Thứ Năm, 1 tháng 3, 2018

Vì sao VNCH không còn là ‘ngụy quân ngụy quyền’?

Thứ Ba, 27 tháng 2, 2018

Đại Tá HỒ NGỌC CẨN : " Huỷ hoại thân thể"

Chia sẻ bài viết và ảnh của Ngọan Phan- Facebook

Kim Lien Le đã chia sẻ bài viết của Ngoan Phan.
3 giờ ·


Ngoan Phan
8 giờ ·
Đại Tá HỒ NGỌC CẨN : " Huỷ hoại thân thể"
Trốn lính có nhiều lý do khác nhau, nhưng đê tiện hèn hạ nhất là những thằng có điều kiện sức khỏe, thông 

Ngoan Phan
8 giờ ·
Đại Tá HỒ NGỌC CẨN : " Huỷ hoại thân thể"
Trốn lính có nhiều lý do khác nhau, nhưng đê tiện hèn hạ nhất là những thằng có điều kiện sức khỏe, thông minh hơn người, gia đình khá giả nhưng bản chất ích kỷ, kiêu căng, tự cho chúng nó là giai cấp thượng đẳng, một loại "narcissist" chỉ biết cá nhân độc tôn của chính nó mà thôi, nên xem thường sự hy sinh của người lính.
Bọn này ra hải ngoại lại xưng hùng, xưng bá, lên diễn đàn chữi xa xả tha nhân là ngu, ngốc; chỉ có chúng nó là tri thức tột đỉnh, mặc dù chúng nó chỉ là bọn ăn bám, học vị của chúng chỉ là hạng tầm thường, sự nghiệp của chúng ở quê nhà cũng như ở hải ngoại chỉ là con số không "ZERO" .
Nói đến bọn này, Lính Già Nam Ngưu không dằn lòng được, phải tuông một tràng tiếng Đan Mạch lên đầu chúng nó.
2018-02-24 18:04 GMT-05:00 Đặng Mỹ Dung
Kính chuyển đến các bạn.
Tôi nghĩ người trốn lính là người không biết yêu nước, một người sống không có lý tưởng chứ không phải người sợ chết. MD
_______________________
Một kỷ niệm về đại tá Hồ Ngọc Cẩn
Nghiêm Hữu Hùng

Tôi thuộc lòng bài thơ "Après la bataille" cuả Victor Hugo và luôn xem đó là hành trang vào đời khi nhập ngũ:
"Làm cách nào đối xử với con người cả bạn lẫn thù với lòng nhân"
Tuy nhiên, những gì xảy ra ngoài chiến trường nhiều khi khác hẳn với thơ Victor Hugo, nhân vật chính (mon père ...) trong bài thơ là một vị tổng chỉ huy, có toàn quyền quyết định về hành động của mình, còn tôi chỉ là Y Sĩ Trung Úy, một cấp bậc rất nhỏ, ngoài phạm vi chuyên môn ra, có rất nhiều hoàn cảnh không thể tự mình quyết định được như câu chuyện sau đây:
Thời Chiến Tranh Việt Nam, thông thường các Sĩ Quan cao cấp đối xử với Bác Sĩ rất tốt, cả hai bên đều tỏ lòng qúy trọng lẫn nhau.
Nhưng cũng có rất nhiều nghịch cảnh, một chuyện ai cũng biết là đôi khi có vài binh sĩ vì sợ chết nên đã "tự huỷ hoại thân thể" bằng nhiều cách, như:
- Chích mủ xương rồng vào ngón tay để gây gangrène (mất ngón trỏ bàn tay phải thì sẽ được giải ngũ vì không thể bóp cò súng)
- Tự bắn vào lòng bàn tay
- Đào một cái hố, thò bàn chân vào trong rồi ném kíp lựu đạn xuống hố, tự hủy hoại bàn chân v.v...
Đại khái có rất nhiều cách mà chỉ trong thời gian ngắn một Bác Sĩ có thể phân biệt được vết thương nào là thật, vết thương nào tự tạo.
Tuy nhiên, cái khó nhất là xử sự ra sao với tình trạng hủy hoại thân thể. Trong phần lớn trường hợp, dù biết tôi cũng bỏ qua không báo cáo, vẫn cho xe cứu thương hoặc gọi trực thăng tải thương.
Lần đầu, tôi phải đối phó với sự trớ trêu là tháng 8 năm 1974 khi đi hành quân tăng phái cho Tiểu Khu Chương Thiện, lúc đó Tỉnh Trưởng là Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn (Đại Tá Cẩn sau ngày 30 tháng 4 năm 1975 bị Việt Cộng kết án tử hình và xử bắn tại Sân Vận Động Cần Thơ).
Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn lớn hơn tôi khoảng 5 tuổi, có vẻ mặt thư sinh và nho nhã, xuất thân từ Thiếu Sinh Quân, nhưng trái với những huyền thoại về một chiến binh can trường, cách nói chuyện cuả ông lại rất từ tốn và chín chắn, tuy ông vẫn lấy làm tiếc là không được học cao nhưng là một quân nhân đúng nghĩa, thương binh sĩ, chiến đấu hết mình và rất trọng người có học.
Ông tỏ ra rất qúy mến tôi, mỗi buổi chiều thường mời ăn cơm chung và những lúc rảnh rỗi ông bỏ ra cả giờ để tâm sự về cuộc đời.
Nhưng một buổi sáng giao tình của chúng tôi đột nhiên trở nên căng thẳng khi ông "mời" tôi đến thăm "chuồng cọp", nơi giam giữ các quân nhân bị kỷ luật và các quân nhân tự hủy hoại thân thể.
Đại Tá Cẩn chỉ một anh lính bị vết thương hoại tử (gangrène) ở mắt cá chân rồi hỏi tôi, rất lịch sự:
"Xin Bác Sĩ cho biết trường hợp này nếu đưa vào Bệnh Viện sẽ phải cưa chân tới đâu ?".
"Tôi thấy là phải tải thương anh ta ngay, còn cưa chân tới đâu thì Bác Sĩ ở Bệnh Viện mới quyết định được".
Rồi tôi cũng gần như quên chuyện này vì quân nhân đó là thuộc cấp của ông ta, không thuộc quyền tôi.
Nhưng hai, ba hôm sau Đại Tá Cẩn lại mời tôi tới thăm "chuồng cọp".
Tôi ngạc nhiên tới mức không còn phản ứng gì khi thấy vẫn là anh lính cũ mà vết thương đã nặng hơn nhiều, sốt cao và gangrène đã tới gần đầu gối, Đại Tá Cẩn vẫn nói rất từ tốn nhưng có vẻ hơi lạnh lùng:
"Bác Sĩ cho biết nếu bây giờ tải thương thì cưa chân tới đâu?"
Tôi trả lời:
"Xin Đại Tá cho tải thương ngay đi, vì cầm chắc phải cưa tới đầu gối"
"Vậy tôi nhờ Bác Sĩ mỗi ngày ghé qua đây một lần, khi nào cưa tới háng thì báo cho tôi biết".
Bây giờ thì tới lượt tôi nổi nóng:
"Đại Tá có đùa với tôi không đấy? là y sĩ tôi không thể mất nhân tính như vậy được".
Mặt ông ta đột nhiên đỏ bừng và chuyển thái độ xưng hô:
"Anh có biết là chưa có một ai trong Tỉnh này dám trái lệnh tôi
không?"
Và cũng là lần đầu tôi lớn tiếng với một Sĩ Quan cao cấp:
"Tôi biết, người đầu tiên dám trái lệnh ông là tôi, ngay từ bây giờ ông có thể kiếm bất cứ ai không dám trái lệnh ông mà hỏi, tôi sẽ không làm việc với ông nữa".
Rồi cả hai chúng tôi đều quay mặt bỏ đi không nói với nhau thêm lời nào.
Một điều tôi biết chắc chắn là ngoài chiến trường những Sĩ Quan cao cấp và có toàn quyền như Đại Tá Cẩn, nếu muốn giết một Quân Y Sĩ như tôi rất dễ dàng, có thể sai bất cứ một thuộc cấp nào làm rồi đổ cho chiến tranh là xong.
Tối hôm đó khi trở về phòng ngủ, mấy người lính Quân Y và người cận vệ lo ngại lắm, tổ chức gác vòng trong vòng ngoài, nhưng tôi chỉ biết cám ơn và nói với họ:
"Nếu họ muốn giết mình thì canh gác được tới bao giờ?".
Tôi ngồi viết một bản tường trình nhờ người cận vệ cất giữ để "nếu có gì xẩy ra" sẽ trao cho gia đình tôi.
Qua hai ngày như thế, tới đêm thứ ba thì bỗng nhiên Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn đích thân tới phòng tôi mời lên tư dinh để "nhậu chơi" với thái độ rất hòa hoãn và lịch thiệp.
Trong bữa tiệc rượu chỉ có hai người, ông tâm sự:
"Bác Sĩ có thể xem thường tôi nhưng thử nghĩ xem, tôi là một quân nhân thuần túy, phải trừng phạt họ để cảnh cáo chứ tôi cũng biết đau lòng, và nếu ai cũng hủy hoại thân thể thì lấy ai đánh Việt Cộng?
"Khi đất nước mất rồi thì chúng nó "cưa đầu" tất cả anh em mình, thành ra cái chân của một thằng hèn đâu có nghĩa lý gì?".
Tôi thật sự cảm động với thái độ hết sức lý lẽ của ông ta nên cũng đáp lại:
"Tôi cũng suy nghĩ nhiều mấy ngày nay, tôi hiểu và cảm phục Đại Tá nhưng mong Đại Tá cũng hiểu cho là những gì tôi được dạy dỗ từ trong gia đình tới học đường đều là đúng và tôi không thể thay đổi cách suy nghĩ được".
Đaị Tá Hồ Ngọc Cẩn đã đứng dậy bắt tay tôi rồi nói:
"Tôi thành thật xin lỗi việc vừa qua, sáng mai nhờ Bác Sĩ tải thương binh này sang Quân Y Viện”.
Câu chuyện đã gần 40 năm mà mỗi tháng tư đến, tôi vẫn nhớ tới Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn như chuyện mới xảy ra hôm qua và rất khâm phục thái độ “quân tử” của ông.
Bây giờ nghĩ lại tôi vẫn tiếc là ngày đó mình còn quá trẻ đầy tự ái và cao ngạo.
Đúng ra, tôi phải tìm đến trước để nói chuyện với Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn thì mới phải lẽ !
Mong hương hồn Đại Tá xem đây là một lời tạ lỗi của tôi, dù có hơi muộn màng.
Bác sĩ Nghiêm Hữu Hùng

---------------
NXQuý31
*************


Thứ Hai, 26 tháng 2, 2018

Nhiều quan chức VN đang lên kế hoạch đi ‘tị nạn’ ở nước ngoài?

Chủ Nhật, 25 tháng 2, 2018

MỸ TỐ CỘNG SẢN VN LÊN WTO

Chia sẻ ảnh bài củaBichthuy Ly đã thêm 2 ảnh mới — cùng với Vo Thilinh89 người khác.
:https://www.facebook.com/bichthuy.ly.5/posts/1009794369170675

MỸ TỐ CỘNG SẢN VN LÊN WTO






Hôm 11/1/2018, Mỹ cho biết đã “thay mặt Việt Nam” thông báo với Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO) về 8 công ty mà lẽ ra Việt Nam phải đăng ký là “doanh nghiệp nhà nước” theo quy tắc thương mại toàn cầu. Việc khai báo các con số thật về các Doanh Nghiệp Nhà Nước (DNNN) của CHXHCNVN đã được các đỉnh cao của đảng che dấu bớt, đã làm Mỹ phẩn nộ tố lên WTO.
Tổ chức Thương mại Thế giới (tiếng Anh: World Trade Organization, viết tắt WTO; tiếng Pháp: Organisation mondiale du commerce; tiếng Tây Ban Nha: Organización Mundial del Comercio; tiếng Đức: Welthandelsorganisation) là một tổ chức quốc tế đặt trụ sở ở Genève, Thụy Sĩ, có chức năng giám sát các hiệp định thương mại giữa các nước thành viên với nhau theo các quy tắc thương mại. Hoạt động của WTO nhằm mục đích loại bỏ hay giảm thiểu các rào cản thương mại để tiến tới tự do thương mại.
VNDCCH và CHXHCN sau những năm dài xây dựng đất nước tiến lên XHCN giàu mạnh bằng cách áp dụng nền kinh tế tập trung mà hầu hết những nước trong hệ thống các nước XHCN đều áp dụng. Là một nền Kinh Tế, qua đó nhà nước sở hữu và chi phối mọi nguồn lực. Có nghĩa là, nhà nước có quyền quyết định hàng hóa và dịch vụ nào được sản xuất, với số lượng bao nhiêu, chất lượng như thế nào và giá cả ra sao. Ví dụ, trong một nền kinh tế thị trường, nếu chính phủ muốn có nhiều ô tô hơn, chính phủ đó phải thu thuế và mua xe từ thị trường. Còn trong nền kinh tế tập trung, bàn tay vô hình của chính phủ sẽ yêu cầu các nhà sản xuất ô tô do nhà nước sở hữu và điều khiển phỉa sản xuất nhiều xe hơn mà không cần quan tâm đến giá cả.
Tại VN nền KT tập trung hoàn toàn phá sản sau nhiều năm áp dụng nhưng các đỉnh cao trí tuệ của đảng không bao giờ dám nhìn nhận sự thất bại trong việc làm kinh tế, chỉ âm thầm chuyển đổi để tồn tại sau nhiều năm làm cả miền bắc đói khổ. Sau 1975, đảng vẩn giử việc xây dựng nền kinh tế tập trung trên 3 miến đất nước nên Việt Nam ì ạch và tiếp tục trì trệ: sản xuất nông nghiệp thấp kém không đáp ứng được nhu cầu trong nước; công nghiệp nặng đầu tư lớn nhưng hiệu quả thấp; nhiều mặt hành tiêu dùng thiếu trầm trọng, dấu hiệu của suy thoái và khủng hoảng kinh tế - xã hội đã dần dần xuất hiện và bộc lộ rõ nét vào cuối những năm 1970 và suốt những năm tiếp theo sau đó. Nhưng vì bị kềm chế trong quỉ đạo của đệ tam cộng sản, nên cả một hệ thống XHCN đều chung số phận nghèo đói như nhau. Đến khi Trung Cộng quyết định từ bỏ để xây dựng một nền kinh tế “XHCN theo màu sắc Trung Quốc”, thì Việt Nam chạy theo cũng tuyên bố xây dựng một nền “kinh tế thị trường theo định hướng XHCN”, lấy “chủ nghĩa Mác-Lê làm nền tảng”. Đây là một thứ KT nửa nạc nửa mỡ. Vì muốn tạo thông lộ cho nền KT Thị Trường cất cánh thì phải có một thể chế hoàn toàn Tư Do Dân Chủ, với cái đuôi Định Hướng XHCN kèm theo sau nền kinh tế quốc dân chỉ là một thứ quái thai của Đảng csVN. Mắc vào cái tên Kinh Tế Thị trường, đảng đã cố gắng cổ phần các công ty quốc doanh cho phù hợp với các nước thành viên, rồi từ đó mới được bước vào sân chơi WTO của của các nước tư bản. Nhưng bản chất gian manh láu cá gian dối cố hữu, mà VN học từ thằng đàn anh TC trong việc khai báo các doanh nghiệp quốc doanh và các cơ sở cổ phần (giải tư) nên bị Mỹ phát giác và tố lên WTO. Đó là điều mà Mỹ cho là không minh bạch làm mất đi tính cạnh tranh công bằng của các nước thành viên WTO.
Trong hồ sơ tố giác của Mỹ lên WTO có đưa ra tên 8 công ty thuộc dạng DNNN ( Doanh Nghiệp Nhà Nườc) nhưng VN chỉ khai dưới dạng Cty Cồ Phần: Tập đoàn Dầu khí Quốc gia Việt Nam (PetroVietnam) và Tổng công ty Dầu Việt Nam (PV Oil), cũng như Tập đoàn Xăng dầu Việt Nam (Petrolimex) và Công ty Xăng dầu Hàng không Việt Nam (Vinapco/SKYPEC) là những công ty lẽ ra phải được khai báo là doanh nghiệp thương mại nhà nước theo quy định của WTO. Danh sách này bao gồm cả Tổng công ty Lương thực miền Bắc và Tổng công ty Lương thực miền Nam, được gọi là Vinafood I và Vinafood II, Công ty Vàng Bạc Đá Quý Sài Gòn (SJC) và Tập đoàn Công nghiệp Than và Khoáng sản Việt Nam (Vinacomin).
Đó là cách gian manh lập lờ của CSVN trong việc khai báo, lúc thì họ bảo chỉ có 100 DNNN, khi thì họ bảo có 3.800 DNNN. Khi nào bị lổ lả trong việc làm ăn được đem ra tường trình trước Quốc hội Việt Nam, thì đám chóp bu chỉ đưa ra số nợ của 100 công ty DNNN, chứ không phải các con số của 3.800 công ty chưa khai báo. Nhưng thực tế trong bản báo cáo của Tổng cục Thống kê Việt Nam thì VN hiệnc ó 3.800 công ty xếp vào dạng doanh nghiệp nhà nước. Có nghĩa là con số làm ăn lỗ lã có thể gấp 38 lần hơn, con số này đã bị dấu bớt.
Đấy chính là những sự bất nhất của các đỉnh cao của đảng trong việc khai báo số lượng doanh nghiệp nhà nước ngay trong cả các báo cáo trong nước lẫn quốc tế. “VC chỉ khai báo có 100 doanh nghiệp nhà nước. 100 công ty này là công ty mà họ nắm 100% cổ phần. Còn nếu nắm 98% cổ phần thì họ cũng xếp là công ty tư nhân ( đả được giải ngân). Đó là sự gian manh thương mại của csVN với thế giới, họ dối trá luôn cả Quốc Hội lẩn đồng bào và thế giới.
Theo các chuyên viên về KT nhận định, CHXHCN Việt Nam không khai báo thực số lượng doanh nghiệp nhà nước đối với quốc tế, là nhằm để chứng minh Việt Nam là một nền kinh tế thị trường đúng nghĩa.
Hiện trạng thực với con số công ty doanh nghiệp nhà nước còn quá nhiều chưa được cổ phần hóa. CHXHCN chỉ được xếp vào loại nước có nền "KT phi thị trương", nhưng khai gian để được chơi chung với các thành viên có nền KT thị trường thật sự trong WTO.
Một cựu chuyên gia Liên Hiệp Quốc cảnh báo về nhiều hệ lụy có thể xảy ra đối với nền kinh tế Việt Nam sau khi Mỹ “tố giác” lên WTO về việc 8 công ty Việt Nam không khai báo là doanh nghiệp nhà nước, đồng thời cho đây là một động thái “bất thường”, có thể nằm trong chuỗi phản ứng qua lại liên quan đến việc Mỹ áp thuế nặng lên một số sản phẩm nhập từ Việt Nam .
Trong trường hợp nếu Việt Nam không đưa ra được các chứng cứ có tính thuyết phục để bác bỏ cáo buộc từ phía Hoa Kỳ, mà điều này thì quá khó, rất có thể việc xuất khẩu sang thị trường Hoa Kỳ – thị trường đang giúp cho Việt Nam xuất siêu đến gần 30 tỷ USD/năm – sẽ giảm sút. Và sau đó, các nước phát triển có thể sẽ ủng hộ quan điểm của Hoa Kỳ, dẫn đến khối lượng hàng hóa xuất khẩu của 8 doanh nghiệp nhà nước trên sẽ giảm sút, thậm chí các doanh nghiệp khác ngoài 8 doanh nghiệp nhà nước bị cáo buộc xuất khẩu sang các thị trường nước ngoài cũng có thể gặp khó khăn.
Bichthuy Ly 24.2.2018
Nguồn: https://www.facebook.com/bichthuy.ly.5/posts/1009794369170675
Mai Nguyễn Huỳnh WTO-KINH TẾ QUỐC DOANH ĐỘC TÀI csVN?!
VNcs được Mỹ cứu xét và đỡ đầu- bỏ danh sách cấm vận csVN ra khỏi CPC - và được tham gia WTO, với những điểu kiện Việt Nam phải có dân chũ và nhân quyền... để người dân có quyền bình đẵng và tham gia kinh doanh kinh tế trong thị trường tự do kinh doanh của các nước kinh tế tư bản, mục đich WTO muốn chia đều lợi nhuận đến người dân bả n xứ các nước XHCH/Cộng sản,

Nhưng bản chất tham lam, muốn làm giàu cho riêng Đảng csVN, nên chính quyền csVN cho quốc hữu hóa vốn liếng, cơ sơ và kỹ thuât toàn dân tư bản miền Nam VN,đã bị tich thu trước đó- 30/4/1975- Để tạo nguồn vốn tư bản lớn mạnh đầu tư, làm ăn với nước ngoài, trong tư tế độc tài kinh tế theo "Đnh hướng kinh tế XHCH "- Có nghĩa là bắt buộc các doanh nghiệp tư nhân cá thể nhỏ lẽ...phãi làm bộ phận ' vệ tinh dich vụ ' hổ trợ cho hạt nhân kinh tế nhà nước csVN mà thôi!!. Nên kinh tế toàn dân chỉ là những nhu cầu dich vụ cung cấp, để hổ trợ cần thiết cho nền kinh tế quốc doanh- Lợi nhuận kinh tế WTO- thị trường tự do tư bản... đều chảy vào túi quan tham của chính quyền độc kinh tế nhà nước csVN- Cựu chiến binh QL.VNCH