KGB/CIA đạo diễn cuộc chiến Việt Nam
1964 Hà Nội có được AK-47, VNCH vẩn còn xài Garant, Carbine M1 đến
cuối 1968; 1973 sau hiệp định hòa bình Paris, Hà Nội có 700 triệu tấn vũ
khí mới toanh, tối tân với 3 mục tiêu: (1) Chiếm miền nam 1975, (2)
Chiếm Cambodia, (3) Phòng thủ Hà Nội 1979 bởi TQ sẽ dạy VN bài học.
2010-2020 (10 năm trù dập TQ) Tàu ngầm Kilo, Phi cơ siêu thanh, nếu
được Mỹ bật đèn Xanh như lời Đại sứ Michalak cũng nói Tướng Vịnh không
phải là người mà Trung Quốc "dễ nắn gân".
Văn Đoàn Nguyễn đã thêm 2 ảnh mới — cùng với Loan Nguyen và 32 người khác.
KGB/CIA đạo diễn cuộc chiến Việt Nam(Xuất phát từ [
http://www.answers.com/topic/w-averell-harriman, page 1 of 7- Trang 4, Political Career, “Aid to Russia 194
1-1946
renewed, reactivated Plan] - 1964 Hà Nội có được AK-47, VNCH vẩn còn
xài Garant, Carbine M1 đến cuối 1968; 1973 sau hiệp định hòa bình Paris,
Hà Nội có 700 triệu tấn vũ khí mới toanh, tối tân với 3 mục tiêu: (1)
Chiếm miền nam 1975, (2) Chiếm Cambodia, (3) Phòng thủ Hà Nội 1979 bởi
TQ sẽ dạy VN bài học. 2010-2020 (10 năm trù dập TQ) Tàu ngầm Kilo, Phi
cơ siêu thanh, nếu được Mỹ bật đèn Xanh như lời Đại sứ Michalak cũng
nói Tướng Vịnh không phải là người mà Trung Quốc "dễ nắn gân". Michalak
nhắc lại Tướng Vịnh từng nói thẳng về khả năng xảy ra xung đột quân sự
với Trung Quốc và trong một cuộc gặp với quan chức ngoại giao Hoa Kỳ,
tướng Vịnh đưa ra một bức tranh về ... Hoa Kỳ nói ông Vịnh không lảng
tránh vấn đề Biển Đông. Ông tướng này bác bỏ tuyên bố chủ quyền rộng
khắp của Trung Quốc và nói Việt Nam "biết cách chiến đấu và chiến
thắng".Tướng Nguyễn Chí Vịnh sẽ cho oanh kich đập Tam Hiệp, lấy cớ TQ
làm cho vùng châu thổ hậu giang chìm dưới nước mặn, ngăn cảng sự sống
của vựa lúc VN được thế giới tán đồng để nuôi sống nhân loại. TQ sẽ bị
tàn phá sau đó như một cuộc tận-thế đại hồng thủy và tan ra từng mảnh
khi có lịnh của Mỹ, đó là thái độ của VN hiện nay (đúng vào thời đểm
“roll-back” 2010) đả làm ngạc nhiên các bạn không ít, như những phản ứng
của VN vừa qua trong khi kiên quyết bắn hoả lực thực, quyết không cho
TQ đem giàn khoan tối tân khoan dầu dưới 3000 thước đến đặt trong vùng
200 hải lý gần Phú Yên, nơi có số lượng dầu lớn nhứt) Dưới đây là mặt
trái cuộc chiến cần thiết do CIA/KGB đạo diển:Một tài liệu của Bộ Quốc
Phòng Hoa-Kỳ đã được giải mật, người ta phải sửng sờ khi thấy những
chuyện không thể ngờ về những điều khoản của ‘luật lệ giao tranh’ ROE,
mà con người bình thường cho đây là một chỉ thị về điều lệ ngu-xuẩn.
Nhưng đối với tư tưởng Harriman, một Chiến-lược-gia chính trị nhà nghề
về Liên-Xô cho đây là cái thế để dụ dỗ đối-phương vào cái bẫy mà Nhóm
học giả nghiên cứu rất công phu tỉ mỉ trong cái thế Bên kẻ mạnh
(strong-man) Hay nói cách khác Hoa-kỳ đã dùng thế cờ CIP và chấp cho thế
cờ NLF của Liên-Xô không những đi trước một nước, mà nhiều nước, trước
khi tới phiên Mỹ. Dĩ nhiên lúc đầu Hoa-kỳ phải chới với, ngất ngư, thất
thế vì bị tấn công nhiều mặt. Nhưng sau cùng, còn quá sớm để nói lên:
Liên-Xô phải chào thua và nhường lại những nước như Mông Cỗ, và các nước
Cộng Hòa Trung Á, tài nguyện còn nguyên vẹn ở dưới lòng đất, và sau
cùng là Việt-Nam sẽ là thành viên ‘lá-chắn’ (shield) son sắc trong PACOM
(Manage the defeat, overhauling the damage control, to Roll-back) nhưng
trên thực tế, không nước nào chịu hy sinh cho nước khác, đó chẳng qua
Việt Nam có một số lượng dầu khí đứng hàng đầu của các nước ÐNÁ cho nên
Hoa kỳ mới e-ấp che chở!Mà thật vậy, những luật lệ giao tranh ROE xem
ra thật ngộ nghĩnh mà Tôi cho rằng “khổ nhục kế” Các chỉ thị nầy đã ngăn
cản rất nhiều hiệu năng chiến đấu của quân đội Hoa Kỳ, chẳng hạn các
lệnh cấm máy bay Hoa-Kỳ không được tấn công các dàn hỏa tiễn SAM đang
trong giai đoạn lắp ráp vì sợ rằng gây tử thương cho chuyên viên Liên-Xô
đang nối ráp; không được tấn kích Phi-Cơ MIG trên phi đạo, chưa cất
cánh, hoặc ngay cả khi các phi cơ MIG nầy đang bay nhưng không có hành
động khiêu khích, như huấn luyện viên Liên-Xô đang bay thao dợt huấn
luyện cho Phi-công BV. Đây cũng là điều lệ mà Hoa-kỳ tự xem như là
“Khổ nhục kế”nhường cho Liên Xô có cơ hội phát triễn, thí nghiệm vũ khí
phòng không qua giai đoạn thế hệ mới, dùng hỏa tiển tiêu diệt phi cơ Mỹ
thay vì súng phòng không đạn cổ điển chạm nổ, trong kế hoạch Khổ-nhục-kế
nầy, Hoa-kỳ và Liên Xô chụp các nhà bác-học Ðức để làm gì? nên phải có
đấu trường để thí nghiệm vũ khí, Harriman phải đem những Phi-công ưu tú
của Hải Quân, Không Quân, Thủy Quân Lục Chiến và Phi Công VNCH ra làm
“Mồi” cho Liên Xô thí nghiệm hỏa tiển phòng không. Và đồng thời lợi dụng
trường hợp gây chiến tranh để tiêu hủy một số phi cơ lỗi thời như: về
Không Quân có F.105 Thunderchief, F.100 Suber Sabre, F.102 Woodo, F.4
Phantom…Về Hải Quân có, A.4 Sky-Haw, A.7 Corsair, A.8 Crusader, A.6
Intruder… Đã vậy, Phi-công oanh tạc Bắc Việt không được quyền xử dụng
bom tinh khôn ‘smart’, bom Laser, CBU-55 hay bom vô tuyến điều khiển, mà
phải dùng bom chạm nổ thông thường, và một lần nhào-xuống chỉ được thả
xuống hai trái, không được thả hết một lần, có như vậy mới giải quyết
bằng nhiều Phi-cơ bị bắn rơi và nhiều Phi-công bị bắt. Trò chơi khổ nhục
kế nầy thật thần sầu quỷ khóc, nhưng thật ra cũng để có cơ hội giải tỏa
chiến cụ lỗi thời và thay vào thí nghiệm phát triển loại vũ khí mới
hiện đại hơn cho cuộc chiến Trung Đông tiếp diển sau nầy qua Màn-3 của
trò chơi chiến tranh Eurasian.Trong khi miền Nam quân BV dùng vũ khí
tối tân như AT.3 điều khiển bằng vô tuyến bay vào ngay các hầm hố công
sự của quân lực VNCH để phá hủy, dùng hỏa tiễn cầm tay SA7 để tiêu diệt
Phi-cơ. Họ có B.40, 41 để tiêu diệt xe Tăng, trong khi quân lực VNCH
không có thứ vũ khí diệt Tăng. Mãi đến giữa năm 1972, một đợt mới từ
Hoa-kỳ qua với loại vũ khí hỏa tiển TOW diệt Tăng. Nhưng không phải dễ
dàng để được nhận đâu. Thoạt tiên Tướng Abrams nói: “Tôi giao 20 trái
hỏa tiễn TOW cho Thủy Quân Lục Chiến VN và Sư Đoàn 1 Bộ Binh, bởi vì họ
là những chiến sĩ như tôi đã biết gan lì chiến đấu kiên cường; Còn như
Binh Chủng Dù, tôi đã nói với Trung Tướng Kroesen Cố-vấn Vùng-1 rằng:
Nếu Tướng Trưởng hứa và bảo đảm với tôi là họ không bỏ lại ngoài chiến
trận và rồi tôi sẽ suy nghĩ lại có nên giao cho Dù giữ hỏa tiễn TOW hay
không?” (Quả thật Tướng Abrams đánh giá quá sai về lực lượng mà chúng ta
thường gọi là “Thiên thần mủ Ðỏ”) Trong khi đó, nhóm phản chiến nử Tài
tử Jane Fonda, nam Ca Sĩ Bob Dyla, Nữ Ca Sĩ Joan Baez và ngầm trong bóng
tối là Trung Úy John Kerry cho Hà Nội biết về vị trí phòng thủ để tiêu
diệt phi cơ Mỹ. Như cây cầu Hàm Rồng đã có biết bao nhiêu Phi Cơ bị
bắn rơi nơi đó vì chỉ dùng bom nổ thường, thay vì chỉ cần bắn một trái
hỏa tiễn Pul-Pulp vô tuyến điều khiển là xong chiếc cầu. Để rồi không
biết bao nhiêu tù binh Mỹ phải bị bắn rơi, trong đó có Đại sứ Peterson
tại VN sau nầy (1995) và Thượng Nghị Sĩ John McCain…Để đổi lại, Hoa-kỳ
khai thác được phương cách chống hỏa tiễn phòng không, bằng cách xử
dụng hệ thống quang-tuyến Sensor phát hiện vật lạ với một tốc độ gia
tăng bắn tới Phi-cơ và máy dò-tìm sẽ báo động ngay trong nón bay của Phi
Công qua tín hiệu SAM-SAM-SAM… lúc nghe được tín hiệu, Phi-công chỉ cần
nhào lộn hay đổi hướng thật gắt, là hỏa tiễn sẽ bị mất đà và trượt qua
một bên. Ngoài ra, Hoa-kỳ trắc nghiệm tìm hiểu và đánh giá khả năng phát
hiện bằng Radar của Liên Xô qua Trực-thăng gián điệp 21-SOS chuyên thả
toán thám sát Strata với ám hiệu ‘Pony’, cất cánh từ căn cứ Không Quân
Nakhon-Phanom, nằm sát theo biên giới Thái-Lào. Chiếc Trực thăng tối tân
HH-3S sẽ bay xuống thấp để tránh hỏa tiễn SAM, đồng thời xem thử Radar
Liên-Xô có phát hiện nổi hay không? Nhưng vào những năm đó (1964) khi
Tôi bay ra khỏi biên giới Lào Việt là bị ngay 2 chiếc Super Sabre F.100
của Không Quân Hoa Kỳ lên làm thủ tục ngăn chận, ám hiệu ra lệnh cho
chúng tôi phải bay trở về biên giới ngay, nếu không sẽ bị hỏa tiễn bắn
hạ.Và nhân quả tức nhiên của nó, cho mãi đến ngày 30/5/1987, một thiếu
niên người Tây Đức (Không có bằng chứng CIA tài trợ nuôi dưỡng) tên là
Matthias Rust lái một chiếc máy bay nhỏ từ thủ đô Helsinki Phần Lan, đã
vượt biên giới Liên Xô. Rust như một Phi-công lão luyện bay thẳng một
mạch, vượt qua mặt toàn thể hệ thống phòng không Radar và Hỏa-tiễn SAM-2
bay xa đến 400 miles và hạ cánh xuống ngay Công-trường Đỏ ở Mạc Tư
Khoa. Người ta cho rằng thiếu niên nầy đã bị bốc đồng nên nổi hứng?!
(Tôi không nghĩ như vậy) Thử xem có bay được đến Công Trường Đỏ để gây
tiếng vang ngoạn mục lưu đời? Người ta cũng cho rằng, cậu bé Rust ngây
thơ không bao giờ nghĩ đến hay sợ hãi hỏa lực ghê gớm của hệ thống phòng
không Liên Xô. Việc nầy đã làm cho toàn bộ hệ thống an-ninh phòng thủ
Liên Xô và KGB trở thành một trò cười cho cả thế giới, vì chỉ một
chuyến bay có tính cách chơi đùa của trẻ con, đã khiến cho đảo lộn cả
toàn bộ Chính trị và Quốc phòng Liên Xô. Tôi cho đây là Phó T.Thống,
George H.W Bush, [Ðại-đế giấu mặt của thế hệ thứ 2 Skull and Bones] đã
dùng chiến tranh tình báo để giúp Gorbachev lật ngược thế cờ loại bỏ
những tên Cộng Sản cực đoan, cuồng tín, Liên Xô chỉ chú ý đến qua kinh
nghiệm cuộc chiến tại Việt Nam, vào khoảng không với cao độ, nơi mà
những hỏa tiễn SAM tìm-nhiệt diệt phi cơ phản lực của Mỹ hay máy bay do
thám U.2, R. F.101 thường xuất hiện với cao độ. Còn như cậu bé Rust
bay máy bay nhỏ với cao độ thật thấp, nên không hiện lên trên màn ảnh
Radar. Nhưng chúng ta nên hiểu rằng một chiếc phi cơ nhỏ bay dể bị gió
lạc, nhứt là ở cao độ quá thấp, nếu không có radar sensor Tacan thì
không cách nào đến được mục tiêu. Ðây là một chiến công lẩy lừng của
ngành phản gián CIA, để rồi nhân cơ hội nầy, Gorbachev lập tức ra lệnh
thanh trừng và thay đổi cấp chỉ huy: Người thứ nhất là, Bộ-trưởng
Quốc-phòng Liên Xô, người thứ hai là, Thống-chế Sergei L. Sokolov, hung
thần chiến tranh, đã có lời đe dọa sẽ gởi hạm đội tàu ngầm nguyên tử qua
trừng trị Mỹ năm trước, bị cho giải ngũ. Cử Thống-chế Dimitri T.
Yasov lên thay thế, Thượng-tướng Vladimir Kruichkov lên nắm quyền
Tư-lệnh KGB, cùng nhiều Tư lệnh an- ninh, quốc phòng và các binh chủng
bị thay thế Hoa-Kỳ đối về mặt Phản-tình báo chiến lược, đây là một thời
điểm cực kỳ quan trọng để thay đổi lịch sử vô cùng thuận lợi để dẹp bỏ
chế độ Cộng Sản như TT Reagan đã nói: “Đã đến lúc người Cộng Sản phải
lật trang sử cuối cùng!” (Quả thật W.A.Harriman có tằm mắt nhìn xa khi
chọn dòng họ Bushes, có máu di-truyền về tình-báo, lên ngôi Skull and
Bones-2) Vì chuyện thằng bé chơi đùa ngỗ nghịch ở trên mà Ông Gorbachev
hầu như không còn ai chống đối. Có phải do cơ-trời hay do sự ảo-thuật
của Tình báo Hoa-Kỳ? nên ông Gorbachev không còn do dự gì nữa, thẳng
đường tiến tới hợp tác với Mỹ, ra lệnh cho quân đội Liên Xô áng binh bất
động, mặc kệ cho nhân dân Đông Âu nỗi dậy giành lại chính quyền, phá
tan bức tường Bá-Linh, săn lùng các Cán-bộ Cộng Sản và tuyên bố thế
chiến lược mới “Ðộc-lập Tự-do thật sự!” Ông Gorbachev cũng đến Hà Nội và
nhiều nước Xã Hội Chủ Nghĩa khác, cảnh cáo họ rằng: Phải chuẩn bị tự
lực cánh sinh vì Liên Xô đổi mới sẽ không còn khả năng chi viện nuôi
Chiến tranh Giải phóng (NLF) nữa.Đặc biệt đáng ghi ngận, ông Gorbachev
đến tận Hà Nội và cảnh cáo lãnh đạo Hà Nội rằng: “Liệu đường mà đi với
Hoa-kỳ cho nhanh, ông lại ngụ ý, phải cẩn thận vì không còn cái dù che
của Liên Xô và có thể bị Trung-Cộng làm thịt. Nhưng ngặt nổi, Hoa-kỳ
không hấp tấp, để kéo dài thời gian coi cho được, cần thiết theo lộ
trình rồi mới đưa hai bàn tay ra nâng đỡ VN; Hơn nữa, phải để cho VN
thêm một lần nữa thấm đòn và chuốc thêm nhiều đau thương với Trung Cộng
vào một thời gian khá lâu …rồi sẽ ôm ấp sau. Cái thế siêu chiến lược của
Nhóm dân sự theo tư tưởng Harriman là vậy! Việt Nam ao ước được có một
tuyên ngôn độc lập dân quyền, như hồi năm 1945, ngày cụ Hồ tuyên bố
trước thế giới, hãy nhìn vào lịch sư Hoa Kỳ xem thử họ đã trải qua bao
nhiêu thời gian đầy sóng gió, thãm cảnh nội chiến để thành đạt bản tuyên
ngôn mà Họ tự cảm nhận “Freedom is not for Free!” có nghĩa “Muốn Ðộc
lập Tự do phải trả giá!?”Cấm đánh phá các xe tải Molotova đang chạy
trên đường xa lộ Harriman vào ban đêm mà không mở đèn pha, hoặc không
đang di chuyển trên xa lộ, có nghĩa là đang ở bãi đậu, vì thế tài xế
Molotova thường chạy ban đêm, còn ban ngày thì núp dưới rừng già để ngủ.
Điều nầy đã có chứng-nhân là ông Hồ Sĩ Hãi, tài xế xe tải, quê ở Thái
Bình, trong cái gọi là nạn nhân chất độc màu Da Cam. Đơn vị của Hãi được
lịnh ngủ vào ban ngày, di chuyển vào ban đêm. Nhưng theo sự hiểu biết
của Tôi, thì loại thuốc nầy chỉ có hiệu quả khi rải vào lúc trời tờ mờ
sáng. Vì lúc nầy không khí thăng bằng ít lay động nên thuốc mới rải,
tỏa từ từ theo chiều thẳng đứng xuống rừng cây. Trường hợp của ông Hãi
là giai đoạn trong chiến dịch “Hot-Tip”(1966-1968) để khai hoang làm dấu
chỉ đường dùm cho CSBV phóng đường Trường Sơn Tây, [dù rằng các Tướng
lảnh CSBV không ưa thích vì phải mất gần 4 tháng trong khi Trường sơn
Ðông chỉ cần 1 tháng, làm sao ai hiểu được tư-tưởng Harriman muốn biến
Trường Sơn Tây sau nầy thành Xa-lộ Liên-bang Ðông-dương] Còn tôi thì thả
phun thuốc cho chiến dịch “Ranch-Hand” (1962) Ngoài ra tất cả là đều do
vận tải cơ C.123 của Không-quân Hoa-kỳ đảm nhận. Theo mật lệnh siêu
chánh-phủ, công cụ Mac Namara (tác giả của sự kiện Vịnh BV và hàng rào
điện-tử Mc Namara) đích thân ra các lệnh lạc xuất phát từ Bộ-quốc-phòng,
đôi khi cố tình làm trái ngược, không rõ nghĩa, mù mờ và thường xuyên
phải chậm chạp gọi là vô cùng cẩn thận, rụt rè, cho có vẽ là tuyệt đối
bí mật về Quân Sự, với dụng mưu không đáp ứng được với biến chuyển của
tình hình nóng bỏng ở chiến trường. Dưới con mắt vô cùng bực mình của
các Tướng-lãnh như: Curtis Le-May, Arleigh Burke, Nathan Twining…Các
Tướng nầy cho rằng: Cuộc chiến đã có thể thắng dễ dàng, nhanh chóng, nếu
không có sự điều hành ngu xuẩn của Nhóm lãnh đạo Dân Sự? Tướng
Westmoreland lại không hiểu sâu xa của vấn đề, vì Quân-đội Mỹ qua Việt
Nam với nghĩa-vụ “Thao dượt tập trận thật”, nên phàn nàn: TT. Johson
phản ứng quá chậm chạp, còn dư luận quần chúng Hoa-kỳ thì cho rằng:
Những nhà chính trị kềm hảm quân đội và không cho phép họ chiến thắng.
Và theo viện thống kê thì có tới 82% quân đội Mỹ tham chiến các trận
khốc liệt nhất cho rằng: Phải, chỉ chấp nhận thua trận, chớ không được
quyền thắng. Điều nầy đã rõ theo sự hiểu biết của tôi là: Không cần
nhiều quân, chỉ cần E.C.130B với đạn 106, và 40 ly tầm nhiệt và bom
C.B.U. 55 là đủ làm thất vọng quân xâm lược CSBV, vì không còn một chiếc
xe nào kể cả người và vật được di chuyển dễ dàng trên đường xa-lộ
Harriman mà không bị tiêu diệt. Trong khi đó ở Nam VN có nhiều bom
CBU-55 nhưng không có đầu đạn (War-Head) Có thể xem đó là loại bom có
thể giết tất cả sinh vật sống bằng dưỡng khí, còn vật chất thì không hề
hấn gì kể cả màng nhện.Đệ Thất Hạm Đội Hoa-kỳ không được tiêu diệt các
tàu viễn-duyên CSBV của Ðoàn 759 điều hành, do Trung Quốc viện trợ cho
Bắc Việt để tiếp tế chiến cụ cho Miền Nam VN, thuộc về mặt cung cấp tiếp
liệu đường biển. Tuy nhiên cũng phải màu mè chút ít, khi báo động chỉ
điểm cho quân lực Miền Nam tiêu diệt 3 chiếc tàu, 2 ở cực Bắc và Nam của
Miền Nam và 1 ở ngay giữa Vũng Rô, Tuy Hòa. Còn trong đất liền
Không-quân Mỹ đánh phá cầm chừng trong chiến dịch giội bom
“Rolling-Thunder” hay nói cách khác để cho lính BV chỉ nghe “tiếng sấm
rền thôi”, không ai chết đâu? Hàng rào điện tử Mac Namara thiết lập là
không phải mục đích để tiêu diệt quân BV mà chỉ để theo dõi
(Flow-Control) cường độ xâm nhập của lính BV, đồng thời cũng có vài trận
đụng độ với quân đội Mỹ, nếu quân đội BV vượt qua mức đèn Vàng báo
động. Thí dụ, như trận đụng độ tại Pleime trên Cao Nguyên chẳng hạn,
để cho quân đội Mỹ có cơ hội thao dượt chiến trường, gọi là ‘tìm và diệt
địch’ Tư-tưởng Harriman muốn vậy. Thế mà báo chí Mỹ diễu cợt quân đội
VNCH là “tìm và né tránh,” (search and avoid). Họ có hiểu rằng: Người Mỹ
đã bảo hộ Miền Nam và họ muốn tạo điều kiện cho quân đội họ có cơ hội
để tập trận! (Combat training) Ông Van Marbod, Đệ 1 Phụ-tá Quốc-phòng
nói: Mỹ hóa trước rồi Việt hóa sau do chiến cụ Mỹ để lại. Còn Tướng
O’Daniel nói toạc ra là “Ai chi tiền thì người đó chỉ huy” (Who pays
commands). Trong khi 2 anh em Cụ Diệm, Nhu, không cần chi tiền để giữ
vững chủ quyền Quốc- gia mà có được đâu! Sau trận Pleime, một tiền đồn
thuộc lực lượng đặc biệt Mỹ ở đây, đã bị vây khốn bởi những đơn vị đông
đảo BV; xung quanh đồn không biết bao nhiêu Phi-cơ Mỹ bị bắn hạ kể cả
Phản-lực Cơ F.100, F.105 đặc biệt 4 quân nhân Mỹ đã bị thương và đang
chờ Trực-thăng di tản. Phi công Trực thăng Mỹ không dám vào vì đã bị rớt
quá nhiều chung quanh đồn; Lúc nầy Phi-công Thần-Phong 2, thuộc phi đội
Project-Delta là Đại-úy Nguyễn-Minh-Vui tình nguyện bay Queen-Bee vào
cứu, đồng thời trong chuyến bay cảm tử nầy Hoa kỳ đem vào một loại vũ
khí khá đặc biệt để tiêu diệt phá vòng vây, đoàn viên Thần-Phong 2 gồm
có Đại-úy Vui, Trung-úy Châu Lương Cang và Chuẩn-úy Nguyễn Văn Mai và 2
quân nhân Mũ Nồi Xanh Mỹ đem vào loại vũ khí mới.Đại úy Vui, dùng
chiến thuật “chiếc lá lốc-cuốn trong cơn bảo” để đáp, trong khi trên
trời một đoàn Trực thăng UH.1 đang bay đánh lạc hướng đối phương. Từ một
góc trời, chiếc H.34 bất thần giảm tối đa tốc lực máy, đâm đầu xuống
xoáy tròn khuôn ốc như chiếc lá cuốn tròn trong cơn lốc, trong khi các
loại súng phòng không đủ cở chỉa vào một chiếc Trực thăng đơn côi đang
rùn mình trong cơn bão lửa. Vài viên đạn đại liên 14,5 ly đã xuyên qua
thành tàu, bay ngay vào một quân nhân Mỹ, hắn ngã quỵ chết ngay trên sàn
tàu, máu chảy lênh láng trôi về cửa chính, bay ra không gian cuốn tan
theo gió. Khi Trực-thăng chạm đất, người lính Mỹ còn lại đem vũ khí
xuống và liền tức khắc 4 quân nhân Mỹ bị thương được đưa lên H.34; Lúc
cất cánh, Đại-úy Vui dùng lối “Khủng Long áp đảo” bay rà sát gầm thét
trên đầu địch làm chúng không kịp trở tay, khi thấy được, thì chỉ còn
cuộn gió và âm thanh nhỏ lần để lại nơi đó. Đến phi-trường Holloway-
Airfield, tất cả Phi công Trực thăng Mỹ chạy ra bồng bế Đại úy Vui như
một anh hùng vĩ-đại. Sau đó Đại úy Vui được phía Hoa-kỳ tặng cho một
Anh-dũng Bội-tinh với Ngôi-sao Bạc. Phi- công biệt kích Delta
(Queen-Bee) anh hùng như vậy! Tất cả Phi công Mỹ đều nghiêng mình thán
phục hành động cứu bạn đồng minh của phi công VN Tháng 10/1966, với sự
hiệu quả của vũ khí nguyên tử chiến thuật trên, 2 năm sau, Khe-Sanh bị
bao vây bởi 4 Sư-đoàn lính BV cùng với 2 Trung-đoàn Pháo yễm trợ có
chiến xa T.54 và PT.76 tùng thiết đưa tổng số 40,000 quân, vây hãm 6,000
TQLC Mỹ, Tướng Westmoreland cũng sẽ dùng loại vũ khí nguyên-tử chiến
thuật nầy? (Tactical Nuclear Weapons) để phá vòng vây của quân BV, dù
rằng trước đó quân CSBV đã chạm súng dữ dội ngay ngoại-vi hàng rào
Khe-Sanh với Tiểu-đoàn BÐQ của VNCH, nhưng cảnh Ðiện Biên Phủ ở Khe-Sanh
không xảy ra như báo-chí đã ồn ào la hoảng. Sau đó, 6000 TQLC Mỹ rút ra
về lại Ðệ 7 Hạm đội bằng đường bộ, không nghe dù một tiếng súng
nhỏ.Về mặt Tình-báo là chỉ để kiểm chứng sự có mặt của Quân đội BV
trên đường Trường Sơn Tây qua các toán Thám-sát như Lôi-Vũ, Biệt-kích
Hunt, Strata, gián điệp ngoài Bắc, tất cả chỉ để gây tiếng vang, đồng
thời kích thích lòng tự hào và cao ngạo của Đảng CSVN (do Cơ-quan Phản-
gián CIA xử dụng khéo léo “Tam-trùng” Phạm Xuân Ẩn trong khi Hà Nội
chẳng hiểu gì cả) Đoạn đường dài vào khoảng 900 miles từ đèo Mụ-Giạ đến
dãy núi phía Bắc Pleime, sau khi được vận tải cơ C.123 phun thuốc khai
hoang, B.52 dội bom phá những nơi núi đá hiểm trở cho trống trải chỉ dấu
(Tracking) làm đường và đồng thời hàng 100 ngàn ‘Cần Anteme’ thu phát
các tiếng động được thả xuống trên đường nầy, để được truyền về cho
Tình-báo địa phương theo dõi các hoạt động của quân đội BV, có đúng là
di chuyển vào Nam hay không? Càng dễ thấy và dễ hiểu được qua các cuộc
hành quân LOKI, bắt người từ ngoài Bắc đem về đảo Cù Lao Ré, Quảng-Ngãi
(hay gọi là cù lao Chàm), nuôi thúc cho mập rồi thả về để lộ nguyên
hình, với vẽ hồng hào, mập mạp giữa đám người ốm đói, xanh xao kể cả các
cán bộ cấp nhỏ,…rồi bị bắt đi cải tạo tư tưởng… trong khi Không-quân
Chiến-lược Mỹ (SAC) thả 14 triệu tấn bom ở Miền Nam, trong đó có 6 triệu
tấn chỉ dọc biên giới Lào Việt không dài cho lắm, nhưng không phải để
tiêu diệt CSBV mà trên thực tế là để biến những hố bom thành hồ cá, và
nơi tắm giặt cho cán bộ (nghe buồn cười nhưng sự thật là như vậy, chiến
dịch thả bom gọi là tiếng sấm rền “Rolling Thunder” nghe vui tai) và
khai phá bình địa vùng núi đá bên trong, dọc theo biên giới Lào để phóng
đường Trường Sơn Tây. Mục đích sâu xa và tinh-vi là kích thích CSBV
chiếm Miền Nam, nhưng ai hiểu được, trong tương lai Hoa-kỳ sẽ lịch sự
nhường cho Trung Quốc qua mộng bành trướng sẽ mở xa lộ Liên-bang
Đông-Dương cho đến khi vừa xử dụng được thì nước Tàu đã bị chia ra nhiều
Tiểu-quốc và đương nhiên xa lộ nầy sẽ tự động biến từ Quân-sự thành mục
tiêu Kinh tế hòa-bình cho các nước vùng lân cận. Và đảo Hoàng-sa ngày
xưa Kissinger đã bật đèn Xanh, lập lờ giao cho Trung Cộng (1/1974) gọi
là tin ngoài hành-lang (lobby scandal) Lúc đó, Hoa-kỳ làm trọng tài đứng
sau lưng VN để lấy lại tại bàn hội nghị LHQ. Việc nầy cũng thuận lý,
vì là ổ của loài con chim Ó làm ra, sao lại có Le Le, Vịt Trời nở con ra
nơi đó!? Nhưng Nhóm trẻ Trung Quốc sau nầy có tầm nhìn xa hơn, nên đang
tìm cách trả lại Hoàng-sa cho Việt Nam để khỏi bị sa vào cái Bẫy của Mỹ
đã giăng ra 1974 và òn ỷ, dụ dỗ xin mướn dài hạn Hải Cảng Cam Ranh với
mục đích đồng có lợi song-phương cho việc khai thác lọc dầu gần thềm
lục-địa với sự gật đầu của Hoa kỳ, vì họ không muốn lập lại biến-cố Trân
Châu Cảng, 1941 khi cô lập Nhựt Bản về đường tiếp tế dầu hỏa buộc Nhựt
phải gây chiến trước. Thế kỹ 21 Trung Quốc không dại gì gây chiến trước
dù VN có tát vào mặt TQ!Thế kỹ 21 Trung Quốc không dại gì gây chiến
trước dù VN có tát vào mặt TQ! Không có chiến tranh xảy ra trong thế kỹ
21 như siêu chiến lược gia William Averell Harriman đả dự tính mà vào
ngày sinh nhựt thứ 90 của Harriman, người em út sau cùng của giòng họ
Kennedy đả tuyên bố trước bá quan văn vỏ: “We couldn’t have held the
twentieth century without him”- KQ TRƯƠNG VĂN VINH
Nguồn: https://www.facebook.com/onthisday/?source=promotion_feed_story&story_id=779398058800073
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét