ủy Ban Trilateral Commission – Do Thái – (nghĩa là hơn 10%) vào những chức vụ hàng đầu và then chốt trong chính quyền của ông trong mười ngày đầu của nhiệm kỳ của ông. Năm 1976, người sáng lập của Trilateral Commission và David Rockefeller (Do Thái), kẻ dựng ngôi vua của Mỹ, đã đưa một gã vô danh mang tên Jimmy Carter vào Tòa Bạch Ốc. Giữa 1945 và 1972, khoảng 45% những viên chức ngoại giao hàng đầu phục vụ trong chính phủ Mỹ cũng là những thành viên của Hội Đồng Tài Phiệt The Council on Foreign Relation (Do Thái). Khoảng 42% những chức vụ ngoại giao hàng đầu trong chính quyền Truman do các thành viên của Hội Đồng Tài Phiệt Do Thái nắm giữ; con số đó là 40% trong chính quyền của Eisenhower, 51% trong chính quyền của Kennedy, và 57% trong chính quyển của Johnson. Hội Đồng Tài Phiệt Do Thái đã và tiếp tục có những ảnh hưởng lớn lao trong thế giới truyền thông, nhờ đó nó có thể quảng bá ý thức hệ của nó, thăng tiến những nghị trình của nó, và che đậy ảnh hưởng của nó… Cơ Quan Tình Báo Trung Ương CIA cũng không phải là kẻ xa lạ trong hệ thống nầy, vì thường xuyên trong những thập niên đầu khi mới hình thành, những giám đốc của nó đều đến từ Hội Đồng, như Allen Dulles, John A. McCone, Richard Helms, William Colby, và George H.W. Bush.”

Những tổ chức Do Thái hàng đầu ở Mỹ

Muốn nhận thức ảnh hưởng phi thường của chủ nghĩa Do Thái trên chính sách ngoại giao của Hoa Kỳ thì phải xem xét sự hiện diện của những then máy chính yếu trong những vị trí chiến lược trong chính phủ và những hoạt động của các tổ chức Do Thái liên kết với những tổ chức Do Thái chính dòng và những thần quyền tôn giáo. Có ít nhất 52 tổ chức Do Thái lớn ở Mỹ đang tích cực hoạt động để lobby quốc hội, thăng tiến chính sách ngoại giao, nghị trình kinh tế và kỹ thuật của Israel ở Mỹ. Thành phần hội viên nồng cốt gồm từ hàng trăm ngàn chiến binh trong các cơ quan Do Thái Bắc Mỹ (JFNA) đến một trăm ngàn mạnh thường quân Do Thái giàu có, những nhà hoạt động và những tay môi giới quyền thế trong Ủy Ban American Israel Public Affairs Committee (AIPAC). Ngoài ra, hàng chục hệ thống tuyên truyền, mệnh danh là những think tanks (nhóm thảo thuyết), đã dược thành lập nhờ vào số tiền đóng góp từ những tay tỉ phú Do Thái, trong đó có Viện Brookings Institute (Haim Saban) và Viện Hudson Institute. Hàng chục những ủy ban đấu tranh chính trị (PAC – Political Action Committee) được Do Thái tài trợ đã can thiệp vào tất cả những cuộc bầu cử liên bang và địa phương, thao túng các việc bổ nhiệm và những kết quả bầu cử. Những nhà xuất bản, kể cả những cơ quan xuất bản đại học đã bị các tay cuồng tín Do Thái trắng trợn chiếm lĩnh; những ví dụ rõ nét nhất là Đại Học Yale, chuyên phổ biến những luận điệu méo mó nhại lại những phiên bản khôi hài về lịch sử Do Thái.

Do Thái kiểm soát hệ thống chính trị và kinh tế của HK

– Tài chánh: Trong khi toàn bộ công cuộc điều hành chính phủ Liên Bang HK lệ thuộc và Quỹ Dự Trữ Liên Bang (FED), quỹ nầy lại nằm trong tay chín ngân hàng tư nhân Do Thái, trong đó có Rothschild, Goldman Sachs, và Warburgs của Hamburg.
– Truyền thông: Do Thái kiểm soát truyền thông: CBS của Murray Rothstein, NBC của Brian Roberts, ABC của Sydney Bass với CEO Roberts Iger, CNN của Aviv Nevo. Ngày nay bảy tên Do Thái điều hành phần lớn những hệ thống then chốt của Hoa Kỳ như truyền hình, in ấn và phát hành sách, kỹ nghệ điện ảnh Hollywood, kỹ nghệ thu băng…Đa số những kỹ nghệ nầy được sát nhập thành những đại tập đoàn truyền thông khổng lồ dưới quyền điều hành của
– Gerald Levin, CEO và là Giám Đốc của AOL Time Warner
– Michael Eisner, Chủ Tịch và là CEO của Walt Disney Company
– Edgar Bronfman, Sr., Chủ Tịch của Seagram Company Ltd
– Edgar Bronfman, Jr, Giám đốc và là CEO của Seagram Company Ltd, Giám đốc của Universal Studios
– Sumner Redstone, Chuer Tịch và là CEO của Viacom, Inc.
– Dennis Dammerman, Phó Giám Đốc của General Electric
– Peter Chernin, Giám Đốc của Co-COO – News Corporation Limited
Hầu hết những tờ báo độc lập hàng đầu đều do các tập đoàn tài phiệt Do Thái làm chủ, như trùm Samuel I, làm chủ hàng chục tờ báo từ Staten Island đến Oregon, cộng thêm tờ Sunday supplement Parade; tập đoàn tạp chí Conde Nast, kể cả Vogue, The New Yorker, Vanity Fair, Allure, GQ, và Self; các công ty phát hành Random House, Knopf, Crown, and Ballantine; cùng với những đại lý truyền hình cáp với hơn một triệu khách thuê bao.
– Quốc Hội: Do Thái kiểm soát Quốc Hội thông qua những hệ thống lobbies qui mô đầy thế lực như AIPAC, ADL, National Jewish Democratic Council, Republican Jewish Coalition.
– Tòa Bạch Ốc: Do Thái kiểm soát TBO với Jacob Lew (Bộ Trưởng Tài Chánh), Penny Pritzker (Bộ Trưởng Thương Mại), Kenneth Feinberg (Giám Đốc Quỹ Bồi thường), Valerie Jarrett (Cố Vấn tối cao), David Axelrod (Cố vấn đặc biệt).
– Chính sách: Carl Levin, chủ tịch Ủy Ban Quân Vụ Thượng Viện, và Diane Feinstein, Chủ tịch Ủy Ban tình Báo Thượng Viện. Những chức vụ quan trọng nhất trong Bộ Ngoại Giao đều nằm trong tay Do Thái. Hai tổ chức “think tanks” Do Thái đầy tai tiếng American Enterprise Institute và the Foreign Policy Initiative quyết định những nghị trình chiến tranh cho Quốc Hội Mỹ
– Tư pháp: Ba thẩm phán Do Thái trong Tôi Cao Pháp Viện: Elena Kagan, Stephen Breyer, and Ruth Bader Ginsburg.
– An Ninh Nội Chính (Homeland Security): Trong tay ba tổ chức Do Thái The Chertoff Group, Anti-Defamation League, Israeli Intelligence.
– Quân Đội: Quân lực HK lệ thuộc vào Quỹ dự Trữ Lien Bang (FED) để vận hành trong khi quỹ nầy lại nằm trong tay Do Thái. Quân lực HK lệ thuộc vào các công ty sản xuất vũ khí trong khi những công ty nầy lệ thuộc các ngân hàng đầu tư Do Thái (Jewish Investment Banks).
– Các tập đoàn: Những ngân hàng đầu tư Do Thái như Goldman Sachs và Citigroup bảo kê những chứng khoán của các tập đoàn HK và ra lệnh cho xuất nguồn việc làm ở HK sang Trung Quốc và Ấn Độ để tìm lao động rẻ và lợi nhuận cao.
– Giáo dục: Do Thái điều hành Liên đoàn Giáo viên HK (American Federation of Teachers) và liên đoàn nầy đã thâm nhập hệ thống giáo dục công lập, tẩy não học sinh với những sách vở đồng tình luyến ái và lai chủng. Do Thái tài trợ những khoản tiền kết xù cho Liên đoàn Ivy League Schools và giao phó những chức vụ cao cho các nhân viên Do Thái như David Skorton, Hiệu trưởng Đại Học Cornell and Allan Garber, Hiệu trưởng Đại Học Harvard. Hiệu trưởng của sáu trong số tám đại học của liên đoàn nầy là Do Thái, trong đó có Yale, Princeton và Harvard. Sanford Weil, tên Do Thái chúa trùm của Wall Street, đồng thời là giám đốc của Citi group, là một mạnh thường quân số một của Đại Học Cornell và đồng thời là tay tài trợ cho 500 học viện thông qua Cơ Quan National Academy Foundation của y.
– Văn hóa: Một trong những chìa khóa để thao túng và lũng đoạn văn hóa HK là những kỹ nghệ giải trí, điện ảnh nói chung và Hollywood nói riêng đang nằm trong tay của Do Thái. Mặc dù phần lớn những phim ảnh không bậy bạ, bạo lực rẻ tiền, nhưng kỹ nghệ nầy gián tiếp khuyên khích một khuynh hướng như thế. Những phim tuyên truyền từ Hollywood tràn ngập các màn ảnh truyền hình. Ngoài ra, kỹ nghệ tin tức và truyền thông là vương quốc của Do Thái. Đâu đâu người ta cũng thấy xuất hiện những chủ đề Do Thái. Từ New York times đến các tờ báo địa phương, từ Đài Phát Thanh Quốc Gia (NPR) đến các chương trình talk shows, khán thính giả bị nhồi nhét bởi một nhóm người đặc thù trong xã hội Hoa Kỳ.

Khi một quốc gia thuộc về nhiều sắc dân thì nó không còn là một quốc gia theo nghĩa qui ước mà chỉ là một trò chơi giật cờ: sắc dân nào giàu tiền nhất, mánh khóe nhất, sở hữu nhiều định chế tài chánh, truyền thông, khoa học, và đại học lớn nhất sẽ nắm cờ trong tay và làm chủ quốc gia đó. Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ không là ngoại lệ. Lịch sử đã chứng minh Do Thái là sắc dân đang cầm cờ và cai trị các sắc dân khác, kể cả sắc dân mệnh danh là Anglo-Saxon.

Chúng ta thử nghe lại phát biểu của Tzipora Menache, nữ phát ngôn nhân Do Thái: “Quý vị biết rất rõ, và những người Mỹ ngu xuẩn cũng biết rất rõ, rằng chúng ta kiểm soát chính phủ của chúng, bất luận ai ngồi trong Tòa Bạch Ốc. Như quý vị thấy, tôi biết và quý vị đều biết rằng không một tổng thống Mỹ nào có thể đủ tư cách thách thức chúng ta cho dù chúng ta có làm chuyện khó tin. Chúng nó – bọn Mỹ – có thể làm gì được chúng ta? Chúng ta kiểm soát quốc hội, chúng ta kiểm soát truyền thông, chúng ta kiểm soát kỹ nghệ giải trí, và chúng ta kiểm soát mọi thứ ở Mỹ. Ở Mỹ, bạn có thể chỉ trích Thượng Đế, nhưng bạn không thể chỉ trích Israel…”

Robert Gates trong cuốn The Conspiracy That Will Not Die thẳng thắn nhận định:
“Một âm mưu của những nhóm tài phiệt đang nhanh chóng đưa Hoa Kỳ đến chủ nghĩa toàn trị và chủ nghĩa Cộng Sản. Đế Quốc Tài Phiệt Rothschild của Do Thái đang lèo lái quốc gia nầy vào một chính phủ toàn cầu. Mục tiêu chính của những tổ chức Do Thai là tiêu diệt Hiến Pháp do những người lập quốc Hoa Kỳ viết ra. Âm mưu nầy đang xử dụng cả Đảng Cộng Hòa lẫn Đảng Dân Chủ như những phương tiện để thăng tiến nghị trình bá chủ hoàn cầu của chúng.

Tóm lại, Hoa Kỳ không phải là một chế độ dân chủ đích thực mà chỉ là một Chế Độ Độc Tài Mềm Do Thái Trị. Đến đây có lẽ độc giả có thể hình dung những dị biệt và tương đồng giữa hệ thống chính trị Hoa Kỳ và hệ thống chính trị cộng sản về cả ba phương diện bản chất, phương pháp, và mục đích.

Đỉnh Sóng

3 thoughts on “Hoa Kỳ và Chủ Nghĩa Độc Tài Mềm Do Thái Trị
  1. Hội Nghị Siêu Quyền Lực Bilderberg – QĐ Vận Mạng Trung, Nga, Mỹ…

    Địa điểm họp Hội Nghị Siêu Quyền Lực BILDERBERG từ 11-6 đến 14-6-2015 tại Khách sạn Interalpen-Hotel Tyrol trên vùng núi gần Telfs, nước Áo (Austria)
    VietPress USA (10-6-2015): Điều hành mọi vấn đề về chiến tranh, hòa bình, kinh tế tài chánh và hầu như mọi hoạt động vĩ mô liên quan đến toàn nhân loại trên trái đất không phải là do các Tổng Thống hay Thủ Tướng hoặc Quốc Trưởng, Vua Chúa, Hoàng Hậu của mỗi quốc gia; mà chính là do một tổ chức không mấy ai biết rõ đó là “SIÊU QUYỀN LỰC”!

    HỘI NGHỊ SIÊU QUYỀN LỰC BILDERBERG HỌP TỪ 11 ĐẾN 14-6-2015 QUYẾT ĐỊNH VẬN MẠNG TRUNG QUỐC, NGA VÀ CHỌN TỔNG THỐNG MỸ?

    Địa điểm họp Hội Nghị Siêu Quyền Lực BILDERBERG từ 11-6 đến 14-6-2015 tại Khách sạn Interalpen-Hotel Tyrol trên vùng núi gần Telfs, nước Áo (Austria)
    VietPress USA (10-6-2015): Điều hành mọi vấn đề về chiến tranh, hòa bình, kinh tế tài chánh và hầu như mọi hoạt động vĩ mô liên quan đến toàn nhân loại trên trái đất không phải là do các Tổng Thống hay Thủ Tướng hoặc Quốc Trưởng, Vua Chúa, Hoàng Hậu của mỗi quốc gia; mà chính là do một tổ chức không mấy ai biết rõ đó là “SIÊU QUYỀN LỰC”!
    Siêu Quyền Lực Hoa Kỳ và Thế Giới ngày xưa ở Âu châu gọi là FREEMASON do 13 Hiệp sĩ thành lập và lãnh đạo đã phát triển và ảnh hưởng toàn Âu châu và theo các cuộc thánh chiến đã tràn qua Trung Đông. Khi những người Châu Âu theo các đoàn thám hiểm, di dân tìm vàng và định cư tại Hoa Kỳ, Siêu Quyền Lực FreeMason tràn qua Mỹ.
    Cho đến đầu tháng 5 năm 1774, một Giáo sĩ Dòng Tên Jesuit đã viết lại toàn bộ các nguyên tắc và tổ chức Siêu Quyền Lực để cố vấn cho Vatican, Hoa Kỳ và các vị Vua Chúa Âu Châu. Vị Giáo sĩ Dòng Tên Jesuit đã đặt tên cho lý thuyết và hoạt động bí mật nầy là ILLUMINATI. Con số chính thức tượng trưng cho Siêu Quyền Lực Illuminati là số 13 tức là số Code để đi vào các sự hoàn hão. Không phải ngẫu nhiên mà lá cờ của nước Mỹ có 13 sọc tượng trưng cho 13 tiểu bang đầu tiên. Cũng không phải ngẫu nhiên mà trên hai vòng tròn của Con Dấu Great Seal in lên mặt sau của tờ giấy 1 Dollar của Mỹ lại có tới 10 chi tiết ghi con số 13. Và hoàn toàn không phải ngẫu nhiên mà hằng năm suốt 63 năm liên tiếp tổ chức Siêu Quyền Lực Illuminati Bilderberg đã triệu tập phiên hội nghị hằng năm với đại diện của 13 tổ chức Siêu Quyền Lực và những khách mời đầy quyền lực.
    Chúng tôi sẽ đề cập đến con số 13 trong một bài tới; hôm nay chỉ loan tin về Hội nghị năm 2015 của Siêu Quyền Lực Illuminati Bilderberg gọi tắt là BILDERBERG sẽ khai mạc phiên họp lần thứ 63 vào ngày Thứ Năm 11-6-2015 và kết thúc vào ngày Chủ Nhật 14-6-2015 tại Áo (Austria) và những vấn đề sẽ xảy ra trên thế giới do phiên họp nầy mang đến.
    ĐỊA ĐIỂM VÀ AN NINH CHO HỘI NGHỊ SIÊU QUYỀN LỰC BILDERBERG 2015:

    Khách sạn Interalpen-Hotel Tyrol trên vùng núi gần Telfs, nước Áo (Austria) ở cao độ 1,300m được chọn làm địa điểm họp Hội nghị Siêu Quyền Lực Bilderberg 2015 tứ 11-6 đến 14-6-2015
    Địa điểm họp tại Khách sạn Interalpen-Hotel Tyrol trên vùng núi gần Telfs, nước Áo (Austria) ở Âu Châu.  Đây là đại khách sạn ngoại hạng và là trung tâm hội nghị quốc tế trên vùng núi gần rặng núi tuyết Alpine ở nước Áo, nằm sát biên giới nước Đức.
    Cảnh sát Châu Âu cuối tháng 5-2015 đã xác nhận địa điểm họp Hội Nghị hằng năm của Siêu Quyền Lực Bilderberg 2015 và cho hay họ chịu trách nhiệm canh gác cho hội nghị G7 trong hai ngay 07 và 08-6-2015 và tiếp đến là canh gác an ninh tuyệt đối cho Hội Nghị 2015 của “Bilderberg Group”. (https://www.lewrockwell.com/2015/04/no_author/saddle-up-for-bilderberg-2015/ ).
    Interalpen-Hotel Tyrol là một “Trung tâm Hội nghị Khách sạn 5 Sao” nằm khuất trong rừng cách vài cây số trên núi cao phía tây của khu nghỉ mát trượt tuyết Seefeld, và thuận tiện gần sân bay Innsbruck. Khách sạn này thuộc sở hữu riêng của tập đoàn tư nhân Liebherr, là một đại tập đoàn sản xuất đặt cơ sở tại Thụy Sĩ nhưng chủ nhân là Tỷ phú người Đức Liebherr và gia đình.
    Theo tài liệu của Khách sạn 5 Sao Trung Tâm Hội Nghị Interalpen-Hotel Tyrol phổ biến về Hội Nghị Bilderberg năm 2015 thì Khách sạn nằm ở độ cao 1,300m tọa lạc trên vùng rừng núi độc quyền tại Tirolean Alps, có thể nhìn toàn bộ các đĩnh núi phủ tuyết tuyệt vời và phong cảnh bao la tiếp tận chân Trời.
    Phòng hội nghị 400 chỗ ngồi được thiết kế theo kiểu Tổ Chim Đại Bàng, nằm cách biệt với nền phía sau là rặng núi tuyết Alpine và các trang thiết bị, phương tiện dành cho hội nghị là cả một thế giới nghệ thuật thượng đẳng của nhân loại.
    Hội Nghị Siêu Quyền Lực năm 2015 sẽ bao gồm các nhà chính trị cao cấp nhất trên thế giới, các chủ ngân hàng, một số chủ nhân của các Công ty đa quốc gia và các thành viên thuộc 13 hệ phái Siêu Quyền Lực tại Hoa Kỳ, Âu Châu, Châu Mỹ Latin là các đại diện cho nhiều mạng lưới trong tổ chức Siêu Quền Lực Illuminiti ở Hoa Kỳ.

    Góc nhìn từ trên cao xuống vườn hoa, hồ tắm và toàn cảnh của Khách sạn 5 Sao Interalpen-Hotel Tyrol
    Cảnh Sát nước Áo cũng đã cho biết địa điểm họp và huy động mọi khả năng cùng nhân lực, phương tiện để bảo vệ cho Hội Nghị Siêu Quyền Lực Bilderbreg 2015 họp trong các ngày từ 11-6 đến 14-6-2015.  Đây là lần thứ ba trong lịch sử nước Áo được Siêu Quyền Lực Bilderberg chọn làm nơi họp Hội Nghị.
    Hội nghị Bilderberg lần đầu tổ chức năm 1979 tại Baden phía nam của thủ đô Vienna của nước Áo. Hội nghị lần thứ nhì cách nay đã 27 năm cũng đã được tổ chức tại Đại khách sạn Interalpen-Hotel Tyrol vào năm 1988.
    Thông Cáo Báo Chí của Cảnh Sát nước Áo phổ biến về vấn đề an ninh cho Hội Nghị Siêu Quyền Lực năm 2015 thì vào ngày 13-01-2015, một cuộc họp cao cấp về an ninh đã do Bộ Trưởng An ninh Liên Bang Mag Johanna Mikl-Leitner và Đại diện Bộ Nội Vụ Áo và Cảnh Sát vùng Tyrol đã họp tại thủ đô Vienna của Áo. Tại phiên họp nầy đã quyết định triễn khai cuộc hành quân an ninh cho Hội Nghị Thượng Đĩnh G7 họp từ ngày 07 và 08-6-2015 tại Scholoss Elmau ở vùng núi Bavaria của nước Đức, nằm sát biên giới nước Áo chỉ 3.6Km mà thôi. Tiếp theo đó, vấn đề hành quân an ninh sẽ tiếp nối bắt đều từ ngày 09 đến hết ngày 14-6-2015 để bảo vệ cho Hội Nghị Siêu Quyền Lực Bilderber 2015 trên vùng núi của Áo nằm sát biên giới Đức không xa khu vực vừa chấm dứt Hội nghị G7.
    Các hệ thống theo dõi điện tử chống bên ngoài xâm nhập; các hệ thống phòng không dặc biệt; kiểm soát rò rĩ tín hiệu và chống xâm nhập hackers, từ trường, v.v.. đều được chuẩn bị. Ngoài ra hệ thống hầm an toàn để chống các vụ tấn công phi đạn cũng đã được dự trù và thoát hiểm.
    Bộ trưởng Nội Vụ Áo nói rằng “Nhiệm vụ của Cảnh Sát tại Hội Nghị G7 và tại Hội nghị Siêu Quyền Lực Bilderberg 2015 đều giống nhau, đó là tuyệt đối bảo vệ an ninh và an toàn cho Hội nghị thành công. An ninh và chống các vụ tấn công là ưu tiên trên hết để bảo vệ các nguyên thủ quốc gia, các quốc khách, các nhân vật quyền lực đặc biệt và công chúng. Cảnh sát cũng hiện diện để bảo vệ và giúp những người biểu tình ôn hòa bày tỏ quan điểm với các Hội Nghị vì quyền diễn đạt tư tưởng trong tinh thần dân chủ là quyền pháp định của mọi công dân cần được tôn trọng”.
    Lực lượng Cảnh sát bảo vệ cho Hội Nghị Siêu Quyền Lực có sự phối hợp với Cảnh Sát Đức và lực lượng an ninh chống khủng bố của Âu Châu, Hoa Kỳ và được gọi là COBRA, không trực thuộc Cảnh sát Liên Bang của Áo; nhưng được đặt trực tiếp dưới sự điều động của Bộ Nội An Liên Bang Áo (Austrian Federal Ministry of the Interior).
    Thiếu Tướng Robert Strondl, Tư lệnh Hành Quân của Bộ Nội Vụ Áo nói rằng “Đã nhiều tháng nay chúng tôi thu thập mọi thông tin dữ kiện liên quan cả hai Hội Nghị G7 và Bilderberg nầy và đặt ra những trường hợp nguy hiểm có thể để đưa ra giải pháp tháo gỡ và chúng tôi thường xuyên cải tiến các kế hoạch của chúng tôi”.
    Để có an ninh tuyệt đối, Cảnh Sát cho biết lệnh hạn chế xe cộ giao thông đi vào khu vực Hội Nghị Siêu Quyền Lực đã được ban hành; và vùng cấm bay trong vòng 30 dặm trên bầu trời của khu Hội Nghị Bilderberg cũng đã được thông báo cho mọi cơ quan hàng không quân sự lẫn dân sự trên khắp thế giới.
    Có tin riêng nói rằng các hệ thống lá chắn chống Tên Lửa của Hoa Kỳ tại Âu châu và Bắc Âu đã sẵn sàng bảo vệ bầu trời của khu vực Hội Nghị Siêu Quyền Lực Bilderberg. Ngoài ra cũng có tin nói là một hệ thống “Iron Dom” chống tên lửa và pháo kích theo kiểu Hoa Kỳ giúp Do Thái cũng đã được đặt trên rặng núi Alpine để bảo vệ cho Hội Nghị G7 và Siêu Quyền Lực Bilderberg.

    Một phòng họp hội nghị của Khách sản Interalpen-Hotel Tyrol nước Áo
    SIÊU QUYỀN LỰC BILDERGERG NĂM 2008 ĐÃ CHỌN ÔNG BARACK OBAMA LÀM TỔNG THỐNG HOA KỲ:
    Chắc hẵn có nhiều người chưa biết Siêu Quyền Lực là gì, tôi sẽ trình bày trong những bài tới. Hôm nay tôi chỉ phổ biến bản tin để đọc giả biết rằng sau phiên họp từ ngày mai Thứ Năm 11-6 đến hết Chủ Nhật 14-6-2015, Thế Giới chắc chắn sẽ có nhiều biến động. Tôi sẽ theo dõi các tin tức đặc biệt về Hội Nghị Siêu Quyền Lực Bilderberg 2015 để cập nhật thông tin đến quý đọc giả. Phiên họp sẽ quy tụ tối đa 140 đại diện thuộc 13 chi phái của Siêu Quyền Lục Illuminati mà Hội nghị Bilderberg coi như là một tổ chức chung để triệu tập các kỳ hội nghị hằng năm kể từ năm 1952.
    Hội nghị Siêu Quyền Lực Bilderberg từ 11-6 đến 14-6-2015 theo nghị trình sẽ thảo luận các vấn đề trọng yếu sau đây:
    Artificial Intelligence  (Thông minh nhân tạo).
    Cybersecurity (An ninh mạng)
    Chemical Weapons Threats (Mối đe dọa vũ khí hóa học)
    Current Economic Issues (Các vấn đề Kinh tế hiện nay)
    European Strategy (Chiến lược Châu Âu)
    Globalisation (Toàn cầu hóa)
    Greece (Hy Lạp)
    Iran (Cộng hòa Hồi giáo Iran)
    Middle East (Trung Đông)
    NATO (Khối NATO –Liên phòng Bắc Đại Tây Dương).
    Russia (Nga)
    Terrorism (Khủng bố)
    United Kingdom (Anh quốc)
    USA (Hoa Kỳ)
    US Elections (Bầu cử Hoa Kỳ)
    Tổng số các nhân vật tham dự gồm 140 người theo danh sách vừa được công bố tại Link sau đây:
    Danh sách 44 Tổng Thống Hoa Kỳ thì đã ghi rõ có 41 Tổng Thống thuôc Siêu Quyền Lực MASON hoặc theo Siêu Quyền Lực Illuminati. Có hai vị Tổng Thống không thuộc Siêu Quyền Lực nào gồm Thống Thống thứ 16 Abraham Lincohn (1861-1865) đã bị ám sát chết.
    Gần 100 năm sau, Tổng Thống thứ 35 của Hoa Kỳ là John F. Kennedy (1961-1963) không thuộc Siêu Quyền Lực nào nên cũng đã bị ám sát chết tại Dallas, Texas. Riêng TT Barack Obama thứ 44 của Hoa Kỳ thì các văn bản chính thức chưa thấy ghi thuộc Siêu Quyền Lực hay không.
    Tuy nhiên, Thượng Nghị Sĩ da đen Barack Obama được Siêu Quyền Lực chọn và mời ông đến tham gia phiên họp ngày 05 đến 08-6-2008 tại Khách sạn Chantilly ở Washington DC  trước khi ông tranh cử và đắc cử chính thức làm Tổng Thống thứ 44 Hoa Kỳ vào ngày 02-11-2008 (

    ).
    [embed]https://www.youtube.com/watch?v=ubIC5r5Nyu4[/embed]
    Qua sự chọn lựa nầy, Ứng Cử Viên Barack Obama đã được Siêu Quyền Lực tổ chức buổi nói chuyện trên sân vận động ở Đức với trên 200,000 người hoan hô nhiệt liệt vào ngày 24-7-2008.
    Đia điểm họp Hội Nghị Bilderberg năn 2014
    TNS Barack Obama đắc cử Tổng Thống Thứ 44 Hoa Kỳ vào ngày 04-11-2008 và nhiệm vụ của ông là thi hành đường lối như nghị trình Bilderberg đã vạch ra tại hội nghị Bilderberg từ 05 đến 08-6-2008 ở Chantilly, Washington DC.
    Tiếp đến là Hội Nghị Siêu Quyền Lực Illuminati Bilderberg 2009 họp các ngày 14 đến 17-5-2009 tại bán đảo du lịch Vouliagmeni thuộc thành phố Athens của Hy Lạp (http://www.americanfreepress.net/html/bilderberg_2009_179.html ).
    TT Obama và bà Ngoại Trưởng Hillary Clinton đều đến dự. Hội nghị nầy quyết định xoay trục chiến lược chuyển 60% sức mạnh Quân sự Hoa Kỳ qua Á Châu – Thái Bình Dương; thanh toán khủng bố và giết Osama Bin Laden; tổ chức họp hội nghị quốc tế về an ninh nguyên tử, kinh tế, tài chánh và vấn đề Trung Quốc.
    AI SẼ LÀ TÂN TỔNG THỐNG HOA KỲ NĂM 2016 ?
    Theo nghị trình được công bố, sẽ có những vấn đề cấp thiết trên thế giới phải được giải quyết gấp rút, gồm:
    -1. Vấn đề Nga, Ukraine, NATO, chiến lược Châu Âu nằm trong một chuỗi vấn đề đan chéo vào nhau.
    -2.  Vấn đề khủng bố, Hồi giáo ISIS, vũ khí hóa học, vấn đề nguyên tử, Iran, Trung Đông.
    -3.  Xúc tiến vấn đề Toàn Cầu Hóa (tức Trật Tự Thế Giới Mới), An ninh Mạng, Vấn đề kinh tế tài chánh hiện nay là những vấn đề đặt trọng tâm đối nhắm vào Trung Quốc và Bắc Triều Tiên
    -4. Để điều hành tất cả những vấn đề trên, phải có một Tổng Tư Lệnh, đó là Tổng Thống Hoa Kỳ trong cuộc bầu cử vào năm 2016 sắp tới.
    Ai sẽ là người được Siêu Quyền Lực chọn lựa? Trong giai đoạn chuyển tiếp, Siêu Quyền Lực đã thúc đẩy Hội Nghị G7 vừa kết thúc trong hai ngày họp tại Đức hôm 07 và 08-6-2015 là sẽ cương quyết hơn nữa đối với Nga và biện pháp đối với Trung Quốc đang chống lại “Trật tự Thế giới mới”.

    Jeb Bush, em ruột của TT George W. Bush, con tari của TT George H. Bush đang chờ tin Bilderberg
    Hiện nay ông Jeb Bush của đảng Cộng Hòa đã có mặt tại các nước Âu Châu gồm Ba-Lan, Estonia, Đức và có tin ông đang chờ đợi tham dự phiên họp của Siêu Quyền Lực Bilderberg (http://www.infowars.com/is-jeb-bush-going-to-bilderberg-2015/). Sau chuyến đi nầy, Jeb Bush sẽ chính thức công bố ra tranh cử Tổng Thống Hoa Kỳ năm 2016 với tư cách sẽ tranh chức Đại diện đảng Cộng Hòa.
    Trong khi đó, rõ ràng là trong danh sách 140 thành viên của Hội Nghị Bilderberg 2015 khai mạc ngày 11-6 và kết thúc ngày 14-6-2015 đã có một người chính thức Đại diện cho Bà Hillary Clinton. Vậy ai sẽ được Siêu Quyền Lực Bilderberg hậu thuẩn làm Tổng Thống Hoa Kỳ vào cuộc bầu cử tháng 11-2016 sắp tới?
    Tin đặc biệt của Hạnh Dương.
    Nguồn
  2. Siêu quyền lực BILDERBERG khai mạc hội nghị 64
    Từ 09.6 – 12.6.2016 tại DRESDEN Đức quyết định vận mạng Trung Quốc ?
    Wednesday, June 08, 2016:
  3. Siêu quyền lực và bầu cử Tổng Thống Mỹ (Bilderberg Group)- 2016

     Huy hiệu của Siêu Quyền Lực Bilderberg Group.
    Trong cuộc bầu cử tổng thống Mỹ năm nay có rất nhiều chuyện lạ đã xảy ra. Chúng tôi đã viết hai bài nói về những chuyện lạ đó. Bài thứ nhất là “Đảng cử đảng bầu” phổ biến ngày 14.4.2016 và bài thứ hai là “Hoa Kỳ và biến loạn bầu cử” ngày 11.8.2016. Những gì chúng tôi tiên đoán đang đúng. Chúng tôi xin nhắc lại những câu quan trọng chúng tôi đã trích dẫn làm chủ đề cho sự tiên đoán:
    Trong một lá thư gởi cho một cộng tác viên của mình đề ngày 21.11.1933, Tổng Thống Franklin Roosevelt đã viết:
    Sự thật của vấn đề, như bạn đã biết, là yếu tố tài chánh trong các trung tâm rộng lớn đã làm chủ chính quyền của nước Mỹ kể từ thời Andrew Jackson.“
    Thẩm Phán Tối Cao Pháp Viện Liên Bang Felix Frankfurter đã từng nói:
    Những người thật sự cai trị ở Washington là vô hình, và thực thi quyền hành từ sau hậu trường.”
    Trong cuộc bầu cử Tổng Thống Mỹ năm 2000, chương trình Agenda của Mỹ ngày 28.10.2000 đã mở một cuộc phỏng vấn bình luận gia và nhà văn nổi tiếng Gore Vidal về cuộc tranh cử giữa Gore và Bush. Câu hỏi được đặt ra như sau: “Có cái gì khác biệt giữa Gore và Bush?” Gore Vidal đã phán những câu nẩy lửa như sau:
    Ồ, chúng ta nắm chắc hệ thống chính trị của nước Mỹ trong 50 năm gần đây. Chúng ta có bầu cử nhưng không có quan điểm chính trị. Chúng ta có một đảng chính trị –ĐẢNG CÔNG TY MỸ QUỐC, MỘT ĐẢNG VỀ TÀI SẢN (We have one political party – the party of corporate America, the property party) – và đảng đó có hai nhánh. Một nhánh được gọi là Dân Chủ, một nhánh được gọi là Cộng Hòa.Vậy, chính yếu là cùng một người vừa tài trợ cho Gore vừa tài trợ cho Bush….”
    Chúng tôi xin ghi thêm: Trong cuốn “Tragedy and Hope, ông Carrol Quigley, Giáo sư Georgetown University, cũng đã khẳng định:
    Lý luận rằng hai đảng đại diện cho những tư tưởng và chinh sách đối nghịch, một có thể là của Cánh Hữu và một của Cánh Tả, chỉ là một tư tưởng điên rồ, chỉ các nhà tư tưởng hàn lâm và giáo điều chấp nhận mà thôi! Thay vì thế, HAI ĐẢNG CHỈ LÀ MỘT. Vì thế người Mỹ có thể ‘ném bỏ bọn bất lương’ trong bất cứ cuộc bầu cử nào, mà không đưa đến bất cứ những sự thay đổi sâu sắc hay bao quát nào về chánh sách”.
    Trên đây là những nhận xét của các nhân vật có thẩm quyến ở Mỹ. Thực tế đã chứng minh những điều họ nói là đúng.
    KHI SIÊU QUYỀN LỰC RA TAY
    Chuyện không ngờ là có rất nhiều “người Việt đấu tranh” rất thích ông Donald Trump do “bắt đúng tần số”. Có người đã nói với chúng tôi rằng phải có một người như Donald Trump mới “trị” được Cộng Sản và Trung Quốc. Obama hay Haillary Clinton quá yếu! Họ vẫn tin tưởng “chống cộng” là mục tiêu hàng đầu của thế giới ngày nay, nằm trên cả kinh tế, an ninh, quốc phòng, khủng bố, môi trường…! Họ cũng như ông Donald Trump đã lầm tưởng rằng Tổng Thống Mỹ là “đấng toàn năng”, muốn làm gì trên đất nước này thì làm!
    https://i0.wp.com/motgoctroi.com/Mtmchuyen/MTMT2016/SQL_01.jpgMột cuộc họp của Bilderberg Group
     Website chính thức của nhóm Siêu Quyền Lực Bilderberg Group tiết lộ rằng từ 11 đến 14.6.2015, 140 đại diện cao cấp của nhóm thuộc 22 quốc gia đã họp tại khách sạn Interalpen-Hotel Tyrol ở Telfs-Buchen, Áo quốc, để bàn về những vấn đề của thế giới trong năm 2016, trong đó có những vấn đề chính sau đây: Các vấn đề kinh tế hiện tại, chiến lược Châu Âu, toàn cầu hóa, Hy lạp, Iran, Trung Đông, NATO, Nga, khủng bố, Anh quốc, Hoa Kỳ, bầu cử Hoa Kỳ.
    Trong bản tin ngày 8.6.2015 của InfoWars có đầu đề “Bilderberg Backs Hillary For 2016 Presidency (Bilderberg ủng hộ Hillary ứng cử Tổng Thống năm 2016), ký giả Steve Watson cho biết tại cuộc họp nói trên, có bà Jim Messina thuộc nhóm Messina Group, cố vấn của bà Hillary Clinton tham dự. Bà cũng là người đã đứng đầu trong cuộc vận động tranh cử cho Tổng Thống Obama 2012. Vào năm 2008, Bilderberg Group cũng đã từng bí mật gặp ông Obama và bà Hillary Clinton tại Bắc Virginia và đã chọn ông Obama làm tổng thống Hoa Kỳ.
    Bản tin nói rằng bà Hillary Clinton phát xuất từ giới ưu tú của Bilderberg, còn ông Clinton đã từng tham dự hội nghị Bilderberg tại Đức năm 1991 trước khi làm Tổng Thống Mỹ, và ông ta đã trở lại tham gia hội nghị này năm 1999 tại Sintra, Bồ Đào Nha. Còn bà Clinton được nói đã tham dự hội nghị Bilderberg vào năm 2006 tại Ottawa, Canada.
    Như vậy cả ông lẫn bà Clinton đều là thành viên ưu tú của tổ chức Siêu Quyền Lực Bilderberg Group.
    BILDERBERS GROUP LÀ TỔ CHỨC NÀO?
    Những người quen suy nghĩ và hành động theo cảm tính thường RẤT SỢ SỰ THẬT và nghe ai nói gì khác với điều mình muốn đểu cho là “đồ dỏm”. Nhưng với Bilderberg Group, không thể nói là “đồ dỏm” được.  Chỉ cần vào Google đánh chữ Bilderberg Group là thấy hàng trăm bài và tin tức nói về tổ chức Bilderberg Group. Sách viết về tổ chức này cũng quá nhiều.
    Nhưng đây là một tổ chức bí mật, hoạt động theo kiểu “xã hội đen”, giống bang hội của Tàu, nên khó có nhà nghiên cứu nào dám nói là đã nắm vững cơ cấu và hoạt động của tổ chức này. Tất cả chỉ là những nỗ lực khám phá và tìm hiểu.
    Nói một cách tổng quát, Bilderberg Group, hay hội nghị Bilderberg, hay các cuộc họp Bilderberg, hay Bilderberg Club là một hội nghị riêng tư hàng năm gồm từ 120 đến 150 thành viên thuộc giới tinh hoa chính trị Châu Âu và Bắc Mỹ, các chuyên gia từ các ngành công nghiệp, tài chính, học viện, và các phương tiện truyền thông, được thành lập từ năm 1954.
    Theo Andrew Kakabadse, Giáo sư về Quản trị và Lãnh đạo, mục tiêu ban đầu của nhóm là thúc đẩy Chủ nghĩa Đại Tây Dương (Atlanticism), tức chủ nghĩa đề cao tầm quan trọng của sự hợp tác giữa Châu Âu, Hoa Kỳ và Canada về chính trị, kinh tế và các vấn đề quốc phòng, chủ trương tăng cường quan hệ Mỹ – Châu Âu và ngăn chặn một cuộc chiến tranh thế giới khác phát triển. Chủ đề của Tập đoàn Bilderberg là tăng cường sự đồng thuận xung quanh thị trường tự do giữa các nước tư bản Tây phương và các lợi ích của họ trên khắp thế giới„.
    https://i0.wp.com/motgoctroi.com/Mtmchuyen/MTMT2016/SQL_02.jpg
    Một số khuôn mặt của các lãnh đạo Bilderberg Group
    Hội nghi Bilderberg thứ 64 năm nay họp từ 9 đến 12.6.2016 tại Dresden ở Đức với chi phí lên đến 35.638.750 USD vì phải huy động hàng nghìn cảnh sát, quân đội và mật vụ Đức đến bảo vệ an ninh. Đề tài thảo luận gồm 9 vấn đề, trong đó có vấn đề Trung Quốc và các chế tài trừng phạt cần thiết, vấn đề Trung Đông… Vấn đề yểm trợ cho người sẽ làm tân Tổng Thống Mỹ trong cuộc bầu cử 2016 cũng đã được bàn đến.
    DỰNG KỊCH BẢN BẦU TỔNG THỐNG
    Ông George W. Bush năm 2000, ông Barack Obama năm 2008 hay bà Hillary Clinton năm nay không phải là những chính trị gia xuất sắc hay nổi bật, nhưng sở dĩ họ được Siêu Quyền Lực chọn vì biết những người này sẵn sàng và có khả năng thi hành những kế hoạch và đường lối đã được vạch sẵn. Trường hợp bà Hillary còn yếu hơn, nên nếu bà gặp một đối thủ khá xuất sắc, bà có thể bị đánh bại. Vậy muốn bà Hillary tiến đến địa vị được chọn, cần phải có một kế hoạch có hiêu quả.
    Qua các diễn biến của cuộc tranh cử vừa qua và đang diễn tiến, chúng ta thấy có hai kịch bản đã được dàn dựng:
    1.- Kịch bản thứ nhất: dùng du đãng đường phố để loại tất cả các đối thủ của bà Hillary.
    Các nhà phân tích đều biết Donald Trump là một người mang bệnh cuồng vĩ(grandiose delusions), luôn tự coi mình là người vượt trội lên trên tất cả mọi người, nhưng lại thiếu văn hóa và thiếu hiểu biết về chính trị, nên chỉ cần thổi lên là ông ta sẽ coi trời bằng vung. Quả đúng như vậy. Ông ta đã dám tuyên bố: “Nếu tôi đứng giữa Đại lộ thứ năm (Fifth Avenue) và bắn ai đó thì tôi cũng sẽ không mất bất kỳ lá phiếu cử tri nào, okay?”.
    Khi được đẩy ra tranh cử, ông ta đã xử dụng tối đa ngôn ngữ đường phố để tấn công các chính trị gia nổi tiếng của đảng Cộng Hòa nên họ phải bỏ chạy vì không muốn “dây với hủi”. Những người như Ted Cruz, Thượng Nghị Sĩ bang Texas; Jim Gilmore, Thống Đốc Virginia; John Kasich, Thống Đốc Ohio; Rand Paul, Thượng Nghị Sĩ bang Kentucky; Marco Rubio, Thượng Nghị Sĩ bang Florida…, nếu được đảng Cộng Hòa cử làm ứng cử viên tổng thống, bà Hillary khó thắng họ được. Nhưng Donald Trump đã cho tất cả “đi chỗ khác chơi”!
    2.- Kịch bản thứ hai: đẩy cây cho Donald Trump tự bắn vào chân mình rồi quỵ xuống.
    Donald Trump chẳng biết gì về chính trị, luật pháp, an ninh, tình báo… nên múa gậy vườn hoang. Nhà phân tích chính trị Tracy Sefl đã nói: “Ông ta không xử dụng bất cứ chiến lược căn bản nào khi tranh cử, ông ta làm theo cách của ông ấy, ông ta cũng chẳng cần phòng thủ.” Vì thế, phe đối thủ đã cho nội gián xâm nhập vào và gài bẫy hay cố vấn cho ông ta tự bắn vào chân mình.
    Bà Meredith McIver, người viết diễn văn cho bà Melania, vợ của Donald Trungp, lại lấy nguyên văn một vài đoạn trong bài diễn văn của bà Michelle Obama bỏ vào cho bà Melania đọc. Khi bị tố là đạo văn thì bà ta giải thích lòng vòng. Trong một bản tin ngày 22.6.2016 phổ biến trên Prntly.com, ký giả Connor Balough cho biết một người trong nhóm Clinton đã tiết lộ những tài liệu gây xôn xao dư luận, trong đó nói rằng họ đang kiểm soát một số nhóm ủng hộ Donald Trump trên facebook và đang dò thám các thành viên của Trump để thu thập thông tin. Trong khi đó, sáng ngày 19.8.2016, ông Paul Manafort, Chủ tịch Ban Vận động Tranh cử của Donald Trump đã phải từ chức vì bị điều tra vụ nhận tiền của cựu Tổng thống Ukraine Viktor Yanukovych! Nói một cách tổng quát, trong bộ tham mưu của Donald Trump, khó mà biết được ai là bạn và ai là thù.
    Kịch bản thứ hai được mở đầu bằng những tượng Donald Trump hoàn toàn khỏa thân mang tên Hoàng đế không có tinh hoàn do nhóm INDECLINE trình bày tại New York, San Francisco, Los Angeles, Cleveland và Seattle. Ginger, người thiết kế bức tượng, cho biết ông muốn tạo ra một „vẻ ngoài khó ưa“ cho ông Trump. Nhóm này cũng đã tung ra video mô tả quá trình tạo ra các bức tượng trên. Đây là chuyện chưa hề xảy ra đối với các cuộc bầu tổng thống trước đây. Những màn tiếp theo sẽ được trình diễn trong giai đoạn tới.
    Người ta ước lượng số tiền tranh cử bà Hillary thu được sẽ gấp 10 lần của ông Donald Trump. Họ huy động cả một hệ thống truyền thông to lớn để lèo lái dư luận một cách tinh vi.
    NẾU BÀ HILLARY ĐẮC CỬ?
    Luật Hoa Kỳ cho phép phê phán các ứng cử viên một cách dễ dãi mà không bị truy tố về mạ lỵ phỉ báng (defamation), vì thế khi ra tranh cử, các ứng cử viên đều phải chấp nhận trò “chọi đá đường rầy xe lửa” từ bốn phía. Điều đáng quan tâm là những người it am hiểu về luật pháp, kể cả những người có tiến sĩ nọ hay tiến sĩ kia, thường lầm tưởng mọi lời tố cáo đều là bằng chứng của sự vi phạm pháp luật (evidence) nên bám lấy nó, và cuối cùng sẽ thất vọng.
    Một câu hỏi được nhiều người đặt ra: Bà Hillary sẽ đưa nước Mỹ đi về đâu nếu bà đắc cử tổng thống?
    Khẩu hiệu của ông Obama khi ra tranh cử năm 2008 là “CHANGE (thay đổi), nhưng sau 8 năm cầm quyền ông ta chỉ làm được đạo luật Obamacare thay đổi chế độ ý tế của nước Mỹ, còn hiệp ước TPP để ngăn chận sự bành trước mậu dịch của Trung Quốc cho đến nay vẫn chưa được nước nào phê chuẩn. Nước Mỹ theo chế độ tam quyền phân lập chứ không phải như ở Thổ Nhĩ Kỳ hay Philippines, Tổng Thống muốn bắt ai thì bắt, bắn ai thì bắn. Ngoài ra, Tổng Thống Mỹ còn phải thực hiện các kế hoạch do các tổ chức quyền lực đứng đàng sau đã vạch sẵn.
    Đọc bản Cương Lĩnh của đảng Dân Chủ biểu quyết hôm 27.7.2016, chúng ta thấy vị tổng thống kế tiếp sẽ tiếp tục thực hiện những kế hoạch căn bản của nước Mỹ mà ông Obama chưa hoàn tất và xúc tiến các kế hoạch mới đã được hoạch định.
    Hội nghi Bilderberg năm 2008 tại Westfields Marriott hotel ở Chantilly, Virginia, từ ngày 05 đến 08.6.2008, đã cử ông Obama làm Tổng Thống Mỹ và giao cho tiếp tục thi hành kế hoạch “Một Trung Đông Mới” (New Middle East) được Tổng Thống Bush cho công bố ngày 17.8.2006, và chuyển từ chiến lược can thiệp bằng quân sự (military intervention strategy) qua chiến lược chiến tranh ủy nhiệm (proxy war strategy) để có thể bán được nhiều vũ khí hơn.
    Tài liệu cho biết cả ông Obama lẫn bà Hillary có đến gặp một số nhân vật trong hội nghị nói trên, nhưng không phải gặp tại hội nghị mà gặp sau đó ở Northern Virginia. Bà Hillary trong nhiệm kỳ tới cũng chỉ là người nối tiếp công tác của ông Obama.
    Nước Mỹ đã có 44 đời Tổng Tống, nhưng chỉ có hai Tổng Thống không do Siêu Quyền Lực chỉ định, đó là Tổng Thống Abraham Lincoln (1861-1865) và Tổng Thống Kennedy (1961- 1963). Cả hai đều đã bị ám sát chết. Chỗ nào dành cho Donald Trump “chống cộng”?
    Mạnh Tử bảo: Nhất ẩm nhất trác giai do tiền định, vạn sự phận dĩ định”, có nghĩa là từ cái ăn cái uống đều do Trời định trước, mọi việc đều đã được số phận an bài. Nhưng trong các cuộc “bầu cử dân chủ” Tổng Thống ở Mỹ, “tiền định” không phải là ông Trời mà là Siêu Quyền Lực!
    Ngày 25.8.2016
    Lữ Giang.

    Nguồn: https://vivi099.wordpress.com/2012/12/02/hoa-ky-va-chu-nghia-doc-tai-mem-do-thai-tri/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét